Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 1.1 - hợp đồng giao ước


Kim Mingyu là cái tên gây ra sự kính sợ trong thế giới quỷ. Hắn rất mạnh mẽ và sức mạnh to lớn của hắn chỉ đứng sau Chúa quỷ Hong Jisoo. Không ai dám chống lại hắn ta, cũng không dám nói xấu sau lưng. Mặc dù hắn đáng sợ, nhưng cũng cực kỳ được kính trọng. Ngay cả khi có ai đó không nhận ra hắn khi hắn đi ngang qua, thì khuôn mặt uy nghiêm của Kim Mingyu cũng đủ để cho thấy rằng hắn không phải là đối tượng để trêu chọc.

Hắn có mái tóc đen mượt và đôi mắt đỏ sắc nhọn, một đặc điểm chung của những con quỷ cấp cao. Hàm răng của hắn đẹp một cách đáng sợ, với những chiếc răng nanh sắc nhọn. Đôi cánh của hắn cũng rất đẹp. Không phải tất cả các loại cánh quỷ đều giống nhau, và đôi cánh của Mingyu là một loại cánh hiếm. Chúng lớn đến mức phần đầu có thể kéo lê một phần ở trên sàn và được bao phủ bởi những chiếc lông vũ đen mượt. Lông vũ rất khác thường đối với đôi cánh quỷ, vì hầu hết đều đầy vảy đá đen bóng hoặc để trần như da. Đôi cánh của hắn là thứ khiến hắn nổi bật nhất về mặt ngoại hình. Ngoài ra, chính luồng khí vô cùng lôi cuốn của hắn đã khiến những ác quỷ khác phải chú ý đến mình.

Mingyu, là một ác quỷ cấp cao, dành phần lớn thời gian của mình ở thế giới quỷ. Những người khác sẽ phải thường xuyên đến thế giới loài người để thực hiện các nhiệm vụ, chẳng hạn như ban cho con người những điều ước cho linh hồn của họ, triệu hồi thiên tai hoặc ru ngủ mọi người đến cái chết. Nhiều người cho rằng quỷ dữ là xấu xa, và hầu hết các ác quỷ đều thấy ổn với điều đó, nhưng quỷ đóng một vai trò quan trọng trong việc cân bằng cuộc sống ở thế giới loài người.

Thế giới loài người chỉ có thể hỗ trợ một lượng sự sống nhất định, nhưng con người có xu hướng phớt lờ điều đó và sinh sản theo ý muốn của riêng mình, và nhanh chóng đe dọa làm thế giới quá đông dân. Vì lý do đó, quỷ dữ, vì lợi ích của thế giới, mang đến cái chết cho con người. Mặc dù có vẻ khủng khiếp đối với con người, nhưng quỷ dữ là điều cần thiết cho thế giới.

Khi con người chết, linh hồn của họ sẽ bị lấy khỏi cơ thể. Những người chết do tác động của quỷ dữ sẽ bị đưa linh hồn xuống địa ngục, trong khi những người chết tự nhiên, do bệnh tật, tai nạn hoặc tuổi già, thì linh hồn của họ sẽ được đưa lên thiên đường. Mặc dù con người có xu hướng ám chỉ điều ngược lại, nhưng tai nạn và bệnh tật không phải là tác động của quỷ dữ, và thực sự chỉ là những sự việc ngẫu nhiên. Đó là lý do tại sao những linh hồn chết theo cách này được các thiên thần mang đi. Bởi vì cái chết không phải do quỷ dữ gây ra. Các thiên thần không có khả năng cũng như ý chí để mang đến cái chết cho con người, vì vậy họ lấy linh hồn từ những người chết không phải do bàn tay quỷ dữ. Linh hồn của họ sẽ đi về đâu không tạo ra nhiều khác biệt, nhưng đó chỉ là thỏa thuận giữa Jisoo và thiên thần trưởng trên thiên đường.

Trong khi Mingyu thường ở lại thế giới ngầm, Jisoo đôi khi phải đến thế giới loài người hoặc thiên đường để kiểm tra xem mọi thứ có cân bằng không. Sau đó, anh ấy sẽ đưa ra mệnh lệnh dựa trên những gì anh ấy quan sát được. Thông thường khi anh ấy đi vắng, Mingyu sẽ phụ trách thế giới ngầm. Tuy nhiên, Mingyu không phải lúc nào cũng nghiêm túc như Jisoo. Trong tuần Jisoo đến thế giới loài người, Mingyu đặc biệt buồn chán. Buồn chán hơn bình thường. Hắn không bao giờ đưa ra bất kỳ mệnh lệnh nào khi bản thân phụ trách thế giới ngầm, nhưng hắn đột nhiên thấy tò mò về việc sẽ như thế nào khi chỉ huy nhiều cấp dưới như vậy. Hắn quyết định rằng mình muốn thử một cái gì đó, nhưng không phải là thứ gì đó to tát. Rốt cuộc, hắn không muốn Jisoo để ý đến mình.

Vậy thì Mingyu vĩ đại đã làm gì? Hắn đã ra lệnh tạo ra một cơn bão nhỏ ở Nhật Bản. Không có gì bất thường. Không có gì quá nguy hiểm. Nếu ai đó bị cuốn vào thủy triều, thì cứ để vậy đi. Mingyu quan sát công việc của mình đang diễn ra thông qua một tấm gương mà hắn đã triệu hồi. Thật tuyệt. Mặc dù đó chỉ là một cơn bão nhỏ, Mingyu cảm thấy mạnh mẽ hơn bình thường. Cho đến khi hắn nghe thấy Jisoo, người không được phép quay lại cho đến ngày hôm sau.

"KIM MINGYU, CẬU NGHĨ MÌNH ĐANG LÀM GÌ VẬY?"

Mingyu từ từ quay lại nhìn thủ lĩnh của mình, giận dữ. Đôi mắt đỏ của anh ấy sáng lên nhiều hơn Mingyu từng thấy.

"Thưa ngài, đó chỉ là một cơn bão nhỏ..."

"Cái gì? Cậu nghĩ tôi sẽ không để ý đến một cơn bão mà tôi không có ý định tạo ra nó sao? Cậu đang nghĩ gì vậy? Tôi đã lên kế hoạch cẩn thận cho những việc này, cậu biết không? Tôi không chỉ tạo ra thảm họa thiên nhiên khi tôi muốn. Tại sao cậu nghĩ tôi phải gặp tổng lãnh thiên thần Seokmin mọi lúc? Cậu nghĩ chúng ta chỉ đang tổ chức tiệc trà hay gì đó sao? Mingyu..."

"Tôi.. Tôi không biết, thưa ngài.. Tôi xin lỗi..."

Jisoo thở dài và đưa tay lên thái dương, xoa bóp thứ có vẻ như là cơn đau đầu đột ngột.

"Cậu có biết điều này làm hỏng kế hoạch của tôi đến mức nào không? Mingyu, Bây giờ tôi phải lập kế hoạch mới với thiên thần để dọn dẹp mớ hỗn độn của cậu.."

"Tôi xin lỗi, thưa ngài. Tôi sẽ chấp nhận bất kỳ hình phạt nào mà ngài dành cho tôi."

Jisoo nhắm mắt lại, tay vẫn đặt trên thái dương. Anh suy nghĩ về một hình phạt thích đáng cho hành động của mình, nhưng cũng cân nhắc đến sự thiếu phán đoán của bản thân.

"Được rồi, được rồi. Không phải là cậu cố ý làm vậy. Không phải là tôi chưa bao giờ bảo cậu không được làm điều gì như thế này, tôi chỉ cho rằng cậu sẽ không làm. Theo lẽ thường hay gì đó.."

"Vậy, ngài sẽ tha thứ cho tôi chứ?" Mắt Mingyu sáng lên vì biết ơn.

"Không, tôi có thể chấp nhận đôi chút, nhưng tôi không thể bỏ qua... Cậu... Hãy lập giao ước với con người tiếp theo và hoàn thành việc triệu hồi. Và đảm bảo rằng cậu sẽ thu thập được linh hồn của người đó."

"CÁI GÌ?"

Jisoo nhìn hắn với một bên lông mày nhướn lên.

"Tôi xin lỗi. Ngài có thể nhắc lại điều đó không?" Mingyu hỏi một cách bình tĩnh hơn.

"Cậu nghe tôi nói rồi đấy. Thực hiện một giao ước với một con người"

"Nhưng, thưa Chúa tể, đó là công việc dành cho những ác quỷ cấp thấp -"

"Cậu nghe tôi nói rồi đấy. Không có quyền đặt câu hỏi. Đây là hình phạt dành cho cậu."

"Nhưng -"

"Đi ngay đi. Có lẽ nó sẽ giúp cậu thảnh thơi đầu óc."

"... như ngài mong muốn...."

Mingyu đã tới nơi có các cổng thông tin đến thế giới loài người. Bao quanh họ là những ác quỷ cấp thấp hơn, tất cả đều đang chờ triệu hồi. Các cuộc chiến thường nổ ra trước mặt họ, để giành lấy giao ước, vì đó là cách để tăng thứ hạng của họ như một ác quỷ. Việc lập giao ước với một con người là cách chậm nhất để thu thập linh hồn, nhưng đó cũng là cách duy nhất đối với những ác quỷ cấp thấp hơn.

Những ác quỷ cấp trung là những ác quỷ gây ra những cơn bão nhỏ để thu thập linh hồn, và những ác quỷ cấp cao hơn tạo ra những thảm họa thiên nhiên tàn khốc hơn. Tất nhiên, không ác quỷ nào có thể làm được điều đó nếu không có lệnh của Jisoo. Khi một ác quỷ đạt đến cấp bậc cao nhất, chúng sẽ phụ trách các nhóm quỷ khác nhau và không còn phải thu thập linh hồn nữa. Trong khi Jisoo phụ trách tất cả các ác quỷ, Mingyu phụ trách những ác quỷ tinh nhuệ. Không ác quỷ nào có thể thay thế cấp bậc của chúng, cho đến khi có một số lượng lớn sự bất mãn với sự lãnh đạo và thiếu hiệu quả. Vì cả hai đều được kính trọng và làm việc cực kỳ hiệu quả, nên có khả năng họ sẽ chỉ bị thay thế khi họ nghỉ hưu.

Mingyu không hài lòng với hình phạt của mình vì đó là công việc dành cho những ác quỷ cấp thấp nhất trong những cấp thấp nhất, và có thể mất nhiều năm để hoàn thành. Hắn nghĩ rằng nó quá khắc nghiệt đối với những gì hắn đã làm, nhưng có lẽ những gì hắn đã làm còn tệ hơn hắn nghĩ.

Khi những ác quỷ nhỏ hơn nhìn thấy Mingyu đang tiến đến, chúng nhường đường cho hắn và quỳ xuống với sự tôn kính. Thật bất thường khi một người có cấp bậc như hắn lại ở đó, nhưng không ai có đủ can đảm để hỏi tại sao hắn lại xuất hiện trước mặt họ.

"Ta không quan tâm ai là người tiếp theo, người triệu hồi tiếp theo là của ta."

Lũ quỷ nhìn nhau bối rối.

"Không ý kiến" Mingyu nghiêm nghị nói.

Đúng lúc đó, một trong những cánh cổng sáng lên những đợt sóng màu sắc phức tạp, báo hiệu rằng một con người đang cố triệu hồi một ác quỷ.

"Ta đoán đó là tín hiệu của ta..." Mingyu thở dài. Hắn muốn kết thúc chuyện này thật nhanh, nhưng ai biết được sẽ mất bao lâu? Tùy thuộc vào yêu cầu, có thể mất vài giờ, hoặc có thể mất nhiều năm. Hắn chuẩn bị tinh thần và đọc một vài thần chú để chấp nhận lời triệu hồi trước khi bước vào cánh cổng. Hắn cảm thấy mình đang được phóng qua các chiều không gian. Đó là một cảm giác mà hắn đã quên từ lâu, và chẳng thể nhớ nổi.

Hắn bước một bước về phía thế giới loài người và nhìn xung quanh. Hắn đang ở trong một căn phòng có những bức tường trắng và mùi thuốc sát trùng. Hắn nheo mắt nhìn những ánh đèn chói lóa phía trên. Có những tiếng bíp sắc nhọn, đều đặn, và hắn liếc nhìn xem tiếng ồn phát ra từ đâu. Có một hình bóng trên một chiếc giường trắng, cách hắn vài mét, được nối với một số vật thể lớn bằng dây. Đó là một nơi kỳ lạ. Sự thiếu màu sắc thật khó chịu.

"Nghe này, hôm nay là ngày may mắn của anh. Không phải ai cũng từng được nhìn thấy một ác quỷ đẳng cấp như vậy. Bất cứ thứ gì anh muốn, tôi đều có thể dễ dàng ban cho so với những kẻ khác. Anh gần như chắc chắn sẽ có được bất cứ thứ gì mình muốn. Chỉ có một điều anh phải hiểu trước khi chúng ta làm điều này. Lũ quỷ bọn tôi không thể ban sự sống, và cũng không thể đưa ai đó trở về từ cõi chết, hiểu chưa? Bây giờ chúng ta đã giải quyết xong vấn đề đó, anh muốn gì? Tôi không muốn việc này kéo dài."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro