Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 61: Ăn Sáng Với Tinh Dịch Đàn Ông

Trong một thời gian, đàn ông tộc Tê Giác vây xem cũng luyến tiếc phải tản ra. Mấy đứa trẻ vị thành niên định lực kém, có mấy đứa cọ xát bừa bãi đã bắn.

"Mấy người đều lại đây đi!" Bạch Tuyết Thường vẫy tay với đàn ông trêи quảng trường: "Tôi ra lệnh cho mấy người nắm con cặt thủ ɖâʍ. Khi cao trào có thể bắn tϊиɦ ɖϊƈh͙ lên người tôi."

Những người đàn ông đều sôi sục vây quanh nữ chủ nhân xinh đẹp ba lớp. Ngoại trừ người bị thương có thể đến thì đều đến, hơn nữa trẻ con có 7-80 người.

Bạch Tuyết Thường kêu bọn nhỏ đến trước. Bọn nhỏ non nớt đứng một vòng vây quanh cô, hai tay nắm con cặt vuốt ve qua lại.

Bọn họ đứng, cô quỳ. Từng con cặt dựng thẳng lên, theo động tác dữ dội của bọn nhỏ lỗ niệu đạo chảy ra tϊиɦ ɖϊƈh͙.

Bạch Tuyết Thường muốn cho bọn họ bắn nhanh một chút nên luôn dùng lời nói khiêu khích: "con cặt của mấy đứa thật lớn, thật to, tϊиɦ ɖϊƈh͙ bên trong có đặc sệt không, có phải màu trắng không, bắn ra cho tôi xem, tôi muốn uống tinh." Sau đó cô vươn đầu lưỡi ɭϊếʍ từng con cặt, vài sợi tơ thật dài chảy xuống, một đầu dính vào ngoài miệng cô, một đầu dính vào lỗ niệu đạo cậu bé.

Mấy cậu bé bị cô lăn lộn một hồi rất nhanh đã bắn. Từng dòng tϊиɦ ɖϊƈh͙ trắng như suối phun ở trêи tóc, gương mặt, иɦũ ɦσα, lưng và ʍôиɠ cô chổng lên. Cả người cô bị mấy cậu bé làm cho rối loại, vô cùng ɖâʍ mĩ.

Bọn nhỏ bắn xong rồi lui ra. Những người đàn ông thành niên không bị thương tiến đến. Một đám bắn xong thay đổi một đám khác. Tất cả đàn ông đều bắn xong rồi, Bạch Tuyết Thường thành một người bị tϊиɦ ɖϊƈh͙ đàn ông bao phủ cả người.

Khi bữa tiệc ɖâʍ mỹ này kết thúc, đàn ông tộc Tê Giác được hạ lệnh lui ra.

Lôi và đám bạn nhỏ xách theo hai thùng nước ấm đến, thấy mẹ mình thoải mái nằm trong ngực Ưng.

Ưng và Thương dùng tay thấm tϊиɦ ɖϊƈh͙ mát xa trêи người cô. Đây là việc trước khi cô chưa rời khỏi Tuyết Quốc thường xuyên làm. Tϊиɦ ɖϊƈh͙ đàn ông có thể ăn như một loại thuốc bổ, cũng có thể được sử dụng như một mỹ phẩm dưỡng da cao cấp để mát xa da.

Làn da được mát xa bằng tϊиɦ ɖϊƈh͙ đàn ông sẽ mịn màng và trắng, sờ một chút nổi lên cảm giác tê dại, là điểm Ưng yêu nhất.

"Mẹ..." Lôi buông thùng nước đứng sững sờ.

Bạch Tuyết Thường nâng đôi mắt dịu dàng nói nhẹ nhàng: "Cục cưng thích thì sờ vài cái, mát xa cho mẹ cũng giống như chú."

Lôi và đám bạn nhỏ gia nhập vào tiến hành mát xa hơn nửa tiếng.

Đầu tóc, khóe mát, иɦũ ɦσα, lồn , cúc huyệt của Bạch Tuyết Thường đều bị tϊиɦ ɖϊƈh͙ đàn ông chăm sóc một lần.

Cuối cùng Ưng ôm lấy cả người đầy tϊиɦ ɖϊƈh͙ của cô, ở trước mặt mọi người tách hai chân ra, đầu nằm dưới đất, ʍôиɠ chổng lên trời. Thương và David một trái một phải tách hai cánh ʍôиɠ cô ra.

Ưng cắm hai ngón tay vào lồn cô, đầu ngón tay cắm sau đụng tới t.ử ƈυиɠ. Một ngón tay cắm vào miệng nhỏ, một ngón tay ở bên ngoài miệng nhỏ. Sau đó nắm kéo chơi t.ử ƈυиɠ.

"A... a a... lỗ sau cũng muốn..." Cô vừa động ɖu͙ƈ vừa cầu xin đàn ông thủ ɖâʍ hai lỗ trước sau cho cô.

Hai ngón tay của Thương tiến vào cúc huyệt, vừa moi vừa cào ở trong trực tràng.

"A... đừng... quá sâu... đừng moi... ruột muốn hư... ba ba..." Hai chân Bạch Tuyết Thường bị Ưng gác ở trêи vai, rất nhanh lại bị Carlos và Ares nắm lấy mở rộng.

Chỉ là cơ thể đảo ngược của cô gần như cuộn tròn thành 360 độ. ʍôиɠ uốn về phía trước, đầu cũng uốn về phía trước. Dịch nhờn lỗ trước nhỏ giọt chảy ra, tạch, có một giọt rơi vào trong miệng. Khi dịch nhờn chảy ngày càng nhiều, dịch nhờn nhỏ vào trong miệng cũng ngày càng nhiều.

Rất nhiều đàn ông chung quanh cô hoặc đứng hoặc quỳ, hết sức chăm chú quan sát toàn bộ quá trình hai lỗ trước sau của cô bị ngón tay thủ ɖâʍ.

Không biết ai đánh lên ʍôиɠ cô, tiếng bốp bốp giòn giã vang lên. Trong nháy mắt cô cao trào hét chói tai, hai tay đang cầm lấy con cặt không biết của ai run rẩy không ngừng.

Ngón tay đàn ông rời khỏi cơ thể cô, lỗ trước vẫn đang mở. Bởi vì đứng chổng ngược nên lỗ sau cũng mở.

Mấy người đàn ông bắt đầu rửa sạch sẽ cho cô. Lôi xách theo thùng gỗ múc nước ấm bên trong trực tiếp tưới lên trêи người cô, từng dòng tϊиɦ ɖϊƈh͙ màu trắng theo dòng nước chảy xuống.

— —

Ban đêm đi ngủ ở trong hang động tộc Tê Giác. Bốn phía được khảm dạ minh châu trêи vách đá, ánh sáng rực rỡ chiếu rọi phòng đá như giấc mơ.

Bạch Tuyết Thường nằm chính giữa Thương và Ưng, mấy đàn ông Tuyết Quốc khác nằm ở bên ngoài.

Jesse nằm ngang dưới chân cô, vừa dùng hai chân cô thủ ɖâʍ cho hắn vừa dùng tay mình như cây quạt xua đuổi mùi lạ trêи chân Thương và Ưng.

Jesse vẫn luôn thật sự ɖâʍ đãng!

Bạch Tuyết Thường một tay nắm con cặt của Thương, một tay kia nắm con cặt của Ưng, lại một lần nữa lắng nghe sau khi tách ra bọn họ nôn nóng tìm kiếm.

"Em muốn nhanh chóng trở về thăm Huy." Bạch Tuyết Thường nói, thiếu niên ấm áp hơi khó tính kia cô vẫn luôn rất thích.

"Nó không nhớ bất cứ điều gì, chỉ khi bọn anh nhắc đến em nó mới biểu hiện ra kϊƈɦ động. Có lẽ em có thể đánh thức ký ức của nó." Ưng nói, mày kiếm nhíu thành một đường, chậm rãi hôn chóp mũi cô gái trong ngực: "May mắn em còn sống."

Thương không nói lời nào ở phía sau ôm chặt eo cô. Loại cảm giác mất đi mà tìm lại được thật tốt, ôm cô như vậy giống như ôm toàn bộ thế giới.

* * *

Ngày hôm sau.

Bạch Tuyết Thường vẫn là người cuối cùng thức dậy, Thương vẫn ở bên cô.

Cô dùng nước ấm Lôi bưng đến rửa sạch mặt, mặc vào nội y giặc sạch sẽ, trêи chân mang đôi vớ khâu từ da động vật đi ra quảng trường.

Thương lo lắng ngày hôm qua đụ cúc huyệt cô nhiều lần như vậy, mặc kệ trêи quảng trường đông đảo tầm mắt đàn ông nóng rực mà cởi qυầи ɭót cô xuống để hai chân dang rộng ra.

Ông quỳ gối dưới hai chân cô ngửa đầu kiểm tra, cảm thấy nhìn không rõ lắm kêu cô bò giống như chó cái trêи tấm da thú đã trải ra. Thương quỳ gối sau ʍôиɠ cô, tách cúc huyệt của cô ra. Tầm mắt dừng ở lối vào trực tràng ngày hôm qua ông đụ cô cả buổi trưa. Ông nhìn nơi từng được vô số con cặt bắn tinh. Ông lo lắng đụ hư chỗ này.

Một người đàn ông tộc Tê Giác mạnh dạn đến giúp Thương tách ʍôиɠ trắng mịn của Bạch Tuyết Thường ra, mới vừa chạm vào làn da cô một chút mà con cặt của hắn cứng lên.

Bạch Tuyết Thường nghiêng đầu, cô biết người đàn ông này. Hắn tên Knorr Bob, con cặt rất to, gần như bắt kịp của Rambo.

Rambo, cha Lôi, hai chân bị trúng tên còn ổn chứ! – Cô nghĩ.

Thương kiểm tra trực tràng xong lại kiểm tra lồn , làm cho nắng sáng chiếu xạ lên lồn mê người, nhìn một hồi lâu mới vừa lòng ôm Bạch Tuyết Thường lên.

"Vẫn ổn, không có bị thương. Con gái của ta là có khả năng đụ nhất." Trong mắt Thương lóe lên kiêu ngạo.

Trong thế kỷ 21, phụ nữ có khả năng đụ là câu mắng chửi người. Bây giờ là rất vinh quang, tỏ vẻ phụ nữ này rất ghê gớm, có thể mạng lại phồn vinh hưng thịnh cho sự phát triển của bộ lạc.

Bạch Tuyết Thường vừa quay đầu đã thấy Knorr Bob dùng hai chân ma xát con cặt to ở giữa. Da thú của hắn không biết đã tuột xuống khi nào, lộ ra con cặt to dài đỏ sậm, lỗ niệu đạo nhỏ giọt dịch.

Tính tình Knorr Bob đần độn, không muốn cầu xin cô, tình nguyện dùng cách ngu ngốc như vậy.

"Knorr Bob, tôi không đồng ý ông tự mình làm nó, cần phải biết rằng quyền sở hữu của nó cũng thuộc về tôi." Bạch Tuyết Thường cầm con cặt hắn.

"Bệ hạ... cầu xin cô... để tôi làm cô..." Knorr Bob ngước lê đôi mắt đỏ rực.

"Thật là một con cặt lớn, tôi thích con cặt của ông, Knorr Bob." Bạch Tuyết Thường cầm nó bằng hai tay, sau đó quỳ xuống há mồm ngậm con cặt của Korr Bob.

Hắn đang đụ ở trong miệng cô.

Không biết qua bao lâu miệng cô rót đầy tϊиɦ ɖϊƈh͙ đặc sệt của đàn ông.

Hắn cũng cao trào, nhắm hai mắt hưởng thụ bữa tiệc tình ɖu͙ƈ lớn mang đến vui sướиɠ này.

Bạch Tuyết Thường nuốt tϊиɦ ɖϊƈh͙ vào trong miệng, kêu Thương đi gọi bọn nhỏ "Học viện Hoàng gia Tuyết Quốc" của cô đến. Trước tiên kêu bọn họ dùng nước rửa sạch con cặt một lần. Sau đó cho phép bọn họ thủ ɖâʍ, đến lúc cuối cùng khẩu giao cho từng đứa, nuốt tϊиɦ ɖϊƈh͙ bọn họ bắn ra từ lỗ niệu đạo.

Tϊиɦ ɖϊƈh͙ của nhữn cậu bé này hương vị rất ngon và bổ dưỡng. Cô không ngại để cho bọn họ mỗi ngày đút cô "uống sữa bò".

Đến dưới gốc cây lớn, cô ngồi vào vị trí Nữ vương ăn một chút thịt nướng.

David đưa nước đun sôi đến cô lắc đầu, vừa rồi uống nhiều tϊиɦ ɖϊƈh͙ như vậy cô hết khát rồi.

"Em gái dự định khi nào trở về?" Ưng mới vừa kiểm tra tù binh tộc Tê Giác, kết quả vẫn ổn không thấy phản kháng.

Tay Lôi cầm thịt nướng cho Bạch Tuyết Thường run rẩy vứt bỏ thịt nướng, ôm lấy Bạch Tuyết Thường kêu lên: "Mẹ đừng đi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro