Chương 5 : Danh phận
Đã 5 giờ sáng Vương Nhất Bác quay lại khách sạn nơi Tiêu Chiến đang say giấc. Hắn mở cửa nhẹ nhàng để không đánh thức Tiêu Chiến sau đi đến bên cạnh Tiêu Chiến đặt nụ hôn lên trán Tiêu Chiến. Tiêu Chiến khẽ đụng người nhưng vẫn say giấc. Vương Nhất Bác thấy Tiêu Chiến đụng người liền đưa tay qua xoa đầu Tiêu Chiến vuốt nhẹ người anh để anh ngủ thêm chút nữa. Sau đi ra ghế ngồi xuống mở laptop tiếp tục công việc của mình. Cứ như vậy có chút mệt mỏi hắn chống tay ngay bàn nhắm mắt một chút rồi thiếp đi mất. Vẫn như thường lệ Tiêu Chiến tỉnh dậy với tư thế khá khó chịu, đầu thì đau do hôm qua uống nhiều rượu. Dụi dụi mắt xoa xoa thái dương anh cố mở mắt lớn về phía cửa sổ thì đập vào đôi mắt anh là hình bóng người đàn ông ấy. Anh bước xuống giường đi đến bên Vương Nhất Bác đưa chăn khẽ đắp lên muốn tránh người đó tỉnh giấc. Vương Nhất Bác khó ngủ nên giấc không sâu khi thấy động tĩnh liền tỉnh giấc thấy Tiêu Chiến đang cạnh mình thì đưa tay cầm lấy tay Tiêu Chiến kéo Tiêu Chiến lại ngồi trên đùi mình.
"Sao anh không lên giường ngủ ?" Tiêu Chiến cúi xuống thì thầm vào tai người kia với vẻ mặt nũng nịu.
"Tôi nói rồi tôi không ngủ chung giường với ai" Vương Nhất Bác để Tiêu Chiến ngả người xuống rồi ghé sát tai Tiêu Chiến thì thầm đôi mắt thì dán chặt lấy Tiêu Chiến
*chụt...* Vương Nhất Bác hôn Tiêu Chiến một cái như thay lời chào buổi sáng. Tiêu Chiến cảm thấy không đủ thỏa mãn vẫn muốn được hắn ôm hôn thêm chút nữa. Anh đưa tay lên cổ Vương Nhất Bác là nơi vững kéo lấy đưa môi mình lên hôn lấy Vương Nhất Bác. Vương Nhất Bác thấy anh chủ động liền cho anh thỏa mãn. Đưa lưỡi tách hàm chiếm lấy tinh khôi. Đôi lưỡi cứ lượn qua lượn lại đến khi Tiêu Chiến thấy Vương Nhất Bác đưa tay xuống eo nắn lấy một cách mạnh bạo. Nơi ấm nóng ấy lại cương cứng lên vì đùi anh cảm nhận được. Anh rời môi Vương Nhất Bác vì sợ mình sẽ đi quá giới hạn. Bản thân anh cũng muốn được hắn cưng chiều được ham muốn từ hắn nhưng anh đang tự nghĩ anh với hắn là mối quan hệ gì ? Là bạn giường hay chỉ xã giao không có một cái danh nghĩa đến bạn bè cũng không phải.
Đang trong mớ suy nghĩ lung tung thì Vương Nhất Bác kéo anh xuống rồi hôn lên trán anh.
"Làm sạch người rồi tôi đưa em về" Vương Nhất Bác cứ như thế bế anh lên đi đến phòng tắm thì anh dẫy ra nhảy xuống kêu tự tắm được rồi. Cả tai cả mặt anh cứ đỏ lên đâu phải là lần đầu làm chuyện đó. Lần đó chỉ là ham muốn nhất thời còn bây giờ anh lại suy nghĩ về mối quan hệ đó. Người đàn ông đó thực sự quan tâm anh, tất cả thứ anh muốn hắn đều cho nhưng duy cái anh cần thì lại không có. Danh phận là thứ anh muốn biết ngay bây giờ chứ không phải chỉ là một người hắn muốn đến thì đến muốn đi thì đi muốn anh làm gì cũng phải làm theo.
Tắm xong anh bước ra ngoài với gương mặt e dè không vui cười như vừa nãy. Vương Nhất Bác bước qua nắm lấy tay anh kéo đi như thế. Xuống dưới nơi lễ tân làm thanh toán trả phòng Vương Nhất Bác bảo anh đứng đó chờ hắn quay lại anh chỉ gật đầu nhẹ. Thanh toán xong Vương Nhất Bác lại đưa vòng tay qua eo anh như thế đi ra như một cặp tình nhân. Hắn mở cửa không quên để tay bên trên tránh anh cụng đầu. Tiêu Chiến bước vào xe không nói gì chỉ hạ cửa kính nhìn ra ngoài. Xe cứ lướt đi cảm gian không gian thật tĩnh lặng Vương Nhất Bác vẫn tập trung lái xe anh thì chỉ nhắm mắt lại hưởng thụ bầu không khí ấy.
Xe vừa dừng lại Tiêu Chiến mở mắt thấy mình đang dừng ở trước một cửa hàng. "Để em lấp đầy bụng đã rồi chúng ta về. Nơi này khá xa nhà em nên tôi sợ em không chịu được" Vương Nhất Bác đưa tay sang xoa xoa đầu Tiêu Chiến nhẹ nhàng nói. Tiêu Chiến chỉ nhìn sang gật gật đầu rồi mỉm cười lễ phép. Tiêu Chiến qua bàn ngồi xuống Vương Nhất Bác thì bên đó gọi món giúp anh. Anh cứ ngồi đợi thơ thẩn thì Vương Nhất Bác đi qua từ đằng sau cúi xuống cắn nhẹ tai anh khiến anh rùng mình.
"Em đang nghĩ gì đó ?" Vương Nhất Bác bước qua ngồi đối diện nhìn anh cười nụ cười ngọt ngào ấy. Không lẽ anh lại rung động anh chỉ liếm môi tay thì cứ bấu vào nhau. Vương Nhất Bác đưa tay qua nâng cằm anh lên để mắt anh mắt hắn nhìn nhau. Hắn cứ nhìn chằm chằm vào mặt anh khiến anh cứ đỏ mặt lên anh đứng dậy xin phép đi vào nhà vệ sinh.
Anh vào nhà vệ sinh xả nước lấy nước hắt lên mặt soi bản thân trong gương. Vừa ngẩng đầu lên anh thấy Vương Nhất Bác đang ngay đăng sau mình. Anh giật mình quay lại thì Vương Nhất Bác lao người đến túm lấy eo anh kéo sát lại miệng lầm nhẩm vẻ mặt khó chịu "đống hợp đồng chết tiệt" sau chiếm lấy đôi anh. Anh cự tuyệt sau đập đập vào vai hắn rồi sau đó buông thõng xuống. Hắn bế anh lên để anh ngồi trên bệ rửa rồi hôn xuống cổ anh. Anh cứ ngửa cổ ra sau nhắm mắt lại như hưởng thụ. Nhấm nháp cần cổ nhỏ bé hắn kéo chặt eo anh hơn. Chiếm lấy đôi môi anh lần nữa, anh đưa tay vòng qua sau cổ hắn. Môi lưỡi triền miên hắn đưa tay xuống luồn vào trong quần bóp lấy mông anh rồi tiện tay chạm nơi hậu huyệt mẫn cảm. Anh giật người đẩy hắn ra thở gấp, tim đập nhanh "Đây không phải chỗ". Hắn đứng nhìn anh rồi rồi cười cười bước đến bế anh xuống ôm lấy anh. Anh cứ thế trong vòng tay hắn.
Quay lại bàn ăn anh cảm thấy vui vẻ hơn lúc bước vào hắn kéo ghế anh ngồi xuống. Hắn ngồi đối diện rồi lấy dĩa và muỗng lau sạch đưa cho anh. Anh vui vẻ nhận lấy rồi ăn ngon lành đĩa mỳ ý sốt cà ấy. Có lẽ vì tối qua uống rượu bụng lại không có tý gì lót dạ nên sáng nay khá đói anh ăn hơi nhanh sốt nhoen bên miệng. Hắn đưa tay qua lau lấy miệng anh rồi trực tiếp đưa sốt đó qua miệng mút lấy. Anh vui vẻ nhưng nụ cười cũng ngại ngùng. Ăn xong anh vô nhà vệ sinh rửa tay còn hắn đi thanh toán. Đứng đợi anh ở cửa thấy anh vừa bước tới hắn vui vẻ nắm lấy tay anh cứ vậy đi ra xe. Hắn mở cửa không quên để tay bên trên che chắn.
"Nhà còn khá xa em nên nghỉ thêm chút nữa" Vương Nhất Bác quay qua véo véo má Tiêu Chiến. Tiêu Chiến mỉm cười rồi gật gật đầu ngoan ngoãn hạ thấp ghế nằm xuống. Vương Nhất Bác thấy Tiêu Chiến nghe lời liền hôn anh một cái như phần thưởng sau quay người kéo dây an toàn rồi lái xe đi. Đoạn đường khá xa mọi thứ trong xe yên lặng hắn tâm trung hơn đạp ga xe cũng nhanh hơn. Gần đến nơi Tiêu Chiến bừng tỉnh giấc rồi ngồi hẳn dậy. Thấy Tiêu Chiến tỉnh Vương Nhất Bác đưa tay xoa đầu Tiêu Chiến cười ôn nhu. Đưa tay xuống nắm lấy tay Tiêu Chiến cứ để luôn vậy tay còn lại lái xe. Vương Nhất Bác khiến Tiêu Chiến cảm thấy khá hạnh phúc.
Về đến trước cửa nhà của Tiêu Chiến, Vương Nhất Bác đưa tay Tiêu Chiến lên hôn một cái rồi hôn lên trán anh như lời tạm biệt. Anh nụ cười tươi nhất với hắn nhưng khi hắn nhắc đến chuyện hợp đồng anh liền cảm thấy bản thân như bị lợi dụng bị mua chuộc hạnh phúc. Anh gật gật đầu như tạm biệt. Vương Nhất Bác lái xe đi, Tiêu Chiến bước lên nhà dọn dẹp nhà sau đó đi tắm thả lỏng bản thân trong bồn tắm. Anh cảm thấy vừa mệt vừa phiền vì mấy ngày nay đã không đi làm mà cắm đầu vào những thứ không đâu. Vừa hạnh phúc nhưng sự thật cũng không hạnh phúc như anh tưởng vì đây chỉ cuộc giao dịch. Anh bước ra ngoài sấy khô tóc rồi ngồi vào bàn làm việc nhìn đống giầy cần phải làm thật mệt mỏi mà. Cứ như vậy mấy tiếng đồng hồ cho đến khi anh bước ra ngoài đến một cái tủ để lấy đồ thì vô tình nhìn thấy sấp giấy hợp đồng đó. Anh lặng người vài giây rồi cầm nó ra bàn làm việc. Gạt đồ án sang một bên anh mở hợp đồng ra
Điều thứ 95 Người phục tùng sẽ luôn đúng giờ khi Người áp đạt muốn
Điều thứ 96 Người phục tùng phải ăn mặc theo cách Người áo đặt đề ra
Điều thứ 97 Người phục tùng khi nghe từ "Đỏ" phải lập từ đến "Phòng đỏ" và quỳ trước cửa chờ Người áp đặt
Điều thứ 98
Điều thứ 99
Điều thứ 100......
Rồi cứ thế đọc đến hơn 200 điều kiện thì anh quá mệt mỏi có những thứ vượt ngoài anh tưởng tượng. Những điệu dáng khi quan hệ, những thủ thuật khi Người áp đặt đề ra, sự chịu đau đòn roi, dưới dây xích đả cụ .... Tiêu Chiến đang đau đầu thì Vương Nhất Bác gửi tin nhắn tới "Em vẫn ổn chứ?" Tiêu Chiến mở xem nhưng vẫn chưa có trả lời thì Vương Nhất Bác lại nhắn tiếp "Tôi đang dưới lầu nhà em". Tiêu Chiến đọc được liền bước qua cửa sổ kéo chút rèm cửa ngó qua. Đúng thật Vương Nhất Bác đang đứng dưới cửa anh có lên mở cửa hay không suy nghĩ thêm thì Vương Nhất Bác lại nhắn thêm "Nếu em không mở thì tôi tự lên đó, tôi biết em đang trên lầu". Tiêu Chiến đọc xong thì với cái áo mỏng khoác vào người rồi đi xuống mở cửa.
Vừa thấy Tiêu Chiến Vương Nhất Bác miệng không khép được mà cười nhếch lên cứ thêm dán chặt đôi mắt trên người anh. Vừa bước qua cửa Vương Nhất Bác đã kéo eo anh sát vào bản thân hít lấy hương thơm trên người anh. Tiêu Chiến né người ra rồi nhanh chân đi lên nhà dọn dẹp một chút. Vương Nhất Bác bước vào từ sau ôm lấy anh ôm chặt vào lòng mình. Tiêu Chiến cảm thấy thật ấm áp nhưng sau đó rời ra ngồi xuống ghế giữ khoảng cách với Vương Nhất Bác
"Đã muộn rồi sao anh còn tới đây?"
"Tôi nhớ em, nhớ hương thơm của em, nhớ cơ thể của em"
Vương Nhất Bác đi tới chỗ Tiêu Chiến ngồi xuống cầm lấy tay Tiêu Chiến hôn lấy. Tiêu Chiến ngồi ngơ người đôi mắt long lanh ấy cứ nhìn lấy Vương Nhất Bác. Bỗng cúp điện mọi đèn trong nhà tối om không thấy gì chỉ biết đôi môi ai đó đã bị Vương Nhất Bác chiếm lấy. Vương Nhất Bác kéo chặt anh không cho anh vùng vẫy cứ thế mút nhấm đôi môi Tieu Chiến. Tiêu Chiến không cự tuyệt chỉ vòng tay đưa ra sau cổ Vương Nhất Bác đắm chìm trong nụ hôn ấy. Đè Tiêu Chiến xuống sofa Vương Nhất đưa tay đỡ eo nằm đè trên người Tiêu Chiến môi lưỡi vẫn triền miên không dứt. Cúi xuống hôn lên cổ Tiêu Chiến hắn đưa tay luồn vào áo nắn lấy đầu nhũ xoa xoa. Miệng hắn rời cổ trực tiếp mút lấy đầu nhũ tay con lại đưa xuống vuốt vuốt hạ thân của Tiêu Chiến. Cứ nhắm mắt đê mê như vậy Tiêu Chiến như cuốn theo bỗng điện có trở lại cảnh tưởng Tiêu Chiến đang nhắm mắt hưởng thụ cứ thế phô bày trước mặt Vương Nhất Bác. Tiêu Chiến bật dậy thẹn quá chạy vào phòng đóng cửa lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro