Chương 35
Những giọt nước mỏng manh nhẹ nhàng lăn từ mái tóc vàng óng của Felix, chầm chậm trượt xuống gò má, hòa quyện với làn da mịn màng của em, như những viên pha lê trong suốt. Bàn tay anh từ từ đưa lên, khẽ chạm vào mái tóc ướt, vuốt nhẹ từng lọn tóc mềm mại.
-Em thật đẹp...
Giọng anh như sóng vỗ về, dịu dàng mà mãnh liệt. Felix cảm nhận hơi ấm từ cơ thể Lee Know áp sát mình, cảm giác ấy an toàn nhưng cũng khiến trái tim em đập nhanh hơn.Tay anh lướt dọc theo cơ thể em, từng cử chỉ chậm rãi, đầy ý tứ. Anh từ từ nới lỏng chiếc áo, lớp vải ướt trên người Felix giờ chỉ còn là một rào cản mong manh. Ánh mắt anh không rời khỏi Felix, như muốn thấu hiểu từng suy nghĩ trong tâm hồn em. Nụ cười nhẹ trên môi anh tựa như một lời thì thầm quyến rũ, vừa ngọt ngào lại vừa mê hoặc.
Tay anh nhẹ nhàng đặt lên vai em, kéo chiếc áo xuống từ từ. Mỗi động tác của anh đầy dứt khoát nhưng vẫn giữ vẻ tinh tế, như một lời nhắc nhở rằng tất cả đều nằm trong tầm kiểm soát của anh. Mỗi cử chỉ ấy vừa mạnh mẽ vừa lôi cuốn, đang xóa nhòa những rào cản cuối cùng, đưa cả hai vào một thế giới đầy bí ẩn, nơi chỉ có sự cuốn hút không thể cưỡng lại.
Felix cảm nhận rõ rệt từng cử động của bàn tay ấm áp trên cơ thể mình.Mỗi lần anh chạm vào da thịt em, từng cái chạm nhẹ như ngọn lửa nhỏ khiến mọi giác quan em trở nên nhạy cảm hơn bao giờ hết.
Đôi mắt Felix khẽ nhắm lại, tận hưởng từng giây phút. Hơi thở của anh lướt qua cổ, mang đến cảm giác dịu dàng, vừa lạ lẫm lại vừa quen thuộc.
Tay anh từ từ di chuyển xuống bụng em, cảm nhận làn da mềm mại dưới đầu ngón tay, vuốt dọc theo những đường cong hoàn hảo. Tay còn lại chạm lên cổ em, môi Lee Know hạ xuống, hôn nhẹ vào làn da mềm mại ấy. Nụ hôn của anh nhẹ nhàng nhưng đầy lửa, dừng lại nơi cổ em, khiến em khẽ rùng mình.
Nhưng khi môi anh chạm vào da thịt nóng bỏng của em, anh đột ngột cảm nhận một điều khác biệt. Tay anh đặt lên trán Felix, và anh cảm nhận rõ rệt sự nóng hổi.
- Yongbok...
- Dạ...
- Chúng ta tạm dừng lại nhé.
- ???
- Anh nói sẽ không dừng mà, sao giờ lại muốn dừng...
Felix đáp, giọng mơ màng, đôi mắt lạc vào cơn mộng mị, vẻ ngây ngất như bước vào một thế giới không thực.
Mèo nhỏ nũng nịu, đôi tay siết chặt lấy cổ anh, kéo Lee Know lại gần hơn.
- Không... em không muốn kết thúc ở đây .
Ánh mắt em ngập tràn sự lưu luyến, môi khẽ chu lại, như thể muốn níu giữ từng khoảnh khắc trong vòng tay anh. Cả người Felix mềm nhũn, tựa vào anh như không thể đứng vững, tạo ra cảm giác yếu đuối nhưng cũng đầy quyến luyến.
Cảm nhận được sự yếu đuối trong cử chỉ ấy, nhưng anh hiểu rằng không thể tiếp tục. Lee Know vén những lọn tóc rối của em ra sau tai, vuốt nhẹ lưng em rồi hôn lên trán em một cái nhẹ nhàng, như một lời xin lỗi.
- Anh hiểu. Anh cũng không muốn rời em , nhưng Yongbok... em đang sốt rồi.
- Xấu xa... anh lừa em.
Mèo nhỏ nghẹn ngào
- Yongbok , em biết nếu anh tiếp tục sẽ ra sao mà ? Anh không chắc mình có thể dừng lại đúng lúc...và nếu em khóc , mẹ chắc chắn sẽ trách anh. Anh không muốn làm em đau thêm.
Lời anh vừa dứt, hơi thở của Felix cũng dần chậm lại, cả người thả lỏng nhịp nhàng rồi thiếp đi .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro