Chương 33: Muốn Làm Tình Ở Trên Lưng Voi Ma Mút Không?
Alex đặt Bạch Tuyết Thường trong tư thế chó đứng, dùng con cặt thô to nhắm ngay môi cô, hy vọng cô có thể ɭϊếʍ một cái. Ngay cả khi chỉ ɭϊếʍ một cái.
Một truyền thống cổ xưa lan truyền trong loài người: khi một cô gái cảm thấy hài lòng với một người đàn ông sẽ ɭϊếʍ con cặt của hắn một cái cho thấy người đàn ông này thuộc về cô.
Mặc dù các quy tắc cũng không được chấp hành nghiêm khắc. Bởi vì bình thường đàn ông có tính xâm lược, sẽ thực hiện hành vi xâm lược giống như dã thú với cô gái mình thật sự thích. Nhưng sau khi làʍ ȶìиɦ họ sẽ phục tùng cô gái này.
Alex muốn Bạch Tuyết Thường ɭϊếʍ con cặt mình một cái chứng minh y thuộc về cô.
Y đã thấy cô khẩu giao cho Thương. con cặt thô to của Thương ra vào miệng nhỏ anh đào, rất kϊƈɦ thích.
Đêm qua trong giấc mơ y mơ thấy cảnh cô khẩu giao cho mình. Sau khi tỉnh dậy, con cặt cứng lại muốn thủ ɖâʍ nên chạy đến bờ sông, ngâm nửa người ở trong nước một hồi mới thối lui khô nóng đáng sợ.
"Chỉ ɭϊếʍ một cái thôi được không?" Đôi mắt tràn đầy tình ɖu͙ƈ của người đàn ông biến thành màu nâu sẫm, khàn giọng cầu xin cô ɭϊếʍ con cặt mình.
Bạch Tuyết Thường do dự có nên làʍ ȶìиɦ với y hay không? Có nên phản bội Thương và Ưng yêu đương vụng trộm với người đàn ông xa lạ hay không?
Nhưng lúc này Ade chui dưới chân cô, ɭϊếʍ ʍút̼ lồn cô, kϊƈɦ thích cô tràn đầy tình ɖu͙ƈ không thể nào phát tiết.
Alex nhích người về phía trước. Quy đầu ma sát lên đôi môi đỏ mềm mại, một giọt dịch sền sệt dính ở trêи cánh môi.
Bạch Tuyết Thường nhấc lên một đôi mắt đen đã phủ sương mù mênh ʍôиɠ chớp mắt hai cái, há miệng ngậm lấy quy đầu dán ở trêи môi. Mấy chục phút trước nước tiểu từ con cặt này bắn ra, cả người mình dính đầy nước tiểu.
Bây giờ lại muốn ngậm ở trong miệng, cảm giác giống như đang uống nước tiểu vậy!
Cô quỳ giống như con chó, ngửa đầu ngậm lấy con cặt của người đàn ông này. Trông giống như y đang đi tiểu vào trong miệng cô.
Ade quỳ sau ʍôиɠ cô, tách hai cánh ʍôиɠ thịt cô ra dùng hai ngón tay tách ra cắm vào trực tràng và lồn của cô.
Đau quá!
"Ô ô!" Cô nức nở lên tiếng.
Ngón tay trong trực tràng cắm thật mạnh.
Cô dùng một bàn tay chống xuống đất, một tay kia vòng ra phía sau nắm lấy cổ tay Ade, ngăn cản y làm nhục cúc huyệt mình. Nhưng ngón tay ở trong lồn lại nắm t.ử ƈυиɠ kéo.
Bạch Tuyết Thường hét lên, cơ thể rút lại bị Alex ôm lấy.
"Ác ma, đừng dã man như vậy..." Cô đau đến cả người run rẩy, trêи trán chảy ra mồ hôi, nhả con cặt trong miệng ra: "Cậu còn xuống tay tàn nhẫn như vậy đừng trách tôi muốn trị tội cậu." Trời ơi, t.ử ƈυиɠ của cô sắp bị y nhéo hỏng rồi.
Ade rút ngón tay ra đưa vào trong miệng ɭϊếʍ ɭϊếʍ, đôi mắt màu tím lộ ra một tia si mê: "Chủ nhân, mùi vị của em ăn thật thơm. Tôi muốn cầm t.ử ƈυиɠ vắt dịch nhờn ra ăn. Hơn nữa em sẽ thích..."
Thích cái đầu cậu đó!
Trước mặt cô là hai cậu bé. Một là Huy, một là Ade. Người trước thích dùng miệng cắn cô. Người sau chẳng những cắn còn sẽ tinh thông bản lĩnh mèo quào.
"Khốn kiếp, ai nói cho cậu biết t.ử ƈυиɠ có dịch nhờn?" Bạch Tuyết Thường xoay người giơ một chân xinh đẹp đạp Ade vài cái, đôi mắt mở to ại lên án: "Lại không nhẹ không nặng thì đi làm tiện nô đi!"
"Ngàn vạn đừng đuổi tôi đi chủ nhân! Tôi... tôi sẽ không mạnh tay nữa." Ade vội vàng cầu xin, đôi tay ôm chặt một bên đùi của Bạch Tuyết Thường, sợ bị Alex cướp đi vị trí làʍ ȶìиɦ tốt.
"Tên khốn kiếp kia, dám bất kính với chủ nhân, muốn nhận trừng phạt hả?" Sắc mặt Alex âm trầm bay qua đá một cái.
ʍôиɠ Ade ăn một cú đá, cả người theo vòng cung bay về phía giữa dòng sông. Nước sông không sâu, y lăn một cái đứng lên.
Alex thấy y muốn qua đây thì ôm Bạch Tuyết Thường đứng lên, nhíu mày nói: "Nhóc khốn kiếp kia thật đáng ghét, chúng ta đến một nơi không có ai thì tốt hơn."
"Thả tôi xuống." Bạch Tuyết Thường lắc đầu. Làm sao cô có thể phản bội Thương và Ưng yêu đương vụng trộm với đàn ông xa lạ chứ? Hơn nữa cô nghe được Ưng đang gọi tên cô, cách mấy cây ăn quả che cũng không rõ ràng, nhưng thật là Ưng đang kêu cô.
Alex ôm chặt cô gái trần trụi trong ngực không chịu buông tay.
"Alex, tôi xin lỗi, hãy quên chuyện hôm nay đi!" Bạch Tuyết Thường giãy giụa từ trêи người y xuống mặc vào đồ bơi ba mảnh. Sau khi giặc sạch đôi vớ một lần nữa màng vào trêи chân, bỏ qua sự thất vọng của Alex rời khỏi y.
Lúc qua sông thì đón Ade đi chung.
"Có thể nói cho tôi biết tên của cô không?" Alex nhìn người rời đi đột nhiên lớn tiếng hỏi, giọng điệu nồng đậm đau thương làm cho Bạch Tuyết Thường không thể không trả lời.
"Gọi tôi là Tuyết, chính là tuyết mùa đông." Ý nghĩa của ba chữ Bạch Tuyết Thường đối với người tiền sử có hơi thâm ảo, một chữ duy nhất dễ dàng giải thích. Lúc chưa xuyên qua, gia đình và bạn trai chơi bóng rổ đều kêu cô là Tuyết. Mấy ngày ở hốc cây Ưng cũng kêu cô là Tuyết. Bây giờ kêu cô là em gái.
Alex nhìn bóng dáng xinh đẹp bờ sông bên kia dần dần biến mất khó có thể ngăn đươc đau đớn lập tức xâm nhập vào tủy xương của y. Y cúi đầu, đôi tay cầm con cặt vuốt một cái lập tức buông ra, giống như mũi tên bắn vào trong nước sông. Cả người chìm trong nước, y muốn nước sông mát lạnh gội rửa khô nóng thiêu đốt người dưới bụng. Nhưng cơ thể xinh đẹp của cô gái vẫn luôn ở trong đầu không chịu rời đi, con cặt dưới háng vẫn còn sưng to.
"Chủ nhân, chuyện tôi làm với em đừng có nói ra ngoài có được không?" Ade đi theo sau Bạch Tuyết Thường năn nỉ. Y trước kia có chủ nhân, bởi vì lúc y làʍ ȶìиɦ không biết tốt xấu mới bị chạy đến làm tiện nô.
"Ác ma cũng biết sợ à?"
"Ưng nếu như biết tôi mạnh tay với em sẽ treo tôi ở trêи cây quất roi. Thương sẽ đuổi tôi ra khỏi Đường Bộ. Tôi không muốn rời khỏi em."
"Không muốn tôi nói ra cũng được, cậu nói với Thương và Ưng không muốn làm tùy tùng của tôi nữa." Bạch Tuyết Thường hừ mỉa một tiếng: "Hơn nữa, tôi cũng không thích được cậu phục vụ."
"Chủ nhân, tôi cũng có thể một đêm bảy lần." Ade kêu lên.
"Được rồi!" Bạch Tuyết Thường ngây thơ ngoái đầu nhìn lại: "Tôi cho phép cậu đêm nay thủ ɖâʍ bảy lần."
"Chủ nhân tha cho tôi đi, đàn ông thủ ɖâʍ sẽ bị treo lên trêи cây biến thành thây khô."
"Tôi lên tiếng ai dám treo cậu?"
Hai người nói chuyện thoải mái phía trước xuất hiện mấy con voi ma ʍút̼, thân hình cao 7-8 mét giống như ngọn núi nhỏ thoạt nhìn rất đáng sợ.
Bạch Tuyết Thường đang chuẩn bị tránh thoát phát hiện Ưng ngồi ở trêи lưng một con voi ma ʍút̼ vẫy tay với cô.
"Em đừng sợ, quái thú bốn chân sẽ không tổn thương em."
Bạch Tuyết Thường nghẹn họng nhìn trân trối. Là Ưng thuần hóa quái thú bốn chân hay là con người và quái thú trở thành bạn?
Bạch Tuyết Thường chờ voi ma ʍút̼ đến gần ngạc nhiên nhìn lên chúng nó. Trời ơi, so với voi ma ʍút̼ mình còn không to bằng một chân nó.
Đột nhiên trêи eo cô bị siết chặt, vòi dài của một con voi ma ʍút̼ bao quanh cô, đưa cô lên lưng con voi ma ʍút̼ Ưng đang cưỡi.
Trước kia Bạch Tuyết Thường chưa xuyên qua đã cưỡi một con voi ở Thái Lan. Nếu so sánh với quái vật thời tiền sử thì voi ở Thái Lan nhỏ hơn nhiều. Nhưng khi đó cô đối mặt với con voi đã thuần hóa.
"Chẳng lẽ em không hiếu kỳ làm thế nào tôi trở thành bạn với quái thú bốn chân à?" Ưng ôm Bạch Tuyết Thường lên trêи đùi mình. Lưng của voi ma ʍút̼ rất to và phẳng, ngồi lên rất vững chắc.
Cái ôm ấm áp của Ưng làm cho tất cả uất ức hôm nay của Bạch Tuyết Thường sắp không cánh mà bay. Cô dựa vào trong ngực hắn hưởng thụ và nhắm mắt lại, nhẹ nhàng nói: "Để cho tôi đoán xem, khẳng định là anh giúp voi con cho nên có được thiện cảm của cha mẹ voi con phải không?"
Chuyện này không có gì khó đoán, phim điện ảnh đã sớm lấy chủ đề này quay, lấy việc này kiểm tra cô quả thật là xúc phạm đến chỉ số thông minh cao quý của cô.
"Thật thông minh." Ưng nhéo chóp mũi cô: "Lúc tôi đi hái trái cây thì đụng phải một con quái thú bốn chân con bị kẹt giữa hai tảng đá nham thạch, không thể động đậy mà gào thét. Cả người là máu, mấy con quái thú bốn chân lớn bên cạnh không có cách nào. Tôi nhìn một lát thì dùng nguyên lý đòn bẩy em dạy, dưới sự trợ giúp của quái thú bốn chân mới dời nham thạch đi, nhận được thiện cảm của đám quái thú. Em gái à, em giỏi quá, không nghĩ tới mấy thanh gỗ và dây thừng cũng có thể dời tảng đá lớn như vậy đi."
Nguyên lý đòn bẩy là Bạch Tuyết Thường nói mấy ngày ở hốc cây, rãnh rỗi không có việc gì nên dạy cho Ưng. Nhưng không nghĩ tới hắn đã học xong vận dụng nhanh như vậy.
Ai nói bộ não người tiền sử thấp cô sẽ đánh người đó.
Ưng cởi đôi vớ bao trêи chân cô xuống. Hắn không thích đôi chân xinh đẹp của cô bị đôi vớ che khuất, ôm lấy cơ thể mềm mại vào trong lòng, một tay vói vào áo bơi hồng nhạt bóp lấy một bên иɦũ ɦσα xoa nắn.
Hưng phấn của cô ở bờ sông đã rút lui dần dần tăng trở lại, lên tiếng rêи rỉ dựa sát trêи người hắn.
"Cục cưng muốn làʍ ȶìиɦ không?"
"Làʍ ȶìиɦ ở trêи lưng voi ma ʍút̼ hả?" Bạch Tuyết Thường nâng lên đôi mắt đen bị tình ɖu͙ƈ xâm nhiễm.
"Tại sao không?" Ưng cười nhẹ, ngậm một bên nụ hoa của cô khẽ cắn xuống: "Có thể cho Ade đi lên, chúng ta kẹp trước sau với em."
"Đừng gọi Ade, muốn ba ba, tôi muốn anh và ba ba chơi tôi." Một tay Bạch Tuyết Thường cầm con cặt thô to dưới háng của hắn, mới vuốt mấy cái mà con cặt đã cương cứng trong tay cô.
"Nghe em, em gái. Tôi tiến vào cúc huyệt em, ba ba tiến vào lồn em..." Ưng từ lâu đã muốn yêu cửa sau với cô. Sau khi nghe điều này đôi mắt xanh dương lóe sáng, nhìn thấy biểu cảm của cô sáng lạn.
Yêu cửa sau? Bạch Tuyết Thường cúi đầu nhìn con cặt thô to trong tay hơi sợ hãi, vừa ngẩng đầu lên đối diện với đôi mắt xanh dương của hắn, lại nhìn sống lưng voi ma ʍút̼ cao 7-8 mét chung quanh cười ngọt ngào.
"Được rồi, anh trai! Tôi và anh yêu cửa sau, kêu ba ba và Huy đến đi."
Làʍ ȶìиɦ với một đám đàn ông trêи lưng động vật khổng lồ thời tiền sử hình như rất thú vị.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro