Phần 2
"Cậu biết không, thi thoảng Iwa-chan làm bữa trưa cho tớ đấy!"
"Ừ thì, Issei nướng bánh cho tớ rất nhiều lần."
↻ ◁ II ▷ ↺
Kể từ đó, mọi chuyện ngày càng trở nên ngớ ngẩn.
Không phải là Hanamaki không thể hiện tình cảm với Matsukawa trước khi cái cuộc thi ngu ngốc này nổ ra (cậu thậm chí còn không chắc mình sẽ thu lại lợi lộc gì ngoài việc khoe khoang danh hiệu người sở hữu Anh Bạn Trai Tuyệt Nhất, nhưng có một điều cậu có thể chắc chắn: cậu sẽ không thua Oikawa), bởi họ vẫn luôn tình cảm với nhau. Nhưng hiện tại, mức độ thân mật giữa họ đã đạt tới đỉnh điểm, nhiều tới nỗi họ nhận lại được những phản ứng rõ rệt từ tụi năm dưới.
Tuy vậy, đó không phải là những phản ứng tiêu cực – chỉ là vài tiếng hắng giọng và những ánh mắt lịch sự quay đi chỗ khác, vài cái nhướn mày và cả tá lần đỏ mặt tía tai. Hanamaki biết cậu xấu hổ, nhưng thành thật mà nói, cậu không hề e ngại về mối quan hệ của mình và Matsukawa. Miễn là chuyện này không ảnh hưởng tới màn thể hiện của họ trên sân bóng, cậu cũng chẳng có lí do để dừng lại.
Hơn nữa, cậu thực sự thích nhận thêm sự chú ý từ Matsukawa. Cậu bắt đầu cảm nhận rằng người yêu mình đã lờ mờ đoán được chuyện gì đó, nhưng cậu vẫn chưa hỏi hắn.
Mặt khác, Iwaizumi dường như hoàn toàn mù tịt về mọi chuyện. Chẳng trách mãi anh mới nhận ra rằng Oikawa cũng có tình cảm với mình.
Nhưng, đúng vậy. Trò hề lố bịch. PDA quá mức cần thiết. Tình yêu dày đặc trong không khí, tất cả mọi thứ.
"Nếu chuyện này cứ tiếp tục diễn ra, tớ thề mình sẽ bắt đầu nôn ở đây mất," Kunimi trầm lặng nói sau buổi tập một ngày nọ, đôi mắt nửa mở nhìn về phía Oikawa đang nhõng nhẽo đòi Iwaizumi cõng về phòng thay đồ. Sau đó cậu lại nhìn về phía Hanamaki đang nằm gọn trong vòng tay Matsukawa. "Thực sự đấy."
Và được thôi. Có lẽ họ thực sự rất đáng ghét tới mức Kunimi cũng phải bất bình.
Kindaichi hoảng hốt nhìn xung quanh, né tránh ánh mắt của mọi người và Yahaba ậm ừ. "Anh cũng không để tâm lắm, nhưng sự thật phũ phàng ở đây là chúng ta đều độc thân. Quả đấy còn cú hơn."
Hanamaki nghe vậy nhướn mày, nhưng không lên tiếng mà chỉ bước ra xa vài bước và kéo Matsukawa cùng với cậu để tụi nhóc không biết cậu đang nghe lén. Trước mặt họ, Iwaizumi đầu hàng và cõng Oikawa lên.
"Đợi đã Yahaba," Watari nói, "chẳng phải cậu nói cậu nhận được một tờ giấy trong tủ đồ vào hôm trước sao?"
"Đúng vậy, nhưng chẳng có ai xuất hiện cả."
Hanamaki tò mò nhìn qua vai mình. "Tờ giấy viết gì vậy?"
Yahaba chớp mắt, thoáng bất ngờ vì được hỏi rồi suy ngẫm nghiêng đầu. "Ừm, em không nhớ chính xác nhưng hình như trong đó ghi rằng hãy gặp nhau sau phòng gym sau giờ tập."
Hanamaki bắt gặp Kyoutani khẽ loạng choạng ở phía sau, vai thõng xuống và vẻ cau có trên mặt vẫn không đổi, nhưng... hừm. Hanamaki vẫn chưa thể biết chắc, nhưng dường như nó đang đỏ mặt. Thật thú vị.
Hanamaki lưu trữ thông tin này vào đầu, sau có gì lôi ra dùng tiếp.
Khi tới phòng thay đồ, Iwaizumi đặt Oikawa xuống sàn và cậu đội trưởng bật cười giòn tan, một lần nữa tuyên cáo rằng Iwa-chan là nhất! Hanamaki đảo mắt, thậm chí còn phải kiềm lại khóe môi đang nhếch lên của mình.
"Được rồi! Tui muốn nhắc mọi người rằng ngày mai, tức Thứ Bảy, chúng ta sẽ không tập!" Oikawa vỗ tay hai lần để thu hút sự chú ý của mọi người. "Chúng ta sẽ tập luyện điên cuồng hơn bắt đầu từ tuần tới để chuẩn bị cho giải Mùa Xuân, vậy nên hãy coi như đây là cuối tuần rảnh rỗi cuối cùng của mọi người. Lập kế hoạch, thư giãn, nhưng đừng quá trớn, okay?"
"Chúng ta là một đám 15 16 tuổi," Kunimi nói. "Em biết phần lớn những gì em sẽ làm là ở nhà và ngủ nướng."
"Em nên hưởng thụ nhiều hơn, Kunimi-chan!" Oikawa lắc đầu đôi ba lần rồi choàng tay qua vai Iwaizumi. "Iwa-chan và anh chuẩn bị đi hẹn hò nè!"
"Thực sự thì không có ai hỏi hết," Hanamaki lạnh mặt, và Iwaizumi thở dài.
"Oikawa, đừng chia sẻ quá nhiều như vậy."
"Hẻ?" Oikawa bĩu môi quay sang nhìn Iwaizumi. "Nhưng tớ muốn họ bi–ết, Iwa-chan!" Cậu bĩu môi và xoa trán nơi Iwaizumi vừa búng vào. Đám năm nhất và năm hai khúc khích, và rồi mọi người chuẩn bị thay đồ để về nhà. Oikawa hậm hực ngồi ở ghế trong góc phòng, giận dỗi khoanh tay.
"Cậu đi thay đồ đi," Iwaizumi nói khi lớp dưới đã về hết, liếc đồng hồ treo trên cửa phòng. "Tớ nói với mẹ rằng cậu sẽ ghé qua ăn tối và tớ muốn giúp mẹ nấu cơm."
Thật hài hước khi xem biểu cảm của Oikawa thay đổi, cách mà cậu ấy thực sự sáng bừng trước câu nói của Iwaizumi. Hanamaki sẽ bật cười với đội trưởng của họ nếu tâm trí cậu không liên tưởng tới viễn cảnh Iwaizumi nấu ăn.
"Cậu biết nấu ăn?" Matsukawa chớp chớp mắt.
"Một chút," Iwaizumi nhún vai, như thể đây không phải chuyện gì to tát, cùng lúc đó Oikawa líu lo, "Cậu biết không, thi thoảng Iwa-chan làm bữa trưa cho tớ đấy!"
Iwaizumi khẽ đỏ mặt và lẩm bẩm gì đó, nhưng miệng vẫn mỉm cười.
"Ừ thì," Hanamaki chỉ ngón cái về phía Matsukawa. "Issei nướng bánh cho tớ rất nhiều lần."
Matsukawa cũng đỏ mặt. Hanamaki quá bận rộn nhướn mày thách thức nhìn Oikawa để chú ý tới việc bạn trai cậu và Iwaizumi trao đổi ánh mắt ẩn ý. Oikawa nheo mắt, mở miệng toan nói rồi bị Iwaizumi cắt ngang, "Này Hanamaki. Tại sao ngày mai cậu và Matsukawa không đi chơi cùng tớ với Oikawa nhỉ? Chúng ta có thể hẹn hò đôi hay đại loại vậy."
Hanamaki há miệng. Rồi ngậm lại. Cân nhắc trong ít lâu.
Hừm. Đây thực sự không phải ý kiến tồi. Cậu vẫn chưa có kế hoạch chắc chắn cho cuối tuần ngoại trừ ghé qua nhà Matsukawa và xem phim cả chiều, vậy nên dành một ngày để ra ngoài chơi là một ý tưởng hay.
Cậu nhìn Matsukawa, hắn nhún vai và gật đầu. Vậy thì ổn thôi. "Được."
"Tốt. Tớ sẽ nhắn cậu chi tiết sau," Iwaizumi nói rồi quay sang nhìn Oikawa. "Này, cậu xong chưa?"
"Đây!" Oikawa nâng túi và đưa nó cho Iwaizumi.
Iwaizumi nhìn Matsukawa rồi nhìn Hanamaki. "Hai cậu cũng nên về đi. Tớ chuẩn bị khóa cửa đây."
"Có trách nhiệm quá đi mất, Iwa-chan!"
"Cậu im mỏ."
Trước khi đường ai nấy đi, Hanamaki trao đổi cuộc hội thoại không lời với Oikawa, phần lớn hai người chỉ nheo mắt, nhếch mép và nhướn mày với nhau. Khi Hanamaki về tới nhà, cậu dành phần nhiều thời gian để nghĩ tới những nơi họ có thể sẽ tới ngày mai, và cả cách cậu sẽ khiến Oikawa phải nín họng nữa.
Cậu chìm vào giấc chiêm bao, tâm trí phấn khích lạ thường.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro