Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 4 : cảm giác ớn lạnh !

Vào những ngày nắng nóng thế này cộng thêm cái không khí ớn lạnh đến run người ! Thiệt là cả lớp đứa nào cũng sợ nhưng chỉ có mẹ Linh là mắt phát sáng như nhìn thấy ánh sáng , nó đan tay lại rồi hít cái không khí đầy bụi xong quay qua lớp nói...

- ê ! Sao đứa nào cũng bí xị vậy ! Vui lên đi~_ Linh phấn chấn nhìn lớp nói

- vui nổi chết liền ! _ tôi nói với cái mặt như sắp tạch đến nới nhưng đúng thật

- sao zậy mại !?_ con Linh nó lại lay lay người tôi nhưng theo phong cách khác hẳn

- thôi dẹp dẹp ! Đi dọn nhanh rồi về !_ tôi bị Linh lay mà cảm tưởng sắp bay ra khỏi trái đất lấy đà bay lên vũ trụ vậy

- ukm !_ cả lớp gật đầu nhanh dọn dẹp

Lớp trưởng đáng chết phân chia ra là 6 đứa sẽ dọn một phòng ! Dãy hành lang khá dài chắc tầm khoảng mười mấy phòng gì đó nên việc phân chia gặp hơi bị nhiều khó khăn nhưng 6 đứa nào dọn xong một phòng thì đi giúp mấy đứa còn lại ! Đó là cách phân chia của lớp trưởng ! Bắt đầu dọn dẹp !
Trong lúc dọn thì đã gặp một khách mời không đáng có , đó là chuỵ thằn lằn ! Thề với các bác luôn , tôi cực sợ con đó ! Thế là tôi đang quét rác thì chuỵ ấy đến dưới chân tôi và nhìn tôi ! Tôi nhìn xuống và....

- Á~~~~~~~~_ tôi la toáng hết lên

- mày làm gì vậy Hân !?_ Thiên đang bị tôi ôm đến cứng ngắc

- con...con...con...con...thằn...thằn....l..ằ..n...kìa...kìa...!?._ tôi như đứa con nít ôm cứng ngắc người đang đứng đối diện tôi , miệng lắp bắp nói với cái mặt tái méc không còn giọt máu

- giời ạ ! Có dậy thoi mà làm tưởng gì không ! Nó đâu ?_ nó nhìn tôi xong hỏi tôi là chuỵ thằn lằn ấy ở đâu

- kìa...kìa...!_ tôi chỉ ngay chuỵ thằn lằn đang ngơ cái mặt ra

- xuỳ ! Đi đi !_ nó dùng cây chổi cô Lan đuổi chuỵ thằn lằn đi

Chuỵ thằn lằn vừa chạy đi thì tôi buôn Thiên ra ! Cảm ơn nó rồi quay lại công việc ! Mấy đứa bạn khốn lạn kia thì xì xào rồi cười che miệng ! Tôi nhìn mấy đứa nó bằng nữa con mắt sắc lạnh rồi quay lại công việc ! Theo cơ chế thì thằng Thiên sẽ quét rác ra cho tôi , tôi quét qua cho Linh , Linh quét qua cho Phương , Phương quét qua cho Hùng , Hùng quét qua cho Long thế cứ liên tiếp cho đến khi sạch ! Khi dọn xong thì tôi và lũ bạn bèn ra kế đi thám hiểm ! Nhưng biết chuyện gì đến rồi sẽ đến , đang đi thì cả đám có cảm giác ớn lạnh , quay lại thì ôi chao ! Mặt đứa nào đứa đấy tái méc đến độ trắng bệt ra nhìn thứ ở phía trước mà sợ run người ! Vào điểm giờ này thì chắc sẽ dễ có lắm nhỉ , thứ đó đó ! Tôi thì sắp khóc đến nơi rồi chỉ biết ôm chặt cánh tay thằng bên cạnh ! Nó cũng sợ mà hơi hơi thôi , còn tụi kia thì sắp đi ra quần rồi ! Thứ đó đó là một CHUỴ rất rất xinh đẹp với cái áo trắng đẫm máu , mái tóc đen rối bời , khuôn mặt thì trắng bệt với con mắt thâm đen có máu chảy từ trên đầu chảy xuống còn bên còn lại thì bị tóc che mất rồi ! Cả bọn run người , thằng Thiên thì nó sợ thì sợ nhưng nó vẫn nhìn chuỵ ma ấy một cách rất lạ ! Kiểu như gặp người quen ấy , tôi thì nhìn cái áo trắng màu đỏ kia thì thấy có phù hiệu trên ấy có điền dòng chứ là " THỊ NGUYỄN KIM LỚP 12a5" Kim tên này tôi đã nghe qua ở đâu rồi ! À là chị Kim đã mất cách đây 2-3 năm rồi mà ta sao lại ở đây ! Hình như chị ấy muốn nói cái gì ấy , tôi cố gắng nghe lại thì nghe ra là " các..em...đừng....đến...đây....nơi...này...nguy...hiểm...l..ắm " đó là những gì tôi nghe được ! Tôi suy nghĩ hồi lâu thì quay qua Thiên kéo nhẹ tay áo nó rồi nói nhỏ....

- ê Thiên ! Về đi !_ tôi nói nhỏ cho nó nghe

- sao vậy ! Sợ hả mại !_ nó vẫn nhìn chị Kim ấy rồi nói với tôi

- khùng ! Tao nghe chị Kim ấy nói vậy mà_ tôi đánh nhẹ nó rồi nói

- mày..nghe chị ấy nói !_ nó nhìn tôi bằng ánh mắt lo sợ

- ukm ! Chị ấy nói là đừng ở đây về đi !_ tôi nói với nó

- mày nghe chị ấy nói , mày có liên quan gì đến chị ấy không !?_ nó nhìn tôi mặt nghiêm trọng nói

- gì vậy cha ! Liên quan là sao !?_ tôi khó hiểu nhìn nó

- mày có biết chuyện một nữ sinh tự tử không !?_ nó nhìn tôi bằng ánh mắt lo âu

- biết ! Mà có chuyện gì sao !?_ tôi khó hiểu lần nữa nhìn nó nói

- mày đã ở đó ?_ nó hỏi tôi

- ukm ! Tao ở đó...chị ấy không phải là tự tử mà là...._ tôi ngậm ngừng nói

- là gì !?_ nó nghiêm trọng nhìn tôi

- là do có người đẩy !_ tôi đã gần rơi nước mắt rồi , tại sao lúc đó tôi không cứu chị ấy chứ tại sao

- ai đẩy !?_ nó giọng nghiêm nói với tôi

- bọn bắt nạt và có...._ tôi lại ngậm ngừng nói , nước mắt giờ đã lăn dài trên gò má

- có gì ?_ nó thấy những giọt nước mắt thì mất hết kiên nhẫn

- có cả Nhiên nữa ! Người đánh tao ấy ! Chị ấy bị bọn nó đánh đến nỗi chảy máu , đúng lúc tao đi lên để trả sách thì thấy cảnh đấy , tao không dám can vì sợ , rất sợ bọn nó !_ nước mắt đã chảy rồi , vẫn chảy cho dù tôi đã cố kìm lại , giọng tôi nghẹn lại

- thôi được rồi ! Bây giờ đi về được không ? Không khóc nữa !_ nó lau nước mắt giọng ôn nhu nói

- ukm !_ tôi gật đầu nói

- ê tụi bây ! Về_ nó nói với mấy đứa nãy giờ sợ đến phát khiếp kia

- về ! Về đ** chơi gì nữa ! Về_ thằng Long nói

- ukm ! Mà con ma kia đi chưa dạ ?_ con Phương sợ hãi nói

- đi rồi ! Về thôi ! Sợ chetme vậy đó !_ con Linh nói lấy tay xua xua

- ukm !_ cả bọn đồng thanh rồi chạy một mạch về

Khi về thì đã là 11h45 phút rồi ! Đứa nào đứa nấy vừa mệt mà vừa sợ nữa ! Lớp thấy vậy liền đưa nước và hỏi han ! Chúng nó kể hết cho nghe , lớp sợ vãi ra ! Rồi an ủi cho tụi tôi , sao khi định hình lại thì tôi lại nhìn  lên tầng ba thì thấy chị ấy đứng vẫy chào ! Tôi thì theo phản xạ nên vẫy chào lại , chị ấy biến mất ! Quả là một buổi thám hiểm đáng sợ nhưng cũng rất buồn lẫn vui nên cho qua đi ! Chuyện cũ mình bỏ qua ! Ra về thì bình thường trở lại  ! Mong là sẽ không gặp nữa đáng sợ vcl !




( chuyện ma là bịa ra đấy , một số đúng , một số ko nha mấy má ! Chuyện chế ma là có thật , còn bắt nạt hay tự tử thì bịa ra ấy :33)

Nhạc : Hồng Chiêu Nguyện by Lưu Mang Khuẩn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro