Thấm dần nỗi đau
Hôm nay trời đẹp lắm
Có nắng vàng gió bay
Thêm làn mây trắng ngà
Trôi nhẹ cùng chim bay
Đẹp là vậy, nhưng buồn
Vì em đâu ở đây
Trời đổi màu xám mịt
Mưa cứ trút xuống tôi
Như một kẻ mất hồn
Lạc lõng, không lối về
Toàn thân thấy rũ rượi
Sức sống đi đâu rồi
Giờ em theo người ta
Ép buộc, em đâu muốn
Nhìn em tôi bất lực
Tôi đã mất em rồi
Số phận trêu ngươi đôi ta em ạ, Cus
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro