chương 40
Plan chân mang giày, miệng ngậm bánh kẹp, lao ra khỏi nhà, nếu không vì trên người cậu có mang ba lô nhỏ, thì người ta còn tưởng là nhà cậu bị cháy, đưa tay nhìn đồng hồ cậu ảo não vuốt mặt, có mỗi việc đi du lịch hưởng thụ không khí thôi cũng trễ giờ, như thế này thì làm ăn gì được nữa, cậu nhìn đồng hồ còn 2 phút nữa là xe buýt vừa đến, co chân cố gắng chạy với tốc độ nhanh nhất nhưng mà trời đúng thật là phụ lòng người chỉ khi khoảng cách còn lại mấy chục bước chân, xe buýt không phiền lòng mà bỏ rơi cậu, Plan đưa tay với theo trong lòng tuông một ngàn câu "đừng mà", mọi khi xe buýt chạy với vận tốc ốc sên hôm nay đổi tài xế hay sao lại chạy với vận tóc thỏ bay, cuộc sống này đã quá bất công với cậu.
Plan luyến tiếc nhìn theo làn khói mà xe buýt để lại, cậu ngồi sụp xuống đường, tiếng điện thoại reo réo liên tục đồng nghiệp , các anh chị nuôi phòng xã hội gọi cho cậu muốn hỏi lí do sao cậu không đi, Plan chỉ biết cúi đầu khổ sở bảo mình bị ốm, mọi người đi chơi vui vẻ, bên kia đầu dây một đám người hứa mua quà về cho cậu.
Hiện tại Plan thật muốn ngửa đầu lên trời cười thật lớn, cười cho qua nỗi đau của chính mình...Chiếc ô tô đen sang trọng dừng ngay bên cạnh cậu, Plan được một nam chính phim truyền hình nâng lên, hỏi thăm rồi sau đó có lòng chở cậu đuổi kịp chuyến bay..., nếu mọi người đang tiếp tục tưởng tưởng phân cảnh gặp phải hoạn nạn mới thấy ông bụt kia thì xin lỗi tắt cái đài tưởng tưởng kia đi là vừa...
Mean xuống xe, từ trên cao buồn cười nhìn Plan cúi đầu vò loạn tóc của mình, vai ba câu chữ lúc này mới được phun ra...
" đầu có rận sạo?"
WTF, cái gì có rận, đầu anh mới có rận, đầu cả nhà anh mới có rận. Plan trừng mắt hùng hổ đứng dậy, lại là tiếng thịt với thịt va chạm vào nhau " cốp", do cậu đứng dậy bất ngờ, Mean cũng không kịp trở tay tránh né,nên đầu cậu và cằm của anh đụng vào nhau gây ra chút đau đớn. Plan ôm đầu, gần như muốn khóc, thật quá tủi thân đã không được đi du lịch, lại còn bị bể đầu, ông trời là muốn trêu chọc cậu đây mà.Mean nhìn khuôn mặt gần như xắp khóc của cậu vội vàng kéo tay ôm vào lòng, đáy mắt hiện lên đau lòng mờ nhạt,giọng an ủi:
" có sao không?"
Tay anh nhẹ nhàn xoa xoa vào chỗ ửng đỏ trên trán cậu.
Plan nhắm mắt, loạng choạng trả lời:
" có!, rất nhiều sao!"
Mean có chút buồn cười, bất đắc dĩ kéo Plan vào xe, đưa cho cậu chai nước giúp cậu bình tĩnh. Hai người ngồi một lúc trong xe, Plan mở chai nước tu ừng ực một ngụm lớn, rút cuộc mới lấy lại được ánh sáng nhìn sang ngây thơ hỏi:
" anh là ai?"
Mean:?????
Sau vài chục giây ngắn ngủi, Plan mới sực tỉnh cười xuề xòa , giải thích:
" chào , chào chủ tịch ngài mang thai mấy tháng rồi ..."
"........."
"à nhầm hôm nay trời đẹp nhỉ"
"........."
"ôi chao...tôi....tôi...."
Plan càng muốn nói vài lời tốt đẹp, thì cái miệng ăn hại lại quen cữa quen ngỏ tuông ra ba cái câu từ vô nghĩa chọc tức người ta, Plan thật muốn cho mình một bạt tai để tỉnh ra....
Mean buồn cười nhìn cậu, mất trí nhớ rồi trông có vẻ đáng yêu hơn hẳn, chồm người sang ghế phó bên cạnh, Plan liếc mắt thấy vị chủ tịch cao cao tại thượng kia muốn đánh mình , vội vàng ôm đầu nhắm mắt:
" chủ tịch tôi sai rồi, tôi không nên hỏi ngài mang thai mấy tháng rồi, phải nên hỏi vợ ngài có thai chưa, à quên ngài còn nói ngài muốn theo đuổi tôi, yên tâm tôi sẽ không làm nhân vật phản diện, hồ li tinh, tiểu tam gì đó đâu, tôi sẽ cận lực tránh xa vợ ngài, tránh xa luôn cả ngài, để giữ mối hòa bình dân tộc, à không gia đình ngài , tôi hứa , tôi thề, tôi đảm bảo luôn đó, ngài đừng đánh tôi, ...."
Mean vừa cười, vừa muốn khi dễ cậu , nhưng nhìn qua đồng hồ trên xe giờ bay còn nữa tiếng nữa, liền mặt lạnh mà gài lại dây đai an toàn cho cậu, khởi động xe phi thẳng. Plan ôm đầu một lúc lại thấy có cảm giác mình đang di chuyển , vội vàng mở tay hé con mắt to qua ô cữa kính xe chạy lao băng băng trên đường.
" anh đưa tôi đi đâu vậy?"
" ra sân bay"
Plan trợn mắt, muốn xuống xe:
" không đi, thả tôi ra"
Mean vẫn tập trung lái xe:
" nếu em muốn mỗi năm được thắp nhan, nằm trên bàn thờ ngắm gà thỏa thân thì xin cứ việc"
" anh , anh....."
Plan đưa tay chỉ Mean, một câu cũng không nói lên lời. Mean vương một tay vuốt vuốt mái tóc của cậu:
" ngoan , tôi đưa em đi du lịch"
.....................................................................
Hai người đến nơi đã là buổi chiều, Plan nhìn quanh không thấy ai trong công ty mình, vội vàng kéo tay anh:
" những người kia đâu?"
Mean kéo tay cậu đến nhận phòng:
" họ ở nơi khác du lịch"
Plan sau khi được kéo lên phòng, mở to mắt chỉ mình:
" còn tôi với anh thì sao, phải ở cùng một nơi với họ chứ"
Mean kéo cậu qua , hai người gần như nằm trong khoảng cách muốn ôm nhau, anh đưa tay lấy ba lô đeo sau lưng xuống cho cậu, đãi ngộ không khác gì một em bé, vỗ vỗ mặt cậu:
" tôi muốn cùng em du lịch riêng"
" nhưng tôi không muốn cùng anh du lịch riêng"
" vậy em phải cho tôi cơ hội theo đuổi em chứ"
" tôi, tôi...."
Mean cúi đầu hôn nhẹ vào môi cậu, sau đó mở balo lấy cho cậu một bộ áo quần:
" ngoan vào tắm đi"
Plan bừng một phát đỏ mặt từ tai lan xuống cổ trừng trừng nhìn anh. Mean tiến đến sát cậu cong cong khóe môi:
" ngay muốn tôi tắm cùng em"
Plan hoảng loạng xoay người chân trước chân sau chạy vào phòng tắm, ai muốn tắm cùng anh, em gái anh mới tắm cùng anh, con cua mới tắm cùng anh, !hừ!
Nháo một lúc cũng đã đến giờ cơm chiều, Plan xoa xoa đôi mắt một lúc ngồi dậy từ trên giường cậu là bị đói lf cho tỉnh, Mean đứng bên giường vương tay vuốt vuốt mái tóc lộn xộn của cậu:
" đói chưa?"
Plan nhắm mắt gật đầu, rất ưng thuận đưa hai tay hướng về phía Mean, Mean cũng rất phối hợp mà bế cậu lên, để hai chân cậu vòng qua eo, tay không an phận nhéo nhéo cái mông thịt kia, hướng ra bàn ăn trước phòng chỉ có lúc mới ngủ dậy con mèo nhỏ này mới không xù lông ngoan ngoãn với anh, thật hết cách đành lợi dụng lúc này chiếm tiện nghi một chút vậy, việc này mà đồn ra ngoài thật không còn mặt mũi!
Plan ngồi trong lòng Mean ăn nó rút cuộc mới tỉnh táo, quay người nhìn lồng ngực rắn chắc sau lớp áo sơ mi, rồi lại ngẩng đầu nhìn khuôn mặt kia, đường đột nhảy xuống:
" ai cho anh ôm tôi"
Mean theo đó cũng diễn một khuôn mặt tức giận:
" em nói xem là ai mới ngủ dậy, đưa tay nằn nặc đòi tôi bế"
Plan âm thầm vuốt mặt mình 10 cái, cái tật xấu sau khi ngủ dậy này đến bao giờ mới bỏ, cậu cười cười nhìn anh:
" vậy , vậy tôi ra ban công phơi nắng đây, tạm , tạm biệt"
Mean buồn cười nhìn theo bóng lưng ngượng ngùng của cậu:
" heo ngốc"!
.....................................................................
~Yu~
Hallo, ni hảo ma?
Các nàng sáng hảo😁😂💙💚
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro