Linh đình nhưng lòng lại..
Vậy là còn mấy canh giờ nữa thôi..nàng sẽ xa nơi này.. Lại đến nơi đất xứ lạ.. Cũng là nơi nàng căm ghét đến xương tủy.
"Tiểu thư tiểu thư.. À không phải là Nhị thiếu phu nhân của Tần Đế chứ nhỉ. Chuẩn bị ra rồi sao người còn ngồi ở đây.. Người đâu vào chuẩn bị giúp Nhị thiếu phu nhân. "Chả ai khác đó là Xoan
"Không cần đâu. Ta tự có thể mặc được mà, Xoan ngươi theo ta bao năm chắc cũng hiểu ta nhất. Nay lại theo ta xa như vậy.. Nếu ngươi k muốn ta có thể tìm 1 gia đình danh giá để người được hưởng no ấm. Ta xem người là muội muội của mình.Ngươi muốn thế nào" sau khi Lệ cơ nói xong Xoan vội quỳ rạp xuống, vừa khóc vừa xin..
" đừng .. Người ở đâu ta ở đó. Ta theo người bao năm nay.. Người cũng là tỷ tỷ của ta ... Người đừng bỏ ta. Huhuu"
"được rồi. Nếu muội nguyện ý theo ta.. Ta đúng là nhìn lầm muội. Nhanh chuẩn bị sắp đến giờ rồi" Lệ cơ thúc giục.
Sau khi soạn sửa xong, nha hoàn từ bên ngoài chạy vào. "mời tiểu thư..mọi người vẫn chờ"
Nàng cố nở nụ cười.. Ngoài kia linh đình nhưng lòng lại....
Vì đã xinh đẹp khuynh quốc khuynh thành nàng chỉ cần thêm tý son thoi cũng đã đẹp. Vậy mà hôm nay, nàng như tiên nữ trong bộ đồ hỉ màu đỏ. Tôn lên làn da trắng bóc. Khuôn mặt trái xoan.
"Như tiên giáng trần vậy.."
"Oaa sao người có thể đẹp đến vậy"
Bao lời khen ngợi nàng không hết..
Nàng chỉ cười nhẹ.
K lâu sau. Xuất hiện trước mặt nàng. Một người cao to.. Khuôn mặt như đúc tượng tạo thành chàng .. Đẹp hoàn mĩ.. Nhưng nàng đâu có rảnh để nhìn đâu.
"Đúng là trai tài gái sắc mà"
"Trai thì phong lưu, nàng thì diễm lệ thật xứng đôi"
.....
Bắt đầu
"Nhất bái thiên địa. Nhị bái cao đường. Phu..."
"Khoan , ta có chuyện muốn nói" từ đâu đó trong đám khách.. Một cô nương ?
"Ngươi có việc gì thì để sau hãy nói. Tiếp tục đi" Lệ cơ bất mãn lên tiếng. Ai đó bên cạnh lại thấy có cảm giác lạ lùng bên trong. Phấn kích khi nàng muốn làm dâu chăng?
" ngươi im miệng. Ngươi dan díu với thái tử còn vênh mặt hôn lễ với nhị đại hoàng tử sao? Ngươi k còn trong trắng. Làm sao xứng.."
Bốp!
Đứng trước mặt cô là người lạnh lùng cao ngạo đó.. Tát ư? Sao có thể?
" ngươi bị ả ta lừa. K lẽ còn dung túng cho ả ta?"
"Việc gì ta phải tin ngươi. Ta tin nàng... Đúng không nương tử" đôi mắt nhìn nàng đầy thâm tình, ngay cả hắn cũng k biết
Vừa nói vừa nhìn lại Lệ cơ.
Ai cũng chỉ cùng 1 suy nghĩ " đây là người mang danh là lạnh lùng, k bao giờ liên quan đến chuyện người khác đây sao? Ặc ặc ánh mắt sao nhìn thâm tình thế kiaaaa"
**bây giờ mình gọi nhị đại hoàng tử là Tần Đạt nhé**
" kéo con tỳ nữ này ra ngoài , thật mất hứng" hắn chả buồn nhìn
Quay qa " nương tử, thật làm nàng mệt lòng rồi, nhanh chúng ta tiếp tục" (đúng là lật mặt nhanh hơn sách mà :< )
Cuối cùng thì hôn lê cũng hoàn thành.
Lê cơ ở trong phòng vẫn ngồi đợi Tần Đạt . thầm rủa trong lòng " làm gì mà lâu thế? Bà còn phải ngủ nữa chứ, mẹ nó"
" nương tử, ta đây" không biết vì sao, từ khi gặp Lệ cơ, Tần Đạt cảm giác mình phải bảo vệ và yêu thương nàng nhiều hơn nữa nữa.
" mới nhắc đã đến, chết chắc thiêng lắm đây" nàng nói thế thôi. Chứ trong lòng vui vui lắm.
P/s: chap sau có H+ nặng lắm người ơi
Ai còn thỏ con thì đừng vào :< rất chi là -.-.....
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro