
Quyển 3: Chương 415-420: Arc Bắt cua, lướt sóng... chim cắt.
Chương 415: Khai chiến!
"Khánh Trần, làm thế nào cậu vượt qua những ngày khó khăn nhất của mình?" Ương Ương ngồi bên bờ sông Amstel, cảm nhận những cơn gió lạnh cắt da.
Khánh Trần ngồi trên bờ đá của sông Amstel, bình thản nói: "Tôi không thoát khỏi khoảng thời gian đó, mà là chính nó tự trôi qua."
Cậu nói tiếp: "Ngay cả khi lớn lên, tôi cũng không khỏi ghen tị khi nhìn thấy vẻ mặt tự hào của ai đó khi nói về cha mình. Cho nên tôi cũng không bình tĩnh như cậu nghĩ, tôi chỉ biết mình nên lựa chọn thế nào thôi."
Không ai ngờ rằng kẻ gây ra sự hỗn loạn trong giới Thời Gian Hành Giả ở Amsterdam sau khi giải quyết xong việc lại đến bờ sông ngắm nhìn phong cảnh Tây Âu.
Khí sắc của Ương Ương trở nên hồng hào hơn rất nhiều.
Carbry thì đứng ở phía sau hai người không xa, quấn cực kỳ chặt, trong nội tâm giãy dụa điên cuồng.
Hắn ta đã đích thân sử dụng giáo Sparta để đánh nát Kamishiro và Kashima, hắn ta biết rất rõ hậu quả nếu làm như vậy sẽ là gì. Vào lúc đó, Carbry chỉ cảm thấy cơ thể mình không còn thuộc về mình nữa, một sức mạnh giống như quy tắc đã trói buộc hắn ép cạn hết năng lượng tinh thần của hắn, bắn ra mười tám ngọn giáo Sparta.
Carbry lúc này cảm thấy rất suy yếu...
Sau khi giải quyết xong chuyện, Carbry vốn tưởng rằng Khánh Trần sẽ ẩn nấp chờ sự việc lên men, nhưng hắn không ngờ rằng đối phương lại bình tĩnh như vậy. Người đàn ông da đen này đang hy vọng có người sẽ nhanh chóng tìm ra hai con người này, sau đó gọi W và Mike của tổ chức Future đến giết họ!
Như vậy, hắn có thể lấy lại tự do của mình!
Tuy nhiên, mọi chuyện không diễn ra như mong muốn, sau khi Khánh Trần điều khiển Carbry oanh tạc Kamishiro và Kashima, tất cả các tổ chức Thời Gian Hành Giả đều cùng lúc tập hợp nhân lực của mình. Không ai tiếp tục xuất nhân thủ khắp Amsterdam để tiếp tục tìm kiếm Khánh Trầnthay vào đó tập trung nhân lực lại để phòng ngừa những cuộc tập kích khác hoặc tránh bị nhắm vào người của họ đang tản mác bên ngoài.
Khánh Trần ngênh ngang đi khắp các con phố và ngõ hẻm mà không ai để ý.
Trong một thời điểm nào đó, Carbry nhớ lại những gì đã xảy ra trước đây. Họ nghĩ sau khi Khánh Trần đến Amsterdam sẽ gây rắc rối trong thành phố, kết quả cậu lại đi đến biển Barents.
Họ tưởng rằng đối phương sẽ xuất hiện ở biển Barents, kết quả đối phương lại đến vùng biển Greenland lướt sóng.
Thiếu niên này dường như đã chơi trò tâm lý chiến rất thành thạo, luôn luôn có thể dẫn dắt mọi người theo ý mình!
Ương Ương tò mò hỏi: "Cậu dùng Carbry oanh tạc họ, cùng lắm sẽ chỉ khiến họ nghi ngờ tổ chức Future. Carbry là một lá bài quá lộ liễu, quá rõ ràng nên ngược lại sẽ có vấn đề."
Bởi vì mọi người ngay lập tức nhận ra người đã tạo ra ngọn giáo Sparta này nên đều cảm thấy có gì đó không đúng.
Sau khi nghe những gì Ương Ương nói, Carbry nói trong lòng: "Đúng vậy cô gái! Những gì cô nói rất có lý!"
Ương Ương nghiêng đầu: "Ngoài ra, chuyện này còn có sơ hở, cậu giả vờ là tổ chức Future để tấn công Kamishiro và Kashima, nhưng lại không tập kích Cửu Châu. Cứ như vậy, mọi người sẽ thắc mắc liệu có phải là Cửu Châu xúi giục Carbry hay gì đó tương tự hay không."
Khánh Trần cười nói: "Đây không phải là sơ hở. Ông chủ Hà là một nhân vật lợi hại như vậy, không kéo anh ta vào cuộc sao được? Nếu bọn họ muốn nhắm vào Cửu Châu thì cũng vừa vặn."
Carbry sốc, tâm của tên này cũng quá ô uế rồi. Thậm chí còn tính kế cả đồng bào của mình!
Trên thực tế cũng không phải nội tâm Carbry nói nhiều, mà chủ yếu là bây giờ hắn chỉ còn có thể hoạt động ở phương diện tinh thần, những nơi khác muốn làm cũng không làm được.
Nhưng đúng lúc này, Carbry nghe thấy tiếng giày da từ xa truyền đến, sau đó đi ngang qua hắn.
Carbry nhìn thân hình cao gầy thẳng tắp kia chống cây quyền trượng đen đi đến trước mặt Khánh Trần, vừa cười vừa nói: "Quả nhiên là cậu làm, nhưng cậu cũng có thể oanh tạc Cửu Châu luôn được không? Bây giờ mọi người đều nghi ngờ tôi và tổ chức Future, tôi thực sự không muốn bị cấm nhập cảnh vào các quốc gia Bắc Âu còn lại, cũng không muốn đại khai sát giới đâu."
Khánh Trần có chút xấu hổ khi nhìn thấy chính chủ tìm tới cửa: "Hahahahaha, chúng ta đều là đồng bào, sao có thể ra tay với đồng bào được? Người Trung Quốc không đánh người Trung Quốc."
Carbry thầm ném đá, khi nãy ngươi cũng không hề nói thế...
Hà Kim Thu cười nói: "Cậu đã gặp ông chủ Trịnh rồi nhỉ? Thật là khiến người thương tâm, không phải cậu cũng là thành viên của Cửu Châu tôi sao? Tại sao không tìm đến Cửu Châu tôi khi có chuyện xảy ra mà lại tìm đến Côn Lôn, một tổ chức không có căn cơ ở nước ngoài?"
Khánh Trần càng lúng túng hơn: "Ông chủ Hà hiểu lầm rồi, chỉ là vì tôi không biết số điện thoại của Cửu Châu, nếu không tôi đã gọi cho anh rồi."
"Không sao." Hà Kim Thu cười híp mắt nói: "Tôi cũng không đến đây để hưng sư vấn tội, tôi chỉ muốn nói với cậu rằng Cửu Châu chúng tôi sẽ luôn là đồng bạn tốt nhất của tất cả công dân Trung Quốc ở nước ngoài. Dù có lợi dụng tôi để dẫn chiến hay không cũng không quan trọng, cùng lắm thì giết trở về trong nước, cũng không phải là tôi chưa từng làm điều này trước đây."
Lúc này, Hà Kim Thu nhìn Ương Ương, tò mò hỏi: "Không biết cô có đồng ý gia nhập Cửu Châu không? Có lẽ ở thế giới Trong, Tổ chức Tình báo Hồ thị có thể hợp tác nhiều hơn với Át Bích."
Ương Ương mỉm cười: "Được!"
Hà Kim Thu cảm xúc lẫn lộn: "Thật sự ranh ma y hệt tiểu tử này, quên đi."
Sau khi ông chủ Hà nói xong, anh ta dựng quyền trượng đen của mình rồi rời đi, trông như một quý ông người Anh thực thụ.
Ương Ương nhìn Khánh Trần: "Tiếp theo cậu định thế nào?"
Khánh Trần suy nghĩ một chút, nói: "Chờ gió tới."
.....
Trong một căn phòng an toàn ở Amsterdam, Kamishiro Shou kiểm tra tất cả súng bên trong kho súng trong phòng.
Một thuộc hạ đứng ở phía sau báo cáo: "Ông chủ, đã xác nhận, Cửu Châu xác thực không hề bị tấn công."
Kamishiro Shou sắc mặt trở nên dữ tợn: "Cho dù vậy, có thể là Future cố ý khiến chúng ta nghi ngờ Cửu Châu. Vì vậy, không thể xác nhận được sự thật là như thế nào."
"Vậy chúng ta nên làm gì?"
"Ngươi đích thân đi đến tổng bộ của tổ chức Future." Kamishiro Shou nói: "Cho dù đó có phải là do tổ chức Future làm hay không, trước tiên chúng ta phải để sự hỗn loạn lắng xuống. Ngươi hãy đi và nói với Future rằng hiện tại chúng ta bằng lòng tin rằng những việc Carbry đã làm không hề có liên quan gì đến họ, hy vọng họ sẽ không khiến xung đột trở nên gay gắt hơn."
"Nhưng nếu là tổ chức Future làm thì sao?" Thuộc hạ hỏi.
"Nếu như chúng ta tỏ thái độ mà nhân viên của của họ bắt đầu kỳ lạ thì điều đó có nghĩa đó thực sự là do họ làm. Lúc đó ta sẽ cử người liên lạc với Kashima và Cửu Châu."
"Cửu Châu?" Thuộc hạ của hắn, Kurokawa Kaito nghi ngờ hỏi: "Chúng không phải là kẻ thù của chúng ta sao?"
Kamishiro Shou cười lạnh: "Nếu không có Kamishiro và Kashima, ai sẽ hợp tác với chúng ta để kiềm chế tổ chức Future? Hà Kim Thu sẽ không đứng nhìn tất cả chúng ta bị Future đè bẹp. Nếu chỉ còn lại Cửu Châu và Future ở Châu Âu, Cửu Châu cũng sẽ không thể giữ được, có Hà Kim Thu cũng không được."
"Tôi đã hiểu." Kurokawa Kaito nói.
Kamishiro Shou liếc nhìn hắn ta và nói: "Hãy nhớ đừng mang theo vũ khí, để bày tỏ thành ý hoà bình của chúng ta."
Kurokawa Kaito sửng sốt một chút. Lỡ như tôi đi rồi tổ chức Future trực tiếp xử lý tôi thì sao, tôi chính là một thành viên nòng cốt của tổ chức Kamishiro đấy?
Phòng an toàn của Kamishiro cách trụ sở của tổ chức Future 5 km. Nhưng khi ô tô đang chạy được nửa đường thì bất ngờ một chiếc lốp xe nổ tung phát ra tiếng nổ lớn.
Kurokawa Kaito cau mày: "Chuyện gì xảy ra?"
Trên xe chỉ có hai người, tài xế nhanh chóng bước xuống xe nói: "Trưởng quan, đây là xe mới, lốp xe không có vấn đề gì cả, chắc là bị đinh đâm thủng trên đường."
Kurokawa Kaito đột nhiên cảm thấy có chút bất an: "Vậy thì nhanh thay lốp dự phòng đi."
Trong khi ngồi trong xe chờ đợi, hắn càng cảm thấy bất an hơn, nếu ở đây có tay bắn tỉa thì ngồi trên xe chẳng phải sẽ trở thành mục tiêu sao?
Nghĩ đến đây, Kurokawa Kaito mở cửa bước xuống xe, đang định đi bộ đến cửa hàng đồ cũ trên phố để đợi thay lốp dự phòng.
Thận trọng không phải lỗi của hắn, chủ yếu là do bầu không khí hai ngày qua quá căng thẳng nên hắn càng phải thận trọng hơn. Tuy nhiên, ngay khi hắn vừa bước ra khỏi xe, một thanh niên qua đường đã đi ngang qua hắn. Vào lúc đó, Kurokawa Kaito cảm thấy như có thứ gì đó quấn quanh cổ tay mình, rồi cơ thể hắn đột nhiên cứng đờ.
Một giây tiếp theo, hắn trơ mắt nhìn chính mình quay người lại, bình tĩnh nói với tài xế: "Ông ở chỗ này sửa xe, tôi đi bộ đến trụ sở của tổ chức Future."
Lái xe ngạc nhiên: "Trưởng quan, còn hai km nữa thôi."
Kurokawa Kaito nghe "chính mình" nói: "Không sao, rất gần rồi."
Khi tất thảy chuyện này xảy ra, hắn giống như một người ngoài cuộc, có thể nghe được những gì mình nói và cảm nhận được những gì mình đang làm nhưng lại không hề kiểm soát được cơ thể mình.
Giống như một con rối.
Kurokawa Kaito sợ hãi, cảm giác như mình đã trở thành con rối của người khác. Hắn vô cùng sợ hãi nhưng lại không cách nào kêu lên, trơ mắt nhìn bản thân chậm rãi bước về phía trụ sở tổ chức Future. Khi hắn đến biệt thự của đối phương, hai nhân viên an ninh của Tổ chức Future đã ngăn hắn lại.
"Kurokawa Kaito? Ngươi tới đây làm gì?" Nhân viên bảo vệ của Future hỏi.
Kurokawa Kaito nói: "Ta thay mặt Tổ chức Kamishiro, muốn gặp W hoặc Mike."
Nhân viên an ninh cau mày: "Sao đột nhiên lại muốn gặp hai ông chủ?"
Nhưng mà lúc này, người đàn ông da trắng cao lớn W đẩy cửa đi ra ngoài, giải tán nhân viên an ninh và đi đến trước mặt Kurokawa Kaito: "Tôi rất tiếc về những gì đã xảy ra với tổ chức Kamishiro trong hai ngày qua, nhưng tổ chức Future của chúng tôi cũng muốn đích thân làm rõ, chúng tôi không làm chuyện đó và Carbry đã không quay trở lại Tổ chức Future sau khi quay về Amsterdam."
W hạ mình vừa đủ rồi.
Là một cao thủ cấp A, Mike có thể hạ gục Kamishiro, Kashima và Cửu Châu cùng một lúc. Nhưng với tư cách là người lãnh đạo của tổ chức Future, W phải giữ tĩnh táo.
Lúc này, W chân thành nhìn về phía Kurokawa Kaito: "Tôi hy vọng ông..."
Kurokawa Kaito: "Phi!"
W: "...?"
Nước bọt của Kurokawa Kaito bắn vào hốc mắt phải của W.
Không phải là W không thể tránh được, chủ yếu là vì hắn thực sự không ngờ Kurokawa Kaito lại làm ra chuyện như vậy...
W chậm rãi lau nước bọt trên mặt: "Tôi hiểu là ông đang tức giận..."
"Phi!"
Một ngụm nước bọt nữa rơi vào hốc mắt trái của W.
W: "..."
Lúc này, W đột nhiên hét lên như nhớ ra điều gì đó: "Mike, đừng động..."
Chưa kịp nói xong, hắn đã nhìn thấy hàng chục tia lazer đỏ chém qua cơ thể Kurokawa Kaito từ cửa sổ tầng hai của biệt thự. Mike đã thực sự giết chết Kaito Kurokawa.
Tổng bộ của Future nằm ở khu vực trung tâm thành phố, lối vào tấp nập khách du lịch. Khi Mike vừa ra tay, tất cả mọi người bắt đầu sợ hãi hét lên và bỏ chạy.
W tức giận hét lên: "Sao mày có thể giết chết hắn vào lúc này?! Cho dù chỉ là diễn kịch, chúng ta cũng phải thả hắn đi!"
Mike nhai kẹo cao su, thản nhiên nói: "Giết cũng giết rồi. Thế lực của tổ chức Kamishiro ở châu Âu không đáng nhắc tới. Sớm muộn gì bọn chúng cũng sẽ bị xóa sổ."
W tức tối: "Muốn giết cũng phải lập kế hoạch giết sạch bọn chúng. Giết một tên sứ giả để làm gì?! Chúng ta phải làm quý ông chứ không phải bọn côn đồ hung ác!"
Mike sửng sốt một chút: "Có gì khác biệt?"
W đáp: "Một bên là đánh nhau ngoài đường, một bên là bề ngoài tươi cười, nhưng trong lòng lại chuẩn bị xong giết cả nhà nó. Mày nói xem có gì khác biệt không?"
Mike nhún nhún vai: "Xem ra cái sau thú vị hơn, lần sau tao sẽ chú ý."
Lúc này tài xế của Kurokawa Kaito vừa mới sửa xe xong liền đến đây đã tận mắt chứng kiến cảnh Mike giết chết Kurokawa Kaito.
Gã ta ngồi trong xe run rẩy gọi cho Kamishiro Shou: "Ông chủ, Tổ chức Future đã trực tiếp giết chết Trưởng quan Kurokawa..."
Giọng nói gầm gừ của Kamishiro Shou phát ra từ điện thoại: "Cái gì?! Súc sinh! Bọn súc sinh Future này quả nhiên là muốn tuyên chiến! Ông tranh thủ thời gian trở về... Alô?!"
Tài xế còn chưa kịp lùi xe đã bị bảo vệ ngầm của tổ chức Future phát hiện.
Lần này W không do dự nữa. Vì đã giết được tên đầu tiên nên giữ lại tên thứ hai cũng chẳng vấn đề gì: "Giết hắn."
W nhìn thi thể của Kurokawa Kaito mà thở dài. Hắn biết rằng từ giờ phút này trở đi, cho dù sau này hắn có muốn phát động chiến tranh thì cũng không thể. Kamishiro là một tổ chức cực kỳ mang thù, sứ giả của đối phương bị giết, bọn chúng chắc chắn sẽ không buông tha.
W quay lại nhìn người đàn ông da đen tên Abby trong biệt thự, nói: "Abby, tao cần mày đích thân dẫn người truy tìm tung tích của Carbry. Tao luôn cảm thấy hôm nay có gì đó mờ ám, có lẽ sự thật sẽ được sáng tỏ nếu chúng ta tìm thấy Carbry."
Abby hỏi: "Không cần tao tham gia trận chiến à? Hôm nay Mike đã giết Kurokawa Kaito. Tao cảm thấy chiến tranh sắp nổ ra."
W lắc đầu: "Tìm được Carbry là chuyện quan trọng hơn. Tao muốn biết ai đang làm trò quỷ."
Hắn nhìn về phía con đường vắng trước tổng bộ của Future. Đột nhiên cảm thấy như có một Joker quỷ dị khó lường đang ẩn nấp ở một góc phố Amsterdam, trêu đùa và cười nhạo tất cả mọi người.
W nhìn về phía Mike: "Bảo người của mày giám sát những phòng an toàn của Kamishiro và Kashima càng sớm càng tốt. Nhân tiện, của Cửu Châu cũng đừng bỏ qua."
Ánh mắt Mike sáng lên: "Ồ, rốt cuộc mày cũng muốn gây chiến với bọn chúng sao!"
W suy nghĩ một lúc rồi nói: "Mày phải cẩn thận với Hà Kim Thu. Đừng để hắn ta đến gần mày, tao luôn cảm thấy người này nguy hiểm hơn tưởng tượng. Chúng ta đã thất bại trong việc giết hắn ta ở Trung Đông, vậy nên lần này đừng để hắn trốn thoát."
Mike cười nói: "Cuối cùng mày cũng không muốn ẩn nấp nữa à, yên tâm đi, tao và mày liên thủ, toàn bộ châu Âu sẽ đều thuộc về chúng ta thôi."
Lúc này, một thuộc hạ nói: "Ông chủ, chúng tôi vừa nhận được tin Carbry lại tấn công phòng an toàn của Kamishiro..."
W: "..."
Amsterdam yên bình bỗng chốc trở nên hỗn loạn.
------------------------------------
Chương 416: Thử đao.
Rạng sáng, một chiếc ô tô màu đen đi ngang qua trụ sở Future và bất ngờ ném ra một gói hàng màu đen.
Nhân viên bảo an của Future như lâm đại địch, quát lên: "Có bom!"
Tuy nhiên, chờ rất lâu, gói màu đen vẫn không phát nổ. W cho người đến gần mở gói hàng thì phát hiện có sáu cái tai bên trong. Không cần nghĩ, nhất định là sáu thành viên của Future chịu trách nhiệm theo dõi động tĩnh của tổ chức Kamishiro, lúc này họ đã bị Kamishiro xử lý.
W u ám nhìn Mike bên cạnh: "Hãy để người của mày hành động, tiêu diệt tất cả những kẻ nằm vùng của Kamishiro mà chúng ta đã tìm thấy."
Mike huýt sáo một tiếng, bước vào màn đêm: "Tao đã nói từ lâu rồi, rồi, với Kamishiro và Kashima, mày phải đánh cho phục. Chính sách lôi kéo cũng vô dụng."
Lúc này, điện thoại của W vang lên, bên trong truyền đến giọng nói của Abby: "Có lẽ tao đã tìm được Carbry."
"Ở đâu?" W ngưng giọng hỏi.
"Trước bảo tàng Pearson, có người nhìn thấy hắn ta đi cùng một người khác." Abby nói: "Tao đã kiểm tra camera giám sát và xác nhận người đi cùng hắn chính là người phụ trách Kashima, Lee Myung Ho. Đối phương vẫn luôn che kín mặt bằng khăn quàng cổ, nhưng khi đến trước một quán cà phê trên phố Tarlac, chiếc khăn quàng cổ của hắn đã bị gió sau lưng thổi bay."
Đường nơi quán cà phê nằm không có camera, trong quán cũng không có, nhưng hiệu sách đối diện quán cà phê lại có một chiếc camera. Camera giám sát kia được lắp đặt rất bí mật, dùng để bắt trộm, có lẽ Lee Myung Ho còn không nhận ra mình đã bị lộ.
Vì vậy, Abby đã vô cùng phấn khích sau khi tìm thấy camera giám sát ở hiệu sách, như thể hắn đã tìm ra chân tướng.
Abby tiếp tục nói: "Đây là video giám sát lúc 5 giờ chiều. Tao đang theo dõi để tìm hắn ta. Tao nghĩ mình sẽ sớm tìm được thôi."
W cười lạnh: "Hóa ra là một bộ phim do Kashima tự biên tự diễn, còn có tâm trạng uống cà phê. Tìm Carbry, bắt hắn và Lee Myung Ho đem về đây cho tao."
Nói xong, hắn quay đầu nhìn cấp dưới của mình nói: "Nói với Mike giết luôn người của Kashima. Ngoài ra, hãy gửi video của Lee Myung Ho và Carbry cùng nhau cho Kamishiro, để họ cũng đấu đá nhau!"
Tổ chức Future giết đã nổi điên.
Lúc này, Kurokawa Kaito đã dùng hai ngụm nước bọt của chính mình và một mạng người để hoàn toàn mở màn cho một Amsterdam đẫm máu.
Các tổ chức không còn lưu thủ nữa.
Ngay khi bầu không khí bên ngoài vô cùng căng thẳng, thì Khánh Trần và Carbry đang ngồi trong một quán bar nhỏ.
Carbry đột nhiên có cảm giác như mình là thú cưng của thiếu niên này vậy...
Nhưng trong toàn bộ Amsterdam, ngoại trừ Khánh Trần, chỉ có Carbry biết chuyện gì đang xảy ra ở thành phố này. Hắn chứng kiến Kurokawa Kaito bị khống chế đi chịu chết giống như hắn. Nhìn Khánh Trần trong nháy mắt biến thành Lee Myung Ho, đánh lừa mọi người.
Đây chính là bàn tay vô hình ở Amsterdam, dẫn dắt mọi tiết tấu. Đã không còn ai quan tâm đến người tên "Khánh Trần" nữa, nhưng sức ảnh hưởng của người này ở Amsterdam thực sự là vô cùng lớn.
Trên thực tế, Khánh Trần muốn trực tiếp cải trang thành Kamishiro Shou, nhưng chiều cao của Kamishiro Shou quá thấp, cậu hoàn toàn không thể ngụy trang được.
Theo tư liệu Trịnh Viễn Đông đưa ra, Kamishiro Shou chỉ cao 159 cm.
* Chênh nhau 24cm nhé mn.
Khánh Trần thầm nói: "Thảo nào lúc đánh lén tổng bộ của Kamishiro giáo Sparta không đánh trúng hắn. Hoá ra là do quá lùn..."
Lúc này, Khánh Trần nhìn Carbry và hỏi: "Chiếc nhẫn trên tay ngươi có tác dụng gì, điều kiện thu nhận là gì? Nếu không nói cho ta biết, ngươi sẽ có kết cục giống Kurokawa Kaito."
Đúng lúc này, một số tia lazer nhiệt độ cao màu đỏ đột nhiên bùng phát từ mặt đất phía xa. Trong chốc lát, ngọn lửa bùng lên ở nơi đó.
Khánh Trần biết rằng đó là năng lực của Mike, cao thủ cấp A của tổ chức Future, người vừa dùng phương pháp này để giết Kurokawa Kaito ngày hôm nay. Khi đó cậu đang quan sát giữa những người qua đường và nhìn thấy năm tia sáng đỏ bắn ra từ năm ngón tay phải của đối phương, cùng giao thoa cắt xuyên qua cơ thể Kurokawa Kaito. Vết thương trông như bị đốt cháy khét chuyển sang màu nâu sẫm.
Có vẻ như Mike đã bắt đầu chiến đấu với Kamishiro và Kashima, Khánh Trần rất tò mò liệu có cao thủ cấp A nào của Kamishiro và Kashima đang ẩn nấp hay không, nếu không thì Mike chẳng phải giết lợn sao?
Khánh Trần bắt đầu hơi lo lắng cho Kamishiro và Kashima... Chủ yếu là vì cậu lo lắng rằng họ sẽ chết kỵ không đủ nhiều.
Carbry đột nhiên phát hiện ra Khánh Trần không vội rời khỏi đường mà đi đến một con hẻm nhỏ và điều khiển hắn leo lên tòa nhà bên đường. Hai người lặng lẽ đứng trên nóc tòa nhà ba tầng, nhìn xuống mặt đất bên dưới.
Thiếu niên đứng trên mái nhà tầng ba, gió lạnh thổi qua, phương xa ánh lửa ngút trời, dường như Mike không thể kết thúc trận chiến một cách nhanh chóng.
Khánh Trần cười nói: "Ta đã luôn đợi Mike bị người giữ lại, nhưng Kamishiro và Kashima mãi không ra tay trước khiến cho ta đợi cả ngày."
Cabris kinh ngạc không hiểu. Hắn chỉ cảm thấy khí chất của người thiếu niên này đột nhiên thay đổi, người giật dây kia tối nay sẽ lên sân khấu.
Khánh Trần cười nói: "Một thanh đao vừa mới đúc thành, luôn phải cắt thử xem có sắc bén hay không."
Đúng như Ảnh tử Khánh thị đã nói, khi một con mãnh thú đến một môi trường xa lạ, trước tiên nó sẽ ăn thịt những con vật ở đây trước một lần. Như vậy, con mãnh thú có thể biết nó ở vị trí nào trong chuỗi thức ăn.
Đối với Khánh Trần, bước vào cấp C, không khác gì thú dữ đến một lãnh địa mới.
Năm phút sau, hơn chục thành viên của tổ chức Future đột nhiên xuất hiện ở hai đầu phố dài, bao vây lại. Họ phân tán và áp sát tường.
Tuy nhiên, vào thời điểm bọn họ xuất hiện, Carbry cảm thấy sức mạnh tinh thần mà hắn vất vả hồi phục lại bị rút sạch!
Mười tám ngọn giáo Sparta sáng ngời lơ lửng trên không, chĩa về mười tám hướng, đồng thời bắn ra!
Mười tám hướng, mười tám người.
Ngọn giáo Sparta xuyên qua màn đêm, phát ra âm thanh ong ong chấn động. Gần như ngay lập tức, mười tám thành viên của Future không kịp phòng bị, bị đóng đinh chết trên con đường dài, vỉa hè bằng đá bị vỡ vụn!
Carbry trong lòng kinh ngạc không thôi.
Thật sự chỉ trong chớp mắt!
Ngọn giáo giáng xuống từ hư không giống như sự phán xét từ trời cao!
Carbry chưa bao giờ nghĩ rằng năng lực của mình có thể được sử dụng theo cách này, và còn có thể bắn trúng nhiều mục tiêu cùng một lúc. Trước đây, phương pháp tấn công của hắn về cơ bản là sử dụng ba hoặc sáu ngọn giáo cùng lúc, giống như hệ thống trận địa hoả lực dày đặc, trực tiếp bao trùm một khu vực. Đó là vì hắn không có cái đầu nhanh như vậy để một não nhiều việc. Nhưng hiện tại, năng lực này nằm trong tay Khánh Trần như trở thành một pháo đài tự ngắm đa góc, khóa chặt tất cả kẻ thù trên con phố dài.
Thiếu niên này đã biến việc bao phủ hỏa lực thành công việc tinh tế!
Không chỉ Carbry ngạc nhiên, mà những thành viên tương lai vẫn còn ẩn nấp ở phía xa cũng ngạc nhiên. Carbry từ khi nào đã có thể mang lại cảm giác áp bức trên chiến trường rồi?!
Đây có còn là Carbry mà bọn họ nhớ không?
Trong ấn tượng của họ, Cabri chỉ là một kẻ chỉ biết ném bom, khoe của, như một kẻ mới giàu...
Tuy nhiên, có một điều chắc chắn là Carbry đã làm phản.
Khánh Trần mỉm cười với Carbry: "Có phải ta đã mở ra cánh cửa dẫn đến thế giới mới không? Đáng tiếc là bản thân ngươi không thể sử dụng nó."
Đang nói chuyện, một thành viên của Future khác chạy tới. Có người nói: "Carbry chỉ có thể hiện hóa ra mười tám ngọn giáo một lúc. Hắn đã sử dụng hết rồi, hãy xông lên giết hắn, đừng để hắn có thời gian hồi phục."
Thế nhưng, một linh cảm chẳng lành chợt nảy sinh trong lòng Carbry. Hắn muốn hét lên cmn đừng đến đây nữa, nếu còn đến nửa lão tử sẽ chết ở đây.
Trong khoảnh khắc, hắn cảm thấy như có thêm một lỗ đen trong cơ thể mình, một hơi ép hết toàn bộ tiềm lực còn lại của hắn.
Dưới bầu trời đêm đen, lại hiện ra thêm 17 ngọn giáo.
Sắc mặt của Carbry trở nên tái nhợt với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được, hốc mắt trũng sâu. Tựa như có người dùng gậy quấn quanh tơ nhện, sau đó điên cuồng quay, cưỡng ép rút hết tơ nhện ra khỏi bụng nhện...
Quá là mẹ nó tàn nhẫn.
Giây tiếp theo, 17 ngọn giáo đó lại thực hiện phán quyết trong đêm tối!
Chưa đầy một phút, Tổ chức Future đã mất đi 35 người!
Các thành viên của Future rất ngạc nhiên, không phải nói rằng Carbry chỉ có thể hiện hóa 18 ngọn giáo sao? Hóa ra thằng nhà giàu mới nổi kia đã luôn giấu nghề!
Abby nhớ lại mọi chuyện đã xảy ra, hắn đột nhiên cảm thấy Carbry có thể có mục đích khác khi gia nhập tổ chức Future. Đối phương giả vờ là một tên nhà giàu mới nổi, giả vờ rằng hắn ta chỉ có thể hiện hóa 18 ngọn giáo và giả vờ rằng hắn ta chỉ có thể điên cuồng oanh tạc. Tất cả đều là ngụy trang!
Cabry đêm nay, mới thật sự là Carbry!
Chẳng lẽ là một tổ chức bản thổ Bắc Mỹ khác an bài tất cả? Là Kingdom? Abby nghi ngờ.
Vào lúc này, những thành viên của tổ chức Future vốn chuẩn bị bước tới đều do dự. Mấy tháng trước họ vẫn còn là người bình thường, giờ đây lại phải đối mặt với cuộc tàn sát tàn khốc như chiến tranh. Một số người bắt đầu rút lui.
Nhưng Abby không cam lòng, hắn chỉ nhìn thoáng qua đã biết 17 ngọn giáo lần hai mang ý nghĩa là Carbry đã kiệt sức. Cho dù trước đây Carbry có từng ngụy trang thì cũng không thể làm quá lố!
Hắn bình tĩnh nói trong kênh liên lạc: "Ta chắc chắn rằng Carbry đã kiệt sức. Lần này ta sẽ dẫn đầu tiến tới, các ngươi theo sau ta."
Abby thở dài trong lòng, thực ra thực lực của hắn cũng không phải đứng đầu trong tổ chức Future, nhưng hiện tại hắn không thể gọi Mike đến.
Lúc này, Abby dẫn đầu một đội nhanh chóng bao vây Khánh Trần từ phía sau tòa nhà. Hắn ta nói: "Tay bắn tỉa, đã đến địa điểm chỉ định chưa?"
Tuy nhiên, tay bắn tỉa không hề phản ứng gì cả.
Tay bắn tỉa vốn đang nhắm mục tiêu lúc này đã nằm trên mặt đất, máu chảy lênh láng, trên cổ hắn có thêm vết đứt. Trịnh Viễn Đông đứng cạnh thi thể của tay bắn tỉa, lạnh lùng nhìn chiến trường nơi xa.
Phía sau có tiếng bước chân và tiếng quyền trượng chạm đất.
Hà Kim Thu còn chưa đến nhưng tiếng cười đã tới: "Tôi nói sao đêm nay tiểu tử kia lại đại khai sát giới, hóa ra là cậu ta nhờ ông chủ Trịnh hộ giá, thật là buồn, cậu ta vẫn là không tin tưởng Cửu Châu, một chuyện thú vị như vậy mà không kêu chúng tôi."
Trịnh Viễn Đông không quay đầu nói: "Tại sao cậu không giết Mike?"
Hà Kim Thu cười lắc đầu: "Đừng lo lắng, ông chủ Trịnh chưa bao giờ đối phó với Mike, người này nhìn có vẻ tùy tiện và cực kỳ kiêu ngạo nhưng thực chất rất nham hiểm xảo quyệt. Nếu hắn dám ra tay có nghĩa là tổ chức Future có kế hoạch dự phòng đang chờ tôi."
Trịnh Viễn Đông nhìn anh ta một cái: "Cậu cứ lo việc của mình, chỗ này để tôi lo."
Hà Kim Thu mỉm cười quay người rời đi: "Có lẽ, tiểu tử này có thể đảo lộn châu Âu cho dù không có anh và tôi. Hãy nhìn những gì cậu ta làm hôm nay đi, đơn giản là có thể so sánh với những thao tác tà đạo của tổ bảy thuộc Đơn vị Tình báo số một ở thế giới Trong."
Đang khi nói chuyện, ông chủ Hà đã đi xa.
Trịnh Viễn Đông quay đầu nhìn thoáng qua bóng lưng của anh ta, lại quay đầu nhìn mái nhà kia, y thấy Khánh Trần và Carbry đang nhảy khỏi mái nhà.
Trên con phố dài, hai cấp C đang băng qua đường với tốc độ cực kỳ nhanh. Động tác của họ giống hệt nhau, đang nhanh chóng tiếp cận các thành viên của Future.
Những bóng đen đan chéo nhau như những chiếc kéo sắc bén đến cực độ. Bất cứ khi nào họ giao thoa lẫn nhau, các thành viên của tổ chức Future như nghe thấy tiếng cắt kêu rợn người của một cây kéo. Hai người họ phối hợp với nhau một cách ăn ý tuyệt đối, trong mắt các thành viên Future, họ giống như hai anh em sinh đôi tâm linh tương thông.
Thành viên của tổ chức Future giơ tay bóp cò, nhưng tốc độ của Khánh Trần sau khi tấn thăng lên cấp C quá nhanh, đã gần vô hạn đến cấp B!
Đến trình độ này, tốc độ các thành viên Future xoay tay và chĩa súng của các thành viên Future đã không còn theo kịp tốc độ di chuyển của cậu nữa!
Mắt dọc thu hẹp của Khánh Trần nhìn chằm chằm vào tất cả các thành viên Future, tính toán đường đạn của họ.
Phiến đá, phố dài, tiếng súng!
Thiếu niên phảng phất đã thu hết mọi thứ vào đầu, ý chí chiến đấu không ngừng nghỉ của cậu đã hoàn toàn bùng cháy, bộ não của cậu đang hoạt động điên cuồng như một cỗ máy tinh vi!
Những viên đạn không ngừng bắn vào đá vụn xung quanh cậu và Carbry, nhưng không hề có một viên đạn nào có thể bắn trúng họ. Trong chốc lát, thân hình của Khánh Trần và Carbry đi ngang qua các thành viên của Tổ chức Future ở phía trước.
Điều khiến người khác ngạc nhiên là Khánh Trần không hề ra tay giết chết mục tiêu mà chỉ lướt qua như vậy. Tựa như họ tìm mọi cách chạy tới chỉ để bỏ qua nhau.
Nhưng giây tiếp theo, một giọt máu bay lên không trung.
Phản chiếu trong ánh đèn đường vàng vọt.
Máu ở đâu ra?!
Sau đó Abby mới nhìn thấy nhờ ánh sáng đèn đường rằng giữa hai thân ảnh đó dường như còn có một sợi chỉ rất mảnh!
Cắt người như cắt bùn!
------------------------------------
Chương 417: Con rối mới.
Hơn chục người đồng thời nổ súng, gần như đạt đến mức độ bao trùm hỏa lực trên con phố rộng chưa đầy mười mét này, khắp nơi có thể nhìn thấy mảnh vụn và tia lửa khi đạn bắn vào các kiến trúc. Tuy nhiên, ngay cả dưới làn đạn dữ dội như vậy, họ vẫn không thể bắn trúng Khánh Trần và Carbry.
Giống như cơn bão kim loại từ mái vòm thép của ngục giam số 18, khi mới kích hoạt, đạn trút xuống như mưa nhưng không một viên nào rơi xuống Khánh Trần.
Khánh Trần và Carbry dường như đang đi qua những đường hầm ngoằn ngoèo, bên cạnh là những bức tường đạn dựng lên, chạm vào là chết. Thế nhưng họ vẫn hết lần này tới lần khác không chết.
"Đến lượt chúng ta." Khánh Trần mỉm cười nói.
Khoảnh khắc họ lại đi lướt qua một thành viên Future một lần nữa, một dòng máu đột nhiên bắn ra từ sau gáy của hắn. Tựa như có một thế lực không tên nào đó đang cướp đi sự sống. Tuy nhiên, điều đáng sợ hơn là sau khi các thành viên của tổ chức Future chết đi vì bị chém trúng, cơ thể bị cắt đứt trước khi kịp đổ xuống, hóa thành tro bụi biến mất trong không khí.
Khánh Trần không ngừng thu hoạch và hiến tế, đến mức nơi nào cậu đi cũng không để lại một giọt máu hay dấu vết nào, sạch sẽ như chưa từng có người chết.
Con rối giật dây lúc này vô cùng phấn khích. Nó đã chuyển từ trạng thái phản kháng ban đầu sang mừng rỡ. Biến thành đao thì biến thành đao, miễn là có đủ vật hiến tế để nó tiến hóa lên hình thái cao hơn, đó là điều tốt.
Quá là ngon.
Abby nói: "Kyle, mày lên đi, bọn chúng không thể đả thương mày được!"
Một thành viên cấp C của Future tức giận gầm lên, bề mặt da trên cơ thể hắn biến thành đá cứng, lao thẳng về phía Khánh Trần. Nhưng Khánh Trần linh hoạt né tránh. Nhưng thành viên của tổ chức Future này lại không may mắn như vậy, khi Con rối giật dây cắt vào, mọi người đều tận mắt nhìn thấy những vết cắt trên cơ thể cao thủ cấp C vỡ ra từng mảnh như đá.
Người của tổ chức Future đều sợ hãi.
Lưỡi kiếm này phải sắc bén đến mức nào? Thậm chí có thể xuyên thủng thứ được mệnh danh là phòng ngự kiên cố nhất của giác tỉnh giả cấp C?!
Thậm chí là không thể bị chặn lại trong một giây.
Kyle cũng hóa thành tro bụi.
Abby thầm nghĩ không ổn, một trận chiến ở cấp độ này sẽ khó có thể dừng lại nếu không có cao thủ như Mike. Hắn thậm chí còn không biết liệu cấp B đến có hữu dụng hay không, hay là phải dích thân cấp A đến mới có thể?
Trừ khi Mike nhanh chóng đến chi viện, nếu không tình hình hiện tại sẽ không còn chỗ để vãn hồi.
Abby chỉ mới cấp C.
Abby biết, chỉ cần có đủ người và nghe theo chỉ huy, bọn họ có thể tìm ra cách để phá vỡ cục diện này. Nhưng chưa kịp nghĩ ra cách, các thành viên Future trước mặt đã quay lưng bỏ chạy.
Người ta thường nói binh bại như núi đổ, không phải để miêu tả sự lộn xộn khi binh bại, mà là khi đó không ai có thể giữ được sức mạnh núi lở, không ai có thể kéo những kẻ đào ngũ quay lại chiến trường. Abby cũng muốn chạy trốn, nhưng hắn đột nhiên ngẩng đầu nhìn Khánh Trần mới phát hiện ánh mắt đối phương đang dán chặt vào mình.
Xong.
Đối phương nhắm đến hắn!
Abby quay người bỏ chạy, vừa chạy vừa chuyển kênh liên lạc: "Mike! Bên tao đã gặp Lee Myung Ho!"
Mike thở hổn hển: "Có cần tao hỗ trợ không?"
Abby im lặng vài giây, sau đó bình tĩnh nói: "Không vấn đề, hắn đã trốn rồi."
Trên phố dài, Abby cứng ngắc đứng trên con đường, hắn cảm thấy cổ tay mình bị những sợi tơ không trọng lượng quấn vào, biến hắn thành một con rối hoàn toàn không thể tự mình hành động.
Lúc này, người đàn ông da đen cuối cùng cũng hiểu tại sao những ngày gần đây Carbry lại kỳ lạ như vậy. Thì ra hắn ta cũng đang bị ai đó khống chế.
Cùng một thủ đoạn.
Lúc này, toàn bộ tích lũy trước đó của Khánh Trần đã bắt đầu dần dần bộc lộ tiềm lực siêu phàm. Hình thái cao hơn của Con rối giật dây, thực lực cấp C mang ý nghĩa là cậu có thể điều khiển hai cao thủ cùng cấp để tạo thành đội hình chiến đấu dạng đao trận cơ bản.
Nếu chỉ khống chế hai cấp D, đến lúc gặp được cao thủ còn chưa đủ để người ta tán cái bạt tai. Nhưng sau khi tấn thăng cấp C, nếu cậu điều khiển hai cấp C thì cho dù là cấp B cậu vẫn có thể chiến đấu trực diện.
Lượng biến cuối cùng đã đạt đến chất biến!
Khoảnh khắc tiếp theo, Abby cũng bắt đầu di chuyển, ba bóng người giao thoa bắt đầu truy lùng những thành viên còn lại của tổ chức Future.
Người của tổ chức Future đều kinh hãi. Hóa ra Abby cũng là nội gián?!
Trong vòng chưa đầy năm phút, một số ít thành viên của tổ chức Future đã bị đuổi kịp, giết chết và hiến tế. Khánh Trần không dừng lại trên chiến trường, cậu quay người nhanh chóng rời khỏi chiến trường cùng với hai con rối, tắt điện thoại di động của Abby và ném nó đi để tránh bị theo dõi.
Ngay khi Khánh Trần vừa rời đi, Mike đã đến đây sau khi kết thúc trận chiến. Khi nghe Abby gọi điện, Mike càng nghĩ càng thấy không ổn, cảm giác lời nói của Abby có gì đó kỳ lạ.
Tuy nhiên, Mike nhìn con phố dài vắng vẻ lúc này không có máu, không có thi thể, chỉ có dấu vết của đạn bắn ra đá vụn trên mặt đất và trên những bức tường. Như thể trận chiến đã kết thúc không lâu sau khi bắt đầu, cũng không có thương vong. Nhìn rất giống như một bên đã nhanh chóng rút lui sau một trận giao tranh ngắn ngủi giữa hai bên.
Mike đổi kênh liên lạc của Abby, nhưng không ai nói gì.
Hắn ta gọi điện cho Abby, phát hiện đã tắt máy.
------------------------------------
Chương 418: Bậc thầy múa rối.
Đêm dài vẫn chưa kết thúc.
Cuộc chiến giữa các tổ chức Thời Gian Hành Giả lớn đã nổ ra. Dù tất cả mọi người đều chưa chuẩn bị sẵn sàng, nhưng không biết sao cuộc chiến này đã đến.
Tựa như một bậc thầy múa rối Joker buộc một sợi dây vô hình quanh mọi người và nắm tất cả mọi người nhảy một điệu tango trên sàn nhảy.
Giai điệu âm nhạc uyển chuyển tao nhã lúc đầu vô cùng dễ nghe.
Nhưng âm nhạc kia càng lúc càng nhanh, nhịp điệu của người khiêu vũ cũng buộc phải càng ngày càng nhanh hơn. Nhịp điệu của âm nhạc như kéo mọi người trên sàn nhảy xuống vực thẳm.
Có người nhận ra có điều gì đó không đúng.
Nhưng đã không thể dừng lại.
Lúc này, bậc thầy múa rối Joker đã tiến tới địa điểm tiếp theo cùng với hai con rối của mình.
Khoảnh khắc tiếp theo, có người đã đợi ở góc đường.
Khánh Trần hỏi: "Ông chủ Trịnh, W của tổ chức Future đâu?"
Trịnh Viễn Đông lặng lẽ đứng trên con đường dài tối tăm, có hứng thú nhìn Khánh Trần, hỏi một đằng trả lời một nẻo: "Không ngờ sức chiến đấu của cậu bây giờ lại mạnh đến thế. Mấy tháng trước cậu chỉ là một người bình thường."
Đêm nay, Trịnh Viễn Đông nghĩ mình sẽ cần phải ra tay, nên vẫn luôn ở gần đó không rời đi. Nếu như Mike chạy đến kịp thời thì y cần xuất thủ đối phó Mike, một cao thủ hàng đầu của tổ chức Future và là người được trời chọn. Tuy nhiên, Khánh Trần kết thúc trận chiến quá nhanh, khiến Mike đến muộn một bước.
Khánh Trần nói: "Ông chủ Trịnh, giờ này xin đừng nhàn nhã như vậy nữa. W đâu? Tôi đang vội..."
Trịnh Viễn Đông mỉm cười chỉ về phương hướng: "Mike tự mình ra tay truy đuổi Tổ chức Kamishiro, nhưng vẫn để Kamishiro Shou bỏ chạy. W đang truy đuổi Lee Myung Ho... Nhưng cậu phải cẩn thận. Tổ chức Future dám thực hiện hành động như vậy mà không lo lắng về việc Cửu Châu và Côn ra tay với họ trong lúc hỗn loạn, điều đó có nghĩa là họ có kế hoạch dự phòng, vì vậy nếu cậu muốn giết W thì tôi nghĩ cậu nên suy nghĩ kỹ lại đi."
Khánh Trần gật đầu: "Cảm ơn đã nhắc nhở."
Thế nhưng, cậu chưa bao giờ có ý định ra tay với W. Joker không cần phải một mình đứng trên sân khấu,
hắn không cần có sự hiện diện và không cần ai biết đến mình.
Cậu muốn kết thúc điệu nhảy này trước khi mọi người nhận ra sự tồn tại của Joker.
Trịnh Viễn Đông hỏi: "Cậu cần tôi làm gì không?"
Khánh Trần sửng sốt một chút, cậu lại không ngờ một nhân vật như ông chủ Trịnh lại chủ động phối hợp với kế hoạch của mình?
Cậu suy nghĩ một lúc rồi nói: "Xin hãy giúp tôi ngăn chặn Mike."
"Không thành vấn đề." Trịnh Viễn Đông cười: "Đây là việc cậu yêu cầu tôi làm. Nếu tôi làm được, vậy cậu đừng để tôi thất vọng."
Khánh Trần yên lặng nhìn thoáng qua, vị này... quả nhiên là một tồn tại trên cấp A.
Đột nhiên, cậu nhìn thấy bóng dáng Trịnh Viễn Đông đang dần đi xa, y đưa tay ra và rút ra một thanh trường đao màu đen từ trong hư không, dường như là một vật cấm kỵ.
......
Phố Offetome.
Trên con đường lát đá vang lên tiếng bước chân dày đặc và dồn dập, giống như một đàn linh dương đang phi nước đại qua.
Lee Myung Ho dẫn theo người của Kashima băng qua thành phố với tốc độ nhanh nhất. Tuy nhiên, từ trên cao nhìn xuống, hai bên con phố nơi họ đang chạy, có hàng trăm người đang chạy nhanh, giống như bầy sói đuổi theo đàn linh dương, từ từ thu hẹp vòng vây. Mắt thấy nhóm người Lee Myung Ho sắp bị bao vây, người phụ trách Kashima này đột nhiên dừng bước, nhìn lại phía sau với vẻ bình tĩnh lạ thường.
Trước có ngăn chặn, sau có truy binh, số lượng người của tổ chức Tương Lai cũng gấp mười lần Lộc Đảo, đây là một tình huống không thể giải quyết.
Nhưng Lee Myung Ho lại không có vẻ hoảng sợ, hắn bình tĩnh nói: "Ta muốn nói chuyện với người chịu trách nhiệm về lần hành động này."
Có người cười lạnh: "Lúc này nói chuyện chỉ sợ đã muộn."
Lee Myung Ho lấy ra một chiếc điều khiển từ xa màu đen, lạnh giọng nói: "Ta đã giấu 30 quả bom RDX tại 30 thùng rác trong bán kính 1 km. Chỉ cần ấn vào, tất cả người ở đây sẽ chết."
Người của tổ chức Future sững sờ trong giây lát. Họ không ngờ rằng Kashima cũng rất hung ác, muốn giở trò đồng quy vu tận. Họ nhìn về phía các thùng rác bên đường, đồng loạt tránh xa.
Lee Myung Ho cười lạnh: "Đừng phí công, bom rất nhiều, né xa cũng vô dụng."
Không ai cho rằng Lee Myung Ho đang nói dối, bởi vì nhìn lại cuộc truy đuổi vừa rồi, đối phương quả thực là cố ý dẫn bọn họ tới đây.
Lúc này, bên ngoài đám đông có người cười nói: "Ngươi dẫn chúng ta đến đây, sau đó lại bày ra cảnh đồng quy vu tận, chính là muốn nói chuyện với chúng ta? Vậy ngươi muốn nói chuyện gì?"
Nói, thành viên của tổ chức Future trước mặt Lee Myung Ho dần dần tản ra, W bước ra khỏi đám đông. Hắn mặc chiếc áo len cổ lọ màu đen, thân hình cao lớn vạm vỡ, anh tuấn và có một sức hút nào đó, như mẫu hình nhân vật chính trời sinh trong câu chuyện Bắc Mỹ.
Lee Myung Ho hít sâu một hơi, bình tĩnh nói giữa bốn phía phục kích: "Giữa chúng ta nhất định có hiểu lầm gì đó!"
W cười nói: "Hiểu lầm gì? Có phải là hiểu lầm ngươi cùng Carbry hợp tác trong ngoài vu oan hãm hại chúng ta? Không ngờ ngươi tàn nhẫn đến mức cho nổ tung cả trụ sở của chính mình, giữ Cửu Châu một mình không làm gì cả để vu oan bọn họ."
Lee Myung Ho sửng sốt: "Carbry?! Ta và Carbry hợp tác trong ngoài? Chuyện này trước giờ chưa từng xảy ra!"
"Không cần giải thích, chiều nay chúng ta thấy ngươi đi cùng Carbry. Chắc ngươi không ngờ năng lực theo dõi của Abby lại mạnh đến thế." W cười nói.
Lee Myung Ho như muốn phát điên!
Hắn cao giọng nói: "Hiểu lầm là ở chỗ này, ta vẫn luôn trốn ở bảo tàng Pearson từ chiều đến giờ chưa hề ra ngoài."
W cau mày, nhưng ngay khi hắn chuẩn bị làm rõ manh mối lần nữa, bên ngoài đám người đột nhiên có người nói: "Nếu ngươi đã nói không liên quan gì đến Carbry, vậy ta sẽ mang Carbry đến đối chất với ngươi."
Mọi người nhìn theo hướng tiếng nói, thấy rõ ràng là Abby đang áp giải Carbry hai tay bị trói sau lưng. Đằng sau hai người họ còn có một thuộc hạ mà Abby mang theo tối nay.
W nhìn thấy cảnh này, hài lòng: "Abby không hổ là Abby, bắt được Carbry nhanh như vậy, hơn nữa còn là người sống."
Abby bước vào đám đông, bình tĩnh nói: "Carbry, Lee Myung Ho nói hắn chưa bao giờ hợp tác với mày. Chỉ cần mày nói ra sự thật, mày vẫn có cơ hội gặp mặt người nhà của mình."
Carbry vội vàng nói: "Chiều nay, Lee Myung Ho hẹn tôi đến phố Tarlac để bàn bạc kế hoạch ngày hôm nay. Hắn bảo tao tìm cách dụ Abby đi để phân tán lực lượng của tổ chức Future. Hơn nữa, hắn còn mời một cao thủ của tổ chức Kashima chặn đường Mike. Cho dù Mike có thể nhanh chóng giải quyết Kamishiro thì cũng sẽ không chạy tới đây ngay lập tức."
W cau mày, hắn lập tức lấy điện thoại di động ra bấm số gọi cho Mike, nhưng không ai bắt máy. Mọi thứ dường như đã được xác minh đúng như Carbry đã nói.
Lee Myung Ho lúc này mới lo lắng: "Ngươi ngậm máu phun người, là ai bảo ngươi nói như vậy!?"
Lee Myung Ho luống cuống.
Trong mắt hắn, nếu Carbry thực sự là một nội gián, thì đột nhiên tự nộp mình trở về tổ chức Future, lẽ nào còn có đường sống?
Đối phương thực sự đã hy sinh một cao thủ cấp C như Carbry, dùng mạng người để hãm hại Kashima?!
Tuy nhiên, người kinh hãi nhất không phải hắn mà là Abby và Carbry...
Đây là lần đầu tiên Abby bị khống chế đi gây sự, cho nên đêm nay hắn mới biết có một vật cấm kỵ có thể điều khiển người khác, cộng thêm một vật cấm kỵ có thể dịch dung, có thể hoàn thành một chuỗi thao tác tà đạo.
Hắn tận mắt chứng kiến "Lee Myung Ho" trở thành cấp dưới của mình chỉ trong một giây, sau đó điều khiển hắn và Carbry đến đây.
Abby thực sự có chút khâm phục Khánh Trần. Trước hết, năng lực khuấy đục nước của Khánh Trần tuyệt đối là hàng đầu. Hắn cảm thấy sợ hãi thán phục trước những chiêu trò kích động trước đó.
Thứ hai, sau khi tên này thay đổi diện mạo còn nhờ thủ lĩnh Côn Lôn, Trịnh Viễn Đông giúp cầm chân Mike, người phát giác có điều gì đó không đúng.
Lại còn dám đến giữa đám đông thành viên của Future.
Trong đám đông này, chỉ cần một người phát hiện ra sự bất thường, Khánh Trần sẽ chết tại chỗ. Thế nhưng, hết lần này tới lần khác không ai nghĩ đến điều đó.
Abby đã bắt được Carbry, cái này có vấn đề gì không, không có vấn đề gì!
Abby có khả năng phản bội Tổ chức Future không? Dĩ nhiên là không.
Trong tổ chức Future, W là lão đại, Mike là lão nhị, hắn là lão tam. Chỉ cần chịu khó thêm một thời gian nữa, chờ W và Mike trở về Bắc Mỹ, hắn sẽ là người phụ trách toàn bộ Châu Âu. Hắn phản bội tổ chức Future làm gì?
Ai có thể nghi ngờ một người như vậy?
Lúc này, Abby bất lực nhìn mọi người đang bị Khánh Trần đùa nghịch xoay vòng, nhưng không thể làm gì được.
Sau một khắc, W nhìn về phía Abby: "Mày thấy chuyện này thế nào?"
Abby suy nghĩ hai giây rồi nói: "Tao vẫn giữ nguyên phán đoán trước đây của mình. Carbry nằm vùng trong Future đã lâu, ngoại trừ tổ chức "Kingdom" ra, không ai có bản lĩnh như vậy. Hàng xóm tốt của chúng ta luôn muốn độc chiếm Bắc Mỹ... Coi chừng, tao cảm thấy rằng họ sắp tấn công khu vực Bắc Mỹ của chúng ta, nói không chừng hiện tại đã làm như vậy rồi."
Abby suýt tức ói máu khi nghe những gì "chính hắn" nói.
Thằng Khánh Trần này không chỉ chuyển hết tội trạng lên đầu "Kingdom" ở Bắc Mỹ, mà còn định kéo cả Bắc Mỹ vào vòng chiến.
Chỉ thấy W gật đầu nói: "Cũng trùng khớp với những gì tao nghĩ."
Nói xong, W nhìn về phía Lee Myung Ho cười nói: "Bất luận có hiểu lầm gì, tóm lại đêm nay ngươi cũng không thể rời đi."
Lee Myung Ho tức đến phát run, hắn giơ chiếc điều khiển từ xa màu đen trong tay lên, hung hãn nói: "Thử đi, rồi chúng ta sẽ cùng chết."
Abby bình tĩnh nói: "Thứ lỗi, vừa rồi khi ngươi đặt bom và rời đi, ta đã phái người tới đây gỡ bom rồi, điều khiển từ xa của ngươi sẽ không có tác dụng, nếu không tin thì hãy thử đi."
Lee Myung Ho sửng sốt, bon họ làm chuyện đó rất lén lút và tính toán thời gian rất chính xác. Phải đến sáng mai xe chở rác mới mang đi được. Vậy mà chẳng thể ngờ Abby đã gỡ bom trước một bước!
Và Abby đã bắt đầu điên cuồng ném đá, hắn cảm thấy rõ ràng rằng khi "mình" nói điều này, thiếu niên kia đã lặng lẽ trốn trong đám đông, cách xa thùng rác.
W nhìn nụ cười tự tin của Abby mà tán thưởng: "Abby, mày quả thực là nhân tài không thể thiếu nhất đối với tổ chức Future."
Abby: "..."
Carbry: "..."
Hai người này biết rõ nhất rằng Khánh Trần cmn chưa hề gỡ cái thứ bom đạn gì đó.
Lúc này, W trút bỏ những lo lắng cuối cùng của mình, cười lạnh tiến về phía trước một bước. Nhưng trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một vầng sáng, hóa ra là một thiên sứ sáu cánh mỹ lệ.
Thánh khiết, lạnh lùng.
Mọi tính từ hoàn hảo trên thế giới dường như đều được dùng để miêu tả nàng.
Đây là năng lực của W, hiện hóa ra một Seraph.
Seraph mặc áo giáp bạc, cầm trong tay một thanh trường kiếm thập tự, sáu cánh tung bay trên bầu trời, nhẹ nhàng mà duyên dáng.
Sau một khắc, Seraph vung kiếm về phía Lee Myung Ho. Khoảnh khắc nàng vung kiếm, ngay cả không khí cũng rung chuyển.
Nhanh như lôi đình, nặng tựa ngàn cân!
Trong phút chốc, một bóng người xuất hiện bên cạnh Lee Myung Ho, mỗi khi hắn bước một bước, lại có một người khác xuất hiện. Sau khi bước tổng cộng bốn bước, bốn người giống hệt nhau xuất hiện trong đám người. Động tác của bốn người đều khác nhau, trong lúc nhất thời không ai có thể phân biệt được ai là thật.
Abby nội tâm giật mình, đây có lẽ là cao thủ từ Kashima được Lee Myung Ho mời, một người được trời chọn thực sự!
Lee Hyun Ji!
Tổ chức Future thậm chí còn không phát hiện ra Lee Hyun Ji này đã đến Châu Âu khi nào!
Ngay khi thanh trường kiếm thập tự tựa như sự phán xét của Chúa giáng xuống, người này đã đến trước mặt Lee Myung Ho và dùng tay không kẹp lấy mũi kiếm đang chém xuống!
Không cho mọi người cơ hội suy nghĩ, vào chính chớp mắt này, ba Lee Hyun Ji còn lại cũng đồng thời ra tay, từng cú đấm liên tiếp giáng vào người Seraph.
Trong tiếng ầm ầm.
Mỗi cú đấm đều là thật, mỗi Lee Hyun Ji đều là thật!
Chỉ trong khoảnh khắc, thiên thần sáu cánh đã bị sức mạnh khổng lồ đánh bay liên tiếp.
Đây không phải là một thiên sứ thực sự. Sức mạnh của nàng hoàn toàn được quyết định bởi cấp bậc sức mạnh của W. W là cấp B, nhưng Lee Hyun Ji lại là cấp A!
Tuy nhiên, Abby không thể theo dõi trận chiến được nữa, bởi vì hắn phát hiện ra rằng, lợi dụng thời điểm hỗn loạn này, Khánh Trần thực sự đã điều khiển hắn và Carbry quay người bỏ đi, hoàn toàn không lưu luyến chiến trường.
Nhưng Abby không thể hiểu được, thông thường, những người thích chơi đùa với người khác đều muốn xem tác phẩm của mình ở khoảng cách gần, như vậy mới có được sự thỏa mãn tâm lý to lớn. Chẳng lẽ người thiếu niên này hoàn toàn không muốn nhìn thấy kết quả của trận chiến?
Làm thế nào ngươi có thể kiềm chế loại dục vọng này?
Tuy nhiên, Abby không hiểu Khánh Trần, vào thời điểm Khánh Trần chắc chắn rằng mục đích của mình đã đạt được, cậu sẽ rời chiến trường vào thời điểm tốt nhất.
Còn kết quả ra sao...
Anh không quan tâm lắm.
Một bậc thầy múa rối Joker, nên biết khi nào nên rút lui khỏi sân khấu, cũng nên biết mình có thể làm gì và không thể làm gì. Thứ giúp Joker đạt được tất cả những điều này tuyệt đối không phải là sự điên cuồng.
Mà là sự bình tĩnh tuyệt đối.
------------------------------------
Chương 419: Kết thúc.
Giữa chiến trường.
Seraph của W bị bao quanh bởi bốn Lee Hyun Ji. Seraph từng khiến người khác cảm thấy sững sờ khi xuất hiện trên sân giờ trông giống như một thiếu nữ bị ức hiếp.
Bốn Lee Hyun Ji từng bước đạp vỡ từng tấm đá lát đường. Những tấm đá lát đường trông cứng cáp, dưới chân hắn như đậu phụ. Những vết nứt trên mặt đất bắn ra rất nhiều sỏi vụn.
Khi Lee Hyun Ji nện vào Seraph, bước chân vừa chuyển động, chỉ một cước vô tình cũng có thể đá những vụn đá trên mặt đất thành từng tia lửa đạn. Những mảnh sỏi bay lên không trung, ầm ầm không ngừng. Ép tất cả các thành viên của tổ chức Future phải tìm nơi ẩn nấp.
"Lee Hyun Ji chắc chắn là một cao thủ đến từ thế giới Trong đã sử dụng một loại công nghệ nào đó để đảo ngược xuyên việt. Nếu hắn ta là Thời Gian Hành Giả thực sự sẽ không thể làm chủ được cơ thể và sức mạnh cường đại như vậy trong một khoảng thời gian ngắn, cũng như không thể sử dụng thành thạo như vậy." W có phán đoán: "Giết Lee Myung Ho trước."
Lời nói vừa dứt.
Lee Myung Ho đột nhiên cảm thấy sau gáy lạnh buốt. Hắn theo phản xạ cúi thấp người, chỉ cảm thấy một lưỡi dao cực kỳ sắc bén lướt qua đầu mình. Thế nhưng là, Lee Myung Ho rất chắc chắn, vừa rồi phía sau hắn không có người nào!
Đã thấy người phụ trách Kashima này chật vật lao về phía trước, ném mình lên không trung và nhìn lại, chỉ thấy một bóng người hư ảo đang lắc lư về phía hắn trong đêm!
"Ẩn thân?!" Lee Myung Ho kêu lên.
Hắn không ngờ rằng sẽ có một giác tỉnh giả âm hiểm như vậy ẩn náu trong tổ chức Future, gần như không thể đề phòng được!
Trước khi hắn kịp tiếp đất, tiếng súng nổ ra từ một tòa nhà cao tầng ở phía xa, tay bắn tỉa!
Bốp một tiếng, Lee Myung Ho cảm giác được bụng mình bị một viên đạn xuyên thủng, ruột gan lập tức tuôn đầy đất.
W đột nhiên quay đầu, tay bắn tỉa này là người của ai, có thể bắn trúng mục tiêu từ khoảng cách hơn 2.000 mét?!
Trán Lee Myung Ho đổ mồ hôi hột, mặt mày trở nên tái nhợt. Hắn biết rằng mình sẽ không thể sống sót. Cho dù Lee Hyun Ji có bảo vệ hắn rời đi, hắn cũng sẽ không thể tìm được nơi nào để chữa trị cho mình trong vòng 5 phút. Chỉ mất năm phút, hắn sẽ mất máu đến chết.
Lee Myung Ho vẫn nắm chặt điều khiển quả bom trong tay, giận quá mà cười: "Ta không tin ngươi đã hủy hoàn toàn!"
Nói xong hắn nhấn nút màu đỏ trên điều khiển từ xa.
W cười, Abby đã nói rằng tất cả đã bị tháo dỡ thì chắc chắn không còn một mống.
Tuy nhiên, ngay lúc này, một đám lửa ngập trời đột nhiên bùng phát trong bán kính 500 mét. Cả thành phố đang say ngủ bỗng bị bừng tĩnh. Amsterdam xinh đẹp phảng phất như đã biến thành Syria trong chớp mắt.
Thiên đường, chìm xuống địa ngục.
Chỉ thấy từng thùng rác nối tiếp nhau nổ tung, giống như pháo hoa được chuẩn bị cho bữa tiệc lớn, lần lượt bay lên trời. Những làn sóng không khí khổng lồ va chạm nhau, người đứng bên thùng rác bị sóng không khí nóng bức thổi bay đi từng người một.
Lee Myung Ho ngây người: "???"
W: "???"
Lee Hyun Ji: "???"
Không phải nói đã phá hủy sao? Tại sao lại còn nhiều như vậy... Không đúng, này chả tháo cái nào cả!
Chờ đã, Lee Myung Ho kinh hãi nhìn bên cạnh hắn, nơi đó còn có một quả bom RDX!
Suy nghĩ rất dài nhưng thời gian chỉ trôi qua một chớp mắt.
"Đmm!"
Lúc này, thùng rác bên cạnh Lee Myung Ho cũng nổ tung, ngọn lửa dữ dội phun ra từ thùng rác sắt vỡ thành mấy chục mảnh, đổ nát tứ phía.
Ở bên kia, Lee Hyun Ji và một cao thủ ẩn tàng khác của Future khác cũng bị sóng khí thổi bay.
Tuy nhiên, mặc dù chất nổ RDX cực kỳ mạnh nhưng nó vẫn tương đối hạn chế đối với thể chất cường tráng của các cao thủ cấp A trong khu đất trống trải này.
Nửa bên mặt Lee Hyun Ji bị đốt cháy bởi nhiệt độ cao, da thịt như nến tan chảy, nhưng vẫn không ảnh hưởng đến hành động.
Hắn quay người, lạnh lùng liếc nhìn Lee Myung Ho, sau đó nhanh chóng rời khỏi chiến trường.
Cao thủ ẩn giấu của tổ chức Future nhanh chóng đi đến bên W, đặt W lên vai và chạy nhanh nhất có thể đến bệnh viện gần nhất.
Một trận chiến lẽ ra là cuộc đối đầu của những cao thủ Thời Gian Hành Giả hàng đầu thế giới lại bất ngờ kết thúc theo cách hoang đường và bất ngờ này. W vừa rồi ở cách xa thùng rác nên mặc dù da của hắn bị bỏng da diện rộng, nội tạng di chuyển, đùi cắm một mảnh vỡ của thùng rác. Nhưng tối thiểu điều chắc chắn là hắn ta sẽ không chết.
W thở hổn hển hỏi: "Abby đâu?! Tìm Abby đi, vấn đề trên người hắn, hắn cũng là nội gián!"
Lúc này, Mike chạy đến, hắn nhìn W thở hổn hển hỏi: "Tôi nghe thấy tiếng nổ liền đến đây, xảy ra chuyện gì?"
Cao thủ cấp A có thể ẩn thân bình tĩnh nói: "Kashima đã kích hoạt bom đã được chuẩn bị từ trước. Hiện tại chúng tôi nghi ngờ Abby có vấn đề. Hành vi của hắn tối nay rất kỳ lạ. Hiện tại, hắn và Carbry đã cùng nhau biến mất."
Mike sửng sốt một lát rồi nói: "Abby? Ta đã cảm thấy đêm nay hắn có vấn đề. Nơi hắn và Carbry đánh nhau không hề có một chút máu nào, chỉ có tiếng súng và vết đạn. Giống như hai bên đang đánh nhau cùng không khí, không có thương vong nào cả."
Giờ đây, lời nói của Mike càng khẳng định thêm suy nghĩ của W.
Hết manh mối này đến manh mối khác chỉ ra Abby và Carbry.
Chính hai người này đã hợp tác cùng nhau diễn kịch, qua mặt mọi người!
Lúc này, cao thủ cấp A nhìn vết thương trên người Mike: "Chuyện gì đây?"
Mike nói: "Tôi đã bị cao thủ của Côn Lôn chặn đánh, đối phương rất lợi hại. Khi đối mặt với gã ta, tôi cảm thấy mình không thể sử dụng hết sức lực của mình... Quên đi, chúng ta quay lại rồi nói sau. Tôi nghĩ là cần tăng mức độ đe dọa của Côn Lôn lên."
.......
Lúc này, Abby và Carbry, những người được liệt vào danh sách tội phạm bị truy nã gắt gao nhất của tổ chức Future, đang đắng chát trong lòng theo sau Khánh Trần. Khi cả hai nghe thấy những tiếng nổ liên tục phía sau đã hiểu chuyện gì xảy ra.
Cái gì cần nổ, cuối cùng sẽ nổ.
Abby có thể tưởng tượng ra vẻ mặt kinh ngạc và sốc của Lee Myung Ho khi hắn nhấn điều khiển.
Nhất định rất đặc sắc.
Sau trận chiến này, tất cả các tổ chức Thời Gian Hành Giả lớn ở châu Âu đều bị tổn thất nặng nề, Cửu Châu từ đầu đến cuối đều không tham gia vào trận chiến sẽ trở thành phe chiến thắng lớn nhất...
Abby và Carbry nhìn vào bóng lưng của thiếu niên trước mặt mà tâm trạng hỗn độn.. Bởi bọn họ cảm thấy rằng cho đến thời điểm hiện tại, có lẽ không ai biết đến sự tồn tại của gã Joker này.
Trở lại căn hộ nhỏ, Ương Ương khoác một chiếc khăn choàng màu đỏ, cười hỏi: "Tôi trực tiếp bóp cò như cậu nói, không biết có trúng không... Nhân tiện, đây là cái tôi mua ở chợ khu du lịch, có đẹp không?"
Abby và Carbry trong lòng tự nhủ, cô còn có thời gian đi dạo chợ nữa cơ đấy...
Khánh Trần nhìn Ương Ương một chút rồi cười nói: "Không được, nó sẽ khiến cậu trông quá già dặn."
Ương Ương lườm cậu một cái: "Không biết nói lời dễ nghe xíu nào."
Vừa nói cô vừa cởi khăn choàng ném sang một bên: "Trong bếp đã nấu cơm, tôi đi hâm nóng cho cậu."
"Ừm."
Sau khi Ương Ương vào bếp, Khánh Trần quay lại nhìn Abby và Carbry. Thành thật mà nói, cậu rất muốn đưa hai tên này về Trung Quốc.
Trước đây, những giác tỉnh giả mà cậu gặp hoặc thực lực vượt qua cậu, hoặc bản thân những giác tỉnh giả đó có đẳng cấp quá thấp và năng lực của họ không lợi hại cho lắm. Nhưng sau khi đạt đến cấp C, cậu thao túng Carbry như thể cậu có một vật cấm kỵ hình người.
Một vật cấm kỵ có thể lập tức một hơi bắn ra 35 viên đạn động năng cỡ nhỏ...
Có lẽ, đây chính là sức mạnh thực sự của vật cấm kỵ Con rối giật dây ACE-019. Chỉ cần ta biết tên thật và cấp bậc đủ cao, năng lực của người khác có thể trở thành của chính ta!
Tuy nhiên, dù Khánh Trần rất muốn mang hai người này đi, cậu cũng không thể thực hiện được, vì cậu khó có thể lặng lẽ đưa hai người này đi. Vì vậy, Khánh Trần chỉ có thể nhịn đau xót hiến tế hai cao thủ cấp C...
Lúc này, Carbry sắc mặt suy yếu, hốc mắt trũng sâu.
Khánh Trần cười híp mắt nói: "Năng lực của ngươi ở trong tay ta có phải càng mạnh hơn không? Siêu việt qua giới hạn, thiêu đốt sinh mệnh, ba mươi lăm ngọn giáo bao trùm hỏa lực. Ta đặt cho chiêu này một cái tên đi, gọi "Thiêu đốt Carbry ta", ngươi cảm thấy thế nào?"
Carbry: "..."
Abby: "..."
Hai người ngoại quốc rõ ràng không nghe hiểu trò đùa của Khánh Trần.
Khánh Trần không để ý, cậu cười nói: "Chúng ta chơi một trò chơi đi. Hiện tại cho hai ngươi một cơ hội, ta sẽ thay phiên nhau nới lỏng trói buộc cho các ngươi, mỗi lần các ngươi có 30 giây nói ra thông tin của đối phương. Ai biểu hiện tốt nhất, ta liền thả đi ai."
Abby và Carbry hoàn toàn không tin lời của Khánh Trần.
Chỉ khi đích thân trải nghiệm những gì Khánh Trần làm mới có thể thực sự nhận ra thiếu niên phương Đông trước mặt này xảo quyệt đến mức nào.
Khánh Trần cười nói: "Hãy bắt đầu với Abby trước."
Kết quả là Abby vừa lấy lại được tự do liền quay người lao ra ngoài, cố gắng dùng lực mở cánh cửa nhỏ của căn hộ rồi lao ra đường.
Nhưng vừa bắt đầu di chuyển, cơ thể hắn lại mất kiểm soát.
Khánh Trần cười mà không phải cười nhìn hắn rồi nói: "Ngươi sẽ không bao giờ có chỗ để né tránh cho đến khi vật cấm kỵ trong tay ngươi được giải. Abby vừa mất đi cơ hội. Carbry, đến lượt ngươi."
Một giây tiếp theo, Carbry nói cực nhanh: "Chiều cao của Abby là 176, nhưng vì miếng đệm chân bên trong đôi giày của hắn nên chiều cao thực sự của hắn có thể chỉ là 172. Hắn phải lòng giáo viên của mình và bí mật viết một bức thư tình cho đối phương, kết quả bị cô giáo xé rách trước mặt cả lớp."
Khoảnh khắc tiếp theo, trói buộc của Abby được nới lỏng, hắn trừng mắt nhìn Carbry: "Mày điên à? Mày không thấy rằng hắn ta đang chơi đùa chúng ta sao?"
Ngay lập tức, Abby mất quyền kiểm soát cơ thể.
Carbry lại nhanh chóng nói: "Abby thích phụ nữ trưởng thành. Khi đến khu đèn đỏ luôn tìm kiếm những phụ nữ hơn mình mười tuổi. Hắn có ba tình nhân, tất cả đều là phụ nữ trung niên. Người ta nói rằng rằng hắn còn thích bị trói lại."
Sau một khắc, Abby tức giận sắp nổ: "Carbry! Đừng để bị hắn đùa bỡn, hắn sẽ không thả chúng ta đi!"
Abby mất quyền khống chế cơ thể của mình.
Carbry nhanh chóng nói: "Khả năng của Abby là đi vào tiềm thức của người khác để thẩm vấn. Hắn có một vật cấm kỵ là một cây đàn piano, khi chơi "Fur Elise" có thể khiến người ta chìm vào giấc ngủ. Điều kiện thu nhận là không được chơi sai một nốt nhạc nào, nếu chơi sai sẽ bị điện giật."
Abby sửng sốt. Hắn không ngờ rằng sau khi Carbry nói xong phần riêng tư của hắn thì giờ lại nói về những thông tin quan trọng về vật cấm kỵ: "Carbry cũng có một vật cấm kỵ. Công dụng của vật cấm kỵ là..."
Abby mỉm cười nhìn Khánh Trần: "Thật ra từ đầu đến cuối ngươi chưa bao giờ buông bỏ khống chế Carbry. Những gì hắn vừa nói đều là thông tin mà các tay săn ảnh tìm thấy, tất cả đều có trên internet Bắc Mỹ. Cho nên ngươi đã lấy được vật cấm kỵ của Carbry nhưng vẫn chưa biết cách sử dụng chúng phải không?"
Khánh Trần cũng mỉm cười: "Quả nhiên là người thông minh."
Abby hít sâu một hơi: "Vậy chúng ta giao dịch đi. Ta biết ngươi không thể để chúng ta đi, nhưng nếu ngươi làm gì cho ta, sau khi làm xong, ta có thể cung cấp thông tin và vật cấm kỵ cho ngươi."
------------------------------------
Chương 420: Rời đi.
"Ngươi muốn ta giúp ngươi làm chuyện gì?" Khánh Trần hỏi.
Abby nói: "Ta biết có bắt ngươi hứa cũng vô ích, vì vậy ta hy vọng sau khi ngươi làm việc cuối cùng cho ta, ta sẽ nói cho ngươi biết điều kiện thu nhận của nó."
Khánh Trần hỏi: "Ngươi cho rằng mình có tư cách cùng ta thương lượng sao?"
Abby hỏi ngược lại: "Ngươi có muốn tự mình từ từ thử không? Ta biết mình không thể sống sót. Ta chỉ có một nguyện vọng cuối cùng. Ngươi hãy giúp ta thực hiện nguyện vọng của mình rồi ta sẽ nói cho ngươi biết bí mật của Carbry."
Từ từ khám phá các điều kiện thu nhận của vật cấm kỵ, có khi phải mất mấy đời mới tìm ra được một chút quy tắc. Thậm chí có thể phải mất mạng để thử nghiệm. Nếu bạn biết ai là người đã phân ra thì còn đỡ, bạn có thể đưa ra suy luận dựa trên sở thích của người kia còn sống.
Ví dụ như vật cấm kỵ ACE-005 Đại Phúc, Lý Thúc Đồng từng nói rằng nó được phân ra bởi một người yêu mèo. Người này nuôi tổng cộng 7 con mèo và chúng đều khá nổi tiếng nên người nắm giữ thế hệ đầu tiên chỉ mất một tháng để tìm thấy điều kiện thu nhận và cách sử dụng.
Ví dụ như Con rối giật dây, thứ này xuất hiện từ rất sớm nhưng vào thời điểm đó không ai biết nó dùng để làm gì. Mọi người chỉ biết đó là vật cấm kỵ, nhưng suốt hàng trăm năm chẳng ai biết nó thực sự có công dụng gì, điều kiện thu nhận là gì. Có người dùng nó làm dây câu câu cá, có người dùng nó để phơi quần áo. Ai có thể nghĩ rằng nó cần quấn vào cổ tay của ký chủ và kẻ địch?
Khánh Trần cũng không nghĩ ra, làm thế nào mà ký chủ đầu tiên phát hiện ra cách sử dụng nó...
Và vì đặc tính của nó nên cũng đặc biệt hao phí nhiều ký chủ.
Quy tắc thu nhận hoàn chỉnh của Con rối giật dây là mỗi tháng phải hiến tế một nhóm người, nếu không thành công, số lượng hiến tế lần sau sẽ phải tăng gấp đôi. Đến lần thứ chín vẫn chưa hoàn thành, nó sẽ hiến tế ký chủ.
Bình quân chín tháng hiến tế một ký chủ, cái này ai chịu nổi, tốc độ này còn nhanh hơn cả đầu thai.
Có người từng tính toán rằng con rối đã giết chết hơn ba mươi ký chủ, khiến nó trở thành vật cấm kỵ tốn ký chủ nhất trong lịch sử.
Ngoài ra còn có một số vật cấm kỵ giống như Con rối giật dây.
Ví dụ: Đồng vàng Chính xác, nếu đặt câu hỏi nhưng không đưa vàng thỏi cho nó thì ký chủ sẽ bị mù và điếc trong bảy ngày.
Ngoài ra còn có vật cấm kỵ ACE-038 "Chung Điểm Của Bí Mật". Ký chủ có thể tiết lộ một bí mật liên quan đến mình nhưng không ai biết, để đổi lấy một bí mật từ người khác. Nhưng nếu ký chủ nói ra bí mật cho vật cấm kỵ, ký chủ cho rằng không ai biết, nhưng thực ra có người biết, vật cấm kỵ cho rằng bí mật đó không quan trọng, thì sẽ rụng 4999 sợi tóc. Các thế hệ ký chủ của vật cấm kỵ ACE-038 đều bị hói.
Vì vậy, những vật cấm kỵ luôn là con dao hai lưỡi.
Hiện tại, Khánh Trần không biết điều kiện thu nhận của chiếc nhẫn là gì và hậu quả sẽ ra sao nếu thu nhận thất bại. Nếu cậu vô tình bị phản phệ bởi bất kỳ quy tắc nào trong khi thử thì sẽ có vấn đề lớn. Cho dù Abby và Carbry có chịu nói ra tác dụng và điều kiện thu nhận của vật cấm kỵ này thì Khánh Trần cũng phải tìm người thử nó mới dám tự mình sử dụng.
Ví dụ như vật cấm kỵ ACE-089 trong tay Toà án Cấm kỵ: Liệp Sát Ca Tụng Giả (giết kẻ ca hát), đến nay chưa ai biết điều kiện thu nhận là gì nên họ chỉ có thể tạm thời phong ấn nó vào một chiếc hộp kim loại. Ngay khi vật này nghe tiếng hát, nó sẽ đuổi theo người đang hát đến chân trời góc biển.
Nếu những gì Carbry có trong tay tương tự như Liệp Sát Ca Tụng Giả, nhưng Abby nói với Khánh Trần rằng điều kiện thu nhận là hát thì Khánh Trần chắc chắn gặp đại họa.
Nhưng cậu cần một phương hướng tham khảo.
Lúc này, Khánh Trần nhìn Carbry cười nói: "Ngươi không muốn nói, nhưng có người sẵn lòng. Rõ ràng đó là vật cấm kỵ của ngươi, nhưng hắn ta lại đến nói điều kiện với ta. Nếu ta là ngươi thì ta đã nghe không nổi nữa rồi! Ngươi có thể nhịn được sao?! Thế này nhé, ta cũng cho ngươi điều kiện tương tự, nói cho ta biết công dụng của vật cấm kỵ, ta sẽ làm một việc cuối cùng cho ngươi."
Carbry nhận thấy sự kiềm chế của mình đã được nới lỏng, hắn lạnh lùng liếc nhìn Abby, sau đó nói với Khánh Trần: "Ngươi giúp ta xóa hết nội dung tin nhắn riêng tư trên trang mạng xã hội, rồi xóa hết dữ liệu trên đám mây của ta. Ta sẽ nói cho ngươi biết."
Khánh Trần: "..."
Abby: "..."
Khánh Trần cảm thán: "Ngươi thật sự không sợ tan xương nát cốt cũng muốn lưu lại sự trong sạch của mình trên thế gian, việc cuối cùng ngươi làm trước khi chết là nhờ ta giúp tiêu hủy bằng chứng xã hội. Phẩm cách cao quý này thật sự khiến người khác cảm động."
Abby ở một bên cảm thấy trong lòng buồn bực, bởi vì từ đầu đến cuối, Khánh Trần chưa bao giờ nới lỏng sự kiểm soát của mình với bất kỳ ai!
Những lời hắn nói đều bị Khánh Trần thao túng!
Đối phương thao túng hai người nói vài câu, liền phá vỡ được phòng tuyến của Carbry!
Mong muốn lớn nhất của Abby bây giờ là W biết được sự thật về chuyện này rồi giết chết thiếu niên trước mặt, nếu không sẽ trở thành mối họa lớn!
Khánh Trần nói với Carbry: "Ta có thể giúp ngươi làm việc này, nhưng trước tiên ngươi phải nói cho ta biết điều kiện thu nhận."
Carbry lắc đầu: "Không, trước tiên ngươi phải làm cho ta đã."
Khánh Trần nói: "Vậy để ta hỏi Abby? Có lẽ hắn sẽ sẵn lòng hoàn thành giao dịch này với ta hơn. Đương nhiên, ngươi cũng có thể lựa chọn tin tưởng ta có uy tín, chuyện nhỏ như vậy ta vẫn sẵn lòng giúp đỡ ngươi, dù sao đó cũng là việc trong tầm tay."
Carbry do dự hồi lâu: "Chiếc nhẫn này gọi là "Quyền Lực", ngụ ý là nó có thể đưa ngươi đi bất cứ đâu."
Khánh Trần cũng sửng sốt một chút: "Năng lực dịch chuyển?!"
"Không phải." Carbry lắc đầu: "Chỉ cần ngươi đeo nó là có thể mở bất kỳ cánh cửa nào, cho dù cửa có khóa cơ học hay khóa mật mã, ngươi chỉ cần vặn tay cầm là nó sẽ mở khóa cho ngươi. Nó sẽ giúp ngươi mở bất cứ thứ gì trở ngại... két sắt cũng được."
Carbry sợ Khánh Trần cho rằng thứ này vô dụng nên nhanh chóng bổ sung thêm một câu.
Khánh Trần bực bội nói: "Chỉ có mỗi cái năng lực như vậy mà ngươi đặt cho nó một cái tên oai như thế?! Còn nói nó có thể đi bất cứ đâu!"
Còn không bằng gọi cái này là chìa khoá vạn năng!
Khánh Trần nhìn Carbry: "Điều kiện thu nhận là gì? Làm sao để trở thành ký chủ của nó."
Carbry giải thích: "Điều kiện thu nhận của nó rất đơn giản. Mỗi tháng ký chủ phải trộm một món đồ, có thể là bất cứ thứ gì, món đồ bị đánh cắp phải bị chiếc nhẫn ăn hết trước khi chủ nhân của thứ đó nhận ra thứ đó bị mất."
Khánh Trần thầm nghĩ, thứ này chắc là vật cấm kỵ do siêu đạo chích Bắc Mỹ tạo ra, lại còn có sở thích kỳ quặc như vậy.
Nếu trở về nước sợ là cậu sẽ không thử ra quy tắc của món cấm kỵ này, vì cậu căn bản không có thói quen trộm cắp.
Abby bên cạnh nghe thấy Carbry tiết lộ toàn bộ chi tiết, trong lòng thở dài.
Lúc này, Khánh Trần lại khống chế Carbry, sau đó đeo chiếc nhẫn vào ngón tay út của Abby: "Tới thử xem."
Abby nói: "Ngươi muốn ta thử chiếc nhẫn này, xem Carbry có lừa ngươi không? Có thể, nhưng ngươi cũng phải xóa nội dung trong đĩa đám mây của ta."
Hắn thử một lần nỗ lực cuối cùng.
Vốn dĩ Abby có thể có kế hoạch tốt hơn, nhưng bây giờ hắn chỉ có thể cầu nguyện rằng một số manh mối hắn để lại có thể khiến W nhận ra điều gì đó.
Khánh Trần cười nói: "Được."
Nói xong, Abby nói với Khánh Trần: "Trước tiên ta phải ăn trộm một thứ, mà người mất không thể biết được. Hay ta đi trộm đồ trên đường thì sao?"
"Không cần, không phức tạp đến thế." Khánh Trần lắc đầu. Cậu thả trói buộc của Carbry và đánh vào gáy khiến Carbry bất tỉnh.
Sau đó, Khánh Trần nói với Abby: "Ngươi cởi áo khoác của hắn ra, vậy coi là trộm rồi. Yên tâm, hắn không có nhận thức."
Abby sửng sốt, hóa ra "món đồ bị đánh cắp phải bị chiếc nhẫn ăn hết trước khi chủ nhân của thứ đó nhận ra thứ đó bị mất" còn có thể thao tác như vậy.
Cách ngươi tìm bug cũng quá lạ rồi!
Khánh Trần nhìn ra sự nghi ngờ của hắn, nghiêm túc nói: "Thực sự đã không còn nhận thức rồi."
Abby thở dài, ý định truyền đạt thông tin ra thế giới bên ngoài của hắn cũng thất bại: "Nhưng đây là cướp, căn bản không phải là trộm."
"Thử trước rồi mới nói." Khánh Trần thản nhiên nói.
Abby cởi áo khoác của Carbry rồi đặt chiếc nhẫn bên cạnh áo khoác. Chiếc áo khoác của Carbry dường như bốc cháy lên, ngay lập tức hóa thành tro.
Abby sững sốt một lúc, thế này cũng được?!
......
Tại bệnh viện Frederick, W nằm trên giường bệnh, toàn thân quấn đầy băng gạc. Trong phòng bệnh rộng rãi cao cấp có hơn mười thuộc hạ. Theo bác sĩ, hắn bị chấn thương sọ não nhẹ, diện tích bỏng chiếm 31% cơ thể, nội tạng bị xuất huyết. Nếu một người bình thường chịu vụ nổ đó, dù không chết tại chỗ thì diện tích bỏng 31% cũng đủ khiến người bị thương chết vì suy nội tạng. Cũng may, thân là cao thủ cấp B, W có khả năng tự phục hồi rất mạnh.
W lúc này tỉnh táo nói: "Canh giữ tại ga xe lửa, cửa ngõ, đường cao tốc, sân bay, cảng, đừng để Abby và và Carbry có cơ hội rời đi. Xâm nhập mạng, khóa tài khoản ngân hàng và tài khoản mạng xã hội của chúng... Tất cả các tài khoản, theo dõi dấu vết sử dụng để truy tìm thông tin của chúng, đừng để chúng sống sót rời khỏi Amsterdam, nếu không Future sẽ trở thành trò cười trong giới Thời Gian Hành Giả Bắc Mỹ."
Nhưng vào đúng lúc này, một thuộc hạ nói: "Ông chủ, tài khoản mạng xã hội của Carbry đã đăng nhập!"
W ngạc nhiên: "Lúc này hắn còn dám đăng nhập tài khoản mạng xã hội? Hắn đang làm gì?"
Cấp dưới nhìn chằm chằm vào máy tính và nói: "Hắn... đang xóa tin nhắn riêng tư."
W cau mày, đcm xóa nội dung tin nhắn riêng tư. Đến lúc nào rồi còn xóa nội dung tin nhắn? Đây là chuyện mà một người đang bị truy lùng nên làm?
Đối phương tại sao lại làm chuyện này vào lúc này?
"Không đúng." W cau mày: "Trong chuyện này không hề đơn giản như vậy... Trong trường hợp nào một người lại muốn xóa nội dung tin nhắn riêng tư của mình?"
Một cấp dưới khác nói: "Ông chủ, tài khoản đám mây của Abby cũng đã đăng nhập, ảnh và video selfie của hắn đang bị xóa."
W chợt nhớ đến lần hắn và Abby nói đùa rằng mình sẽ làm gì nếu chỉ còn năm phút để sống.
Câu trả lời của Abby là: xóa những thứ trong đĩa đám mây của tao để tránh bị lộ và danh tiếng của tao bị tổn hại.
W đột nhiên đứng dậy khỏi giường và hét vào mặt cấp dưới: "Nhanh tra địa chỉ IP nơi chúng đăng nhập, tìm ra nhanh!"
"Tra được rồi ông chủ, địa chỉ IP tại B-156, đường Tarlac. Bên kia đã giả mạo một số giao thức IP và tạo ra hơn 30 bộ lặp, nhưng tất cả đều bị chúng tôi bẻ khóa bằng bộ giải mã mà chúng ta mang về từ thế giới trong." Thuộc hạ nói.
"Mau đi bao vây nơi đó!" W nói: "Abby... Quên đi, giết hết những kẻ chống cự, không cần nương tay, kêu Mike đi!"
Lúc này, W chợt nhận ra Abby có thể đã chết, và "vụ án Abby làm gián điệp" dường như còn có một âm mưu ẩn giấu khác. Tuy nhiên, dù Abby thực sự phản bội Future hay bị ép buộc, W cũng không muốn có thêm ngoài ý muốn nào trong chuyện này.
Mười lăm phút sau, Mike đã đến trước cửa 156B, đường Tarlac. Hắn lạnh lùng nhìn cánh cửa đơn sơ và hỏi một thành viên Future bên cạnh: "Những tài khoản đó còn có động tĩnh gì không?"
Thành viên tổ chức Future kia cho biết: "Vẫn đang xóa dấu vết trên mạng, chưa dừng lại."
Mike cười lạnh, hắn giơ cánh tay lên, mở rộng năm ngón tay, chùm tia lazer màu đỏ ngay lập tức cắt cánh cửa B-156 thành từng mảnh.
Tuy nhiên, khi cửa bị cắt đứt, tất cả mọi người đều sững sờ, vì trong phòng không có ai. Mike nhanh chóng bước vào và nhìn thấy một chiếc điện thoại di động trên bàn ăn đang tự động xóa tất cả thông tin tài khoản mạng của Abby và Carbry. Điện thoại liên tục hiện ra các ứng dụng mới, rồi nhanh chóng xóa sạch mọi thứ, ngay cả tài khoản thành viên của trang web video cũng bị hủy.
Sau khi xóa toàn bộ thông tin trên mạng, trên màn hình điện thoại đột nhiên xuất hiện giao diện trò chơi Đại Phú Ông (Cờ tỷ phú), bắt đầu một ván mới. Ngay cạnh chiếc điện thoại này, có một lá bài úp xuống trên bàn. Mike lạnh mặt nhặt lá bài lên, rõ ràng đó là một tấm Joker đầy màu sắc đang cười thầm.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro