Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 55

Đêm nay trăng tròn, bầu trời đầy sao như sáng và trong hơn. Plan tản bộ trên con đường dài, thời gian anh và cậu gặp nhau cũng đã được 3 tháng, sinh hoạt của cậu vẫn vậy, đơn giản bình thường và một mình. Plan đem mũ áo đội lên đầu, bóng đêm bao bọc cậu, bao bọc lấy cô đơn của cậu.
Bước chân chậm rãi xuyên qua gốc phố, tiến  về nhà  , Plan có đôi khi muốn đến chỗ đông người để giảm bớt buồn tủi của mình, nhưng cậu lại sợ cô đơn!

Mở chìa khóa bước vào cửa , đưa tay lần mò trong bóng tối Plan muốn bật đèn, nhưng cậu lại thững thờ đứng đó nương theo ánh trăng héo hắt ngoài cữa sổ Plan nhìn thấy 1 đôi mắt hai màu nhìn về phía mình, chăm chú rõ rệt, sau đó là lờ mờ khuôn mặt mà ba tháng nay cậu nhớ nhung không dứt , người kia đến đây làm gì, Plan trong lòng hoảng hốt vội bật đèn. Ánh đèn phát sáng cậu thấy rõ toàn bộ dung nhan của người kia.
Hai người nhìn nhau, Plan đứng ở cửa lo sợ nhìn anh, Mean ngồi trên ghế sô fa đau đớn nhìn cậu. Đã ba tháng anh không gặp được cậu, hiện tại đối diện anh là đôi mắt lo lắng, sợ sệt kia. Mean trong đáy lòng trào lên tư vị khinh thường  đổ dồn lên trái tim anh. Người còn yêu anh không, người kia tại sao lại sợ sệt anh như vậy, mặc kệ, anh mặc kệ không yêu được cậu, vậy đem nhốt cậu lại, dòng máu sói trong cơ thể thôi thúc anh tiến về phía người kia, nhai sống, nuốt toàn bộ người kia vào bụng, sự bá đạo chiếm đoạt lên đến cực điểm.

Plan lúc này chân bước lùi ra sau, muốn quay người đi, Mean đây rồi, anh ấy vẫn ổn, anh ấy vẫn căm thù mình, chỉ cần như vậy mọi thứ điều tốt. Plan lảo đảo muốn ra khỏi cữa phía sau truyền đến giọng nói kiềm nén của người thương:

" em vẫn muốn bỏ tôi?"

Thân thể bị tổn thương co rút một trận, Plan đưa tay nhéo lấy tay còn lại của mình , ngăn đi tiếng tủi thân thút thít, trấn tĩnh đem chất giọng khômg khác biệt xa lạ trả lời:

" tôi không thích quỷ"

Mean nắm chặt bàn tay mình, người kia luôn như vậy chỉ bằng một câu nói có thể làm anh không kiềm chế được tâm tính của mình:

" Plan a, em luôn tuyệt tình như vậy"

Đôi vai nhỏ của Plan trong không khí gầy yếu run rẫy:

" có sao?"

" em không hề yêu tôi sao"

" đúng vậy , tôi không hề......"

Bờ vai bị chụp lại đau đớn, Plan bị Mean bế thẳng lên đi thẳng vào phòng cậu, đem cữa đóng lại, đôi mắt trong ánh sáng của phòng trở nên rõ rệt đỏ như máu, đen như mực đôi mắt hai màu u ám nhìn cậu, mang tất cả các nét đau thương, có một chút ôn nhu kìm chặt trong ánh mắt và sự lạnh lùng bao lấy ở ngoài. Đem cơ thể áp Plan ở phía dưới. Tức giận cùng đau khổ lang tràng trong ánh mắt:

" Plan, em không thể đối xử với tôi như vậy, 4 năm trước là em tiếp cận tôi, 4 năm sau tôi vẫn chờ em, em lại nhắm mắt bỏ đi tôi, là vì cái gì, em thật sự không yêu tôi sao?"

Plan nằm dưới thân anh, ánh mắt dấu đi đau khổ, mệt mỏi, xa lạ trả lời:

" ngay từ đầu tôi đã không yêu anh, anh không hiểu sao?, tiếp cận anh là bởi vì tôi cảm thấy thú vị, còn ở bên anh?, hừm không thể nào , tôi là người , một phàm nhân bình thường, tại sao tôi lại tổn phí tâm tư với một con quỷ chỉ biết hút máu người như anh, bên anh tôi cảm thấy không an toàn. Anh cho tôi được những gì, 4 năm trước chính anh hút cạn máu của tôi còn gì , yêu anh, cái giá phải bỏ mạng tôi thật sự không muốn phúc phận đó!"

Mean nhìn cánh môi mở ra đóng lại vô tình cực điểm, anh tức giận cúi xuống đem môi mình áp lên, ngăn chặng lời nói vô tình kia, Plan bị anh hôn, đau đớn cùng nhớ nhung hòa quyện lại như hai cánh tay giằng séo nhau kéo về phía bên này, rồi lại giật về phía bên kia. Plan nghiên đầu tránh né đôi môi lạnh mang hương vị cậu ngày đêm mong nhớ kia, cậu không thể hại anh, Mean, xin lỗi rời xa anh, anh mới có cuộc sống tốt hơn.

Mean nhìn khuôn mặt né tránh của cậu, vô tình, đôi mắt cậu nhắm lại nghiên về một bên, anh lúc này phải làm sao đây, cậu không cần anh, cậu đành lòng bỏ rơi anh, anh yêu cậu như vậy, sự kiêu ngạo của một quỷ vương như anh không cho phép, dòng máu quỷ sói trong cơ thể phun trào chiếm đoạt cự điểm thôi thúc anh hủy diệt con người này, đem cậu ta dằn vặt đau khổ, như anh phải chịu.

Plan mở mắt , cậu nhìn thấy khuôn mặt ấy, hai hàng nước mắt của người kia lạnh lùng rơi trên mặt cậu, nước mắt màu đỏ như máu, Plan sững sờ nhìn anh, đây là kết quả cậu mong muốn sao, người cậu thương yếu đuối, người cậu thương đau khổ, bi thương như vậy, tại sao phải làm như thế với nhau, đem trái tim cả hai cắt ra từng mãnh, từng mãnh máu chảy dài đau đớn khốn cùng.

Bên tai vang lên chất giọng cầu xin ,kiềm nén:

" Plan a, tôi sắp phát điên rồi, tôi yêu em, yêu em đến phát điên"

Plan nức nỡ, mở to mắt nhìn khuôn gần trong gan tất, đưa tay chạm vào từng giọt nước mắt của Mean, giờ phút này cậu không muốn nghỉ gì nữa, cho qua hết tất cả, không muốn ràng buộc , đem trái tim sức sẹo thành thật mà bù đắp, run rẫy đem đôi môi dâng lên , hai người áp vào nhau, đem hơi thở hòa quyện, đem nhớ nhung thể hiện hết tất cả, hai cơ thể hòa quyện vào nhau, dính chặt, yêu thương lắp đầy....

....

Plan tĩnh dậy đã là giữa trưa của ngày hôm sau, cậu nhất cánh tay  mỏi nhừ của mình, nhìn thân thể đầy rẫy dấu hôn, lại ngẫn đầu nhìn khuôn ngực rắn chắt kia, bàn tay lạnh vòng qua eo cậu , Plan sâu sắc cảm nhận được hơi thở nhè nhẹ của người kia, cậu nhỏ nhẹ cong cong khóe môi,  đây là người thương của cậu, người từ 4 năm trước đến hiện tại cậu điều muốn ở bên, muốn yêu mãi mãi. Mean biết heo con đã tỉnh từ lâu, cong khóe môi kéo cậu ôm vào lòng càng chặt hơn, giọng lành lạnh phát ra:

" làm thêm vài hiệp nữa đi, trong em rất có tinh thần"

Plan mở to mắt ,dịch người ,sích ra xa:

" không muốn, eo đau, mông đau"

Mean mở mắt nhìn khuôn mặt sớm đỏ của người trong lòng, hôn hôn trán cậu:

" làm sao bây giờ, tôi vẫn còn muốn"

Plan triệt để nhắm mắt giả chết, cơ thể run rẫy hồi hộp:

" Mean, hay chúng ta chia tay đi"

Mean nhíu mày, người này vẫn chưa hiểu anh hay sao, còn muốn rời xa anh, hôm qua còn nhiệt tình như vậy, hôm nay liền tránh xa anh?

" em chán ghét tôi?"

" không , không phải"

" vậy em xem tôi là cái gì?"

Plan nằm trong lòng Mean cảm nhận được người kia đang kìm nén tâm tình của mình ,  vừa khổ sở vừa buồn bực:

" Mean, em sẽ ảnh hưởng đến sự an toàn của anh, bọn họ sẽ hại anh"

Mean sửng sốt nhìn Plan, xem ra đây là lí do cậu rời xa anh đi, hôn nhẹ vào cánh môi đỏ kia, phun ra vài từ đơn giản:

" em quên tôi là quỷ  vương sao?, ai có thể hại được tôi?"

" đừng tự tin quá"

Plan bỉu môi khinh thường

" vốn dĩ là như vậy!, làm thêm hiệp nữa"

" không"

Mean nằm đè lên cậu, cuối đầu hôn hôn

" chẳng phải em rất phối hợp sao"

"  vô sĩ".......

*sột soạt, sột soạt, ư ư....*

" cầm thú"

"....."

......................................................................

~yu~
Cả nhà tối hảo💪🤗💙💚

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro