Tác giả: zhengqi123
Summary: "Khi bạn quá nhớ mong một ai đó, người đó sẽ bước vào giấc mơ của bạn."
Dịch với mục đích phi thương mại và đã được sự cho phép của tác giả. Vui lòng không sao chép
----------------------------
"Xuống ăn trưa đi, Killian."
Kyllian đang nằm trên giường lướt Instagram thì nghe tiếng mẹ gọi.
Hôm nay là 24 tháng 12, đêm Giáng sinh và cậu không có buổi huấn luyện nào.
Kylian cũng vừa đón sinh nhật lần thứ 24 cách đây 4 ngày.
Không khí trên bàn ăn thoải mái hơn hẳn mọi ngày, em trai cậu, Ethan Mbappe, đang hào hứng kể cho bố mẹ nghe về giai thoại buổi tập ngày hôm kia.
Ở tuổi 15, cậu bé vẫn còn quá nhiều kỳ vọng vào Paris và bóng đá.
Sau bữa tối, Kyllian mặc áo khoác và bước ra khỏi nhà.
Mẹ gọi với theo rằng hôm nay là đêm Giáng sinh, vì vậy cậu nên về sớm để nướng bánh.
Không khí Giáng sinh rộn ràng trên đường phố Paris, khắp các cành cây đều được giăng dải đèn, treo đầy những tấm thiệp chúc mừng Giáng sinh, đâu đâu cũng có thể thấy cây thông Noel.
Có một dãy sạp hàng ven sông Seine, điều chỉ có thể thấy vào dịp Giáng sinh.
Đủ loại người chen chúc trên đường phố Paris, nói cười rôm rả, Paris lạnh lẽo dường như còn phảng phất chút tình người.
Kyllian không thích chỗ đông đúc nên dừng lại ở một quầy hàng khuất nhất ở cuối đường, chủ quầy là một ông già có khuôn mặt đậm chất Á Đông.
Một tấm khăn đầy bụi được trải trên quầy, và vài thứ đồ lộn xộn nằm rải rác trên đó.
Toàn là đồ bỏ đi, Kyllian nghĩ.
Trên sạp hàng có một đôi chuông, bà chủ sạp nhặt một chiếc lên, tươi cười đưa cho cậu.
"Ở Trung Quốc, 'tiếng chuông' đồng âm với 'nhớ mong'. Khi gió thổi khiến chuông kêu, điều đó có nghĩa là người bạn thương yêu cũng đang nhớ bạn."
Tiếng Pháp của bà không trôi chảy lắm, nhưng không quá khó để Kyllian nghe hiểu được chúng.
Thực lòng thì có người còn nói tiếng Pháp tệ hơn thế.
Mua cũng không sao, Kyllian có hơi buồn chán nên cậu đưa tay sờ tiền lẻ trong túi.
"Hãy treo nó ở đầu giường, khi cậu quá nhớ mong ai đó, người đó sẽ bước vào giấc mơ của cậu." Ông lão thần bí nói với Kyllian. Kyllian bất đắc dĩ nở nụ cười, nhận lấy chuông rồi xoay người rời đi.
Cậu đủ lớn để không còn tin vào những câu chuyện cổ tích.
Trời đã về khuya, và đã đến lúc Kylian phải về nhà.
------
Cha lấy bánh quy ra khỏi lò trong khi mẹ khuấy mứt cho hai anh em trang trí bánh quy.
Một năm nữa lại trôi qua, Kyllian thầm nghĩ.
Sau bữa tối, khi trở về phòng, Kyllian lại mở điện thoại.
PSG vừa đăng video chúc mừng Giáng sinh của họ, trong đó,
Người Pháp nói "Joyeux Noël",
Người Brazil nói "Feliz Natal".
Cậu tìm đến ins của cầu thủ người Brazil và thấy Neymar đang đứng trong phòng, mặc áo phông đỏ, bên cạnh là cây thông Noel và mô hình tháp Eiffel đang phát sáng.
Kyllian nhớ lại khoảnh khắc cậu và Neymar cùng nhau đến tháp Eiffel lần đầu tiên.
Đó là năm năm trước, sắp sửa trở thành sáu năm, Kyllian nhìn ra ngoài từ ô cửa sổ sát trần, tháp Eiffel vẫn ở đó, trên đại lộ Champ de Mars, lạnh lùng và uy nghiêm.
Kyllian lôi chiếc chuông ra khỏi túi.
Chuông gió phương Đông không giống với của phương Tây và cậu ngắm nghía nó một lúc trước khi đặt xuống.
Chiếc chuông bạc nhỏ phản chiếu ánh sáng lờ mờ dưới ánh đèn, cậu chợt nhớ tới lời ông lão nói.
Thế nên, cậu treo chiếc chuông lên đầu giường.
Kyllian tắt đèn.
——————————————————————
Kyllian thực sự mơ một giấc mơ.
Cậu không nhớ lần cuối cùng mình nằm mơ là khi nào, cậu luôn có lịch trình đều đặn, sau một ngày huấn luyện mệt mỏi, đặt lưng xuống giường cậu sẽ ngủ rất say và cũng sẽ không nằm mơ.
Nhưng lần này, Kyllian biết chắc chắn rằng mình đang ở trong một giấc mơ.
Cậu không quá hoảng sợ, trong mộng người ta luôn dễ dàng tiếp nhận những điều kỳ lạ.
Cậu đang ngồi trong một quán cà phê xa lạ với một miếng bánh chocolate trước mặt.
Lạ thật, Kyllian chưa bao giờ thích bánh chocolate.
Cậu ngẩng đầu lên, nhận ra người ngồi đối diện là Neymar với đôi khuyên tai lạ mắt.
Mình có nhớ anh ấy nhiều không? Rõ ràng là họ vẫn gặp nhau trong buổi huấn luyện cách đây vài ngày.
Cậu nhìn ra khung cảnh bên ngoài quán cà phê, nơi có tháp Eiffel được thắp sáng.
Chết tiệt, lại là tháp Eiffel.
Tòa tháp sắt cao ngất khiến Kyllian có chút khó chịu.
Chàng trai Brazil ở phía đối diện đang tập trung ăn chiếc bánh chocolate bằng chiếc nĩa tinh xảo, không hề ngẩng đầu lên.
Mọi người trong quán cà phê tán gẫu, cười nói một cách máy móc. Điều này khiến Kyllian nghĩ đến những NPC nhạt nhẽo trong trò chơi điện tử.
Giấc mơ chết tiệt!
Kyllian nguyền rủa trong lòng.
Cậu đứng bật dậy, vượt qua chiếc bàn, túm lấy cổ áo Neymar và hôn lấy chàng cầu thủ Brazil đang tròn mắt ngỡ ngàng.
Cậu nếm được vị kem ngọt ngào, chiếc bánh chocolate có vẻ không tệ lắm, Kyllian nghĩ.
Kyllian không quan tâm đến những người trong quán cà phê, họ không biểu lộ cảm xúc.
Dù sao, đây là giấc mơ của cậu, cậu có thể làm bất cứ điều gì mình muốn.
Kylian kéo anh dậy, đẩy cửa quán cà phê để bước ra ngoài, nhưng thế giới ngoài cửa xô lệch và thay đổi điên cuồng, mọi thứ xoay như chong chóng, và cuối cùng, nó dừng lại trong phòng ngủ của người Brazil.
Tại sao lại là phòng ngủ của anh ấy?
Kyllian trong mơ cũng chẳng nghĩ nhiều, bài trí trong phòng ngủ có chút khác biệt so với trí nhớ của cậu.
Có lẽ bởi đã lâu rồi cậu không ghé qua.
Kyllian đẩy đàn anh Brazil lên giường, sau những nụ hôn mãnh liệt và những cái vuốt ve vội vàng, cậu giữ giặt vòng eo mỏng của anh, tiến vào mãnh liệt và giải phóng dục vọng của mình.
Cậu cứ luôn miệng thì thầm "Je t'aime" vào tai anh,
Cụm từ đó Kylian có lẽ không bao giờ dám nói với anh trong đời thực.
Nước mắt lăn dài trên môi Neymar khi cậu lần nữa hôn lên đôi môi mềm mại của anh.
Kyllian cảm thấy trên mặt mình ươn ướt, thì ra người trong mơ cũng có thể khóc.
Họ cũng đang đón một đêm Giáng sinh bất tận cùng với Paris.
——————————————————————
"Leng keng!"
Với một tiếng chuông lanh lảnh, Kyllian tỉnh dậy trên giường của mình.
Trên bàn cạnh giường ngủ, đồng hồ báo thức vừa vặn reo lên.
Bây giờ là Giáng sinh, ngày 25 tháng 12 năm 2022, 8:30 sáng theo giờ Paris.
Kyllian vẫn luôn thức dậy vào giờ này mỗi ngày
Mọi thứ trước mắt thật quen thuộc, nhưng giấc mơ đêm qua lại có chút xa lạ.
Kyllian vẫn còn hơi choáng váng.
"Khi bạn quá nhớ ai đó, người đó sẽ bước vào giấc mơ của bạn."
Giọng ông lão lại vang lên bên tai Killian.
Cậu đột nhiên nhớ ra gì đó và vội vã mở điện thoại lên, Kyllian tìm được bức ảnh chàng trai Brazil đăng lên tối qua, cậu phóng to bức ảnh, ở một góc khuất trên cây thông Noel, Kyllian tìm thấy một chiếc chuông, chính xác cùng một cặp với chiếc trên đầu giường cậu.
Quán cà phê cậu chưa từng đặt chân đến, phòng ngủ vừa lạ lẫm vừa quen thuộc và những giọt nước mắt của người Brazil.
Người thích mơ mộng và thích chocolate chưa bao giờ là cậu .
Đó là giấc mơ của Neymar.
Kyllian là người đã bước vào giấc mơ ấy.
"Khi bạn quá nhớ mong một ai đó, người đó sẽ bước vào giấc mơ của bạn."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro