Đệ nhất phù thủy (3)
Sau khi cô bắt đầu xé bức thư đi, một ấn đồ ma pháp lập tức xuất hiện bên dưới chân cô và dịch chuyển cô thẳng đến chợ đen.
Nhìn kỹ xung quanh đây chỉ toàn là một mãnh hắc ám, cô có thể cảm nhận được những hơi thở âm u của mọi phù thủy ở nơi đây.
Xung quanh những rạp hàng buôn bán được dựng lên từ nô lệ, thú cưng, chú ngữ ma pháp, thuốc độc,...tất cả đều có đầy đủ ở nơi đây.
_"Nè nè cô gái!" Chợt có một giọng nói vang lên ngay phía sau cô.
Cô quay lại nhìn người đó rồi hỏi: "Có việc?"
_"Thấy cô đứng đây hồi lâu mà chưa có mua gì! Cô có muốn mua một lọ thuốc trường sinh không!" Người đó chào hàng.
Cô suy nghĩ với tuổi thọ của nguyên chủ kèm theo sức mạnh của cô, cơ thể này có thể trường tồn hơn hai trăm năm.
_"Không mua!" Cô lạnh nhạc trả lời rồi bước đi.
Đi dạo một vòng mà cô chả thấy bóng dáng nam nữ chính ở đâu, điều này dần làm cho cô chán nãn và lười biếng.
_"Hệ thống! Ngươi có biết nữ chính hiện tại ở chỗ nào không?" Cô lên tiếng hỏi.
_"Kính thưa ký chủ! Xa tận chân chời gần ngay trước mắt. Người mà ký chủ muốn tìm kiếm ắc hẵn sắp xuất hiện!" Hệ thống trả lời rồi biếng mất.
Cô vạch đen đầy đầu. Nói giúp đỡ đâu, nói bên cô giúp cô khó khăn. Mẹ, lời nói của một cái máy không đáng tin.
"Dinh! Hệ thống phát hiện nam chính xuất hiện cách kí chủ một mét" Chợt âm thanh hệ thống vang lên.
Cô liếc mắt nhìn xung quanh thì thấy bóng dáng một chàng trai cao chừng 1m8, hơi thở xung quanh người đó tràn đầy lạnh lẽo, người đó cũng sử dụng khăn choàng đen che khuất thân phận như bao người khác. Tên đó ắc hẵn là nam chính Đinh Mặc.
Trong trí nhớ của nguyên chủ hắn đã phá chú ngữ khi sắp hoàn thành của cô ta không biết bao nhiêu lần làm cho nguyên chủ một thân chật vật hao tổn ma pháp.
Lúc này, trong khi quan sát hắn ta, dường như hắn cảm nhận có ánh mắt nhìn mình chằm chằm thì hắn đột ngột quay lại nhìn cô.
Cô không hoảng sợ mà nhìn thẳng vào ánh mắt của hắn, cô có thể nhìn thấy sự ngạc nhiên và bực bội trong ánh mắt của hắn.
Đột nhiên một âm thanh thì thầm vào tai cô: "Cút đi! Đừng làm hỏng chuyện của ta."
Không sai nam chính nào đó đang cảnh cáo cô bằng ma thuật truyền âm.
Cô cũng không thèm chấp nhất với nam chính mà mỉm cười nhìn hắn ta một cách đầy lạnh lẽo.
Hắn ta không đợi cô trả lời mà cùng bọn thuộc hạ xung quanh tiến vào cánh cữa ma pháp dẫn đến không gian tiếp theo của chợ đen.
Cô bước tới gần khu vực đó và định bước vào thì tên phù thủy đầy xấu xí và hung dữ ngăng bảo vệ khu vực đó ngăn cô lại
_"Một trăm viên ma pháp để bướt qua đây!" Tên phù thủy lên tiếng đòi vật phẩm.
Theo như lời hệ thống viên ma pháp tượng trưng cho tiền tệ ở nơi này. Nhưng mà nguyên chủ ngèo rách túi như vậy thì làm gì có tiền.
Chợt cô ma mãnh nở nụ cười và đọc thầm một câu thần chú vào tên phù thủy nọ, một thần chú cấp cao mà huyễn hoặc mọi chuyện lên do nguyên chủ tạo ra.
Tưởng chừng dễ như ăn bánh, ngờ đâu tên đó không bị ảnh hưởng. Không hổ là phù thủy của khu chợ đen.
Hắn ta cũng không tức tối mà lập lại lần hai: "Một trăm viên ma pháp để bước qua! Lần hai tấn công sẽ bị tống cổ ra khỏi đây!"
Cô cảm thấy nguyên chủ thân là phù thủy hắc ám mà cũng thật phế. Chỉ là một tên bảo tiêu mà dùng phép thuật lên hắn cũng không xong.
Thôi thì đành dùng sức mình vậy.
Nghĩ đến đây cô chợt đi đến gần tên bảo tiêu mà mĩm cười. Cô bỏ tay túi đồ của cô.
Tên phù thủy xấu xí đó tưởng chừng cô chuẩn bị lấy viên ma pháp ra thì 'Đùng' một tiếng. Tên phù thủy chợt nằm lăn ra đất mà ngất đi.
Nếu không thể thắng bằng ma pháp ta đành sử dụng cơ bắp vậy.
_"Ký chủ! Như vậy là ăn giang! Sao cô lại sử dụng súng chứ! Chết phù thủy rồi!" 9999 bất mãng lên tiếng.
_"Ta chỉ sử dụng súng gây mê thôi, đừng có lo lắng!" Cô đạm mạc trả lời.
_"Ừm! Thuốc gây mê, khoan đã, cô lấy đâu ra mấy thứ đó! Thế giới này làm gì có thứ đó, hơn nữa cô làm sao có thể lấy ra nhanh như vậy!" Hệ thống ngạc nhiên mà nói.
_"Hừm! Chúng ta nương tựa lẫn nhau mà hoàn thành nhiệm vụ. Nếu một kẻ đã vô dụng thì kẻ còn lại mà cũng vô dụng. Như vậy sẽ game over đó!" Cô bất mãn lên tiếng.
Hệ thống lúc này im lặng mà không trả lời. Nó không ngờ cô là người thù dai như vậy. Chỉ vì nó không giúp cô tra vị trí của nữ chính....Haiz. Nó đi nạp năng lượng đây.
Sau khi hệ thống biến mất. Vì để phòng ngừa tên phù thủy xấu xí tỉnh dậy, cô liền một lần nữa phù phép mất trí nhớ tạm thời cho hắn.
Làm xong tất cả cô liền tiến vào cánh cổng không gian.
Lúc này trong không gian mà cô tiến vào lại là một khu chuyên bán nô lệ. Hầu hết những nô lệ này đều là một số phù thủy có phép thuật tương đối cao. Vì vậy, nếu mua được họ về thì hầu hết phép thuật của bọn họ sẽ bị hút cạn cho đến khi cơ thể bị khô héo mà tan biến đi, mà người hút được sức mạnh đó sẽ trở nên mạnh hơn.
Xung quanh còn có trẻ con, hầu hết khi mua về bọn chúng được sử dụng như công cụ thí nghiệm chú ngữ phù thủy.
Những kẻ bị reo bán đều được nhốt trong lồng sắt, bọn chúng nhìn những người mua bằng ánh mắt tuyệt vọng và câm hận.
_"A,a,a tôi không muốn, các người thả tôi ra...A,a,a" Giọng nói cầu cứu la lên trong một góc nhỏ.
Cô nhìn cảnh một cô gái nhỏ bị một bà cô phù thủy già hấp thu toàn bộ phép thuật mà từ từ khô héo đi.
Cô cũng không quan tâm lắm chuyện của người khác, bởi vì cô đã nhìn cá lớn nuốt cá bé vô số kể. Vì vậy mà cô bước đi tiếp. Chỉ là khi cô bước đi được vài bước thì bị chặn lại bởi một người.
_"A! Đây chẳng phải là Khinh đại lão sao! Lâu rồi mới gặp cô!" Người đàn bà lên tiếng.
Ngước nhìn người phụ nữ trước mắt này, thoáng tìm trong kí ức của kí chủ. Cô chợt nhận ra rằng đây là Á Hân, chuyên gia mua bán những nguyên liệu quý hiếm mà nguyên chủ hay giao dịch để thực nghiệm.
_"Mau mau qua đây! Sàn đấu giá sắp bắt đầu rồi!" Bà ta hào hứng lôi kéo cô.
Quan hệ của nguyên chủ và Á Hân cũng không tệ. Chỉ là cô không thích bà ta đụng chạm vào cô, vì vậy cô hoàn toàn đẩy bà ta ra.
Người phụ nữ kia cũng không ngạc nhiên lắm mà chỉ lối cho cô.
_"Đấu giá? Lần này có gì hiếm sao?" Cô lên tiếng hỏi cho có lệ.
_"Đương nhiên! Lần này có cốt rồng ngàn năm nha, độc hồng hoan,...!" Á Hân hào hứng mà trả lời.
_"Người thì sao?" Cô hỏi.
_"Nghe nói lần này là cực phẩm phù thủy ma pháp và đứa trẻ bị nguyền rủa!" Á Hân lên tiếng trả lời.
Nghe tới đây cô cũng không hỏi nữa mà bước đi theo sau Á Hân đến hàng ghế thứ 10 mà ngồi. Nhìn từ đây cô có thể thấy bóng nam chính đang mất kiên nhẫn cứu người ngồi ở hàng thứ nhất.
Lúc này trên đài, một tràn tiếc mục biểu diễn ma pháp được mở ra. Ánh sáng ma pháp chiếu rọi khắp khán đài. Bầu không khí dần trở nên hấp dẫn.
Trên sân khấu đột nhiên xuất hiện một pháp trận ma pháp, một người đàn ông cầm cây quyền trượng đứng ở trên đó tuyên bố: "Bắt đầu!".
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro