Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

🌸Cốt truyện gốc🌸

Sau một hồi điều chỉnh cảm xúc, Bạch Trà Trà lấy lại bình tĩnh.

Người xưa có câu nói rất hay, thuyền đến đầu cầu ắt sẽ thẳng.

Nếu đã xuyên đến đây rồi, cứ ngồi không như vậy cũng chỉ lãng phí thời gian. Làm sao để thay đổi vận mệnh chết yểu của mình trong tiểu thuyết mới là quan trọng.

Nội dung cốt truyện chủ yếu xoay quanh nữ chính Bạch Nhã Ý cùng bạn thân từ nhỏ Bạch Trà Trà tại trại trẻ mồ côi, tình cảm tốt vô cùng.

Hai người thi đậu cùng một trường đại học, học cùng một ngành. Kỳ nghỉ hè, hai người hẹn nhau đi du lịch leo núi, kết quả ngày thứ hai du ngoạn, thế giới đột nhiên bạo phát virus Zombie, một phần ba nhân loại biến thành tang thi, bầu không khí chết chóc bao phủ.

Số ít người có thể thức tỉnh năng lực đặc biệt, chính phủ gọi nó là dị năng.

Có 2 hướng thức tỉnh dị năng, một loại là lúc mới bắt đầu bùng phát virus Zombie, thân thể tự chống cự lại virus, tố chất đột nhiên tăng mạnh, thức tỉnh năng lực khác biệt đặc thù.

Một loại khác là không cẩn thận bị tang thi cắn, phần lớn đều sẽ biến thành tang thi, chỉ có một bộ phận người cực kỳ may mắn mới có thể thức tỉnh dị năng.

Loại phương thức thức tỉnh thứ hai phi thường nguy hiểm, cả tiểu thuyết cũng chỉ có nam chính Hứa Tử Uyên trong lúc cứu người không cẩn thận bị tang thi cào trúng được nữ chính cứu, đã thức tỉnh dị năng công kích cường đại dị năng Lôi hệ.

Nữ chính Bạch Nhã Ý vào thời điểm virus Zombie mới bắt đầu bạo phát đã thức tỉnh dị năng hệ chữa trị hiếm có, đồng thời lúc cô cầm dao gọt trái cây không cẩn thận làm đứt ngón tay, máu nhỏ lên mặt dây chuyền ngọc thạch trên cổ mở ra một không gian trữ vật với diện tích 300m vuông.

Bất quá chuyện này chỉ có Bạch Nhã Ý cùng các độc giả biết mà thôi, đến cả khuê mật Bạch Trà Trà của cô cũng không biết.

Bạch Nhã Ý nói với người khác rằng cô đã thức tỉnh song dị năng là chữa trị và không gian. 

Virus Zombie bất ngờ lan tràn ngay trong đêm bao phủ toàn Trái Đất, không một ai có thời gian thích nghi. Sau một lần mở mắt, thế giới thay đổi chóng mặt. 

Hai người nhất mực cẩn trọng trốn ở căn nhà hai tầng không người. Thẳng đến khi cạn kiệt đồ ăn, bắt buộc phải ra ngoài tìm kiếm vật tư, tình cờ gặp được Hứa Tử Uyên vì cứu người mà bị tang thi cào trúng, ngất xỉu nằm trên mặt đất.

Đừng hỏi tại sao nam chính nằm ngay đơ trên mặt đất mà không bị tang thi ăn hết, bởi vì hắn là nam chính, tác giả không cho rớt mạng thì không ai làm gì được. 

Bạch Nhã Ý cùng Bạch Trà Trà liền mang Hứa Tử Uyên về, nữ chính lần đầu sử dụng dị năng của mình trị liệu cho nam chính.

Khi nam chính khôi phục, không lâu sau đồng đội của nam chính tìm tới cửa. Bạch Nhã Ý mang theo Bạch Trà Trà không có dị năng gia nhập đoàn đội nam chính, tiến về căn cứ tạm thời ở thành phố A.

Trải qua những nguy hiểm trong lúc chiến đấu với tang thi, tình cảm nam nữ chính phát triển ngày một sâu nặng.

Nam chính dẫn đầu đoàn đội, thực lực tăng cao, thái độ của đồng đội nam chính đối với nữ chính cũng trở nên thân thiện hơn, độ yêu thích cũng ngày càng cao, Bạch Nhã Ý dần dần hoàn toàn xứng đáng trở thành đoàn sủng của toàn đội.

Bạch Trà Trà là bạn thân của nữ chính Bạch Nhã Ý, so với nữ chính càng tạo thành chênh lệch rõ ràng.

Không chỉ tính cách cổ quái tùy hứng mà tính khí lại nóng nảy, tại tận thế đầy rẫy nguy hiểm rình rập mà không có bất luận năng lực tự vệ gì, còn luôn luôn kéo chân nữ chính, là sự tồn tại trong đội mà ai ai cũng chán ghét.

Nhưng khiến cho người ta chán ghét nhất, không thể nhịn được không chỉ có chừng này, trọng yếu là cô ấy còn không biết tự lượng sức mình.

Tất cả mọi người đều biết nam nữ chính là lưỡng tình tương duyệt, ông trời tác hợp, cô ấy vậy mà không biết, bản thân lại yêu thầm nam chính.

Nữ chính Bạch Nhã Ý khắp nơi nhường nhịn, bảo hộ, cô ấy còn không biết thân biết phận, đi nhớ thương nam nhân của người ta.

Điều này ai nhịn cho nổi?

Bạch Nhã Ý vì tình cảm từ nhỏ đến giờ với nguyên thân nên chịu đựng tất cả. Nhưng những người ủng hộ nữ chính lại không muốn cô ta chịu uỷ khuất. Họ thường xuyên mỉa mai, bài xích, chế giễu, khi dễ nguyên thân, nguyên thân đầu óc có bệnh, không những không hối cải, ngược lại cô ấy còn không biết liêm sỉ theo đuổi, bày tỏ tình cảm với nam chính.

Bạch Trà Trà lúc đọc được đoạn này, cũng cảm thấy tức giận thay nữ chính, độc giả bênh vực kẻ yếu, vì nữ chính mà mắng nguyên thân máu chó đầy đầu.

Cuối cùng, trên đường đi đến A Thị, nguyên thân bị tác giả cho lui xuống ôm cơm hộp, chết trong miệng tang thi. Khu vực bình luận rộ lên một mảnh vui mừng, tán thành cùng chúc mừng. Tất cả đều khen tác giả viết rất tốt, người như vậy nên chết sớm mới phải.

Nguyên thân chết, ngoại trừ Bạch Nhã Ý bi thương hai giây, thở dài một hơi ra, tất cả những người khác đều hận không thể khua chiêng gõ trống chúc mừng, phế vật này rốt cuộc hạ tuyến.

Đọc đến đây, Bạch Trà Trà liền không thèm đọc nữa, tùy ý mở mục lục, trực tiếp nhảy tới đại kết cục.

Kết truyện phi thường viên mãn.

Thông qua sự phối hợp ăn ý của nam nữ chính, tận thế đi đến hồi kết, Bạch Nhã Ý tìm được người nhà của mình. Cô ta không còn là một cô nhi không nơi nương tựa nữa, nam nữ chính cử hành hôn lễ cực kỳ long trọng. Sau đó sinh ra hai bé nữ song sinh thông minh lanh lợi, từ đây trải qua cuộc sống hạnh phúc.

Lật lại nội dung trong sách cùng với ký ức nguyên thân, Bạch Trà Trà không khỏi nhíu mày.

Nội dung kí ức cùng nội dung trong sách có chỗ không giống nhau. Cô đột nhiên phát hiện một việc mà trong tiểu thuyết không đề cập đến. Chính là chiếc dây chuyền ngọc thạch mở ra không gian của Bạch Nhã Ý.

Nếu như ký ức trong đầu nguyên thân không nhớ sai, dây chuyền ngọc thạch kia là quà nguyên thân tặng cho Bạch Nhã Ý, đại biểu cho tình bạn hữu nghĩ cả đời của hai người.

Khi nguyên thân được đưa đến côi nhi viện, dây chuyền ngọc thạch đeo trên cổ cô ấy được coi như tín vật nhận thân, đối với nguyên thân là đồ vật vô cùng quan trọng.

Có lẽ do nữ chính có hào quang nhân vật chính, thứ gì tốt đẹp đều sẽ chủ động dâng đến trong tay nữ chính.

Vật trọng yếu như vậy, nguyên thân nói đưa liền đưa.

May mắn nguyên thân đến chết cũng không biết dây chuyền ngọc thạch này có thể mở ra không gian trữ vật, nếu không đoán chừng cô ấy sẽ hối hận đến nẫu ruột.

Nếu có dị năng không gian, có lẽ cô ấy ở trong đội nam nữ chính cũng sẽ không chọc người ghét như vậy, tình trạng có phải sẽ tốt hơn một chút hay không?

Phải chăng nguyên thân còn có thể sống tiếp?

"Ai ya!"

Không biết nguyên thân hối hận hay không, dù sao hiện tại Bạch Trà Trà nghĩ đến nữ chính đã mở ra không gian trữ vật, mặt cô đều tái rồi!

Nếu cô xuyên qua sớm một chút thì tốt!

Hiện tại gạo đều đã nấu thành cơm, giờ đòi lại dây chuyện ngọc thạch của nữ chính cũng không còn tác dụng!

Không được!

Mặc kệ lấy về còn dùng được hay không, cô cũng phải để vật về nguyên chủ, thử nhỏ máu một lần nữa xem có được chút gì không, dù là một tia sáng cơ hội cũng không thể bỏ lỡ.

Dựa theo ký ức của nguyên thân, cô gái vừa rồi đến gọi cô dậy chính là nữ chính Bạch Nhã Ý.

Cũng không biết có phải do cô còn chưa tỉnh ngủ hay ảo giác, cô cảm thấy Bạch Nhã Ý so với trong sách viết có chút không giống nhau lắm, có chút giống trà xanh.

Đại khái là cô suy nghĩ nhiều rồi.

Dù như thế nào, hiện tại cô xác thực là phế vật, bên ngoài khắp nơi là tang thi, người thường như cô một mình xông pha khẳng định sống không thoải mái. 

Còn phải nghĩ chút biện pháp nâng cao thực lực bản thân, sớm tránh xa nam nữ chính mới tốt. 

Nói đến thực lực, Bạch Trà Trà không khỏi có chút uể oải.

Nếu cô có dị năng lợi hại gì đó thì tốt quá.

"ục ục ục ···"

Bụng đột nhiên phát ra tiếng kêu, dùng tay xoa xoa da bụng sắp dán vào da lưng của mình, Bạch Trà Trà quyết định xuống lầu kiếm đồ ăn lấp đầy bụng rồi lại tính tiếp.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro