Chương 33
Bởi vì em mềm mại, mềm mại đến nỗi chỉ cần nhìn một cái là không thể kìm lòng, muốn lại gần trêu chọc em ngay lập tức. Nói xong, tay anh lướt nhẹ lên, kéo Felix sát vào mình hơn, cho đến khi không còn chút khoảng cách nào. Tất cả chỉ còn lại sự gần gũi đầy thôi thúc .
-Nếu anh đến gần hơn nữa , em có thích không?
Giọng Lee Know ngọt ngào như một nốt trầm sâu lắng nhưng đầy sức hút khó cưỡng muốn mãi chẳng rời.
- Yongbok..
Trái tim bây giờ đang loạn cả lên đôi mắt em lạc hướng, chẳng dám chạm vào ánh nhìn của người trước mặt... Sợ rằng chỉ một khoảnh khắc thôi, mọi bí mật trong lòng sẽ lặng lẽ lộ ra.
- Em xin không nói được không... em xấu hổ lắm, chỉ cần anh gần thôi, là em đã không biết nói gì nữa rồi.
Felix khẽ rụi vào anh trong không gian ấm áp của nhà tắm, như một chú mèo quyến luyến, từng hơi thở mơ màng hòa cùng nước ấm, khiến mọi thứ xung quanh như mờ đi, chỉ còn lại cảm giác ngọt ngào khó nói.
Lee Know nhẹ nhàng vuốt ve làn da em ,đôi môi gần sát tai em thì thầm khiến em khẽ run, đôi môi em bặm chặt, ánh mắt yếu đuối như muốn trốn tránh, nhưng lại chẳng thể rời đi .
Lee Know hỏi giọng đầy ẩn ý dịu dàng thăm dò những cảm xúc chưa nói ra của em :
- Có ai khiến em cảm thấy thế này chưa?
- Em không biết nữa... có lẽ là không.
- Anh sợ có người sẽ làm trái tim nhỏ bé của em tan vỡ, Yongbok à.Em thương anh như vậy , nếu ai giành em đi mất , chắc chắn anh sẽ đau lòng lắm .
- Anh đừng làm em bối rối nữa...em chẳng muốn rời xa anh đâu.
Có người luôn đợi anh, chỉ mong được anh ôm vào lòng. Từ lâu, anh đã trở thành niềm hạnh phúc của em rồi. Đôi tay vô thức siết chặt, như thể muốn giữ lấy cảm xúc đang dâng trào trong em .
Lee Know hơi ngạc nhiên, ánh mắt lóe lên một tia bất ngờ. Đôi mày anh nhíu lại nhẹ , nhưng ngay sau đó là một nụ cười khẽ .
- Hi vọng tên anh là lý do để em từ chối những người khác.
-...
Lee Know nhẹ nhàng chạm vào má Felix lời nói đầy ẩn ý :
- Anh nên làm gì để em không phải từ chối thêm ai nữa? Yongbok có biết rằng anh chẳng muốn ai giành lấy em không?
Mèo nhỏ dường như cảm nhận thấy nhưng không đáp trả lại. Hơi thở anh vương vấn trên tóc Felix , không khí xung quanh như trở nên ngưng đọng, và mọi cảm xúc chỉ còn lại trong khoảnh khắc ấy.
- Nếu em không nói điều này thì có lẽ chúng ta sẽ phải.
Đôi mắt trong sáng đầy tò mò , như một đứa trẻ ngây ngô chưa hiểu hết được mọi thứ . Có vẻ như Lee Know đã không thể rời mắt khỏi em . Thật muốn em gần hơn nữa, muốn mỗi khoảnh khắc đều có em .
- Có vẻ như anh đã say đắm em mất rồi .
- \\\\\\\
Felix đỏ mặt
- Nếu anh trao cho em thứ gì đó em có sẵn sàng đáp trả lại nó ngay không ?
- Ưm....u....ugh..
Lee Know cúi xuống, nụ hôn bắt đầu như một lời thì thầm nhẹ nhàng nhưng nhanh chóng trở nên táo bạo. Đôi môi anh chiếm lấy môi em, mạnh mẽ và đầy mãnh liệt, như thể đang khẳng định một điều không thể chối từ. Felix giật mình, tay khẽ đẩy vào ngực anh trong sự chống cự, nhưng sức ép từ sự gần gũi của anh khiến tim em đập loạn nhịp, hơi thở trở nên rối loạn.
- Đừng, anh..
Lời phản đối của em bị cắt ngang khi lưỡi anh khẽ lướt qua môi, mang theo cảm giác vừa ngọt ngào vừa áp đảo.
Felix nghiêng đầu tránh, nhưng đôi tay Lee Know đã đặt sau gáy, giữ em lại trong vòng tay không thể thoát ra. Lưỡi anh táo bạo khám phá, chạm vào sự run rẩy của em, khiến mọi lời nói đều nghẹn lại, biến thành những âm thanh đứt quãng mà chính Felix cũng không kiểm soát được.
Sự chống cự mờ nhạt dần, đôi tay từng đẩy anh ra nay lại nắm chặt áo anh, như vừa muốn thoát khỏi vừa không thể rời xa. Nụ hôn ấy không chỉ mãnh liệt mà còn lấn át mọi cảm xúc, khiến em vừa bối rối vừa không thể từ chối.
- Hức Em không thể nữa...mẹ không cho em " yêu "sớm đâu...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro