Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1: Trùng sinh

Trong đêm, Long Tiêm đột nhiên mở mắt ra, đập vào mắt chính là màn gấm màu hồng phấn được thêu hoa tinh xảo. Long Tiêm cau mi lại, nghĩ tới mình không phải là đã chết rồi sao? Vốn là muốn nhờ Côn Lôn kính xuyên thời không, lại không nghĩ cuối cùng ra ngoài ý muốn, vì bảo vệ em trai nhỏ, Long Tiêm đem em ấy đẩy vào cửa thời không, thật không ngờ chính mình lại rơi vào hố đen. Long Tiêm vẫn còn nhớ rõ, cái thời điểm ấy, nàng đau đớn tới tâm tê liệt phế, cảm giác đường từng miếng thịt từ trong cơ thể mình vỡ ra, đau đớn tới cực hạn. Nhưng mà nơi đây là ở đâu? Long Tiêm mặt không biến sắc quan sát bốn phía xung quanh, cô khẳng định đây là một gian phòng của tiểu thư khuê nữ, trong phòng ga giường, vỏ chăn, bàn ghế. . . Tất cả đều là màu hồng phấn , hơn nữa nhìn không cũng biết giá trị rất xa xỉ! Đột nhiên một trận đau nhói truyền vào trong đầu, đau đớn làm cho cô đổ mồ hôi lạnh ròng ròng, thiếu chút nữa ngất ngất lịm đi. Một lát sau, Long Tiêm mới từ từ mở mắt ra, khóe miệng khẽ nhếch lên, thật là quá tốt, cô không có chết, mà là lấy một loại phương thức khác để sống lại rồi. Long Tiêm nhắm mắt lại, muốn xem xem nguyên khí của bản thân cô có còn hay không? "Aizzzz!" cô thở dài một hơi, xem như cô tu luyện uổng phí rồi, nguyên khí trong cơ thể đã biến mất không còn một mảnh, chỉ còn có tinh thần lực dị thường khổng lồ. Nhưng mà cô muốn bắt đầu theo ký ức trong đầu của nguyên thể này, Long Tiêm cô cũng không dám xem thường, nhìn quyển lịch trên bàn, hiển thị rõ ràng: ngày 12 tháng 6 năm 2014 . Nếu như ký ức của nguyên thể không có sai, như vậy ngày tận thế ngay tại thời điểm nửa năm sau, tức ngày 12 tháng 12. Chủ nhân cỗ thân thể này tên là Vân Khởi, là đại tiểu thư tập đoàn Vân thị, cũng là người thừa kế tương lại của tập đoàn Vân thị. Mẹ Vân Khởi là môt nữ doanh nhân tài giỏi, toàn tập đoàn bộ Vân thị ở thời điểm mẹ Vân Khởi quản lý đều phát triển không ngừng. Cha của Vân Khởi là Thẩm Hoa Vinh bất quá là một người bình thường được cái lớn lên tuấn tú , bởi vì cưới mẹ Vân Khởi làm mà giá trị con người tăng gấp bội. Bất quá Mẹ Vân ở thời điểm Vân Khởi năm tuổi đã qua đời. Nhưng vị trí người thừa kế tập đoàn Vân Thị mẹ Vân liền viết di chúc truyền lại cho Vân Khởi. Cha của Vân Khởi, Thẩm Hoa Vinh lớn lên tuấn mỹ dị thường, nhưng năng lực bình thường, Mẹ Vân Khởi là một nữ cường, đã sớm làm cho Thẩm Hoa Vinh sinh phiền chán, chờ mẹ Vân chết chưa tới nửa năm, Thẩm Hoa Vinh liền cưới Dương Mai. Dương Mai vốn dĩ là tiểu tình nhân bí mật của Thẩm Hoa Vinh, hai người sớm đã có một cô con gái là Thẩm Duyệt lớn hơn Vân Khởi một tuổi. Bởi vì Vân Khởi họ Vân, Thẩm Hoa Vinh thời gian qua liền không có coi Vân Khởi là con gái ruột thịt của mình, chỉ là một mặt cưng chiều Thẩm Duyệt. Nếu không phải là trong tay Vân Khởi có cổ phần tập đoàn Vân thị, Thẩm Hoa Vinh đã sớm đem đứa con gái làm cho hắn không thoải mái đuổi ra khỏi nhà rồi. Vân Khởi tính cách nhu nhược, sau khi lớn lên, liền liên tục ở lại trong kí túc xá, rất ít khi trở về nhà, mặc dù cùng với Thẩm Duyệt ở chung một trường học, nhưng trong trường học, học sinh cũng chỉ có biết Thẩm Duyệt là đại tiểu thư tập đoàn Vân thị, lại không biết Vân Khởi mới đích thị là người thừa kế tập đoàn Vân thị. Chờ tới khi Vân Khởi 16 tuổi, có thể thừa kế tập đoàn Vân thị rồi, Thẩm Hoa Vinh liền liền khôn khéo dụ dỗ Vân Khởi đem cổ phần tập đoàn Vân thị trong tay lừa gạt đến tay hắn. Hôm nay Vân Khởi sở dĩ ở nhà, cũng chính là do Thẩm Hoa Vinh cố ý an bài, vì số cổ phần tập đoàn Vân thị Vân Khởi có trong tay. Nghĩ tới nguyên thể này đã chấp nhận ký hợp đồng chuyển nhượng cổ phần, Long Tiêm nhịn không được cười lạnh, hừ, nghĩ người mẹ xinh đẹp thế giới kia của cô là người giàu có nhất ở thế giới kia, Long Tiêm ở đâu còn có thể thiếu tiền. Ngay cả tập đoàn Vân thị ở trong mắt Thẩm Hoa Vinh này, ở trong mắt cô cũng chỉ thường thôi. Nhưng dù cho nguyên thể có chuyển nhượng cổ phần cho Thẩm Hoa Vinh để đổi lấy tình thương của hắn, chẳng những không được gì mà còn làm mọi chuyện trầm trọng hơn. Nửa năm sau, thời điểm mặt trời biến mất, mạt thế tiến đến. Cái gọi là gia tài bạc triệu bất quá biến thành từng đống giấy vụn. Mạt thế tiến đến, thức ăn khan hiếm, tang thi hoành hành, vì sự sống, Thẩm Hoa Vinh lợi dụng các loại quan hệ, thật vất vả mới tới căn cứ thủ đô để sinh sống. Nhưng căn cứ không chứa chấp những người rảnh rỗi, muốn được thức ăn, chỉ có thể không ngừng đi tiếp nhiệm vụ, giết tang thi. Thẩm Hoa Vinh là một nam nhân người nhát gan, nào dám đi ra ngoài? Vì để đạt được thức ăn, ở căn cứ sinh sống tốt hơn, hắn lại đem Vân Khởi đưa cho con trai người phụ trách căn cứ làm nhục. Long Tiêm nhìn tới những thủ đoàn nam nhân kia sử dụng trên nguyên thể mà thêm ớn lạnh, bị vũ nhục cùng hành hạ, trong mắt cô liền hiện lên từng tia sáng lạnh. Vân Khởi nản lòng thoái chí muốn tự sát, nhưng không ngờ lại có thể thức tỉnh dị năng hệ thủy. Phát hiện này làm cho Thẩm Hoa Vinh mừng rỡ như điên, không đợi Vân Khởi dưỡng thương tốt, liền đem Vân Khởi vứt ra ngoài căn cứ, bảo Vân Khởi đi giết tang thi, đổi lấy thức ăn. Mà chị gái cùng cha khác mẹ Thẩm Duyệt là dị năng giả hệ hỏa, thức tỉnh dị năng so sánh sớm hơn cô nàng, cộng thêm vóc dáng cùng tướng mạo xinh đẹp, người theo đuổi vô số. Thẩm Duyệt chủ động nói với Vân Khởi cùng nàng đi tiếp nhiệm vụ, hai người cùng một chỗ có thể chiếu cố tốt lẫn nhau, Vân Khởi tự nhiên là vô cùng cảm kích, thậm chí đã quên chính mình đã bị Thẩm Duyệt cướp đi bạn trai Quách Lâm. Cũng không ngờ ở một thời điểm nguy cấp bị tang thi đoàn vây công, Thẩm Duyệt vì tranh thủ chạy trốn, lại hung hăng đẩy Vân Khởi hướng tang thi đoàn. Bộ dáng ác độc kia, làm cho Long Tiêm nhịn không được nhíu mày.Mà Vân Khởi sau khi chết, thế nhưng có cơ hội một lần sống lại, nhưng lỗi ở tính cách nàng nhu nhược, lại một lòng muốn chết, căn bản không nghĩ tới muốn trùng sinh, lại tiện nghi Long Tiêm. Nếu đã thay thế Vân Khởi trùng sinh, như vậy Long Tiêm cô đây liền vì nguyên thể báo thù đi! Long Tiêm đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, nhắm mắt lại, thân hình chợt lóe biến mất, không thấy đâu nữa. Lần nữa mở mắt ra, Long Tiêm đã đi tới một địa phương hoàn toàn khác biệt. Nhìn thấy không gian vẫn còn, Long Tiêm rốt cục xem như thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần có lá bài tẩy này ở đây, nàng tin tưởng ngay cả là ở mạt thế nàng cũng nhất định có thể sinh hoạt rất tốt! Cái không gian này là cha của cô vì cô mà tự mình luyện thành không gian linh bảo, linh bảo này cùng với linh hồn của cô dung hợp một thể. Linh bảo trước mắt chỉ có trăm dặm thảo nguyên, bên trong có một cái hồ lớn nhân tạo, còn có một con suối, không ngừng chảy ra nước suối trong lành tinh khiết. Chung quanh là đất đai phì nhiêu, xa xa là từng ngọn núi cao, trên núi đủ các loại cây ăn quả. Bên hồ có một tòa nhà hoa lệ, tòa nhà này là do người mẹ xinh đẹp của cô vì cô bố trí, nghĩ đến người thân, trong ánh mắt Long Tiêm có chút ảm đạm, cũng không biết bọn họ có khỏe không? Có thuận lợi vượt qua cửa không gian hay không? Nghĩ đến nửa năm sau mạt thế xuất hiện, Long Tiêm thấy chuyện quan trọng nhất trước mắt là tụ luyện nâng cao thực lực. Nghĩ là làm, cô ngồi xuống thảm xếp bằng hai chân bắt đầu tu luyện. Vừa rạng sáng ngày thứ hai, Long Tiêm liền từ không gian ra, trong phòng rửa mặt, liền nắm lấy túi sách ra khỏi phòng. Vân Khởi còn là học sinh, nhiệm vụ chủ yếu chính là học tập, ngày hôm qua sở dĩ bị Thẩm Hoa Vinh đón về nhà vẫn là vì để lừa gạt cô lấy cổ phần tập đoàn Vân thị. Hiện tại cổ phần tới tay, Thẩm Hoa Vinh cùng đám người kia khuôn mặt thực liền sẽ từ từ bại lộ ra. Bất quá, tiền? Ở mạt thế ngay cả giấy vụn đều so ra kém. Vân Khởi mở cửa phòng, vừa hay nhìn thấy ba người ngồi ở trong nội đường vừa nói vừa cười ăn cơm. Thẩm Hoa Vinh nhìn thấy Vân Khởi khó có được không có vẻ mặt cứng rắn, mà là cười nói: "Vân Khởi mau tới dùng cơm!" "Vâng" Vân Khởi gật đầu, sau đó ngồi ở bên cạnh Thẩm Duyệt. Thẩm Duyệt khuôn mặt mặt tròn trứng ngỗng, một đôi mắt hạnh tràn đầy nhu hòa, làm cho người ta thấy nhịn không được dâng lên hảo cảm, nhưng nào ai có thể nghĩ đến, cô gái này lòng dại lại ác độc vô tình như vậy? Nhìn thấy Vân Khởi, Thẩm Duyệt nhanh chóng lấy ra khuân mặt ôn nhu đối với người giúp việc là chị Lý ở bên cạnh nói: "Chị Lý còn đứng đó làm gì, còn không mau cầm bát đũa đến cho Tiểu Khởi?" Trong giọng nói tràn đầy khó chịu, dường như Vân Khởi chỉ là một người khách bình thường mà thôi. Chỉ là bọn họ tựa hồ đã quên toàn bộ gia nghiệp này rõ ràng tất cả đều là của Vân Khởi. Chị Lý kia gấp rút đối với Thẩm Duyệt lộ ra một thái độ nịnh nọt, gật đầu liên tục cáo lỗi, sau đó xoay người đi lấy bát đũa cho Vân Khởi. Mà Dương Mai ở bên cạnh nhếc miệng liếc xéo Vân Khởi một cái, trong mắt tràn đầy chán ghét. Trước kia nàng là tiểu tam, nhưng là từ hôm nay trở đi Dương Mai nàng chính là phu nhân chân chính của tập đoàn Vân thị. Thẩm Hoa Vinh không thích ăn cơm Tây, cho nên trên mặt bàn chủ yếu là đồ ăn trong nước, có tôm chiên, trứng cuốn, các loại điểm tâm, còn có vài nồi cháo dinh dưỡng. "Tiểu Khởi, trong chốc lát cùng với chị cùng đi học đi?" Trong giọng nói mặc dù là ôn nhu hỏi tới, nhưng Vân Khởi vẫn là nghe đến ý vị không tình nguyện. Thẩm Hoa Vinh nghe được lời nói Thẩm Duyệt, ngược lại tán thưởng nhìn xem con gái cả của hắn Thẩm Duyệt thật là hiểu chuyện, không giống con gái út cái gì cũng không hiểu, làm cho người ta nhìn liền phiền chán. "Không cần a" Vân Khởi nhàn nhạt cự tuyệt. Trước kia Vân Khởi cũng cùng Thẩm Duyệt cùng nhau ngồi xe đi trường học, nhưng là không lâu sau trong trường học liền truyền ra tin đồn, Vân Khởi mặt dày mày dạn bám vào Thẩm Duyệt, không biết xấu hổ cầu xin làm Thẩm Duyệt cho đi nhờ xe. Vân Khởi làm người an phận, mà Thẩm Hoa Vinh cũng là vì tốt hơn để cho cô rèn luyện, không muốn cho cô ở trong trường học bại lộ thân phận của mình, cho nên trong trường học học sinh chỉ biết tới Thẩm Duyệt là đại tiểu thư tập đoàn Vân thị, lại không biết Vân Khởi mới là đại tiểu thư chân chính của tập đoàn Vân thị. Nghe được Vân Khởi cự tuyệt, Thẩm Duyệt mắt lộ ra một bộ hiểu rõ, cũng không nói thêm gì. Cơm nước xong, Thẩm Duyệt ngồi xe sang trọng đến trường học, mà Vân Khởi lại rời khỏi nhà đi bộ đi đến một trạm xe buýt cách nhà không xa, ngồi trên giao thông công cộng đi trường học. Vân Khởi cùng Thẩm Duyệt đều đi học ở trường học ngoại ngữ Trung Sơn Thị, trường học là một trường học quý tộc, bên trong học sinh không phú thì quý, người cũng so với với người bằng thế lực, bạn học qua lại với nhau đầu tiên phải xem xét bối cảnh. Trong trường học, học sinh đi học phần lớn đều là ngồi xe riêng, Thẩm Duyệt là đại tiểu thư tập đoàn Vân thị, trường học không ai không biết không người nào không hiểu, bạn bè bên cạnh Thẩm Duyệt trong nhà cũng nhiều là có bối cảnh . Vân Khởi đi tới trường học, đi vào lớp học, cao ban mười ba. Trong trường học học sinh ở lớp học đều là dựa theo thành tích học tập mà sắp xếp, thành tích học sinh tốt nhất tự nhiên đều ở lớp một, mà học tập kém nhất học sinh ngay tại ban mười ba. Vân Khởi sơ trung lúc thành tích cũng không tệ lắm, chỉ là không biết vì cái gì, trường học lại đem cô phân đến ban mười ba? Lớp học này học sinh phần lớn không yêu thích học tập, tính cách phản nghịch, không khí học tập thật không tốt, cao trung là thời kỳ học tập quan trọng áp lực rất lớn, Vân Khởi lại tính cách hướng nội, vì vậy vướng vào đề bài khó cũng không dám hỏi lão sư cùng bạn học, không giống Thẩm Duyệt, Thẩm Hoa Vinh chuyên môn thỉnh giáo sư dạy kèm cho cô ta. Thẩm Duyệt thành tích vẫn luôn là ở trong tốp mười trường, đây cũng là điều Thẩm Hoa Vinh liên tục kiêu ngạo! Vừa đi vào cửa, liền có một người cao lớn mập mạp chắn trước mặt Vân Khởi, cười tươi nhìn xem Vân Khởi, cười trêu nói: "Tiểu Khởi, đến đây, hôm nay cũng nên đáp ứng với ta, chúng ta cùng đi chơi đi chứ?" Mập mạp này tên là Lý Đào, trong nhà rất có tiền, Lý gia cũng chỉ có một đứa con trai duy nhất là hắn, tự nhiên sẽ dưỡng ra hắn tính tình coi trời bằng vung, Vân Khởi mặc dù tính tình mềm yếu, nhưng ngũ quan xinh xắn, trắng nõn như ngọc da thịt, mắt phượng quyến rũ, là trong trường học nổi danh tiểu mỹ nhân! Lý Đào này ỷ vào trong nhà có tiền có thế, thường xuyên bắt nạt Vân Khởi, thường xuyên đối Vân Khởi động thủ động cước, Vân Khởi mặc dù sợ hãi cũng không dám nói với Thẩm Vinh Hoa, gần nhất Lý Đào thường muốn đem Vân Khởi hẹn đi ra ngoài, nói là đi cái gì quán ăn đêm. Vân Khởi mặc dù không biết quán ăn đêm là địa phương nào, nhưng trực giác nói cho nàng biết kia cũng không phải là cái gì địa phương tốt, tự nhiên cự tuyệt, chỉ là Lý Đào này lại là một tên vô lại, thường xuyên dây dưa với nàng, làm cho Vân Khởi mỗi lần tới trường học đều tim gan run sợ, sợ gặp được Lý Đào. Nhưng mà nên đến thì sẽ đến a ! Xung quanh các bạn học vốn đang vui đùa thấy như vậy một màn rối rít lộ làm ra một bộ hiểu rõ vẻ mặt xem kịch vui vẻ , lại không có người nào tiến lên ngăn cản. Lý Đào không thấy vẻ mặt nhát gan ở trên mặt Vân Khởi mà chỉ thấy ánh mắt bình tĩnh nhìn hắn, điều này làm cho Lý Đào trong lòng có chút không vui, đưa tay liền muốn vuốt ve mặt Vân Khởi. "Bốp!" "Aaaaaaaaa!" Chỉ thấy Vân Khởi hung hăng đập mạnh vào tay mập của Lý Đào đang duỗi ra vuốt ve, khí lực kia lớn làm cho Lý Đào tay nhanh chóng sưng phồng lên, vốn là tay đã mập mạp, thoạt nhìn tựa như là bột bánh bao đang lên men. "A, a, a ngươi, ngươi cái tiểu tiện nhân này , xem lão tử. . ." Lý Đào ôm lấy cánh tay bị thương của mình, phẫn hận mắng chửi, đưa tay còn muốn đánh Vân Khởi, còn không đợi bàn tay hắn đến trước mắt, Vân Khởi liền một cước đem Lý Đào đá bay. "A a a a a a !" Lý Đào thân thể bay xa ba bốn mét trên mặt đất, đụng ngã vài ba chiếc bàn lớn cùng ghế dựa mới dừng lại, lúc này Lý Đào đã sắc mặt trắng bệch, ánh mắt lộ hoảng sợ nhìn xem Vân Khởi, giống như là muốn bất cứ lúc nào cũng có thể ngất đi . "Ngươi. . . Ngươi. . ." Lý Đào duỗi ra ngón tay, chỉ tới Vân Khởi, muốn nói điều gì đó. Lại bởi vì Vân Khởi ánh mắt lạnh như băng dọa sợ, đem lời nói cần nói ra miệng, cũng bị nghẹn ở trong họng. Vân Khởi lạnh lùng quét mắt phòng học một vòng, nhìn xem bạn học mới vừa rồi ánh mắt còn chế giễu, lúc này đều có chút mất tự nhiên hoặc là kinh ngạc nhìn cô, Vân Khởi lạnh lùng gằn từng chữ: "Chớ chọc đến ta!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #lưu