Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 33

Quay lại căntin trường Bát Trung .
TFBOYS lạnh lùng tiêu sái đi vào ...
Chợt có cánh tay nhỏ bé luồng vào tay Khải .
_ Tuấn Khải ! Em trở về rồi ! Anh có nhớ em không ?
Khải đờ người nhìn cô gái kiều diễm bên cạnh : Mạc Hân Vi ?
Cô ta vẫn ôm chặt : Anh vẫn chưa trả lời em đấy ! Có nhớ em không ?
Anh nhìn cô ta với ánh mắt chán ghét : Cô làm gì ở đây ? Ăn mặc như thế làm gì ?
Mạc Hân Vi cười tươi rồi bước đến trước mặt anh : Anh mau nhìn xem ! Em học ở đây ... em làm như vậy tất cả đều là vì anh .
Anh nói nhỏ , tức giận gằn rõ từng chữ một : Cô làm vậy ... tôi chỉ thấy toàn thứ dơ bẩn ... Làm ơn ... tránh xa tôi ra ...
Nguyên - Thiên nghe thấy liền cười mỉa : Đúng vậy ! Thật nặng mùi nhỉ ?
Mặt cô ta đầy hắc tuyến nhưng vẫn tươi cười : Em thật sự rất nhớ anh đó !
Từ xa truyền đến giọng nói giễu cợt : Mạc Hân Vi ! Tôi cũng rất nhớ cô đó . Tiểu Khải nhà tôi nhắc đến cô rất nhiều . Thủ đoạn ... à không ! Là kỹ năng ... ấy chết lại lỡ lời rồi . Ý tôi là tài năng dụ dỗ ... ấy thôi rồi , hôm nay tôi bị sao ấy nhỉ ? Phải nói là tài năng của cô rất tốt nhaaaaaa .
Những người có mặt đều hướng về nơi vừa phát ra tiếng nói . Rất nhanh sau đó căntin trở nên rất đông người .
Phong Như Tâm đang bước đến cùng Ánh _ Nguyệt trong đồng phục của trường .
Đồng thanh : Tâm nhi / Cô ?
Như Tâm bước đến cười với Khải sau đó ôm tay anh : Sao anh không nói với em hôm nay Mạc Hân Vi tiểu thư đến đây . Nếu như vậy em có thể về sớm hơn rồi ... anh thật là ...
Khải nhìn cô đầy sủng ái : A anh xin lỗi ... là lỗi của anh ...
Nguyên nhỏ giọng : A Tâm nhi ! Cậu đến rồi thì tốt quá . Có người thừa dịp cậu không có mặt mà giở trò cơ đấy !
Thiên tiếp lời : Đúng vậy ! Càng nhìn càng chướng mắt .
Cô cười hòa nhã : A Vậy sao ? À mà chẳng hay ... tiểu thư đến tìm tiểu Khải nhà tôi có chuyện gì nhỉ ?
( chị này ghen cũng ghê gớm thật :v . Mở miệng 1 tiếng là Khải nhà tôi 2 tiếng cũng là Khải nhà tôi ! Thật là lợi hại . Người xưa có câu ... càng ngọt càng hại 😂😂😂 ) .
Mạc Hân Vi bắt đầu mất bình tĩnh nhưng vẫn lên giọng : Đương nhiên là để ôn lại tình xưa rồi ! Trước đây tình cảm của chúng tôi tốt bao nhiêu có lẽ cô cũng biết ? Anh ấy vẫn còn rất yêu tôi . Còn cô .... chỉ là kẻ dư thừa .
* Chát * _ Câm miệng .
Thấy hoàn cảnh không ổn một số người định đến ngăn cản .
Như Tâm liếc mắt , giọng nói như từ địa ngục : Ai dám đến gần ... lặp tức sẽ như Hạ Vân Anh !
Hạ Vân Anh đứng một bên sợ đến mức ngã xuống đất .
Mạc Hân Vi không tin vào mắt mình , tức giận đến nghiến chặt răng : Cô đánh tôi ? Cô có biết tôi là ai không ?
Mày Như Tâm chau lại , rồi vờ xoa cằm : Đương nhiên là biết chứ ! Cô là chủ tịch của tập đoàn Giang Tô đứng thứ 2 ở Trùng Khánh . Từ một cô gái hiền hậu , thiện lương luôn hết lòng vì người mình yêu bỗng dưng biến thành một kẻ hám tiền dơ bẩn . Vì tiền mà lên giường với đại gia bị bạn trai bắt gặp . À còn sau đó nữa... làm vợ lẽ của chủ tịch tập đoàn Giang Tô mưu hại chồng đến chết để thâu tóm toàn bộ tài sản . Ngồi lên luôn cả chiếc ghế chủ tịch .... Cô nói xem ! Như vậy có được gọi là dơ bẩn không ?
Mặt ả ta xanh mét : Mày ... mày ...
Những người chứng kiến đều hít phải khí lạnh . Thiên _ Nguyên ngỡ ngàng liếc nhau .
Nguyên nhỏ giọng : Chuyện này sao cô ấy biết được chứ ?
Thiên : Sao tớ biết .... mà 2 người về cùng Tâm nhi là ai thế ?
Nguyên nhìn Ánh _ Nguyệt rồi nhún vai im lặng .
Khải cũng không khỏi ngỡ ngàng . Đây là chuyện nội bộ ... làm sao cô biết được ? Còn biết cả những chuyện anh chưa biết đến . Nhưng mà bảo bối nhà anh cũng độc miệng thật ...
(Huhu anh mà theo con Như Tâm í thì sẽ hư mất thôi T.T ) .
Như Tâm cao giọng : Tôi thì sao ? Cuối cùng thì cô cũng chỉ là kẻ thất bại . Khôn hồn thì biết điều đi .... còn không ? Tôi nhất định sẽ khiến cô mất hết mọi thứ .
_ Có chuyện gì vậy ?
Lạc Chính Phong bước đến với vẻ mặt không vui .
Anh ta lạnh giọng : Mau giải tán cho tôi .
Đám đông dần dần tản đi . Mạc Hân Vi cũng không cam lòng rời khỏi .
Ánh _ Nguyệt nhẹ cúi người : Quốc sư !
Lạc Chính Phong phất tay rồi rời đi : Từ nay gọi thầy Lạc đi . Bảo vệ công chúa cho tốt .
Ánh nhẹ giọng : Công chúa !Người có cần gì sai bảo không ạ ?
Phong Như Tâm thở dài : Không cần thiết . Còn nữa sau này cứ gọi ta là Như Tâm được rồi .....
_ Nhưng mà ...
Cô dứt khoát : Đó là mệnh lệnh !
Đồng thanh : Rõ !
Khóe môi Vương Nguyên co quắp : Công chúa ? Chuyện này là sao thế ?
_ Ừm không có gì quan trọng ... về nhà chúng ta nói sau đi . Bây giờ vào lớp thôi .
Đồng thanh : Hảo .






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro