Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 25 : Thật sự tức giận đến đỉnh điểm .

Trên đường về anh cõng cô trên lưng nhưng không nói nửa lời . Cũng không chất vấn cô xem làm thế nào mà đến đó . Nhưng Thiên và Nguyên như cảm nhận được sự tức giận xung quanh anh mà đi xa ra 1 khoảng cách nhất định . Nhưng ai kia vẫn vô tư ngủ ngon lành trên vai anh . Nghe tiếng thở đều đặn của Như Tâm mặt Khải hiện lên 3 hắc tuyến . Tâm trạng anh thế này mà cô lại ngủ ngon như vậy ? Xem ra cô cần phải được dạy dỗ lại rồi .
Về đến nhà đã hơn 1h đêm anh đặt cô lên giường , nhìn cô trong quần áo của tên khác anh không khỏi thấy chướng mắt . Khải hừ lạnh đắp chăn cho cô rồi nhanh chóng sang phòng khác .
Sáng hôm sau ......
Phong Như Tâm bộ dạng ngái ngủ trong bộ đồng phục , ung dung đi xuống nhà . Dưới bàn ăn chỉ có Vương Nguyên và Thiên Tỉ ngồi ăn sáng ....
Nguyên thấy cô thì vui vẻ : Tâm nhi . Cậu dậy rồi sao ? mau đến ăn sáng đi . Nếu không sẽ trễ giờ .
Như Tâm nhanh chóng ngồi xuống bàn nhưng không khỏi tò mò : Ơ . Tiểu Khải đâu ?
Thiên lạnh giọng : Anh ấy đi học từ sớm rồi . Cậu ... không nhớ tối qua xảy ra chuyện gì à ?
Kí ức tối qua như chiếu chậm trong đầu cô . Như Tâm hoảng hốt đứng nhanh dậy chạy đến trường .
Trong căntin Khải đang ngồi một bàn ở góc khuất , mắt cũng không thèm nhìn tới Hạ Vân Anh đang ở bên cạnh đang õng ẹo . Sự tình là cô ta gặp được anh đang ngồi thẫn thờ , bên cạnh lại không có Như Tâm nên được đà lấn tới .
_ Tuấn Khải . Sắc mặt anh không tốt ... anh có chuyện không vui sao ? Mau nói em biết đi .
* Im lặng *
Cô ta níu chặt tay anh , tiếp tục ra sức nũng nịu : Anh đã ăn sáng chưa ... hay là em đi mua ngay cho anh có được không ?
* im lặng * Thật ra thì anh nghe thấy hết nhưng chẳng có tâm trạng nào để phản ứng lại .
Như Tâm đứng từa xa , lửa giận ngút trời . Ả hồ li tinh này cư nhiên thừa nước đục thả câu . Xem ra lần trước cô vẫn còn quá nhẹ tay .
Đại tiểu thư Phong gia mặt lạnh như băng tản bước nhanh đến thái độ hệt như bắt gian .
* Rầm *
Tâm gằng từng chữ trong cơn tức giận : Hạ .....Vân.... Anh !
Cô ta nhíu mày , nhanh chóng nặng lời với cô : Cô bị điên à ? Mới sáng đã làm ầm ĩ ....
* Chát * _ Còn giở giọng với tôi ? Đúng là không biết xấu hổ .
Hạ Vân Anh trong mắt bỗng nhiên hiện lên tia hoảng sợ : Cô lại dám đánh tôi ?
Ả ta nhanh chóng đổi thái độ quay sang Khải , ấm ức cầu cứu : Anh xem cô ta thật ngang ngược . Lại nhiều lần như vậy mà đánh em .
Như Tâm nhìn bộ dạng cô ta trong lòng như chứa lửa : Cô còn muốn ăn tát đến bao giờ ?
_ Cô ... cô .... mới đúng là không biết xấu hổ . Khải ! Em nói anh biết cô ta là tình nhân của giám đốc TF đấy . Hôm qua em nhìn thấy hai người tình tứ trong xe của ông ta .
Khải ngơ mặt đưa mắt lên nhìn Như Tâm .
Cô nhớ đến chuyện mẹ cô bị Hạ Nhược Yên đoạt đi mạng sống , liếc mắt nhìn Hạ Vân Anh lửa hận ngày càng cao .
Ả ta nhìn thấy cô im lặng nên lấn tới : Cô mới đúng là hồ ly tinh . Vì cô mà anh ấy từ chối tôi . Mẹ cô luôn dạy cô dụ dỗ , cướp chồng người khác à ? Hay là để làm hài lòng đàn ông ? Đến mức vì vật chất mà phải tìm đến người đàn ông đáng tuổi ba mình ? Cô và mẹ cô đều như nhau cả . Cũng cùng một hạng mà ra ....
Phong Như Tâm nghe xong liền mất tự chủ lao vào vật ả ta xuống , được thế ngồi ngay lên người Hạ Vân Anh . Nhanh chóng tát vào khuôn mặt trắng mịn của cô ta
Giọng nói của cô như thiêu đốt mọi thứ : Tôi cảnh cáo cô lần cuối . Nếu còn muốn sống thì đừng nhục mạ mẹ tôi . Tránh xa anh ấy ra.... Còn nữa muốn bàn về trơ trẽn ? Được vậy cô mau về hỏi Hạ Nhược Yên bà ta mới là hạng đàn bà không biết xấu hổ . Hỏi xem bà ta đã dùng thủ đoạn gì mà vào được Phong gia ? Giật chồng người khác , đeo bám không buông . À tôi đã hiểu ngày hôm nay cô như thế này cũng là do bà ta dạy cô ?
Gương mặt xinh đẹp của Hạ Vân Anh bị đánh đến mức rỉ máu , tai cũng dần ù đi , đầu tóc rối bù trông thật thảm hại . Những người xung quanh kể cả Thiên , Nguyên chứng kiến cảnh đó thì đều ngẩn người . Ngay cả thở cũng thật sự rất nhẹ ... xung quanh nhanh chóng tập trung rất nhiều thành phần . Đứng thành vòng tròn nơi đang diễn ra vở kịch
Vương Tuấn Khải hoàng hồn nhanh chóng kéo cô ra : Tâm nhi . Em mau bình tĩnh . Ở đây là trường học . Nếu bị bắt được sẽ không hay đâu .
Anh vừa dứt lời thì ...
_ Các anh chị làm gì ở đây ? Mới sáng đã làm loạn à ? Nữ sinh đánh nhau còn ra thể thống gì ? Những người có liên quan mau theo tôi đến văn phòng . Còn lại giải tán .
Khải đỡ cô dậy lo lắng : Em không sao chứ ?
( Anh đại à ! Chị nhà đánh người ta cơ đấy ==" anh còn hỏi như thế ? Sao không hỏi người bị đánh í . Bị đánh sắp chết đến nơi rồi . Anh không thấy có chút tội lỗii nào à ? ==" )
Hạ Vân Anh vừa nhìn thấy lão sư liền ra vẻ uất ức : Thầy An ! Là cô ta ức hiếp em ...
An Nhất Thuần như quát : Lên văn phòng .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro