Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Quyển 3: Chương 433-437: Arc Bắt cua, lướt sóng...chim cắt.

Chương 433: Con rối.

"Lần sau nếu không tới sớm thì có lẽ tôi sẽ chết ở đây mất." La Vạn Nhai thở hổn hển, tay vịn chặt cột điện.

"Nhất định lần sau sẽ." Lưu Đức Trụ nhìn Khánh Nguyên nói.

Ngọn lửa đốt cháy dữ dội.

Khi Lưu Đức Trụ va chạm với bảy sát thủ, nhiệt độ cao mà cậu ta mang theo ngay lập tức đốt cháy một số người thành những quả cầu lửa. Ngọn lửa bùng nổ ra bên ngoài với Lưu Đức Trụ và La Vạn Nhai làm trung tâm, những sát thủ bị sóng nhiệt thổi bay.

Sau khi đạt cấp C, Lưu Đức Trụ hiếm khi có cơ hội sử dụng toàn bộ sức mạnh của mình, không phải vì lười biếng mà vì Khánh Trần đã sắp xếp mọi thứ rất tốt nên cậu ta không cần phải dốc hết toàn lực. Nhưng mà giờ khắc này, sức mạnh của giác tỉnh giả cấp C đã được bộc lộ cực kỳ rõ trong màn đêm Trịnh Thành.

Vô cùng táo bạo.

Ngọn lửa bập bùng giống như những nốt đánh trên khuông nhạc.

"Khánh Nguyên" quan sát cẩn thận Lưu Đức Trụ bằng con mắt duy nhất còn lại. Chỉ là lúc này Lưu Đức Trụ toàn thân đều bị lửa bao bọc, không nhìn rõ diện mục. Năng lực của Lưu Đức Trụ chưa được bộc lộ ra thế giới bên ngoài nên Khánh Nguyên không thể nào phân biệt thân phận của cậu ta.

"Xem ra là có một tổ chức nào đó đang âm mưu nhắm vào ta." Khánh Nguyên cười tự tin nói: "Để ta đoán xem, có hai khả năng. Một là ứng cử viên Ảnh tử nào đó là một Thời Gian Hành Giả như ta, hơn nữa ở thế giới ngoài làm rất tốt. Một khả năng khác là có một ứng cử viên Ảnh tử nào đó có phụ tá là Thời Gian Hành Giả, hắn cũng có lý do để tiêu diệt ta, ông chủ của ngươi là ai?"

Lưu Đức Trụ nhìn quanh.

"Khánh Nguyên" cười nói: "Ngươi không muốn nói chuyện sao? Không sao cả, trước tiên thử xem thực lực tổ chức của ngươi một chút đi."

Hắn ta vừa dứt lời, bảy sát thủ xoay người và bắt đầu đâm về phía Lưu Đức Trụ.

Lưu Đức Trụ cười: "Khánh Hạnh hướng các vị vấn an."

Ngọn lửa đang nhảy xung quanh cơ thể cậu ta đột nhiên dừng lại, Lưu Đức Trụ rống giận đấm vào sát thủ đang đến trước mặt: "Đổ!"

Tất cả sự huấn luyện mà Lưu Đức Trụ nhận được trong thời gian qua đã nhận được thành quả vào khoảnh khắc này. Cú đấm bao bọc trong lửa của cậu ta làm sau mà đến trước, rõ ràng là sát thủ ra tay trước, nhưng Lưu Đức Trụ lại nhanh chóng ra đòn. Trước khi sát thủ kịp phản ứng, cú đấm bạo liệt đã giáng thẳng vào mặt sát thủ. Trong chốc lát, nắm đấm vô song bùng phát ngọn lửa sáng chói. Ngọn lửa ngay lập tức bao trùm cơ thể của sát thủ.

Lưu quang xoay tròn, hỏa diễm liệt địa!

Kusanagi Kyo!

Lý Bách Bát Thức. Đại Xà Thế!

Giây tiếp theo, một sát thủ khác vung đao đến phía sau cậu.

Lưu Đức Trụ không hề quay đầu lại.

Khom lưng, nhấc chân trái ra sau.

Cậu ta lưu loát liền mạch dùng mũi chân hất cằm đối thủ trong một đòn và đá đầu hắn lên không trung.

"Lên!" Lưu Đức Trụ nhanh chóng vặn eo nhảy lên, một cú đấm kích phải đỡ lấy tên sát thủ vừa ngã xuống.

Một tiếng ầm vang!

Ngọn lửa chói lóa lại bùng lên từ cú đấm móc, kẻ sát nhân một lần nữa bị thổi bay lên trời.

Kusanagi Kyo!

Lý Bách Bát Thức. Quỷ Thiêu!

La Vạn Nhai choáng váng ôm lấy cột điện. Đây chính là đồ đần trong biệt thự của Bạch Trú mỗi ngày chỉ thích buôn dưa lê về ông chủ của mình?!

Hồi trước, Lưu Đức Trụ không hề nhàn rỗi khi Khánh Trần tới Châu Âu. Cậu ta luôn suy nghĩ về cách sử dụng năng lực nhiệt năng của mình. Nam Canh Thần nảy ra một ý tưởng và bảo cậu ta học hỏi từ Kusanagi Kyo trong game The King of Fighters*. Đừng lo lắng về việc nó có dễ sử dụng hay không, miễn là nó trông đẹp là được.
*1 game đối kháng võ thuật 1v1 ngày xưa.

"Coi chừng!" La Vạn Nhai lên tiếng nhắc nhở.

Ngay tại nơi Lưu Đức Trụ từ trên không rơi xuống, hai sát thủ cầm đao lao tới. Nhưng trước khi bọn chúng có thể đánh trúng Lưu Đức Trụ, một bóng người từ đâu xuất hiện và đấm liên tục hai phát vào hầu kết hai sát thủ bằng tốc độ cực nhanh.

Chính là Nam Canh Thần đang đeo khẩu trang!

Hai sát thủ che lại hầu kết bị vỡ của mình và từ từ lùi lại. Hầu kết vỡ vụn đã đâm nát khí quản khiến chúng không thể thở được.

Mọi thứ trước mắt chúng dần tối sầm lại.

Nam Canh Thần im lặng theo dõi tất cả những điều này. Cậu ta biết rằng sớm muộn gì mình cũng phải trải qua tất cả những điều này và không phải lúc nào cũng có thể được Khánh Trần bảo vệ. Vì vậy, cậu ta nhìn chăm chú vào, không tránh né. Nhằm cố gắng khiến bản thân chấp nhận cảm giác này càng nhanh càng tốt.

Ba sát thủ còn lại cũng kinh nghi lùi lại, bởi vì họ không biết liệu có những cao thủ khác đang ẩn náu ở đây hay không.

Lưu Đức Trụ đứng bất động trên mặt đất, nói với Khánh Nguyên: "Thân thể này của ngươi hẳn là một con rối. Bản thể tuy bình yên vô sự, nhưng muốn tìm được một con rối tốt hẳn là không dễ dàng, ngươi thật sự không thấy đau lòng chút nào sao?"

Vẻ mặt Khánh Nguyên vẫn rất bình tĩnh, dường như máu chảy liên tục nơi phần bụng không thể ảnh hưởng đến ý chí của hắn.

Hắn khẽ cười nói: "Có lẽ sức chiến đấu của ngươi cũng không bền bỉ, cho nên muốn trò chuyện để kéo dài thời gian? Thật ra cũng không cần, đêm nay chỉ là một lời chào hỏi ân cần ngắn gọn thôi. Ta tin tưởng chúng ta sau này sẽ còn gặp lại."

Đang nói, Khánh Nguyên bất ngờ nhặt một con dao ngắn rơi trên đất, sau đó nhẹ nhàng rạch vào cổ mình một cái rồi ngã xuống đất.

Lưu Đức Trụ nhìn thấy cảnh này tê hết cả da đầu. Cảnh tượng đối phương không coi ai ra gì cắt cổ tự sát thực sự khiến cậu ta bàng hoàng. Không vì cái gì khác, là do đối phương quá bình tĩnh khi tự sát.

Ba tên sát thủ cách đó không xa không ham chiến mà quay người hòa vào đám đông, lực chấp hành cực mạnh rút lui khỏi chiến trường.

Lưu Đức Trụ nhìn Nam Canh Thần, trầm mặc mấy giây: "Vừa rồi tôi ngầu không?"

Nam Canh Thần tán thán: "Tôi chỉ nói đùa rằng nếu muốn ngầu thì hãy bắt chước Kusanagi Kyo."

"Ừm, hai người... ai có thể dìu tôi chút không." La Vạn Nhai nói.

Mãi đến lúc này, Lưu Đức Trụ mới nhớ quan sát vết thương của La Vạn Nhai: "Sao rồi? Bây giờ tôi đưa ông đi bệnh viện."

"Không cần không cần." La Vạn Nhai nhăn mặt vì đau đớn, nhưng ông ta vẫn từ chối.

Phía sau bộ đồ của La Vạn Nhai đã bị cắt thành từng mảnh như của một kẻ lang thang. Lưu Đức Trụ và Nam Canh Thần cảm thấy vô cùng đau lòng. Không nghĩ tới lão La vì Bạch Trú mà trả giá nhiều như vậy.

Tuy nhiên, sau khi Lưu Đức Trụ đưa tay chạm vào lưng La Vạn Nhai, cậu ta kinh ngạc hỏi: "Chờ một chút, sao trên lưng của ông lại không có máu?"

La Vạn Nhai nói: "Trước khi đến Trịnh Thành, tôi biết chuyến đi này rất nguy hiểm nên đã nhờ một người bạn làm một chiếc áo chống đạn mềm để mặc bên trong. Quần áo mùa đông dày đặc nên cũng không ai có thể nhận ra..."

Lưu Đức Trụ: "..."

Chẳng trách La Vạn Nhai lại chọn đấu pháp táo bạo nhất, thì ra là ỷ vào phòng ngự cao của mình!

Cái này ai nghĩ ra được!?

Thời Gian Hành Giả đứng đắn nào lại mặc áo chống đạn khi chiến đấu!

Lưu Đức Trụ cảm thán nói: "Phải nói khôn khéo thì lão La ông đủ khôn khéo, vậy bây giờ ông còn giả vờ đau đớn làm giề?"

La Vạn Nhai nói: "Tôi bị chém hai nhát vào đùi...Tôi cần đơn giản khâu lại một chút, không cần đến bệnh viện, tôi có thể tự làm được."

Lưu Đức Trụ và Nam Canh Thần yên tâm nhìn chung quanh: "Đi thôi, chúng ta đi nơi khác nói chuyện."

Cùng lúc đó, ba sát thủ lặng lẽ bước đi trên đường phố. Chúng đi qua đám đông và ném tất cả đao trên tay vào thùng rác ven đường. Hơn mười phút sau, ba kẻ lại gặp nhau ở ngã tư đường Phúc Nguyên và đường Thương Đỉnh. Bọn chúng đứng bên lề đường như không có chuyện gì xảy ra, như thể trận chiến vừa xảy ra không liên quan gì đến chúng. Chẳng bao lâu, một chiếc ô tô thương vụ màu đen chạy tới ngã tư, cửa tự động phía sau mở ra. Ngay lúc ba người chuẩn bị lên xe, một người qua đường trẻ tuổi đi ngang qua phía sau, chỉ thấy người qua đường này nhẹ nhàng đưa tay ra. Những sát thủ chỉ cảm thấy như có thứ gì đó nhẹ như không có gì xẹt qua cổ chúng. Chúng đưa tay ra lau, khi mở lòng bàn tay ra nhìn thì lòng bàn tay đầy máu. Sát thủ kinh hãi nhìn bóng lưng thẳng tắp của người qua đường.

Người lái xe thương vụ vẫn đang nhìn về phía trước xe, thấy ba người còn chưa lên xe, liền thúc giục: "Lên xe."

Không ai trả lời.

Người lái xe quay đầu lại và nhìn thấy ba sát thủ nằm cạnh xe trên vũng máu trên mặt đất.

Người lái xe quay đầu nhìn về phía xa, bóng lưng của người qua đường đã biến mất, hắn ta nở nụ cười: "Không bị lừa à."

Hắn ta không khởi động chiếc xe thương vụ mà mở cửa bước xuống xe rồi bỏ đi vài chục mét, hắn ta bấm chiếc điều khiển từ xa trong túi. Một tiếng nổ lớn, chiếc xe thương vụ nổ tung thành một quả cầu lửa.

Đây là một con rối khác của Khánh Nguyên. Hắn ta đặc biệt bảo ba sát thủ đến đón hắn ta vì hắn biết sẽ có người theo dõi những sát thủ. Nếu đối phương đi theo chiếc xe và cố gắng bắt cóc tài xế và sát thủ, thẩm vấn chúng để tìm manh mối về "Khánh Nguyên". Như thế mọi người sẽ cùng nhau nổ thành tro bụi. Dù sao đây cũng chỉ là một con rối, tuy rằng làm ra một con rối có chút phiền toái, nhưng Khánh Nguyên cũng không cảm thấy đau lòng.

------------------------------------

Chương 434: Con Vịt Nhỏ bị đá ra khỏi nhóm chat.

Trong phòng khách sạn JW Marriott.

Khánh Trần giúp La Vạn Nhai khâu vết thương trên chân. Không có thuốc tê, nhưng La Vạn Nhai không hề cau mày. Trên người La Vạn Nhai có tổng cộng bốn vết thương, hai nhát ở đùi, một nhát ở mông và một nhát ở cánh tay.

Khánh Trần nhìn ông ta một cái.

La Vạn Nhai cười vui vẻ nói: "Cậu nói xem đám người này thật ác, còn nhắm vào cái mông của tôi."

Thiếu niên ngẩng đầu nhìn thoáng qua La Vạn Nhai: "Lão La, ông sống sót suốt nhiều năm trên giang hồ như vậy cũng không phải chỉ nhờ vào may mắn."

La Vạn Nhai vui tươi hớn hở cười nói: "Nguyên nhân chủ yếu là mọi người kịp thời đến cứu viện... Những năm đầu trị an trong nước không tốt lắm, người nào không cảnh giác thì khó mà sống đến giờ. Đặc biệt là ở các ga tàu ở Thâm Thành, Hải Thành, Quảng Thành, vừa ra khỏi ga đã có một đám người dùng dao cướp tiền, một lời không hợp liền thọc người khác một dao."

La Vạn Nhai tiếp tục: "Lúc đó, khi chúng tôi ra ngoài lăn lộn sẽ buộc sách bằng băng dính dưới quần áo để đề phòng bất cứ ai mang theo dao. Tôi đoán là các giáo viên không ngờ rằng chúng tôi sẽ dùng sách giáo khoa để làm chuyện này."

Giờ khắc này, một người lang bạt giang hồ, đã hoàn toàn hòa nhập vào Bạch Trú, trở thành một thành viên của Bạch Trú.

Trước đây, vì tuổi tác quá lớn nên ông ta không có tiếng nói chung với các thành viên của Bạch Trú. Vì vậy, dù có gia nhập nhóm chat Bạch Trú, ông ta vẫn giữ tư thái rất thấp, ngày thường không đến biệt thự của Bạch Trú, thành thật kiên định, thanh thản ổn định làm công việc quản lý an ninh.

Bây giờ Bạch Trú đã công nhận ông ta.

Sau khi khâu xong vết thương cho La Vạn Nhai, Khánh Trần nói: "Dưỡng thương cho tốt, tôi đã báo cáo công lao của ông đêm nay với ông chủ. Ông chủ đã quyết định, hệ thống tình báo tương lai của Bạch Trú sẽ giao cho ông. Ở Thành thị số 10 thế giới Trong, tôi sẽ sắp xếp người dạy cho ông một khóa huấn luyện hệ thống liên quan đến tình báo."

La Vạn Nhai ánh mắt sáng lên.

......

Lúc này, trong nhóm chat Hà Tiểu Tiểu.

Sấm Vương trong nhóm hỏi: "Đêm nay đã xảy ra chuyện gì? Ta mới tới Trịnh Thành, hình như đã bỏ lỡ rất nhiều chuyện?"

Zard: "Có đớp phân cũng không kịp nóng."

Sấm Vương: "Cmm chứ!"

Hà Tiểu Tiểu luôn im lặng đột nhiên lên tiếng: "Các bạn còn nhớ nội quy của nhóm chúng ta không? Bởi vì mục đích ban đầu khi thành lập nhóm là để những Open Beta Players (OBP) công khai giúp đỡ lẫn nhau và chia sẻ thông tin, cho nên mỗi Thời Gian Hành Giả phải chia sẻ công lược hàng tháng, những người chia sẻ sẽ ở lại, còn những người không chia sẻ sẽ bị giáng cấp."

Nhóm chat của Hà Tiểu Tiểu đã hoàn thành việc phân cấp vào lúc này. Mà nhóm của Khánh Trần, Huyễn Vũ, Trịnh Viễn Đông và Hà Kim Thu tham gia chắc chắn là nhóm có cấp bậc tối cao.

Hà Tiểu Tiểu tiếp tục: "Trước tiên hãy để tôi chia sẻ công lược của mình: Gói DLC nội chiến liên bang này tạm thời đã kết thúc. Kamishiro và Kashima đã mất dãy núi Hiển Thánh và bình nguyên Lôi Khâu ở phía bắc. Đại diện cho các nhà Kamishiro, Kashima, Trần thị, Khánh thị và Lý thị đã ký hiệp định ngừng bắn ở thành thị số 19."

Hà Tiểu Tiểu: "Đồng thời, chúc mừng người chơi Khánh Trần đã thông quan tuyến cốt truyện của Lý thị. Tôi nghĩ người chơi này đã đạt đến giới hạn mà người chơi có thể làm: trở thành Đổng sự độc lập của Lý thị."

Hà Tiểu Tiểu: "Hiện tại, Khánh Trần đang giữ chức thanh tra tổ bảy của Cơ quan Tình báo PCA ở thành thị số 10. Cậu ấy là một trong những OBP thành công nhất trên thế giới."

Cả nhóm im lặng một lúc. Mọi người so sánh thành tích của Khánh Trần và xem xét lại tiến độ của bản thân. Đột nhiên, họ cảm thấy mỗi chu kỳ xuyên việt vừa qua mình sống thật vô ích...

Không còn nghi ngờ gì nữa, Khánh Trần đã trở thành Thời Gian Hành Giả chói sáng nhất.

Thanh Bảo: "Người tên Khánh Trần còn sống không? Cậu ấy thật sự đã chết ở châu Âu sao?"

Sấm Vương: "Người chơi này nếu chết thì thật đáng tiếc."

Zard: "Hu hu hu.........."

Hà Tiểu Tiểu: "Tôi cũng không biết gì về chuyện này. Tôi đã chia sẻ công lược của mình xong, ai sẽ là người tiếp theo?"

Zard: "Tôi đi đầu cho!"

Huyễn Vũ: "... Tốt nhất nói cho đàng hoàng."

Zard: "Theo tôi được biết, sau khi đại biểu của năm tập đoàn ký hiệp định ngừng bắn, gia tộc Kamishiro đã tặng mười hai mỹ nhân cho Trần thị!"

Con Vịt Nhỏ: "Mọi người đều giỏi chia sẻ công lược rất hay, sao đến ngươi lại chỉ chia sẻ tin lá cải..."

Zard: "Cậu nói xem đây có phải là công lược không? Rõ ràng là thông tin rất quan trọng, Trần Thị không từ chối mười hai mỹ nữ này. Mang về nhà rồi phân phát cho các chi thứ, rõ ràng là ngầm chấp nhận một giao dịch nào đó. Thái độ đấy, biết không, đây là thái độ của một tập đoàn."

Huyễn Vũ: "Ta cũng muốn chia sẻ một điều, trong trận hỗn chiến châu Âu này có bóng dáng của Bạch Trú. Hơn nữa, Bạch Trú còn đóng vai trò then chốt. Theo ta được biết, hành động ban đầu của Kamishiro và Kashima ở châu Âu là truy sát Khánh Trần của tổ chức Bạch Trú ở biển Barents, ta nghi ngờ chủ mưu đằng sau cuộc chiến ở châu Âu là Bạch Trú!"

Mọi người nghe được lời nói của Huyễn Vũ đều kinh ngạc, trận hỗn chiến ở châu Âu lại là Bạch Trú làm?

Thế này thì quá mức rồi. Ở Trung Quốc đã có một tổ chức Thời Gian Hành Giả dân gian hùng mạnh đến mức có thể ra nước ngoài gây sự?

Phải biết, mọi người thậm chí vẫn chưa tìm tốt cho mình một phần ba mẫu đất đâu. Điều đáng sợ hơn nữa là ông chủ Bạch Trú đến nay vẫn đang giấu trong tối và không ai biết thân phận của đối phương. Nhưng bây giờ không biết đại tướng của Bạch Trú là Khánh Trần sống chết ra sao, nếu như Khánh Trần chết, thực lực của Bạch Chu sẽ suy yếu rất nhiều đúng chứ?

Nguyệt Nhi: "Công lược tôi có thể chia sẻ là, trong Toà án Cấm kỵ có thuốc biến đổi gen cấp A, có thể bán ra bên ngoài, nhưng cần đổi lấy vật cấm kỵ."

Lục Áp: "Làm sao đổi? Trong tay tôi có vật cấm kỵ, muốn đổi."

Nguyệt Nhi: "Cậu có thể trực tiếp tới tìm tôi."
*Nguyệt Nhi chính là Tứ Nguyệt.

Vật cấm kỵ rất quý giá nên việc đổi lấy thực lực cấp A hay giữ vật cấm kỵ là một lựa chọn rất khó khăn.

Thanh Bảo: "Hãy để tôi chia sẻ công lược: Bán thần Lý Thúc Đồng xuất hiện ở thành thị số 20 ở phương Bắc, ám sát 191 người rồi trốn thoát. Y bị bao vây bởi cả thành thị nhưng bình an vô sự thoát đi, nhưng không ai biết y rời đi như thế nào."

Lục Áp: "Tại sao ông ta lại giết nhiều người như vậy?"

Thanh Bảo: "Những năm trước, bằng hữu của y bị bắt bỏ tù vì trong đội ngũ có một gián điệp của Kamishiro. Sau này, gián điệp này đạt được vị trí cao nhờ công lao của mình và đã là người đứng đầu dưới Thập Thường Thị của gia tộc Kamishiro... Ba ngày trước khi chúng ta trở về, tất cả bộ đội trực tiếp của ông ta đều đền tội."

Lục áp: "Bán thần ám sát...... Đúng là không nói đạo lý mà."

Sấm Vương: "Ha ha, kỵ sĩ vẫn luôn không nói đạo lý. Nhân tiện, ông chủ của Bạch Trú là đồ đệ của Lý Thúc Đồng nhỉ. Huyễn Vũ, nếu ngươi đối nghịch với Bạch Trú thì nên cẩn thận, bọn họ thù dai lắm đấy."

Huyễn Vũ: "Ngươi lo việc của mình đi, ta sẽ sớm tìm được ngươi."

Sấm Vương: "Ta không tin có người có thể tìm được ta. Đã đến lúc ta phải chia sẻ công lược: Ảnh tử chi Tranh đã đến hồi gay cấn, việc Khánh Hạnh sử dụng vật cấm kỵ đã chọc giận Khánh Văn và Khánh Vô. Hiện tại Khánh Nhất có sự hỗ trợ của Khánh Trần của tổ chức Bạch Trú, nội bộ Khánh thị rất bất mãn với Khánh Trần này, nhiều đại lão các phe phái đã khiếu nại với gia chủ Khánh thị, cho rằng Ảnh tử đã đã trao quyền cho Khánh Trần một cách bất chính, Khánh Trần bị nghi ngờ cạnh tranh không lành mạnh và vi phạm các quy tắc của Ảnh tử chi Tranh."

Lý Tứ: "Tôi cũng chia sẻ một điều: Khánh thị đã ấn định thời gian họp để xem xét lại Ảnh tử chi Tranh lần thứ hai. Các phe phái trong nội bộ đã bắt đầu đứng về phía nào, phần lớn đều ủng hộ Khánh Văn. Mẹ của Khánh Văn, Khánh Vân, một phe phái thực quyền, dự định can thiệp vào cuộc tranh giành bóng tối."

Lúc này, Lục Áp nói: "Tôi cũng chia sẻ: Lee Byung Hee, gia chủ Kashima, cách đây không lâu đã đột nhiên rời khỏi thành thị số 23. Theo tin đồn nội bộ, hắn đang định đoạt một vật cấm kỵ."*

Sấm Vương: "Vật cấm kỵ gì quan trọng đến mức gia chủ Bán thần muốn đích thân cướp lấy?"

Lục Áp: "Tôi không biết. Đến lượt ai rồi, các đại lão Tĩnh Sơn và Băng Nhãn. Các người đại diện cho Côn Lôn."

Bởi vì những thao tác trước đó, nhiều người vẫn nghĩ Tĩnh Sơn là Trịnh Viễn Đông, Băng Nhãn là Lộ Viễn...

Vật Cấm Kỵ ACE-999: "Trước tiên tôi chia sẻ một ít tình báo: Băng Nhãn không phải Lộ Viễn, mà là Khánh Trần của tổ chức Bạch Trú."

Cả nhóm lại im lặng: Khánh Trần vậy mà lại có mặt trong nhóm này?! Vậy thì Khánh Trần này có thể coi là một trong ba tam đại lão nổi tiếng nhất nhóm, cùng với Hà Kim Thu và Trịnh Viễn Đông.

Zard: "'Tam Huyễn Thần' của giới Thời Gian Hành Giả đều được tập hợp trong nhóm này, lợi hại."

Huyễn Vũ trong phòng khách sạn nhướng mày. Cái thứ tam huyễn thần này vậy mà không có hắn.

Ở bên kia, gần trường quay đêm của một đoàn làm phim nào đó, Kamishiro Sorane người đang ngồi trong xe bảo mẫu để trang điểm, đột nhiên "a" lên một tiếng, bây giờ cô mới nhận ra rằng Khánh Trần cũng có mặt trong nhóm chat này.

Vậy thì lúc trước cô ấy hỏi về Bạch Trú và Khánh Trần trong nhóm không phải đã bị đối phương nhìn thấy hết sao?

Người này thật giỏi trốn!

Khoảnh khắc tiếp theo, Tĩnh Sơn gửi tin nhắn: "Để tôi chia sẻ tin tức tiếp theo. Tôi cũng đã theo dõi sự việc ở châu Âu và phát hiện ra rằng tàu vận tải số hiệu SNC-0992123 đã cứu một thiếu niên châu Á khỏi biển và đã đưa đối phương về nước. Người này có đặc điểm giống Khánh Trần của tổ chức Bạch Trú, nhưng vẫn chưa xác định có phải là cậu ấy hay không."

Vào lúc này, sinh tử của Khánh Trần đột nhiên trở thành một bí ẩn. Nhưng thông tin ông chủ Trịnh chia sẻ, giúp Khánh Trần trốn thoát khỏi trận chiến ở châu Âu, sự kiện này cũng phù hợp với tin đồn "Khánh Trần trốn thoát bằng trong trận chiến với Carbry".

Con Vịt Nhỏ: "Đến lượt tôi: Trong Trần thị có vẻ như có một loại thực vật kỳ dị có thể tăng tốc độ tu hành, tên là Tử Lan Tinh, đều tập trung trong tay Bán thần Trần Dư. Có lẽ đây chính là lý do tại sao Trần Dư có thể được đạt Bán thần ở tuổi 30."

Lưu Đức Trụ: "Luôn giữ trạng thái phẫn nộ có thể thức tỉnh."

Khánh Trần im lặng liếc nhìn Lưu Đức Trụ, tự nhủ rằng kinh nghiệm sai lầm mà cậu đã tình cờ dạy cho Lưu Đức Trụ lúc đó bây giờ đã được cậu ta chia sẻ một cách nghiêm túc...

Sau khi Lưu Đức Trụ chia sẻ, trong nhóm không còn ai chia sẻ chiến lược, chỉ còn lại "Băng Nhãn".

Trên thực tế, trong nhóm chat ngày hôm nay, cuộc trò chuyện đều xoay quanh Khánh Trần và Bạch Trú. Mọi người đều quan tâm đến một vấn đề: Khánh Trần còn sống hay đã chết. Tất cả mọi người đều đang đợi Băng Nhãn lên tiếng, nên nhóm trò chuyện trở nên hoàn toàn im lặng.

Sau một khoảng lặng chết chóc.

Băng Nhãn: "Tới phiên tôi, tôi còn sống."

Tin tức cực kỳ đơn giản nhưng đã đủ phân lượng rồi.

Khi mới bắt đầu xuyên việt, Khánh Trần vẫn là một người vô danh, nhưng giờ đây, ngay cả tin tức sống chết của cậu cũng đã trở thành tình báo lớn.

Băng Nhãn: "@Huyễn Vũ nhất định rất thất vọng nhỉ."

Huyễn Vũ: "Ha ha."

Lưu Đức Trụ: "Hì hì."

Con Vịt Nhỏ: "Hì hì."

Băng mắt: "Hì hì."

Huyễn Vũ giận dữ@Hà Tiểu Tiểu: "Tại sao trong nhóm lại có nhiều thành viên của Bạch Trú như vậy? Điều này không công bằng với những người khác! Mỗi tổ chức chỉ được phép có tối đa hai người trong nhóm, như thế mới công bằng!"

Vật Cấm Kỵ ACE-999: "Tán thành."

Tĩnh Sơn: "Tán thành."

Zard: "Tán thành."

Trong nhóm đột nhiên vang lên một tiếng nhắc nhở: "Con Vịt Nhỏ đã bị đá ra khỏi nhóm chat."

Nam Canh Thần trong phòng khách sạn: "???"

Cậu ta là một trong những Thời Gian Hành Giả đầu tiên gia nhập nhóm đấy, vậy mà cmn bị giáng xuống nhóm khác?!

Đây là thao tác gì?!

Một thế giới chỉ có Nam Canh Thần bị thương cứ như vậy mà thành.

------------------------------------

Chương 435: Nhóm chat hợp nhất, những gương mặt mới!

Nam Canh Thần trong phòng khách sạn hét lên: "Sao anh ta không đá Lưu Đức Trụ mà lại đá tôi? Tại sao lại là tôi?"

Lưu Đức Trụ: "Ngày nào ông cũng share link giảm giá vào nhóm, không đá ông đá ai?"

"Một lần có thể giúp ông tiết kiệm được vài đồng đấy." Nam Canh Thần bướng bỉnh nói.

Đúng lúc này, Nam Canh Thần đột nhiên nhận được một tin nhắn. Cậu ta chỉ nhìn thoáng qua rồi vội vàng trốn sang một bên.

Trong hệ thống nhóm Bạch Trú, Đại Phú Ông đột nhiên gửi tin nhắn riêng cho cậu ta: "Chỉ 10.000 tệ, tôi sẽ giúp cậu giả tạo danh tính và giao thức mạng để vào lại nhóm chat. Danh tính tôi cung cấp cho cậu có vị thế nhất định tại thế giới Trong, bọn họ căn bản không thể xác minh có phải cậu hay không."

Vào lúc này, những lớp ngụy trang của Nhất ở Thế giới Trong cuối cùng cũng phát huy tác dụng!

Mang đi kiếm tiền!

Nam Canh Thần không chút do dự: "Thành giao!"

Cậu ta cười lạnh nhìn về phía Lưu Đức Trụ tự nhủ, giễu cợt tiếp đi, tôi trở lại sớm thôi!

Lúc này, những người có ảnh hưởng lớn trong nhóm đã chia sẻ mọi thứ họ nên chia sẻ.

Hà Tiểu Tiểu nói: "Hôm nay có một nhóm thành viên mới gia nhập."

Nói.

"Ngô Ngạn Tổ Hải Thành" đã tham gia nhóm chat.

"Tiểu Thiên Tài" đã tham gia nhóm chat.

"Quan Tuyệt" đã tham gia nhóm chat.

"Mèo Trên Cây" đã tham gia nhóm chat.

Hà Tiểu Tiểu: "Xin mọi người tự giới thiệu."

Hải Thành Ngô Ngạn Tổ: "Xin chào mọi người, tôi đại diện cho Ma Trận. Nếu có vấn đề gì về công nghệ thông tin thì có thể tìm đến tôi."

Tiểu Thiên Tài: "Tôi...tôi biết bay."

Quan Tuyệt: "Ta muốn làm rõ, Long Hồ Công Xã không hề cùng Kamishiro và Kashima thông đồng, chuyện này đã được Côn Lôn điều tra."

Khánh Trần bình tĩnh nhìn bốn người vừa gia nhập. Một số ID trong đó rất dễ nhận biết. Hiện tại nhóm này hẳn là nhóm cao nhất trong hệ thống nhóm trò chuyện của Hà Tiểu Tiểu. Hà Tiểu Tiểu đã đổi tên nhóm chat thành Nhóm 1. Vì vậy, lúc trước Cửu Châu đã đuổi ra rất nhiều người không hoạt động trong nhóm, bây giờ lại thêm người vào, chắc chắn là rất quan trọng.

Tiểu Thiên Tài thì không cần phải nói, chắc chắn là Ương Ương không đâu vào đây được.

Ngô Ngạn Tổ Hải Thành rất có thể là Trần Tuế của tổ chức Ma Trận.

Quan Tuyệt thì có khả năng là Khánh Nguyên.

Thế còn Mèo Trên Cây thì sao? Chẳng lẽ là Cửu Nhiễm của tổ chức Hồng Diệp?

Sấm Vương: "Mèo Leo Cây, đến lượt ngươi tự giới thiệu."

Nhưng vào lúc này.

Sau khi Mèo Trèo Cây vào, trước tiên cậu ta lại mua cho mình một bộ nền trò chuyện, hiệu ứng đặc biệt và bong bóng chat, sau đó đầu tiên nói: "Lưu Đức Trụ bị thiểu năng."

"Mèo Trèo Cây đã bị đá khỏi nhóm chat."

Khánh Trần, Lưu Đức Trụ và La Vạn Nhai im lặng nhìn Nam Canh Thần: "..."

Nam Canh Thần còn làm bộ như không có chuyện gì xảy ra: "Các người nhìn tôi làm gì, tôi đang lướt Douyin. Tôi chưa hề tham gia nhóm nhỏ nào cả."

Ánh mắt Khánh Trần nhìn Nam Canh Thần như đang quan tâm đến người thiểu năng trí tuệ: "Thế sao cậu biết chúng tôi nhìn cậu vì cái gì? Cậu làm thế nào mà có thể vào lại được? Đợi đã, có phải Đại Phú Ông trong nhóm giúp cậu không?"

Nam Canh Thần ngập ngừng một lúc: "Bí mật!"

Nam Canh Thần trong lòng rỉ máu, nội tâm kêu than, mười vạn tệ này bay quá nhanh rồi, chỉ vừa nghe được một tiếng "ting"!

Lúc này Đại Phú Ông lại gửi một tin nhắn riêng khác: "Tôi cho cậu thân phận mới không phải để cho cậu chà đạp nó! Nhưng mà cậu còn muốn tiếp tục làm ăn không Lần này tôi sẽ tính cậu 15.000 tệ."

Nam Canh Thần suy nghĩ một lúc, có tiền, tùy hứng!

Đại Phú Ông: "Nhưng lần này cậu phải đợi được tham gia, nếu không thì dù là đồ đần cũng biết cậu lại vào."

Nam Canh Thần vẫn chưa thỏa mãn: "Được rồi."

Đại Phú Ông nói: "Ở đây tôi cũng có một số dịch vụ giá trị gia tăng khác, tôi có nhiều dịch vụ lắm. Để tôi giới thiệu cho cậu..."

Giờ khắc này, Nhất cuối cùng cũng tìm được nhóm người dùng của mình, tìm được máy ATM của riêng mình!

Lừa gạt tiền của Nam Canh Thần, sau đó lại bị lừa đi, có vấn đề sao? Không có vấn đề!

Khánh Trần ở một bên đang suy nghĩ: Hồng Diệp là một tổ chức Thời Gian Hành Giả quan trọng trong nước và là người phát ngôn của Cửu Châu trong nước mà lại không có trong nhóm... Còn có một khả năng khác, chính là đối phương thực ra vẫn luôn ở trong nhóm, Hà Tiểu Tiểu.

Bây giờ trong danh sách trò chuyện nhóm của Hà Tiểu Tiểu:

Hà Tiểu Tiểu (nghi là Cửu Nhiễm), Vật Cấm Kỵ ACE-999 (Hà Kim Thu), Tĩnh Sơn (Trịnh Viễn Đông), Băng Nhãn (Khánh Trần), Lưu Đức Trụ, Tiểu Thiên Tài (Ương Ương), Huyễn Vũ, Zard, Thanh Bảo ( nghi là Kamishiro Sorane), Hải Thành Ngô Ngạn Tổ (nghi là Trần Tuế), Quan Tuyệt (nghi là Khánh Nguyên), Sấm Vương, Nguyệt Nhi, Lý Tứ, Lục Áp (Khương Dật Trần).

Tổng cộng có 15 người.

Trong nhóm, Tĩnh Sơn nói: "Mọi người hãy nghỉ ngơi sớm. Tôi xin thay mặt Côn Lôn hoan nghênh các vị tham gia hội nghị liên hiệp này. Ngày mai sẽ bầu ra các thành viên của Ban Chủ tịch hội nghị liên hợp, bao gồm một Chủ tịch, hai Phó Chủ tịch và năm Ủy viên."

Sấm Vương: "Làm chủ tịch, phó chủ tịch hay ủy viên có ích lợi gì?"

Zard: "Dùng để ra vẻ ấy. Tôi muốn tranh cử chức chủ tịch, chờ tôi trở thành chủ tịch, trước tiên tôi sẽ ra lệnh cho Sấm Vương dạng chân cho tôi xem."

Sấm Vương: "Cmn ngươi có bệnh à?!"

Tĩnh Sơn: "Hội liên hiệp không có quan hệ cấp trên cấp dưới, người có chức vụ, năng lực càng lớn thì trách nhiệm càng lớn. Chúng ta phải có trách nhiệm giúp đỡ những Thời Gian Hành Giả khác. Chúng ta phục vụ Thời Gian Hành Giả chứ không phải ở trên họ."

Zard: "Vậy hãy để Sấm Vương làm giám đốc, để hắn phục vụ những Thời Gian Hành Giả khác đi."

Sấm Vương: "???"

Thực ra mọi người đều hiểu rõ hội liên hiệp này không có quyền lực gì, chỉ là Côn Lôn muốn đăng ký tất cả mọi người và tích hợp họ vào cùng một tổ chức.

Lưu Đức Trụ nhìn Nam Canh Thần: "Ngày mai ông chủ có lẽ sẽ đến họp nhỉ, liệu ngài ấy có tranh cử những vị trí đó không?"

"Ông hỏi cái này làm gì?"

Lưu Đức Trụ vui tươi hớn hở cười nói: "Đợi ngài ấy có được chức vụ, chúng ta cũng sẽ bảo ngài ấy dạng chân cho chúng ta xem... Ưm!"

Nam Canh Thần muốn che miệng cậu ta lại, nhưng vẫn chậm một bước.

.......

Chín giờ sáng ngày hôm sau, tầng một của trung tâm hội nghị vô cùng náo nhiệt. Hầu như tất cả những Thời Gian Hành Giả tham dự cuộc họp đều đã đến, bao gồm cả Slime, Batman và Pikachu. Mọi người thầm nghĩ, nếu sau này Pikachu trở thành chủ tịch hội liên hiệp thì truyền đi sẽ bị người thường chê cười mất...

Còn có con khủng long nhỏ đang gật gù đắc ý này thoạt nhìn cũng không phải là người đứng đắn gì.

Nhưng vào lúc này, những Thời Gian Hành Giả ở cửa đột nhiên bắt đầu ồn ào. Khánh Trần, người đang đeo khẩu trang và đội mũ lưỡi trai, tò mò quay đầu lại và nhìn thấy Ương Ương đang bước vào trong bộ quần áo Thủy thủ Mặt trăng.

Cậu nhìn đến ngẩn ngơ.

Thiếu nữ kia tươi trẻ dễ thương, giống như một tinh linh giữa đám đông, dường như có một đôi cánh vô hình sau lưng, chỉ cần vỗ nhẹ một cái sẽ bay tới bầu trời.

Trong đội ngũ Ma Trận, có người vẫy tay chào Ương Ương: "Ương Ương, chỗ này!"

Ánh mắt của Trần Tuế sáng lên.

Tuy nhiên, Ương Ương chỉ mỉm cười với bọn họ, trực tiếp đi thẳng về phía Bạch Trú, đứng cạnh Khánh Trần và hai con slime...

Khánh Trần thấp giọng nói: "Sao cậu lại ăn mặc như thế này?"

Ương Ương sửng sốt một chút: "Không phải mọi người đang cosplay sao?"

Khánh Trần ném gạch: "Đó là bởi vì mọi người đều phải che mặt, nhân vật cậu cosplay cũng không che mặt!"

"Thật vậy sao?" Ương Ương suy nghĩ một chút rồi cười nói: "Không sao, dù sao tập đoàn tư bản lũng đoạn vốn đang truy lùng tôi, tôi có che mặt hay không cũng vậy thôi!"

------------------------------------

Chương 436: Quản lý.

Trong hội trường.

Có phiên bản Spider Man kém chất lượng, phiên bản Wonder Woman mập, Slime, Pikachu, khủng long nhỏ.

Ương Ương xuất hiện trong trang phục Thủy thủ Mặt trăng này như thể đang đả kích tất cả mọi người.

Giống như bảy trăm chú lùn và Bạch Tuyết.

Thật thảm khốc.

Có người lén nhìn Ương Ương, hỏi người bên cạnh: "Cô gái đó là ai? Tại sao trước đây tôi chưa từng nghe nói đến cô ấy?"

Một con Pikachu nói với con khủng long nhỏ màu xanh lá cây bên cạnh: "Ương Ương, một thành viên của Bạch Trú, cô gái này nghi ngờ là cấp B. Ta đã thu thập thông tin về cô ta, cô ta chắc chắn là một giác tỉnh giả hệ lực trường hiếm có. Nếu gặp Bạch Trú một lần nữa trong tương lai, cậu phải coi chừng cô ta."

Con khủng long nhỏ bên cạnh... nghiêng đầu khó hiểu nhìn Pikachu.

Pikachu nói tiếp: "Đúng rồi, năm ngày nữa là chúng ta xuyên việt rồi. Lần sau đến thế giới Trong cậu..."

Đang nói chuyện, bên kia đột nhiên vang lên một thanh âm: "Sếp sếp, bên này, tôi ở bên này."

Pikachu từ từ quay lại và nhìn con Slime bên cạnh...

Huyễn Vũ nhíu mày: "Không phải cậu mặc trang phục khủng long nhỏ sao? Tại sao lại đổi thành Slime rồi?!"

Zard nói: "Tôi thấy slime trông đẹp hơn mà, hợp với khí chất của tôi hơn, nên tôi đã đổi nó với người khác."

Huyễn Vũ: "???"

Hắn nhìn con slime trước mặt, rồi lại nhìn hai con slime ở bên chỗ Bạch Trú: "Ngươi tính đến đầu quân cho Bạch Trú à?"

"Không có không có." Zard nói: "Mặc dù trái tim tôi đã qua chỗ Bạch Trú, nhưng sếp, anh hãy tin tôi, thân thể của tôi sẽ luôn ở bên anh. Chờ một ngày nào đó anh bị họ tìm thấy và trở thành người bên bển, tôi sẽ đi cùng làm của hồi môn."

Huyễn Vũ: "..."

Thật tức quá mà.

Bên kia, các thành viên của Ma Trận nhìn Ương Ương đứng cạnh Khánh Trần thì thì thầm: "Chẳng lẽ là cô ấy đi hưởng tuần trăng mật với chàng trai đó?!"

Trần Tuế nhìn các thành viên bên cạnh và nói: "Đó rõ ràng là một câu nói đùa. Cô ấy còn chưa đủ tuổi kết hôn, làm sao có thể hưởng tuần trăng mật được?"

Các thành viên Ma Trận không nói gì nữa.

Ương Ương nhìn chung quanh, thấy ánh mắt của mọi người đều tập trung vào mình, thế là thấp giọng cười với Khánh Trần, nói: "Thế nào, tôi không có làm cậu mất mặt đúng không."

Khi Khánh Trần nghe được lời này, lại quay lại liếc nhìn hai con slime bên cạnh...

"Tôn nghiêm của Bạch Trú đều nhờ cậu vãn hồi rồi." Thiếu niên thở dài.

Hai con Slime xấu hổ co quắp lại cùng một chỗ.

"Nhân tiện, sáng nay tôi mới đến Trịnh Thành, nhưng nhìn thấy trong nhóm có người đang nói về trận chiến đêm qua, có chuyện gì xảy ra thế?" Ương Ương thấp giọng hỏi.

"Không có việc gì, gặp một đối thủ rất thông minh và thận trọng. Tôi đang nghĩ cách bắt hắn, nhưng năng lực của hắn quá quái dị, muốn bắt được hắn cũng không dễ dàng gì." Khánh Trần trả lời.

Năng lực của Khánh Nguyên là biến người khác thành con rối của mình.

Với khả năng này, hắn có thể làm bất cứ việc gì thông qua con rối.

Khó trách tất cả các ứng cử viên Ảnh tử và diêu chuẩn đều không tìm thấy hắn ta, chỉ vì hắn ta căn bản không cần lộ mặt.

Khánh Vô, Khánh Hạnh, Khánh Nguyên.

Ảnh tử chi Tranh đã đi đến vòng thứ ba, và đúng như dự đoán, tất cả những nhân vật khó nhằn nhất đều đã xuất hiện.

Khánh Trần nhìn về phía bên Ma Trận, hỏi Ương Ương: "Tôi vừa thấy có người chào cậu, sao cậu không đi qua?"

Ương Ương nghiêng đầu nhìn cậu: "Không quen."

Tuy nhiên, trong lúc nói chuyện, Trần Tuế đã dẫn các thành viên Ma Trận đi tới. Cậu ta nhìn Ương Ương cười nói: "Đã lâu không gặp."

Ương Ương nhìn cậu ta: "Cậu là ai... À, xin lỗi, cậu đang đeo mặt nạ, chỉ nghe giọng của cậu thì tôi thật sự không thể nhận ra cậu là ai."

Khánh Trần bên cạnh nghĩ, nhỏ này cũng khá giỏi giả vờ đấy chứ, cô ấy còn cần nhìn khuôn mặt sao? Chỉ cần cảm nhận lực trường là có thể nhớ đặc điểm của một người, không cách ngụy trang nào có thể che giấu được cơ mà.

Chờ chút.

Năng lực này dường như rất hữu ích trong việc tìm Khánh Nguyên.

Khánh Trần rơi vào trầm tư.

Bên cạnh, Trần Tuế vẫn đang tự giới thiệu mình với Ương Ương, thậm chí còn không buồn che giấu thân phận: "Tôi là Trần Tuế của Ma trận, trước đây tôi đã gặp cậu ở Hải Thành, là tại bữa tiệc sinh nhật của Lý Linh, sau khi cậu đến tặng quà cho cô ấy là đi, lúc ấy tôi đứng cạnh chiếc bánh kem, sau đó tôi xin Lý Linh WeChat của cậu, nhưng cậu không add tôi..."

Hai con slime nhìn nhau nghĩ bụng, con hàng này nhớ rõ cảnh tượng đó như vậy, lẽ nào gã đã thích Ương Ương rồi?

Đây có phải là cái gọi là cảnh tượng hồn xiêu phách lạc?

Ương Ương gật đầu: "Ồ... Tôi không nhớ."

Một cô gái trong ma trận nhìn Ương Ương, cười hỏi: "Người bên cạnh cậu... Là ông chủ của tổ chức Bạch Trú sao?"

Ương Ương cười nói: "Cậu ấy không phải, ông chủ rất thần bí, chúng tôi chưa ai gặp."

"Vậy người bên cạnh cậu là ai?" Cô gái tò mò hỏi.

Ương Ương nhìn thoáng qua Khánh Trần đang trầm tư, rồi nói với cô gái: "Đây là nhị đương gia của chúng tôi. Cậu ấy sẽ làm chủ khi ông chủ không có mặt."

Khóe mắt của Trần Tuế giật giật, vl còn nhị đương gia, đây là cái tổ chức kiểu gì vậy?

"A, còn cậu thì sao Ương Ương?" Cô gái tò mò hỏi.

Ương Ương cười híp mắt đáp lại: "Tôi chỉ là nhân viên làm công ăn lương của Bạch Trú. Ông chủ muốn tôi làm gì thì tôi làm cái đó."

Trần Tuế bỗng nhiên nói: "Ương Ương cô nương, cậu đến từ Hải Thành, Ma Trận cũng là một tổ chức Thời Gian Hành Giả địa phương Hải Thành. Tôi nghĩ cậu có thể đến trụ sở của Ma Trận khi có thời gian, có lẽ nơi này phù hợp với cậu hơn. Ngoài ra, cậu cũng biết tốc độ phát triển của chúng tôi...."

Suy nghĩ của Khánh Trần cuối cùng cũng quay trở lại hội trường. Cậu nhìn về phía Trần Tuế, cmn còn có chuyện đào góc tường ở ngay trước mặt thế này?

Thân là cao thủ cấp B, Ương Ương quả thực rất được săn đón, nhưng cho dù có đào góc tường thì ít nhất cũng làm sau lưng được không hả?

Đúng lúc Khánh Trần định nói gì đó thì nghe thấy Ương Ương mỉm cười nói: "Không cần đâu, tôi thấy Bạch Trú rất tốt. Người ở đây nói chuyện rất vui và đều là nhân tài. Tôi rất thích ở đây."

Trần Tuế nghĩ bụng... Nhân tài?

Cậu ta nhìn hai con slime bên cạnh... Đây thực sự là nhân tài sao?

Khánh Trần nhìn Ương Ương một chút. Sự thật là cô gái này vẫn luôn nằm ngoài rìa Bạch Trú. Cô ấy nói với người ngoài rằng cô ấy là thành viên của Bạch Trú, nhưng cô ấy có một mục tiêu rất rõ ràng. Và mục tiêu đó không nhất quán với Bạch Trú.

Nhưng một số thứ dường như đã âm thầm thay đổi kể từ sau chuyến ra khơi của họ.

Trần Tuế nhìn Khánh Trần, hỏi Ương Ương: "Vị này nửa ngày cũng không nói một câu, hình như tính khí không tốt cho lắm?"

Khánh Trần sửng sốt một chút, tại sao còn bắt đầu trà (xank)?

Lại nghe Ương Ương nghiêm túc nói với Trần Tuế: "Cậu đừng nói thế, coi chừng cậu ấy tức giận mà vặn đầu cậu ra đấy."

Khánh Trần: "..."

Trần Tuế: "..."

Ương Ương hết sức vui vẻ nhìn Khánh Trần: "Cười một cái đi, vui vậy mà."

Trần Tuế nhìn Ương Ương và Khánh Trần cười đùa, cảm giác như chính mình chỉ là người "không có phận sự", trong lòng cảm thấy khó chịu.

Lúc này, Lộ Viễn bước vào hội trường đầu tiên và dẫn người phát tài liệu cho những Thời Gian Hành Giả. Trần Tuế nhẹ nhàng thở ra. Nếu người của Côn Lôn còn không đến, cậu ta sẽ không thể giữ bình tĩnh được nữa.

Ương Ương nhìn Trần Tuế và các thành viên Ma Trận rời đi, mỉm cười và nói với Khánh Trần: "Tôi trung thành với Bạch Trú như vậy, có làm cậu cảm động không?"

------------------------------------

Chương 437: Ương Ương đắc cử ủy viên với số phiếu cao nhất.

Trong hội trường.

Tài liệu mà Côn Lôn phân phát chỉ có một trang cho mỗi người. Trên đó có ID của tổng số 240 người, không có tên thật của họ.

Sau mỗi lần Thời Gian Hành Giả lấy được tài liệu, chỉ cần đánh dấu những người mà mình muốn bỏ phiếu, tối đa có thể đánh dấu chín người, những người có số phiếu cao nhất sẽ lên sân khấu kêu gọi bầu cử, từ chín người đó chọn ra chủ tịch, phó chủ tịch và năm ủy viên, tổng cộng bảy người.

Khánh Trần nhìn thoáng qua, chợt phát hiện trong số đó có tên của cậu và Ương Ương, Lưu Đức Trụ và Nam Canh Thần. Đây chẳng phải là để Bạch Trú thuận tiện chọn một người làm ủy viên sao?

Ương Ương ở một bên nhìn Khánh Trần, không vui nói: "Sao lại chọn tôi làm người đại diện cho Bạch Trú? Tôi cũng không muốn làm chức ủy viên này."

Khánh Trần hỏi: "Vừa rồi ai cười trên nỗi đau của người khác? Cậu không phải là thành viên của Bạch Trú sao? Không phải cậu vừa nói rằng sẽ làm bất cứ điều gì ông chủ yêu cầu sao?"

"Chẳng phải tôi làm vậy để nâng cao vị thế của ông chủ sao." Ương Ương vẻ mặt đau khổ nói.

Khánh Trần im lặng nhìn đám đông, thấp giọng nói ra: "Không sao đâu. Khi cậu lên sân khấu để bỏ phiếu, chỉ cần cố ý không kéo phiếu là được. Tất cả những gì tôi cần là cậu hãy ghi nhớ từ trường của Khánh Nguyên khi hắn ta đứng cùng cậu. Tôi phải tìm cách tìm ra hắn."

Ương Ương sửng sốt một chút: "Thì ra là thế, chẳng trách cậu lại yêu cầu Côn Lôn xếp Khánh Nguyên vào danh sách ứng cử ủy viên, là để hắn chủ động xuất hiện, để tôi đánh dấu hắn."

"Ừ." Khánh Trần gật đầu: "Có thể người đến không phải là bản thân Khánh Nguyên, nhưng tôi chỉ cần hắn xuất hiện và cho tôi biết ai là con rối của hắn là đủ."

Theo quy định của Côn Lôn, mọi người đều có thể đeo mặt nạ và mặc trang phục Slime ngay cả khi đi bỏ phiếu. Vì vậy, dựa vào hành vi và thói quen của Khánh Nguyên, khả năng cao là đối phương sẽ không đích thân tham gia, đổi lại là Khánh Trần có năng lực như thế thì chắc chắn cũng sẽ không. Thế nhưng, trước mắt Khánh Trần thậm chí còn không có bất kỳ manh mối liên quan nào, vì vậy cậu phải tìm ra đầu mối trước.

Trên phiếu bầu, các thành viên Bạch Trú lần lượt chọn Ương Ương, Zard, Huyễn Vũ và Quan Tuyệt.

Ương Ương chọn vào ô "Băng Nhãn" một cách vô ích, giãy dụa một lần cuối cùng.

Khánh Trần cười nói: "Kết cục đã định rồi, đừng giãy giụa."

Trong số gần một nghìn người có mặt tại địa điểm này có hơn 200 người của Côn Lôn.

Trước đây, nhiều người nói rằng có một đội ngũ ẩn náu của Côn Lôn, xuất hiện khi cha mẹ Vương Vân truy nã Lưu Đức Trụ, đồng thời cũng xuất hiện khi đối mặt với Kamishiro và Kashima. Nhưng lại nhanh chóng biến mất.

Bây giờ, dưới sự sắp xếp của Nghê Nhị Cẩu, nhóm người này lại đến hội trường, giả làm người bình thường và chọn danh sách mà Côn Lôn muốn theo chỉ dẫn của Côn Lôn. Vì vậy, Ương Ương trơ mắt nhìn cô được bầu làm ứng cử viên cho vị trí ủy viên với số phiếu bầu cao nhất là 379. Không chỉ hơn 200 người của Côn Lôn đã bỏ phiếu cho cô, mà cả Ma Trận, Hồng Diệp và nhiều Thời Gian Hành Giả khác cũng rất kinh ngạc trước cô ấy.

Chín người theo thứ tự là Trịnh Viễn Đông, Hà Kim Thu, Zard, Ương Ương, Ngô Ngạn Tổ Hải Thành, Lộ Viễn, Ngu Thành, Quan Tuyệt, Sơn Thành Lạt Tử Kê.

Zard là người đầu tiên lên sân khấu để kéo phiếu.

Anh ta bước lên sân khấu trong bộ trang phục Slime: "Xin chào mọi người, tôi đại biểu Bạch Trú... hình như có gì đó sai sai. A thật có lỗi, tôi đại biểu cho Huyễn Vũ tiên sinh!"

Dưới đài, Huyễn Vũ giấu mình trong Pikachu, sắc mặt không chút biểu tình. Hắn im lặng nhìn cấp dưới không đáng tin cậy của mình, cảm thấy sớm muộn gì mình cũng chết trong tay đối phương.

Zard nhìn mọi người rồi nói: "Khi tôi còn nhỏ, mẹ tôi đã nói với tôi rằng nếu bầu ban cán bộ lớp thì phải chủ động... Khi tôi học cấp hai, bố tôi đã nói với tôi..."

Zard đã dành hơn một giờ đồng hồ để giúp mọi người làm quen với toàn bộ thân bằng hảo hữu của anh ta.

Bầu không khí trong hội trường rất bi thảm. Khi mọi người đang trong trạng thái sụp đổ, Zard biến màn kêu gọi bầu cử thành phương pháp loại trừ.

Ban đầu, mọi người đều không quyết tâm lắm về việc chọn ai. Nhưng sau khi Zard kết thúc màn kéo phiếu, cuối cùng mọi người cũng biết không nên chọn ai. Mặc kệ ai làm ủy viên, miễn đừng là Zard là được.

Ương Ương bỗng nhiên cảm thấy cấp bách.

Khánh Trần tò mò nhìn cô: "Sao tôi cảm thấy cậu có chút khẩn trương?"

Ương Ương nghiêm túc nói: "Tôi phải nhanh lên, nếu không lại loại bỏ thêm một ứng cử viên thì tôi thật sự trúng cử."

Khánh Trần dở khóc dở cười, thì ra cô nương này còn đang suy nghĩ làm sao mình có thể thua bầu cử?

Khi Ương Ương bước lên sân khấu, cô ấy chỉ nói: "Xin chào mọi người, tôi là Ương Ương, nhưng tôi không muốn làm chức ủy viên này. Xin đừng bầu tôi."

Nói xong cô ấy lập tức bước xuống.

Tuy nhiên, ngay lúc này, Khánh Trần đột nhiên vỗ tay: "Chúng ta cần một ủy viên ít nói như thế này. Bầu cho cô ấy, bầu cho cô ấy, bầu cho cô ấy!"

Chỉ bằng câu nói này, Khánh Trần đã khơi dậy được sự cộng hưởng của tất cả mọi người.

Ương Ương nhìn về phía Khánh Trần: "..."

Cuộc bầu cử này thật nhàm chán.

Điều duy nhất khơi dậy sự quan tâm của Khánh Trần là "Quan Tuyệt" thực sự ở đây, đây là Khánh Nguyên được Côn Lôn chính thức chứng nhận, mặc dù chưa chắc là bản nhân. Ương Ương đã nói rằng cô ấy đã nhớ kỹ được lực trường của đối phương.

Khánh Trần nhìn Ương Ương: "Nếu lần sau gặp lại người này thì cậu có nhận ra hắn không?"

Ương Ương nói: "Chỉ cần hắn không bị đốt thành tro thì nhất định sẽ bị nhận ra."

Hội nghị liên hiệp đã kết thúc.

Những Thời Gian Hành Giả lưu luyến không rời cáo biệt.

Các thành viên của Bạch Trú cùng nhau rời đi trên một chiếc ô tô, Ương Ương cũng theo đến Lạc Thành, muốn thăm căn cứ mới của Bạch Trú. Cô ấy nói mình cũng là thành viên chính thức của Bạch Trú cho nên cũng phải bước vào cửa chính mới được.

Ngay lúc Bạch Trú trên đường về nhà, một thanh niên có chút nghi hoặc đứng tại đó: "Đi thật? Chẳng lẽ không phải Bạch Trú nhắm vào ta? Có thể là ai? Khánh Hạnh à?"



*Kết thúc Arc Bắt cua, lướt sóng và chim cắt.

Tiếp tục với Arc Căn cứ Quân sự A02 (1)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro