i.
Nàng quyến rũ;
Như Paris ngậm điếu thuốc tàn
Kiều diễm và ưu tú
Như ánh hừng mau tan.
Một áng thơ vàng đổ đầy em lai láng
Đốt ngươi nàng, lửa hồng khi đông sang.
Và nơi gò má chàng hôn từng ửng đỏ
Trải dài bạt ngàn - vô tận, đốm tàn nhan.
À, bởi nhạc Jazz còn nhuốm màu ân hận
Khúc khải hoàn nhuốm đỏ một chiều sân;
Em ngả hồn trên nét chàng anh tuấn
Phất u buồn khiêu vũ điệu trầm luân.
Ôi, đồng hồ đã điểm.
Tiếc nửa ngày ậm ừ thôi nhung nhớ
Siết nửa hồn bện chặt - hãy ngừng mơ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro