chương 21
Plan cảm thấy gần đây Mean rất lạ, còn một tuần nữa là đến sinh nhật của anh, cậu ngay từ đầu tuần đã lên kế hoạch rõ ràng, âm thầm thực hiện mọi thứ điều tạo cho Plan cảm giác hào hứng. Plan chống cằm trên bàn học nhìn sang cái người đang nữa ngồi nữa nằm trên giường hăng say chơi games , cái người này làm gì cũng trở nên đặc biệt trong mắt cậu, nhẹ nhàng, tinh khiết như vậy . Plan cầm lòng không đậu chân trần trèo xuống ghế hai ba bước leo lên giường rồi lại trèo lên người anh mặt dán sát lồng ngực nghe tiếng tim đập theo quy luật bơm máu nuôi sống cơ thể kia.
Mean trước một loạt hành động thất thường của cậu không phản ứng là không phản ứng dường như anh đã quen với thói tùy tiện của cậu, cứ vậy mà dấu giếm cái cưng chiều của anh âm thầm cho cậu.
Ngay lúc Plan muốn ôm cổ anh nhất thì Mean lại đẩy cậu ra, anh nhất cậu khỏi người mình, đặt cậu xuống giường rất nhanh xoay người tiến về phóng tắm khóa cữa. Plan khó hiểu nhìn theo người kia cậu nhăn mày, cậu hụt hẫng không lẽ người kia đã chán ghét động chạm của cậu, sợ hãi tình yêu của cậu, bên ngoài phòng Plan cảm thấy sự đau đớn từ một góc nào đó trong buồng tim bắt đầu lang lên cả trái tim. Plan cười nhẹ tự cốc vào đầu mình rồi lại tự cười nhạo bản thân, Mean từ trước đến nay tính tình tùy hứng điều không tốt, tự bản thân mình đa nghi như vậy. Bên trong phòng tắm, Mean co chặt nắm đấm bàn tay, khuôn mặt đẹp trai vặn vẹo, đôi mắt hai màu trở nên hung ác khác thường, lí trí và con tim cắn xé lẫn nhau, phải anh xắp đến tuổi trưởng thành, sẽ có một thời gian trước đó vài ngày cơ thể biến đổi xuất hiện những biểu hiện đặc thù và tất nhiên không thể thiếu đó là ăn linh hồn và uống máu người, trãi qua đêm trăng tròn lột sát, trong cơ thể đang lớn dần lên con quỷ thực thụ, cánh tay cơ bắp nỗi chằn chịt đường gân máu như một cái cây dây leo quấn từ ngón tay có su hướng chạy lên cổ, mặt, toàn thân Mean có một cỗ cảm xúc thúc đẩy anh ra ngoài đó, tiến đến con người kia ăn linh hồn ngây thơ của cậu ta, uống những giọt máu thơm ngon kia để chấm dứt cơn thèm khát này, Mean nắm chặt tay,móng tay ghim vào da thịt,anh không muốn Plan nhìn thấy anh trong cảnh khốn đốn này, càng không muốn cậu sẽ sợ hãi khi đối mặt với anh, anh muốn mình thật hoàng hảo khi đứng trước mặt cậu.
Plan tỉnh dậy với đầu tóc rối bời, trên ngực cậu đắp một tấm chăn mỏng , cậu vò vò mái tóc của mình , chân trần xuống sàn nhà tiến vào phòng tắm, cậu nhìn khuôn mặt phờ phạt của mình trong gương, cậu cho kem đánh răng vào bàn chãi rồi cho vào miệng ra sức chà sát hàm răng, sau đó súc miệng rữa mặt, cậu giữ chặt khăn lau mặt trên mặt mình , hơi ấm của cái khăn bao phủ khuôn mặt cậu nhưng vẫn không chạm đến nơi lạnh lẽo trong trái tim của cậu, phải Mean đi rồi, nói đi là đi nhẹ nhàng như thế, anh rút cuộc xem cậu là cái gì, chiếc khăn lau mặt rơi xuống bồn rữa mặt, đồi diện Plan có một chiếc gương, trên chiếc gương phản chiếu khuôn mặt của cậu với hai hàng nước mắt lặng lẽ rơi, Plan lau đi dòng nước mắt, cậu cười tươi đẩy lên tinh thần, không phải là Mean không yêu mình nữa, chỉ là ngài ấy có công việc của mình, ngài ấy là thái tử, chắc chắn ngài ấy chỉ trở về quỷ tộc mà thôi, mày không nên như oán phụ nhớ chồng thế chứ. Plan sốc lại tinh thần, cậu nhanh chóng đến trường, vừa đến trước cổng trường Plan không may va phải vào một nam sinh, nam sinh ấy đỡ cậu đứng dậy, phủi phủi áo quần dính bẩn cho cậu, nam sinh nhanh chóng mở lời xin lỗi:
" xin lỗi, tôi đang vội"
Plan được nam sinh đỡ dậy, ngẩng đầu đáp lễ, cậu ngạc nhiên người đứng trước mặt mình:
" không,....L...Leo?"
Nam sinh cũng ngạc nhiên không kém, khuôn mặt lộ rõ sự vui vẻ, ôm chầm lấy cậu:
" Plan, cậu học ở trường này sao, tớ đến thăm bạn cũ không ngờ lại gặp cậu"
Plan cố gỡ thân hình đang ôm sát lấy mình, ánh mắt cậu trừng lớn, tuyệt vọng cậu nhìn thấy ai kia, người mà sáng nay cậu còn tự nhủ là trở về vương quốc giải quyết công việc như lần trước, nhưng lần này là gì Mean vẫn xuất hiện, Mean vẫn đến nhưng đi kèm với một nữ sinh, xinh đẹp, đáng yêu thu hút điều hội tụ trên người nữ sinh kia, nữ sinh kia ôm lấy cánh tay Mean,hai người vui vẻ đến vậy, Plan chìm vào một mớ hỗn độn, có lẽ tình yêu của cậu trị giá thấp kém đến thế sao?.
Leo buông Plan ra , anh nhìn mặt cậu dần tái nhợt lộ vẻ lo lắng:
" Plan ,ổn chứ, tớ mới về nước muốn tìm cậu gặp nhau tâm sự, được không bạn tốt"
Plan không muốn trả lời , mắt cậu không nhìn rõ nữa, mờ như vậy, Leo lo lắng lay lay bả vai cậu:
" Plan, cậu không khỏe sao, hay để tớ hẹn cậu lúc khác"
Plan bị lay đến tỉnh, cậu quay qua máy móc cười gượng:
" không sao, tớ khỏe, cậu muốn khi nào đi"
Người kia không còn quan tâm đến cậu, vậy tại sao phải sợ người kia tổn thương , trong khi bản thân đã tổn thương đến vỡ vụn.
Leo vui vẻ khoát vai cậu, hai người trao đổi số điện thoại:
" được, vậy có gì tối mai tớ sẽ gọi điện cho cậu, hẹn địa điểm, hôm nay trông cậu phờ phạt quá, phải giữ gìn sức khỏe nhé, tớ còn có việc đi đây hẹn gặp lại"
Plan máy móc vẫy tay tạm biệt Leo , cậu nhìn bóng dáng nam sinh leo lên ô tô đậu trước trường, Leo là bạn học năm cấp hai của cậu , năm ấy khi gia đình cậu còn là một nhà ba người vui vẻ, Leo là bạn cùng bạn kiêm luôn chiến hữu trên mọi mặt trận phá phách của Plan , năm ấy Plan vừa mới lên lớp 10 , Leo định cư sang mĩ,gia đình cậu tan nát, đã qua nhiều năm như vậy, hắn vẫn còn nhớ đến cậu, người bạn này so với ai kia cũng thực tốt. Plan lững thững bước vào lớp, cậu muốn tạo cho bộ não của mình thật bận rộn, cậu không muốn trong thâm tâm thừa nhận ai kia chính là bỏ rơi cậu mất rồi.
Mean cùng cô nữ sinh tiến đến sau trường, cảm thấy Mean có phản ứng lạ, nữ sinh nhanh chóng chế trụ anh, Mean vùng vẫy, cánh tay mạnh mẽ hất bay nữ sinh, cô lồm cồm bò dậy, lấy từ trong túi áo một bình máu, tiến về phía anh, lại dùng sức ép anh quỳ xuống, ép mở miệng của anh nhanh chóng đổ bình máu vào vòm họng đỏ tươi khiến anh nuốt hết. Mean lau khóe môi còn dính máu của mình, anh ánh mắt có chút hối lỗi lộ ra, nữ sinh cười hiền hòa đưa tay chạm vào một bên má của anh nói hai chữ không sao. Mean ngã người nằm xuống bãi cỏ, cô nữ sinh ngồi bên cạnh, đưa tay nhéo vào cánh tay anh giọng vui vẻ:
" vừa rồi cái gì khiến ngài đây mất bình tĩnh như vậy"
Vốn là muốn đùa giỡn một chút tạo không khí vui vẻ ,Mean lại nghiêm túc lạnh giọng đến không thể lạnh hơn:
" chị, chỉ cần qua ngày sinh nhật, tôi sẽ trở về bình thường như trước?"
Nữ sinh bên cạnh cười hiền:
" đúng vậy, trong ngày sinh nhật của em nếu trúng ngày trăng tròn sẽ tiến hóa , còn nếu không phải trăng tròn em chỉ cảm giác đau đớn mà thôi, giống như vừa rồi, chỉ cần trãi qua kì trăng tròn đầu tiên của tuổi trưởng thành em sẽ tiến hóa trở nên mạnh hơn "
" sức mạnh ưu việt?"
" đúng vậy?"
Mean cau mày nhớ lại cảnh bản thân vừa thấy lúc sáng, con người kia không được sự cho phép của anh cười vui vẻ với một thằng khác, còn cả ôm , không được sự cho phép của anh cậu ta dám dày xéo trái tim anh như vậy, nếu không phải là Yim đang ở bên cạnh, anh lại không muốn phiền phức từ cái miệng của bà chị chung dòng máu kia, chắc chắn anh đã chôn sống thằng đó tại chỗ. Chỉ còn hai ngày, cố chịu đựng qua hai ngày khi anh tiến hóa thành công, đủ sức mạnh hơn để bảo vệ cậu, việc đầu tiên anh sẽ giam tên khốn kia vào ngục.
.. ...................................................................
~Yu~
Cả nhà tối hảo na~ khạp💙💚💙💚
Coi bộ nhà 2 Wish đợt này sắm váy không kịp để đi dự lễ hở😄😄
Ngủ ngon nà💙💚
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro