Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Tức giận khi cô bị quấy rối

Về đến nhà, Diêu Gia Điềm chưa kịp đóng cửa xe đã nghe giọng người đàn ông trong xe nói vọng ra

- Em sửa soạn đi, tối nay dẫn đi một bữa tiệc quan trọng

- Xem ra trợ lý Lâm của anh phù hợp với chuyện này hơn em đấy

Diêu Gia Điềm vẫn còn cay cú câu nói "Anh ấy tin tưởng tôi" mà Lâm Tuyết Khê nói lúc vừa rồi. Tôn Từ Mặc chỉ cảm thấy đầu nhức nhức

- Tôi đón em lúc 7h. Về ngủ một giấc đi

Một câu nói ra liền không cho cô cơ hội cự tuyêt. Diêu Gia Điềm vừa đi vừa lẩm bẩm "Tên đáng ghét". Nếu là trước đây cô rất muốn tới những bữa tiệc làm ăn để tìm cơ hội. Nhưng hiện tại, mục đích đã đạt được, cô lại chỉ muốn tìm tới những nơi yên bình để có thể ngủ một giấc thật ngon. Đúng như hẹn, 7h tối, xe của Tôn Từ Mặc đã chờ bên dưới. Diêu Gia Điềm chọn bừa một bộ váy dài rồi trang điểm nhẹ nhàng đi xuống. Tôn Từ Mặc hài lòng nhìn cô mà tán dương

- Trang điểm như này hợp với em hơn đấy

Trong bữa tiệc không ít người để một bung thắc mắc tại sao cặp đôi hôn nhân thương mại kia vẫn còn đóng kịch. Họ cho rằng Tôn Từ Mặc chỉ đang cố gắng duy trì để bớt mang tiếng xấu cho Tôn thị. Không phải Diêu gia vừa ngã ngựa đã liền đá vợ mình đi chắc chắn sẽ gây ra không ít dị nghị. 

- Họ đều đang cá cược khi nào chúng ta ly hôn đó

Diêu Gia Điềm ghé tai Tôn Từ Mặc mà thì thầm. Hơi thở của cô thơm mát phải vào cổ làm anh thấy ngứa ngáy. Anh siết chặt eo cô hơn mà nhỏ giọng

- Có muốn thể hiện cho họ là chúng ta không diễn không?

- Anh nghĩ họ tin chắc?

Tôn Từ Mặc chỉ biết hôm nay có lẽ vài gã đàn ông đang dùng ánh mắt thèm muốn nhìn cô chỉ chờ anh buông tay liền lao tới mà cướp lấy.  Mẹ kiếp, họ đều nghĩ cô trở thành món hàng qua tay đàn ông sao? Chỉ nghĩ đến đây anh đã thấy lửa nóng thiêu đốt. Diêu Gia Điềm chỉ cảm thấy hôm nay có chút chán nản. Chỉ ăn qua loa vài miếng hoa quả liền mượn cớ mà ra vườn rồi hít gió trời. Nơi này không có người, nhìn đám đông xa xa đang vây quanh anh, cô thở dài. Rồi một ngày Lâm Tuyết Khê sẽ thay thế vị trí này của cô, cùng anh đi kính rượu khắp nơi, cười nói, khoác tay anh như một cặp vợ chồng đúng không? Dù biết trước nhưng vẫn thấy một chút khó chịu trong lòng. Có vài gã đàn ông nhìn thấy cô liền mang rượu tới mời. Cô chỉ có thể không từ chối mà uống một chút. Ở đây toàn là người có gia thế, không cẩn thận đắc tội một người chính là dẫm lên bàn chân mình một cái. Loại rượu này thật mạnh, cô uống vài ly đã thấy nóng mặt. Dẫm lên giày cao gót, Diêu Gia Điềm liền đi lên cầu thang đi bộ dẫn lên trên. Một gã đàn ông thân mặc đồ hiệu thấy cô đi lên loạng choạng bèn đưa tay lịch thiệp ra đỡ. Tới gần ban công, hắn liền lẽo đẽo đi theo không tha. Bỗng một giọng nói thu hút chút ý của cô

- Tuyết Khê, em cố gắng chăm sóc mẹ tốt. Anh xong việc sẽ qua thăm bác

Đúng vậy là chồng cô nói chuyện cùng người phụ nữ khác. Lại còn trùng hợp bị kẻ khác nghe thấy cùng. Gã đàn ông nhếch mép cười 

- Tôn phu nhân, chồng cô nói chuyện thân mật với người khác. Chi bằng cô cũng tính đường lui cho mình. Gia sản của tôi không tính là quá lớn nhưng đủ cho cô sống sung sướng cả đời. Bỏ hắn theo tôi, cô thấy sao?

Nụ cười đê tiện của gã làm Diêu Gia Điềm thấy hơi buồn nôn. Cô thoát khỏi phạm vi của gã mà muốn tìm lối ra. Không ngờ gã không buông tha mà kéo lấy tay cô. 

- Chồng cô không có tình cảm với cô. Tôi si mê cô đã lâu rồi, theo tôi không phải lợi hơn sao

Diêu Gia Điềm bị tác dụng của rượu nên phản ứng rất chậm chạp dễ dàng bị hắn ôm lấy. Cô chỉ thấy kinh tởm cái ôm này muốn né ra. Cùng lúc đó, một lực đạo rất mạnh tách họ ra. Cô ngẩng đầu liền thấy Tôn Từ Mặc đang nghiến răng chỉ trực giơ nắm đấm.

- Từ tiên sinh, nếu còn quấy rối vợ tôi cả lời nói và hành động thì ngay ngày mai anh tự nhận hậu quả

Thấy lời nói của Tôn Từ Mặc quá mức căng thẳng khiến tên họ Từ run rẩy một chút nói lời xin lỗi mà vội vàng rời đi. Hắn nghe cả thiên hạ nói họ Tôn kia vốn dĩ chỉ lấy con gái nhà Diêu gia với mục đích nhăm nhe quyền lợi. Vậy mà giờ phản ứng kịch liệt như vậy. Tôn Từ Mặc im lặng, ánh mắt nặng nề nhìn lên nước da có vệt màu đỏ hình ngón tay dán lên cánh tay cô mà nhíu mày. Gã khốn kia quả thật đã hành xử thô lỗ như vậy. Người phụ nữ này thậm chí còn không có sức mà phản kháng. Nhìn ánh mắt cô ngập nước, anh chỉ muốn giết chết tên đàn ông nọ.

- Chúng ta đi về - Vừa nói anh vừa cởi áo khoác che lên bờ vai cô

- Em muốn vào nhà vệ sinh một chút

Để cô trong tình trạng này vào nhà vệ sinh quả thật không yên tâm. Nếu có vấn đề gì không thể xử lý kịp thời. Anh ngay lập tức theo sau cô cùng vào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro