Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Đi săn cua

"Ta muốn đi săn cua."

Khởi đầu của sự việc bắt đầu bằng một từ mà không có bất kỳ sự cảnh báo nào của Celica.

Trong giờ nghỉ trưa tại Học viện phép thuật Hoàng gia Arzano. Vẫn như thường lệ, Glenn đang gặm nhánh Sylote ở trong lớp vì thiếu tiền.

Celica đột nhiên xuất hiện trước mặt cậu và nói một câu khó hiểu.

"Un? Đi săn gì?"

"Ta nói là~ đi săn cua. Ta muốn đi săn cua."

Glenn tròn mắt ngạc nhiên hỏi lại lần nữa, nhưng những gì cậu nhận lại là những từ đơn giản không thể hiểu được.

Rõ ràng Celica rất nghiêm túc và có ý định đi săn cua

"Huh? Tại sao cô muốn làm điều đó!?"

Glenn bất giác lùi một bước.

"Ma~a, bình tĩnh nào, Glenn. Nói là đi săn cua... nhưng thực chất đây chỉ là một phần của cuộc nghiên cứu ma thuật cao cấp bí mật."

Celica bắt đầu giải thích.

"Cậu có biết Kalkinos không?"

"Karkinos... có phải là con quỷ cua quý hiếm đó không?"

Glenn trả lời, trong khi cố gắng đào sâu trí nhớ của mình.

"Nếu tôi nhớ không nhầm... Vỏ con cua đó có sức mạnh ma thuật của tự nhiên và là nguyên liệu quý giá để làm công cụ ma thuật và thuốc chữa bệnh..."

"Hơn nữa, phần ngon nhất là thân cua, nó còn là đồ ăn quý hiếm cao cấp chỉ có ở trong các nhà hàng ba sao... Mà chuyện đó không quan trọng."

Từ trong bộ ngực căng đầy của mình, Celica lấy ra một tập luận thuyết ma thuật.

"Nhìn bài thuyết trình siêu thú vị ở hội nghị trước đây đi. Đội Nghiên cứu Đại dương Hoàng gia đã phát hiện một Kalkinos siêu to khổng lồ ở vùng biển phía nam Berlin."

"Hử...............?"

Glenn nhận lấy bài thuyết trình từ tay Celica và đọc qua nó, đây là kết quả của chuyến thăm dò và quan sát từ xa qua đôi mắt của các chuyên gia, nhưng nó chỉ là báo cáo. Thông thường, Kalkinos có chiều dài khoảng 2 mét, nhưng theo con số được báo cáo thì nó có tổng chiều dài hơn 20 mét.

Nói cách khác, con Kalkinos này to gấp 10 lần những con Kalkinos bình thường. Nó thực sự vô cùng lớn.

"Có gì đó không đúng lắm ở đây... Họ đã sử dụng phương pháp chuyên môn để kiểm tra chưa? Và phương pháp đo lường mà họ sử dụng là gì? Độ chính xác là bao nhiêu? Người ta quan sát trong điều kiện nào? Cô đã hiệu chỉnh đúng『 con mắt 』của những chuyên gia đó chưa? Những cái bài báo cáo này rất phổ biến, tôi đọc bài báo cáo này và có cảm giác như đó là một cuộc điều tra nửa vời, không có căn cứ."

Glenn ngay lập tức chỉ ra lỗ hổng trong bài luận thuyết.

"Con quỷ cua Kalkinos đó trở nên to lớn... Nguyên nhân là do đâu? Cô không có hứng thú với tư cách là một pháp sư sao?"

Celica không để ý những lời của Glenn, cô tiếp tục giải thích.

"Như cậu đã biết, vỏ của Kalkinos là một vật liệu ma thuật có giá trị cao. Nếu cơ chế của sự tăng trưởng khổng lồ này được làm rõ, nó sẽ góp phần rất lớn vào sự phát triển ma thuật của đế quốc. Với tư cách là người dân của đế quốc này, ta muốn góp phần cho sự phát triển của đất nước. Thế nào, Glenn? Cậu sẽ giúp ta, phải không? Cậu cũng muốn bắt con cua đó, đúng không?"

Celica nói với vẻ mặt nghiêm túc chưa từng thấy.

"Ra vậy, tôi hiểu câu chuyện của cô rồi...... Thế?... Mục đích thực sự của cô là gì?"

Glenn hỏi điều đó bằng đôi mắt ngờ vực của mình.

"Không có gì, ta chỉ muốn cậu có thể ăn một bữa Karkinos thỏa thích, một loại thực phẩm siêu sang đắt tiền! Ta thực sự không có ý gì cả."

Celica nói như vậy.

"..........."

"Không, đây là sự thật. Tin ta đi, đệ tử của ta. Có một lý do thực sự quan trọng khiến ta phải đi săn cua vào khoảng thời gian này. Hãy~ Tin~ Ta~"

Đúng lúc này.

Như một sự tình cờ, một cuốn sách đang giấu ở sau lưng Celica đột nhiên rơi xuống sàn, Glenn nhanh chóng nhặt nó lên và xem tiêu đề.

"『 Tinh Tế! Bách Khoa Toàn Thư Về Công Thức Nấu Cua Trong Bữa Tiệc 』..."

"Un? Thật kì lạ. Sao một cuốn sách như vậy lại rơi ở đây?"

Celica hỏi điều đó trong khi quay sang hướng khác và huýt sáo.

"Không lẽ.... chính là vậy sao? Cô chỉ là muốn ăn con cua đó?"

"Tehehehe~♪"

Nếu Celica là một đứa trẻ, sẽ thật dễ thương khi làm điệu cười đó, nhưng bây giờ cô đã là người lớn, điệu cười đó nhìn thật sự rất đau đớn.

"Đừng có ngốcccccccccc--!? Cô muốn đi ra ngoài, thực ra chỉ vì cái dạ dày của mình thôi!"

Đột nhiên, Glenn nắm lấy vạt áo Celica và hét lên.

"Tóm lại, Berlin là một vùng biển của quỷ, nơi đó thường xuyên xảy ra những vụ tai nạn bí ẩn, và một khi đã đi thì sẽ không bao giờ có thể quay trở về! Hơn nữa, có tin đồn rằng, con tàu ma thường hay xuất hiện ở đó! Sao có thể đi đến một nơi nguy hiểm như vậy chứ!?"

"Haizz, nếu muốn thành công thì cần phải trải qua đắng cay ngọt bùi."

"Với lại, còn có bọn cướp biển trên đường đi vì đây là con đường thông thương... chúng ta sẽ bị gây trở ngại, phải không?"

"Muốn có thịt cua để ăn thì cần phải chấp nhận mạo hiểm nguy hiểm một tý nhưng trong tầm kiểm soát, cậu hiểu chưa?"

"Nói chung, nếu con Kalkinos khổng lồ này thực sự tồn tại, thì làm sao chúng ta có thể săn bắt nó mà không cần xin giấy phép, không phải nó thuộc thẩm quyền của Đội Thám Hiểm Hoàng Gia sao? Làm như vậy rõ ràng là sai trái!"

"Hừ, cho dù ta có sai với ai đi nữa, cho dù ta có làm cái gì đi nữa, nếu có phải trả giá ta cũng xin chấp nhận. Bởi vì ta là luật."

Cuộc nói chuyện với Celica không có bất kỳ dấu hiệu nào của sự gắn kết.

"Đồ ngốc, thật lố bịch!"

Glenn cũng đã hết kiên nhẫn.

"Tôi luôn bị ảnh hưởng bởi mấy trò rắc rối mà cô gây ra, lần này tôi phải nói thẳng với cô như một thằng đàn ông! Cái ý tưởng này của cô thật điên rồ!"

Glenn quay sang Celica. Và hét thật to-

"Nghe đây, Celica! Tính cách của cô lúc cũng quái đản! Tôi tuyệt đối sẽ không bao giờ làm mấy chuyện nguy hiểm như vậy! Tuyệt đối khôngggggggggg--!"

Sau khi nói xong, Glenn ngay lập tức sử dụng kỹ năng vốn có của mình【 Bán Nguyệt Lộn • Cú Nhảy Dogeza 】.

"Un!? Đó chẳng phải là tuyệt kỹ dập đầu đại pháp sao?"

"Đó là lý do tại sao tôi phải dùng nó vào lúc này!"

Làm ơn, làm ơn! Glenn hét lên trong khi đập trán xuống sàn.

"Tôi không muốn đi. Tôi không muốn đi! Xin đừng làm tôi liên lụy! Nếu cô muốn đi, thì hãy làm ơn đi một mình, làm ơnnnnnnnnnn--!"

Nhìn thấy Glenn như vậy.

"《 Trở Về Với Chu Kỳ Tạo Hoá • Năm Nguyên Tố Hợp Lại Thành Một • Cắt Đứt Mọi Liên Kết Tạo Thành 》"

Celica bắt đầu sử dụng phép thuật công kích mạnh nhất thế giới, ‹ Black Magic ›【 Tia Hủy Diệt 】, đồng thời tích tụ sức mạnh phép thuật cực lớn ở tay trái----

Và thế là----

"Hừ, mọi chuyện là thế đó."

Glenn nói khi nhìn lại ba cô học sinh của mình, Sistine, Lumia và Re=L.

"Tôi không thể đi ngược lại với nguyện vọng của pháp sư bậc 7, người mà tôi tôn kính nhất...."

"Thế cái vẻ mặt kiêu hãnh đầy bất lực đó sao vậy, Sensei?"

Sistine nhìn Glenn bằng đôi mắt lãnh đạm.

Nơi đây là cảng ở thị trấn Port Town, nơi mà tàu buồm với nhiều kích cỡ khác nhau neo đậu ở đây. Glenn và những người khác đã rời khỏi Fejite sau khi bị Celica lôi đi, đó là lý do tại sao họ đang ở một nơi như vậy.

"Dù sao, tôi cũng thực sự xin lỗi các em. Tôi đã làm điều đó. Với tư cách là một thằng đàn ông, tôi đã mạnh mẽ nói thẳng với Celica, nhưng......"

"Thế... không lẽ Sensei nghĩ, làm điều đó xong sẽ thay đổi được kết quả sao?"

Thật ra, Sistine đã nghe toàn bộ câu chuyện về cuộc trao đổi giữa Glenn và Celica ngày hôm trước, cô không biết làm gì ngoài việc vô cùng ngạc nhiên.

"Nhưng... chúng ta sẽ đến vùng biển Berlin, phải không? Về chuyện con tàu thì tính sao?"

"Đúng vậy. Nếu chúng ta đến một nơi nguy hiểm như vậy, cần phải một con tàu có kích thước đáng kể... "

Lumia trả lời câu hỏi của Sistine với một chút lo lắng.

"Hmm, không sao hết. Mặc dù tôi không hiểu lắm, nhưng tôi sẽ bảo vệ mọi người khỏi nguy hiểm... bằng thanh kiếm này."

"Cảm ơn cô, trong sự nguy hiểm nghìn trùng này, thanh kiếm đó sẽ rất hữu dụng."

Glenn thở dài nói chuyện với Re=L.

"Hmm... có vẻ như Celica sẽ sắp xếp một con tàu..."

"Đúng vậy, nếu đó là một giáo sư, em nghĩ cô ấy sẽ làm tốt chuyện này."

Trong khi Glenn và những người khác đang nói chuyện... ngay lúc này.

"Này~! Mọi người!"

Celica vẫy tay.

"Ta đã sắp xếp một con tàu! Chúng ta sẽ rời đi ngay bây giờ! Mau đến đây đi!"

"Haizz~... Cuối cùng thì... thời khắc lên thớt cũng đã đến..."

"Trên đời này có một dòng chảy không thể cưỡng lại được... tốt nhất chúng ta nên xuôi theo dòng chảy đó đi, Sensei..."

Sistine rũ vai đồng cảm với Glenn, người đang chán nản.

Glenn và những người khác được Celica gọi đi về phía bến tàu.

"...Trời ơi...! Tôi có đang nằm mơ không?"

Sau khi đi gần về phía Celica, trước mặt Glenn và ba cô gái----;một con tàu buồm tráng lệ đã được thả neo. Một lượng lớn các thủy thủ đang tập trung xung quanh nó, họ đang bận rộn làm việc, di chuyển nó qua bến tàu và đường dốc để chuẩn bị khởi hành.

"Se, Sensei, đó là『 Vittoria Queen 』, phải không?"

Sistine tròn mắt nói.

"Kể từ khi con tàu được đóng và khởi hành cách đây vài năm, nó đã vượt qua rất nhiều điểm khó khăn trên biển và nó là con thuyền cao cấp nhất của đế quốc! Tất nhiên, những người thủy thủ cũng đã được tuyển chọn trong những người ưu tú nhất...."

"Có chuyện gì đang xảy ra với cô ấy vậy?"

Glenn ngạc nhiên đến mức cậu không khỏi há hốc miệng.

"Nhưng... nếu tôi có thể lên một con tàu nổi tiếng như vậy... dù có săn được cua hay không, thì cuộc phiêu lưu trên biển cũng sẽ thú vị hơn một chút...!"

"Haha, Sensei đúng thật là trẻ con."

Lumia mỉm cười nhìn Glenn, người bắt đầu có động lực.

"Yahooo~! Cuộc phiêu lưu trên biển là sự nhiệt huyết của con người! Nó là minh chứng cho ngọn lửa tinh thần phiêu lưu đang bùng cháy trong tim chúng ta! Vậy nên, chúng ta mau xuất phát thôi, các thủy thủ của ta! Hãy bắt đầu một cuộc phiêu lưu đi đến vùng biển vô danh thôi--!"

Nói xong, Glenn bắt đầu hân hoan bước lên con tàu... ngay lúc này.

"Này, Glenn không phải ở chỗ đó, ở đây mà--"

"Hmm?"

Trước khi cậu biết điều đó, Celica đang ở một nơi khá xa, vẫy gọi ở đó. Bên cạnh cô là...

"Ối trời ơi! Cái gì kia...!?"

Một con tàu tồi tàn được neo đậu phía sau Vittoria Queen. Đã thế, nó còn nhỏ hơn một hoặc hai lần so với Vittoria Queen, vì vậy tốt hơn nên gọi nó là một chiếc du thuyền. Hơn nữa, nó đã cũ mòn đến mức dường như sẽ bị đánh thủng nếu sóng đánh quá cao. Tất nhiên, không hề có một thủy thủ nào trên chiếc du thuyền đó.

"Ui? Không thể nào... Cái đó? Cái đó là tàu của chúng ta sao?"

"Đúng vậy... Nó còn được gọi là『 Tưởng Niệm 』, nó là người bạn đồng hành duy nhất của chúng ta trong chuyến hành trình này."

"" "............" ""

Glenn và những người khác lặng người trước một con tàu rách rưới như vậy.

"Tôi muốn về nhà!"

Ngay lập tức ngọn lửa tinh thần phiêu lưu bị thổi bay, Glenn cắm đầu cắm cổ chạy.

"Đáng tiếc là không được,《 Đứng Lại Mau 》"

"Gyaaaaaaa! Chân của tôiiiiiiiiiiii--!"

Tuy nhiên, chân của Glenn dễ dàng bị khống chế bởi phép thuật của Celica.

"Thiệt tình~ đừng đánh giá nó qua vẻ bề ngoài. Đây là một con tàu khá tốt, phải không?"

Celica bình tĩnh tiến về con tàu rách nát, mang theo Glenn với đôi chân cứng đờ trên vai.

"Tôi không thích con tàu này! Đây là một chiếc quan tài để chôn cất trên biển! Ahhhhhhhhhh--!"

Glenn vùng vẫy trong tuyệt vọng, nhưng chỉ cần đôi chân của cậu không di chuyển, thì cậu sẽ không thể làm gì được.

"Nói tóm lại, làm sao chúng ta có thể đối mặt những cơn sóng dữ của vùng biển Berlin bằng một con tàu nhỏ như vậy!?"

"Không sao~ không sao~ Ta đã tính chuyện đó rồi. Thế nên ta mới cho ba cô con gái này đến."

"Tôi đang có một linh cảm vô cùng xấu! Ai đó làm ơn! Cứu tôi vớiiiiiiiiii--!"

"Ngoan nào~ ngoan nào~ Đừng quấy nữa~ Mama sẽ không làm hại con đâu~"

Trong khi Celica nói như vậy, Glenn được chất lên tàu.

"Thành thật mà nói, chúng ta thực sự rất muốn chạy trốn........"

"Nhưng bởi vì giáo sư có vẻ rất nghiêm túc, nên chúng ta không thể trốn thoát cho dù có cố gắng thế nào..."

"Un. Nhắc đến tàu, mình nhớ chuyến đi trước đây của mình.... Mình thật sự rất mong chờ nó."

Sistine, Lumia và Re=L theo sau Celica với những cảm xúc khác nhau.

Và thế là, chuyến đi không còn gì hối tiếc đã bắt đầu khởi hành.

Ánh sáng mặt trời chiếu xuống. Âm thanh dào rạt của tiếng sóng vỗ.

Một con thuyền chầm chậm đi trên đại dương hướng về phía đường chân trời trải dài.

Trên con thuyền, giọng nói của những cô gái vui vẻ vang vọng khắp xung quanh.

"Biển thật rộng~!"

"Un, đúng vậy, Sisti!"

Sistine và Lumia. Hai người đang mặc bộ đồ bơi và khoác trên mình một chiếc áo khoác chống nắng. Cả hai nhìn ra biển từ lan can bên mạn tàu trong khi cảm nhận gió biển.

"Un, thật sự rất vui."

Ở dưới biển, Re=L, cũng trong bộ đồ bơi, đang bơi cùng với mái chèo của con thuyền.

Trong khi đó, Celica đang nằm trên giường gỗ nhỏ trên boong tàu.

"Thế nào? Mấy đứa có vui không?"

Tất nhiên, Celica cũng đang mặc một bộ áo tắm, những điểm nổi bật của cô được che phủ bởi bộ áo tắm đó, cô đeo kính râm, tay đang cầm một cốc nước trái cây, thư giãn nằm tắm nắng.

"Chờ một chúttttttttttttt--!?"

Glenn hét lên trước mặt tất cả bọn họ.

"Mấy người... thích cái du lịch trên biển... kiểu Paris này sao!? U~....Oẹẹẹẹẹẹẹ--?"

"S, Sensei.... Thầy có sao không?"

Lumia lo lắng hỏi Glenn.

"Ku, chết tiệt... Tôi quên mất bản thân bị say sóng... Ngoài chuyện đó ra! Này, Celica, chuyện này là sao!? Sao lại bảo nhóm mèo trắng thay đồ bơi và để chúng chơi kiểu này!?"

Glenn lảo đảo, thô bạo đến bên cạnh Celica.

"Cô.... Cô không biết chúng ta đang đi tới đâu sao!? Là vùng biển Berlin, vùng biển của quỷ!? Mặc dù.... Bây giờ... vẫn sóng yên biển lặng, nhưng liệu làm thế có ổn không!? Với cái kiểu này, xác tàu • đau khổ sẽ là điều chắc chắn!"

"Thiệt tình, cậu lo lắng hơi quá rồi đấy."

Celica đẩy kính râm lên đầu và nhìn Glenn.

"Không phải ta đã nói rồi sao? Tất cả ta đã tính hết rồi. Ta phải cần đến nó, thế nên chúng ta phải mặc đồ bơi và vui đùa."

"CÁI GÌ CHỨ~? Nếu các cô gái có thể vượt qua những khó khăn của biển chỉ bằng cách mặc đồ bơi và vui đùa, thì người ta cần thủy thủ làm gì nữa."

"Thiệt tình... cậu bé ở độ tuổi như cậu thật kỳ lạ, cậu nên học cách tận hưởng cuộc sống hơn. Nhìn đi, đây chẳng là một điều may mắn sao? Nhìn bộ áo tắm của ta này~ nhìn đi, nhìn đi."

"Ai nói về bộ áo tắm chứ! Hơn nữa, thứ tôi lo lắng không phải là say sóng mà là về tương lai!"

"Yare yare, ta không còn cách nào khác. Lý do tại sao chúng ta phải lại mặc đồ bơi như thế này. Ta sẽ giải thích cho cậu sau."

Celica uống nước trái cây bằng ống hút.

"Cô... cô có biết vấn đề của hành trình này là gì không?"

"Tất cả mọi thứ! Tất cả!"

"Đúng vậy đấy! Và vấn đề lớn nhất bây giờ chính là con tàu. Như cô nói, con tàu này không thể chịu được biển động của biển Berlin... hay nói cách khác... cô cũng hiểu mà, phải không?"

"Ta chẳng hiểu gì cả!"

Glenn ăn vạ với Celica, người còn đang cười đùa.

"Thiệt tình, con trai gì mà chán ghê.... Thôi kệ, cũng sắp đến lúc rồi..."

Ngày hôm đó----

Ác mộng biển cả--- cướp biển Sea Devil đang chạy trên biển-- con tàu được mệnh danh là《 Ác Quỷ Của Biển 》, đang kiểm soát toàn bộ khu vực này.

"Ahhhhh--! Phía trước có một con tàu ở hướng 2 giờ!"

"Mau đưa ta xem!"

Tên thuyền trưởng cướp biển, Black, giật lấy ống nhòm từ tay sai của mình và nhìn về hướng 2 giờ từ mũi tàu.

Sau đó, hắn nhìn thấy một con tàu tồi tàn và có tổng cộng bốn cô gái xinh đẹp đang chơi đùa trên con tàu.

Và hắn còn nhìn thấy một người đàn ông mảnh khảnh, nhưng điều đó không quan trọng.

"Hehehe... Có vẻ như không thể trông mong hàng hóa như mọi ngày được rồi, nhưng thay vào đó, bốn bảo vật cực phẩm đang được chất thành đống xuất hiện trước mặt chúng ta... Nếu bắt và bán chúng, thì chúng ta sẽ phát tài...!"

"Hehe... Thuyền trưởng, có lẽ cái tên kia, sẽ là thức ăn tiếp theo của chim mồi?"

"Hừ, tất nhiên rồi! Cả hai người các ngươi! Mau giăng buồm! Nâng cao mỏ neo! Đến giờ làm việc rồiiiiiii--!"

"" "Uwaaaaaaaaaa" ""

Biển bắt đầu chuyển động mạnh.

"Hehehe, nhân tiện...... trước khi chúng ta bán những cô em xinh đẹp đó, chúng ta cũng nên...?"

"Kaka, tất nhiên rồi! Cái này mà các người cũng phải hỏi sao? Tối nay, tất cả là thành viên của Sea Devil, sẽ tổ chức Đại tiệc rượu Sake Pond Meat Forest với bốn bảo vật!"

"Tuyệt vời! Ngài thật anh minh!"

"" "" "Xông lênnnnnnnnnnn!" "" ""

Và thế là....

Con tàu cướp biển Sea Devil bắt đầu lao hết tốc lực về phía con thuyền nhỏ tội nghiệp được cho là con mồi---

"...được rồi, nếu con tàu này không còn xài được nữa, tại sao chúng ta không lấy nó nhỉ? Con tàu ở kia kìa."

"Không lẽ... cô--!?"

Thấy một con tàu cướp biển khổng lồ đang tiếp cận con tàu này, Glenn không thể làm gì khác ngoài việc ôm đầu.

"WTF!? Không lẽ... cô mang nhóm của mèo trắng đến và để chúng vui chơi trong bộ đồ bơi, mục đích là để bẫy bọn chúng sao!? Thật là một cái bẫy mật tồi tệ!"

"Uwa~a.........."

Tất nhiên, Glenn, Sistine và Lumia đều bị kéo vào rắc rối.

"Thực ra, lúc đầu ta nghĩ mình sẽ cố gắng cướp một con tàu phù hợp ở bến cảng, nhưng đây là hành vi phạm tội và sẽ gây phiền phức sau này."

"Hoá ra, lý do không phải là『 vì nó là một điều xấu 』, mà là『 vì nó sẽ gây phiền phức sau này 』, cô bình thường cũng hay làm như vậy, phải không?"

"Vì lí do đó, tàu cướp biển là mục tiêu hoàn hảo để cướp. Bởi vì, chúng thường ở trên những con tàu chất lượng và bọn tội phạm không có quyền con người."

"Đừng nói như thể khoai tây là nguyên liệu hoàn hảo cho món cà ri! Uwa, tôi thực sự không muốn bảo vệ bọn tội phạm, nhưng tôi vẫn phải nói điều đó! Này, Cướp biển! Mau chạy điiiiiiiiiii---!"

----

"Thuyền trưởng, hình như cuối cùng chúng cũng nhận ra con tàu của chúng ta?"

"Kukuku, chậm thôi. Chúng không thể chạy trốn được đâu... không biết có phải lúc này, tên đó đang run lên vì sợ không...!"

"Hắn sợ đến mức nói『 mau chạy đi! 』 thay vì『 chạy mau! 』, dù sao đó cũng là chuyện bình thường!"

"Đúng vậy! Uwaa... Hahahahahahaha--!"

Lời cảnh báo đau buồn của Glenn không thể đến được với những tên cướp biển.

"Ngoan nào~ Glenn. Đừng làm hỏng chuyện tốt của Mama nữa. Dù sao thì đây cũng chỉ là lệ phí rất rẻ khi chúng được chiêm ngưỡng bộ áo tắm của Mama thôi~"

𝖃𝖔ẹ𝖙! 𝖃𝖔ẹ𝖙! Celica đứng trên mũi tàu như thể muốn đối đầu trực diện với con tàu cướp biển đang lao tới.

Cô hét lên, trong khi tích tụ sức mạnh ma thuật cực lớn ở cả hai tay.

"Nào, hai chàng trai, Đi thôi! Đến giờ làm việc rồi----! Cô em xinh đẹp đang đứng trên mũi tàu kia là của riêng ta--!" < Hết cứu 😑 >

"....không biết đâu mới là cướp biển đây!?"

--Một ngày sau.

----

Tàu Hải quân Đế quốc phát hiện một con tàu nhỏ tồi tàn đang trôi dạt.

Bên trong thuyền, gần chục tên đàn ông bị đánh bầm dập, bị trói rồi nhét vào trong ống tàu, đang chen chúc nhau.

Không thể tin được, những tên đàn ông này đều là thành viên của băng cướp biển Sea Devil có ảnh hưởng nhất trong khu vực biển này, ngay cả Hải Quân cũng gặp khó khăn khi bắt chúng...

Cướp biển Sea Devil đã được giải quyết triệt để • Các sĩ quan Hải quân của Đế quốc không giấu nổi sự ngạc nhiên khi bắt chúng.

Tất cả bọn cướp biển trả lời đồng thanh các sĩ quan hỏi chuyện gì đã xảy ra.
『 Chúng tôi đã gặp "ác quỷ của biển" 』........

...............

"Ship, get it~!"

"Này, không sao chứ? Chúng ta làm điều này có thực sự ổn không?"

Glenn không còn lao về phía Celica nữa, khuôn mặt của cậu đã trở nên điềm tĩnh, xem nó như thế đó là một nghĩa vụ phải thực hiện.

"Chà, con tàu này thật tuyệt..."

"Un... nó không thua kém gì Vittoria Queen đâu."

Sistine và Lumia đã coi cái hành động cướp biển của Celica chưa từng xảy ra, hai người nhìn con tàu một cách vô cùng ngưỡng mộ.

Nó là một chiến hạm có thể đón gió theo mọi hướng và chạy với tốc độ cao, cho phép điều hướng nha lành chóng, với ba cột buồm lớn, có thể ngay lập tức mở hơn một chục cánh buồm.

"Re=L cũng làm việc rất chăm chỉ, ta biết nhóc rất giỏi mà?"

"Un, Glenn đúng là đồ dối trá. Thanh kiếm này cũng rất hữu ích mà."

"Ai lại muốn nó hữu ích theo cách này chứ?"

Glenn càu nhàu với Re=L, trong khi cô đang nheo mắt thích thú khi được Celica xoa đầu.

"Tạm thời, tôi sẽ cố gắng quên đi quá trình có được cái con tàu này! Được rồi, Celica. Bây giờ chúng ta đang một gặp vấn đề lớn."

"Vấn đề gì?"

"Cô không biết sao? Làm thế nào cô có thể điều khiển một con tàu lớn như vậy."

Glenn đột nhiên chỉ vào con tàu.

"Con tàu này thuộc loại chiến hạm. Nó không phải là thứ có thể được di chuyển chỉ bằng một vài người. Nếu như là một chiếc thuyền nhỏ như chiếc thuyền lúc trước, thì có thể di chuyển nó dễ dàng bằng phép thuật gió, nhưng nếu muốn lái con thuyền lớn như vậy, dù cô có dùng bao nhiêu phép thuật đi chăng nữa thì cũng không đủ đâu."

Một con tàu hoạt động và di chuyển với một số lượng lớn các cánh buồm, thì phải có sự chỉ đạo của thuyền trưởng.

Nói cách khác, ngay cả khi có cướp được con tàu, nếu không có đoàn thủy thủ để điều khiển nó, thì nó cũng chẳng khác gì một chiếc bè bị cuốn trôi theo dòng hải lưu.

"Sensei nói đúng, vấn đề này đang xảy ra với chúng ta. Với cái kiểu này, chúng tôi cũng chỉ có thể để con tàu trôi dạt."

Hết khó khăn này, đến khó khăn khác.

Khi Sistine và những người khác lo lắng về sự trao đổi của Glenn.

"Đừng lo~ đừng lo~ Ta đã có cách rồi~"

Như thường lệ, Celica tự tin nở một nụ cười khiến mọi người có cảm giác bất an--

----

Con tàu thám hiểm Lady Luck đang bình lặng đi về phía vùng biển Berlin.

Con tàu Lady Luck, dẫn đầu bởi thuyền trưởng Kax - các thành viên của đoàn thám hiểm Kax cuối cùng đã đặt chân đến tận đây, sau khi vượt qua nhiều vùng biển, trải qua những cuộc phiêu lưu và khó khăn.

"Cuối cùng......"

Thuyền trưởng Kax, đang đứng trên mũi tàu, ho khan nhìn về phía chân trời xa xăm, mái tóc và vạt áo bị gió thổi nhẹ.

"Anou, thuyền trưởng. Sẽ rất nguy hiểm nếu chúng ta đi đến vùng biển quỷ dữ đó--- vùng Biển Berlin."

Là một thủy thủ, Risha chỉ vào một trong những điểm đỏ của chuyến hành trình này.

"Un, viên kim cương huyền thoại『 Bloody Heart of the Sunset 』... cuối cùng thì chúng ta cũng đã đến được vùng Biển Berlin, nơi mà được cho là sẽ một đi không trở lại."

Tiếng ho khan với niềm xúc động sâu sắc, Kax nhìn lại chuyến đi của mình.

"Có rất nhiều thứ xảy ra trong chuyến hành trình này..."

"Vâng, có rất nhiều."

Risha đi đến bên cạnh Kax.

"Đôi khi chúng ta phải đương đầu với cơn bão lớn, đôi khi phải chiến đấu với cướp biển... nhiều lần vào sinh ra tử."

"Nhưng thuyền trưởng đã vượt qua mọi thứ. Lòng dũng cảm và sự quyết tâm của ngài đã vượt qua tất cả."

"Đó không phải là sức mạnh của mình tôi."

Kax cười dịu dàng và nhìn Risha.

"Những người bạn đáng tin cậy của Lady Luck đã hỗ trợ tôi. Và trên tất cả, vì em đã ở bên cạnh tôi......."

"Thuyền, thuyền trưởng........"

Risha đỏ mặt nhìn Kax.

Đúng vậy. Sau khi vượt qua những cuộc phiêu lưu và khó khăn... cả hai đã yêu nhau.

"Này, Risha........."

Kax nhìn thẳng vào Risha và nói với cô với một quyết tâm cao độ.

"Nếu tôi có thể đến được biển Berlin và lấy được『 Bloody Heart of the Sunset 』huyền thoại. Khi kết thúc cuộc phiêu lưu này, thì lúc đó..."

"Thuyền, thuyền trưởng...?"

"Thì lúc đó........ tôi muốn kết hôn với em..."

Lúc này....

Những giây phút ngọt ngào của tuổi thanh xuân, vừa ngọt vừa đắng cứ thế dần trôi qua.

"Thuyền, thuyền trưởng, không xong rồi!"

Các thành viên của đài quan sát chạy đến thở không ra hơi.

"Có chuyện gì vậy!?"

"Đó, đó là một con tàu ma! Con tàu ma đã xuất hiện! Chúng đang đuổi theo con tàu của chúng ta!?"

"Con, con tàu ma? Làm gì có chuyện đó! Mau đưa kính viễn vọng cho tôi!"

Kax và Risha cầm lấy kính viễn vọng từ tay thủy thủ đoàn và nhìn vào hướng đã chỉ, ở đó----

Có một con tàu chiến hạm. Và trên boong tàu, họ nhìn thấy một cảnh tượng vô cùng kinh khủng. Một đám thủy thủ bộ xương lúc nhúc đang khéo léo điều khiển các cánh buồm---

"Đó, đó thực sự là một con tàu maaaaaaaaa--!?"

"Kyaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa--!"

Thuyền trưởng Kax và những người khác rơi vào trạng thái hoảng loạn.

"Chúng ta nên làm gì đây, thuyền trưởng!? Với tốc độ kỳ lạ của con tàu đó... chúng ta có thể thoát được nó sao?"

"Được rồi, bình tĩnh! Chúng ta đã vượt qua bảy Đại Dương và trải qua vô số trận chiến, Lady Luck không thể dễ dàng bị tiêu diệt được! Tất cả chuẩn bị khai hỏa!"

"Rõ! Chuẩn bị đại bác bắn phá!"

Tuy nhiên, có những thủy thủ kỳ cựu, mặc dù họ rất sợ hãi nhưng họ đã sớm chuẩn bị cho trận hải chiến.

"Tất cả nghe lệnh! Đại bác bên mạn phải chuẩn bị!"

"" "Khai Hỏa" ""

Bùm! Bùm! Bùm!

Dưới sự chỉ huy của thuyền trưởng, vô số phát đạn được bắn ra từ khẩu đại bác về phía con tàu ma đang lao tới.

Họ bắn vào con tàu ma một cách chính xác và gây ra một vụ nổ lớn-

"Sao các người ngừng bắn?"

"Thuyền trưởng, không thể tin được! Hmm, nó vẫn còn nguyên vẹn! Một chút vết nứt cũng không có!"

"Không thể nào!? Khẩu đại bác ma thuật của chúng ta có thể thổi bay cả một tòa lâu đài kiên cố!? Làm sao nó có thể!? Không lẽ đây là sức mạnh lời nguyền con tàu ma.....?"

Mọi người đều choáng váng trước độ vững chắc khó tin của con tàu ma.

Đoàng...! Đoành...!

Từ con tàu ma, một số đạn pháo hiệu bay lên trên bầu trời.

"Đó là tín hiệu...!? Chúng đang nói gì!?"

"Đó, đó là....!? KILL THEM ALL (Giết Hết Các Ngươi)... Đó là lời tuyên chiến cho một cuộc tổng tiến công!... Bọn ta sẽ không bao giờ chấp nhận đầu hàng, bọn ta sẽ giết sạch các ngươi!?"

"Cái gì... giết chúng ta và biến chúng ta thành một trong số chúng?"

Bên trong con tàu vô cùng náo loạn.

Tsk! Con tàu ma bỗng chuyển động. Thân tàu nhẹ nhàng nổi lên khỏi mặt nước---

Với một tốc độ cực nhanh, nó bay đến gần Lady Luck. Cuộc hoảng loạn của con tàu Lady Luck đã lên đến đỉnh điểm do sự di chuyển quỷ dị của con tàu ma.

"Gyaaaaaaaaa--!? Ahhhhh--!? Chúng ta sắp xong rồi, chúng ta sẽ phải gia nhập vào hàng ngũ những bộ xương đó!"

"Đừng bỏ cuộc! Đầy mạn phải! Thuyền trưởng, mau căng buồm! Các pháp sư mau điều động gió bằng tất cả sức mạnh! Rời khỏi khu vực này với tốc độ cao nhất. Đây là cuộc phiêu lưu của chúng taaaaaaaaa!"

Và thế là....

Lady Luck đã chạy thoát khỏi con tàu ma để giữ mạng sống của mình.

-----

"Ara, họ bỏ chạy rồi à? Chà, nếu nghiêm túc thì ta cũng có thể bắt kịp, nhưng nếu ở khoảng cách như vậy thì sẽ rất phiền phức."

Tại mũi tàu của Sea Devil, Celica lộ vẻ mặt tiếc nuối, khi thấy con tàu biến mất sau đường chân trời. Cô giải trừ phép thuật đang thi triển.

Rầmmm! Con tàu đang bay hạ cánh chớp nhoáng.

"Haizz... có vài thứ kiếm được trong chuyến đi này, vì vậy ta muốn bán cho họ một số vật tư... tại sao con tàu đó lại đột nhiên bắn phá? Cũng may là ta dã dùng ma thuật để chặn nó."

".................."

Glenn nhìn quanh boong tàu như để đáp lại những lời của Celica.

Xung quanh là một số lượng lớn chiến binh bộ xương『 Dragon Fang Soldiers 』, chúng đều là thuộc hạ của Celica được tạo ra từ nanh rồng mà cô mang đi trong chuyến đi chơi này, công việc của chúng là dọn dẹp boong tàu, thay thế các cánh buồm, v.v...

"Cho dù có nhìn thế nào, thì nó chẳng khác gì một con tàu ma. Cảm ơn rất nhiều."

Glenn thất vọng rũ vai xuống.

"Mà quan trọng hơn, Re=L! Sao cô lại bắn tín hiệu tổng tấn công."

Sau đó, dùng hai nắm tay ấn mạnh vào hai bên thái dương của Re=L.

"Đau... Tại tôi đọc nhầm trang."

Re=L vô tình khoe ra cuốn sách tín hiệu.

"Cô là đồ ngu ngốc, cô là đồ ngu ngốc! Mình cũng thật ngu ngốc đã đưa nó cho Re=L!"

Glenn không thể làm gì khác ngoài việc dùng tay đập vào trán mình một cách bất lực.

Celica nhẹ nhàng vỗ vai Glenn và nói.

"Thôi nào~ Glenn, đừng bi quan như vậy. Chúng ta có thể lấy nguồn cung cấp bằng cách cướp bóc từ bọn cướp biển."

"Vấn đề không phải ở chỗ đó! Đó không phải là những gì tôi muốn nói!"

"Bây giờ thẳng tiến đến vùng biển của quỷ! Đi thôi~!"

"Tôi không muốnnnnnnnn--! Tôi muốn về nhàààààààààààààà--!"

Tiếng hét của Glenn vang vọng khắp đại dương.

"Mình chỉ có thể đồng cảm với Sensei..."

"Ha, haha..."

Sistine và Lumia đều thở dài.

Như vậy, cuộc phiêu lưu trên biển của Glenn vẫn tiếp tục.

Gặp phải một cơn bão lớn『 Celica thổi cơn bão bằng【 Tia Hủy Diệt 】』--

Glenn bị trượt chân và rơi xuống biển, bị tấn công bởi một con cá mập khổng lồ 『 Celica thổi bay con cá mập bằng【 Tia Hủy Diệt 】』--

Con tàu bị bao quanh bởi đá ngầm và bị mắc kẹt 『 Celica thổi bay các rạn đá ngầm bằng【 Tia Hủy Diệt 】』

Trong chuyến đi, nhiều khó khăn ập đến với Glenn và những người khác.

Tuy nhiên, Glenn và những người khác đã đoàn kết và vượt qua từng cái một-

"Không, đợi đã, chờ đã. Đó không phải là sức mạnh đoàn kết. Nói đúng hơn, đó là sức mạnh của một mình Celica."

"Này, Glenn. Cậu nói linh tinh cái gì một mình thế?"

Đây là phòng của thuyền trưởng của Sea Devil trước đây. Bây giờ, Glenn và những người khác đang tụ tập ở đây để theo dõi bản đồ và bàn bạc về chuyến đi trong tương lai.

"Được rồi, cuối cùng tối nay chúng ta cũng đã đến vùng Biển Berlin, khu vực có thể tìm thấy con cua đó? Fufu~, ta đang rất mong chờ nó."

"Chỉ có mình cô là thích thú cái tình huống tồi tệ này."

Glenn chán nản muốn từ bỏ mọi thứ.

Lúc này, Sistine vừa chợt nhớ ra.

"Nhắc mới nhớ... nói đến vùng biển Berlin thì không thể không nhắc đến truyền thuyết về viên kim cương『 Bloody Heart of the Sunset 』huyền thoại, phải không?"

"Quả thực, có một câu chuyện như vậy."

Glenn gãi đầu.

"Viên kim cương huyền thoại『 Bloody Heart of the Sunset 』mang đến đau khổ cho con người....... Câu chuyện về vua hải tặc huyền thoại Silver Roger, người có được nó và cuối cùng đã biến mất ở vùng biển Berlin nổi tiếng, câu chuyện huyền thoại của ông ấy đã được phác hoạ lại trong tiểu thuyết và vở kịch opera."

"Đúng vậy. Hơn nữa, người ta nói rằng viên kim cương vẫn còn nằm ngủ ở đâu đó trong khu vực này... Cho đến nay, nhiều nhà thám hiểm và hải tặc đã cố gắng tìm kiếm viên kim cương nhưng vẫn không tìm thấy nó, giờ nó vẫn đang nằm sâu dưới đáy biển..."

Sau đó, Lumia nói đùa.

"Vậy, nếu chúng ta tìm thấy viên kim cương đó trong chuyến đi này, nó sẽ là khám phá vĩ đại nhất trong lịch sử."

"Đúng rồi! Nó còn tuyệt vời hơn cả con cua."

Tuy nhiên, trước phản ứng của Glenn, Celica đập bàn và hét lên.

"Im đi! Kim cương có thể ăn được không!? Tập trung vào con cua đi!"

"Cô bị sao vậy? Cách nhìn giá trị của cô có vấn đề à?"

Glenn thở dài với đôi mắt thẫn thờ của mình trước sự nghiêm túc chưa từng thấy về con cua của Celica----

----

Đêm đó...

Dưới đáy biển Berlin tối đen như mực.

Hồn ma thuyền trưởng, người bị lời nguyền trói buộc trong khu vực này, bắt đầu hành động vào tối nay.

『 Hừm, những kẻ ngu ngốc nhắm vào kho báu của chúng ta lại xuất hiện-- 』

Những hồn ma khác xuất hiện từ trong hư không và tụ tập xung quanh, đáp lại lời của thuyền trưởng.

『 Không sao... bọn chúng sẽ bị kéo xuống dưới đáy biển sâu này và gia nhập cùng với chúng ta...! 』

Sau khi thuyền trưởng ra hiệu, vô số hình thù xương quỷ dị nổi lên trên mặt biển.

Con tàu đi vào khu vực này ngay cả khi nó không chạm tới ranh giới, thì cũng bị bắt.

Và những hồn ma này sẽ kéo con tàu xuống dưới đáy biển sâu.

Nhìn thấy con tàu từ từ chìm. Hồn ma thuyền trưởng hét lớn.

『 Tên ta là Silver Roger, Vua Hải Tặc! Những người sống ngu ngốc, hãy nếm mùi lợi hại của hồn ma chúng ta! 』

"S, sensei, không xong rồi! Con tàu đang từ từ chìm!"

"Cái, cái quái vậy?"

Glenn ra ngoài boong tàu và nghiêng người ra khỏi lan can trước lời cảnh báo của Lumia.

Đúng vậy, con tàu đang chìm dần từng chút một. Nó giống như bị ai đó kéo xuống biển.

"Không hề có lỗ thủng ở đáy tàu, chuyện gì đang xảy ra vậy?"

"Ngá~p~ vậy là nó đã xuất hiện."

Sau đó Celica ngáp một tiếng, bước ra boong tàu và búng tay.

Tsk!

『 Thuyền, thuyền trưởng, không ổn! Con tàu đang di chuyển! Tri thức con người thật kinh khủng, nó đã cố định lại trên mặt nước! 』

『 Cái gì? Không thể nào!? Sức nặng của mối hận trăm năm của chúng ta không có tác dụng sao!? 』

『 Chuyện, chuyện gì vậy, thuyền trưởng!? Chuyện ngu ngốc gì đang diễn ra vậy!?』

『 Gunununu... 』

"Ủa, nó dừng lại rồi...?"

"Mồ~, thật phiền phức."

Lần này, Celica đá cái thùng lớn, thi triển phép thuật vào cái thùng lớn để nó gần trên vai. Sau đó, ném nó xuống biển

"Này, Celica. Cô đang làm gì vậy?"

"Dọn dẹp."

"?"

『『『『 AAAAAAAAAAAAAA 』』』』

Những hồn ma ở dưới biển đang gào thét.

Những hồn ma đang bám ở dưới đáy tàu lần lượt chịu sự đau đớn và biến mất.

『 Thuyền, thuyền trưởng, không ổn, đó là rượu Sake! Loại rượu này rất mạnh! 』

『 Quan trọng hơn, chúng ta đang bị thanh tẩy bởi loại rượu Sake hạng nặng! Chúng ta đang bị biến mất, không lẽ đây nguyền giết chóc Iwo Kaketa Sake Death!? 』

『 Tôi chưa từng thấy lời nguyền mạnh mẽ như vậy! Chúng ta đã 100 tuổi, luôn bị ám ảnh bởi những mối hận thù và con cua Kalkinos khủng lồ.... 』

『 Mặc dù nó là thứ khắc tinh chúng ta, Nhưng thông thường, loại rượu đó không có lời nguyền mạnh mẽ đến vậy, đó là do con người làm sao!? 』

Celica rắc rượu xuống biển được một lúc.

Rào rào rào rào........

Cuối cùng, biển bắt đầu rung chuyển, mây mù bao phủ, biển động dữ dội.

"Chuyện gì...? Chuyện gì đang xảy ra vậy...!?"

"Sensei! Không xong rồi! Có thứ gì đó nổi lên từ dưới mặt nước!"

Khi Sistine cất giọng.

Tskkk!

Theo hướng cô chỉ, một thứ gì đó khổng lồ đã phá vỡ mặt biển, xuất hiện ngay bên cạnh Glenn và những người khác.

Đó là---- một con tàu.

Họ thấy một con tàu mục nát. Con tàu không thể điều hướng, nổi lênh đênh trên mặt nước......

Và trên boong tàu, vô số bộ xương lởn vởn quanh con tàu.

"Oái, đó là một con tàu ma."

『 Oái, đó là một con tàu ma 』

Tiếng hét của Glenn và tiếng hét của thuyền trưởng ma đồng thời vang lên.

『 Hả!? Chỉ là một lũ vô danh...!? 』

Thuyền trưởng ma đưa con tàu ma đến mạn tàu của Glenn hét lên.

"Im đi! Tôi muốn nói điều đó thật thô lỗ, nhưng đúng là vậy."

Glenn xem tình trạng con tàu của họ, và hét lại.

『 Được rồi, bỏ chuyện đó sang một bên! Thế nào? Có phải cái này hơi quá quen thuộc không!? 』

Thuyền trưởng phẫn nộ hét lên một tiếng.

『 Cuộc chiến giữa những anh hùng của biển cả và hồn ma của những tên cướp biển để giành lấy viên kim cương huyền thoại...... nghe thú vị không!? Còn nữa... Ta sẽ cho ngươi biết cái cảm giác kiên cường trong quá trình tìm kiếm viên kim cương, hoặc là nên mặc quần áo màu đen hay màu trắng trong trận chiến trên tàu! Tuy nhiên, sau khi ta bất ngờ dùng bàn tay dơ bẩn đó! 』

"Oi~, sao tôi lại phải nghe một hồn ma lèo nhèo mấy cái chuyện phiêu lưu trên biển thế này? Rốt cuộc lúc trước hắn ta làm cái quái gì vậy?"

Glenn nói với biểu cảm trống rỗng.

『 Cuộc phiêu lưu trên biển là gì? Đó là sự lãng mạn của một người đàn ông! Vì vậy, ngay cả khi thoạt nhìn có vẻ tần thường, lòng can đảm và quyết tâm của ngươi vẫn rất quan trọng--』

"Ồn ào quá, mau biến đi!"

Bash!

Đối mặt với tên thủ lĩnh độc tài chỉ biết nói chuyện về lợi ích, Celica hất rượu vào mặt hắn.

『 Gaaaaaa!? Nóng quá! Dừng lại mau!? 』

"Ta sẽ giết hết tất cả những kẻ nào dám cản đường ta đi săn cua! Đau khổ lắm phải không!? Vậy thì, đau khổ... đau khổ hơn nữa điiiiiiiiiiiiiiiii--!"

Celica đang có tâm trạng rất tệ, cô búng tay một cái.

Đằng sau cô là một lượng lớn thùng gỗ lơ đang lửng trên không trung... và bay về phía con tàu ma.

Tsk! Và các thùng đảo ngược cùng một lúc... bên trong là----...

『 Gaaaaaa!? Đồ sát nhân! 』

『 Hyiiiiii!? 』

『 Cứuuuuuuuu! 』

Một khung cảnh địa ngục của những tiếng hét thất thanh.

"Thiện tai... thiện tai..."

Glenn và những người khác nhìn cảnh tượng với đôi mắt vô hồn.

Rào rào rào rào........

Biển lại bắt đầu rung chuyển.

"Lần này lại gì nữa đây!?"

"S, Sensei! Không ổn rồi! Có thứ gì đó nổi lên từ mặt nước!

"Cái gì!? Mọi chuyện vẫn chưa đủ tồi tệ sao!?"

Trong khi Glenn đang ôm đầu, mặt biển lại cắt làm đôi.

Một thứ gì đó nổi lên từ đáy biển và kéo theo nhiều cột nước-

Một con cua trồi lên từ mặt nước.

"Uwaaaaaaaaaaaaaa--!? Nó là...!"

"Không thể nào, con cua khổng lồ trong bài báo cáo!?"

"Nhưng nó dài 200 mét thay vì 20 mét!?"

"Độ sai số thường là 10 lần, nhưng ai có thể ngờ nó theo chiều dương chứ không phải chiều âm? Đội Nghiên cứu Đại dương Hoàng gia làm ăn cái kiểu gì vậy!?"

Glenn thực sự lo lắng về tương lai của đất nước mình.

『 Nó đến rồi... kẻ thù không đội trời chung của ta...! 』

Thuyền trưởng ma nói, trong khi ngẩng đầu nhìn con cua khổng lồ.

『 Đúng vậy.... vào cuối cuộc phiêu lưu, kẻ thù cuối cùng đang đứng trước mặt chúng ta với viên kim cương huyền thoại.... cuộc đời cướp biển của bọn ta đã kết thúc bởi nó. 』

"Uwa, tôi thậm chí còn chưa nghe về nó, mặc dù tôi muốn nói điều gì đó, lão bóng ma."

『 Vậy hãy để ta kể cho các ngươi nghe, hỡi những anh hùng biển cả đã dũng cảm đặt chân được đến tận nơi này... chuyện gì đã xảy ra ở khu vực này 100 năm trước--- Phải, tất cả bi kịch xuất phát từ khi bọn ta lấy được viên kim cương bị nguyền rủa. Câu chuyện bắt đầu từ-- 』

"Chà, đây có vẻ là một câu chuyện dài."

Bóng ma thuyền trưởng bắt đầu nói về chuyện họ đã bị nguyền rủa và không thể lên thiên đường vì họ đã lấy được viên kim cương đó, và con cua trở nên khổng lồ là do lời nguyền của viên kim cương dưới đáy biển sâu.

Thành thật mà nói, Glenn không hề tin những chuyện vớ vẩn như vậy, nhưng thực tế đã chứng minh điều đó là thật.

Có lẽ con tàu của cậu sắp trở thành bữa ăn cho nó.

Con cua xoay mạnh chiếc càng khổng lồ một cách hung hãn.

Mỗi một cơn sóng thần ập vào, con tàu của Glenn bị lật tung như một chiếc lá. Con tàu bị đánh tan hay bị lật chỉ còn là vấn đề thời gian.

"Kyaaaaa!? Re=L, mau khống chế những con sóng!?"

"Sisti! Cậu nắm chắc chưa?"

"Celica! Celicaaaaaaaaaaaaa--!"

Glenn nắm lấy cột buồm và hét lên trong khi bị sóng đánh tạt vào mặt.

"Cô không thấy nguy hiểm sao? Mau chóng loại bỏ nó bằng phép thuật của cô đi! Làm ngay đi! Celicaaaaaaaa--!?"

Tuy nhiên, Celica, đang đứng uy nghi trên mũi tàu lắc lư trong những con sóng cao, nói với giọng đau khổ trong khi nhìn lên con cua khổng lồ.

"Xin lỗi, Glenn... ta không thể làm được...!"

"Cái gì?"

Glenn vội vã chạy đến chỗ Celica.

"Sao vậy!? Có chuyện gì sao!? Này!? Không lẽ, cô---"

Nhận ra điều gì đó, Glenn cảm thấy lạnh sống lưng. Đúng vậy, Celica đang ở trong tình trạng nguy hiểm đến tính mạng sau một thời gian dài sử dụng phép thuật hạng nặng.

Vì trải qua quá nhiều điều ngu ngốc cho đến giờ, nên cậu đã hoàn toàn quên mất khả năng đó.

Glenn cố gắng đến gần Celica để bảo vệ cô.

Tuy nhiên----

"Un, đúng vậy. Phép thuật của ta quá mạnh, nó sẽ làm vị cua bị mất đi... Ta không thể làm gì được!"

"Đó là điều cô quan tâm lúc này?"

Glenn chưa bao giờ muốn ném Celica xuống biển nhiều như lúc này.

"Cái tên đệ tử ngốc này! Độ tươi và cách nấu là những điều quan trọng nhất đối với cua."

Nói tóm lại, Celica chưa thể ra tay vào lúc này.

"Phép thuật lửa của ta quá mạnh, sẽ làm thịt bị cứng, phép thuật đông lạnh, sẽ làm hương vị thay đổi! Đặc biệt, sử dụng tia hủy diệt, sẽ làm lượng thịt cua quý bị giảm đi! Ta có thể làm gì được chứ!?"

"Được rồi! Đừng nói vớ vẩn nữa, mau làm điều đó đi!"

Nhưng tất nhiên, Celica không hề nghe những điều Glenn nói.

"Chờ một chút. Bây giờ, ta đang từ từ suy nghĩ về cách sử dụng một phép thuật mà không làm giảm hương vị và độ tươi của cua."

"Đừng, ngớ, ngẩn, nữaaaaaaaa!?"

"Đừng lo lắng. Mama chắc chắn sẽ cho con ăn một bữa cua thật ngon!"

"Đến lúc đó, chúng ta sẽ thành bữa ăn cho con cua đó mất!"

Celica không còn suy nghĩ như bình thường được nữa.

"Ahhhhhhh! Mình phải làm gì đây--!Ahhhhhhh!"

Lúc Glenn đang ôm đầu.

"Sensei! Em đã tìm ra điểm yếu của con cua đó!"

Học sinh đáng tin cậy, Sistine, chạy đến chỗ Glenn.

"Với sự hỗ trợ《 Luật Của Nhà Vua 》của Lumia, em đã phân tích được con cua đó một cách nhanh chóng! Thầy có nhìn thấy cái trán của con cua đó không!?"

"Trán sao!?"

Khi cậu nhìn vào nó, không biết tại sao lại có một viên kim cương đỏ khổng lồ được đính trên trán của con cua hung hãn đó.

"Không hiểu sao linh hồn và tinh hoa của con cua đó hầu như đều tập trung ở viên kim cương khổng lồ đó!"

"Nói cách khác, nếu phá hủy nó, thì chúng ta có thể hạ gục được con cua. Sẽ sớm kết thúc chuyện này."

Glenn rút khẩu súng ma thuật ra khỏi thắt lưng và nhìn lên con cua hung hãn.

"Sensei, chúng em sẽ yểm trợ thầy!"

"Xin hãy cẩn thận, Sensei!"

Sistine và Lumia đứng sau Glenn.

"Glenn. Tôi cũng sẽ giúp anh."

Re=L không hề lo lắng, đứng bên cạnh Glenn và cầm một thanh đại kiếm.

"Un, lên thôi, mấy đứa!---《 Phát Bắn Số 0 》!"

Glenn kích hoạt phép thuật chết người trên khẩu súng ma thuật.

"Uwooooooooooooo--!"

Với những học sinh đáng tin cậy, họ đã đương đầu với con cua khổng lồ--

Trận chiến ác liệt tiếp diễn suốt đêm.

Và cuối cùng----

"Cuối cùng... cũng kết thúc... cuộc phiêu lưu trên biển này thật choáng ngợp..."

"Oh, đúng vậy..."

Trong ánh nắng ban mai lúc bình minh.
Glenn và những người khác đang ngồi sụp xuống trên boong tàu Sea Devil đã trở nên tả tơi, những con sóng cũng đã yên bình trở lại.

Bên cạnh đó, một con cua khổng lồ đã kiệt sức đang nổi lềnh bềnh trên biển.

"Hehe, bội thu, bội thu~ ♪"

Và trên con cua đó, Celica đang vui vẻ cạo vỏ và lấy thịt cua một cách thỏa thích.

Nhân tiện, những hồn ma của biển......

『 Ta đã được xem một trận chiến vĩ đại trên biển... Bây giờ cuối cùng bọn ta cũng được giải thoát khỏi viên kim cương đó và đi sang thế giới bên kia... tạm biệt, những anh hùng của biển...』

Ngay sau khi hạ được con cua, bóng ma đó để lại nói những câu nói vô cùng mãn nguyện và bay lên trời.

"Rốt cuộc hắn là ai vậy? Bóng ma đó..."

"Haaaa........"

Glenn chỉ nghiêng đầu trước bí ẩn bị bỏ lại.

"Ah, có lẽ...."

Lumia mỉm cười và nói.

"Bóng ma-san đó... Thực ra là thuyền trưởng huyền thoại Silver Roger và băng đảng của ông ta đã biến mất ở biển Berlin?"

"Này! Những tên cướp biển huyền thoại đó là cái đám hồn ma vô dụng đó sao?"

"Chắc vậy...!"

Sistine bật cười trước câu hỏi của Glenn.

"Nếu hồn ma đó là Silver, viên kim cương đỏ mà thầy phá hủy có lẽ là 『 Bloody Heart of the Sunset 』huyền thoại.... Không thể nào, đúng không?"

"........."

Glenn đang hăng hái bỗng chốc run rẩy, im lặng một lúc---

"Làm sao có thể chứ!? Viên kim cương mà tôi làm vỡ sao có thể là『 Bloody Heart of the Sunset 』 huyền thoại được chứ!? Người ta nói rằng giá trị thị trường của nó ít nhất phải hàng tỷ Rile, vì nó chính là『 Bloody Heart of the Sunset 』, hơn nữa, một số quốc gia lớn luôn tranh giành viên kim cương đó...... Đó... Đó là lý do tại sao.... mà một điều... như vậy....!"

Glenn đã quá mệt mỏi rồi, cậu bật khóc và chối bỏ điều đó.

"Hmm? Glenn, anh đang khóc à? Sao vậy?"

"Ah, thầy ấy đã để tuột mất một con cá lớn... à, phải nên nói là.... sự thật đã nằm sâu trong bóng tối."

Sistine giải thích cho Re=L, người đang nghiêng đầu, với một biểu cảm khó hiểu.

Và thế là...

Trên đường trở về từ cuộc phiêu lưu trên biển này.

-----

"Glenn~! Chúc mừng sinh nhật~!"

Glenn và những người khác được Celica gọi đến phòng ăn của con tàu, mọi người miễn cưỡng đến phòng ăn.

Ở đó, nhóm của Glenn nhìn thấy một hàng những món ăn lớn được bày trên bàn.

Cua nướng, lẩu cua, cua rang muối, súp cua, bánh su kem cua, riêu cua.... Đây là một đại tiệc cua.

"......Huh? Cái gì đây!?"

"Hỏi gì lạ vậy? Chúc mừng sinh nhật, Glenn. Ta đã làm rất nhiều, cậu có thể ăn thỏa thích."

Celica đang ngồi ở bàn, mỉm cười.

"Sinh, sinh nhật của Sensei...?"

Sistine nhìn Glenn với ánh mắt lấp lánh.

"Thực ra trước đây, tôi là một trẻ mồ côi. Trong một cuộc khảo sát thể chất ma thuật thấy được tuổi thực của tôi, nhưng tôi không biết chính xác ngày sinh nhật của mình... vì vậy tôi quyết định rằng, ngày tôi gặp Celica là ngày sinh nhật của tôi... Gần đây có nhiều thứ nên tôi hoàn toàn quên mất..."

"Hử? Vậy cậu không hiểu mục đích thực sự của chuyến phiêu lưu này sao?"

Glenn đột nhiên nhớ đến Celica, người đang mỉm cười tinh quái.

Nói về chuyện này, khi cuộc sống chỉ biết làm bạn với Sylote vẫn diễn ra như thường ngày, bỗng một hôm, cậu nổi hứng muốn ăn cua... Cậu đã tình cờ nói cho Celica biết.

Cuốn sách của Celica..... 『 Tinh tế! Bách khoa toàn thư về công thức nấu cua trong bữa tiệc 』;『 Có một lý do thực sự quan trọng khiến ta phải đi săn cua vào khoảng thời gian này 』........ Celica đã nói như vậy.

Mục đích thực sự của cô là....

"Không lẽ.... là cái này?"

"Đúng vậy, cậu nói điều này nhiều lần, phải không?"

Celica nói với Glenn, người đang không giấu được sự ngạc nhiên.

"Không hiểu sao ta lại cảm thấy rất hạnh phúc khi tổ chức sinh nhật cho người mình thích và được người mình thích tổ chức sinh nhật cho mình."

"Celica....."

"Suy cho cùng, nó có nghĩa là「 Cảm ơn vì đã được sinh ra 」phải không? Un, đó là một trong những bằng chứng tuyệt vời nhất về sự thân thiết giữa con người với nhau, mặc dù cả ta và cậu đều không biết ngày sinh thật của mình. Tuy nhiên, ta nghĩ nó rất quan trọng. Nó không phải chỉ là một ngày để tổ chức một bữa tiệc, mà nó còn ý nghĩa hơn cả thế. Ta thực sự rất hạnh phúc khi được gặp cậu. Vì vậy, ta rất mong mình có thể mãi mãi ở bên cạnh cậu, Glenn."

Bất ngờ thay, những lời nói quá thẳng thắn của Celica bỗng làm Glenn lấp đầy khoảng trống trong trái tim mình...... Đồng thời, cậu không dám nhìn mặt Celica vì xấu hổ.

Celica vẫn luôn là một cô gái cá tính như vậy, mặc dù luôn làm mấy chuyện khó hiểu, nhưng cô vẫn luôn là người quan tâm Glenn hơn bất kỳ ai khác.

"Tuy nhiên, bữa tiệc này cũng chẳng phải đại tiệc lớn lao gì, nhưng..."

"Hmm~~~~"

Celica nhìn Glenn đang xấu hổ, một cách thích thú.

"Không, không thể tin được, hôm nay sinh nhật của Sensei..."

Sistine tiếc nuối càu nhàu.

"Khi về đến nhà, chúng ta phải làm cái gì đó lần nữa, đúng không?"

"Hả!? Không, không như cậu nghĩ đâu, Lumia!?"

"Un. Mình chắc chắn sẽ đưa cho Glenn thứ gì đó."

Sistine, Lumia và Re=L vẫn luôn ồn ào như vậy.

Ở giữa biển, một bữa tiệc sinh nhật được tổ chức với tất cả những con cua nhỏ---

(Sặc! Celica đã dồn hết tâm huyết để nấu món cua này, mình không thể không ăn nó, nhưng vì con cua này quá lớn nên thịt không quá ngon và dai, là một cái gì đó kém tinh tế!)

Hương vị có hơi thất vọng.

Nhân tiện, số lượng lớn vỏ cua mà Glenn thu thập để kiếm tiền cũng có sức mạnh ma thuật rất yếu do kích thước của chúng quá to, sau này, nó được đập ra và bán với giá rất rẻ.

Tuy nhiên.

Vì lý do nào đó, sinh nhật năm nay là một kỷ niệm đáng nhớ mà cậu sẽ không bao giờ quên.

(Nó thực sự rất tuyệt vời... mình hy vọng mọi người có thể tiếp tục khoảng thời gian vui vẻ và vô nghĩa này mãi mãi.)

Nhìn khoảng lại thời gian ở bên cạnh Celica trong cuộc sống hàng ngày, Glenn không khỏi hy vọng như vậy--
___________________________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #10#memory