Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 7 : Một ngày

Tiêu Chiến vẫn theo thói quen thức sớm. Buổi sáng thức dậy tâm trạng vô cùng tốt nhưng cơ thể lại mệt mỏi không bước xuống giường chỉ muốn nằm trong vòng tay người đàn ông ấy. Ngước lên ngắm nhìn người ấy đang ngủ say giấc trông hắn càng đẹp ôn nhu biết bao khác hẳn với lúc hắn điên cuồng trên giường. Đưa tay lên chạm theo sống mũi của người đó bỗng lực tay tóm lấy tay anh đưa vào trước cơ ngực săn chắc ấy. Bị bắt tại trận Tiêu Chiến cúi đầu chốn chốn nhưng ai đó cứ nắm chặt lấy tay anh để trên ngực, tay kia ôm anh chặt vào lòng hơn.

"Còn ngắm nữa là tôi phạt em đấy" Vương Nhất Bác ôm chặt giọng nhẹ nhàng ghẹo đùa. Tiêu Chiến chốn trong lòng người đó nở nụ cười hạnh phúc. Cúi xuống hôn nhẹ lên đỉnh đầu Vương Nhất Bác coi như là phần thưởng cho buổi sáng sau đó ôm anh nằm như thế. Hôm nay hắn thực sự lười, lười không muốn xuống giường, lười không muốn làm việc chỉ muốn ôm mỹ nhân này trong lòng chiếm lấy.

"Đã lâu lắm rồi em chưa đi làm chỉ sợ....." Tiêu Chiến ngước lên nhìn người ấy giọng mũi nũng nịu.
"Chuyện đó em không phải lo" Vương Nhất Bác ôm Tiêu Chiến cứ vậy nói nhẹ nhàng. Ngừng một chút hắn nói tiếp

"Giờ em chỉ cần toàn tâm toàn ý để trên người chăm sóc tôi được rồi còn chuyện công ty tôi sắp xếp xong rồi"

"Là sao em không hiểu" Tiêu Chiến rút tay khỏi ngực chống tay định ngồi dậy nhưng nơi đó vừa theo phương vuông góc thì nhói lên khiến anh mặt nhăn nhó "A" một tiếng.

"Em xem. Nên nghỉ ngơi rồi" Vương Nhất Bác kéo Tiêu Chiến xuống lòng mình tay còn lại nơi eo anh xoa xoa cho bớt đau.
"Công ty em tôi đã mua lại rồi. Thời gian qua tôi cũng thay đổi một số nhân viên tạm thời trong công ty tạm thời em vẫn nên ở nhà tốt hơn hoặc có thể đến công ty lớn của tôi để tôi có thể ngắm em mỗi giờ"

Tiêu Chiến mỉm cười hạnh phúc rồi cứ thế nằm trong lòng người đàn ông ấy. Cứ vậy chìm vào giấc ngủ cho đến khi tỉnh dậy thì không thấy Vương Nhất Bác bên cạnh. Anh lại gương mặt buồn rầu suy nghĩ rằng mình chỉ là nơi đến vậy thôi người ta muốn đi lúc nào thì đi. Anh cảm thấy mình như làm vui lòng người ta hết vui người ta lại để anh một mình như vậy. Tiêu Chiến gượng xoay người đi kéo chăn chùm kín người không để ánh sáng đi vào dù chỉ một chút. Bỗng tiếng cửa phòng mở lọt vào tai anh, anh giật mình hạ chăn quay người qua.

"Dậy ăn sáng nào thỏ con" Vương Nhất Bác đặt khay thức ăn trên tủ cạnh giường rồi ngồi xuống giường. Tiêu Chiến đôi mắt cứ long lanh như sắp khóc nhìn người ấy.
"Em sao vậy?" Vương Nhất Bác kéo chăn xuống khẽ hỏi
"Em...em...em cứ tưởng anh bỏ em đi rồii" Tiêu Chiến giọng mũi cảm giác chỉ thêm chút nữa là nước mắt có thể rơi xuống.
Vương Nhất Bác cười lên đến gần Tiêu Chiến hơn ôm lấy Tiêu Chiến vào lòng vỗ vỗ đôi vai mỏng manh ấy
"Ngoan nào dậy ăn sáng rồi tôi làm sạch người cho em chúng ta ra ngoài hóng gió được không nếu em còn đau thì ngày mai chúng ta đi" cúi xuống hôn nhẹ lên trán Tiêu Chiến rồi ghé tai thì thầm.
Tiêu Chiến đỏ mặt rồi cười hạnh phúc "Đi luôn cũng được"
Cứ nằm trong lòng, người đàn ông ấy bón từng miếng thức ăn cho anh, uống miếng sữa nhoen miệng rồi Vương Nhất Bác cúi xuống mút lấy đôi môi ấy khen sữa cực kì ngọt. Dùng xong bữa Vương Nhất Bác đứng dậy dọn đồ ra ngoài rồi trở lại giường bế Tiêu Chiến vào phòng tắm cứ vậy trêu đùa nước trong đó. Lau sạch cơ thể ấy bế ra ngoài để người ấy trên giường. Vương Nhất Bác bước tới tủ cẩn thận chọn bồ đồ thể thao mặc cho Tiêu Chiến.

Cửi áo khoác tắm xuống cả cơ thể ấy cứ đẹp tuyệt trên mắt Vương Nhất Bác. Mặc quần rồi đến áo. Nơi đầu nhũ ấy cứ đỏ hồng giữa bờ ngực trắng ấy làm sao chịu nổi. Kéo áo xuống hắn đưa cả đầu nơi trong áo đó mút lấy đầu nhũ. Tiêu Chiến giật mình ngã người chống tay xuống giường.
"Đừng... đừng như vậy chứ" định hình lại Tiêu Chiến đưa tay đập đập người Vương Nhất Bác. Vương Nhất Bác đưa người ra rồi hôn lấy môi Tiêu Chiến. Tiêu Chiến cuốn theo người đó rồi từ từ ngả người xuống. Vương Nhất Bác đứng giữa hai chân rồi đè lên người Tiêu Chiến. Môi lưỡi quấn lấy nhau rồi bỗng Vương Nhất Bác rồi ra hôn một cái.

"Được rồi hôm nay chúng ta còn có chuyện phải làm" Vương Nhất Bác đứng thẳng người rồi bước qua lấy áo khoác cho Tiêu Chiến. Tiêu Chiến một mặt ngơ ngác ngồi thẳng lại trên giường "Việc gì ạ?"
"Em còn nhớ lần trước mẹ tôi đến chứ mai là cuối tuần rồi, có một buổi hóa trang ở đó. Mẹ tôi thực sự mong em đến. Bà ấy thích em" Vương Nhất Bác quay lại bên Tiêu Chiến xoa đầu rồi khẽ nói
"Em cũng thích bà ấy. Nhưng em chưa có lễ phục" Tiêu Chiến ngẩng lên với đôi mắt long lanh ấy.

Cứ thế kéo Tiêu Chiến ra xuống lầu rồi để Tiêu Chiến đứng trước cổng như vậy
"Motor được chứ?" Vương Nhất Bác bỗng đi vào hẻm rồi phóng ra với một con xe motor.
"Sáng nay lúc em ngủ tôi đưa xe đi bảo dưỡng giờ ngồi motor được chứ"
Tiêu Chiến gật đầu mỉm cười bước đến bên cạnh Vương Nhất Bác cầm lấy mũ bảo hiểm đội lên đầu. Bước lên ngồi yên sau của motor anh bám nhẹ trên vai Vương Nhất Bác.
Vương Nhất Bác cầm lấy hai tay anh rồi kéo chặt để hai tay anh ôm chặt vào eo mình. Anh cứ vậy ôm người ấy trong lòng mỉm cười

Vương Nhất Bác cứ vậy phóng đi với tốc độ không quá nhanh vì đây là đường cao tốc có nhiều xe cộ qua lại với để tránh va đập mạnh nơi hậu bệ của Tiêu Chiến giảm đau lưng. Đến khi đứng trước một spa chăm sóc làm đẹp. Hạ chân chống Tiêu Chiến bước xuống Vương Nhất Bác cởi bỏ mũ bao hiểm cho Tiêu Chiến. Đi cùng Tiêu Chiến bước vào mọi nhân viên đều bước ra cúi chào Vương Nhất Bác.
"Làm mọi thứ tốt cho em ấy" Vương Nhất Bác đưa lệnh nơi spa ấy. Nơi đây là spa thuộc chi nhánh công ty của Vương Nhất Bác. Công ty Vương Nhất Bác là công ty hàng đầu về làm đẹp, trang phục, trang sức ai bảo hắn sinh ra trong gia đình nhà nội làm về trang sức nhà ngoại thuộc top làm đẹp như vậy. Sau khi xác nhập lại thành một công ty lớn như vậy ba hắn kêu hắn từ nước ngoài trở về tiếp quản công ty.
"Vậy anh đi đâu?" Tiêu Chiến quay qua nhìn Vương Nhất Bác rồi nói giọng ấm.
"Ngoan ở đây tôi đi gặp một người bạn ngay đây thôi! Em yên tâm" xoa xoa đầu Tiêu Chiến rồi véo má anh một cái cười nhẹ.
Mọi người người bên cạnh được pha thồn cẩu lương bởi Vương tổng ạ

Vương Nhất Bác bước ra ngoài rồi phóng xe đi. Tiêu Chiến bước vào phòng chăm sóc đặc biệt từ từ thưởng thức mọi dịch vụ tốt nhất ấy. Vương Nhất Bác đi đến một cửa hàng cafe rồi bước vào
"Đã lâu không gặp" Người đàn ông ấy lên tiếng
"Lâu không gặp. Sao tự dưng hôm nay lại muốn gặp tôi. Có chuyện sao"
Không sai người đó là người bạn của ba Vương Nhất Bác người đã để anh đi vào con đường phục tùng mệnh lệnh đó
"Thấy cậu nhóc đó được nha" ông ta cười nói giọng điệu ghẹo Vương Nhất Bác.
Vương Nhất Bác nhếch miệng cười "Dù sao thì em ấy cũng tốt hơn nhiều người và có não hơn một số người nào đó"
Cuộc nói chuyện cứ thế cảm giác như là oan gia nhưng thực chất chỉ là hai người đã dùng cách này bạo hành nhau từ 6 năm trước rồi.

Nhìn đồng hồ đã đến giờ đón Tiêu Chiến rồi hắn đứng dậy rồi bước đi lấy xe vội trở về đón thỏ con ấy. Vào tới spa đi lên phòng chăm sóc của Tiêu Chiến thấy Tiêu Chiến đang tận hưởng một cách thả lỏng nhất. Nụ cười tươi ấy Vương Nhất Bác thực sự yêu. Vương Nhất Bác lại gần bảo nhân viên ra ngoài. Cúi xuống hôn vào môi Tiêu Chiến một cái. Tiêu Chiến mở mắt cười tươi nhìn người ấy. Bật người dậy xuống khỏi giường rồi đứng trước mặt Vương Nhất Bác.

Vương Nhất Bác ôm anh vào lòng "Em cảm thấy thế nào?"
"Tốt lắm" Tiêu Chiến cười lên rồi cứ thế ôm lấy Vương Nhất Bác.
Ra khỏi spa Vương Nhất Bác đội mũ bảo hiểm cho Tiêu Chiến rồi phóng xe đi. Đi thẳng về nhà Vương Nhất Bác nơi lần đầu hai người cùng nhau.
"Sao lại về đây?" Tiêu Chiến bước xuống xe rồi ngơ ngác hỏi.
"Từ mai em qua đây ở với tôi luôn đi" Vương Nhất Bác cởi mũ rồi nhéo nhéo mũ Tiêu Chiến.
Đi vào thang máy Vương Nhất Bác cầm lấy tay Tiêu Chiến dẫn đến một phòng nơi lễ phục thực sự trông như một cửa hàng.
"Em muốn bộ nào cứ tự nhiên" Vương Nhất Bác ôm lấy Tiêu Chiến hôn một cái bào trán rồi bảo Tiêu Chiến tự chọn lễ phục. Tiêu Chiến bước đi cả một lượt rồi chọn một bộ mình cảm thấy ưng ý nhất đi đến khoe Vương Nhất Bác.

Vương Nhất Bác bước đến mở cánh lấy một cái hộp mỏng đưa cho Tiêu Chiến "Tôi hy vọng em sẽ mặc nó bên trong:
Tiêu Chiến nhận lấy bộ đó mở ra thì mặt anh vô cùng ngượng ngùng.

------bộ như nào thì đến chap sau mới biết được :(( giờ mặc bên trong chứ có phải bên ngoài được mà miêu tả, thứ Web nham hiểm -------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro