Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

MẶT TRỜI KHUẤT LỐI

"Ở phương diện tinh thần, bạn bè giúp ta trút đi những gánh nặng."
Có những người xuất hiện mang một ý nghĩa đặc biệt. Tình bạn cũng vậy, đủ lớn để truyền tải năng lượng tích cực. Giúp đỡ tôi trong những năm tháng khó khăn:

BẠN ĐÔI MƯƠI
(Tú Danh Nguyễn Phạm)
Bạn có nghe tiếng cười tôi trog những ngày nắng hạ
Tôi phiêu lòng làm sĩ hài ngân nga
Bạn sắm vai ngồi làm fan khán giả
Góp nụ cười năm tháng hóa trang thơ.

Rồi có nghe những ngày ta chung lối
Ve đánh đàn bản Hạ khúc du dương
Nắng in nghiêng viết từng trang sách nhỏ
Lật qua rồi tôi ngại kí ức phai.

Bạn có nghe đượm nồng trong hơi thở
Ta gom mình gác gánh nặng sau lưng
Chọn một nơi ta tạm quên giây phút
Sẻ chia nhau những chuyện tháng năm dài.

Rồi hãy nghe đáy lòg tôi thổn thức
Muốn với tay kéo giữ khoảng tình này
Liệu tháng năm có lưu lại hồi ức
Về một thời mà ta mãi đôi mươi.

Chẳng bao lâu ta vươn mình sải bước
Tiếng phấn trắng, bảng đen thôi ta đành khép lại
Hãy ôm nhau giây phút này quyến luyến
Chỉ 1 giây nữa thôi, ta xa rồi bạn nhé.
.....
Tôi để đây và sẽ chẳng viết tiếp
Gửi bản quyền nơi thời gian vô tận
Mai gặp nhau ta viết lên hồi ức ....
Gửi đám bạn cả một thuở đôi mươi...
(9/4/2017, Tú Danh)

"Một con người dở hơi, hay cười xuất phát lại là người nhiều tâm sự. "

Trong một đoạn tự sự của mình tôi đã từng viết : " Tôi rất thích vẻ đẹp của bình minh, mây trời và ánh nắng nhưng mà tôi không với tới được vì tôi không thể chạm vào vẻ đẹp ấy.
Tôi rất sợ bóng tối nhưng tôi lại là một con người sinh ra thuộc về bóng tối. Bóng tối có thể bao bọc và che chở tôi, bóng tối là người bạn mà tôi có thể tâm sự và sống thật với nội tâm của mình.
Nhưng bạn biết không bóng tối cũng rất đáng sợ, nó luôn chực chờ nuốt chửng tiềm thức và sinh mệnh của tôi bất cứ lúc nào. Mặc dù sợ nhưng tôi lại cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, tôi chỉ mong là phần tối tồn tại trong bản thân mình ngủ yên thêm một thời gian nữa để tôi hoàn thành xong một số tâm nguyện trong cuộc đời này.
Tôi thích ánh sáng nhưng nơi có ánh sáng tôi sống rất mệt mỏi, lúc nào cũng phải giả vờ vui vẻ, điên điên khùng khùng, giả vờ sống như một người bình thường. Điều đó khiến tôi mệt mỏi lắm, thật sự tôi rất mệt mỏi. Tôi đang cố gắng giành giật với thời gian để ngồi hồi tưởng lại quá khứ, hồi tưởng lại để sau này có người hiểu tôi hơn, sẽ có người hiểu tôi đã khó khăn và khổ sở như thế nào để điều khiển suy nghĩ của mình. Tôi cũng không biết nữa, lúc nào tôi cũng cảm thấy bứt rứt, tôi không điều khiển được suy nghĩ của mình. Vì vậy, tôi muốn hồi tưởng lại quá khứ một lần nữa.
Hãy để tôi nhắm mắt và hồi tưởng lại. "

Đó là một đoạn trong nhật ký tôi từng viết lại khi bản thân không thể tìm ra được lối thoát. Hay có thể nói tôi đang cầu cứu, cầu cứu một hướng sáng sẽ mở ra khi tôi còn sót lại chút lý trí.
Người ta hay nói : Thời gian có thể làm mờ đi tất cả nhưng những tổn thương tâm hồn khiến tôi suy kiệt. Vết thương quá lớn, một đoạn ký ức khiến tôi rơi vào tuyệt vọng. Có thể gọi là gì nhỉ?
- Lạnh đạm. Vâng chính xác là như thế.
Đôi khi con người ta cảm thấy sợ hãi. Sợ hãi khi chạm vào một ranh giới cấm, đó là cùng cực của nỗi đau. Nhưng khi lý trí của bạn vực dậy chiến thắng đau khổ, một lần nữa bạn sẽ trân quý cuộc sống này hơn. "Yêu thương chính bản thân mình còn khó hơn gấp bội lần việc yêu thương người khác. "
Những tháng năm tăm tối khi mất đi người thân, chứng kiến mọi mất mát, đau thương kéo dài không quá lâu nhưng hệ quả sẽ khiến bạn đau đớn cả đời. Nhớ kỹ không hẳn là bạn cứ chìm đắm, chùn chân, than thở với cuộc đời trong khi chính bạn không chịu cố gắng. Nhớ kỹ ở đây là bạn học được cách để vượt qua và vực dậy. Biến đau thương thành động lực để sống, để chiến thắng và chinh phục khó khăn.
Quãng thời gian mà tôi mất đi phương hướng nó khinh khủng giống như bạn sắp mất đi lý trí. Tương lai mờ mịt, bạn không tìm ra được ý nghĩa của cuộc sống.
Khi ấy chỉ cần một cánh tay chìa ra sẽ giúp bạn phần nào có động lực để vực dậy. Nhưng bạn lại quên rằng chẳng ai cứu được bạn ngoài bản thân bạn ra. Có thể mọi người chỉ cho bạn phương tiện, còn lại 80% nổ lực phải dựa vào ý chí và sức bình sinh của mình. 20% sự động viên khiến chúng ta tỉnh táo và vững tin hơn.
Đôi khi một lời động viên chân thành, một cái nhìn khích lệ hoặc đơn giản là đồng cảm. Lúc ấy, giống như một chiếc phao cứu sinh được dùng đúng lúc. Ít ra, chúng ta có một giây cảm thấy an tâm và suy nghĩ bình lặng. Bình lặng để nhìn lại chính mình, nhìn ra phương hướng, đem ý chí và nghị lực của mình hoàn thiện một lần nữa.
Người thân là máu thịt, là người quan trọng nhất. Nhưng ở phương diện tinh thần, bạn bè giúp ta trút đi những gánh nặng. Hay một cách trịnh trọng hơn tôi gọi đó là cảm ơn. May mắn lúc tinh thần sa sút nhất tôi có được sự động viên chân thành nhất. Cảm ơn vì khi gặp gỡ nhau tôi được là chính mình, bỏ qua định kiến, rào cản của cuộc sống, lạc quan, trẻ trung hơn. Tạm gác đi lo âu, gác đi gánh nặng, gạt bỏ khoảng cách để nuông chiều suy nghĩ. Biết lắng nghe và chia sẻ lẫn nhau.
Đơn giản thế thôi nhưng lại khiến tôi cảm thấy mình còn tồn tại. Mỗi một người sinh ra đều không thể lựa chọn số phận nhưng chúng ta có quyền lựa chọn cách sống.
Bạn bè tôi mỗi người mang một tính cách khác nhau, có chỗ khuyết, chỗ không hợp. Nhưng tất cả những điều ấy chúng tôi bổ sung cho nhau, gặp nhau tự dưng hòa hợp. Không hề xuất phát từ tâm cơ, đối đãi với nhau chẳng hơn thua, toan tính, sẵn sàng lắng nghe khi tôi cần. Hết thảy cũng đã quá đủ cho một mối quan hệ gọi là chí cốt. Dìu dắt ý nghĩ của tôi vượt qua những ngày tháng tăm tối, hiu quạnh. Để tôi một lần nữa hồi sinh.
Những cuộc chuyện trò, những tháng năm cùng nhau trải qua. Những chia sẻ lúc khó khăn hoặc khi tuổi trẻ chẳng có gì trong tay lại vô tình kéo chúng ta trở thành những người bạn tri kỷ. Tất cả như một món quà vô giá để trân trọng, để học hỏi lẫn nhau trưởng thành.
Có được sự quan tâm, ủng hộ giá trị tôi trân trọng tình bạn ấy. Sự hồn nhiên vô tư trong tính cách của mỗi người khiến tôi cảm thấy yêu bản thân mình hơn. Họ truyền cho tôi những năng lượng tích cực. Để rồi hôm nay cuộc sống này ý nghĩa hơn.
Góc khuất của cuộc đời không hẳn phải quên đi mà là gói gém lại cất giữ ở một nơi nào đó như minh chứng tôi đã vượt qua như thế nào.
Con người tôi dần trầm tĩnh hơn, nhưng vẫn có một bề nổi nào đó tích cực, vui vẻ, nhiệt huyết và đầy nhựa sống. Điều may mắn hơn cả, tôi gặp được những người bạn, những người có ý nghĩa, mang nguồn năng lượng tích cực.
Chân trời mới rồi đây sẽ mở ra, ước mơ, hoài bão sẽ lại sinh sôi nảy nở trên tâm hồn vốn đã cằn cõi. Nay ý chí vực dậy hồi sinh mãnh liệt, tưới tắm một niềm tin vững chãi. Bạn bè là một nguồn động lực an ủi tâm hồn khi tôi còn nhiều trăn trở.

"Việc đầu tiên bạn phải cố gắng là học cách yêu thương bản thân mình, trước khi học cách yêu thương người khác. "
"Điều may mắn hơn cả là gặp được những người bạn gọi là chí cốt. "🌻🌻

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: