chương 18
Plan cùng Mean thong thả , vui vẻ , màu hường từ từ đi hết cuộc sống sinh viên năm nhất, nhấc một chân tiến sang năm thứ hai, năm này Plan vẫn là Plan, Mean vẫn là Mean tình yêu của bọn họ vẫn nhẹ nhàng như vậy.
Hôm nay Plan có tiết học, lại ngủ dậy muộn, cậu lật đà lật đật ôm một hộp mì ăn liền lao băng băng trên sân trường, băng qua nhóm bạn học của lớp Mean, từ lúc Mean lộ mặt đã có không ít nam sinh muốn đi theo anh, cũng chỉ cảm thấy Mean ngầu, có sức hút đặc biệt lại còn có chút gì bí ẩn. Bọn họ ngày đầu đi theo Mean chính là nhận lại sự lạnh lùng của anh, ngày tiếp theo vẫn vậy, đến ngày tiếp theo, tiếp theo nữa, Mean mới cho họ một cái liếc mắt, bắt đầu để họ đi theo, đối với Mean anh cảm thấy có thêm một đám 4,5 người đi theo nhiều lúc cũng có cái lợi.
Plan không nhìn đến anh, vội vội vàng vàng né qua đám người kia, cậu vai mang balo, tay ôm mỳ chạy nhanh về phía trước, lại bị một cánh tay lạnh ngắt, cứng rắn chặn lại tiếp theo là hộp mì ăn liền tung cánh bay vào sọt rác.
Plan ú ớ không nói lên lời, một lúc sau tức giận giậm chân:
" lão....Mean...bữa sáng của tao đó"
Mean vẫn một mặt bình tĩnh , kéo tay cậu trở lại vào căn tin trường:
" không cho phép ăn cái đó"
Đám người phía sau cũng biết điều mà lánh đi nơi khác. Hai người lôi lôi kéo kéo tiến vào căn tin , Mean đưng ở quầy gọi một phần sanwich và sữa đem đến đặt trên bàn , theo đó kéo Plan trịnh trọng ngồi xuống ra lệnh:
" ăn hết"
Plan nhăn mặt nhìn đồng hồ, muốn đứng dậy:
" không tao trễ rồi đó, nếu ăn sẽ không kịp"
Mean nhăn mày trừng cậu lần nữa lặp lại:
" ăn đi"
" nhưng sẽ không kịp, tao có tiết kiểm tra đầu tiên"
Plan ngay lúc này chỉ muốn lên lớp, Mean cảm thấy người này không nghe lời, anh đứng dậy đè cậu xuống ngồi lại vị trí củ , lạnh giọng :
" muốn toàn mạng ăn, hay về âm phủ ăn một lần"
Plan run run nuốt nước miếng cái ực, biểu tình chính là bị khi dễ ngồi xuống , phụng phịu cầm sanwich lên ăn, cậu một mực cuối đầu ăn và ăn, Mean nhéo nhéo một bên má của cậu:
" không cho phép bày ra cái khuôn mặt đó"
Plan vẫn không phản ứng , không muốn nhìn Mean, hai chữ giận dỗi viết lên mặt rất rõ ràng. Mean nhéo nhéo má cậu thở dài :
" cậu nhìn xung quanh xem"
Plan chậm chạp ngẫn đầu nhìn quanh chính là mọi thứ điều dừng lại, chiếc đồng hồ cũng bị dừng lại, những sinh viên quanh cậu động tác điều bị đứng hình ,Plan tròn mắt khó hiểu nhìn anh:
"lão gia, bọn họ tại sao lại như thế?"
Mean ngã người ra sau ghế, khép hờ mí mắt nhìn cậu:
" cậu hiện tại, từ tốn ăn hết chỗ đó cho tôi, hiểu chưa"
" nhưng ngài đã là gì họ"
" cho thời gian dừng lại"
" ngài,...ngài còn cái gì biết làm nữa có thể nói ra một lần không"
Plan mắt phát sáng, chúm chím ăn bánh biểu tình hâm mộ như gặp thần tượng.
" còn"
" cái gì, cái gì nữa"
" yêu cậu"
" thật buồn nôn"
Plan đỏ mặt nhìn khuôn mặt lạnh ngắt trái với câu nói nồng nàng mùi tình cảm kia phát ra, ai cho cậu biết đây là Mean sao, Mean học cái này từ ai chứ, nhưng mà cái câu hai chữ kia thật làm tim cậu muốn nhảy ra khỏi lồng ngực để chơi một điệu cha cha cha , phấn khích thế này.Mean nhìn khuôn mặt đỏ hồng thộn bánh mì liên tục vào miệng , nghiêm chỉnh nhắc nhở:
" ăn đàng hoàng cho tôi"
" biết mà"
................................................................
Plan vương vai bước ra khỏi phòng học bây giờ đã 4h chiều, cậu vương mắt giáo giác đứng trên hành lang ở lầu hai nhìn xuống tìm hình ảnh nổi trội kia,nhưng người đâu , không thấy, theo thói quen hiện tại Mean sẽ ở sân sau vườn trường đánh một giấc ngủ ngon dài, Plan đeo lên ba lô bước chân muốn đi tìm anh.
" đang tìm tôi sao?"
Giọng nói phía sau bức tường truyền đến , cậu quay lại ánh mắt phát sáng nhìn Mean dựa lưng vào tường, làn tóc và vạt áo bay bay theo gió , Plan không kìm chế mắt mở to nhìn anh lâu hơn một tẹo, chỉ một tẹo mà thôi.
" lão gia, ngài đợi tao sao?"
Plan chạy đến, ôm cánh tay của anh, sự thật một năm qua hai người ở cùng nhau vẫn vậy, Plan vẫn thấp hơn Mean cả cái đầu, cậu chỉ đứng đến ngực anh, không phải là Plan quá thấp chỉ là Mean quá cao mà thôi.
Mean từ chối trả lời cho câu hỏi thừa thải của Plan , để mặt cậu ôm tay sà nẹo xuống sân trường đi qua sân bóng rỗ , Plan đứng lại lâu một chút hưng phấn muốn chơi, cũng lâu rồi Plan chưa được chơi bóng rỗ, kể từ năm ba mẹ cậu mất cậu đã bỏ tham gia hết tất cả hoạt động tại trường trung học . Mean nhìn biểu tình của cậu rồi lại nhìn sân bóng rỗ :
" muốn chơi không?"
Plan mắt vẫn hướng về khung bóng rỗ :
" muốn"
Sân bóng rỗ không có một bóng người , Plan hướng dẫn cho Mean cách chơi, đúng là con người của thiên phú, IQ lẫn EQ đều cao , cậu chỉ mới có hướng dẫn vài động tác cơ bản Mean đã bắt được nhịp, chơi như thành thạo lắm,hai thiếu niên tràn đầy sức sống tranh bóng, Plan vui vẻ ôm bóng chạy quanh, cậu né bàn tay dài của Mean dẫn bóng vào rỗ, Mean tận dụng bản thân có thể hình chèn ép Plan trong vòm ngực, anh ôm eo cậu , nhất cậu lên Plan theo đó thả bóng vào rỗ, hai tay đu trên vành khung bóng , cả cơ thể thiếu niên 18 , 19 tuổi treo trên luồng gió, gió thổi mái tóc Plan bay bay, nụ cười của cậu sáng lạng dưới ánh nắng mặt trời.
Mean đứng phía dưới đứng, đưa tay đỡ cậu xuống, ngồi trên vai mình , rồi khéo léo đỡ cậu nằm trên lưng mình vững trãi hướng cổng trường bước đi.
Hai người một mạch tiến về nhà Plan, Mean để cậu trên lưng, anh móc chìa khóa bên balo của cậu mở khóa, cỏng cậu tiến thẳng vào phòng ngủ, đặt Plan đã ngủ say xuống giường, cẩn thận tháo giày, cởi áo khoác của cậu, tiếp sau đó là đắp chăn, anh mở tủ áo quần, tiến vào phòng tắm, mở nước đưa tay thử độ ấm của nước, rồi lại tiến ra khỏi phòng bế Plan đang ngủ say vào phòng, vài ba bước cả anh và cậu điều trần như nhộng ngồi trong bồn tắm, Plan an an ổn ổn dựa vào người anh ngủ ngon lành, Mean nhanh chóng tắm rữa cho cả hai sạch sẽ vớt cậu từ trong bồn tắm ra ngoài, bọc cậu thành một con sâu róm, sấy khô tóc rồi nhét vào ổ chăn sau đó mới tự bản thân mình thu dọn bên trong nhà tắm, lát sau cũng theo ổ chăn mà chui vào, Plan theo thói quen tìm một chỗ thích hợp trong lòng anh, chui vào hài lòng ngủ tiếp, Mean nhìn một loạt hành động của cậu, đáy mắt không giấu nỗi sự dịu đang hiếm có , vòng tay ôm chặt lấy cậu ,hôn lên cái trán nhỏ, tiếp nữa là đặt nhẹ trên bờ môi, bên tai nhẹ nhàng vài chữ thoát ra:
" ngủ ngon,...."
......................................................................
~Yu~
Cả nhà tối hảo, hôm ni các nàng đã ăn cẩu lương no chưa, tui là tui chết trong tấn đường mang tên 2Wish rồi nhé...💙💚, có rất nhiều điều thú vị mà tui vừa mới phát hiện ra trong lần fmv của hai ẻm, thật là một cái đám cưới hoành tráng hơ, tuyệt vời quá mờ...
Các nàng ngủ ngon na khạp😂😂
Cre: trên ảnh
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro