Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 12: Có phân gà không?

Sau khi đến thị trường giao dịch của Căn cứ số 9 một cách thuận lợi, Triệu Ly Nùng đỗ xe ở bãi đậu xe trước cửa, hai người xách thùng nước đi vào bên trong.

Nhìn từ bên ngoài, nơi này trông giống như một khu nhà khổng lồ được trang bị kính màu đậm, khiến người ta khó nhìn thấy những gì đang diễn ra bên trong. Trên cổng có tấm biển khắc dòng chữ "Thị trường giao dịch".

Sau khi đi vào, có thể nhìn thấy một loạt quày hàng, mỗi quầy hàng đều có người đứng xếp hàng, mỗi người cầm một thùng, rõ ràng là đang giao dịch. Ở đây cũng có người đến mua đồ, như các loại hạt giống, hoa quả, tóm lại là rất náo nhiệt.

Vẫn còn nhiều thủ vệ đang tuần tra trong thị trường giao dịch.

Mặc dù hầu hết các loại cây trồng sẽ không đột biến sau khi được thu hoạch nhưng vẫn luôn có những sự cố bất ngờ.

Mọi quy định trong căn cứ hiện nay đều được tích luỹ kinh nghiệm đầy máu và nước mắt của những năm tháng đó.

"Quầy thu mua rau củ ở bên kia." Hà Nguyệt Sinh quay người chỉ vào một quầy hàng.

Triệu Ly Nùng cầm một thùng rau xà lách: "Chúng ta đi qua nhìn xem."

Trước mỗi quầy hàng đều có một màn hình dọc dài 1,5 m, liên tục cuộn giá các loại rau, phía trên cùng là ô tìm kiếm, thường có người đến để tìm kiếm loại rau muốn bán.

Triệu Ly nùng đứng xếp hàng phía sau Hà Nguyệt Sinh, sau khi tiến tới màn hình dọc, cô giơ tay và nhập "rau xà lách" vào ô tìm kiếm, trên màn hình lập tức hiện lên một dòng.

—Giá thu mua rau xà lách hôm nay: 55 điểm/cây

Hạ Nguyệt Sinh cảm thấy kỳ lạ: "Không phải tuần trước có nói một cây xà lách tốt có thể bán được 140 điểm sao?"

Có người ở phía trước quay lại nói: "Hôm kia cậu đến còn có thể bán được 110 điểm. Nhưng tiếc rằng hôm qua có một lô rau củ quả từ Căn cứ số 4 ra thị trường. Họ nhập số lượng lớn nên giá cả đột ngột giảm đi."

Khi anh ta nói như vậy, Hà Nguyệt Sinh và Triệu Ly Nùng hiểu rõ.

Căn cứ số 4 chuyên trồng rau củ và hoa quả, mỗi lần thu hoạch, họ xuất bán theo tấn, khiến giá cả của loại rau quả đó sẽ lập tức giảm đi trên thị trường.

Mỗi căn cứ thực hiện một nhiệm vụ riêng và sản xuất liên tục để duy trì cuộc sống ổn định tại Căn cứ Trung ương.

Trên thực tế, ngoại trừ thực phẩm tươi sống và trái cây giá cao, những thứ khác vẫn khá bình thường, chẳng hạn như Căn cứ số 6 đều trồng cây lấy dầu và sợi. Dưới sự kiểm soát của Căn cứ trung Ương, giá cả được giữ ở mức thấp và các nhu yếu phẩm như quần áo không đắt tiền.

"Lần này lỗ lớn rồi." Hạ Nguyệt Sinh gãi đầu, giá thu mua bị giảm xuống một nửa.

Tâm trạng của Triệu Ly Nùng cũng không tốt. Khi hái rau, cô đã nghĩ đến việc tiêu điểm như thế nào, giờ điểm đã giảm xuống một nửa, kế hoạch của cô sắp phá sản.

"Sau này loại chuyện này sẽ xuất hiện nhiều hơn, tốt nhất nên chuẩn bị tinh thần." Nhìn thấy bọn họ thất vọng, những người trước mặt đặc biệt nhắc nhở: "Bất quá cũng đừng nghĩ đến việc trồng cây nông nghiệp trái mùa, rất dễ gặp đột biến."

"Tôi biết rồi." Hạ Nguyệt Sinh chỉ vào mình cùng Triệu Ly Nùng: "Chúng tôi còn chưa lợi hại tới như vậy."

Triệu Ly Nùng liếc nhìn ngón tay mà cậu chỉ, không nói gì.

Rau xà lách dù có giảm một nửa giá vẫn phải bán, đã hái hết rồi mà còn không bán giá sẽ còn thấp hơn nữa.

Sau khi xếp hàng đợi nửa tiếng ở quầy thu mua, cuối cùng cũng đến lượt họ, Hà Nguyệt Sinh đặt chiếc thùng lên bàn đá cẩm thạch, có nhân viên đeo găng tay lấy lần lượt rau ra và đặt tất cả lên một chiếc khay inox dài, sau đó kiểm tra.

"Lá bên ngoài bị khô héo, vàng khè, trên lá có dấu vết côn trùng cắn." Nhân viên cầm dụng cụ đo dư lượng thuốc trừ sâu trên mỗi cây rau xà lách, cuối cùng đưa ra một giá "40 một cây."

Hà Nguyệt Sinh quay đầu chỉ vào màn hình bên ngoài: "Trên đó ghi 55!"

Nhân viên thờ ơ: "Giá 55 chỉ áp dụng cho rau xà lách hoàn hảo."

Hạ Nguyệt Sinh: "..."

"Khi lô rau quả tiếp theo của Căn cứ số 4 xuất xưởng, giá sẽ chỉ tính theo kg." Nhân viên nhắc nhở.

Cuối cùng, giao dịch vẫn được thực hiện với giá 40 điểm một cây.

"Đến lượt cô." Nhân viên đổ rau và đất từ khay inox ra, sau đó nhìn sang người tiếp theo.

Triệu Ly Nùng cũng đặt thùng rau lên, sau khi nhân viên lấy ra, cậu ngạc nhiên ngước lên nhìn cô rồi tiếp tục kiểm tra.

"Rau của cô trồng khá tốt." Nhân viên nói với giọng điệu hơi ôn hòa, "55 mỗi cây. Ở đây tổng cộng có 34 cây rau xà lách, 1870 điểm."

"Cảm ơn." Triệu Ly Nùng giơ tay trái lên, đem mặt đồng hồ quét trên máy tính ở cửa sổ, ngay lập tức nhận được 1.870 điểm.

Quá ít.

Triệu Ly Nùng có chút bối rối, cô cần mua hạt giống và phân bón.

Phân bón được làm trực tuyến tại Căn cứ trung ương có giá không hề rẻ, một bịch nhỏ 5 kg phân gà có giá hàng nghìn điểm.

Cuối cùng cô cũng hiểu rằng trên thế giới này không có thứ gì liên quan đến nông nghiệp là rẻ cả.

"Nếu biết trước hôm kia tôi đã đến bán rồi." Hạ Nguyệt Sinh ôm chiếc thùng rỗng thở dài.

Những điểm này cậu không thiếu, chỉ là cậu cảm thấy thật đáng tiếc.

"Lần sau chú ý thời gian." Triệu Ly Nùng sắc mặt vẫn như cũ bình tĩnh, tuy rằng hiện tại cô có ít điểm, nhưng sẽ có biện pháp, trường hợp xấu nhất thì cô sẽ lại nhận nhiệm vụ.

Hai người không rời đi ngay, Triệu Ly Nùng mua thêm hạt giống đậu bắp và dưa hấu, trong nháy mắt mất 1000 điểm.

"Cậu chắc chắn muốn mua hạt giống đậu bắp?" Hà Nguyệt Sinh cũng đi một vòng rồi quay về, liếc nhìn hai gói hạt giống trên tay cô, "Tuy đậu bắp không dễ bị sâu bệnh, lớn nhanh, nhưng tôi nghe nói khi nó đột biến thì rất đáng sợ."

"Chúng đột biến như thế nào?" Triệu Ly Nùng hỏi.

"Không rõ lắm." Hạ Nguyệt Sinh lắc đầu, "Tôi cũng chỉ nghe các tiền bối nói, đậu bắp khi đột biến sẽ phát triển rất nhanh. Mỗi đậu bắp giống như một mũi tên, có thể xuyên qua cơ thể con người, chỉ cần chạm nhẹ cũng uống đủ cho chúng ta uống một bình rồi."

Triệu Ly Nùng nhớ lại hình dáng của đậu bắp, ngay cả trong thế giới bình thường, khi hái đậu bắp đôi khi cũng sẽ bị lông tơ trên bề mặt đâm vào, có thể tưởng tượng đậu bắp đột biến ở thế giới này có sức sát thương lớn đến mức nào.

"Tôi mua hết rồi." Triệu Ly Nùng cất hai túi hạt giống đi, "Mất cả trăm điểm thưởng, không thể lãng phí được."

...

Sau khi Triệu Ly Nùng trở về ký túc xá, Đồng Đồng cũng vừa từ khu vực làm vườn trở về.

"Ly Nùng, tớ cho cậu xem hoa hồng mà tớ trồng." Đồng Đồng hưng phấn mở ra quang não: "Nhìn này, hai bông hồng đã có nụ!"

Trong bức ảnh, những bông hồng mỏng manh đã có nụ mọc ra, có thể mơ hồ nhìn thấy màu sắc bên trong, một màu vàng nhạt và một màu tím đậm.

"Tớ nghe nói..." Triệu Ly Nùng nhìn những bức ảnh hoa hồng, nói chậm rãi, "Khi hoa hồng bắt đầu nảy mầm cần phải ngắt bỏ và cắt bỏ những chiếc lá quá dày sát nhau."

Đồng Đồng sửng sốt: "Tại sao lại cắt bỏ?"

"Có lẽ hoa hồng bị cắt còn quá non, nụ khi lớn lên không kịp hấp thụ dinh dưỡng." Triệu Ly Nùng bồi thêm một câu: "Chắc là như vậy."

"Vậy... Buổi chiều ta sẽ đi cắt nó." Đồng Đồng do dự một chút, nhưng vẫn quyết định nghe theo Triệu Ly Nùng, cô cảm thấy cô ấy hiểu biết rõ hơn.

Rốt cuộc, Triệu Ly Nùng trước đó đã nhận ra Hoa hồng cầu vồng.

"Ừm, cậu cũng có thể bẻ gãy những chiếc lá chen chúc nhau." Triệu Ly Nùng giải thích, "Giáo viên tớ nói lá cây quá rậm rạp, có thể ảnh hưởng đến khả năng chúng nhận ánh sáng mặt trời."

Triệu Ly Nùng đã cố gắng hết sức để bản thân trở nên quá chuyên nghiệp, may mắn thay, hai ngày sau,  những lời Đồng Đồng giúp làm giảm bớt lo lắng của cô.

Đồng Đồng nói rằng hôm nay giáo viên của họ đã nói về vấn đề này, yêu cầu các sinh viên trong lớp ngắt nụ trên hoa hồng, đồng thời dạy họ cách tỉa lá.

"Tớ đã hái trước bọn họ." Đồng Đồng có chút kiêu ngạo, "Cảm ơn cậu đã nói cho tớ biết."

"Khi hoa hồng trở nên mạnh mẽ, chắc chắn chúng sẽ nở hoa." Triệu Ly Nùng nói.

"Ly Nùng, khi đó tớ sẽ tặng cậu bông hoa đầu tiên." Đồng Đồng mỉm cười, lộ ra hai lúm đồng tiền, nhìn rất ngọt ngào.

"Tặng cho tớ?" Triệu Ly Nùng ngạc nhiên, "Hoa rất đắt tiền."

Đây không phải là thế giới cũ, trong thế giới hiện tại, hoa rất có giá trị.

"Không sao đâu, sau này tớ sẽ trồng những loại hoa khác." Đồng Đồng thản nhiên nói: "Hơn nữa cô giáo còn nói thị trường giao dịch đối với hoa rất nghiêm ngặt, hoa lỗi không bán được bao nhiêu, chỉ có thể dùng làm tinb dầu thông thường."

Triệu Ly Nùng lúc này mới đồng ý: "Được."

Sau khi hai người trò chuyện xong, Đồng Đồng đi làm việc của mình, trong khi đó, Triệu Ly Nùng ngơ ngác nhìn vào giao diện của trang web Căn cứ Trung ương một lúc.

Cô không thể mua phân bón lên men bằng điểm tích luỹ của mình, nhưng những cây cà chua trên ruộng sau này lại cần phân bón, nếu không khi nở hoa sẽ không ra nhiều quả, thậm chí là không có quả nào.

Dù hiện tại cô không vội sử dụng phân bón nhưng cô không thể tránh khỏi cảm giác lo lắng.

Ngay khi Triệu Ly Nùng chuẩn bị nhận nhiệm vụ để kiếm điểm, cô chợt nhớ rằng Căn cứ nông học số 9 cũng có ngành chăn nuôi.

Để biết tin tức, cô phải tìm Hà Nguyệt Sinh, Triệu Ly Nùng ngay lập tức gửi tin nhắn cho cậu ấy.

AAA Nông dân Tiểu Triệu: [Cậu có biết tiền bối nào nuôi gà không?]

Mật thám Hà tổng: [Gà? Tôi sẽ hỏi thử trước, cậu muốn làm gì?]

AAA Nông dân Tiểu Triệu: [Tôi muốn thu gom một ít phân gà với giá rẻ.]

Mật thám Hà tổng: [Ồ...cậu tự làm phân gà phân hoá à? Không an toàn lắm, nghe nói trước đây có người ở căn cứ thu gom phân gà đổ xuống đất, cây trồng trên toàn bộ cánh đồng đều bị đột biến hoàn toàn.]

AAA Nông dân Tiểu Triệu: [Tôi sẽ thử xem.]

Mật thám Hà tổng: [Được rồi, tôi sẽ liên lạc và sẽ thông báo cho cậu sau. 】

Khoảng một giờ sau, Hà Nguyệt Sinh đã giới thiệu thông tin liên lạc của một số người.

Triệu Ly Nùng đã thêm tất cả họ làm bạn bè, tất cả đều là những người chăn nuôi gà.

Tại thị trường giao dịch của Căn cứ Nông học số 9, phân của những vật nuôi này sẽ không được thu gom vì số lượng quá ít và khó xử lý.

Trước đây, có những sinh viên thực hiện giao dịch riêng tư nhưng sau một sự cố thì số lượng trở nên ít đi.

Triệu Ly Nùng đã hỏi giá từng người nuôi gà, cuối cùng chọn đàn chị có giá thấp nhất, cô ấy nói rằng một bao phân gà 40kg chỉ có giá 129 điểm.

AAA Nông dân Tiểu Triệu: [Ngày mai có thể giao dịch được không?]

Bình khí mốc: [Được, cậu có thể đến gặp tôi lúc 6 giờ chiều ở khu Đông, gian số 4-52.]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro