Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 3


Hôm nay vẫn như mọi ngày, nắng Thái Lan vẫn đẹp, vẫn vàng ươm tinh khôi.Plan vẫn nổi bật bởi chiếc balo đỏ trên nền sơ mi trắng, cậu bình tĩnh không cảm xúc tiến vào cổng trường, dù hiện tại khuôn mặt của cậu có hai vết thâm mắt to đùng như gấu trúc vì đêm qua mất ngủ, sự việc hôm qua Plan đã tự thôi miên mình rằng đó chỉ là mơ, là mơ thôi, nhưng dù bản thân đã cố vượt qua cú sốc ngược ấy thì cậu vẫn đang trong trạng thái ngu ngơ khù khờ, người ngoài nhìn cậu vẫn sẽ thấy không có điểm khác lạ, nhưng nội tâm của cậu là một trời bão tố.

Plan ngu ngơ vào lớp, cậu thất thần rồi lại thẫn thờ, một lúc thì giật mình, cậu không thể như thế này mãi, nhờ nam sinh cạnh bên điểm danh giúp, cậu viện một lí do đau dạ dày, sau đó liền rời khỏi lớp, không đến phòng y tế mà đi thẳng ra vườn hoa sau trường , nằm dài trên ghế, ngẫn mặt nhìn mặt trời qua kẻ lá, nếu không nhờ tối hôm qua , có con quỷ, phải đó là một con quỷ ra lệnh cho con quỷ còn lại thì hiện tại cậu đã đoàn tụ với gia đình của mình, nói chính xác là con quỷ tóc nâu đỏ kia là ân nhân cứu mạng của cậu, cậu phải tìm con quỷ tóc đỏ kia để trả ơn hay sao, đừng điên nữa Plan đó là quỷ ,mày là người không nên làm những điều ngu xuẩn, ngu hơn cả sự ngu của mày, Plan càng nghỉ càng rối, cậu lắc đầu nguây nguậy, không , không muốn...
" ồn ào quá"

Tiếng nói phát ra từ trên một thân cây cổ thụ, Plan giật mình nhìn người từ trên cây nhảy xuống là Mean, cậu ta không học sao, dường như ở Mean luôn có sự hấp dẫn đối với Plan, nhiều lúc chỉ cần nhìn cậu ta ngồi một chỗ Plan cũng cảm thấy thõa mái, tiến đến cạnh Mean đang dựa vào gốc cây, cậu vui vẻ ra mặt
" Mean, cậu không học sao"
Mean chỉ nhìn sơ qua cậu mới vừa rồi còn buồn bả, thẩn thờ hiện tại thì vui ra mặt, cậu ta nhà có bán bánh trán sao?. Plan vốn đã quen với tính cách của Mean, cậu cứ như vậy mà bám theo kể lễ:
" Mean, nói cậu không tin, hôm qua tai nhìn thấy quỷ, một con quỷ xấu xí và một con quỷ tóc nâu đỏ, ờm tao không nhìn thấy rõ mặt con quỷ tóc đỏ kia, con quỷ tóc đỏ kia đã cứu tao một mạng đó, tao hiện tại đang rối như tơ vò đây"
Mean khựng lại khi nghe Plan kể chuyện, anh ngập ngừng một lúc  sau đó bắt đầu phun ra một vài chữ:
" cậu sợ không?"
" sợ ai?"
" con quỷ tóc đỏ"
" ừm, con quỷ xấu xí thì tao sợ, còn con quỷ tóc đỏ thì tao cũng sợ, nhưng ở đây là sợ theo bản năng, tao thấy con quỷ tóc đỏ là con quỷ tốt, nó còn cứu tao, nên tao cũng không sợ lắm"
' ngu ngốc"
" này, sao lại chửi tao ngốc rồi"
" thế cậu có sợ không?"
" sợ cái gì"
" con quỷ tóc  đỏ đó"
" ừm, nếu tao gặp lại chắc chắn tao sẽ cố gắng bình tĩnh để đối diện nó, tao nghỉ là tao không sợ với lại vị big boss kia trông có vẻ rất đẹp trai na"
" ra vậy"
" này ra vậy là sao, cậu nói cho rõ ràng xem nào"
Plan vẫn tiếp tục hình ảnh co chân chạy theo người trước mặt ồn ào đủ thứ chuyện, Mean bên cạnh khóe môi dưới cánh mũ cong một đường nhẹ nhàng.Hai thân ảnh nam sinh in bóng dưới mặt sân trường, tạo nên một bức tranh với vài nét lờ mờ đơn giản nhưng đẹp...
.......
Màng đêm theo quy luật của thời gian lại đến, từng ánh đèn đường màu vàng mờ ảo ấm áp bắt đầu đồng loạt sáng lên, vẫn là hình ảnh Plan khóa cửa quán ăn vặt, cậu cho chìa khóa vào balo, chân kiêng định bước về phía trước  hướng nhà cậu bước chân nhanh hơn, vẫn như hôm qua Plan cảm thấy có ai đó đi theo mình,cảm giác rợn rợn tóc gáy rùng mình vẫn cứ nối tiếp, Plan co cẳng chạy, thì cậu vẫn nghe theo có bước chân phía sau dí theo cậu, cậu dừng lại nhắm mắt quay về phía sau hét lớn:

" big boss đã bảo ông đứng bám theo tao mà"

Đáp lại cậu là âm thanh của không khí , tiếng gió thổi vút qua mặt cậu, nhận thấy sự im lặng bất thường Plan từ từ hé mắt, cậu giật mình lùi ra sau, lắp bắp mãi một cái tên:

"....Mean....cậu.làm....gì ở.....đây"

Mean vẫn chiếc mũ đen che đi phần lớn khuôn mặt , thông thả trả lời :

" không phải sợ cậu gặp quỷ sao?"

Plan nghe vậy như bắt được vàng, nhảy tới ôm cánh tay anh vui vẻ:

" ấy, bạn tốt, bạn đến hộ tống tớ về nhà hả, đi chúng ta đi thôi, về nhà tớ đãi cậu trà đào"

Mean không đẩy Plan đang bám mình ra, song song cùng cậu bước về nhà,cả hai cùng tiến vào, Mean vẫn một bộ dạng đội mũ che kín mặt, Plan cũng không bắt ép anh phải cởi mũ ra  , lật đật đi pha  hai ly trà đào ướp lạnh đặt vào khay cộng thêm một ít bánh ngọt bưng lên đặt ngay ngắn ở bàn phòng khách, sau đó ngồi đối diện anh cười tươi:

" mời dùng, đây là lần đầu tiên tao rủ bạn về nhà đó"

Mean nhìn trân trân thứ nước trà màu nâu cam có một hai lát được gọi là đào nằm trong ly, thêm một ít đá vị mát lạnh, bên cạnh là một dĩa phía trên được gọi là bánh ngọt nhìn mềm mềm có quả dâu tây bắt mắt, anh chậm chạp nâng ly trà đào lên miệng ngửi qua có mùi thơm nhẹ, rồi đặt xuống không dư thừa thêm một động tác nào. Plan nhìn biểu hiện kì lạ của Mean, vội vàng nhấp một ngụm trà đào ở ly của mình, còn nhấp nhẹ môi , hình như nó vẫn ngon như bình thường, cậu ái ngại nhìn Mean:

" này, cậu không uống được trà đào hả"

Mean lạnh mặt khó xử,đường đường là một thái tử ở chốn quỷ cung cao cao tại thượng  chỉ toàn uống máu và ăn linh hồn hiện tại nhìn cái thứ nước lạ lùng này rất khó để tiếp nhận. Plan chăm chú nhìn Mean mãi không nói chuyện, cậu theo đó cũng xoắn theo, chồm người qua bàn vô ý vương tay hất chiếc mũ của Mean, chiếc mũ theo lật hút trái đất rơi xuống, Plan đứng hình, Mean theo đó cũng bất  động theo , hai người đối diện mắt nhau, Plan mắt mở to chỉ vào tóc Mean lắp bắp:
" tóc màu, màu...đỏ...mắt ...mắt...hai màu....big....big...boss"
Mean lạnh mặt, khôi phục thần thái của một vị thái tử nên có , sắc lạnh nhìn Plan trước mặt:
" sợ tôi không?"
Plan mãi cứ ấp úng, lắp ba lắp bắp nhìn người à không quỷ , không , không phải thái tử quỷ trước mặt một lúc sau mới nuốt nước miếng cái ực, gượng cười:

" không, không sợ lắm, dù sao cậu cũng từng cứu tao, lại lại còn rất đẹp trai na, cậu không phải quỷ xấu"
Plan nói một hồi mới để ý đến nhan sắc của anh  , đúng là tuyệt phẩm, cực hạn dùng hai từ xinh đẹp đối với người trước mặt có chút sai , nhưng mà người này ngoài xinh đẹp nhất vẫn là xinh đẹp , một vị thái tử quỷ mang nét cứng cỏi  , lạnh lùng của nam giới và một  chút cuống hút, nhẹ nhàng của nữ giới, một nét đẹp bất phân giới tính mà, đúng là yêu nghiệt.
Plan nhìn đến cặp mắt của anh, rụt rè lên tiếng:
" boss à , mắt của ngài sao lại có hai màu"
Mean nhìn cậu cố tỏ ra thoải mái, mạnh mẽ nhất cảm thấy hài lòng, dựa lưng ra sau ghế, tay sỏ túi quần:

" tôi là trường hợp đặc biệt, nhờ đôi mắt này tôi có thể xuất hiện vào ban ngày mà không sợ nắng, còn có thể thích nghi với cuộc sống loài người"

" hèn gì cứ thấy ngài đội mũ mãi"

" đội mũ là tôi không muốn có thêm một đám người phiền phức bám theo"

" nhưng tao nhìn được mặt ngài rồi nè, tao không phiền phức nhé"
Plan đứng thẳng dậy chỉ vào bản thân đính chính, Mean nhìn hành động ngu ngốc của cậu, cánh môi không tự chủ nhẹ nhàng cong lên một đường hoàn hảo, Plan lại đứng hình , người kia cong môi thôi đã đẹp như vậy, huống hồ là cười thật sự có nước máu mũi của mình trào ra ngoài thôi.

Mean đứng dậy, nhặt lấy cái mũ đội lên , thong thả bước ra khỏi nhà cậu, thong dong bước đi vững vàng.Plan nhìn theo bóng lưng của Mean, cậu lại không có cảm giác sợ sệt nữa, vẫy vẫy tay cười tươi  nhìn Mean từng bước chìm vào bóng tối....
......................................................................

~Yu~

Các nàng tối hảo na, hôm nay lại tiếp tục những ngày xa nhau của hai ẻm , cứ thấy hai em bắt đầu thể hiện những triệu chứng nhớ gì như nhớ người yêu quả thật là hưng phấn na~~~bạn Plan còn đọc cả tên tiếng trung của bạn Mean mờ, tên tiếng trung của mình thì đọc khó khăn, tên chồng thì đọc như rồng, thôi hai người không cần chèo là read thiệt mờ😊😊😊

Đừng hỏi vì sao tụi tui tin😊😊😊💙💚👏

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro