Q1-Chap 2: Thái Tử Trần Anh Tông
Ừm....Thái Tử Trần Anh Tông
" Chị là Hoàng Vy à?"
" ừm! Sao vậy?"
" Thật sao? Phụ Hoàng nói chị rất giỏi ! Nghe bảo những câu chuyện chị kể vô cùng hay! Chị có thể kể cho ta nghe không?"
" ừm.....Cậu muốn nghe kể chuyện sao? Vậy chờ tôi ăn xong đi!"
Cậu chàng nhìn tôi sau đó ngoan ngoãn ngồi xuống kế tôi nhìn tôi thưởng thức món ăn mà anh ta ăn đến phát ngán
Sau một hồi tôi đã ăn xong công nhận món ăn ở đây rất ngon
" Chị ăn xong rồi thì kể ta nghe đi!"
" Được rồi ! Được rồi"
Tôi ngồi xuống kể cho cậu ta nghe đầu tiên là câu chuyện Tấm Cám thì cậu ta bảo
- Ác độc
Vốn ban đầu tôi chỉ kể để cho cậu ta biết người tốt luôn được đền đắp xứng đáng vậy mà
Sau đó tôi kể lại câu chuyện Lọ lem, cậu ta say mê nghe tôi kể thấy khuôn mặt cậu ta cứ tưởng cậu ta đã hiểu được ý nghĩa của câu chuyện ai mà giờ cậu ta thốt lên một câu mà tôi muốn đóng băng tại chỗ
- Đúng là mê chơi
Thôi đi Trần Thuyên cậu có biết lúc cậu nối ngôi cậu có biết cậu đã bỏ bê triều chính như thế nào không? Vừa mê chơi vừa không lo việc triều chính theo cậu lọ lem mê chơi mà lúc cậu nối ngôi thì cũng lẻn ra ngoài chơi đấy thôi đến rạng sáng mới về đấy
Tôi cười cười nhìn cậu ta
- Lọ Lem vốn rất chăm chỉ mà còn lương thiện thì tất nhiên được mọi người ủng hộ rồi
Trần Thuyên phản bác lại câu nói của tôi
- Nhưng Lọ Lem hà cớ gì phải đi đến tận nửa đêm?
Ai đến cứu tôi đi tôi sắp phát điên với cậu ta rồi làm ơn hãy cho tôi trở về
- Chị nghĩ xem rõ ràng Lọ Lem đi chơi đến tận nửa đêm vậy thì còn ra hệ thống gì nữa?
Thật sự tôi cũng không thể phản biện lại lời nói của Trần Thuyên rồi
Đúng thật suy nghĩ của người cổ đại đúng là kì diệu hơn người Hiện đại như tôi
Tất nhiên tôi đã kể rất nhiều câu chuyện về lòng tốt nhưng hình như tôi vừa đóng vai trò người kể chuyện kiêm luôn một người giáo viên
Tôi phải gông cổ mà cãi với cậu ta rằng
- Nàng ấy vô cùng vô cùng lương thiện nên được đền đáp
Cậu ta lại nói tôi không hiểu
Còn bảo
- Nàng ấy lúc đầu rất lười biếng sao phải đền đáp?
Trần Thuyên ơi! Cậu có phải đang muốn tôi đuổi cậu ra ngoài không?
Cuối cùng cũng trưa cậu ấy bị bắt đi ăn trưa chuẩn bị đi đến Quốc Tự Giám
Tôi vô cùng vui mừng cuối cùng bản thân cũng có thể tu mà không cần phải khẩu nghiệp
Sau khi tống Trần Thuyên về điện
tôi đã gọi là Tự Do ôi ! Nơi không cần phải khẩu nghiệp thật là Tuyệt vời
Tôi đi ra hít thở không khí trong lành ôi cái cảm giác bình yên mà tôi đã không thể cảm nhận được khá lâu rồi
Ừm lâu rồi......
Tôi đi ra khuôn vươn viên ở đây có rất nhiều hoa có cả loài hoa tôi rất thích là hoa Lan màu tím nhẹ nhàng mà đẹp mắt
Tôi lại ra nơi trồng loài hoa cúc tôi cười cười lại ngẩn ra loài hoa Cúc này cũng là loài hoa mà mẹ đã để lại cho tôi trước khi ra đi [....]
Tôi nhẹ nhàng đặt tay lên loài hoa Cúc trắng này vô cùng đẹp
Sự tinh khiết và đơn giản mộc mạc
bỗng tôi nghe
- Vy cô nương! Hoàng Thượng muốn người đến Quốc Tự Giám
- Cái gì?
- Vy cô nương ! Hoàng Thượng bảo người có vốn kiến thức tốt có thể truyền đạt cho các học trò ở Quốc Tử Giám
Văn miếu Quốc Tự Giám được xây dựng từ năm 1070 , tức năm Thần Vũ thứ hai đời Lý Thánh Tông theo Đại Sử Việt kí toàn thư có chép: "Mùa thu tháng 8, làm Văn Miếu , đắp tượng Khổng Tử , Chu Công và Tứ Phối , vẽ tượng Thất thập nhị hiền , bốn mùa cúng tế. Hoàng thái tử đến đấy học." . Như vậy Văn miếu ngoài chức năng thờ các bậc Tiên thánh, Tiên sư của đạo Nho, còn mang chức năng của một trường học Hoàng gia mà học trò đầu tiên là Thái tử Lý Càn Đức , con trai vua Lý Thánh Tông với Nguyên phi Ỷ Lan ( Linh Nhân Hoàng Thái Hậu) , lúc đó mới 5 tuổi, đến năm 1072 lên ngôi trở thành vua Lý Nhân Tông
Năm1076 , Lý Nhân Tông cho lập trường Quốc Tử Giám ở bên cạnh Văn miếu, có thể coi đây là trường đại học đầu tiên ở Việt Nam. Ban đầu, trường chỉ dành riêng cho con vua và con các bậc đại quyền quý (nên gọi tên là Quốc tử). (Việt sử thông giám cương mục. Nxb. Văn sử địa. 1957) chép: "Bính Thìn, năm Anh Vũ Chiêu Thắng thứ 1 tháng 4... lập nhà Quốc tử giám; tuyển trong các văn thần lấy những người có văn học, bổ vào đó". Năm 1156 Lý Anh Tông , cho sửa lại Văn miếu và chỉ thờ Khổng Tử
chà nghe có vẻ hay chứ nên tôi đã đồng ý
Tôi rất vui vì có thể coi xem ở đó học gì cũng như các bạn cũng biết lịch sử nước ta có những chi tiết và các sự kiện bị phai nhòa vd : Tại sao Đại úy Lý Thường Kiệt lại làm hoạn quan
-kì án Lệ Chi Viên
Vv....
có những thứ còn là một bí ẩn và phai nhòa theo năm tháng
Tôi được đưa đến Quốc Tự Giám
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro