Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3

   Thư vỗ nhẹ vào tay tôi " Tao với mày về trước nhé "

    Tôi không dám đối diện với mấy đứa Trọng Hoàng , đó là cả một nỗi ám ảnh của tôi hồi cấp 2 . Tôi nói thầm với Thư " Tao với mày về trước , tí bọn nó về sau " Thư nhìn thấy sự lo sợ của tôi nên nó cũng gật đầu đồng ý " Ê bọn mày , Vy có việc tao chở nó về trước nhé !"
   Bọn cái Ngọc cũng biết chuyện giữa tôi và đám Trọng Hoàng nên nó cũng ngầm hiểu được " Vậy về trước đi nhé , bọn tao về sau "
    Lúc đứng dậy tôi với Thư vừa bước ra gần đến cửa thì đụng chúng Trọng Hoàng , tôi thật sự không dám nhìn vào mắt nó , tôi rất ám ảnh vào những năm cấp 2 ấy . Hoàng nhìn thấy tôi thì bật cười " Ô người quen này " , Thư nổi cáu " Mày có thôi đi không "

    " Tao đã làm gì đâu "

   Thư kéo tay tôi , nhưng nó vẫn đứng đấy không cho bọn tôi đi , bọn cái Huyền thấy vậy đi ra chửi thẳng vào mặt Trọng Hoàng " Mày ng*o  l"n hả , mày làm như thế vẫn chưa đủ à "

    " Chưa " Trọng Hoàng mỉa mai ra mặt

   Tôi nói với Huyền " Tao không sao đâu , Thư đi cùng tao mà "

    Huyền cũng bất lực rồi " Thư đưa nó về cẩn thận đấy " , nó chợn mắt nhìn Hoàng vẻ chán ghét " Hãm l*n vừa thôi đồ hèn "

  Tôi ngăn Huyền lại không cho nó nói tiếp , " Nhịn tí đi mày , tao không sao thật mà "
  
   " Chịu mày đấy Vy  "

  Huyền cũng đành nhịn rồi đi về ngồi với bọn cái Ngọc . Nhưng Hoàng vẫn không thèm đi ra , nó vẫn chặn bọn tôi lại , bỗng một giọng nói quen thuộc vang lên " Mày định làm gì nó à ?" , giọng nói này chẳng phải là ông anh Đỗ Đức Duy của tôi  sao ? , hồi trước tôi cũng đã kể cho Duy nghe chuyện này nhưng ngăn không cho anh kể với bố mẹ tôi .
  
   " Đã đụng chạm gì đâu " Hoàng vênh váo nói lại

  Bỗng một bàn tay khoác lên vai tôi " Mày thử đụng vào em bé của tao xem " , tôi quay mặt ra người trước mặt làm tôi ngơ ngác ,  Khánh Vũ !

   " Thích đụng đấy làm sao "

   " Thử đi rồi biết " Vũ nói chuyện bình tĩnh đến lạ thường .  Nhìn vào mắt anh tôi thấy được sự tức giận vô cùng nhưng vẫn cố gắng kiềm chế .

    " Bênh nhau cơ à ? , hồi trước con này thích tao lắm , bảo làm đ*o gì cũng làm , nghĩ lại hồi đấy nó ng* vãi , ảo tưởng tao thích nó thật  " Hoàng nói với vẻ khiêu khích , thật sự là kiểu nói chuyện này rất khiến người ta muốn dùng bạo lực .

   " Đ*m thằng mặt l*n này , mày nói câu nữa tao xem nào " Khánh Vũ nói xong đấm thẳng vào mặt Hoàng 1 cái , tôi ngơ ngắc nhìn chuyện xảy ra trước mắt , một lúc sau mới hoàn hồn lại " Em không sao đâu , bỏ qua đi "

   Huy nghe tôi nói vậy tức giận mắng cả tôi " Nó làm với mày như thế nào mà bỏ qua được ? Cứ để nó bắt nạt thế à ? "

    " Chuyện qua lâu rồi mà , anh đừng nhắc lại nữa " Tuy bản thân trả lời vậy thôi chứ chuyện đấy làm sao tôi quên được .

   " Thư đưa Vy về trước hộ anh nhá " Duy nhìn Thư và bảo con bé đưa tôi về

  " Dạ vâng " Thư kéo tay tôi , " Về thôi mày " . Tôi vẫn đi ra khuyên Duy dừng lại , nếu là chuyện bình thường thì Duy không thích dùng bạo lực nhưng mà chuyện bọn Trọng Hoàng gây ra với tôi nó kinh khủng hơn rất nhiều . Khuyên mãi Duy mới bớt đi sự tức giận này " Mày hiền vừa thôi , cứ như thế nó càng bắt nạt mày nhiều hơn đấy " . Tôi không muốn làm to chuyện nên cũng trả lời Duy một cách nhẹ nhàng nhất " Em không sao thật mà "

   " Thôi mày đi về trước đi "

    " Vâng , nhưng mà đừng làm to chuyện nhá " Tôi vẫn rất cứng đầu năn nỉ Duy

   " Tao biết rồi "

    Tôi tạm biệt mấy đứa bọn cái Huyền , rồi quay sang cảm ơn Duy và Khánh Vũ .Nhưng ánh mắt Khánh Vũ nhìn tôi lạ lắm , giống như kiểu lo lắng bất an làm sao ấy .

    Thư chở tôi về , trên đường đi nó hỏi tôi " Cái ông vừa khoác vai mày tao trông quen lắm , hình như gặp đâu rồi "

   " Lần trước ở căng tin " Lần đó Thư đi mua nước nên chỉ nhìn qua chứ không đứng ngắm lâu như tôi

    " À , nhưng mà sao lại nổi giận thay mày nhỉ ?"

   " Làm sao mà tao biết được , chắc là do tao là em họ của Duy . Thấy em của bạn thân bị bắt nạt thì đương nhiên phải giúp rồi , nhưng tao cũng không chắc lắm . Haizz , hoặc là thương hại tao nên mới hành xử như vậy "

  Thật ra tôi cũng hoang mang lắm , chuyện của tôi ngoài Duy , Thư và mấy đứa đứa hay chơi thân ra thì không ai biết cả . Nhưng mà sao Khánh Vũ lại tức giận vậy nhỉ ? Còn nhận tôi là "em bé của anh"  nữa . Không lẽ Duy đã kể với Khánh Vũ về chuyện của tôi sao ?
    Nhưng đúng thật là nhìn Khánh Vũ rất quen , như kiểu tôi đã gặp ở đâu đó nhưng không thể nhớ nổi .

   Thư thở dài nói với tôi , nghe giọng nó là biết nó lo cho tôi như nào " Từ sau nó có làm gì mày cứ gọi tao , đừng để nó bắt nạt nữa , mày đừng nhẫn nhịn người hại mình làm gì cả . Mày sợ làm người ta đau thì người đau chính là mày !"

   " Tao không sao thật mà , đã ai làm gì tao đâu , mày yên tâm đi "

   " Haizzz , Lo cho mày cả thôi "

   Đến khi về nhà Thư vẫn dặn tôi , nó sợ bọn Trọng Hoàng lại bắt nạt tôi  " Nó làm gì nhớ bảo tao  , không được nhẫn nhịn bọn đấy "

    "Tao biết rồi , mày về cẩn thận , pai pai "

    " bye "

   

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro