Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Bùi Phong

Giờ cũng đã trưa lâm an đói bụng nên Ra khỏi phòng phòng để kiếm gì ăn nhưng trong tủ lạnh không còn gì hết đành phải trăm mì gói ăn cho đỡ đói .

Sao một lúc tô mì cũng đã hoàn thành tô mì cực kỳ đơn giản bên trên chỉ có hai cái trứng ốp la và một chút cải xanh . Lâm an bắt đầu ngồi vào bàn vừa ăn vừa suy nghĩ.

» Theo mình nhớ phản diện chính của cuốn tiểu thuyết này cũng tên là Bùi Phong nhưng Bùi Phong đó và Bùi Phong của mình có phải cùng một người không«

Bùi Phong một nhân vật phản diện cực kỳ mạnh trong tiểu thuyết không kể về quá khứ của hắn cực kỳ rét mọi người bắt kỳ ai, lúc hắn xuất hiện là khi giữa cuốn tiểu thuyết, hắn mai mắn là người miễn nhiễm nên bị người khác bắt làm nô lệ nhiệm vụ của hắn là mồi nhử để những người dị năng có thời gian tiêu diệt tang Thi còn không thì làm trò tiêu khiển cho người khác, rồi một ngày có một tang thi thượng cấp đã Tấn công một căn cứ rồi giết tất cả người bên trong chỉ còn lại mình Bùi Phong tang thi có trí thông minh biết Bùi không không phải là một đứa trẻ bình thường nên đã đưa hắn đi, từ đó về sao hắn đã trở thành đồng bọn của tang thi rồi giết rất nhiều người thường và người tiến hóa .

Sau khi hắn biết nam chính trình Lê đã giết một người có tên lâm An hắn không ngừng gây phiền phức cho trình lê, khiến cho trình lê và đồng đội không ích lần rơi vào vạn tử nhất sinh đến cuối cùng hắn đã bị Nam chính giết chết .

Lâm An vừa nghĩ vừa ăn cuối cùng cũng hết tô mì và rót một ly nước uống hết rồi nói với bản thân
" Không say nhân vật phản diện đó chính là Bùi Phong mình nhất định phải tìm được em ấy nhưng đáng tiếc trong tiểu thuyết không viết nơi trú ẩn mà Bùi ở là nơi nào, mình nên bắt đầu từ đâu ra đây."

Lâm An thở dài đứng dậy dọn dẹp, sau đó lấy một quyển sách với một cây viết ngồi vào bàn ghi chú gì đó và suy nghĩ

» từ hôm nay tới ngày tận thế diễn ra còn 2 tháng mình phải lên kế hoạch giữ trử đồ ăn vũ khí nhẫn không gian có thể đồ ăn không bao giờ biến đổi để đồ ăn vô như thế nào lấy ra cũng như thế đó  nên mình tích trữ càng nhiều càng tốt.«

Nghỉ xong cậu nhìn vào cuốn sách ghi chú trong đó toàn là những vật phẩm để chuẩn bị cho mà tận thế.


Ngày hôm sao cậu liền sinh nghỉ ở quán cà phê nộp đơn sinh vào làm bốc vác ở kho hàng nơi chứa vật phẩm như gạo ,mì gói ,nước, bột mỳ ,sữa, bánh, đường ,muối ,còn rất nhiều thứ để chờ chuyển đi,
Cậu làm được hai ngày liền và rồi vào lúc mọi người nghĩ trưa cậu liền nhận nhiệm vụ mua nước cho mọi người và lén bỏ một ích thuốc ngủ vào nước rồi mời mọi người uốn, sao một lúc khi mọi người thấm thuốc ngủ say xưa, cậu đã kích hoặc không gian trong nháy mắt thu hết tất cả vật phẩm vào trong , sau đó cậu chạy vào phòng điều khiển xóa hết tất cả camera có hình ảnh của cậu làm xong mọi việc cậu cũng uống một ít thuốc ngủ rồi giả vờ như không biết gì.

Sau khi tất cả công nhân tỉnh dậy điều vô cùng hốt hoảng khi nhìn kho hàng trống không họ liền thông báo cho quản lý,

Quản lý hay tin liên xanh mặc lập tức triết camera nhưng có một vài đoạn đã bị xóa nên không biết tại sao kho hàng lại biến mất sau đó công an đến điều tra nhưng  không được chúc manh mối nào, tin tức rất nhanh chóng lên tivi có rất nhiều người khó hiểu? kho hàng lớn nhất thành phố có thể cho hơn trăm người sử dụng trong mấy năm vậy mà có thể biến mất trong thời gian một tiếng mà không để lại chút manh mối.

Vì kho hàng xảy ra chuyện nên tất cả công nhân đều nghĩ trong đó có cả Lâm An, không nghĩ nhiều cậu liền quay về chung cư đóng cửa rồi nằm phịch xuống sofa tim không ngừng nhảy liên hồi.

"Chết tiệt lần đầu tiên trong hai kiếp mình ăn trộm mà còn là trộm với vi mô lớn thế này hên là mọi chuyện đầu suôn sẻ. "

Cậu nằm trên sofa mà miệng không ngừng cảm thán, Việc trộm đồ đối với một thanh niên đang học khoa cảnh sát như cậu là một chuyện vô cùng trái với lương tâm nên cậu cảm thấy hơi khó chịu nhưng tận thế sắp tới nên cậu phải dẹp bỏ các suy nghĩ yếu đuối đó ngay lập tức.

"A..... không nghĩ nữa bảo toàn mạng sống trong tương lai là quan trọng nhất."rồi cậu ngồi dậy dùng hai tay vả nhẹ vào một mình cho tỉnh táo nói tiếp.   "Đúng rồi không nghĩ nữa không nghĩ nữa mình phải kiểm tra lại mọi thứ thoi."

Nói xong cậu liền dùng tinh thần đi vào không gian của chiếc nhẫn  cậu cứ nghĩ bên trong chứa nhiều đồ như vậy sẽ rất lộn xộn, nhưng tinh thần cậu ở bên trong nhìn thấy mọi thứ không hề lộn xộn mà rất ngăn nắp,

Cậu biết bên trong chiếc nhẫn không gian có thể chứa đồ bởi vì hai ngày trước cậu đã thử rất nhiều thứ cậu còn thử cá, thịt, sống hôm trước để như thế nào hôm sau lấy ra vẫn như vậy .

Trước đây cậu chưa từng dùng tinh thần đi vào nên không biết bên trong như thế nào ,cho đến hiện tại cậu khá ngạc nhiên ở bên trong là một không gian màu trắng rất lớn vật phẩm điều sắp có ngăn có lớp không hề lộn xộn nhình cách sắp xếp cứ như là một siêu thị nhỏ vậy, ở Trung tâm còn có một bể cá lớn cậu liền nghĩ sẽ mua thật nhiều hải sản thả vào trong vậy cậu sẽ không lo sau này không có hải sản tươi ăn.

Qua ngày hôm sau cậu liền bán đi căn nhà với một cái giá phải chăng cậu nói với người mua sao hai tháng sẽ dọn đi, người mua đã mua với giá hời nên không nghĩ nhiều liền đồng ý hai người kí giấy tờ song người mua liên chuyển tiền cho cậu rồi cậu rời đi.

Ra tới bên ngoài cậu nhình vào số dư trong tài khoản mà nghĩ thầm.

» hiện tại mình cần chuẩn bị nhiều thứ cần rất nhiều tiền dù gì sao hai tháng nhà cũng trở nên vô vụn rồi nên không cần giữ lại.«

Cậu về tới nhà liền ngồi nghỉ một chút liền cầm điện thoại điện đặc một đơn thuốc tây lớn có thể dùng cho một phòng khám nhỏ cuộc gọi kết thúc,

câu lại gọi Thêm một cuộc nữa chuông reo lên một chút liền có người bắt mái trả lời
" Alo nhà hàng kim thắng sinh nghe ạ quý khách muốn đặt bàn à."

Giọng một cô gái nhẹ nhàng ở đầu dây bên kia quan lên Lâm an nghe thế liền miễn cười trả lời.

" À tui là Lâm An muốn đặt 50 bàn ăn nhờ giao tới thành phố x đường x khu trung cư x."

Lâm An nói song cô gái ở đâu day bên kia liền trả lời.

"Vân hai ngày sẽ dao tới nơi cho Lâm Tiên sinh ngày có cần thêm gì nữa không."

Lâm An liền trả lời không rồi cúp máy cậu nhình ra sắc trời cũng đã gần tối liền đi tắm rửa rồi làm đồ ăn đang làm đột nhiên điện thoại reo lên:

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #mới