Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

THƠ TẶNG MẸ

Lúc bình thường gọi Mẹ,

Cần thỏ thẻ xin xỏ, con gọi Mom,

Bị bắt gặp đang ôm em phone vi vu ...con cười hiền hoà, gọi Má,

Từ những đêm đông rét run đến những đêm hè oi ả,

Không gọi mẹ, mom, má - con biết gọi ai?

Mẹ ơi!

Sinh con ra có phải phúc trên đời?

Ngày bệnh đau nhiều hơn ngày mạnh khỏe.

Chắc vì con, mẹ có nhiều tài lẻ,

Bác sĩ nào chữa gì hay... hàng trăm tên thuốc nam, bắc, đông, tây...

Dẫu biết rằng con bệnh làm mẹ cực lắm thay,

Nhưng con hạnh phúc nhất khi trong vòng tay mẹ!

Ôi cô y tá dịu dàng, kiêm luôn cô giáo mẹ!

Toán, Lý, Hóa, Anh, Văn...cô không bỏ sót môn nào.

Học trò lười giở đủ trò tiểu thuyết, game, phim...

Cô nổi giận ....tặng thêm nhiều kiên nhẫn!

Má ơi!

Xa một ngày thôi nhớ má nhất trên đời.

Ẩm thực đông tây dẫu ngon nhưng con vẫn nhớ,

Mồ hôi của má - mùi quê hương xứ sở,

Những món má làm đầy gia vị tình thương.

Má của con - người mẹ rất bình thường,

Là thính giả nhiệt tình, kiên nhẫn nhất,

Ngày nắng, mưa hay những đêm đen như mực,

Chở đài phát thanh ngày bao buổi đến trường

Rôm rả chuyện lớp, trường, chuyện tình thương mến thương....

Ngày kể chưa xong, tối nằm trên giường kể tiếp.

Mom à,

Con hỏi mom: Tình yêu là có thật

Hay chỉ là mộng mơ khi gió mát trăng thanh?

Mom: Tình yêu chính là sự chân thành,

Chỉ con tim mới nhìn thấy được,

Là cho đi không so đo hơn thiệt,

Là hy sinh, là trách nhiệm lặng thầm!

Ồ, ra thế, trái tim con nhỏ lắm,

Chỉ đủ nhận ra ai đang làm bệ phóng dưới chân mình!

Ai đang nâng đỡ từng bước chân chập chững,

Mong một ngày con vững bước ra khơi.

Con chưa đủ khôn để hiểu hết những bão táp của biển đời,

Nhưng con đã đủ lớn để nhận ra những giọt mồ hôi hòa nước mắt.

Ồ! Là báu vật! Con chính là báu vật!

Là tình yêu, là lẽ sống của đời mom!

Bão táp mưa sa chưa chạm đến người con

Bởi đã có dáng mom vững vàng che chở.

Thời gian ơi sao Ngài cứ nỡ

Làm cho tóc mẹ con thêm bạc từng giờ?

Có phải tại con đã quá thờ ơ

Để Người lầm lũi trên đường đời hiu quạnh?

Thời gian ơi con xin Ngài chầm chậm,

Chờ cho măng chóng vụt lớn thành tre,

Để mẹ không còn thao thức những đêm hè,

Và đêm đông Người được bình yên ngon giấc,

Để đêm đêm khi con choàng tỉnh giấc,

Vẫn luôn còn bàn tay ấm áp cận kề.

Một kiếp người có mấy cơn mê,

Để khi tỉnh biết tìm đâu hạnh phúc?

Nguyên Jasmin

27/8/2016

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #tho