Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 26 : Dượng ? Là để cô gọi sao ?

Hạ Vân Anh ngồi tỏ vẻ ấm ức ở phòng hiệu trưởng nhưng trong lòng đang vội mừng thầm . Nếu ba cô gây áp lực với nhà trường thì chắc chắn Như Tâm sẽ bị đuổi học . Một kẻ không nhà , không gia thế mà muốn đấu với cô ? Thật buồn cười .
Hiệu trưởng cất giọng tức giận : 3 người các người mau gọi phụ huynh đến đi . Đây là trường danh giá , nữ sinh đánh nhau còn ra thể thống gì ?
Ả ta như chỉ chờ câu nói đó , nhanh chóng rút điện thoại gọi đi với giọng ấm ức : Ba phải làm chủ cho con ! Con lại bị người ta đánh ở trường ...
Như Tâm và Khải chỉ im lặng trong chốc lát gửi tin nhắn đi .
Anh nhìn vết xướt trên mặt cô rồi tỏ vẻ lo lắng : Em không sao chứ ? Có đau không ?
_ Em không sao cả . Một chút cũng không đau .
Nhìn cảnh trước mắt lửa hận trong mắt Vân Anh ngày càng cao nhưng trong lòng không khỏi đắc ý vì nghĩ đến cảnh Như Tâm sẽ bị đuổi học .
Hạ lão gia tiêu sái đến phòng hiệu trưởng .
Lương Cảnh Đường nhìn thấy ông ta thì tỏ thái độ nhượng bộ : Hạ tổng . Hạ tiểu thư làm mất trật tự trong căntin trường . Tôi muốn mời ngài đến bàn chuyện .
Hạ Vân Anh lại ủy khuất : Ba mau xem . Con bị đánh thành thế này . Chính là cô ta , cô ta lại dám đánh con ...
Hạ Tuấn Vũ đưa mắt nhìn hai người rồi nhàn nhạt hỏi : Còn Vương Tuấn Khải ? Hiệu trưởng tôi nghĩ ông nên cho tôi một lời giải thích ?
Lương Cảnh Đường bỗng nhiên trở nên hạ thái độ : Em ấy ... em ấy chỉ là lí do ....
_ Đủ rồi . Tôi cho ông 30' để đuổi cô gái này ra khỏi trường . Còn nếu không ... ông nên tự liệu .
_ Chuyện này ... chuyện này ... phụ huynh của em ấy còn chưa đến ...
Hạ Tuấn Vũ nhíu mày : Ông nghĩ tôi có thời gian để chờ đợi người không ra gì sao ? Tôi chỉ muốn chờ Vương tổng .
Tay Phong Như Tâm nắm lại thành đấm : Hạ Tuấn Vũ ! À không thất lễ quá . Hạ lão gia ! Cuối cùng tôi cũng đã hiểu Hạ Vân Anh ngang ngược như vậy cũng là do một tay ông dạy bảo .
* Rầm * _ Hỗn xược .
Ông ta tức giận đến mức người run bần bật .
Như Tâm bật ra khỏi ghế : Sao hả ? Tôi nói sai sao ? Cậy thế hiếp người ?
Lương Cảnh Đường nhận thấy sắc mặt của ông ta thì không khỏi hoảng sợ : Em có im lặng không ? Nhà trường dạy em như thế à ?
Khải lay nhẹ vai cô : Bảo bối ! Em mau bình tĩnh . Cứ chờ hai người họ đến đã .
Ngay lúc đó Vương tổng đi vào cùng Phong Tuấn , vẻ mặt đang rất khẩn trương .
Đồng thanh : Ba !
Hạ Vân Anh ngơ mặt nhìn ông rồi thốt trong vô thức : Dượng ?
_ Dượng ? Ây nha Hạ tiểu thư ! Từ khi nào mà ba tôi lại trở thành dượng của cô vậy ?
Đôi mắt của Hạ Tuấn Vũ nhanh chóng hiện lên tia kinh ngạc .
Cô ta cả kinh : Ba cô ? Dượng tôi là ba cô vậy ra cô là thứ con hoang mà Cô Yên đã nhắc đến ?
* Chát * _ Con hoang cái đầu đất của cô đấy . Còn gọi tôi như thế tôi sẽ cắt lưỡi cô .
Phong Tuấn hơi ngạc nhiên trước biểu hiện của bảo bối nhà ông , nhưng cũng nhanh chóng thu hồi nhìn sang hướng Hạ Tuấn Vũ gật đầu chào hỏi .
Ông ta như toát mồ hôi lạnh , hoảng loạn đến run người . Năm đó nghe tin Hoàng Bảo Như chết ông thấy rất hối hận , hôm nay xảy ra sự tình thế này ... thật là oan oan tương báo .
Hạ Vân Anh nhìn thấy không được ai bênh vực thì vũng có chút hoảng sợ mà im bặt.
Vương tổng nói khẽ vào tai Tuấn Khải : Chuyện này là thế nào ?
Anh nhỏ giọng : Một phần cũng là vì con ...
Ông nhìn sang Hạ Vân Anh tình trạng thật thê thảm . Đầu tóc rối bù , gương mặt đỏ ửng còn in vết tay , khóe môi còn rỉ chút máu . Ông khẽ lắc đầu như tỏ vẻ thương tiếc .
Khải nhìn sắc mặt ông rồi cười ôn nhu : Là một tay bảo bối của con làm ra .
_ Con nói xem ? Có phải là hơi nặng tay rồi không ?
Anh dửng dưng : Con thấy cũng đáng lắm . Không lời nào được sạch sẽ .
Lương Cảnh Đường nhìn cảnh tượng trước mắt mà đơ người . Những nhân vật có tầm cỡ đang ở đây , một người cũng không thể đắc tội . Ông biết phải xử lí thế nào cho ổn đây ?
Cùng lúc đó An Nhất Thuần tiến vào trên tay mang theo một cái USB .
_ Hiệu trưởng ! Đây là video camera ở căntin . Sự việc tất cả ở trong này .
Lương Cảnh Đường như được giải thoát khỏi áp lực , nhanh chóng cắm USB vào màn hình lớn .
8 đôi mắt lần lượt hướng lên , nhưng trong lòng đều mang từng cảm xúc khác nhau .
Màn hình chính không ngừng vang lên tiếng đanh đá
" Cô mới đúng là hồ ly tinh . Vì cô mà anh ấy từ chối tôi . Mẹ cô luôn dạy cô dụ dỗ , cướp chồng người khác à ? Hay là để làm hài lòng đàn ông ? Đến mức vì vật chất mà phải tìm đến người đàn ông đáng tuổi ba mình ? Cô và mẹ cô đều như nhau cả . Cũng cùng một hạng mà ra ...."
Như Tâm hơi nhíu mày ,làm thế nào đoạn đầu lại bị cắt đi rồi ?
Hạ Vân Anh đen mặt lắp ba lắp bắp nhìn sang Hạ Tuấn Vũ tỏ vẻ sợ hãi : Ba .. con .. con không có ... chính là cô ta đánh con trước ....
Ông ta mặt hiện lên hắc tuyến nắm chặt cổ tay ả ta nhanh chóng lôi ra ngoài : Còn không biết xấu hổ ? Đi về .
Những người còn lại cũng nhanh chóng đưa nhau ra ngoài .
Lương Cảnh Đường như trút được nghìn cân trong lòng , thở ra nhẹ nhõm . Những nhân vật này , đúng là không thể trêu vào .
(Thật ra trước đây Au rất thích ngược nữ chính . Nhưng mà cũng phải xin lỗi Hạ tiểu thư . Cô phải chịu ấm ức rồi 😂😂😂 )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro