::LOAQSEE::
Trời hè mọi ngày luôn là cơn nóng bức đè ép hô hấp, dẫu cho là ban ngày nắng rực hay buổi đêm lặng gió. Hôm nay, trời đổ mưa. Cơn mưa hè khi đến rất lớn, rất vội. Để rồi mưa tạnh ngay sau khi ta chớp mắt, tưởng chừng những hạt mưa ban nãy chỉ là tưởng tượng.
Epsilon đứng lặng người nhìn dãy lều cháy rực như bó đuốc, dù có được cơn mưa rào xối qua nhưng chẳng có cách nào tắt lịm đi. Không cảm giác đau đớn từ những vết bỏng, vết cắt. Không cảm xúc trên khuôn mặt lấm lem. Nó chết lặng.
Nó từng nghĩ, có lẽ chết đi là tốt nhất mỗi khi nó bị tra tấn, hành hạ đến không ra con người. Nó từng nghĩ, có lẽ chết đi thì mới có cơ hội quay lại làm người chứ không phải con thú để người ta đánh đập. Nó từng nghĩ, nghĩ rất nhiều về cái chết.
Nhưng đến khi nó bước một chân vào cửa chết, nó lại thấy sợ. Nó muốn chết, nhưng nó sợ chết. Cái cảm giác sợ hãi bản năng khiến nó mâu thuẫn. Chết đi rồi, nó sẽ được giải thoát. Nhưng còn những kẻ mang danh là "cha", là "mẹ" kia, nó chưa bắt họ chịu những hành hạ mà đã áp lên người nó. Những con quỷ trong rạp xiếc này, nó không muốn bọn họ có thể dễ dàng ra đi khi chưa trả giá. Nó sợ, sợ nó sẽ chết trước khi tìm được em nó.
Epsilon vẫn đứng đó, không nói không động, như một pho tượng. Nó nhìn mãi về cái phía mà Psi đã ú ớ lên rồi ngất đi khi nhìn thấy điều gì đó. Trống không.
Dùng hết sức lực của một đứa bé 11 tuổi, Epsilon kéo Psi vào một bụi rậm để tránh sẽ tìm kiếm của những con quỷ kia. Đá sỏi dưới chân bị nó dùng lực tì vào làm điểm tựa, cắm phập vào da thịt non nớt của nó. Máu từ vết thương bắt đầu rỉ ra, dính lại trên đất đá. Cảm giác vừa thốn vừa xót khi cạnh đá găm sâu vào vết thương làm Epsilon hơi run lên, giác quan tưởng chừng như tê liệt của nó bắt đầu truyền tín hiệu đau đớn về đại não. Vết bỏng rát trên cánh tay như kim chân, vết roi lằn bắt đầu nhói lên âm ỉ, đau đến xương cốt ra rời. Từ những vết thương hở có máu rướm ra, cảm giác tê nhói toàn thân khiến Epsilon muốn gục ngã. Tác dụng của chất hướng thần vẫn còn sót lại trong người nó. Cả người Epsilon lảo đảo.
Đấu tranh với tác dụng của thuốc đang gặm nhắm lý trí và những cơn đau được phóng to dưới tác dụng của thuốc kích thích, Epsilon thở hồng hộc thành công lôi kéo Psi vào bụi rậm kế đó. Cảm giác mê dắm mà ghê tởm của thuốc dâng lên, bao trùm lấy sự kiểm soát của nó. Epsilon nghe loáng thoáng có tiếng gọi từ xa: "Cứu em... chị, cứu..." Trước mắt nó bổng hiện lên một bóng hình lờ mờ.
Lambda...
***
Epsilon choàng tỉnh, xung quanh ả vẫn là phòng nghỉ cho y tá ở bệnh viện tâm thần mà ả đang ẩn thân. Mọi đồ vật trong căn phòng nát bấy. Epsilon co rút người vào, người ả run lên bần bật. Ả nghe như có tiếng rít gào bên tai:
"Chết rồi! Mày hại chết nó rồi..." Epsilon ngồi lặng đi, mặc cho tiếng la hét trong đầu đang gào lên. Ả để lạc Lambda vào hang quỷ đói, và ả đã đẩy em mình vào tay một con quỷ còn ghê gớm hơn.
Ả vò mái đầu rối bù, thét lên trong tuyệt vọng. Lẽ ra khi ấy, ả không nên nói...
***
Epsilon nhìn người con trai trước mắt:
"Xin... hãy cứu em trai tôi."
-------
06.06.2018
21:56
#Quỳnhh
Ai đoán được chương tiếp theo nói về ai tui tặng liền chương kế ༼ つ ͡ ͡° ͜ ʖ ͡ ͡° ༽つ
Cảm này chương này ngắn hơn bình thường rất nhiều ♪(o=゜▽゜)人(゜▽゜=o)♪
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro