Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

【15】

Chiếc xe sang trọng mà ai-cũng-biết-rồi đó quẹo một đường parapol tuyệt đẹp để vào sân chính của cô nhi viện. Mingyu chỉ chờ cho bánh xe dừng lại thì lập tức mở cửa rời khỏi. Còn wonwoo, tay anh bám chặt vào balo của mình, tim đập nhanh và toàn thân ứa ra mồ hôi.

Đây có phải Fast & Furious ngoài đời thực không?

-Không xuống?

Có vẻ Mingyu sốt ruột, cậu ta mở cửa và ngó đầu vào gọi anh. Wonwoo nghe vậy thì giật mình, gật đầu và nhanh chóng bước xuống. Nhưng thứ 'cảm giác mạnh' vừa rồi vẫn còn tác động đến cơ thể anh. Wonwoo vừa mới chạm chân xuống đất thì nó lập tức khuỵ xuống. Anh lúc này đã chuẩn bị cho một màn tiếp đất vô cùng đẹp mắt nhưng thứ anh cảm nhận được không phải là đất đá mà là một thứ gì đó mềm và... thơm hơn.

-Kí giả không cẩn thận thì chen chúc kiểu gì đây?

Wonwoo chửi bậy. Anh nhanh chóng đẩy người kia ra rồi giả vờ phủi phủi quần áo của mình.

Chết tiệt, tim mình đập nhanh quá.

__________________________

Lắp ống kính xong xuôi, anh theo chân mingyu đi vào. Công việc duy nhất của anh là chụp ảnh vì vậy nên hôm nay anh phải dùng một chiếc ống kính xịn. Giá của nó thì quả thực là không đùa, nhưng nó cũng là thành quả cho một năm làm việc vất vả của anh. Wonwoo thích thú xoay đi xoay lại ống kính vào cái máy ảnh mà không biết xa kia, có một ánh mắt vẫn luôn theo dõi anh.

Sau khi tự đắc về ống kính, Wonwoo bắt đầu chuyên tâm vào chụp ảnh. Anh nói chung là không thích trẻ con cho lắm, nhưng Mingyu anh còn ghét hơn vì vậy tâm điểm của những bức ảnh anh chụp chính là bọn trẻ. Hừm, cũng không đến nỗi. Wonwoo cảm thán.

Hoạt động đầu tiên của họ là trao quà tặng, sau đó là đi thăm quan một vòng cô nhi viện và nhưng hoạt động giúp đỡ, vui chơi khác. Wonwoo nhớ lại những gì mingyu nói với mình rồi tự biên đạo bối cảnh cho những bức ảnh của mình.

Anh đi xung quanh, chụp những nhà hảo tâm đang chơi cùng với bọn trẻ. Những bức ảnh trông khá sinh động và ý nghĩa. Wonwoo chụp được vài cái thì trông có vẻ hài lòng, anh tiếp tục đi lòng vòng để tìm nơi chụp phù hợp. Chợt, anh thấy trợ lý của Mingyu, nếu như không nhầm thì tên anh ta là Choi Seungcheol, đang ngồi xây lâu đài cát rất đẹp với một bé gái. Wonwoo mỉm cười, cũng đáng yêu đấy chứ. Và ý tưởng tiếp tục tràn vào đầu anh, anh liền dơ máy chụp, nhưng khung cảnh đã bị cái cây vô duyên che chắn, anh đành phải dịch sang bên nhưng chưa kịp bấm máy thì cảm xúc của Wonwoo đã bị tụt lùi.

Ở kia, không chỉ có Seungcheol và bé gái, còn có một người khác, tóc khá dài và đeo tạp dề. Anh đoán là người ở trong cô nhi. Câu nói của Mingyu bỗng nhiên hiện về...

-Anh thơ thẩn cái gì ở đấy?

Wonwoo giật mình. Nhắc đến tào tháo, tào tháo liền đến. Kim Mingyu như một bóng ma xuất hiện sau lưng anh. Cậu híp mắt nhìn anh rồi đánh mắt xung quanh và dừng lại ở chỗ của Seungcheol và bật cười.

-Tôi đã bảo trợ lý của tôi kiên quyết lắm mà.

-Thế kia là... bạn gái?

Mingyu đang hướng mắt về ba người kia, nghe Wonwoo nói vậy thì còn cười to hơn trước.

-Sai rồi, là trai.

Wonwoo giật mình nhìn lại phía kia. Đúng thật, nhìn qua tưởng là con gái nhưng nét của người kia vẫn phảng phất nét của một người con trai. Wonwoo thở dài. Định chụp một bức ảnh đẹp mà giờ thì hết cả hứng.

Họ đứng đó khá lâu, Wonwoo thì chụp được thêm vài cái, Mingyu thì lại đi theo anh, không ai nói với ai lời nào. Bỗng, phía sau họ có tiếng nói.

-A, chú đẹp trai.

Wonwoo quay lại, thấy một bé gái mắt sáng quắc nhìn mingyu thì lông mày hơi giật giật. Bé ơi, bé nhìn nhầm người rồi.

-Ừ, sao vậy con?

Tồi tệ hơn, Mingyu kia còn ngồi thấp xuống để bản thân có cùng chiều cao với bé gái. Wonwoo suýt nữa hộc máu.

Nhưng nói thật, khung cảnh này thực sự rất yên bình. Hai người họ nói chuyện với nhau, một bé một lớn, một trưởng thành một non nớt. Wonwoo chửi thầm, nếu anh đăng bức ảnh này lên thì liệu mấy hãng tạp chí gia đình có tranh giành nó để biến nó thành ảnh bìa cho tạp chí của họ không? Giống hệt gia đình kiểu mẫu kia mà, chỉ thiếu mỗi người mẹ...

Wonwoo vừa suy nghĩ vừa không quên nhiệm vụ mà bấm máy lia lịa. Nhưng đầu óc anh thì đã ở trên chín tầng mây cao vút. Chợt, bé gái kia chỉ tay về anh.

-Anh đẹp trai, kia là bạn trai anh ạ?

Wonwoo thầm rủa bản thân khi vừa khen khung cảnh này đẹp. Bé này trông mới có năm tuổi mà ý thức cao quá nhỉ?

-Không em, anh không phải bạn trai tên này.

Bé gái kia nghe vậy thì trông hơi thất vọng, đánh mắt nhìn Mingyu. Cậu ta lúc này đứng dậy, lùi xuống chỗ anh rồi dùng cái bàn tay kia nắm lấy tay anh.

-Ồ không, em có mắt nhìn người thật đấy, đây là bạn trai anh.

Mingyu vừa dứt lời, hàng loạt tiếng ồ cất ra từ phía sau lưng họ, Wonwoo giật mình quay lại thì thấy cả lũ trẻ đã tập hợp vào chỗ này.

-Không, anh không phải...

Wonwoo ra sức từ chối nhưng có vẻ không thành...

-Sao lại không phải? Đừng ngại, bọn em ủng hộ mà.

Một đứa nhóc lên tiếng.

-Không, bọn anh không phải thật.

Wonwoo tiếp tục lên tiếng. Anh bất lực thật rồi.

-Sao anh cứ chối vậy nhỉ? Nếu thế thì tại sao chúng ta không thi đi. Anh dám nói yêu đối phương trước thì người đấy thắng. Còn người thua thì phải chịu hình phạt của người thắng. Nhưng nhớ này, người kia nói bao nhiêu lần yêu đối phương thì người thua sẽ chịu bấy nhiêu hình phạt nhé.

Wonwoo túa mồ hôi. Anh nhìn bọn trẻ này. Chúng y hệt như những đứa con của quỷ vậy. Đáng sợ quá.

Trong lúc Wonwoo đang lo lắng thì mingyu đã nắm chặt hai tay anh. Cậu ta rất thản nhiên.

-Wonwoo...

-Mingyu... đừng...

-Em yêu anh.

Bọn trẻ hú hét. Có đứa gào lên là một lần rồi và bắt cậu nói thêm lần nữa. Wonwoo nhắm chặt mắt, đáng sợ quá.

-Wonwoo, đừng căng thẳng, trò chơi của trẻ con thôi.

Mingyu ghé tai anh thì thầm. Lúc này Wonwoo mới lấy lại được chút can đảm mà đứng thẳng lên, nhìn thẳng vào mặt mingyu. Anh rất muốn nói như cậu ta nhưng lý trí không cho phép... anh thua rồi.

-Wonwoo, em yêu anh.

Bọn trẻ hò reo như thể có chuyện gì vui lắm. Đứa trẻ vừa đưa ra luật chơi vừa rồi thì nhắc nhở Mingyu về chuyện hình phạt. Mingyu nhếch mép.

-Hình phạt đầu tiên, anh cho các em chọn đấy.

Wonwoo đờ người. Thời gian lúc ấy như lắng đọng lại. Bọn trẻ cũng đứng im không biết gì nhưng đâu đó, có tiếng kêu gọi bé li ti.

-Hôn nhau đi ạ.

Và rồi bọn trẻ đồng thanh "hôn đi, hôn đi".

Còn Wonwoo,

It was at this moment that, he knew he f*cked up.





_________________________
Bạn trai của seungcheol là ai nhỉ?

Mingyu sẽ làm thế nào trước hình phạt đó đây?

Nhớ đón xem nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro