Chương 4: Làm chuẩn bị.(2)
Trương Tùng Bách kinh ngạc nhìn thiếu nữ bước vào, hắn cứ nhiên có một loại cảm giác áp bách thoáng qua. Hắn trong xã hội lăn lộn đến bây giờ địa vị cũng không phải người nào cũng có thể cho hắn có cảm giác áp bách cả. Nhưng quỷ dị là nàng nhìn hắn khi cảm giác áp bách đó liền biến mất, giống như một con liệt Báo thấy đồng loại của mình mà thu hồi mống vuốt vậy. Nếu không phải vẫn là khuôn mặt quen thuộc kia, hắn còn tưởng thiếu nữ này đã đi lầm phòng.
" Chào chú Trương, để chú chờ lâu."
Lam Thanh Ca cười chào hỏi. Nói thật, cô hôm nay mới trọng sinh trở về. Hơn bốn năm ở mạt thế lăn lộn. Tính cảnh giác làm cô đối với mọi thứ xung quanh không tự giác mà phát ra mạt thế huyết tinh, cho dù cô đã cố gắng thu liễm hơi thở.
Lúc này Trương Tùng Bách mới hoãn qua thần cười ôn hòa nói.
" Thanh Ca con đến rồi, chú cũng mới đến thôi. Cháu ngồi, ai... một tháng không gặp, con thai đổi thật nhiều, làm chú muốn không nhận ra tới."
Lam Thanh Ca cười chân thành, cô đối với Trương Tùng Bách thúc thúc trong lòng là cảm kích. Mẹ cô qua đời, chú Trương cũng không thừa nước đục thả câu đem cổ phần của mẹ để lại cho cô ngồm thâu, đã là khó có được. Chú cũng thường xuyên điện thoại hỏi cô có gặp gì khó khăn không? nếu cần giúp đỡ gì thì cứ nói với chú đừng khách sáo. Đối với chú Trương tới nói chỉ là hai tháng không gặp, nhưng đối với cô tới nói hơn bốn năm thời gian đâu.
Hai người ngồi xuống cười nói vài câu, Lam Thanh Ca bắt đầu đi vào vấn đề chính.
" Chú Trương, 15 phần trăm cổ phần của mẹ để lại, con muốn ra tay."
Trương Tùng Bách nhíu mài hỏi.
" Thanh Ca, con có chuyện gì phải dùng đến nhiều tiền như vậy? Đừng nói đến tiền mặt mẹ con lưu lại cho con, chỉ nói mỗi năm con được chia hoa hồng cũng đủ con qua nhân thượng nhân cuộc sống rồi. Con nên biết, con hiện tại chỉ là đại học năm nhất, nếu như con đem cổ phần bán, về sau con không có nguồn gốc thu nhập. Tiền nhiều đến đâu cũng sẽ có một ngày dùng hết lúc đó con sẽ ra sao? Con có từng nghĩ đến? Nếu con thật sự có chuyện gì khó giải quyết, con cứ nói ra, chú sẽ nghĩ cách giúp con giải quyết vấn đề."
Lam Thanh Ca trong lòng như có dòng nước ấm trải qua, cô cười nói.
" Con cảm ơn chú lo lắng, nếu chú tin tưởng con nói, hy vọng số cổ phần của con chú đừng mua. Chú có thể phân chia cổ phần bán cho cổ đông bên trong công ty. Đương nhiên, đó chỉ là cháu ý kiến, quyền quyết định vẫn ở nơi chú."
Nàng mặt kệ chú ấy là như thế nào nghĩ, cô hiện tại cũng không thể nói, còn 40 ngày nữa là mạt thế đến. tiền sẽ trở thành giấy vụn đi, cho dù chú ấy hiện tại đối với cô tốt, nhưng lòng người khó dò. Mạt thế chi sơ đã dạy cho cô biết, cho dù anh em ruột cũng khó tin nói chi người không có máu mủ với mình. Muốn đưa phía sau lưng cho người khác, chỉ có cùng nhau chảy qua sinh tử người mới có đáng tin cậy. Nói cô ít kĩ cũng được, mạng cô chỉ để bảo vệ chị.
Mà cô có muốn nhất nhở cũng không phải là bây giờ, cô sẽ chờ còn lại năm sáu ngày gì đó mới cùng chú ấy đề ra. Cho nên cổ phần chỉ xem chú ấy như thế nào nghĩ thôi, muốn phân chia ra bán hoặc là bản thân ăn thì tùy chú ấy quyết định. Trương Tùng Bách thấy cô nghiêm túc thần sắc, trong lòng không hiểu sao cũng có dự cảm không tốt phát sinh đâu. Hắn hỏi.
" Con có thể cho ta lý do sao?"
" Con hiện tại cũng không dám khẳng định, con cũng không thể nói, nếu chú muốn biết, hơn một tháng lúc sau con sẽ cùng chú nói rõ. Chú Trương, con có một chuyện muốn hỏi chú một chút, chú có biết nơi nào bán vũ khí lạnh sao?"
Lam Thanh Ca cũng không sợ có người nghe được, vì mới bắt đầu cô đã dùng tin thần lực dò xét xung quanh xem có mái nghe lén hoạc là có người đến ngần cửa phòng ăn cô cũng có thể phát hiện. Có tin thần lực chính là như vậy tốt.
Trương Tùng Bách mài nhíu càng khẩn hỏi.
" Con cần những thứ đó làm gì? Thanh Ca, có phải đã xảy ra chuyện gì? Con cùng chú nói, chú tuy không phải chú ruột của con, nhưng con nên nhớ con không phải một người hiểu không?"
" Chú yên tâm, con sẽ không để người ức hiếp, con có thể bảo vệ mình, con muốn vài thứ đó chỉ là muốn phòng thân mà thôi, chú tin tưởng con."
Trương Tùng Bách nhìn Lam Thanh Ca kiên định ánh mắt, hắn trầm ngâm một hồi mới nói.
" Được, ta sẽ cho con biết địa chỉ liên lạc những người đó, nhưng con phải hứa với ta không được làm bậy, có chuyện phải cùng ta nói."
" Hảo!"
Những món ăn ngon được dọn lên bàn, Trương Tùng Bách cũng không có gì tâm trạng để ăn, nhưng khi nhìn thấy cô ăn cũng há hốc mồm rồi. Hình như cả chục món ăn trên bàn một mình cô giải quyết, đây là có bao nhiêu đói a, con không có mẹ chính là như vậy tội. Trương Tùng Bách trong mắt đều là đau lòng.
Lam Thanh Ca tạm biệt chú Trương lúc sao, cô theo ước hẹn đi gặp người môi giới, đem muốn thê kho hàng thê xuống, thê trung cư nhỏ, xe hàng nhỏ, mọi chuyện bàn giao lúc sau cô trở lại biệt thự cũng đã là 6 giờ chiều, chưa kịp xuống xe thì di động vang lên, cô nhìn phía trên hai chữ Tần Dỉnh cũng chính là bạn trai cận bả kia. Cô nở ra nụ cười lạnh, không cần nói cô cũng biết Tần Dỉnh điện cho cô để làm gì rồi. Không phải là muốn nói bóng nói gió để cô đồng ý cho Dì họ một nhà vào ở sao?
Nghĩ đến hai năm trước sinh nhật Hà Tiểu Tình, Tần Dỉnh cũng là năm nhất đại học với Hà Tiểu Tình, cũng đến chúc mừng sinh nhật. Tuy Hà Tiểu Tình giới thiệu cho cô quen biết Tần Dỉnh khi, cô cũng không để ý hắn. Nhưng mỗi lần cùng Hà Tiểu Tình đi dạo, đi siêu thị nhiều lần tình cờ gặp được Tần Dỉnh đang làm công, còn có Mạc Kiều Ánh bạn thân một bên thúc đẩy nữa.
Tính theo thời gian, Mạc Kiều Ánh đã cùng Tần Dỉnh thông đồng gần hai năm rồi nhỉ, tra nam tiện nữ đời trước đem cô chơi vòng vòng thật vui vẻ đi. Ha hả thật tốt a, cũng may cô đời trước đối với hắn cũng là hơn tình bạn trình độ, cũng chưa đến mức yêu đến chết đi sống lại cái loại này. cho nên ngoại trừ nắm tay nhẹ hôn má ra, cô cũng không làm cho thân thể mình ô uế, mạt thế đến cô biết được bộ mặt thật của hắn, cũng không đau lòng chỉ thấy hắn ghê tởm thôi. Còn bây giờ, ha hả, trò chơi đã đổi chủ, đến lược cô rồi nga, Lam Thanh Ca tiếp nghe nhưng không nói chuyện.
[Alô, là Thanh Ca sao?]
[ Ân.]
[ Em đang ở đâu vậy? Anh rất nhớ em, tối nay em có rảnh không, chúng ta ra ngoài ăn cơm thế nào?]
[ Hôm nay không rảnh, tối mai đi, em sẽ đến nhà anh cùng nhau ăn cơm.] Cô bình tĩnh nói.
Tần Dỉnh đầu giây bên kia có chút giật mình, vì Lam Thanh Ca chưa từng đến nhà trọ của hắn vào buổi tối, nhưng hôm nay, hắn trong mắt lóe ra tia sáng,. Thanh âm càng ôn nhu sủng nịnh nói.
[Hảo, em nghĩ ngơi sớm đi, tối mai gặp.]
Lam Thanh Ca nở ra nụ cười lạnh, còn hơn một tháng nữa, mấy người trước hưởng thụ một chút kích thích đi.
Ăn cơm tối xong Lam Thanh Ca đi về phòng khoá cửa lại, cô bắt đầu mở ra hắc trang Web chú Trương đưa cho cô. Thật có thể liên hệ thượng, nhưng quy định của họ chỉ bán nhiều nhất là 5 khẩu súng, năm khẩu súng lục đối với cô là đủ rồi. Nhưng cô muốn chính là viên đạn, nhiều nhất họ chỉ có thể bán cho cô 500 viên đạn, cô nhân tiện đặc thêm một ít dụng cụ cắt gọt, còn thuốc nổ gì đó là không có khả năng có bán.
Làm xong những chuyện này lúc sau, cô bắt đầu đặc mua vật tư, cô mua một số lượng lớn gạo, một ít đồ hộp, mì, băng vệ sinh, kem đánh răng, những vật cần thiết. Còn thuốc uống chỉ có thể đi bên ngoài mua, mà địa chỉ chính là kho hàng cô vừa thê xuống hai tháng, làm song những chuyện này, cô thở ra một hơi, mới nhớ đến Thánh Nữ Quả trong không gian.
Cô nhìn trên tay Thánh Nữ Quả, theo như lời thánh nữ từng nói cô chỉ có thể làm theo, cô cắn miếng thứ nhất, mùi thơm tràn đầy trong khoang miệng, sao đó giống như có một luồng khí nóng trong thân thể từ từ tảng ra toàn thân. Cô không chần chờ, cắn thêm một ngụm nữa, cả người giống như muốn thiêu đốt, cô cắn răng lại cắn thêm một ngụm cuối cùng, cô đem Thánh Nữ Quả còn dư lại thu vào không gian. Cô cố gắng đi đến phòng tắm, vừa vào bồn tắm lập tức mở ra vồi nước, lúc này chẳng những là cả thân thể như bị thiêu đốt, còn có cả xương cốt cũng giống như bị người đập nát vậy, vì không để thương đến đầu lưỡi, cô cầm lên khăn tắm bỏ vào miệng dùng sức cắn. Cô nhìn thấy mồ hôi trên người mình chảy ra, nhưng khi rơi vào nước cô còn có thể nhìn đến một chút màu đen dầu lắm tắm trong bồn nước, Lam Thanh Ca mắt sáng lên, chẳng lẽ đây chính là trong tiểu thuyết mẹ cô thường đọc trước khi đi ngủ, kêu là tẩy tủy gì đó.
Chờ đau đớn từ từ dảm bớt, dảm bớt, cho đến cả người nhẹ nhàng thần thanh khí sảng lên, cô trong bồn tắm không biết là đổi bao nhiêu lần nước lạnh nữa. Chỉ cần nước không còn lạnh cô bắt đầu thả nước mở nước liên tục, nhưng khi nhìn trên người làng da càng mịn màng mà không phải niếp gấp vì ngâm nước hơn một tiếng đồng hồ, cô có chút giật mình. Lam Thanh Ca cũng tiếp thu được không gian bên trong một ít tin tức có liên quan, cũng cảm nhận được trong thân thể có một dòng khí lưu quen thuộc. Nhưng kỳ lạ là nó tụ ở đan điền chỗ, nhưng đây thật sự là tóc độ dị năng kiếp trước của cô a, nó đã trở lại. Tuy chỉ là cấp hai sơ kỳ nhưng làm cô vui đến phát khóc, một hồi lúc sau cô mới lấy lại bình tĩnh, vì Thánh Nữ Huyền Trỉ càng lúc càng yếu đi, cô phải lên kế hoạch lớn để có thể thu thập được tín ngưỡng.
____________________________________
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro