Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 8

YUGOSLAVIA VÀ BELARUS TRỞ VỀ CĂN CỨ CỘNG SẢN VÀO SÁNG HÔM SAU. Yugoslavia ngay lập tức được điều động tới gặp Ussr và chuẩn bị ra chiến trường ngay hôm đó. Về phần Belarus, nàng được cấp phép ở lại căn cứ thay vì trở về Moscow, sự có mặt của nàng như thể một hậu phương vững chắc cho tiền tuyến xa xôi.

Ngày hôm ấy, Belarus và Ukraine đến quân khu ba - quân khu dành cho các Nhân Quốc Cộng Sản thuộc Đông Dương. Sở dĩ khu vực đó được gọi là quân khu ba bởi vì quân khu ấy được quản lý vì nó được kiểm soát bởi ba Nhân Quốc lần lượt là VietMinh, Laos và Khmer Rouge. Sống cùng quân khu với họ có Nhân Quốc China. Những chiếc lá rơi đầy con đường mà Belarus đến, như mới, chưa in vết chân ai.

Bên trong quân khu, VietMinh và China đang ngồi uống trà đàm đạo cạnh những hàng tre xanh đậm văn hóa Châu Á. Belarus đến, lịch sự chào hỏi...

" Belarus xin chào các anh! " Belarus cười nói.

" Belarus à? " VietMinh đặt quân cờ trên tay xuống,anh nhìn Belarus." Lâu lắm rồi mới thấy em, nhìn lớn hơn trước nhỉ? " VietMinh nói.

" Vâng, chị East Laos có đây không ạ? "

" East Laos vừa đến khu quân y! Mà Tiền bối ra chiến trường rồi sao? " China phẩy quạt trên tay, hướng đôi mắt nhìn Belarus.

" Này em cũng không rõ, nhưng có lẽ sau cuộc họp hôm nay với các Nhân Quốc Tư Bản... có thể Tiền bối sẽ ra chiến trường! " khuôn mặt cô như đang suy tư,cặp lông mi cong vút nhấp nhô khi nàng chớp mắt thật quyến rũ làm sao...

" Dạo này chị Vietnam có gửi tin tức gì không? " Belarus đan hai tay vào nhau, chống cằm hỏi.

" Vẫn chưa... gần đây nhất khi Vietnam gửi tin tức về.. là nửa năm trước! " VietMinh nói. " Làm mật thám rất nguy hiểm, nếu để xảy ra chút sơ suất tính mạng sẽ bị đe doạ! " VietMinh ngừng một chút,anh thở dài rồi tiếp tục nói. " Trước mắt, tụi anh cũng không thể làm được gì... hơn nữa Boss cũng không yêu cầu đến thám thính hay thăm dò nên cũng chưa hành động! "

" Ồ! " Belarus ồ lên một tiếng,cô đứng dậy,vui vẻ như vừa được nhớ ra gì đó rất quan trọng,cô chào tạm biệt hai Nhân Quốc Châu Á kia rồi quay trở về quân khu chính.

ΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩ

BELARUS TRỞ VỀ VÀO LÚC GIỮA TRƯA, khi ấy trong căn cứ trống vắng vì tất thảy mọi người đều đi làm nhiệm vụ, chỉ lác đác vài anh lính canh phòng. Belarus bước ra vườn táo của mình, những cây táo năm nào mà cô trồng nay đã trổ rất nhiều quả, rụng đầy cá vườn.

" Ôi! Chị về rồi đấy à? " Ukraine nhìn thấy Belarus đứng gần vòm cung hoa,cô bé liền để cái xẻng trên tay sang một góc cỏ, chạy lại chỗ Belarus. " Chị đến đây lâu chưa? " Ukraine nói.
SÁNG SỚM HÔM SAU, Yugoslavia và những người đồng đội của mình ra chiến trường. Belarus đã đến tận cổng doanh trại để tiễn anh lên đường,cô chu đáo đến mức giúp anh tất bật chuẩn bị mọi thứ. Đôi tay cô nhanh nhẹn giúp anh mặc trang phục quân hàm, Yugoslavia vuốt lại mái tóc và chỉnh lại mũ.

" Bây giờ ta phải đi rồi! Càng sớm càng tốt! " Yugoslavia nói, " Con đi với tiền bối được không? " Belarus lấy hết sự dũng cảm của mình để nói,cô hi vọng Yugoslavia sẽ đồng ý cho mình đi cùng. Nhưng anh đã thẳng thừng bảo không.

Belarus cùng Ukraine trở lại bên lò sưởi trong phòng Estonia ở khu quân y. Bên ngoài,những y sĩ bận rộn với số thuốc men trong các khu thương bệnh. Estonia mời hai chị em rượu như lẽ thường tình trong Tổ chức, gần như không pha loãng. Belarus đã từ chối, còn Ukraine nhận một cốc, nhưng không uống. Estonia ngồi trên chiếc ghế cũ của anh, ở gần lò sưởi nhất, có đệm ghế và lưng cao. Anh chàng nhìn Belarus.

" Sáng nay tiền bối Yugoslavia cùng đồng đội đã tiến sâu hơn vào khu vực của phe Trục! Tin tức vừa được gửi về sáng nay từ Laos! "
Điều cần nói, Estonia đã được nói ra. Ngọn lửa lách tách. Gỗ trong lò xanh xao.
" Em cũng vừa mới nghe chị East Laos nói! " Belarus nhìn vào mắt chàng trai. " China, Laos, Cuba và East Laos tham gia đánh bom vào cứ điểm của kẻ thù! Gần đó có trực thăng của tổ chức chúng ta yểm trợ! " họ sẽ trở về sớm thôi!

ΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩ

TIẾNG CHUÔNG VANG LÊN TRỞ LẠI, điều đó báo hiệu rằng giờ ăn tối đa đến. Belarus và Ukraine cùng nhau đi đến khu vực ăn uống cách khu quân y khá xa.Phòng ăn là một đại sảnh dài ở mặt trước căn cứ chính, các khung cửa sổ mở ra những khu rừng thông ẩm ướt. Sảnh đường lớn đến nỗi chứa được tất cả mọi người, gấp mấy lần vẫn được. Belarus lấy phần thức ăn của mình và trở lại ngồi trên các băng ghế gỗ sồi, cạnh Ukraine,bên những mặt bàn xây xước qua năm tháng vì bát đĩa xê dịch. Bữa ăn dành cho những người lính Hồng Quân đơn giản nhưng dồi dào - cá hồi,và bánh mì đặc ruột ăn với phô mai thêm rau gia vị và một ly sinh tố lúa mạch.Ukraine bắt gặp mái tóc sáng màu thấp thoáng dưới ánh đuốc phía bên kia phòng.Cô nhìn thấy một Nhân Quốc với sợi dây chuyền hình lá phong trên cổ. Anh ta ngồi với một nhóm các Nhân Quốc Tư Bản.
" Ukraine? Sao em không ăn đi? " Belarus nhìn Ukraine đang hướng mắt đi nơi khác.
" Chị gọi em ạ? " Ukraine quay lại,cô nhìn xuống bánh mì của mình, vụn bánh lợn cợn cọ lên ngón tay.
" Em tìm gì ư? " Belarus hỏi. " Không có gì đâu, chúng ta ăn nhanh đi! " Ukraine lắc đầu,cô tiếp tục ăn uống và không nói thêm gì nữa. " Ồ! " Belarus hếch cằm lên, chỉ một chút, tỏ vẻ đã biết và tiếp tục với bữa ăn.

Sau bữa tối, mọi người đều rời đi và trở về với nhiệm vụ của mình.Vài Nhân Quốc Tư Bản tụ tập chơi bài đánh bạc cùng nhau.
 " Muốn chơi không? " Một đứa trong đám đó hỏi Ukraine. Tên đó chính là kẻ mà Ukraine nhìn trong lúc ăn tối, mái tóc hắn xoăn tít kiểu trẻ con và hắn cười cợt. "Chơi gì? "Ukraine nói. " Đỏ đen! " Hắn xoè tay ra cho Ukraine xem bộ bài đang xốc. " Chơi thua sẽ bị phạt đấy nhé! "
Ukraine giật mình, lùi về phía sau. "Không!" Cô trả lời, to tiếng quá mức cần thiết.Hắn chớp mắt ngạc nhiên. Belarus bất ngờ chạy tới chỗ Ukraine " Có chuyện gì thế? " Belarus lo lắng hỏi cô em gái của mình."  Được thôi! " Hắn nhún vai, giễu cợt và đi mất.

ΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩ

TỐI HÔM ĐÓ, Yugoslavia trở về căn cứ sau cuộc đột kích đến phe Trục cùng đồng đội. Yugoslavia và Russia đến báo cáo tình hình với Ussr. Cả ba người họp bàn rất lâu đến rạng sáng mới xong. Yugoslavia trở về phòng mình, anh mệt mỏi bước vào nhà tắm. Yugoslavia trở lại phòng ngủ, những giọt nước  trên tóc anh nhỏ xuống. Yugos lắc đầu, anh quay ra cửa sổ. Bên ngoài trời bắt đầu mưa,cơn mưa mùa thu và những chiếc lá rụng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro