Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

1. Kouta và mèo trắng

-Vâng  ạ, con dậy rồi đây, mẹ đừng liếm con nữa nữa...
- Meo, meo, meo~
Cứ đúng 6 giờ sáng là Kouta được mèo Erika gọi dậy bằng cách liếm má, hoặc ngãnh vào cổ anh...
- Mẹ đáng yêu quá á! Con yêu mẹ nhiều lắm.
Cậu mở mắt thấy con mèo trắng nhỏ, có đôi mắt đỏ như máu ngồi vẫy đuôi bên cạnh liền không nhịn được mà ôm vào lòng một lúc. Sau đó, Kouta ngồi dậy anh vươn vai, tập thể dục mấy cái chào ngày mới...

Bé mèo cũng kéo rèm phụ cậu để ánh nắng chiếu vàng tươi mát vào trong căn phòng nhỏ. Lại một ngày mới tươi đẹp đang đến. Nó và cậu nhìn ra ngoài cửa sổ ngắm vẻ đẹp tươi mát của ngày mới.
Sau đó, nó chạy theo anh ra khỏi phòng, kinh nhẫn ngồi đợi trước cửa phòng vệ sinh. Rồi chạy long nhong chạy theo Kouta ra bếp. Em mèo nhảy một cách nhẹ nhàng lên bàn làm bếp rồi ngoan ngoãn nằm im, em dương đôi mắt tròn xoe đỏ au lên âu yếm ngắm Kouta nấu cơm:
- Mẹ ơi, chắc mẹ đói rồi đúng không? Mẹ chờ chút con chút!
--------------------
Kouta là một thanh niên mồ côi cha lúc 10 tuổi, một năm trước mẹ cậu - Erika bị bệnh mà mất. Trong lễ tang của mẹ, trời mưa như trút nước, cậu đã khóc rất nhiều. Khi mọi người đã về hết cậu vẫn còn ngồi bên mộ mẹ khóc lóc nức nở. Mãi rồi cậu mới chịu lủi thủi đi về.

Trên đường về trời mưa như trút nước, cảnh vật lạnh lùng, xám xịt. Mọi thứ đều mang màu sắc ướt át, buồn khổ, lạnh lẽo khiến Kouta vô cùng đau lòng, cậu đã vừa đi vừa khóc rất nhiều...
- Meo... meo... meo...
Bỗng từ đâu, một con mèo trắng con, ướt lướt thướt, bẩn thỉu, lấm lem bùn đất, nhỏ bé, còi cọc bám lấy chân cậu. Nó dụi dụi cái đầu tròn, bé xíu lia lịa vào chân không một chút ngại ngùng gì cả như thể đã quen nhau từ rất lâu:" Mèo hoang à? -Cậu nghĩ. "Sao em ấy lại ở đây? Em ấy lạc mất nhà à?.".
Trời đã tạnh mưa...
Cậu bế nó lên, con mèo bé nhỏ kêu một tiếng thật to :"Meo", nó mở đôi mắt đỏ to tròn ướt át chăm chú nhìn cậu. Cậu cũng nhìn nó một lúc lâu:" Đôi mắt này, màu lông này...là màu  giống hệt đôi mắt và màu tóc của cậu, đây là vẻ đẹp mà cậu được thừa hưởng từ người mình...". Cậu ngắm con mèo nhỏ một lúc lâu, nước mắt lại trào ra:
- Bé mèo. À  mẹ mèo ơi, người là mẹ của con đúng không?.
Con mèo vẫn nhìn cậu mắt tròn xoe kêu một tiếng be bé:" Meo~".
- Vâng con hiểu rồi. Thì ra mẹ vẫn ở đây với con...- Cậu mặc kệ những vết bẩn trên người mèo nhỏ, cậu ôm em vào lòng rồi ngồi thụp xuống đất khóc một lúc lâu, cậy khóc trong sự hạnh phúc.. sau đó cậu bế mèo con về nhà...
------- Thế là họ sống với nhau rất hạnh phúc từ đó đến giờ-------

Bữa sáng đã chuẩn bị xong, cậu đặt một bát cơm cho mèo ăn lên bàn, còn mình thì kéo ghế ngồi phía đối diện. Con mèo nhỏ thấy vậy liền nhanh nhẹn, nhảy lên bàn đứng đấy yên lặng chờ đợi Kouta ngồi xuống.
- Con mời mẹ ăn cơm. 
Khi cậu nói xong câu đấy em mới bắt đầu ăn.
- Hôm nay con có một bất ngờ cho mẹ, cậu nói.
Con nhỏ mèo tròn mắt nhìn cậu, tai thì vểnh lên nghe.
- Chi nhánh của con mới đổi giám đốc mới.
- Meo... meo... meo
- Anh ấy là một vị giám đốc trẻ tuổi rất tài giỏi và rất được lòng cấp dưới. Và đặc biệt là anh ấy cho phép nhân viên mang thú cưng đến làm việc cùng.
- Mẹ ơi! Hôm nay chúng ta cùng đi làm việc với nhau nhé....
Nói rồi, cậu lục trong  nhà ra một cái cặp đựng thú cưng mới tinh mới săn sale hôm qua. Cậu mở cặp ra, và nhìn bên trong một lúc, mặt cậu hơi rầu rầu.
- Cái này ...chắc mẹ không thích chui vào mấy cái cũi như thế này nhỉ?. Con muốn mẹ ngồi lên vai con rồi chúng ta cùng đi cơ. Nhưng như vậy có hơi nguy hiểm...
Con mèo nhỏ như hiểu ý mà cậu mà cuốn quýt bên cái cặp, sau đó chui vào trong lăn qua, lăn lại rồi nằm im tỏ vẻ thoải mái lắm:
- Mẹ đúng là mẹ của con có khác, hiểu chuyện và đáng yêu quá luôn. Nhưng mà mẹ phải ăn hết phần cơm của mình trước đã chứ. - Cậu vừa mỉm cười, vừa bế em mèo ra đặt lại chỗ bát cơm của ẻm...
--------- Hai người ăn xong liền dẫn nhau đến công ty----

Nhân viên ở đều ở trên thành phố, ở trong chung cư hoặc nhà trọ nên chỉ có mỗi Kouta là mang pet tới... cả phòng khi thấy cậu mang con mèo nhỏ tới thì xúm xít, vây quanh cậu. Ai ai, chủ yếu là các cô gái trẻ cũng muốn nựng bé ít nhất một cái:
- Ôi trời ơi sao em tôi dễ thương quá vậy nè..
- Con mèo này nhìn lạ quá hè. Lần đầu tiên tôi nhìn thấy một con mèo trắng, mắt đỏ đấy. Trước giờ chỉ có mèo trắng mắt xanh thôi.
- Nhìn dễ thương y hệt thư kí Kouta nhà mình luôn... màu mắt với màu lông đều giống nữa... đáng yêu quá~.
- Em ăn bate không, ngồi im đấy để chị chạy ra ngoài mua cho...
....................
- Mọi người! Đến giờ làm việc rồi. - Kouta mỉm cười. Và vỗ tay để ra hiệu mọi người về vị trí làm việc.
- Thư kí Kouta, cho chúng tôi chơi với bé thêm một chút đi mà...
- Xin lỗi mọi người nhưng mà đến giờ tôi gặp giám đốc rồi. - Cậu vừa nói vừa bế em mèo cho vào cặp, mỉm cười vẫy tay chào mọi người rồi nhanh nhẹn rời đi.
Khi cậu rời đi các cô gái trẻ ai về phòng nấy, họ bắt đầu bàn tán.
- Người đâu mà ấm áp, đẹp trai dữ vậy nè...lại còn nuôi mèo nữa...
- Anh ấy chuẩn gu tớ luôn, phải tán ảnh cho bằng được...
- Ê này anh là chồng của tớ nhé...
- Không của tớ chứ....
..........
- Chào giám đốc JingYuan, tôi xin tự giới thiệu tên tôi là Kouta, tôi là Thư kí của công ty. - Cậu vừa chào vừa hơi cúi đầu trước vị giám đốc mới. Theo cái nhìn của cậu, giám đốc là một người rất đẹp, ngài toát lên vẻ dịu dàng ấm áp, dễ gần khiến cho người ta cảm thấy rất dễ chịu khi tiếp xúc...
- Chào cậu Kouta, tôi là JingYuan... mong cậu chiếu cô... - JingYuan cũng đứng dậy, ngài bắt tay với cậu rồi mỉm cười một cách thân thiện và dễ gần.
- Ôi bé mèo này xinh quá, em tên là gì đấy?.
- Em tên là Erika... - Kouta vừa thấy giám đốc chú ý con mèo của mình, cậu liền quay balo phía trước vui vẻ khoe... mèo nhỏ thấy người lạ đang nhìn mình, đôi mắt nó mở to, tròn xoe tỏ rõ vẻ tò mò. Bé kêu khẽ một tiếng:"Meo~".

Vị giám đốc nhìn thấy con mèo trắng nhỏ vô cùng dễ thương, không kìm được lòng mình ngài liền lập tức bảo Kouta mở khóa cặp ra để ngài có thể ôm ấp, vuốt ve bé...
Được cầm bé mèo trắng nhỏ trên tay, JingYuan như mất hết liêm sỉ, ngài bế nó lên, áp mặt vào người con mèo hít lấy, hít để rồi cho con mèo lên mặt... miệng liên tục khen:" Dễ thương quá...". tóm lại là làm mấy cái hành động vô tri của mấy đứa nghiện mèo khi được cầm một con mèo nào đấy. Bé mèo trắng nhỏ thì nằm im cho ngài ôm ấp vuốt ve, ẻm không phản đối một chút gì cả.

Kouta nhìn ngài một cách vui vẻ. Giám đốc mới quả thực là một người vô cùng dễ thương...
- Giám đốc có vẻ thích mèo lắm nhỉ?
JingYuan không ngại nà thể hiện luôn độ nghiện của ngài với động vật:
- Đúng!... Tôi rất thích động vật đặc biệt là mấy đứa dễ thương, tròn trịa, mềm mại.. - Ngài vừa nói vừa ôm lấy con mèo nhỏ trên tay một cách nhẹ nhàng..
- Vậy ở nhà ngài có nuôi con gì không ạ?.
- À về việc đó thì không...Tôi sợ mình chăm các bé không kĩ, các bé bệnh thì tội nghiệp lắm.
.....
- Ô đến giờ làm việc rồi... chúng ta bàn về kế hoạch của tuần tới thôi, Kouta...
- Vâng thưa giám đốc...
--------------
Giám đốc của công ty là một người hay ngủ gật khi làm việc. Bé mèo biết đây là hành động rất xấu nếu để giữ lại danh tiếng cho ngài, mỗi khi có ai đó chuẩn bị bước vào phòng, bé mèo liền dụi dụi cái mặt nho nhỏ của nó vào mặt ngài gọi ngài dậy. Ngoài ra nếu đang làm việc mà để rơi cái gì xuống đất em cũng đều nhặt hộ vậy nên giám đốc rất quý em và thường giúp Kouta trông em hộ  mỗi khi cậu ta đi chạy việc cho công ty.
---------------------------

Giám đốc và Thư kí cả hai làm việc rất hợp tính, hợp ý nhau. Dần dần, họ trở lên quý nhau, rồi yêu nhau lúc nào không hay. Nhưng giữa họ vẫn giữa khoảng cách nhất định. Họ giữ cho nhau,  không làm những hành vi thân mật quá( mới chỉ tặng quà qua lại với cầm tay thôi chưa hôn).... vì công việc đang đến hồi bận rộn, cả hai còn rất trẻ, họ đều cần thời gian để phát triển bản thân.... Bé mèo hằng ngày đều đứng ở giữa, em chứng kiến những hành động quan tâm mà cả hai dành cho nhau. Ngài giám đốc với Cậu thư kí - người thân của em. Hai người càng thân nhau thì ngài cũng thường xuyên mua quà tặng nhau. JingYuan cũng không quên phần quà cho em, vậy nên em cũng yêu quý ngài giám đốc, em thường xuyên được ngài bế vào văn phòng làm việc của ngài để theo dõi ngài làm việc...

-----------------
- Kouta, công ty chúng  có một cuộc giao lưu giữa các nhân viên của các chi nhánh trong và ngoài nước. Tôi sẽ cử cậu đi để học tập.

- Tôi xin lỗi, tôi không thể ra nước ngoài làm việc được. Mong ngài có thể cử người khác đi công tác  thay tôi - Giọng Kouta rầu rầu. Cậu lia mắt nhìn bé mèo của mình đang nằm ngoan ngoãn trên chiếc bàn làm việc của giám đốc....

Ngài như nhìn ra ánh mắt của cậu lập tức hiểu ý, ngài đưa tay vuốt ve bé mèo rồi nói:
- Cậu yên tâm tôi sẽ thay cậu chăm sóc em ấy...

- Cảm ơn giám đốc, vậy tôi yên tâm rồi...

Cậu đến đi đến nhận hồ sơ từ trên tay JingYuan, bỗng nghe thấy ngài nói nhỏ vào tai cậu. Và cầm lấy tay cậu thư kí của mình một cách thân mật.

- Kouta cố gắng phát triển bản thân mạnh vì tương lai của chúng ta sau này nữa... tôi tin tưởng cậu, tôi yêu cậu. -  Ngài nói nhỏ
- Dạ vâng ạ... - Kouta đỏ mặt cầm tệp hồ sơ đi ra...
...........

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: