
[Tomo - #9] Hậu Cung Tranh Sủng Truyện
Tên truyện: [Cổ trang, cung đấu] Hậu Cung Tranh Sủng Truyện
Tác giả: Sở Nhược Y
Thể loại: Cung đấu
Tình trạng: Đang tiếp diễn
Số chương hiện tại: 60 chương
Số chương khi đăng ký: 59 chương
Reviewer: tomohisa_stewart (Tomohisa)
Người nhận: KylieGosselin
► Đôi lời giới thiệu:
Năm Phong Thiên thứ tư, Tam tiểu thư Hình bộ lang Diệp thị tiến cung làm phi tử của Hoàng đế. Nữ nhân đôi tám(*) nhu hòa như nước, bản tính thiện lương, lại vì một thâm cung sâu như biển mà trở mình, từng bước tiêu diệt mọi kẻ ngáng đường. Hậu cung, một bước sa chân vạn kiếp bất phục, đã bước vào sẽ không có đường trở ra, chỉ còn cách tự mình phấn đấu mà vươn lên. Hoàng đế không phải một con rối, hắn mới chính là kẻ đứng sau giật dây tất cả. Nhi tử của Chính cung, há lại không biết nữ nhân có bao nhiêu hiểm độc?Điều phi tần cần làm, không phải là che giấu những thủ đoạn của mình, mà là khiến hắn không muốn biết. Bởi lẽ, thân là Hoàng đế một nước, có chuyện gì hắn lại không biết?Hoàng đế không biết yêu, chỉ biết sủng, tâm hắn vốn không có nữ nhân, chỉ có giang sơn. Ôn nhu như nước, tĩnh lặng tựa rừng thẳm, thậm chí lạnh lùng tàn nhẫn không biểu cảm nào hắn không làm được. Nữ nhân tự cho rằng chiếm được Đế tâm, há biết chính lòng mình cũng đã chỉ có hắn? Trong hậu cung, chỉ có một chân lí duy nhất: Nhược nhục cường thực, thích giả sinh tồn!---
► Đôi lời của reviewer:
Chào Swif! Tôi là Tomohisa và hôm nay tui sẽ đảm nhận trách nhiệm review cho truyện của cậu!
Tui có một tình yêu khá khá với truyện cổ trang, nhưng thật sự đây là lần đầu tiên tôi đọc thể loại cung đấu, nên nếu trong quá trình review có gì sai sót mong cậu thông cảm.
Vậy giờ vào truyện nhé! Trước tiên, tôi sẽ nói về phần ưu điểm.
► Nhận xét cá nhân:
✽ Ưu điểm:
"Hậu Cung Tranh Sủng Truyện" là một tác phẩm có khá nhiều ưu điểm, khiến tôi có đôi chút bối rối, không biết nên xếp trình tự thế nào cho dễ hiểu. Đắn đo mãi, cuối cùng tôi đã quyết định được và hôm nay mới ngoi lên đây viết ra cái bài này. Tôi sẽ review truyện của cậu từ ngoài và trong nhé? :)))
Từ trong ra ngoài? Nó là sao? Thật ra, nó chính là cảm nhận một chút về truyện của cậu trước khi click vào nút "đọc" thôi. Ở đây, tôi đang nói đến phần mô tả.
Cậu mô tả truyện bằng ngôi thứ ba, không theo lời của nhân vật nào cả nhưng khi đọc, tôi lại có cảm giác nó được thuật lại dựa trên suy nghĩ của nữ chính Diệp Phương Nhã. Nó dường như đã nói lên tất cả suy nghĩ của nàng trong câu chuyện, về hậu cung, về việc tranh sủng và về Hoàng đế. Giọng văn của cậu ở phần này khá hay, tạo được bầu không khí gay cấn trong cuộc chiến giành "Thánh sủng". Đến câu cuối cùng, cậu cho độc giả được nhìn thấy sự mạnh mẽ, ý chí hừng hực quyết tâm của nữ chính trong cuộc chiến này, thôi thúc tôi nhanh chóng động vào nút "đọc" ở bên trên.
Sau khi đã click vào, cậu vẫn chưa vào truyện ngày mà dành hai chương đầu cho văn án và phả hậu cung.
Phả hậu cung thì không nói gì đi! Đơn giản nó chỉ giúp người đọc hiểu hơn một chút về các phẩm vị trong hậu cung (mặc dù đối với đứa lần đầu đọc cung đấu như tôi thì chả hiểu gì sất). Nhưng theo tôi nghĩ, nếu cậu bỏ qua phần này và nêu thẳng vai vế của các chức vị này trong chính văn thì sẽ hay hơn.
Văn án cậu viết rất tốt. Tôi không hiểu rõ lắm, văn án có giống lời giới thiệu hay lời mở đầu hay không, nhưng ở phần này, cậu có giới thiệu đôi chút về câu chuyện và đồng thời cũng mơ hồ vẽ nên các cảnh trong chính văn, thuật lại một số lời thoại và để lại những ấn tượng nhất định của từng nhân vật.
Truyện của cậu bắt đầu khi Diệp Phương Nhã xuất giá, tiến cung, dấn thân vào cuộc chiến tranh sủng vì đạo làm con. Rồi từ đó, cậu kể về quá trình nàng dùng tâm kế leo dần lên vị trí quý tần. Trình tự thời gian logic, không đánh đố độc giả nhiều, rất hợp làm một tác phẩm giải trí.
Văn phong của cậu không quá sắc sảo nhưng mượt mà, mạch lạc, kết hợp vốn từ Hán Việt phong phú và sự hiểu biết sâu rộng về thành ngữ Trung Quốc, cậu đã chọn lọc và áp dụng thành công vào câu chuyện, tạo nên một câu chuyện cổ trang khá hoàn chỉnh và thấm thía. Một trong số đó là "Nhược nhục cường thực, thích giả sinh tồn" - một thành ngữ vừa thể hiện cá tính bất khuất của Diệp Phương Nhã, vừa vẽ ra bức tranh hậu cung thâm hiểm.
Tuy chỉ đọc để giải trí nhưng "Hậu Cung Tranh Sủng Truyện" đã cho tôi lần đầu tiên cảm nhận được bóng tối sau bức màn cung đình cao sang, nơi tưởng chừng như được đặt chân vào đã là phước ba đời. Cũng nhờ câu chuyện này, tôi đã thấu được thế nào là tâm địa con người hiểm ác, khó lường.
Nhưng nếu một bức tranh sinh hoạt mà chỉ có cây cỏ, gà vịt thôi thì làm sao mà đẹp, mà sinh động? Cần phải có thêm con người. Con người ở đây chính là những nhân vật đã được đầu tư kĩ lưỡng, họa thêm cho bức tranh nhiều màu sắc sống động.
Nhân vật của "Hậu Cung Tranh Sủng Truyện" nói ra cũng thật nhiều. Nội các thê thiếp của Hoàng thượng đã có chín phẩm vị, mỗi phẩm vị còn có biết bao nhiêu người? Chưa kể đến các thái giám, cung nữ,... Nếu mà bắt tôi đầu tư kĩ lưỡng từng người chắc tôi thà đập đầu tự tử còn hơn. Cậu có nghĩ vậy không?
Tuy vậy nhưng nhân vật của cậu không phải là không có được "nuôi dưỡng", tùy theo vai vế và tầm quan trọng của nhân vật trong câu chuyện, cậu đã có mức độ đầu tư khác nhau. Tính cách của mỗi người cũng rất đặc trưng, nên cho dù cậu có gọi họ bằng phẩm vị nhưng tuyệt không làm độc giả nhầm lẫn.
Thiên Quý tần cũng chính là nữ chính của câu chuyện, Diệp Phương Nhã. Nàng là tam tiểu thư Hình Bộ lang Diệp thị, không có sắc đẹp khuynh quốc khuynh thành như Thục phi, cũng không có giọng nói êm dịu như Mai phi, càng không có người chống lưng hùng hậu như Triệu Hoàng Hậu, trí thông minh cũng không bằng Lan phi, nhưng ở nàng có "óc sáng tạo". Những chiến thuật nàng dùng đoạt "Thánh sủng" rất mới mẻ, chưa nữ nhân nào thử qua. Nhưng ở nhân vật này, cậu đã khéo quá hóa vụng. Cậu tập trung quá nhiều vào việc xây dựng cá tính cho nhân vật mà quên mất tính logic. Một thiếu nữ nhân đôi tám, còn chưa trải sự đời, hẳn cũng chưa yêu đi? Tại sao nàng lại có thể thấu được tâm tư Hoàng đế, dễ dàng diễn một vở kịch yêu đương cùng ngài? Chẳng phải hơi vô lí rồi chăng? Cậu cũng nên chú ý hành động của họ Diệp này. Đôi lúc tôi thấy nàng hơi thô lỗ khi làm nũng bậc Đế vương như tình nhân nơi dân dã.
Còn Hoàng đế thì có vẻ tốt hơn. Ngài ngự cũng đã trông thấy hậu cung tranh đấu, tận mắt chứng kiến nữ nhân dùng mọi thủ đoạn hạ bệ nhau nên tâm tư hẳn thâm sâu hơn người. Ngài ngự bề ngoài lãnh khốc, vô tình nhưng tôi tin chắc ngài cô đơn, hơn ai hết, ngài cầu cuộc sống bình yên, rời xa hậu cung.
Đã nói đến Đế thì ta không thể không nói đến Hậu. Đối với nhân vật Hậu này, tôi thấy đất diễn của nàng còn khá ít. Nhưng ở mười chương gần đây, tính cách và tâm cơ của nàng bộc lỗ khá rõ, làm tôi nhận ra một sự thật... Nữ nhân này nguy hiểm ngầm!!! Nàng không lộ liễu, nóng tính như Thục phi, cũng không có ý định làm ngư ông đắc lợi như Thiên quý tần mà nàng chính là kẻ đứng sau giật dây, là một cường địch mà họ Diệp cần đề phòng.
Và một số diễn viên khác...Đùa thôi! Ngoài ra cũng còn nhiều nhân vật ấn tượng khác. Nếu bây giờ tôi mà kể hết ra chắc số lượng từ sẽ lên đến ba ngàn mất. Thế nên tôi dừng tại đây nhé! Nếu cậu muốn nghe thêm ý kiến thì inbox tôi.
✽ Khuyết điểm:
Ưu điểm đã xong rồi, tôi sẽ nói về những khuyết điểm nhé!"Hậu Cung Tranh Sủng Truyện" của Swif cũng giống như phần lớn các câu chuyện khác, ban đầu giọng của cậu đều còn khá non, chưa bộc lộ hết được nội tâm nhân vật. Nhưng bắt đầu ở chương 9, cậu đã có tiến bộ và đặc biệt ở mười chương gần nhất, tiến bộ ấy càng rõ rệt hơn. Không những chiều sâu nội tâm của nhân vật dần được khai thác mà tính gay cấn qua lời văn của cậu cũng bộc lộ.
Diễn biến chuyện đôi lúc có hơi nhanh và còn sơ sài, các thủ đoạn hạ bệ nhau cũng chưa được diễn tả rõ ràng lắm. Đôi lúc diễn biến chuyện hơi... đều(?), không có điểm nhấn thành ra làm truyện bị nhàm chán, nhiều tình tiết thừa thải. Chẳng hạn như việc thỉnh an hằng ngày, nếu khong có sự kiện quan trọng cậu nên lượt bỏ bớt.
Nội tâm Hoàng thượng vẫn còn mập mờ, kế sách diệt Lã thị của ngài tôi vẫn chưa rõ lắm.
Về văn phong. Cậu có cách hành văn khá hay nhưng cậu chưa biết cách thể hiện nó. Còn miêu tả quá ít, chỉ đơn thuần là tự sự thành ra vẫn chưa đưa độc giả đạt đến những cảm xúc và thấu hiểu suy nghĩ của nhân vật. Cảnh vật trong cung tôi gần như hoàn toàn mập mờ, không biết tròn méo ra sao. Còn sắc đẹp của Thục phi, tôi chỉ biết nàng đẹp chứ còn đẹp thế nào thì tôi chịu. Tôi vẫn chưa thấy được vẻ nghiêng nước nghiêng thành, hoa thẹn nguyệt nhường, rúng động tâm can của nàng trong lời văn của cậu.
Một vài lời khuyên nhé. Cậu nên tận dụng những biện pháp tu từ: so sánh, nhân hóa, ẩn dụ, điệp ngữ,... để tạo điểm nhấn trong việc miêu tả.
► Chốt:
"Hậu Cung Tranh Sủng Truyện" tuy chưa phải là một tuyệt phẩm đối với tôi nhưng quả thực đây là một câu chuyện hay, nhân vật phong phú và đôi khi cũng có những chuyện tình hường phấn. Tuy nhiên vẫn còn một số khuyết điểm cậu nên lưu ý.
"Hậu Cung Tranh Sủng Truyện" là một tác phẩm rất hợp đọc để giải trí. Nếu bạn nào thích thể loại cung đấu thì đừng bỏ lỡ câu chuyện này.
Cuối cùng, chúc"Hậu Cung Tranh Sủng Truyện"của cậu có thêm nhiều lượt view và vote nhé!
Vote hoặc cmt nếu cậu đã nhận được bài review này nha!
Follow team hoặc reviewer là tôi để cảm ơn nha! Đừng đọc chùa vì điều đó không tốt! ' v '
__oOo__
Cuộc sống như một tách trà, lúc đắng lúc ngọt
P/S: Nếu có follow tôi thì follow cả Pii, thành viên đã có ý định review truyện của cậu nhưng bị tôi giật đơn nhé! :>>>
P/S lần 2: 60 chương của cậu có vẻ dài nhưng thật ra đối với tôi nói ngắn ngủn hà! Chóng đăng những chương mới nhé! Tôi hóng! ~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro