Chương 3 - Không được xoa đầu tôi!
Bữa cơm đầu tiên chào mừng Giang Đề được tổ chức ở một nhà hàng Quảng Đông. Bốn người còn lại chọn nơi ăn, Giang Đề mời khách.
Không may, thời điểm bọn họ đến nơi thì nhà hàng đang quá đông khách nên chưa có bàn, phải đợi một lúc lâu.
Mấy người ngồi cùng trên một cái ghế dài, ai nấy đều nghịch điện thoại của mình.
Trần Hiệt ngồi bên cạnh Giang Đề.
Trần Hiệt đang chơi đấu địa chủ, đang đấu thì cảm thấy thiếu niên bên cạnh giống như ngày càng cách xa mình.
Anh liếc mắt sang nhìn liền phát hiện ra Giang Đề đang nhích mông đến mép ghế, ngồi cách mình hẳn năm cái mông...
Đến cả mặt cũng không muốn anh nhìn, để lại đúng một cái gáy lạnh lùng tròn trịa.
Trần Hiệt: "......"
Khóe miệng Trần Hiệt hơi nhếch lên, nói: "Không phải chứ, tiểu thiếu gia, đã một năm rồi chẳng lẽ cậu vẫn còn ác cảm với tôi à?"
Các vị đồng đội nghe vậy thì đồng loạt quay đầu nhìn về phía anh.
Ba mặt ăn dưa jpg.
Trần Hiệt đưa tay day day thái dương, có chút dở khóc dở cười.
Chuyện này bắt đầu từ một năm trước-
Một năm trước, Giang Đề bị mẹ vứt vào trại hè để cai nghiện game.
Bởi vì mẹ Giang là giáo viên tiếng anh dạy cấp ba của Trần Hiệt, cho nên khi trại hè bắt đầu, anh liền nhận được điện thoại của mẹ Giang gọi tới, hy vọng ở trại hè anh có thể "chăm sóc" nhiều hơn một chút đối với đứa con trai đang tuổi nổi loạn của bà, đánh nát cái ước mơ thể thao điện tử của cậu.
Cô giáo đã tự mình nhờ anh hỗ trợ, anh cũng không nghĩ rằng đứa bé này có bao nhiêu thiên phú dị bẩm nên đã đồng ý không chút do dự.
Vì thế khi ở trại hè, anh đã đích thân ra tay gây cho Giang Đề không ít khó khăn.
Ai có thể ngờ được, nhóc con này không chỉ có thiên phú hơn người, càng đánh càng hăng, lại còn bất ngờ dáng lấy được chức vô địch toàn trại.
Mọi thứ dần phức tạp từ đây.
Giang Đề muốn đánh chuyên nghiệp, EOG cũng muộn giữ lại cậu nhưng mẹ Giang kiên quyết không đồng ý.
Mà Trần Hiệt tất nhiên trở thành người có tội lớn nhất, tiến cũng không được mà lui cũng không xong.
Huấn luyện viên ghét bỏ anh làm nội gián.
Giang Đề ghét cay ghét đắng anh vì làm gián điệp, cùng mẹ Giang cản trở cậu đánh chuyên nghiệp.
Nhưng mà Trần Hiệt cũng không ngờ tới, Giang Đề ghét mình suốt một năm nay.
Vừa rồi ở căn cứ, nhóc con này thế mà lại cho rằng anh sẽ đi mách mẹ Giang.
Chậc, đàn em này còn chưa buông bỏ thù hận với anh đâu.
"Phụt-----"
Các đồng đội sau khi nghe xong truyện thì phun ra tiếng cười nhạo.
Đội trưởng, anh đáng đời.
****
Trần Hiệt nhìn chằm chằm cái gáy lạnh lùng của Giang Đề, chính mình ngồi tự hỏi cách làm nhóc con kia hết giận.
Dù sao cũng là đồng đội, về sau họ còn phải cùng nhau thi đấu giành cúp.
Đúng lúc này anh phát hiện ra tư thế ngồi của Giang Đề không ổn lắm, hình như đang nhìn chằm chằm vào một hướng náo đó.
Anh nhìn theo tầm mắt của cậu nhìn về phía trước, liền thấy một cái TV LCD treo trên tường của nhà hàng, trận chung kết toàn cầu "Khư mang" một tháng trước đang được phát lại.
Trong trận đấu đó, EOG liên tục bị đối thủ áp đảo, không thành công bảo vệ được chức vô địch, ngậm ngùi mất đánh mất quán quân trận chung kết toàn cầu.
Giang Đề xem thi đấu rất nghiêm túc, không chớp mắt nhìn chằm chằm màn hình TV.
Trận đấu đang được chiếu là trận đấu cuối của EOG và chiến đội Jedi, kết quả EOG thua. Camera quay cảnh đội trưởng của EOG và đội trưởng của đội đối thủ nước Đức-Fig.
Hai người này đều là đội trưởng và cùng là người đi vị trí đường trên của hai đội. Như người ta vẫn hay nói, vua không thể nhìn thấy vua, đạo diễn thường xuyên di chuyển tầm nhìn lên đường trên.
Không phụ sự kì vọng của mọi người, mỗi lần bọn họ solokill đều là một bữa tiệc thị giác.
-----dự đoán chính xác, tốc độ tay kinh người, thao tác vi diệu.
Xưng thần chỉ trong nháy mắt.
Trong tình thế máu chỉ còn dưới 500, Trần Hiệt thành công giết ngược đối thủ.
Hình ảnh tựa như phim khoa học viễn tưởng, fan tại hiện trường phấn khích đến mức đứng dậy la hét.
Bình luận viên giọng nói nghẹn ngào, điên cuồng hét lên: "Pray---Vị cứu tinh của EOG!!"
Pray chính là ID trò chơi của Trần Hiệt.
Tuy nhiên, vị cứu tinh của EOG cũng khó có thể thành công cứu vớt được khu vực Hoa Quốc.
Rõ ràng thắng lợi cùng vị trí quán quân ở ngay trước mắt, lại ngay thời điểm cuối cùng, Ad Hoa Huyền bất ngờ bị quân địch tấn công giết chết.
Trong khoảnh khắc người chơi lên bảng đếm số, đoàn đội mất đi tiết tấu, thế trận dần mất cân bằng.
Sau đó chỉ ngắn ngủi 62 giây, EOG bị đẩy lui về nhà chính.
Giang Đề thật ra đã xem qua buổi phát sóng trực tiếp trận chung kết.
Sau khi bị mất đi chức vô địch, toàn bộ mọi người đều sững sờ.
Sau đó là cơn thịnh nộ dữ dội, sỉ nhục và thất vọng.
5 năm. Suốt năm năm.
Khu vực Hoa Quốc không lần nào dành được chức vô địch thế giới.
Mà thua ở trận chung kết, để vụt mất chức quán quân, EOG đã có lịch sử 2 lần.
Có thể nói, EOG làm tan nát trái tim của toàn bộ người đại lục.
****
"Các soái ca, đã đến lượt của mọi người rồi, phiền mọi người theo tôi đến bàn trên tầng 2."
Tiếng gọi của người phục vụ đem suy nghĩ của Giang Đề quay về hiện thực, cậu ngẩng đầu, thấy đồng đội đang từ từ đứng dậy.
Cậu cầm lấy mũ lưỡi trai đi theo mọi người.
Giang Đề không hiểu, vì sao đi lên tầng 2 thôi mà còn chờ thang máy.
Người chờ thang máy rất đông, cửa thang máy vừa mở ra cậu đã bị đám đông xô đẩy vào bên trong.
Sau đó giống như con cá chết bị đẩy vào tận trong góc. Khoảnh khắc tiếp theo cơ thể liền rơi vào một vòng tay của người khác.
Cằm bị đập vào vai đối phương, eo nhỏ được hai bàn tay to lớn đỡ lấy, cùng lúc đó bên tai Giang Đề nghe được tiếng kêu nhẹ của một người đàn ông.
Hô hấp Giang Đề cứng lại, ngẩng đầu.
Bốn mắt nhìn nhau với Trần Hiệt.
Trần Hiệt đeo khẩu trang, chỉ để lộ ra đôi mắt hẹp dài đào hoa.
Tim Giang Đề đập thình thịch, hô hấp tắc nghẽn, cả người theo bản năng lùi ra xa
Nhưng mà Trần Hiệt dùng tay đem cậu kéo vào trong ngực, lưng dựa vào vách tường, hơi nghiêng cằm, lười biếng nói: "Đừng nhúc nhích, quá chật."
Chóp mũi Giang Đề chạm nhẹ vào áo người đàn ông, ngửi thấy được mùi cam quýt nhè nhẹ.
Cậu mím môi, trong lòng tự lẩm nhẩm, nếu chặt đứt cánh tay của Trần Hiệt thì bản thân sẽ bị kết án bao nhiêu năm tù?
Rất nhanh đã lên tới tầng 2.
Giang Đề lạnh mặt đẩy Trần Hiệt, mặt không cảm xúc đi ra khỏi thang máy.
Trần Hiệt kéo khẩu trang xuống, bất đắc dĩ cười khẽ.
Cơn tức giận của bạn nhỏ đúng thật là không thể phá bỏ trong thời gian ngắn rồi.
***
Tiến đến bàn ngồi xuống, chịu ảnh hưởng vì trận chung kết được chiếu trên đại sảnh kia ảnh hưởng, sắc mặt của mọi người đều không được tốt lắm.
Triệu Bắc Nam đem khăn quàng cổ và mũ ném sang một bên, phẫn nộ: "Mẹ kiếp, quá xui xẻo rồi, lần nào cũng chỉ còn một chút laf......"
Trần Hiệt lười biếng ngồi xuống cạnh Giang Đề, không kiên nhẫn ngắt lời hắn: "Được rồi, quá khứ thì đừng nhắc nữa, để nó qua đi."
Triệu Bắc Nam hậm hực: "Tui chỉ muốn lấy chức vô định thôi mà, sao mà khó khăn quá vậy?"
Time cười khổ: "Có ai nói không khó đâu?"
Mọi người đều không muốn nhắc đến chuyện này.
Cloud nhìn về phía Giang Đề, thuận miệng hỏi: "Giang Đề, nghe nói cậu am hiểu Ad nhưng mà vì sao lúc trước tham gia chiến đội lại ở vị trí Sp?"
Giang Đề nhấc mí mắt lên, nhàn nhạt nói: "Bị lừa, không được chọn."
Mọi người:?
Giang Đề không định nói tiếp.
Cậu cúi đầu nhìn thực đơn, cần cổ thon dài lộ ra từ cổ áo màu trắng, hàng mi dài đen nhánh bị ánh đèn hắt ra hai cái bóng lạnh lùng.
Thật sự là một đứa bé lạnh lùng khó gần.
Bốn ông trẻ nhìn nhau cười, cảm thấy vừa bất đắc dĩ vừa thú vị.
****
Sau khi ăn xong.
"Xin chào, tổng cộng là 1.052 NDT, cậu muốn quét mã hay thanh toán bằng tiền mặt?"
Giang Đề đứng trước quầy thu ngân, liếc nhìn hóa đơn hơi mím môi. Sau đó, cậu lấy điện thoại ra kiểm tra số dư tài khoản.
Đủ.
Có thể trả.
Giang Đề mở mã thanh toán chuẩn bị quét mã, đúng lúc này một đôi tay khớp xương rõ ràng duỗi ra, che đi mã quét của cửa hàng.
Giang Đề quét mã thất bại, đem điện thoại lấy lại, khó hiểu nhìn về phía Trần Hiệt.
Trần Hiệt xoa nhẹ mái tóc mềm mại, nói: "Gấp cái gì?"
Giang Đề bị xoa đầu, sắc mặt lập tức xấu đi.
Cậu cho rằng đối phương muốn giúp mình tính tiền, liền nói: "Tui nói là tui mời khách, không cần anh thanh toán hộ, tui tự mình trả."
Trần Hiệt cong cong khóe môi, từ trong túi lấy ra một cái ví da, lấy từ trong ví một tấm thẻ.
"Không tranh với cậu, cậu muốn trả thì cậu trả." Anh nói xong quay ra chỗ nhân viên nói, "Quẹt thẻ hội viên trước đi."
"Được rồi." Thu ngân nhận lấy thẻ hội viên quẹt máy, cười tủm tỉm nhìn về phía Giang Đề, "Tiểu soái ca, được giảm 40℅"
Giang Đề ngẩn ra.
Cậu ngẩng đầu, im lặng nhìn Trần Hiệt.
Trần Hiệt vừa mới xoa đầu cậu, thế là sợi tóc nhuộm đỏ trên trán dượng thẳng lên.
Giang Đề: "......"
Giang Đề nheo đôi mắt xinh đẹp lại, hung dữ nói: "Không được sờ đầu của tui."
Trần Hiệt: "......"
Trần Hiệt thu tay lại, bạn nhỏ này thật hung dữ nha.
****
Hiện tại vẫn còn đang trong mùa giải, công việc ở căn cứ cũng không hề căng thẳng.
Giang Đề ba ngày đầu tiên đến EOG rất nhàn nhã, nhưng thật ra là bị kéo đi làm một việc cự kỳ quan trọng.
--xem phong thủy
Vào ngày này, giám đốc đã bỏ ra một số tiền lớn để mời về một vị thầy tính phong thủy cho căn cứ.
Giám đốc nở nụ cười nịnh nọt như hoa cục, hỏi: "Liên tục 2 năm chúng tôi thua giải đấu toàn cầu, nhất định là do phong thủy của phòng huấn luyện không tốt, đại sư à, ngài có thể tính toán cho chúng tôi không? Phải làm như nào mới có thể đổi vận?"
Thầy cầm la ban trong tay tính toán, chỉ vào năm chỗ ngồi trong phòng, đáp: "Bàn, ghế, máy móc sắp xếp không hợp lý. Mau đọc sinh thần bát tự lên để ta tính."
Tính phong thủy còn cần biết bát tự?
Điều này chạm đến điểm mù kiến thức của những thiếu niên nghiện game.
Chờ bọn họ đọc ngày tháng năm sinh, thầy phong thủy đã tính toán cẩn thận liền xếp phòng huấn luyện thành một cái trận.
Ban đầu, chỗ ngồi của mỗi người được xếp thành một đường thẳng, sau khi thầy phong thủy sắp xếp lại thành hình ngôi sao năm cánh.
Hơn nữa, vị trí ngồi của mỗi người cũng có chút đặc biệt.
Giang Đề được xếp ngồi cạnh phía bên tay trái của Trần Hiệt.
Sp Triệu Bắc Nam lập tức không chịu được nữa mà phàn nàn: "Ad của tui đâu? Bé Ad của tui tại sao lại ngồi cạnh Top? Đại sư ngài có hiểu quy tắc không?"
Giám đốc đập vào đầu hắn một cái: "Câm miệng, sao lại nói chuyện với đại sư như thế?"
Triệu Bắc Nam kháng nghị: "Ad phải ngồi cạnh Sp, anh mau xin đại sư đưa Giang Đề về với tui đi."
Ai mà ngờ đại sư lại nói: "lời này sai rồi, hai người bọn họ bát tự cực kì hợp, nếu thân thiết ở chung, không chỉ giúp sự nghiệp thăng hoa, cò có Hồng loan chiếu sáng, chắc chắn sẽ hạnh phúc."
Đại sư nói xong lời này, toàn bộ phòng huấn luyện trở nên yên tĩnh.
Căn phòng tràn ngập dấu chấm hỏi không thể nhét vào, đập lên trán Trần Hiệt vừa bước vào cửa.
Trần Hiệt ôm một cái hộp nhỏ đi đến, đằng sau là nhân viên công tác đang khiêng một cái thùng lớn.
Trần Hiệt thấy đồng đội và giám đốc đang nhìn mình với ánh mắt kì quái, liền hỏi: "Làm sao vậy? "
Mọi người nhìn anh, muốn nói lại thôi.
Đúng lúc này, Giang Đề đang uống sữa bò cũng từ bên ngoài đi đến.
Triệu Bắc Nam thấy thế, như gió chạy tới, đem thiếu niên đẩy đến bên cạnh Trần Hiệt, nói: "Đại sư vừa mới nói, hai người có bát tự rất xứng đôi, là một cặp."
"Khụ!" Giang Đề bị sặc sữa bò "???"
Cậu ngẩng đầu nhìn về phía Trần Hiệt, Trần Hiệt cũng cúi đầu nhìn cậu.
Bốn mắt nhìn nhau, Trần Hiệt cong môi, cười lưu manh, nói: "Nhóc con, mặt cậu đỏ."
Đó là bị sặc!
Giang Đề tùy tiện lấy một cái gối ở trên ghế gần đó, ném thẳng vào khuôn mặt gợi đòn của Trần Hiệt.
Sau đó lạnh lùng xoay người đi ra khỏi phòng.
Mọi người thấy thế, đầu tiên là kinh ngạc há
hốc mồm, sau đó...
Triệu Bắc Nam : "Đánh hay lắm, mọi người vỗ tay!!!"
Bốp bốp bốp, mọi người trong phòng vỗ tay như pháo nổ, chúc mừng Trần - không biết xấu hổ - Hiệt, hạnh phúc trêu tróc bé Ad đánh anh mọi lúc mọi nơi.
Trần Hiệt: "......"
Uy nghiêm của đội trưởng bị nhóc con phá vỡ, đau buồn jpg.
Tác giả có lời muốn nói:
Hôm nay vừa bị xoa đầu vừa bị đại sư ghép đôi, bé Đề đã xù lông rồi(*'∀'*)
P/s: giới thiệu một chút mấy thành viên EOG, sợ mọi người không nhớ được.
Đi Top: Trần Hiện (Pray)
JG: Time
Mid: Cloud
Ad: Giang Đề (Wither)
Sp: Triệu Bắc Nam (North)
Huấn luyện viên: Tần Thư (nữ)
Giới thiệu tỉ mỉ về trò chơi, thực tế rất dễ hiểu.
1.Đẩy đường đánh trụ, có rất nhiều tướng.
2.Mỗi tướng có hai hình thái: hình người và hình thú.
3.Mỗi tướng trước khi lên level 6 thì không biến được thành hình thú, sau level 6 có thể tùy lúc biến thành người cùng thú.
4.Khi miêu tả thi đấu, khả năng Châu Châu sẽ có chứa yếu tố góc nhìn thực tế ảo ( mặc dù nó không phải game thực tế ảo )
Cảm ơn mọi người đã đọc truyện, hẹn mọi người chương sau, moah moah moah moah~
-------
Edit: tui bắt đầu lười rồi(●'⌓'●)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro