Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Cuộc gặp gỡ định mệnh

" Ầm....ầm....ầm...."
Trời đã bắt đầu mưa , những cơn giông ùn ùn kéo tới , có lẽ sắp bão đến rồi....
Bảo Hân đang núp dưới mái hiên của trường , rõ xui thât , hôm nay cô lại quên đem theo áo mưa nên phải đứng chịu trận như vậy đây , mái hiên cũng không được rộng nên khi những cơn giông kéo tới , nước mưa lai tạt vào trong hiên khiến áo quần cô bị ướt . Ôi ! Chuyến này về không bị cảm mới lạ đây . Do ngoài trời giông khá lớn nên cô không dám chạy xe về , chứ đằng nào cũng ướt mất rồi còn đâu , nghĩ tới việc tối về cảm lạnh nằm co rúm trên giường không được đi chơi là cô cảm thấy uể oải rồi . Đang bực bội do quần áo ướt và lạnh thì đã có một chiếc xe dừng lại trước mặt cô , người con trai đó đậu xe rồi chạy vào lề , cô bĩu môi thầm nghĩ : " đi xe đạp chắc cũng không phải giàu có gì , đã nghèo lại còn sợ mưa , thật là hết biết " , người con trai đó lại đứng cạnh cô , đôi môi anh đã tái nhợt đi vì lạnh , quần áo anh uót nhẹp , áo ướt để lộ cả ngực và lưng , anh ôm người run cầm cập , anh cứ như không nhận ra sự tồn tại của cô trong mái hiên này vậy , điều đó làm cô có vẻ khó chịu , càng khó chịu hơn về cái áo ướt lộ cả bên trong của anh , cô đưa cho anh cái áo khoác nhỏ cô đang mặc rồi nói :
- Mặc cái áo khoác này vào giùm tôi , để lộ hết bên trong tôi ngứa mắt lắm
- Ơ hay , cô không nhìn là được mắc mớ gì ngứa mắt tôi
- Anh.....
Cô tức tối quay mặt qua chỗ khác , đó giờ chưa người con trai nào dám cãi lí vậy với cô cả nên cô tức lại càng tức thêm . Vừa đúng lúc đó , cơn mưa cũng đã bớt giông , cô mới mặc lại áo khoác rồi xách xe đi , trước khi đi cô cũng không quên dằn mặt anh một câu :
- Đồ nghèo mà còn chảnh với chị , chị trù cưng ế cả đời không ai thèm lấy
Nói xong cô bĩu môi rồi phóng xe đi , anh đứng ở lại vẻ mặt có chút thoáng buồn , anh nghèo thì đã sao chứ ? Câu nói đó làm lòng tự ái anh dâng cao , anh hậm hực khó chịu , lẩm bẩm trong miệng :
- Sau này ai ưng bà cô chảnh choẹ như cô cũng là nghiệp báo ba đời nhà anh ta . Đồ con gái khó ưa
Rồi anh cũng leo lên xe đạp của mình và đi , nhưng họ cũng đâu ngờ , oan gia ngỏ hẹp , sau này họ gặp nhau sẽ không chỉ là một lần đâu mà còn nhiều lần khác nữa .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #hoa