Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[Thế giới thứ nhất] Chương 3 - Nam Chủ Là Nhà Sư (3)

Thời gian trước, Chu thị diễn tốt vai mẹ cả, gọi là tốt bụng cầu ân huệ, để cho nguyên thân cơ thể không tốt tự sinh tự diệt, thực tế là đợi cho con gái mình thay thế nguyên thân, vào cung làm vợ Hoàng đế.

Nguyên chủ trong Quốc tự biết được chồng mình bị chị ruột cướp mất, Chân Hân phong quang vô hạn.

Mà nàng lại vô cùng tuyệt vọng, ấm ức trong lòng, hơi thở không thông dẫn đến hương tan, ngọc nát.

Sau đó, Chân Thiện đã đến rồi.

Trong đôi mắt xinh đẹp của yêu phi nương nương xẹt qua một tia lạnh lẽo châm biếm, mẹ của nguyên chủ là một kẻ ngu, nguyên chủ cũng là một kẻ ngu xuẩn.

Nếu là nàng đây, sẽ tu dưỡng cơ thể thật tốt, lợi dụng hết thảy mọi thứ có thể lợi dụng, leo lên vị trí cao, sau đó hung hăng giẫm đạp đám người dám khinh thường nàng, làm nhục nàng dưới chân.

Ngón tay như ngọc của Chân Thiện nhẹ nhàng lướt qua gò mà, thân thể này của nguyên chủ cũng tương tự với dung nhan khuynh thế của nàng đến năm phần.

Khuyết Nhi không biết làm sao mới được, cũng không phải ai cũng giống nương nương nhà nó, sát phạt quyết đoán như vậy.

Chân Thiện lạnh lùng câu môi, "Phụ nữ ở cõi đời này vốn đã ở thế yếu, nếu không tự cường một chút, tự yêu bản thân một chút, vậy thì đáng bị người khác nghiền chết!"

"Nương nương, vậy tiếp theo ngài định làm thế nào?"

"Đương nhiên là đàm luận với tiểu hòa thượng của Bổn cung từ Phật lý, Phật pháp, bàn đến tình yêu nam nữ rồi."

"... Nương nương cao minh."

"Ừ," Chân Thiện lười biếng ngáp một cái, nhẹ nhàng khép mi mắt lại.

Trước tiên, vẫn nên chăm sóc tốt cho thân thể vô dụng bước ba bước thở liền mười hơi này của nguyên chủ đã, nếu không tiểu hòa thượng còn chưa câu xong, nàng liền ngủm trước.

Nếu thật sự như vậy, quay về địa phủ, còn không phải bị đám Diêm Vương lão đầu kia cười đến rụng răng sao?

Nương nương đương nhiên từ chối!

...

Chân Thiện ngủ một giấc đến khi mặt trời sắp lặn, mới bị nha hoàn Tước Nhi gọi dậy uống thuốc.

Tại sao bên người nương nương lại có thêm một Khuyết Nhi khuyết não nữa vậy?

Nương nương xoa xoa mi tâm, tựa vào gối mềm, uống nửa bát cháo trắng trước để làm ấm bụng, Tước Nhi mới bưng thuốc đến.

"Tiểu thư, thuốc đắng giã tật, Tước Nhi đã chuẩn bị cho người quả mơ mật ong mà người thích ăn nhất."

Mắt đẹp của Chân Thiện lướt qua chén thuốc đen thùi kia, môi đỏ hơi câu len, đưa tay bưng thuốc, cầm muỗng nhỏ, từng hớp, từng hớp nhỏ uống hết, từ chối quả mơ mật ong mà Tước Nhi đưa tới.

Nàng từ khi còn sống đã như vậy rồi, khổ nhiều đau nhiều, nàng cũng tự mình chịu đựng, như vậy mới có thể khắc ghi từng nỗi khổ, cơn đau trong cốt tủy, sau đó trả lại gấp trăm ngàn lần.

Khổ, đau, chịu nhiều rồi cũng thành quen!

"Tiểu thư..." Tước Nhi không đành lòng.

"Không sao, bây giờ có nỗi khổ nào mà ta chưa nếm qua nữa chứ?"

"Tiểu thư, lão gia như vậy là cố ý để cho Chu thị chà đạp người?"

"Phụ thân kia của ta, không thích ta và mẫu thân, thiên vị một bên cũng phải. Tước Nhi, em đi theo ta đã hơn mười năm rồi, còn chưa nhìn rõ sao?"

"Sao có thể? Năm đó nếu không có phu nhân, ông ấy sao có được hôm nay?"

"Cũng là bởi vì mẹ ta và Thương gia đã chứng kiến cuộc sống tăm tối nhất của ông ta, ông ta không hề muốn, cũng không cho phép."

"Sói mắt trắng vong ơn phụ nghĩa!" Tước Nhi cũng không để ý phạm thượng, trên mặt tràn đầy bực tức, "Tiểu thư, nếu không để em truyền lời cho Thương gia bên kia..."

"Được rồi, bây giờ cả nhà ngoại tổ còn chưa lo xong, đừng để bọn họ phiền lòng vì ta thêm nữa."

Chân Thiện lắc đầu một cái, khóe miệng lộ ra nụ cười khổ.

Mỹ nhân cô độc, khiến người ta cực kỳ đau lòng.

"Tiểu thư..."

Chân Thiện nắm tay Tước Nhi, nhẹ nhàng nói: "Bây giờ, người bên cạnh ta, cũng chỉ có em, Tước Nhi."

"Người yên tâm, Tước Nhi liều mạng cũng phải bảo vệ người."

Khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt của Chân Thiện lộ ra một nụ cười, vừa xinh đẹp, vừa yếu ớt, khiến cho người ta cảm thấy, một người mềm mại như vậy, nếu không có ai nâng niu trong lòng bàn tay, thì làm sao có thể sống nổi?

"Ta tất nhiên tin em."

Giờ phút này, trong lòng Tước Nhi suy nghĩ, có thể chết vì tiểu thư, chính là giá trị lớn nhất của nàng ta.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro