Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6: Hạt giống rau xà lách

Câu hỏi này vừa được hỏi ra, trong lớp đã rộ lên tiếng cười, tựa như cô hỏi một câu hỏi ngớ ngẩn nào đó mà ai cũng biết.

"Nếu biết tại sao thực vật đột biến lại đột biến, chúng ta sẽ không chết à?" Một chàng trai không kìm được cười lớn, "Đừng có làm phiền nữa."

Triệu Ly Nùng thậm chí không quay lại nhìn chàng trai đang nói mà vẫn nghiêm túc nhìn Khang An Nhu trên bục.

Bởi vì Khang An Nhu bị thương nên ngay từ đầu khi bước vào sắc mặt của cô đã không được đẹp, cô đã có ý định kết thúc buổi học nhanh chóng. Sau khi Triệu Ly Nùng hỏi câu hỏi này, lông mày cô nhíu lại, vẻ mặt trở nên tồi tệ hơn.

Khi mọi người trong lớp nhìn thấy tình hình như vậy, tiếng cười của họ dần dần nhỏ đi, tất cả đều nhìn về phía Triệu Ly Nùng, người dường như đã chọc giận cô giáo, hầu hết trong mắt mọi người đều vô thức tràn ngập sự trách móc và bất mãn.

"Tại sao lại hỏi như vậy?" Khang An Nhu đột nhiên hỏi.

Triệu Ly Nùng đứng ở dưới, nhìn thẳng vào mắt giáo viên trên bục: "Em muốn biết trước khi thực vật đột biến có những dấu hiệu hoặc đặc điểm gì."

Khang An Nhu nheo mắt, nhìn cô một lúc, cuối cùng mới nói: "Đây là nội dung của tiết học tiếp theo. Nhưng nếu có người hỏi thì tôi sẽ nói trực tiếp cho em. Cây trồng đột biến là những cây trồng trải qua sự biến đổi bất thường, những cây bị bệnh, bị sâu bọ tấn công là những cây dễ bị đột biến nhất. Và sự đột biến này cuối cùng sẽ khiến thực vật tăng kích thước nhanh chóng và săn bắt động vật."

Rõ ràng, động vật bao gồm cả con người.

"Những thực vật phát triển bình thường sẽ không bị đột biến ạ?" Triệu Ly Nùng tìm kiếm thông tin về thực vật đột biến, nhưng kết quả trống rỗng, tựa như có người cố ý phong tỏa thông tin này.

"Hiện tại, hạt giống cây trồng trong căn cứ đã được Viện nghiên cứu Trung ương sàng lọc, vì vậy chúng phát triển bình thường, cơ bản sẽ không có gì bất thường." Ánh mắt Khang An Nhu rơi vào Triệu Ly Nùng, cuối cùng quét qua các học sinh bên dưới, "Được rồi, tiếp theo là phát hạt giống. Đây là nội dung đánh giá cuối kì của các em."

Cô không muốn tiếp tục thảo luận thêm về chủ đề này, có lẽ vì sợ ảnh hưởng đến tiến độ của khóa học.

Triệu Ly Nùng nghĩ nghĩ một chút rồi ngồi xuống, Hà Nguyệt Sinh ở bên cạnh lập tức nghiêng đầu tới gần: "Lúc nãy cậu nói 'có dấu hiệu là gì', nhưng lại không nói 'có hay không có dấu hiệu', xem ra cậu chắc chắn rằng có sự thay đổi trước khi thực vật đột biến."

Hai từ "có cái gì" và "có hay không" đã thiết lập sẵn quan điểm hoàn toàn khác nhau, từ đầu tiên đã cho rằng đã có rồi nhưng không biết đó là gì, trong từ thứ hai vẫn chưa rõ liệu có hay không.

Triệu Ly Nùng sửng sốt, cô không ngờ Hà Nguyệt Sinh lại nhạy bén như vậy.

Cô thản nhiên nói: "Mọi thứ đều có dấu hiệu, tôi đoán thực vật đột biến cũng vậy."

Triệu Ly Nùng chỉ dựa vào bản năng chuyên môn, cho rằng có dấu hiệu của sự đột đổi.

Giống như cây bị bệnh, đôi khi không thể nhận ra nguyên nhân từ bề ngoài, chỉ khi nhổ cây ra mới phát hiện ra bộ rễ có vấn đề.

"Như vậy..." Hạ Nguyệt Sinh trầm ngâm nói: "Tôi cảm thấy cậu hiểu biết khá nhiều."

"Tôi cũng không thể nói là hiểu." Triệu Ly Nùng chưa bao giờ cảm thấy rằng mình hiểu biết. Trên thế giới có quá nhiều loài thực vật phức tạp. Lúc trước, cô đi cùng giáo viên hướng dẫn của mình khắp nơi, thường xuyên bị nhiều loại cây khác nhau làm cho kinh ngạc và bị ấn tượng trước sự kỳ diệu của thiên nhiên.

"Bạn học Tiểu Triệu, chúng ta làm hàng xóm đi." Hạ Nguyệt Sinh đột nhiên nói.

Triệu Ly Nùng quay đầu nhìn cậu: "?"

"Sau khi nhận được hạt giống, mỗi người chúng ta sẽ được cấp một mảnh đất." Hà Nguyệt Sinh bấm vào bản đồ và phóng to phía tây của căn cứ. "Vùng đất mới nằm ở hướng này, dài 2 mét và rộng 1 mét."

"Chọn tự do à?" Triệu Ly Nùng hỏi cậu ta.

Hà Nguyệt Sinh gật đầu: "Đúng vậy, ai đến trước được chọn trước."

Lúc này, Khang An Nhu đã rời khỏi bục giảng, có hai học sinh cuối cấp bước vào. Một người cầm hộp bắt đầu phát các túi hạt giống, người còn lại đang bật não quang để ghi chép. Chính xác đứng trước mặt họ, thả hai túi hạt giống xuống.

Túi hạt giống là một túi ziplock bằng nhựa dài 2 inch có nhãn giấy và mười hạt bên trong.

Triệu Ly Nùng cụp mắt xuống, nhìn hạt giống trong túi, chúng phẳng lì, mép có lông mịn nhỏ, đây là hạt giống cà chua.

Bên cạnh, Hạ Nguyệt Sinh đã đưa tay lật hai cái túi trên bàn, lộ ra nhãn giấy phía trước, có dòng chữ "Cà chua móng ngựa".*

Cà chua móng ngựa là một biến thể cà chua có hình dáng đặc biệt giống như móng ngựa. Loại cà chua này có hình dáng dài, cong và có đỉnh nhọn, tạo ra hình ảnh giống như móng ngựa. Cà chua móng ngựa thường được sử dụng làm trang trí cho các món ăn hoặc làm điểm nhấn trên bàn ăn. Tuy nhiên, chúng cũng có thể được sử dụng trong các món salad, món nướng hoặc chế biến thành sốt hoặc nước chấm.

"Thật sựu là hạt giống cà chua." Hạ Nguyệt Sinh cầm túi lên nhìn kỹ hơn: "Cà chua rất đắt tiền, tôi mới ăn một lần."

Các loại bệnh của cà chua đột nhiên xuất hiện trong đầu Triệu Ly Nùng, chỉ là không biết các bệnh thực vật và côn trùng gây hại nào sẽ gây ra đột biến.

Ở thế giới trước đây, nếu cà chua bị bệnh hay bị sâu bệnh, có thể được chữa trị bằng thuốc, nếu không thể cứu được thì có thể đào bỏ. Nhưng ở thế giới này, nếu trồng cà chua và chúng bị bệnh, cuối cùng có thể gây nguy hiểm tới tính mạng con người...

Một sinh viên cũ khác giơ vòng tay lên, quét khuôn mặt của Hà Nguyệt Sinh và Triệu Ly Nùng, rồi hỏi: "Các bạn muốn chọn hạt giống nào?"

Anh ấy đang nói về hạt giống mỗi người được tụ do chọn miễn phí.

Triệu Ly Nùng suy nghĩ một lúc rồi hỏi: "Nếu tự chọn hạt giống và trồng ra, tôi có thể chúng được không?"

Sinh viên cuối cấp không hề ngạc nhiên trước câu hỏi này, gật đầu: "Tùy các bạn."

"Tôi muốn hạt giống rau xà lách.*" Triệu Ly Nùng nói.

Rau xà lách là một loại rau xanh phổ biến trong ẩm thực và ăn uống hàng ngày. Loại rau này có lá mềm mại, mượt mà và thường được sử dụng làm nguyên liệu chính cho các món salad hoặc bổ sung vào các món ăn khác như sandwich, bánh mì, hoặc mì ý. Rau xà lách chứa nhiều chất dinh dưỡng như vitamin A, C, K, axit folic và kali, và cung cấp một lượng lớn chất xơ. Có nhiều loại rau xà lách khác nhau như rau xà lách xanh, rau xà lách đỏ, rau xà lách romaine, và rau xà lách boston, mỗi loại có hương vị và cấu trúc lá riêng biệt.

Rau xà lách mọc nhanh, dễ trồng, thời gian phúc lợi của tân sinh viên có hạn nên cô phải tích điểm sớm.

Hạ Nguyệt Sinh nhìn thấy thế, lập tức nói: "Tôi cũng muốn hạt giống rau xà lách."

Sau khi các sinh viên năm cuối làm xong việc đăng ký, họ tiếp tục đi về phía một người khác. Khi phát các túi hạt giống và đăng ký tự chọn, họ thông báo cho sinh viên năm nhất về việc phân đất, dẫn họ đến khu vực ruộng.

Không chỉ lớp C của khoa nông học mà còn toàn bộ lớp sinh viên năm nhất trên tầng 18 lần lượt đi xuống cầu thang, dưới sự dẫn dắt của các sinh viên cuối cấp, họ bước ra khỏi tòa nhà tròn và lên xe buýt.

"Ly Nùng!" Đồng Đồng vừa đi ra đã nhìn thấy Triệu Lập Dung ở trước mặt, liền lập tức gọi cô.

Triệu Ly Nùng quay lại, nhìn thấy bạn cùng phòng của mình, cô vô thức đi chậm lại, chờ Đồng Đồng chen qua từ đám đông. Hạ Nguyệt Sinh ở bên cạnh thấy vậy cũng dừng lại.

"Tôi hỏi đàn chị, cô ấy nói trong căn cứ có hạt giống của Hoa Hồng Cầu Vồng." Đồng Đồng chen tới, hưng phấn nói với hai người: "Mặc dù chỉ có một hạt giống, nhưng đàn chị của tôi đã kiểm tra và nói rằng hạt giống khá mạnh mẽ."

"Hoa hồng cầu vồng rất dễ chăm sóc." Triệu Ly Nùng đôi khi cảm thấy bóng dáng của người thầy của mình ở Đồng Đồng, người có tình yêu vô hạn với thực vật, mặc dù Đồng Đồng chỉ quan tâm đến hoa hồng cầu vồng.

"Tôi phải lên xe rồi, chúng ta sẽ nói chuyện sau." Đồng Đồng nhìn thấy xe của lớp mình, vội vàng vẫy tay chào Triệu Ly Nùng và Hà Nguyệt Sinh rồi rời đi.

...

Căn cứ Nông học số 9 được chia thành hai khu vực: khu vực thành phố và khu vực nông trại. Khu vực thành phố đô bao gồm ba toà nhà vòng tròn lớn, dành cho sinh viên của căn cứ sinh sống và học tập. Khu nông trại là nơi sinh viên nông học trồng trọt, có cánh đồng ngoài trời, khu vực nhà kính và nhiều khu vực chưa được khai thác.

Khu vực đấy phân cho tân sinh viên là cánh đồng ngoài trời, với 3000 người được giao đất, diện tích không hề nhỏ. Mỗi chuyên ngành đều có một khu vực cố định, đất bên trong có sẵn. Khi mọi người vừa xuống xe đã bắt đầu tản ra, chọn vùng đất mình muốn và cắm cờ ghi tên mình lên đó.

Lá cờ được phát từ trên, mọi người dùng bút viết tên mình lên lá cờ.

Triệu Ly Nùng nhìn xuống hạt giống cà chua trong tay và cầm cờ đi về phía khu đất cao. Hà Nguyệt Sinh do dự một lúc rồi quyết định đi theo.

"Ở quá xa rồi." Hà Nguyệt Sinh không khỏi nhắc nhở, "Nơi này còn có hơn một nửa diện tích đất hoang chưa được khai hoang, càng đến gần biên giới càng trở nên cằn cỗi,chỉ có phun thuốc phòng hộ định kì, có thể sẽ có cỏ dại đột biến, rất nguy hiểm."

Triệu Ly Nùng nhìn lại, quả nhiên, hầu hết tân sinh viên đều chọn vùng trung tâm.

Phía Tây không phải đồng bằng mà là địa hình đồi núi, chỉ có mảnh đất mà trường cung cấp cho tân sinh viên mới tương đối bằng phẳng. Phần giữa là đều đặn nhất, xem ra rất thích hợp để trồng trọt.

Triệu Ly Nùng lắc đầu: "Đất ở giữa quá thấp, khi trời mưa rất dễ tích tụ nước."

Nếu thời tiết ở thế giới này giống như ở thế giới cũ của cô thì trời sẽ mưa vào tháng 5 và tháng 6. Một khi nước tích tụ kèm theo điều kiện nhiệt đới, cà chua sẽ dễ bị nhiễm bệnh.

Triệu Ly Nùng không tránh né ai trong lúc, có những người trong lớp gần đó nghe thấy lời cô nói, nhưng không ai quan tâm.

"Chúng ta đã thoả thuận làm hàng xóm rồi." Hà Nguyệt Sinh nghiến răng nghiến lợi đi theo cô, "Chỉ cần thường xuyên phun thuốc phòng hộ, có lẽ sẽ không có cỏ dại đột biến."

Triệu Ly Nùng chọn một vị trí ở cạnh lớp học Nông học C, cách đó không xa là khu đất hoang bị hàng rào dây thép gai chặn lại. Cô cắm một lá cờ có tên mình ở m góc đất.

Hà Nguyệt Sinh cắm một lá cờ bên cạnh cô: "Từ nay về sau chúng ta sẽ là hàng xóm, bạn học Tiểu Triệu."

Bạn học Tiểu Triệu lúc này đang ngồi xổm dưới đất, dùng tay vốc một nắm đất, cầm lên nhìn một lúc rồi mở ngón tay ra để đất từ ​​từ rơi xuống. Cuối cùng cô lật lòng bàn tay ra và rũ bỏ hết đất.

Diện tích 2x1 mét chỉ đủ trồng 10 quả cà chua móng ngựa.

"Triệu Ly Nùng, Hà Nguyệt Sinh." Sau khi tất cả tân sinh đã cắm cờ xong, sinh viên lớp trên cầm hộp đi tới và gọi tên: "Hạt giống tự chọn của các bạn."

Cũng là một chiếc túi ziplock nhựa hai inch, nhưng lần này hạt rau xà lách chiếm tới một phần ba túi.

—Hơi nhiều một chút.

Triệu Ly Nùng nghĩ thầm, mảnh đất này có lẽ không đủ để trồng.

Cô quay đầu hỏi Hà Nguyệt Sinh về vấn đề này.

"Chúng ta có thể mua chậu và đất trên trang web của Căn cứ Trung ương." Hà Nguyệt Sinh mở trang web của Căn cứ Trung ương bằng quang não của mình, "Nhìn này, chậu không đắt, chậu nhỏ chỉ có giá 10 điểm, còn một túi đất an toàn chống khuẩn và diệt côn trùng cũng chỉ tốn 99 điểm."

Triệu Ly Nùng: "..."

Cô thậm chí còn không đủ tiền mua một túi đất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro