Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3 : Bạn của tớ - Cảnh Nghi

Thoáng chốc đã đến Chủ nhật rồi . Buổi chiều hôm ấy tôi đã gọi trước cho bên dọn dẹp để khi tan tiệc họ sẽ đến , Chan-mi nói sẽ ở lại dọn nhưng tôi biết đằng nào nó chả kiếm cớ để chuồn đi , ít ra thì tôi nên thủ cho mình một đường để lui chứ .

- Mẹ ơi , mẹ đi khi nào mẹ về vậy ? - Tôi rời khỏi bàn học đến gần mẹ , tỏ vẻ mặt đáng yếu mà nhìn mẹ .

- Sao hả ? Muốn xin cái gì đây , con lại muốn mua mỹ phẩm nữa sao ? Mẹ cấm nhá , con có nhiều lắm rồi .

- Nhưng mà... con phải mua để quay video chứ , để có trải nghiệm khách quan hơn .

Mẹ tôi chẳng trả lời gì tôi cả , xách vali đi một mạch , lúc sắp ra khỏi cửa còn dặn dò .

- Ăn uống xong nhớ dọn dẹp đó nha , không dọn được thì kêu cô Yeon dọn . Nếu để nhà cửa bừa bộn thì mẹ sẽ chụp đăng lên mạng đấy , tới lúc đó sẽ có bài báo viết ulzzang Kim Bo-ra là đồ ở dơ .

___

- Bo-raaaaa ! Kim Bo-ra , mở cửaaaa .

Mẹ tôi vừa đi cách đây nửa tiếng thì bọn giặc cũng đã đến , lúc tôi xuống thì chúng nó đứng xếp hàng ngay ngắn trước mặt tôi , đều tôi chú ý nhất chính là Chung-hee .

Giờ đây cậu ấy không mặc đồng phục , cậu ấy mặc quần đùi thể thao , chiếc áo Chung-hee đang mặc trên người có phần hơi ôm , lộ ra thể hình cường tráng của cậu ấy , khoác thêm chiếc áo khoác da màu đen bóng lưỡng , trông rất bảnh bao và gợi cảm . Cậu ta không chỉ biết học mà còn biết ăn diện nữa , nhìn có vẻ lãng tử còn có dáng vẻ của một đầu gấu . Bình thường với mái tóc ngố của Chung-hee được vuốt ngược ra sau , nhưng hôm nay lại vuốt kiểu 7 : 3 , thật có chút gì đó nổi loạn . Giống KOYL hơn rồi , nổi loạn và nổi tiếng !

- Annyeong ! Xin lỗi . Hôm nay làm phiền nhà Bo-ra rồi . - Cả ba đứa nó như có kịch bản trước vậy , nói trôi chảy đồng thanh , giọng ngọt như mía .

Tôi lùa hết ba đứa nó vào nhà , Chan-mi và Hyun-woo thì đã quen với không gian nhà tôi nhưng Chung-hee thì có vẻ rất tò mò , cậu ấy đi ngắm hết bức tranh này đến bức tranh khác , xem qua tất cả các lọ gốm , ngắm nghía những bộ ấm trà mẹ tôi sưu tầm .

- Bo-ra à , đây là cậu lúc còn nhỏ sao ? Cậu chụp cùng ai vậy ? Cả bức này nữa , cậu với cậu bạn đó thân lắm hả ? - Chung-hee chợt ngừng lại , chỉ vào ba tấm ảnh và vô tư hỏi .

Đó là tấm ảnh tôi năm tám tuổi , lúc đó tôi và Ye-jun đang cãi nhau , mặt tôi lúc đó vừa nhăn nhó vừa xấu xí , Ye-jun cũng không khác tôi là mấy , không hiểu tại sao mẹ tôi lại chụp được rồi đóng khung treo ở phòng khách , mẹ Ye-jun thấy thế cũng làm một cái y chang cũng treo ở phòng khách . Đó là thứ tôi khiến tôi thấy xấu hổ nhất , càng xấu hổ hơn là rất nhiều người hỏi hang về tấm ảnh đó .

Mà Ye-jun là ai nhỉ ? Cậu ấy là một người bạn người Đài Loan thuở ấu thơ của tôi , giờ tôi với bạn ấy vẫn còn liên lạc với nhau , lúc đầu gia đình cậu ấy sống ở Seoul nhưng sau đó  chuyển đến Busan  . Tên tiếng Hoa của Ye-jun là Cảnh Nghi , tôi nghe cậu ấy giải thích là toả sáng như mặt trời , cái tên rất giống cậu ấy vì Ye-jun thật sự rất khôi ngô tuấn tú nhưng có đều cậu ấy học khá kém và rất hậu đậu , thứ cậu ấy giỏi nhất chính là bóng rổ và karate . Mẹ cậu ấy và mẹ tôi là đôi bạn thân nhất quả đất này , mẹ cậu ấy là một phát thanh viên còn mẹ tôi là doanh nhân , điều khiến hai người chơi với nhau trong suốt ba mươi năm chính là nhờ sở thích mua sắm .

Vì mẹ tôi và mẹ cậu ấy thân với nhau nên tôi với cậu ấy thường xuyên bị gán ghép , mặc dù hai đứa đụng mặt là cãi nhau chí choé . Thế mà lúc gia đình Cảnh Nghi chuyển tới Busan , tôi lại là đứa khóc nhiều nhất , Cảnh Nghi thấy tôi khóc to thế cũng buồn quá mà nức nở theo , tôi và cậu ấy cứ ôm sau mà khóc suốt hai tiếng đồng hồ . Cảnh này vô tình được mẹ cậu ấy chụp lại , mẹ tôi thấy hay hay liền đóng khung treo thêm một tấm trong phòng khách nữa , đó cũng là tấm hình thứ hai mà Chung-hee chỉ .

Bức ảnh thứ ba là ảnh tôi và Cảnh Nghi năm mười lăm tuổi , tôi trong tấm ảnh này không cãi nhau hay khóc nữa , tôi không còn là cô bé O-ra.#02 khóc nhè và cậu ấy cũng không còn là Cảnh Nghi suốt ngày ở bên tôi .

Trong bức ảnh này , tôi và Cảnh Nghi cười rất tươi , cậu ấy cao hơn tôi một cái đầu , tôi đứng khoác tay cậu ấy . Năm đó hoa Anh Đào nở rất đẹp , tôi và Cảnh Nghi đứng dưới những tán hoa Anh Đào ngượng ngùng nhìn nhau , còn không đứng gần tạo dáng chụp ảnh như hồi bé , cho đến khi mẹ tôi bảo tôi đứng gần Cảnh Nghi hơn . Tôi đã khoác tay cậu ta , còn nhỏ giọng giải thích rằng như vậy ảnh sẽ đẹp hơn , Cảnh Nghi không trả lời tôi , vành tai đỏ hết lên . Vài ngày sau , mẹ tôi đem các tấm ảnh ép khung ; trong đó có một bức ảnh , tôi khoác tay Cảnh Nghi mỉm cười rạng rỡ còn cậu ấy mặt mày đỏ như trái cà chua cười hạnh phúc . Mẹ tôi thấy tôi thường xuyên xem tấm ảnh đó nên cũng đóng khung treo lên .

- Đó là Cảnh Nghi . Một người bạn lúc nhỏ của tớ , cậu ấy là người Đài Loan . - Tôi vô thức bước đến gần hai bức ảnh , giơ tay vuốt ve bức ảnh đó , lúc đầu tôi rất ghét vì mẹ tôi đã treo những tấm hình xấu xí của tôi ở phòng khách như vậy nhưng nhìn  bức ảnh đó thì tôi càng muốn trở lại thời ấu thơ , được thấy Cảnh Nghi mỗi ngày .

- Ồ Cảnh Nghi... - Chung-hee đáp .

- Hôm trước tớ mới về Busan nên có gặp Cảnh Nghi , cậu ấy bây giờ cao lắm và trông bảnh bao nữa , tớ nghe em họ nói cậu ấy đang ở trong đội bóng rổ của trường đó . - Hyun-woo nghe thấy tôi nói về Cảnh Nghi thì lập tức chen vào nói .

- Cảnh Nghi nổi tiếng dữ lắm đó , hôm trước tớ lướt thấy clip Cảnh Nghi chơi bóng rổ được cả triệu lượt xem , mấy em gái còn gào thét xin nick instagram nữa . - Chan-mi nói .

- Tớ thấy Cảnh Nghi với Bo-ra hợp đôi lắm đó , hai người đều nổi tiếng , đều có nhan sắc , đã vậy còn là thanh mai trúc mã nữa . Eooo tớ ghen tị quá à . - Chan-mi vừa nói vừa viễn tưởng trong đầu cậu ấy , nhìn cũng đủ biết cậu ấy đang nghĩ gì rồi . Hyun-woo cũng cười theo , lắc đầu nhìn Chan-mi đầy ngán ngẩm , tôi không biết mình có nhìn lầm hay không , nhưng tôi thấy Chung-hee có vẻ nhíu mày khó chịu trong giây phút nào đó .

Còn....

#02 : Là cái tên mà Cảnh Nghi hay gọi Bo-ra lúc nhỏ . O-ra và Bo-ra đều có nghĩa là màu tím .

___

Ngoại truyện của Bo-ra và Cảnh Nghi

- Bo-ra à , cậu phải mạnh mẽ lên chứ , đừng để bọn nó bắt nạt cậu nữa .

- Nhưng mà nhìn chúng nó thì tớ sợ lắm , tớ không làm được đâu Cảnh Nghi..hức hức ..

- Tớ đâu thể nào ở bên cậu mãi mãi . Bo-ra nghe lời tớ nhé , tớ sẽ chỉ cậu một ít võ .

- Tớ không thích học võ đâu , chán òm .

- Vậy mỗi buổi học võ tớ sẽ cho cậu một cây kẹo mút , cậu đồng ý nhé Bo-ra ?

- Được thôi , tớ sẽ học võ , cậu nhớ phải cho tớ kẹo đấy . Cậu mà thất hứa tớ sẽ méc mẹ cậu đó , Cảnh Nghi .

___

P/s : Mọi người muốn nam chính là ai nè ? Cảnh Nghi hay Chung-hee ? Còn Hyun-woo thì sao ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro