Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Mất Bao Lâu Để Em Đến Bên Anh (Phần 3)

Chương 7

Sau khi lấy dấu gân tay của Nhã Dương đã thành công cô cho Hải Yến nhập lại 1 lần vào việc đột nhập tìm kiếm tài liệu mật của Nhã Dương đang giữ chức vụ TGĐ

Sau 2 lần thử nghiệm thì việc tưởng chừng như đi vào vô vọng khi những chỉ số đang ở mức 92 thì nó đều báo lại

-Hãy nhập lại thêm 1 lần nữa

Và lần thứ 3 ko uổng công bọn họ chờ đợi cả buổi chiều

Nhìn vào trong màn hình vi tính cô thỏa mãn cho kế hoạch của mình thành công ,gài thêm vào bên trong những giữ liệu cô đã chuẩn bị thì cô cho lưu giữ những gì thuộc tài liệu mật của Nhã Dương vào trong máy của mình để còn tiện bề mà đối phó

-Vậy là mọi việc rồi cũng xong xuôi ,thiệt mỏi cả vai

Sandy ngữa người ra sau mà vươn vai vặn mình

-Chưa đâu ,chúng ta còn bên Trần Mai nữa ,nếu như theo đúng kế hoạch thì bên Trần Mai sẽ có cuộc chiến nội bộ với Trịnh Gia còn ko theo kế hoạch thì mọi người cần phải khổ thêm 1 thời gian nữa rồi đấy

Cô điềm nhiên ngồi dựa vào chiếc ghế mà giải thích

-Vậy cậu có nghĩ 1 trong 2 bên đó sẽ đến tìm cậu thương lượng chứ

Hải Yến trầm lặng mà hỏi cô

-Mình nghĩ vấn đề này sẽ ko bỏ qua cho bên mình

-Cậu sẽ làm gì khi mà 1 trong 2 bên nhờ vả cậu ,,,,,,,,,,Minh Anh

-Mình sẽ ko đồng ý với bên Trịnh Gia khi ông ta ko chuyển nhượng số cổ phần ông ta nắm rong tay

-Kể cả Trịnh Gia

-Phải ,,,,,cô trả lời rất cương quyết

-Vậy nếu còn bên Trần Mai ,,,,,,,,sandy nhìn thấy trong mắt cô giờ đây toàn là những ánh lửa tiêu diệt tận gốc những kẻ nhơ nhuốc trong giới kinh doanh

-Mình sẽ lấy lại căn nhà đang thuộc quyền sở hữu của bà ta về cho cậu

-Cậu ,,,,Hải Yến nhìn cô với 1 sự cảm động trào dâng trong người

-Cậu ko cần phải thế ,việc này ko phải mình đã hứa với cậu sẽ trả lại những gì thuộc về cậu rồi sau ,nhưng mình chỉ còn thiếu trong tay cái căn nhà năm xưa mà ông ngoại cậu để lại cho mẹ cậu mà thôi mình sẽ tìm mọi cách lấy lại nó cho cậu

Lời nói của cô làm cho Hải Yến vô cùng xúc động ,Hải Yến ko ngờ cô lại là 1 con người tốt và biết trọng lời hứa như thế ,dù cô ko ít người sợ sệt hoặc chê bai cô là 1 người thâm độc nhưng Hải Yến biết cô là 1 người như thế nào ,cho nên cô luôn dốc hết sức mình vì cô chứ ko phải vì những lời của Hoàng Vy với mình 

-Thôi vậy giờ chúng ta kết thúc nơi đây đi khi nào có kết quả thì mọi người lại tiếp tục

Cô đứng dậy nở nụ cười thân thiện với 3 người bạn mà mình luôn coi trọng

-Vậy tụi mình về phòng đây ,,,,,,,,,Nói rồi cả 3 người họ Sandy ,Minh Anh và Hải Yến trở về đúng căn phòng làm việc đầy đủ tiện nghi mà chỉ duy nhất 3 người họ để dễ dàng cho công việc mà ko ai dòm ngó hay lập mưu kế

GIờ chỉ còn lại 1 mình cô trong căn phòng im ắng ko 1 tiếng động ,cô nhìn thẩn thờ vào bông hoa hướng dương mà hắn đã tặng ,nhìn thật lâu vào nó cô khẽ mỉn cười nói trong vô thức

-Anh nói cho tôi biết làm sao để có được hạnh phúc nếu ko thể quên được hình bóng của anh ấy

Nói trong vô tìm thức của mình với cái bông hoa mãi mãi ko tàn cô giờ chỉ biết tới nỗi đau trong quá khứ và sự lựa chọn của hiện tại ,dùcô muốn quênđi nỗiđauđónhưng càng muốn thìnólại càngđauthêm màthôi

Cô biết hắn yêu cô ,cô biết hắn luôn dõi mắt theo cô nhưng thật lòng cô ko đủ cam đảm để đến với hắn

*-Anh joy ,,,,,,,,,,cô nũng nịu nhìn anh ,nhưng anh vẫn đang chú tâm vào những phần nốt nhạc đang được anh chỉnh sữa

-Có gì ko jolin ,,,,,,,,anh trả lời cô nhưng mắt vẫn ko rời khỏi nó

-Anh cứ mê công việc suốt ngày ko thèm quen tâm tới em vậy em sẽ yêu người khác đấy

Cô đang hờn dỗi nũng nịu anh nhưng cũng đang ghen tỵ với mấy nốt nhạc được anh tạo nên

-Em ngốc thật ,,,,,,,anh cười rồi quay lại khẽ nhẹ cây bút chì vào trán cô

-Em nói thật đấy ,,,,,,,,,,,,,cô chu mỏ mà tức giận bị cho là ngốc

-Thì em cứ việc làm theo ý em thích đi ,,,,,,,,,,anh ta vẫn cười cô như thể đây là 1 chuyện hài cô đang diễn cho anh coi

-Em nói là em làm thiệt đấy anh ko ghen sao

Cơn tức bộc phát cô ko nhịn được nữa xoay người anh quay lại đối diện với mặt mình ,còn anh thì vẫn nở tươi nụ cười trên môi với khuôn mặt rất ưa nhìn ko phải nói là rất boy

-Tất nhiên là anh ko ghen rồi ,,,,,anh vẫn trả lời điềm đạm

-Tại sao ,,,,,,,,,,cô quát anh

-Tại vì anh hiểu và biết mình thua người con trai ấy rồi ,cho nên em mới bằng lòng bỏ anh mà đi theo người ta ,ko phải sao

GIờ cô chỉ biết há họng mà nhìn anh ,vì cô đang bị á khẩu trước câu trả lời của anh

Thấy cô đang ngẩn người anh vội tiếp lời

-Anh biết em sẽ ko làm như thế ,vì anh hiểu em yêu anh đến dường nào ,ko phải em đang ghen sao ,mà càng ghen thì yêu càng nhiều

Anh ôm cô vào lòng mà thỏ thẻ làm cho cô từ buồn bực tức giận đi đến thẹn thùng và e ấp trước lời ngọt ngào của anh

-Vậy anh có khi nào  ko còn yêu em nữa ko ,,,,,,,,,,cô tựa đầu vào vai anh mà nói

-Anh sẽ mãi mãi yêu em chỉ từ khi nơi đây ngừng đập

Anh cầm tay cô đặt ngay nơi có tiếng đập trong lòng ngực của anh

Cô nghiên người vềphía trước chống 2 cùi trỏ tay lên bàn cho 2 bàn tay xoa nhẹ đôi mắt đang nhỏ từng giọt lệ ,cô biết cô mãi mãi vẫn ko thể nào quên được những giây phút hờn dõi ,ghen tuông ,phá phác hay chọc ghẹo của cô đối với anh

Nhìn sợi dây chuyền mà anh tặng cô vẫn luôn coi nó như sinh mạng của mình ,nhưng mọi khi nhìn thấy nó thì cô lại luôn trách mình đã hại đến anh ,đã hại con đường hạnh phúc của cô và anh ,cứ mỗi lần như thế thì cô lại trở về với quá khứ hạnh phúc và đắng cay

-Cọc ,,,cọc ,,cọc ,,,,,,,,,,Tiếng gõ cửa đánh thức cô từ nỗi đau trở về với sự lạnh lùng của 1 người diều hành

Nguyên bước vào với trong tay 1 tập tài liệu mà anh và mọi người thu nhập được

-Thưa TGĐ đây là toàn bộ thông tin mật bên Trần Mai đã được người của ta gởi qua rồi ạ

-Anh cứ để đấy cho em ,,,,,,,,,,,,cô vừa nói nhưng mắt vẫn ko rời cái hợp đồng đang chờ cô xét duyệt

-Còn chuyện thông tin bên Trịnh Gia  nói rằng cô Nhã Dương  đã hẹn cuộc hẹn gặp riêng với ông cục trưởng thuế

Anh vẫn thẳng người với khuôn mặt điềm tĩnh ko 1 chút biểu hiện nào sai lệnh của 1 nhân viên tập đoàn Lý Mã

Còn cô khi nghe anh ta nói xong thì chỉ biết lắc đầu vì cô thừa biết Nhã Dương gặp ông ta về việc gì

-Trong 3 ngày bên ấy ko động tĩnh gì thì anh biết làm gì rồi chứ

Lập trường và quyết tâm luôn được cô đặt hàng đầu trong cái cương vị của cô hiện tại và sau này

-Dạ tôi biết rồi ạ ,,,,,,,,,,,,anh lui ra khỏi phòng sau câu nói vì anh thừa hiểu chuyện mình cần làm

**

Tại trường

-Hoàng Vy ,,,,,,,Thế Lâm gọi cô khi thấy cô cứ mãi nhìn vào những cuốn tập chí nói về những người nắm quyền kinh tế ngày nay

-Có chuyện gì ko ,,,,,,,,,,,

Anh cười và lắc đầu cho câu nói của cô

-Anh tính rũ em sau khi tan học anh đưa em đi dạo 1 chút có được ko

-Anh ko có công việc gì để làm hay sau ,,,,,,,,,,,

-Có chứ nên anh mới hỏi em đấy

-V ậy thì học xong đi đã rồi khi đó hãy nói tiếp ,,,,,,,,,,,cô trả lời Thế Lâm nhưng trong lòng thì lại nghĩ tới chuyện khác

-OK ,,vậy coi như em đồng ý rồi đấy nhá ,,,,,,,vui mừng kèm theo nụ cười của anh ta

Còn cô thì vẫn cứ thắc mắc trong lòng vì sao đã 2 hôm nay mà hắn ko đến trường cũng ko đến làm phiền cô ,trong lòng cảm thầy như có điều gì đó thật sự khó chịu ,dù cô chỉ cần mở miệng hỏi thì sẽ có ngay đáp án nhưng cô ko làm được vì cô sợ đó là ảo tưởng cho sự thay thế

Bị tiếng nói của Thế Lâm hỏi Tiến và Quang làm cho cô phải lắng tai nghe dù cô biết nó sẽ rất dễ dàng vì cô đang ngồi giữa câu hỏi và chờ câu trả lời

- sao 2 hôm nay ko thấy Huy đến trường vậy Quang ,,,,,,

-Mình ko rõ bữa trước cậu ta nói với mình có chút chuyện nêm xin phép cậu ấy nghĩ hết tuần này

-Xảy ra chuyện gì vậy  

Thế Lâm nhìn cô vì thừa hiểu cô như thế nào trong lúc này khi trên tay buông cuốn tập chí xuống cái bàn khi vừa nghe đến hắn

-Ko ,,,,,,,nghe nói vì công việc thì phải ,hỏi nhưng hắn ko chịu trả lời ,sao cậu ko liên lạc với hắn sao

Tiến qyay người xuống chỗ Thế Lâm nói vì thật ra cậu ta cũng ko rõ gì mấy vì việc này hắn quyết định đột xuất ko phải theo dự định

-Mình ,,tại mấy bữa nay cũng chỉ gọi hỏi dâm 3 câu nên ko biết vụ này

-Cậu ta đột ngột quyết định đấy chứ có ai biết đâu ,mà Vy thường hay gặp cậu ta ,chắc cậu ta có nói với cậu mà phải ko Vy

Tiến nói xong quay lại hỏi cô ,còn cô thì bất ngờ trước câu hỏi của Tiến

-À ,,mình ko nghe nói vì mấy bữa nay giải quyết công việc nên mình cũng ko biết chuyện này

-Cái gì ,,,,,,,,,,Quang ngạc nhiên khi nghe cô nói thế ,dù ko nói rõ với bọn họ nhưng bọn họ luôn nghĩ cô là người biết rõ nhất

-Thôi mọi người đừng bàn nữa thầy chủ nhiệm vào rồi kìa

Minh Anh vội cắt ngang cuộc nói chuyện của mọi người vì cô biết Vy đang trong tình trạng phân tâm để suy nghĩ sau những gì cô ấy nghe

**

Ngồi trong quán cafe cô đang đối diện với với Thế Lâm sau khi tan học

-Hôm nay em có muốn đi dạo 1 vòng khu chợ ko ,,,Thế Lâm lên tiếng đánh tan tâm trạng im lặng của cô lúc này

-Ko phải anh cũng mới đây sao rành đường xá nơi này thế

Cô cười mà hỏi lại anh

-Hiiiii ,đàn  ông khác phụ nữ ở điểm ấy đấy

-Khác như thế nào ,,,,,,,,,,

-Đàn ông thì họ thường rất giỏi trong việc tìm kiếm đường để đi tới đi lui chứ ko như bọn con gái phụ nữ tụi em chỉ biết nhắm thẳng 1 đường mà đi những trung tâm toàn bán những thứ mỹ phẩm ,thời trang ,trang sức ,,,anh nói có đúng ko

Cô lắc đầu cười cho câu nói của anh

-Hôm nay anh sẽ dẫn em đi mua sắm em thấy thế nào ,nhưng anh chỉ là hướng dẫn viên thôi nhé ,chứ ko phục vụ phần hầu bao à nha

Thêm 1 nụ cười trên môi của cô cho câu nói cô biết là anh đang chọc cho cô cười ,cô thừa biết đi với Thế Lâm cô luôn trải lòng mình 1 cách thoải mái vui vẻ vô cùng nhưng suy cho cùng đó là cô coi Thế Lâm như 1 người anh

- từ đây tới giờ làm việc còn 2 tiếng nữa ,vậy chúng ta đi thôi em ko muốn mình tới trễ

Nhìn chiếc đồng hồ trên tay cô nói làm cho Thế Lâm cười cô

-Em lúc nào cũng công với việc ,như thế mau già lắm đấy

-Gìa em ko sợ chỉ sợ những looi72 nói ỷ thế cậy quyền thôi ,em ko thích chuyện đó xảy ra

-Thôi ,thôi được rồi anh ko cải với em nữa coi như anh thua được chưa

Anh giơ 2 tay qua khỏi đầu biểu hiện cho sự đầu hàng với kẻ địch cô cười rồi đứng dậy xách theo cái túi xách bên mình ra khỏi quán ,Thế Lâm hiểu ý cũng đành vội vàng đứng dậy mà bước theo cô đi vào trong khu trung tâm mua sắm của khu chợ nỗi tiếng nhất

**

Sau khi đưa cô về lại công ty ,Thế Lâm bỏ cô trước cổng thì vô tình ông cô nhìn thấy cô cười cùng với người ngồi cầm lái ,dù ko nói nhưng ông thừa biết việc cô qua lại với ai và làm gì ,bước thẳng vào bên trong phía thang mái qua những cái cúi đầu chào mình ,ông đi thẳng lên căn phòng của cô cháu gái của mình

Khi bước vào thì cô đã thấy ông mình ngồi ngay chiếc ghế safa ,cô cúi đầu chào ông mình rồi tiếp lời

-Sao ông ko cho gọi cháu lên mà ông phải xuống ạ

-Ông vừa từ bên ngoài dùng cơm với khách về nên sẵn tiện ghé xem cháu thế nào thôi

Ông cô vẫn điềm đạm cầm trong tay tách trà nóng thơm phức

-Mọi việc điều ổn cả ,nếu có gì thì cháu sẽ cho người báo lại

-Ta ko hỏi cháu chuyện đó ,,,,,đặt tách trà xuống bàn ông ngả lưng dựa vào chiếc ghế mà nhìn cô

-Ông muốn hỏi cháu chuyện gì ,,,,,cô hơi ngạc nhiên khi ở công ty mà ông lại nói chuyện riêng

-Ta hỏi là cháu với nhị thiếu gia của Hàn tHỊ là như thế nào

-Anh ta với cháu chỉ là bạn bình thường thôi ko có gì cả ,,,,,,,,,cô nói với igiong5 đều đều

-Vậy còn cậu Huy ,cháu với nó thì sao

-Dạ,,,chuyện đấy,,,,,,,,,cô ngập ngừng

-1 nhân viên thì ko được tỏ vẻ lo lắng và ngập ngừng còn cháu là 1 người điều hành là 1 người lãnh đạo tập đoàn trong tương lai mà lại như thế thì cháu cảm thấy thế nào

-Cháu xin lỗi

-Ko phải xin lỗi thì sẽ giải quyết được mọi chuyện ,nếu cháu cảm thấy việc cần phải giải quyết thì đừng nên do dự ,trong thương trường và tình trường dù ko giống nhau ,nhưng có vẫn cần có 1 điểm chung là quyết định cháu hiểu ý ta chứ

-Dạ ,cháu hiểu ,,

-Ta mong những lời ta nói cháu sẽ ghi nhớ vì ta đã bị đánh mất đi 1 đứa con gái cho nên ta ko thể mất luôn cả đứa cháu gái mà ta vẫn luôn đặt niềm tin vào đấy

Cô vẫn im lặng mà nghe ông mình tiếp

-Cháu đừng nghĩ qua mắt được ta ,ta ko muốn cháu và Huy sẽ hối hận vì những chuyện sau này ,2 gđ vẫn luôn ủng hộ các cháu dù 2 đứa có đến được với nhau hay ko ,nhưng đừng vì muốn làm vui lòng những bậc tiền bối mà tự đánh mất hạnh phúc của mình

-Ông ,,,,,cô khẽ run nhẹ bàn tay của mình khi nghe ông cô nói

-Ta ko trách cháu đã đối xử như thế với cậu ta ,nói cho cùng cậu ta là người tốt ko như cháu nghĩ ,ta biết cháu đã có cảm tình với cậu ta ,nhưng cháu sợ mình lại làm tổn thương cậu ấy có đúng ko ,

Nếu như thế thì cháu sẽ mãi mãi vẫn ko nắm được 2 từ hạnh phúc ấy ,còn nếu cháu cảm thấy ai có thể làm cho cháu vui vẻ làm cho cháu được hạnh phúc thì ông ko ép cháu ,cháu có quyền tự do trong quyết định tình cảm của mình

Hôm trước Huy đã đến gặp ông vào cái bữa đưa cháu đến trường để tham gia buổi tiệc noen  ,cậu ta đã xin ông cho hủy hôn ước của 2 đứa ,ta cũng hơi ngạc nhiên nhưng ta biết cậu ấy tại sao lại là như thế ,ta biết nó đều là vì cháu đấy

Nó thật lòng rất quen tâm tới cháu ,nếu cháu thực sự có để tâm tới cậu ta thì hãy cho cậu ta 1 cơ hội ,có thể lần này cậu ta  trở về sắp xếp xong mọi việc là cậu ta sẽ qua đấy mà tiếp quản công việc bên đấy ,ta chỉ có thể nói như thế cho cháu biết còn quyết định là ở nơi cháu ,ta ko muốn cháu cứ mãi ôm nỗi đau quá khứ mà sống khép nép trái tim mình

Nói xong ông cô đứng dậy mà bước ra khỏi căn phòng của cô ,còn cô thì giờ chỉ biết đứng chết chòng vì những lời ông cô vừa nói ,cô càm thấy nơi lòng ngực của mình đang đau nhói từng cơn ,nó như đang bóp chặt trái tim cô

Đi lại bàn làm việc ngồi xuống chiếc ghế của mình ,cô lấy tay bóp nhẹ vằng thái dương ,cô nói thầm trong suy nghĩ

*-Có phải mình đã suy nghĩ cho mọi chuyện trở nên phức tạp rồi ko ,chỉ cần 1 con đường là mình có thể giải thoát hết những chong gai trước mắt ,nhưng tại sao mình vẫn ko thể nhắm đến con đường thẳng tấp ấy mà đi như thế ko phải vừa tiệm lại vừa gần sao ,tại sao cứ mãi vòng tới vòng lui rồi ruốt cuộc người mệt mỏi lại là mình

-Cọc ,,cọc ,,tiếng gõ cửa bên ngoài đánh thức cô ra khỏi suy nghĩ

-Vào đi ,,,,,

Từ sau cánh cửa Hải Yến ,sandy và Minh Anh 3 người họ bước vào cùng với Nguyên

-Có tin tức gì sao ,,,,,,cô bước qua bên bộ ghế chuẩn bị cho kế hoạch tiếp theo

-Theo như cậu đoán thì ông Mạnh cục trưởng thuế đã rút lại quyết định đình chỉ tạm thời tập đoàn Trịnh Gia rồi

Sandy đưa về cho cô tập tài liệu được gởi qua thông tin mật cho cô

-Vậy sao ,,,,,ông ta cũng gan  nhĩ ,chắc là có vụ mua chuộc gì trong đây rồi

-Nghe nói khi bị đình chỉ thì các tài khoảng đều bị đóng băng ,và sau khi đi gặp ông ta về thì mọi chuyện lại khác vậy các cậu nghĩ sẽ trao đổi việc gì trong khi ông ta là 1 người hám gái chứ

SANDY cười chê bai khinh bỉ Nhã Dương khi biết được thông tin đó

-Ko phải cậu ta cũng thuoc65 loại người đó hay sao ,đúng thiệt chỉ vì tiền tài danh vọng mà đánh mất bản thân ,,,,,,,,,,,,,,Minh Anh

-Thôi chuyện đó ko quan trọng ,giờ bên Trần Mai sao rồi ,,,,Cô nhìn về phía của Nguyên

-Bên Trần Mai từ sau khi xích mít với bên Trịnh Gia ,thì giờ đây bọn họ như đang trở mặt với nhau

-Vậy nhiệm vụ tôi giao cho anh anh làm xong chưa

-Dạ rồi ,bên điều tra đã vào cuộc rồi

-Tốt ,vậy thì chờ coi con cờ nào sẽ đi nhanh hơn

Đóng laptop lại cô lại lấy tay mình mà xoa thái dương,thấy cô từ lúc bắt đầu tới giờ biểu hiện ko như bình thường sandy lên tiếng hỏi

-Có chuyện gì làm cậu phiền lòng phải ko

Sau khi giải quyết xong vấn dề nghe sandy hỏi cô chủ mình như thế Nguyên vội đứng dậy cúi đầu chào cô rồi bước ra khỏi phòng vì anh biết anh chỉ có nhiệm vụ nhiêu đó là đủ

-Ừa ,,,,vừa nói cô vẫn ko ngừng tay

-Lại chuyện tình cảm phải ko ,,,,,,,Minh Anh

-Mình ko biết giờ phải làm sao ,,,,nụ cười đầy vẻ khinh thường bản thân của mình

-Cậu mà cũng có ngày như thế này sao ,nếu như biết đã có hắn rồi vậy tại sao còn phải né tránh ,,,,,

Sandy lắc đầu cho cô bạn chí cốt của mình

-Mình chỉ sợ mình mắc sai lầm ,vì thật sự mình vẫn chưa quên được anh ấy

-Vấn đề ở đây ko phải là quên được hay ko ,mà là cậu có thể mở cho trái tim mình 1 con đường hay ko mà thôi

Hải Yến nhìn thấy cô đang bị phân vân nên cô cũng tiếp lời mọi người

-Cậu lúc nào cũng như thế ,nếu cứ mãi như thế người đau khổ sẽ là câu là cậu ,cậu hiểu mình nói gì chứ

Sandy lại vô tình nỗi cáo còn cô thì chỉ biết im lặng lắng nghe lời nói của mọi người

-Mình nghe Thế Lâm nói anh ta nhờ Thế Lâm chăm sóc cậu ,,,,,,Hải Yến

-Ko phải cậu đã hứa với joy là sẽ sống vui vẻ sao ,sao cậu lại thất hứa với anh ta chứ ,như thế mà cậu nói yêu anh ấy sao ,1 con người đã đi qua rồi thì đừng nên nhìn lại hãy giữ nó làm kĩ niệm là tốt nhất chứ đừng lấy nó mà tự làm khổ bản thân

Sandy bỏ dậy đi thẳng ra khỏi căn phòng với sựi tức giận

-Sandy nói đúng đấy Vy ,hãy để nó đi vào dĩ vãng đi ,đừng đem nó theo mãi vào cuộc sống hiện tại

Hải Yến tiếp nối sau Sandy ,nhưng cô ko nóng tánh như sandy

-Nếu cậu yêu Huy thì hãy cho anh ta cơ hội ,mình nghe Quang nói anh ta ngày mai  về sớm hơn dự định ,và chờ lo giấy tờ xong xuôi  anh ta sẽ rời khỏi đây mà qua hoa kì tiếp tục công việc lẫn việc học đấy

Sau khi Minh Anh rời khỏi thì cô như thêm 1 lần chết ngất vì thông tin đó ,cô ko ngờ mình lại là 1 kẻ tồi tệ đến như thế ,cô cứ nghĩ chỉ cần mình đau là đủ rồi ko ngờ giờ đây ko chỉ riêng cô đau mà hầu như mọi người đều đau theo cô

Bần thần nghiên người về phía trước sợi dây chuyền đung đưa trong không trung ,nó như muốn nhắc nhở cô những lời đã hứa với anh ấy và cô cần phải thực hiện lời hứa đó

**

Tại tâp đoàn Trần Mai

-Thưa chủ tịch có ông Trịnh Gia cần găp bà ạ

Cô thư kí ngồi bên ngoài thông báo cho bà biết khi bố Nhã Dương qua tìm bà trong cơn tức giận

-Cứ cho ông ta vào

Vừa dứt câu ko chờ cô thư kí thông báo ông đã xông thẳng vào bên trong với sự giận giữ

Khi thấy ông bước vào với vẻ mặt ko mấy tốt đẹp thì bà thừa biết là đã có chuyện chẳng lành đối với ông mà người bị ông hiểu lầm ko ai khác là mình

-Ko phải là tôi đã cảnh cáo bà rồi hay sao ,bà muốn bức chúng tôi tới dường cùng hay sao

Mặt hầm hầm ông tiến sát người của bà mà nắm áo bà lôi lên trong sức mạnh của ông

Gạt mạnh tay ông ra khỏi người mình ,bà cười khinh bỉ nhìn ông ta mà tiếp

-Tôi ko biết đây có phải là bạn cộng sự tốt của tôi ko đây

-Bà ,,,

-1 người mưu mô tài giỏi trong các thủ đoạn mà có ngày cũng bị các thủ đoạn ấy che mờ con mắt rồi

-Ý của bà là gì ,,,,,,,ông cung tay hỏi bà

-Ý tôi là gì ,ông thật sự ko biết gì hay sao mà lại hỏi tôi như thế ,bởi vậy nói người trong cuộc thường luôn ngu dốt hơn người ngoài cuộc thì phải ,đáng lẽ hôm trước tôi đến gặp ông là để hỏi tình hình như thế nào còn giúp đỡ nhưng ko ngờ cha con ông lại ko coi tôi ra gì ,mà còn nói tôi là người hãm hại cái tập đoàn của ông ,thiệt nực cười

Vừa nói bà vừa văng 1 xấp tài liệu có liên quan đến việc ông ta trốn thuế

-Cái này bà làm sao có được ,,,,,,,,,,ông ta ngạc nhiên nhìn những xấp giấy tờ về việc gian lận trốn thuế và khai báo giả thuế

-Cái này là người bên tôi điều tra ra đấy mà chắc ông cũng biết vụ ông Mạnh bị đình chỉ tạm thời chức cục trưởng cục thuế rồi chứ ,và nay mai thì ông ta cung sẽ ngồi tù mà thôi ,nhẹ nhất là 15 năm còn nặng nhất là có thể chung thân ,cho nên tôi khuyên ông nên tỉnh táo để mà tìm ra người chủ mưu sự thật trong việc này là ai

-Thật sự bà ko có nhúng tay trong chuyện này sao

Ông ngạc nhiên khi bà nói cho ông ta biết mọi sự thật nhiều hơn ông đã nắm

-Nếu tôi làm thì cần chi nói rõ cho ông biết ,,ông nghĩ cho kĩ mà xem tại sao bên chol lại biết trước vụ việc này mà biết kịp thời tạm ngưng hợp tác với ông chứ

-Ko lẽ lại là...........ông ngớ người khi nghĩ tới 2 tập đoàn lớn nhất nhì trong nước chỉ có thể khống chế được chol ,nhưng việc ông nghi ngờ nhất là cô ta

-Ko lẽ ông biết ai làm việc này rồi chứ ,,,,,,,,,,cầm tách trà trong tay bà đưa nhẹ nhàng lên bờ môi hơi nhăn của mình mà hóp

-Tôi ko tin là cô ta ,,,,,,,

-Ông nói cô ta là người đã đá ông ra khỏi Lý Mã ấy sao ,ko phải cô ta chỉ mới bước vào trong thương trường sao ,tôi nghĩ cô ta chưa có khả năng cao siêu đến vậy đâu

Bà nhìn ông mà cười cho sự ngu ngốc suy tưởng xa vời của ông ta

-Tôi ko chắc nhưng người tôi có thể nghi ngờ nhất là cô ta ,,,,,,ông ngồi bịt buông lỏng xấp giấy tờ trên tay xuống ghế

-Nếu như thế ông nên đi tìm cô ta mà thương lượng xem sao ,dù sao chuyện này đối với ông ko hề nhỏ tí nào ,nhẹ thì có thể phá sản còn nặng thì có lẽ giống ông Mạnh đấy ,còn ko khỏi tội của đứa con gái cưng của ông đấy

Nghe bà ta nói ông cũng phải rùng mình ,thà ông chịu gánh mọi trách nhiệm còn hơn phải cho con gái ông chịu khổ

-Dù sao cô ta cũng chỉ là con đứa ranh con mới bước chân vào nghề mà thôi ,ông mà biết sợ nhug74 kẻ như thế sao

-Tôi tin bà ko hại tôi trong vụ này ,nhưng còn về việc bà nói cô ta là nhóc con thì bà lầm to rồi đấy cô ta ko dễ dàng gì đối phó đâu ,dù hiện nay cô ta chưa ra mặt thôi nhưng những gì cô ta làm thì hầu như ai cũng phải nể sợ cô ta đấy ,cô ta ko khác gì ông già đó đâu ,bà cũng đừng nên quá xem thường ,giờ tôi phải đi đây ,

-Vậy chúc ông thành công trong việc thỏa thuận này nhé ,nếu có gì cần thì cứ nói tôi hết lòng mà giúp đỡ ông

Nụ cười đầy thâm độc của bà cuối cùng cũng được thoát lên khi ông ta quay người bước ra khỏi căn phòng của bà

-Ông nghĩ tôi sẽ giúp ông sao ,dù sao cũng phải cám ơn cô ta đã giúp tôi gỡ bỏ cái gai trong mắt ,ông nói rất đúng cô ta ko dễ gì đối phó ,nhưng cũng dễ đối phó hơn ông đấy đồ điểu cán

Nghĩ thầm trong bụng bà ta vô cùng đắc ý vừa được hợp tác với bên Lý Mã và đồng thời cũng diệt được cái gai dưới chân mình

**

Dang loay hoay với những hợp đồng cần kí thì thư kí ngoài truyền vào cho cô tin ông Trịnh muốn gặp cô

1 nụ cười được đặt trên môi cô gác máy khi đã đồng ý

-Sau ông Trịnh hôm nay có lòng mà ghé qua đây vậy

Giong5 nói có chút chế nhiễu ông làm cho ông có chút khó chịu

-Tôi hôm nay muốn đến đây nhờ cô 1 tí việc

-Tôi ko biết có việc gì mà 1 ông Trịnh nổi tiếng đây lại muốn sự giúp đỡ của kẻ mới vào nghề chưa được là lâu

Vẫn ngồi trên ghế làm việc cô vẫn ung dung như 1 người ko biết gì cả

-Chắc cô biết việc của tập đoàn tôi rồi phải ko

Ông cố kìm nén cơn tức giận vào trong lòng khi kế hoạch của ông chưa hoàn thành

-Thế thì sao nào ,nhưng tôi nghĩ chuyện đó thì ông nên gặp bên chol giải quyết còn ko thì bên thuế chứ sao lại bên tôi

-Nhưng chỉ có bên cô mới có thể giúp được cho tôi

-Haaaaaaa ,ông nghĩ tôi là ai mà dễ dàng giúp đỡ 1 người đã từng chống đối mình chứ

-Tôi ,,,,,,,ông ngập ngừng khi nhớ lại mọi người trong tập đoàn Lý Mã được ông mua chuộc để chống đối cô ta khi cô ta vừa mời bước chân vào

-Ông sao nào ,ko phải ông vẫn còn đứa con gái rượu của ông sao ,cô ta được đấy

-Cô ,,,

-Tôi nói ko đúng sao ,,,,,,,,,,cô ta cười khinh ông

-Vậy làm thế nào cô mời chịu giúp tôi thoát khỏi vụ thuế lần này

Ông cố tỏ ra nịn nhường cô vì ông biết chỉ có cô giờ mới giúp được ông và đứa con gái yêu khỏi tù tôi

-Rất dễ ,,,,,,,,2 từ thoát ra từ miệng cô

-Nếu tôi làm được tôi sẽ đồng ý ,miễn sao cô giúp tôi là được rồi

Ông vui mừng khi nghe cô nói thế

-Nhưng ông nghe hết lời tôi nói đã ,,chuyển toàn bộ cổ phần ông có trong tay và cái tập đoàn hiện đang bị đông cứng đó ,ông thấy thế nào

Cô nghiên người lấy tay chống đỡ để dứng dậy đi qua chỗ của ông

-Cô ,,,,,

-Ông đừng nóng giận như thế ,tôi biết ông mắc chứng tăng xong cao ,nên việc giữ bình tĩnh là đều rất quan trọng đấy ,ông nghĩ sao với yêu cầu của tôi

Cô vòng ra sau ông mà cười lắc đầu cho 1 kẻ đang mất hết oai phong

-Cô ,,nghĩ tôi đồng ý chứ ,,,,,,,,,dù ông đang bị thất thế nhưng giọng nói vẫn còn vẻ của người từng trải

-Ko hổ danh ông Trịnh đây ,tới nước này mà ông còn có thể hỏi tôi câu ấy sao ,vậy tôi trả lời ông là ko đồng ý thì ông có dám chắc mình sẽ nói ko ,ko

-Cô cũng quá thâm độc đấy

-Ko phải những thứ đó tôi còn nhẹ tay hơn ông sao ,nhưng giờ thì có lẽ tôi nên kết thúc cuộc trò chuyện này rồi đấy ,tôi cho ông thời gian 1 phút để mà quyết định còn ko thì ông tự mình tìm cách

Cô bước đi về bàn làm việc để lại cho ông 1 phút để quyết định cho cái mạng của mình và đứa con gái ,ông ko ngờ có ngày mình lại rơi vào 1 tay 1 con ranh ,ông ko ngờ mình lại để thua con đứa mới bước vào thương trường ,nhưng giờ ông biết rồi thì có thể thay đổi được nó ko ,nếu như ông ko đồng ý thì ngoài việc phá sản ra thì tù tội vẫn đang treo trước mắt và còn đứa con gái xinh đẹp của mình nữa chẳng lẽ ông lại cho nó theo ông vào tù

-Được tôi sẽ chuyển toàn bộ những gì cô muốn

Ông thở dài đau lòng cho cả sự nghiệp của mình đang đổ dần trong tay ông

-Vậ tốt ,,,,,,,,,nói rồi cô bước đến bên bàn ấn nút truyền thông tin ra ngoài cho gọi anh Nguyên vào

Biết cô đã thành công sau vụ này cho nên khi được gọi vaqo2 trong tay anh vẫn cần theo bộ hồ sơ chuyển nhượng

Sau khi kí tên và đóng dấu ,cô cười cho kế hoạch của mình thành công

-Làm việc với ông thật là có phúc cho tôi ,nhanh lẹ là 1 tác phong rất tốt cho người trong giới kinh doanh đấy

-Việc cô hứa cô nên giữ lời

-Tôi là người nói là làm ông ko cần phải lo sợ ,giờ coi như ông ko liên quan tới vụ này rồi ,ông có  thể ra về được rồi đấy ,tôi sẽ chuyển cho ông tin tốt lành vào tối nay trên kinh truyền hình nhá

-Anh nguyên tiễn khách

Cầm trong tay những tờ giấy chuyển nhượng cô cho thẳng vào trong học tủ của mình ,và sau đó gọi vào 1 số để giải quyết mọi chuyện

**

Buổi tối tại biêt thự Trịnh Gia

2 cha con cô ngồi thất thần trước màn hình tivi của kinh thời sự kinh tế thị trường ,đến phần thông báo về tập đoàn của mình thì ông và cô đều tập trung mà nghe họ sẽ nói những gì

-Sau đây là phần tin tức có liên quan đến tập đoàn Trịnh Gia ,theo thông tin ban đầu công ty của họ có dính dán đến vụ trốn thuế và khai báo giả ,nhưng qua điều tra thì họ đã được  tập đoàn Lý Mã thu mua và chiu đứng ra giải quyết vụ này đã được yên xui vàhiện tại tập đoàn Trịnh Gia sẽ đổi lại là tập đoàn Hưng Thịnh do cô Trần Ngọc Hải Yến sẽ là người đương nhiệm tạm thời khi người dứng sau chính thức ra mặt

Tin tức làm cho ông  phải ngạc nhiên vì ông nghĩ rằng người được dưa llên sẽ là cô nhưng ko ngờ 1 người khác ,còn Nhã Dương thì như người chết ngồi tại chỗ khi thấy ko ai xa lạ là Hải Yến ,như linh tính đều gì cô quay lại hỏi bố mình

-Cô ta là cháu gái của ông tập đoàn Lý Mã sao

-Ko phải ,cô đang dấu mặt nên chưa muốn lồi ra ,,,,,,,,,ông cười khinh khi nhìn vào màn hình tivi

-Vậy cô ta tên gì ,,,,,,,,,Nhã Dương đang nghi ngờ

-Hình như là Lý Mã Hoàng VY ,,,,,,,,,,,ông cố nhớ lại cái tên của cô

Nhã Dương khi nghe đến tên thì có chút bất ngờ miệng cô cứ lẩm bảm

-Ko thể nào ,ko thể nào là cô ta được ,Mã  Hoàng Vy ,,,,Lý Mã Hoàng Vy ,,ko thể nào

Nhìn thấy con mình ông vội lai cô

-Con gái con bị sao thế con gái

-Ko thể nào là cô ta được ,ko thể nào ,bố nói cho con biết đi nhất định ko phải cô ta

-Là ai ,bố ko hiểu ý con

-Là cháu của ông ta ,ko phải là Mã Hoàng Vy có đúng ko bố

Nhã Dương thất thần khi nghe đến cái tên của cô ta nhưng chỉ có điều cô chưa được bố mình khẳng định rõ vì cô ta còn thiếu chữ Lý được đặt trước cái tên người mà cô hay tìm cách hãm hãi

-Con nói ai bố ko hiểu con nói rõ cho bố nghe xem

Ông nhăn mặt nhìn đứa con gái yêu của mình mà ko biết đầu đuôi ra sau ,thì trên màn hình lại xuất hiện 1 đoạn clip có được người quay dùng đt mà quay lén

-Sau đây là tin tức nhân đạo cuộc sống thời nay  hiện tại đoạn clip này được người quay đưa lên mạng và được những lời khen ngợi từ mọi người truyền thông với con số được xem gọi là kỉ lục

Vừa nói thì đoạn clip được tung lên trên màn hình với kĩ thuật quay gọi là nghiệp dư

Trong clip là 1 cô gái đang rất vui vẻ năng động trong chiếc áo thun ngắn tay cùng với cái quần short ngang gối để lộ đôi chân dài trắng trẻo ko 1 chút tì vết cùng với đôi giày thể thao , cô   đang vui đùa cùng bọn trẻ và chăm sóc chúng rất nhiệt tình, nhìn cô rất đẹp rất thánh thiện như 1 thiên thần

Nhã Dương và bố mình đang nhìn chăm chú theo dõi đoạn clip được mọi người bàn tán xôn sao người trong clip đó là ai ,tại sao cô còn trẻ mà lại có tấm lòng rất tốt khi hàng lọt thông tin cô làm từ thiện gần đây ,nhưng thông tin về cô thì hoàn toàn ko được tiết lộ khi chưa có sự đồng ý của cô

Nụ cười của bố cô làm cho cô đang chú ý nhìn người mình câm ghét phải quay lại hỏi những thắc mắc của

-Bố biết cô ta sao ,,,,,,,,,Nhã Dương vô cùng ngạc nhiên khi người xuất hiện trong clip được quay trộm ấy là Hoàng Vy ,nhưng ngạc nhiên hơn là bố cô nhìn vào đấy mà nở cười 1 nụ cười khinh bỉ

-Ai ngoài cái người đã ban những ơn huệ cho bố con ta

Lời mỉa mai của ông cũng đủ làm cho Nhã Dương hiểu ,cô bật hốt hoảng hỏi lại như muốn xác định suy nghĩ của mình là sai

-Ko phải cô ta đúng ko bố  ,đúng ko bố

-Có đốt cô ta thành tro bụi thì bố cũng ko thể nào mà nhầm được khuôn mặt cô ta

Lời nói kèm theo sự tức giận trong người ông ,còn Nhã Dương thì đỗ cả thân người xuống chiếc ghế sofa dài

-Thật là cô ta sao ,cho nên cô ta đã nhắm đến chúng ta ngay từ đầu sao

-Con nói gì thế ,,,,,ông nhìn đứa con gái đang thất thần lảm nhảm trong miệng mà thấy khó chịu

-Là con ,,,mọi tội lỗi là do con hại bố ,nếu như ngay từ đầu con điều tra kĩ hơn thì chắc có lẽ ko dẫn đến sai lầm này

-Con đang nói nhảm cái gì thế Nhã Dương ,,,,,,ông lay người cô dậy khi mà thấy 2 hàng lệ cô cứ lăn dài những dòng lệ

-Con ko nói nhảm ,thì ra việc hảm hại tập đoàn của ta là do cô ta ,là do cô ta ,,,haaaa cô ta đã thực hiện nó,,là chính cô ta đã đưa chúng ta vào tròng ,,,,là chính cô ta ,,,là chính cô ta

Cô vừa nói vừa hét làm cho bố cô càng thêm lo sợ

-Con bình tĩnh đã bố biết con hận cô ta nhưng cô ta đã giúp đỡ chúng ta thoát khỏi tù tội ,dù có khinh cô ta nhưng chúng ta phải cẩn thận

Vừa vỗ con gái ông vừa trấn an cô vì cô đang câm thù vụ Hoàng Vy chiếm doạt tài sản của bố cô trong lúc đang trên bờ vựa

-Cô ta mà tốt sao ,bố có biết cái bẫy này là do cô ta lập ko ,bố có biết ko ,

-Con nói cái gì ,,,,,,,,,

-Cô ta học cùng khóa với con nhưng cô ta học bên A ,còn con học bên B ,vì con ko muốn cô ta tiếp cận Huy con đã tìm cách phá hoại cái xưởng của cô ấy bên anh có như thế cô ta sẽ lập tức trở về bên anh ,nhưng con ko ngờ cô ta là cháu gái độc nhất của tập đoàn mạnh nhất nước ta ,con ko ngờ ,cô ta lại trả thù con như thế ,,,,nếu như ko tại con quá tham lam thì sẽ ko như thế ,,haaaaaa quả báo ,đúng là quả báo khi ko tìm hiểu kĩ hơn về cô ta

Vừa khóc vừa cười nói trong sự hối hận ,cô nhớ lại chuyện Huy và Thế Lâm đã báo trước sự nguy hiểm đến với cô nhưng cô ko thèm để ý đến những lời đó vì lúc đó cô thật sự chỉ muốn cho cô ta 1 trận nhớ đời

Nghe con gái mình nói xong ông cũng ngạn cổ họng của mình ,ko ngờ mọi chuyện là do cô ta làm vậy mà ông cứ nghĩ cô ta giúp mình ,dù trong lòng thì hận cô ta vô cùng ,nhưng ông thừa biết đó là quy tắt trong thương trường ,thua thì đành phải chấp nhận thua cuộc

-Chúng ta qua italy đi ,được ko con gái dù sao bên ấy chúng ta vẫn còn 1 chút sự nghiệp ,chúng ta sẽ bắt đầu lại từ đầu

GIờ cô biết làm gì hơn ngoài cái gật đầu của mình ,tình yêu ko có ,tiền đồ cũng ko vậy cô muốn níu kéo nơi đây để làm gì chứ

**

Tại cuộc họp hội đồng của tập đoàn Lý Mã

-TGĐ có thể cho mọi người hội đồng biết việc thông tin hôm qua được phát ra chứ

1 cổ đông đứng lên phát biểu khi thấy cô ko hề đá động gì viec5 mình tóm lấy Trịnh Gia trong cuộc hội thảo kế hoạch dự án lần này

-Ko phải tin tức đã nói rõ rồi sao ,,,,,,,,,,,cô ung dung ngồi mà trả lời họ

-Nhưng tại sao cô ko cho gia nhập thẳng luôn vào Lý Mã mà lại để nó tách riêng ra bên ngoài

-Tôi nghĩ ông chỉ cần biết đến những gì của ông ở bên Lý Mã mà thôi còn về việc ấy là việc của tôi ,ko cần ông đây quan tâm

-Nhưng ,,,,,,,,

-Hay ông cũng muốn công ty con của ông nhập luôn vào Lý Mã

Cô chặn ngang lời ông ta ,làm cho ông ta phải ngậm miệng im lặng mà ngồi xuống chỗ của mình

-Nếu ko có vấn đề gì tan họp ,nhưng có việc tôi cần nói rõ cho mọi người biết ,dù tôi có làm gì đi nữa nhưng những ai mà đứng sau lưng tôi giỡ trò thì bất chấp mọi thủ đoạn thì tôi cũng sẽ cho mọi người giống bên Trịnh Gia mà thôi

Nói rồi cô đứng dậy bước về phòng của ông mình mà báo cáo hoạt động trong buổi họp hôm nay ,còn những cổ đông thì nghe chột dạ nhất là những người luôn có ý ăn thua ngầm với Lý Mã ,giờ thì hầu như mọi người ai cũng phải sợ và khâm phục tài năng và sự thâm độc của cô ,dù rằng họ luôn đánh giá cô rất cao trong thời buổi hiện tại

**

-Cháu làm ta ngạc nhiên lắm đấy ,,,,,,,,,,sau khi ông theo dõi cuộc họp qua 1 cái màn hình được đặt riêng trong phòng ông thì ông rất hài lòng với cách điều hành của đứa cháu gái mình

-Dạ ông quá khen ạ ,,,,,,

Hôm nay ta sẽ có cuộc hẹn dùng bữa với bố mẹ của Huy cháu muốn tới đó chứ

-Dạ cháu nghĩ cháu ko tới đó thì mọi người sẽ vui vẻ hơn ạ ,dù sao hôm qua cháu cũng đã đi gặp bác gái rồi ông ạ

-Vậy à,,,,vậy ta ko ép cháu

-Dạ cháu cám ơn ông

-Còn chuyện cháu hoạt động từ thiện được người ta đưa lên trang web chắc cháu biết việc che giấu lâu nay của cháu sẽ như thế nào chứ

Tay lướt nhẹ lên con chuột ảo trên laptop sau đó quay lại phía cô đứng dể cho cô nhìn thấy mình trong đoạn clip,cô khá bất ngờ khi nhìn thấy nó ,vì cô hoàn toàn ko cho 1 ai biết kể cả sandy ,nhưng tại sao cô lại ko để ý có người quay lén sau lưng mình

Sau khi nở 1 nụ cười kèm theo cái lắc đầu cô trả màn hình về cho ông mình

-Cháu nghĩ mình cũng sẽ sớm bị mọi người phinh khui mà thôi vậy thì ko bằng tự mình lấy lại sự thật

-Vậy ông sẽ luôn ủng hộ cháu cho dù cháu quyết định như thế nào ,,chắc ông cũng cần về hưu sớm rồi đây ,

Nói rồi ông nhìn người trợ lý đắc lực của mình là ông bác quản gia mà cười ,vô cùng của sự mãn nguyện ,bác quản gia thì cũng chỉ biết nhìn cô chủ của mình mà thầm cảm ơn cô đã quay trở về với danh nghĩa con cháu Lý Mã ,mà ông chủ ông bấy lâu nay thầm mong ước

-Ông ko định bỏ cháu khi cháu mới bước đi sau

Cô nhìn ông nhìn nói cách nũng nịu

-Cháu còn cần đến ta nữa sao ,chỉ giờ nhiêu đấy mà làm cho bọn chúng run sợ rồi thì cần chi tới ông nữa ,thôi cháu tự dựa vào mình đi

Nói rồi ông cười ta rõ cho câu nói của mình với cô cháu gái cưng của mình

-Vậy nếu ko cỏn chuyện gì thì cháu phải về phòng làm việc ạ

-Vậy cháu cứ đi mà làm việc mình cần làm ko nhất thiết phải cứ cấm đầu vào công việc suốt

-Dạ cháu biết rồi ạ

Cúi đầu chào ông mình và bác quản gia cô lui về phía cánh cửa phòng ,

Sau khi thấy đứa cháu mình rời khỏi ông chỉ biết cười nói với bác quản gia

-Ko biết bao giờ tôi mới được bồng chắc đây ,,,,,,,,,ông nói hết câu thì thấy bác quản gia đang cười mình ,biết mình nói hơi quá nên cũng đành im lặng

cô đứng nhìn đèn đỏ từng giây từng giây nhảy theo thời gian,Bước những bước chân len lỗi vào trong dòng người đông đúc và hối hả khi chiếc đèn liền bật sang  màu xanh lá ,cô hòa nhịp vào trong dòng người ko ai biết ai là ai ,cô chẳng định hướng cho những bước chân của mình ,cứ thế mà đi theo sự chỉ dẫn của cảm tính ,đi qua những tòa nhà cao ốc ,đi qua những khu trung tâm thương mại

Bỗng cô dừng chân trước 1 nhà hàng tây khi nghe được tiếng dương cầm thánh thót và tha thiết ,nhìn xuyên qua cửa kính ,cô đang thấy người nghệ sĩ dương cầm đang hòa mình vào những ngón tay đang lướt nhẹ và rất uyển chuyển trên từng phiến màu đen trắng

Bị cuốn hút khi nghe tiếng nhạc ấy cô đẩy cửa bước vào bên trong tìm đến 1 góc bàn khuất gần nơi sân khấu

Cô ko rời cặp mắt của mình sau khi đã chọn thức ăn và nước uống ,cô đang cuốn theo thời gian của hiện tại mà quay về với quá khứ khi cô đang ngồi trong khán phòng nhìn anh chơi những bài tự tay mình tạo ra ,những lúc cô cảm thấy nhẹ nhàng êm ái ,lại có những lúc vô cùng sóng động

Nước mắt cô bắt đầu vụng trộm trải ra từ khóe mắt kèm theo nụ cười đau khổ .từ phía xa đối diện nơi cô ngồi đâu đấy có 2 người đang chú ý nhìn cô từng động tác ,từng cử chỉ từ khi cô bước vào nơi đây ,nhưng còn cô hoàn toàn ko để mắt tới xung quanh ,mà chỉ lặng lặng nhìn người đang nghệ sĩ duong cầm đang chơi nhạc

-Em ko thích  như thế này đâu ,,,,,,,,,cô ôm những bó hoa giúp anh sau những lần anh biểu diễn khi trở về nhà

-Ngốc ,em ngốc thiệt đấy ,đây mới chứng tỏ sự thành công anh với âm nhạc

Anh giúp cô đặt những bó hoa cô ôm giúp anh sau khi anh đã đặt những bó trong tay anh xuống bàn

-Nhưng nhìn anh như thế em lại thấy ko yên tâm chút nào ,,,,Cô nũng nịu ,gắt từng cách hoa  ra từng cánh từng cánh như chút giận vào nó

-Em đang ghen đấy sao ,hoa ko có tội gì cả em đừng hành hạ chúng chứ

Anh vừa nói vừa kéo cô sát vào lòng mà nhỏ nhẹ với cô

-Hay anh đừng tham gia biểu diễn ở khán phòng có được ko ,chỉ cần anh sáng tác cho họ là được rồi

-Vậy anh sẽ lấy gì mà nuôi vợ tham ăn như em chứ ,,,,,,,,,,,,,,,anh ngắt nhẹ đôi má cô mà cười

-Ai nói em tham ăn ,,,,,,,,,,,,cô ngắt nhẹ vào hong anh làm cho anh phải á 1 tiếng to

-Thôi anh sợ rồi anh ko được nói sự thật đúng ko

Vừa nói anh vừa chạy khỏi cô vì biết nói đụng vào lòng tự ái của cô là cô sẽ xử đẹp anh cho mà coi

2 người cứ thế mà rượt nhau suốt cả buổi tối ,và tất nhiên người cuối cùng chịu thua vẫn là anh

Đặt tách cafe xuống bàn lao vội những giọt nước mắt vương vãi trên khóe mi ,cô đứng thẳng đậy với tay cầm theo túi xách mà bước  tới quầy tính tiền trong khi cô chỉ uống phần cafe của mình còn chiếc bánh nhỏ được cô gọi kèm thì cô thật lòng ko có tâm trạng nào để dùng đến nó cả

Vừa thấy cô bước đi khỏi thì hắn và Thế Lâm chỉ biết nhìn theo bóng dáng cô khuất dần sau cánh cửa

-Cậu ko đuổi theo cô ấy sao .........Thế Lâm quay lại nhìn hắn mà hỏi

-Mình đuổi theo cô ấy với tư cách gì ,người phụ diễn hay 1 chồng hờ

Hắn nguậy nguậy tách cafe trên bàn mà cười 1 cách thật bại

-Ko phải cậu yêu cô ấy sao

-Yêu thì sao trong khi cô ta chỉ coi mình ko hình ko thể ,vậy mình có được cô ta hiểu tình cảm của mình dành cho cô ấy ko

Thấy thằng bạn cứ mãi lắc đầu than phận ,Thế Lâm ko đành lòng khi thấy cô đau khổ rời khỏi nơi đây

-Cậu ko đuổi theo cô ấy thì đừng có hối hận đấy

-Mình ko phải đã nói với cậu rồi sao ,sau khi chờ cho anh Thế Vỹ đính hôn xong là mình sẽ bay qua đấy để tiếp quản công việc bên đấy ,vậy cô ấy mình nhờ cậu chăm sóc ,mà mình là gì đâu mà phải nhờ cậu chăm sóc cô ấy chứ

-Câu thiệt là ,mình đi trước đây ,có gì tụi mình gặp sau

Nói rồi Thế Lâm vội vàng đứng dậy chạy ra bên ngoài tìm theo bóng dáng cô khuất theo dòng người đông đúc

Còn hắn nhìn theo sau lưng họ mà chỉ biết cười trong đau khổ

-Tôi chúc em tìm được người em cần  ,có lẽ suốt cuộc đời này tôi luôn là kẻ thất bại trong tình trường

Anh dứng dậy sau câu nói thầm trong lòng đi tới quầy tính tiền rồi thì anh đi hướng ngược lại của cô với Thế Lâm

**

Đang chìm vào trong dòng người đông đúc cô ko biết giờ mình sẽ đi tiếp con đường nào khi cô đang ở ngay những con đường dẫn đi những phương hướng khác nhau thì cô bị 1 bàn tay nắm chặt từ đằng sau ,quay người lại thì cô thấy Thế Lâm đang thở hỗn hển

-Em đi gì mà nhanh thế làm anh duổi ko kịp ,,,,,,,,,,

-Anh đi theo tôi sao ,,,,,,,,,cô ngạc nhiên nhìn anh

-Anh gặp em trong quán cafe paris khi đang gặp người bạn ,cho nên anh đuổi theo em sau đó

-Ra là vậy ,,,,,,nói rồi cô lại nhìn về phía đèn đường giờ đã bật qua màu đỏ

-Em sau giờ còn ở đây ,,,,,,,,,,anh lên tiếng khi thấy cô trở về vẻ trầm lặng

-Em thấy có chút tâm sự nên mới đi dạo xung quanh như thế sẽ tốt cho suy nghĩ hơn

Vừa nói cô vừa nhìn về phía bầu trời đầy sao

-Có cần anh làm người cố vắn ko ,,,,,,,,,nhìn cô anh cười cười cho sự đề nghị vui vẻ của mình

-Anh chuyển nghề từ khi nào vậy ,,,nụ cười thoáng trên môi cô làm cho anh thấy lỗi mất 3 ,,,4 nhịp

-Tại em nên anh mới thử đấy mà ,thôi giờ chúng ta vừa đi dạo vừa trò chuyện đi ,anh sẽ dẫn em đi tham quan 1 nơi nhất định em sẽ thích

-Vậy cũng được ,dù sao mai chủ nhật nên cũng ko cò việc gì làm

Cô đi theo sự dẫn đường của anh đến 1 khu vui chơi đêm dành cho những lứa tuổi năng động vui chơi

-Anh mà cũng thích những nơi này sao ,,,,,,,,,,cô nhìn anh mà lắc đầu

-Em nghĩ bộ anh già lắm sao mà ko được tới nơi đây chứ ,đúng là ở đây chỉ dành cho thiếu nhi ,nhưng nhìn chúng em ko thấy rất đáng yêu sao

Anh nhìn cô cười ,cô cũng nhìn anh cười 2 con người luôn vui vẻ khi ở bên cạnh nhau

Sau đó anh mua cho cô mấy cái vòng giấy vớt cá cô thì ngại từ chối mãi cuối cùng cũng ko thoát khỏi sự năng nỉ của anh

Nhìn 1 đóng trẻ con bu quanh cái hồ cá để vớt vào trong cái thao bé tí của mình được đặt cạnh mỗi khi vớt được cá nếu như vợt giấy ko bị rách thì coi như số cá thuộc về mình

Anh trao cho cô 5 cái anh giữ lại 5 cái ,thế là 2 người ngồi chen vào đám con ních làm ai thấy cũng phải nhìn đôi tiên đồng ngọc nữ mà cười

Cô và anh phải bó tay với những cái vợt giấy vì khi đưa chúng xuống nước chẳng được bao lâu thì lướt nhẹ đến mấy con cá thì coi như thủng 1 lỗ ở giữa làm cho cô và anh phải đầu hàng chịu thua

Tiếp đến anh lôi cô trong khu phi bóng nhận thưởng trò đành cho thiếu nhi ,vì những trò này của thiếu nhi nên người lớn ko được tham gia ,năng nỉ mãi ông chủ mới đồng ý cho anh và cô chơi nhưng với điều kiện là ko nhận được phần quà

Tất nhiên là anh đồng ý liền ,thế là mỗi người 1 giỏ tiêu 15 cây ,nhìn cô cười anh cảm thấy vui nên nghĩ ra 1 ý kiến

-Anh và em đọa sức xem ai nhắm trúng nhiều nhất và nếu như ai thua thì sẽ mua  quà tặng người kia coi như làm kỉ niệm có được ko

Thấy anh rất nhiệt tình nên cô cũng gật đồng đồng ý ,và thế là 2 người bắt đầu đọa sức ,dù trò chơi dành cho thiếu nhi nhưng cô ko phải là người chơi qua những trò này nên chỉ trúng vào đa số là rất ít ,còn Thế Lâm thì hầu như toàn bộ đều trúng cả

Anh nhìn cô đưa ngón cái về phía cô tỏ ra chiến thắng ,cô nhìn anh chỉ biết cười vui vẻ

Thế là anh nhất định bắt cô phải mua cho được quà để tặng anh như đã hứa

Sau khi để anh ngồi ở tầng 1 trung tâm mua sắm dùng nước để mình đi mua quà ,thì 1 lát sau cô quay lại với 1 món quà trong tay ,đặt trước mặt anh cô lên tiếng trước khi anh nói

-Về nhà anh mới được mở ra xem giờ thì ko được đâu ,đừng có mà định hỏi em

Anh há họng ngậm miệng lại vì bị cô nói trúng mục tiêu

-Vậy thì phải chờ thôi ,mà em muốn uống gì ko ,anh gọi giúp em

Cầm món quà trong tay anh nhìn cô cười típ mắt

-Em gọi rồi tí nữa họ đem lại

-Vậy à ,,,,,,,mà ngày mai em sẽ đến chứ

-Anh nói chuyện kết hôn của Hải Yến sao

-Ừa ,,,,,anh trầm lặng nhìn cô mà hỏi

-Sao anh lại hỏi em như thế ,,,,,,,,,cô nhíu mày vì câu hỏi vô cùng ngớ của anh

-Anh nghĩ em sẽ ko tới vì khi đó có rất nhiều báo chí ,đến lúc đó thì mọi chuyện của em nhất định sẽ bị lộ

Anh cầm tách cafe lên đưa về miệng

-Em sẽ đến vì Hải Yến là bạn thân của em mà ,về về chuyện ấy thì nhất định trước sau gì họ cũng sẽ biết nên em cũng ko cầm mãi che giấu

-Thật em nghĩ thế sao ,,,,,,,,,,anh vui mừng khi biết cô sẽ tham gia vì anh rất muốn giới thiệu cô cùng mẹ anh ,người con gái anh thầm yêu bấy lâu nay

-Thôi giờ cũng ko còn sớm nữa chúng ta về thôi

Cô nhìn lại đồng hồ rồi nói khi đã bước qua con số 10

-Anh đưa em về ,xe anh cũng đậu gần đây thôi

Chờ cho cô uống xong 1 ngụm nước anh mới cùng cô đứng dậy bước về phía nơi anh đã đỗ xe để còn đưa cô về

**

Tại tập đoàn chính của Hàn Gia Thế 1 trong những khách sạn lớn nhất trong TP

-Chúc mừng cậu chủ Tịch trẻ giờ cũng đã thành gia lập thất rồi đây

1 cộng sự của Thế Vỹ bắt tay khi họ đến tham dự buổi tiệc

-Cám ơn ,,cám ơn

Cứ những lời chúc ,mững lời chào hỏi của mọi người thì Thế Vỹ cũng vui mừng kèm theo lời cám ơn

Những tay phóng viên thì sẽ ko bỏ qua những dịp bắt lấy tin tức 1 khi những doanh nghiệp tập đoàn nỗi tiếng có những buổi tiệc long trọng như thế này

Minh Anh bước xuống xe cùng với Quang sau khi bác tài dừng trước cổng vào buổi tiệc ,,,,Ella cùng khoát tay Tiến  và sandy cùng Nguyên đi vào ko lâu sau 2 người họ,trong những chiếc đầm dài thướt tha rất hợp với những buổi tiệc sang trọng như thế này

Khi 3 người con gái  bọn họ đi vào bên trong để gặp riêng cô dâu thì thấy Hải Yến có phần hơi căng thẳng ,thấy thế sandy  vỗ vào vai của Hải Yến

-1 nhân viên của Lý Mã thì ko được căng thẳng mọi lúc mọi nơi ,huống hồ giờ là 1 người đại diện cho Hưng Thịnh thì ko cần phải hồi hợp như thế chứ cô dâu Hải Yến

Câu nói của sandy làm cho cô cảm thấy bớt căng thẳng hơn nhiều nhất là khi được gặp bọn họ

-Hoàng Vy chưa tới sau ,,,,,,Hải Yến nhìn sau lưng bọn họ nhưng ko thấy Vy đâu nên lên tiếng hỏi

- Cậu ta nói là trên đường đang tới ,,,,,,,Minh Anh

-Vậy mình nghĩ cậu ta sẽ từ chối tới chứ ,,,,,,,Hải Yến bỗng vui khi thấy người đã giúp đỡ cô bao lâu nay sẽ có mặt trong ngày quan trọng của mình

-Cô ta ko thể ko tới vì những người cô ta coi là bạn thân đâu ,,,,,Sandy

-Nhưng ko phải như thế thì cô ấy ...

-Cậu yên tâm cô ta đã chuẩn bị hết rồi ,trước sau gì thì cũng đối diện với nó thôi ,vì chuyện cô ấy làm từ thiện giờ bị mọi tên phóng viên đang săn tìm tin tức cô ta rồi còn gì

Sandy vừa nói vừa nhìn lại cách trang điểm của 1 tay thợ chuyên trang điểm có tiếng trong giới

-Hình như anh dùng lối trang điểm này tôi thấy có gì đó rất khác lạ

Tay trang điểm nghe cô nói thì có 1 chút khó chịu mà nhíu mày ,sandy nhìn biết hắn ta đang rất khó chịu với lời nói của mình ,nên cô cười nói với ah ta

-Anh đừng hiểu lầm ý tôi là nó đẹp ,chứ ko phải chê đâu ,anh làm gì mà nóng tánh thế

Biết nói trúng tim đen anh vội cười nói với sandy

-Nếu cô làm cô dau nhất định tôi sẽ giúp cô trang điểm cô thấy thế nào

-Anh nói thiệt đấy nhé ,đừng có mà giống cô ta ,hẹn tới hẹn lui cả tháng trời mới được trả lời

Vừa nói sandy chỉ vào Hải Yến làm cho ai cũng cười

-Mấy cô thông cảm đi công việc chạy tới chạy lui cho mấy mắn ỏng ẻo trong giới show biz thiệt là mệt ,nhưng vì bát cơm mà phải chịu thôi

Giong nói nữa nạt nữa mỡ của anh ta làm cho ai nấy đều cười

-Vậy tới khi em làm cô dâu ,anh có chịu nhận lời ko .......Minh Anh vỗ vỗ vai tên 2 hệ

-Còn em nữa anh đồng ý chứ ,,,,,,,,ella

-Được rồi ,,,được rồi ,tôi hứa ,giờ mấy bàđể tôi chỉnh lại tóc cho cô dâu cái đã cũng gần tới giờ rồi kìa mấy bà

Thế là mọi người chào cô 1 tiếng rồi bước ra khỏi phòng để cho mọi người chỉnh sữa lại cho cô việc hoàn tất trong ngày trọng đại

Khi bước đến chỗ Quang và Tiến ,Nguyên đang trò chuyện ,thì thấy Huy cũng đang ở cùng họ ,bước tới chào hỏi hắn vài câu khi mấy bữa nay ko gặp thì đã nghe bên ngoài thật vô cùng náo nhiệt khi toàn bộ các tay phóng viên và các tay quay hình đều được lệnh hướng về cổng chính khi họ nghe được tin cô gái thiên thần trong đoạn clip được quay lén xuất hiện lần đầu tiên từ sau khi đoạn phim đó được truyền đi rộng rãi thì đây là lần đầu tiên cô chính thuic71 xuất hiện

Khi cô vừa bước xuống xe đen bóng của mình trong chiếc đầm dài thước tha màu vàngóng màu của hoa mặt trời làm nổi bật làn da trắng mịn như sữa của cô cùng với mái tóc hôm nay được cô búi cao ,nhìn cô vừa sang trọng vừa thuần khiết ,làm cho mấy tên công tử đang có mặt tại đấy đều phải há họng mở to mắt mà chiêm ngưỡng vẻ đẹp của cô sau khi được tô điểm thêm 1 chút son phấn

Đang bước vào phía trong thì cô nghe những lời phát ra từ trong đám phóng viên

-Xin cô cho biết cô có phải là người mọi ngừơi đang bàn tán bấy lâu nay về việc cô là cháu gái độc nhất của ông vua trong nghành thị trường ko ạ ?

Câu phát biểu đó rất lớn làm cho mọi người ai nấy đều phải tập trung vào cô ,còn cô thì ko trả lời vẫn cứ tiếp tục bước vào bên trong buổi tiệc kèm theo 1 nụ cười nhẹ nhàng đầy vẻ quyến rũ

Khi thấy cô thì Thế Lâm vội vàng lại kế bên cô để cùng cô sánh bước vào phía bên trong và thế là những tay săn ảnh sẽ ko bỏ qua những cơ hội tốt như thế này rồi

-Em ko ngại chứ ,,,,,,,,Thế Lâm lên tiếng khi thấy cô vẫn cứ mãi im lặng

-Em còn chưa cám ơn anh thì có gì đâu mà ngại,,,,,,,cô nhỏ nhẹ trả lời

-Vậy thì anh vui rồi ,em qua đây anh muốn giới thiệu với em 1 người

Nói rồi anh dẫn cô đi đến bên 1 người phụ nữ nhìn khá sang trọng nhưng đầy vẻ tự tin trong cuộc sống

-Má mi ,,,,,Thế Lâm cắt giọng lên tiếng khi bà đang trò chuyện với những người bạn lâu ngày gặp lại

-Có chuyện gì vậy con trai ,,,,Bà mỉn cười nhìn con trai mình rồi nhìn lại cô đang đứng kế bên cạnh đứa con trai của mình

-Đậy là mẹ của anh ,,,,,,,Anh đưa tay về hướng bà mà giới thiệu rất ngọt ngào

-Cháu chào bác ,,,,,cô cúi đầu lễ phép chào hỏi

-Còn đây là Hoàng Vy ,bạn học cùng lớp với con và chị dâu đấy ,,,,,,,anh đưa tay hướng về phía cô mà giới thiệu với mẹ mình

-Rất vui được gặp cháu ,trông cháu rất là tuyệt đấy ,,,,,,bà nhìn cô 1 cách có vẻ vừa lòng

-Cô ấy tất nhiên là đẹp rồi ,,,,,anh chen vào lời khen ngợi của bà ,làm cho bà nhìn anh có vẻ nghi ngờ

-Con cũng khéo chọn quá đấy ,mà cháu hiện vẫn đang đi học chứ đúng ko ?

-Dạ đúng ạ ,,,,,,,,,cô khẽ nở nụ cười trả lời nhưng cũngđủcâu nói mờám của bà

-Cô ấy là sinh viên xuất sắc đấy và còn là cô TGĐ của Lý Mã nữa đấy

Anh vẫn vui vẻ giới thiệu về cô còn bà thì khi nghe tới tên tập đoàn thì có phần hơi ngạc nhiên vì bà ko ngờ cô gái trước mặt mình lại là 1 người tài giỏi đang được mọi người tìm lấy tin tức khi nghe được ,cô hoàn toàn che giấu ,nhưng bà cố giữ vẻ bình tĩnh trên khuôn mặt của mình mà tiếp chuyện

-Chắc vậy cháu đây chính là cháu gái của ông Lý Mã Hoàng Lai có đúng ko

-Dạ điều ấy ko sai ạ ,,

-Đúng là nhìn cháu rất giống với ông cháu đấy ,rất có cá tính

-Dạ bác gái đây quá khen thôi ạ ,cháu là hậu bối thì làm sao mà so sánh với các đấng tiền bối ạ

Cô vẫn vui vẻ mở nụ cười cho phần xả giao của mình

-Cháu ăn nói khéo lắm đấy ,nếu có cơ hội mong cháu ko từ chối dùng bữa cùng với bác chứ

-Dạ có lẽ cháu ko thể hứa trước việc này ạ ,vì công việc ko cho phép nên xin phép bác thứ lỗi cho kẻ hậu bối thất kính ạ

Lời lẽ dù rất nhẹ nhàng nhưng nó là cách để cô từ chối những việc cô thấy ko nên

Còn bà thì bị cô từ chối dù có chút ko vừa lòng vì bà nghĩ cô va con trai bà đang qua lại mà cô ta dám thẳng thừng từ chối thì đúng là ko thể chịu nỗi

-Mẹ đừng như thế ,cô ta rất bận đấy 1 cuộc hẹn đối với cô ta thì có thể gọi là ngàn vàng

Thế Lâm vội chen vào khi biết bà đang ko vui

-Vậy à ,,,,bà tỏ vẻ như đáng tiếc khi hiểu

-Dạ nếu ko có việc gì thì cháu xin phép bác gái và anh ,

đểcòn qua gặp bạn bè 1 chút

Cô cúi đầu xin phép cáo lui vì cô đã nhìn thấy những người bạn của cô đang đứng 1 góc cũng khá xa với cô

Khi vừa đi đến bên mọi người thì c6 đã thấy hắn đang trầm ngâm nhìn mình ,dù có 1 chút vui khi nhìn thấy hắn

-Cậu giờ nỗi tiếng như cộm rồi nhỉ ,,,,,,,,,sandy chọc ghẹo khi thấy cô đang đứng im

-Ko ngờ chị Jolin của em đẹp tuyệt ,,,,,,,,,,Ella vội chạy đến ôm nhẹ cô mà nũng nịu

-Em gần lấy chồng rồi mà cứ trẻ con như thế sao ,,,,,,,,,,,cô gõ nhẹ vào trán Ella mà mắng yêu

-Chồng là chồng mà chị thì mãi là chị chứ có thay đổi gì đâu

Câu nói thơ ngây của Ella làm cho Tiến thấy mình hơi ngượng

-Thôi em buông chị ta ra đi ,có người đang ghen rồi kìa ,,,Minh Anh vội chen vào chọc Ella

-Anh cũng tới rồi sao ,,,giờ cô mới bước tới chỗ của hắn mà chìa tay ra để bắt

-Ừa tôi cũng vừa mới tới thôi ,,,,,trả lời câu nói của cô hắn cũng giơ tay mình ra để đáp trả lại sự bắt tay của cô

Trong lúc mọi người đang chăm chú vào 2 người họ vì hôm nay cách nói chuyện của họ thật khác lạ hơn ngày thường nhìn rất có vẻ khách sáo thì vừa lúc đó trên sân khấu vang lên tiếng giới thiệu

-Xin kính chào 2 họ cùng với quan khách có mặt trong ngày trọng đại hôm nay của chú rể Hàn Thế Vy và cô dâu Trần Ngọc Hải Yến ,và giờ đây chúng ta hãy cho 1 tràng vỗ tay để hoan nghinh sự hiện diện của đôi tân hôn trong buỗi tiệc quan trọng ngày hôm nay

Vừa dứt lời thì 1 tràng vỗ tay vang cả không gian nơi được đãi hơn 2000 quan khách trong nước lẫn nước ngoài

Sau tiếng vỗ tay thì xuất hiện tại bên ngoài lối dẫn vào phía trong thì đôi uyên ương từ từ bước qua mọi người đang tham dự và hướng về phía trong đang có 1 vị chứng hôn cho 2 người họ được mời đến

Đứng trước vị chủ hôn

-Hàn Thế Vỹ ,con có đồng ý lấy cô Trần Ngọc Hải Yến đây làm vợ ko

-Thưa con đồng ý ,,,,,,,,anh vui vẻ hạnh phúc nhìn cô qua lớp ren phủ đầu mà cười đầy sự quả quyết

-Trần Ngọc Hải Yến ,có có bằng lòng lấy anh chàng  Hàn Thế Vỹ ko

-Dạ con đồng ý ,,,cô e thẹn mà đáp trả lời

-2 người có thể trao nhẫn để chứng mình tình yêu và sự sống sau này của 2 người đã thuộc về nhau

Và chờ cho tới khi 2 chiếc nhẫn được lòng vào từng ngón tay của 2 người họ thì người đại diện lại tiếp tục

- từ giờ trở đi 2 con đã thuộc về nhau trong sự chứng kiến của tất cả mọi người có mặt tại buổi tham gia ngày hôm nay

Và sau kết thúc lời thề thốt và trao nhẫn thì đến màn vỡ voan ren qua khỏi khuôn mặt cô dâu và tặng kèm nụ hôn nồng cháy của chú rể đến cô dâu

Sau chứng kiến những hạnh phúc của 2 người họ thì cô vui nừng chúc phúc cho họ luôn bền vững cùng nhau đi hết quãng đường còn lại ,rồi cô tiếp bước ra bên ngoài cách ly với bên trong đang nào nhiệt và ồn ào

Khi đi đến bên chiếc ghế cạnh bờ hồ trong khu khách sạn ngồi xuống ko được bao lâu thì cô thấy trước mặt mình là 1 ly nước uống ,quay đầu lại nhìn cô thấy ko ai xa lạ mà chính là hắn

Ngồi xích qua 1 bên để lại 1 khoảng trống cho hắn ngồi cô lại tiếp lời

-Sao anh ko ở trong đấy vui vẻ cùng mọi người ,,,,,,,nói rồi cô đưa ly nước lên môi mà hóp nhẹ

-Ko phải em cũng thế sao ,,,,,,

-Tôi vẫn chưa quen với những điều này ,,,,,,cô nhìn xuống hồ nước đang lăng lăng nhẹ mặt nước vì được 1 chút gió vô tình thổi qua làm nó chuyển động

-Em mọi việc vẫn tốt chứ ,,,,,,hắn nhìn cô mà ngập ngừng khi thốt lên lời nói

-Tôi vẫn thế ,Thế còn anh thì sao ,,,,cô quay lại khi bắt gặp ánh mắt anh đang nhìn nhìn ,trái tim của 2 người có chút lỗi nhịp khi chạm vào nhau

-Tôi thì vẫn ổn mọi việc được giải quyết xong xuôi rồi

-Anh có thể nói cho tôi biết làm sao để có được hạnh phúc ko

Cô khẽ mở looi72 câu hỏi mà bấy lâu nay cô vẫn thường suy nghĩ ,còn hắn thì có vẻ hơi bắt ngờ với cách nói chuyện hôm nay của cô ,nhưng hắn ko nghĩ tới cô đang hỏi mục đích về hắn mà hắn cô đang tìm hiểu về Thế Lâm

-Nếu như trái tim em  vui vẻ khi đi bên cạnh người ấy thì tôi nghĩ em lúc đó đang hạnh phúc

-Vậy sao ,nếu như biết mình thích người ấy nhưng trái tim mình mãi ko thể quên đi hình bóng của quá khứ vậy anh nói thử xem người ấy có thể chấp nhận được ko

-Tôi nghĩ cậu ấy sẽ ko vì lí do đó mà lại trách em

-Nếu như anh là tôi thì anh sẽ phải làm gì khi đối diện với tình cảm của mình

-Có lẽ tôi ko thể là em nên sẽ ko biết cách giải thích nào tốt nhất cho em

Hắn trả lời cô những câu hỏi ấy mà tim hắn đau vô cùng ,hắn nghĩ cô đã yêu Thế Lâm ,

-Thôi tôi phải vào trong đấy rồi ,tôi ko làm phiền em nữa ,em nhớ giữ gìn sức khỏe đấy

-Anh ,,,cô vừa mở miệng hỏi anh tại sao lại hủy hôn ước thì cô đã thấy đi khuất vào bên trong dòng người

-Có lẽ số phận mãi cho em và anh ko thể tìm thấy nhau ,hay là vì em ko dám chắc với sự thử thách

Khi hắn đi chưa được bao lâu thì Thế Lâm lại bước tới bên cạnh chỗ hắn ngồi khi nảy mà ngồi xuống

Nhìn Thấy Thế Lâm cô nở 1 nụ cười thân thiệt

-Sao em lại gồi đây 1 mình ,ko vào trong đấy mà vui vẻ cùng mọi người

-Sao anh và anh ta lại hỏi giống nhau thế

-Em nói Huy sao ,,,,,,,,,,Thế Lâm ngạc nhiên khi cô nói như thế

-Anh nói cho em biết anh cảm nhận em là 1 người như thế nào

-Em muốn anh nói thật hay nói để em vui lòng

-Em là 1 người cần người ta phải làm cho vui lòng sao ,khi mà mình toàn đem lại đau khổ cho mọi người ,

Cô vừa nói khẽ đau lòng cho bản thân mình

-Em là 1 người thông minh ,xinh đẹp ,giỏi giang ,và có thể nói là ,,,,anh ngập ngừng

-Thâm độc nữa có đúng ko ,,,,,,,,,,cô cười khinh khi nói ra 2 từ đó

-Anh ko có ý đó ,,,,,,,,,Thế Lâm vội phân trần lời nói của cô

-Anh yên tâm em sẽ ko giận anh hay bất cứ ai hết ,vì em thấy mình còn ác hơn những từ đó nữa thì phải

-Em ,,,,,

-Em là 1 người chẳng ra gì cả ,cho nên anh đừng có yêu em ,em thấy mình ko xứng với anh đâu Thế Lâm

-Anh ko nghĩ tới điều đó chỉ cần em chấp nhận anh ,cho anh thời gian thì nhất định sẽ cho em thấy em ko phải như thế

-Anh ta cũng đã từng kêu em cho anh ta thời gian nhưng ruốt cuộc rồi sao em chỉ làm tổn thương đến anh ta và ngay cả mình và những người xung quanh mình ,vậy anh nói cho em nghe đi em là người tốt hay kẻ xấu

-Hoàng Vy ,,,,,,,,,,

-Đúng thật tình em yêu anh ta ,nhưng em ko dám khẳng định vị trí của anh ta trong trái tim em là như thế nào ,bởi vì em ko quên được những gì của quá khứ ,hạnh phúc có ,vui buồn có lẫn sự hờn ghen cũng có ,nó in sâu vào trong trái tim em ,vậy em làm sao mà có thể dám đón nhận tình yêu của anh ta chứ

-Em ko nên tự trách mình như thế ,ko ai mà ko có quá khứ ,ko ai mà chưa từng trải qua nỗi đau của tình yêu ,nhưng chỉ cần em biết nắm giữ cái hiện tại thì mọi chuyện em sẽ thấy dễ dàng hơn mà thôi

Đúng anh đang trải qua nỗi đau của tình yêu đây này ,anh đang đau từng cơn khi anh biết trái tim cô chưa hề có mình ,mà nó đã thuộc về người con trai khác ,anh đang cười cùng cô như đang khóc trong lòng với những nỗi đau khi yêu

-Nếu có cơ hội em sẽ chấp nhận anh chứ ,,,,,,,,,Thế Lâm chầm chừ 1 hồi lâu rồi mới lên tiếng

-Em thật sự chỉ coi anh như 1 người anh trai mình ,em xin lỗi v2 đã để cho anh hiểu lầm

Cô nói nhưng nhìn anh với ánh mắt xin lỗi

-ÁI cha ,,em đừng có bận tâm như thế ,anh là 1 công tử đa tình mà ,có gì mà em cần xin lỗi chứ ,mà có 1 người em gái như em thì tốt biết chừng nào

Anh cười nói vui vẻ với cô làm cho cô cũng thấy nhẹ cả lòng ,nhưng còn anh thì trong lòng như đang bị ngàn mũi tên đâm vào ,đau buốt

-Vậy thì em cũng yên tâm rồi ,dù sao mỗi lần nói chuyện với anh em điều cảm thấy nhẹ nhàng như trút bỏ những dư âm sâu xa thì phải

-Vậy thì em cần phải cám ơn anh nhiều vào đấy

-Tất nhiên rồi ,vì anh là 1 người anh tốt của em mà

Nói rồi cô cười cùng anh rồi quay về phía trời xa xâm mà ngắm sao đêm

-Em phải đối diện với sự thật thì tốt hơn đấy ,nghe anh đi ,cậu ta rất yêu em ,em hãy cứ nhìn về phía trước đi ,đừng mãi níu kéo chuyện quá khứ ,như thế em sẽ nhận ra rằng người em yêu đang ở hiện tại chứ ko phải trong quá khứ

-Em thật sự làm được sao ,,,,,,,,

-Anh tin điều đó ở nơi em //////////

**

**

Đang ngồi xem những bản kế thiết kế cho kế hoạch xây dựng lần này thì chuông đt của ô vang lên ,cầm đt trong tay cô vội đưa lên tay mình

-Alô tôi là Hoàng Vy ,,,

-Cậu mau giữ chặt cậu ấy lại đi ,mình nghe Quang nói họ đang ở sân bay đấy ,nhanh lên đi ko thì sẽ ko kịp nữa đâu ,có lẽ lần này anh ta đi sẽ ko quay trở lại nơi đây đâu Vy

-Vy ,,,Vy ,,cậu có nghe mình nói gì ko

Đầu dây bên kia là giọng nói của Minh Anh cô gọi báo cho Vy biết vì vừa nghe Quang nói là họ đang ở sân bay đưa tiễn Huy ra nước ngoài

Còn cô khi nghe thế thì ko 1 chút chầm chừ vội bật dậy chạy ra khỏi cửa phòng sau khi dặn gọi xe ra trước cửa công ty giúp cô ,rồi cô cứ thế mà lao về phía thang máy như đang muốn chạy đi giữ lấy hạnh phúc mong manh của mình

Ngồi trong xe cô cứ nhìn mãi vào chiếc đồng hồ của mình ,dù cô ko nói nhưng Nguyên biết cô đang rất xốt ruột cho nên đã tăng tốc để kịp thời gian sợ  cô đến trễ

Vừa dừng xe trước cổng sân bay thì cô đã vội bật cửa chạy thẳng vào bên trong  ,,chạy vào cánh cửa cách ly ,cô nhìn thấy Quang và Tiến vẫn còn đứng ở đấy

sau khi hắn vừa quay người

đị

nh bước qua cánh cửa ngăn cách

Hắn khựng lại sau câu nói

-Anh tính bỏ đi như thế sao ,,,,,giọng cô trầm ấm vang lên làm cho Quang và Tiến phải giật mình còn hắn thì vô cùng ngạc nhiên khi nghe giọng nói của người mà hắn đang mong đợi

Quay lại nhìn xem mình có phải vì quá nhớ cô hay ko mà sinh ra ảo tưởng ,nhưng khi nhìn lại thì hắn thấy đó là sự thật khi mà người con gái mình yêu đang đứng ngay trước mặt mình

-Anh là người dễ dàng bỏ cuộc vậy sau

-Ko phải anh nói tôi cho anh thời gian rồi sao

-Ko phải anh nói yêu tôi rồi sao

-Ko phải anh nói sẽ mãi đeo tôi hay sao

-Ko phải anh nói sẽ tìm mọi cách làm cho tôi yêu anh sao

-Vậy tại sao lại bỏ đi như thế ,tại sao lại dễ dàng mà bỏ cuộc nhu thế ,tại sao

Cứ 1 câu nói là cô lại bước thêm 1 bước về phía hắn cho tới khi cô và hắn đang chạm mặt nhau chỉ còn cách nhau 1 bước chân

-Tại sao ,,ko phải những lời hôm qua tôi đã nói cho anh nghe hết rồi sao ,tại sao lại bỏ đi mà ko nói với tôi 1 lời nào cả ,dù tôi có ác như thế nào ,dù tôi có lạnh lùng như thế nào ,nhưng thật lòng tôi rất cần anh bên cạnh

-Tôi thật sự rất cần anh ,tôi ko biết tôi yêu anh từ khi nào ,vì ko dám đối diện với sự thật nên tôi ko biết phải làm sao để đối mặt với anh ,cho nên tôi chỉ biết tỏ ra lạnh lùng sắc đá trước anh ,nhưng khi nghe tin anh rời khỏi đây thì tôi biết mình rất yêu anh

-Anh đừng đi ở lại đây có được ko ,,,,,,anh ,đừng

Câu nói chưa kịp nói hết thì cô đã thấy mình được anh  bịt miệng lại bằng nụ hôn của anh ,nụ hôn da diết ,nụ hôn mong chờ bấy lâu nay mà anh đã mong đợi

Rời khỏi nụ hôn ,anh lấy tay mình lao những giọt nước mắt trên khuôn mặt trắng hồng của cô mà nói

-Anh sẽ ko đi nữa ,

-Anh sẽ ở lại ,,,anh yêu em

Nói xong anh lại ôm chặt cô vào lòng để cho thỏa lắp cơn nhớ nhưng bao ngày của anh đối với cô

Tiến Quang đang đứng gần đấy mà ko khỏi xúc động khi cuối cùng thằng bạn mình cũng tìm thấy được hạnh phúc riêng cho con tim mình

**

Tại hội trường dành cho giới thượng lưu

Cô và anh cùng nhau bước xuống xe ,cô khoát lấy tay anh buoc719 trong dưới tấm thảm được trải dài từ ngoài cổng đón tiếp khách cho tới tận  bên trong

Cô thướt tha trong độ dạ hội dài chấm đất màu đen huyền được kết hợp với những hạt pha lê lấp lánh càng tôn thêm làn da trắng mốt thật ming5 màng của cô kèm theo đôi dài cao gót 6 phân càng tôn lên dáng đứng sang trọng vàcao ráo của cô

Hắn thì đi kèm bộ comple màu đen cùng tông màu với cô nhìn hắn rất ưa là đàn ông ,còn cô thì ko khác gì ngọc nữ và điều càng làm cho những tay nhà báo luôn quan sát tới cô và hắn ngay từ khi họ bước ra khỏi xe

-Xin cô cho biết cô có phải là cháu gái của ông vua trong giới kinh doanh ko vậy

-Xin cậu Chu cho biết quan hệ giữa 2 người là như thế nào ạ

-Xin cô cho mọi người những tin tồn được phát tán có phải là sự thật ko ạ

-Cậu Chu hãy cho  biết cô gái bên cạnh anh đây có phải là người đã có hôn ước với anh ko vậy

Những câu hỏi cứ quấn lấy anh và cô ,khó khăn lắm những bảo vệ hội trường mới tách họ ra khỏi những đám đông đang bu quanh họ

Cô và hắn tiếp tục bước đi vào bên trong khi đã được giải thoát

-Em thấy họ có phiền phức ko ?,,,,,anh siết chặt cánh tay của cô đang khoát tay mình mà hỏi

-Họ cũng vì bát cơm mà thôi ,,,cô nhẹ nhàng trả lời anh ,có lẽ cũng từ ngày ấy mà đã thực sự thay đổi tính tình của mình để hòa hợp với anh

-Ko ngờ em lại nghĩ cho họ tới vậy ,

-Ai cũng thế thôi ,ko chỉ riêng em đâu

Vừa nói xong thì cô và hắn đã thấy Quang và Tiến đang ở bên trong buôi tiec

-Ai cha ,2 người giờ như sam vậy đó thật là ghen tỵ quá

Tiến nhìn cô và hắn cười típ mắt khi thấy người bạn của mình đã trở lại phong độ

-Vậy chừng nào cho tụi này uống rượu mừng đây

Quang tiếp lời

-Từ từ ,nhất định tớ cho 2 cậu uống mà ,nhưng với điều kiện 2 cậu hãy chuẩn bị phần quà thật lớn cho tụi tui đấy nhá

Hắn cười đùa cùng mọi người khi cô đã bước qua chỗ của Minh Anh ,sandy ,Ella và Hải Yến

-Cậu tới rồi à ,,,,,,,Hải Yến lên tiếng

-Đi hưởng tuần trăng mật sao rồi ,,,,,,,,,,,,cô nhìn Hải Yến thẹn thùng sau câu hỏi của mình

-Còn sao với trăng gì ở đây ,mới cười được hơn 1 tuần mà đã đính bầu hơn 1 tháng vậy thử hỏi trăng sao gì nữa

Sandy vỗ vỗ vai của cô mà nói làm cho Hải Yến đứng đối diện chỉ biết cười trừ

-Hiiiiiiiii vậy cần phải học hỏi chị Hải Yến mới được chứ ko thì thua mất

Ella vừa vỗ tay vừa gật đầu

-Thế còn cậu thì sau ,giờ thì hết âu sầu phân tâm rồi chứ ,,,,,,Minh Anh nhìn cô rồi nhìn qua phía mấy tên đàn ông đang trò chuyện vui vẻ

-Tụi mình quyết định rồi tuần sau ngày valentine tụi mình sẽ tổ chức buổi đính hôn và chờ sau khi ra trường tụi mình sẽ chính thức cuộc hôn nhân

-Ko ngờ cậu lại còn nhanh hơn tụi này nữa đấy ,,,,,,sandy

-Tại vì 2 gđ đã tính từ lúc trước rồi nên cũng ko thể cứ né tránh hoài

-GiỜ thì cũng chiu vào chuồng rồi ha ,,,,,,,,,,Hải Yến chen vào nói ngược làm cho cả bọn họ phải cười vui

**

Những nụ cười những điều hạnh phúc của cô và hắn và những người xung quanh liệu có được coi là

mãi mãi ko

2 từ hạnh phúc có dễ dàng tìm đến với cô và hắn ,khi mà trước mắt con đường của cô và hắn còn khá dài và đầy gian truân

**

-Mọi việc chúng ta cứ quyết định vậy đi ,lần này phải cho bà ta biết cảm giác thật bại là thế nào

Cô cười mãn nguyện khi kết hoạch cuối cùng nhắm vào tập đoàn Trần Mai cũng có ngày cận kề

-Vậy cậu muốn đợi hết tuần này chúng ta mới ra tay hay bắt đầu luôn từ đây

Hải Yến hỏi cô khi ngày tốt nghiệp của họ chỉ còn 1 tuần nữa là sẽ kết thúc

-Mình thấy thôi thì cho bà ta thêm 1 chút thời gian nữa đi ,,,,,,,,,sandy tiếp theo ý kiến của Hải Yến

-Vậy còn cậu thấy sao hả Minh Anh ,,,,,,,,,,

-Tùy cậu ,mình cũng ko ý kiến gì ,mà ko phải ngày mai ở bên viện Thiện Trí sẽ hoàn tất việc xây dựng cô nhi viện ,nhà dưỡng lão và trường học bên đó sao .ko phải cậu  cần đến đó để cắt băng sao ,đừng nói với mình là cậu quên nhé

- việc đó mình nhớ chứ ,nếu đã vậy thì chúng ta chờ cho đến khi tốt nghiệp đi rồi ra tay dù sao khi đó chúng ta cũng sẽ rãnh thời gian đỡ mắc công chạy tới chạy lui

-Ok vậy quyết định vậy đi ,mà sao lúc này oải cả người ,ngồi 1 chút là nhức cả lưng

Sandy vươn vai xoa xoa cái vai nhức mỏi của mình

-Cậu đừng nói là giống mình đấy nhé ,cậu có coi lại ngày chưa vậy

Hải Yến tay xoa xoa cái bụng mà nhìn sandy cười với vẻ ám chỉ ,làm cho sandy ko khỏi giật mình mà vơ lấy đt để mà cooi ngày giờ

Nhìn thấy sắc mặt của cô bạn thân mình có chút thay đổi thì cô biết là có chuyện ko ổn rồi

-Sao rồi ,có gì bất ổn sao mà ngờ người ra thế

-Ko thể nào được ,mình nhớ là đã tính kĩ lắm rồi mà ,sao lại trễ hơn 1 tuần được

Sandy vừa nói vừa tính

-Vậy thì trúng rồi còn gì mà ko với có ,,,,,Minh Anh vội xen vào chọc thêm sandy

-Ai cha ko ngờ thời hiện tại có khác đây ,mình và cậu chắc cũng phải tranh thủ thôi chứ ko thì thua họ mất

Cô vỗ vỗ vào tay của Minh Anh mà nói làm cho Sandy và Hải Yến chỉ biết lắc đầu cùng cười theo 2 người bọn họ

**

cỌC ,,,CỌC ,,,

-Về được chưa vậy hả nữ hoàng của anh ,,,,,,,,anh mở cửa đi vào sau khi gõ nhẹ vài tiếng

-Anh chờ em 1 tí ,chỉ kí vào cái họp đồng này nữa là xong rồi

Vừa nói cô vừa cầm bút dặt vào những nơi mình kí mà lướt nhẹ qua trên khoảng giấy đang chờ đợi cô

**

-Anh đưa em tới đây làm ,,,,,cô bất ngờ hỏi anh khi thấy anh dừng xe tại khu mua rau quả

-Anh muốn chúng ta tự nấu ăn ,em thấy có được ko

-Tại sao ,,,,,,cô nhìn anh cười dù hiểu ý anh nhưng cô vẫn cố ý hỏi lấy

-Vì anh muốn chính tay mình nấu cho vợ mình ăn mà

Anh nhẹ nhàng chồm qua chỗ cô mà đặt 1 nụ hôn trên môi cô rồi quay người ra phía bên cửa bật cửa và bước ra khỏi xe

Cô cũng tháo thắt an toàn mà bước xuống xe khi anh đã mở giúp cô cánh cửa

-Em muốn ăn món gì nào ,,,vừa đẩy xe anh vừa hỏi cô

-Để em nghĩ coi ,,em ko phải là người kén ăn nhưng muốn em ăn thì phải có lòng thành đấy như thế em mới chịu đấy

-Vậy mà em nói ko kén ,có ma mới tin em đấy ,,,,,,,,,anh ngắt nhẹ cái mũi của cô

-Vậy tùy anh ,em thử coi tài nghệ nấu nường của 1 CEO nổi tiếng như anh đến đâu nhỉ

Vừa nói cô vừa xiết chặt tay anh đầu dựa nhẹ vào vai anh ,ai nhìn họ cũng phải trầm trồ mà khen 2 người họ thật đẹp đôi và lãng mạn

Sau khi anh mua những thứ cần dùng thì cô và ah trở về ngôi biệt thự  của anh và cô , ngôi nhà  sau khi kết hôn cô sẽ chính thức dọn về đây sinh sống cùng anh ,

Vừa đặt những thứ lên bàn ở căn phòng bếp thì anh vội đẩy cô ra ngoài mà nói

-Em mau đi tắm cho thoải mái ,chỗ này hôm nay anh sẽ phụ trách ,hôm nay anh sẽ trổ tài người chồng đảm đang cho em thấy

Nói rồi anh khép cánh cửa lại ngăn cách nhà ăn và nhà để nấu

Thấy anh nói như thế nên cô cũng ko cần phải phụ giúp anh ,cô vội vào trong căn phòng chuẩn bị sẵn  của 2 người họ mà lấy đồ đi tắm ,

Sau khi tắm xong cô bước vào nơi anh đang vật lộn với những món ăn ,thì cô đã thấy anh hầu như đã chuẩn bị đâu đấy xong xuôi cả rồi

Nhẹ lấy khăn giấy lao sơ những mồ hôi đangchảy dài trên khuôn mặt của anh cô nói

-Tội cho 1 CEO của Chu Gia quá ,mẹ anh mà thấy như thế này chắc bà đau lòng lắm đây

Vừa lao cô vừa chọc ghẹo anh

-Vậy em còn ko biết đền đáp cho anh sao

-Cái này là tự anh tình nguyện chứ em đâu có ép anh đâu mà lại bắt em đền đáp chứ

-Em ko thấy anh vật lộn với nó cả buổi trời sao ,,,,vừa nói anh vừa bưng bát cá chưng ra khỏi nồi chưng mà đặt vào chính giữa bàn xung quanh là 2 nóm xào và 1 ngón thịt

-Vậy anh muốn em cám ơn anh như thế nào

Ôm cô vào trong lòng sau khi bỏ cái tập đề xuống anh thỏ thẻ vào tai cô

-Anh muốn ăn thịt em

-Em chẳng có thịt đâu để anh ăn ,,,,,,,cô nhéo nhẹ vào cái mũi cao chót vót của anh

-Hôm nay ở lại với anh được ko dù sao ngày mai chủ nhật anh muốn dẫn em đi chơi có được ko

Anh lắc nhẹ người cô rất giống 1 chú bé đáng yêu

-Anh quên là ngày mai em còn phải đến Thiện Trí nữa rồi sao

-Vậy ngày mai anh đưa em đi tới đó luôn ko cần phải đi tới đi lui mà

-Thôi được rồi ,tí nửa ăn xong để em gọi cho ông 1 tiếng để ông khỏi lo

-Em yên tâm anh xin phép ông rồi ,nên em ko cần báo cáo lại

-Haaa anh đã tính toán hết rồi phải ko

Cô lấy tay ngắt vào hông anh 1 cái làm anh đau điếng

-Em làm gì mà ngắt anh đau dữ vậy ,tại anh thấy sẵn tiện đến chào ông 1 tiếng rồi xin phép luôn ấy mà ,,ui da ,đau ,,quá

-Sau này ko được phép của em thì anh ko được ý tùy tiện có biết chưa

Cô chống hông giống như 1 mệnh bà mà ra lệnh cho kẻ hầu

-Dạ thưa lệnh bà ,tiểu nhân biết rồi ạ

Nghe anh nói thế cô liền cười hạnh phúc

-Thôi chúng ta ăn cơm đi ko thì cơm nguội mất ăn ko ngon đâu

-Để em coii đầu bếp này có cần giữ lại ko đã

Vừa nói cô cầm lấy đũa mà gắp ăn thử còn hắn thì cứ mở to con mắt mình xem biểu hiện của cô như thế nào

-Ai chỉ cho anh nấu những món này thế

Cô đưa tay chỉ vào từng món mà quay ra hỏi anh

-Anh học từ trên mạng ấy mà ,thấy người ta chỉ sau mình làm vậy

-Anh thử đi rồi cảm nhạn được nó ,bộ anh ko thử trong khi nêm nếm sau

-Ko anh ko biết cái đó ,anh thấy trên mạng nó đâu có dặn là phải thử nêm nếm đâu

Anh vừa nói vừa đi tới chỗ cô mà thử những món đã được anh làm rất đẹp đẽ

Anh nhăn mặt khi vừa gắp vào cọng rau bỏ vào miệng mà vội phun ra liền vì nó hơi mặn

-Anh thấy sau ,anh hãy thử hết những nóm trên bàn đi rồi cho em chút cảm nhận thành quả của mình

Cứ thế anh thử hết món rau ,tới món thịt ,rồi tới món cá ,,và sau cùng là thêm 1 món rau khác ,những món anh đưa vào miệng ko ới 3 giây là anh lại cho ba bên ngoài ,anh quay lại nhìn cô chỉ biết gãi đầu cười trừ

-Anh học trên mạng mà lại nêm nếm như thế chắc ko ai dám học đâu

Cô nhìn anh mà chỉ biết lắc đầu cười

-Anh đâu có biết đâu họ dặn cứ cho 1 muỗng muối vào thì là đủ ,cho nên anh cứ thế mà làm theo ,đâu biết muối mình mua nó mặn dữ vậy đâu

-Haaaa ai nghe anh nói câu này chắc họ cười lộn ruột quá ,muối cũng có muối này muối kia muối nào mặn hơn sau ,,,mà anh nêm chúng bằng muỗng nào vậy

Vừa nghe cô cười rồi lại hỏi anh liền quay qua bếp lấy cái bịt muối vẫn còn rim cái muỗng ở trong đấy ,vừa nhìn thấy cô chỉ biết ôm bụng mà cười

-Anh có coi kĩ người ta dặn là muỗng gì ko mà anh lại lấy cái muỗng canh mà

nêm vậy

-Sao muỗng như thế này ko đúng sao ,,,,,,anh ngạc nhiên nhìn cô

-Đúng ,anh làm rất đúng nên thành quả mới như thế này nè

Cô nói làm cho hắn thật tình khó hiểu mà châu mày ,thấy thế cô liền tiếp

-Người ta chỉ anh là nêm muỗng cafe chứ ai lại đi lấy muỗng canh mà nêm ko mặn thì anh là 1 đầu bếp tài nhất thế giới rồi đấy

Anh giờ nghe cô nói mới vỡ lẽ ,nhưng giờ biết làm sao hơn với những món nhìn thì đẹp mà ăn ko được

-Thôi anh ra ngoài chờ em tí đi sẵn khi nảy có mua 1 tí mì hộp để em nấu cho sẵn tiện em vào mà dọn 1 đóng phế thải giúp anh

Cô vừa nói vừa chỉ vào phía bồn nước và cái bếp được anh tận tình chăm sóc cho chúng thưởng thức tài nghệ vức lung tung của anh

Còn anh thì giờ chỉ biết gật đầu mà đi ra khỏi nơi tù tội ,đi về hướng căn phòng mà chuẩn bị đi tắm cho cơ thể thoải mái sau khi chiến đấu với những món ko ra gì  do công sức mình tạo nên

Vừa bước ra khỏi căn phòng thì anh đã nghe mùi thơm ngạt ngào của mì ,anh vội bước vào phía trong phòng ăn thì thấy cô đã làm xong 2 tô mì phải gọi là thượng hạng

-Anh mau ngồi xuống ăn đi chắc là anh đói lắm rồi phải ko

Cô nói khi thấy anh mắt cứ nhìn chầm chầm vào tô mì mà giống như kẻ chết đối

-Vậy anh ko cần khách sáo à nha

Nói rồi anh ngồi xuống xơi thật nhanh những cộng mì thơm phức do chính tay cô nấu ,vừa ăn vừa khen ngon làm cho cô cảm thấy rất hạnh phúc

Sau khi dọn dẹp xong xuôi cô đi lại bộ ghế salong ngay cạch bên anh mà ngồi xuống ,đầu dựa vào sát vai anh ,còn anh thì vội vòng tay qua ôm lấy thân hình gầy ruột của cô còn tay còn lại anh vuốt nhẹ mái tóc đen bóng thẳng mượt của cô

-Em dọn về đây sống cùng anh có được ko ,,,,,,,,anh thì thầm vào tai cô mà nhỏ nhẹ

-Để kết hôn xong đi rồi em dọn về cũng ko muộn mà ,,,,,

-Nhưng anh muốn mỗi ngày trước khi đi ngủ đều nhìn thấy em và sau khi thức dậy

-Phải ko đó hay giờ chỉ mới nên anh mới như thế ,chứ dài lâu rồi thì em ngủ mặt em anh ngủ mặc anh ,đấy nha

Cô dùng tay mình mà thọt thọt cà lét vào hông anh làm cho anh cảm giác khó chịu

-Dừng lại ko anh sẽ trừng trị em sớm đấy

-Anh dám ,chưa tới giờ thì ko được đụng vào em

-Luật nào đưa ra cho em cái quyền ấy chứ ,vừa nói anh vừa gi

chặt tay của cô phòng thủ khi bị cô cho 1 phát

-Anh ko sợ bị cho văng tường sau

-Chuyện đó quen rồi mà ,ăn tường ăn chưởng của em thì ko phải hạnh phúc sau

Nói dứt câu anh lật ngược 2 tay cô ra phía sau mặt anh từ từ tiến sát lại khuôn mặt cô cười vẻđắc ý ,vừa tới gần thì

Cốp ,,,

-Uí da ,,,,,,,anh ôm cái trán của mình mà la um cả căn nhà

-Anh có sao ko ,em xin lỗi ko phải em cố ý làm anh đau đâu

Cô cuống cả lên vì ko ngờ 1 phát dùng đầu của mình lại đi quá mạnh vào trán của anh ,khi nhìn lại cô ko nhịn được cười vì giờ cái trán sưng cục đỏ ngầu

-Em còn dám cười nữa sau ,em có biết đau thế nào ko vậy ,em ác với anh quá đấy

Nói rồi anh đứng dậy đùng đùng bỏ vào trong phòng mà đóng mạnh cửa lại ,cô thấy thế cứ nghĩ anh giận thiệt nên đành chui đầu trong cái bẫy của anh đang bẫy cô

Nhẹ nhàng mở nheđi vào bên trong thì thấy anh đã nằm xấp vào trong chiếc gối nằm phía chỗ của anh ,cứ nghĩ anh giân cô lại đến bên cạnh giupng72 phía chỗ anh mà lay lay con người anh

-Thôi em xin lỗi mà ,từ nay về sau em ko làm như vậy nữa có được ko ,

Cô nói mà anh vẫn ko 1 chút động đậy cô lại tiếp

-Thôi mà đừng giận nữa mà ,đẹp zai mà giận xấu lắm đấy ,

Chưa nói hết câu thì cô đã giật bắn người khi mà thình lình quay bật người ôm chầm lấy cô mà cười

-Anh,,,anh ,,gạt em ha ,,,,

-Ai bảo em có cái tính ngang ngược làm chi ,anh sẽ cho em biết tay

Nói rồi anh quật cô xuống giường mà hôn lấy hôn để ,hôn từ đôi mắt xuống cái mũi cao cao của cô rồi xuống bờ môi định vị nơi ấy

Cô như người đang lạc vào thế giới của sự ngọt ngào ,cô hòa nguyện theo những cảm xúc của anh ,tay ôm chặt lấy sau ót của anh khẽ mở khoang miệng của mình ra để tiếp nhận hương vị ngọt ngào của 2 đầu lưỡi đang hòa nguyên vào nhau

Tay Anh lần mò xuống xuống phía dưới cơ thể của cô để tiếp cận những cái khuy áo mà từng cái nhẹ nhàng tách rời nhau để lộ 1 thân hình gầy gò trắng trẻo với vòng ngực đang nhô nhố của cô trước mặt anh

Bị cuốn theo cảm xúc cô và anh cũng từ từ rũ bỏ những gì trên cơ thể để mà tận hưởng cảm giác hạnh phúc của sự thăng hoa ,của sự gắn chặt mối quan hệ giữa người nam và người nữ

**

Ánh  năng ban mai chiếu gọi vào căn phòng qua khe cửa ,hắn vội trở người vương tay mò qua phía bên cạnh ,nhưng vô thức ko 1 sự hồi âm ,bất chợt anh bật giật theo cảm ứng để tìm người

Nhìn khắp căn phòng ko thấy cô đâu ,nhìn lên đồng hồ thì đang hiện diện 1 đường thẳng từ trên xuống ,chợt thở dài anh lẩm nhẩm

-Ngày nghĩ mà vẫn ko được ngủ nướng chán chết đi được

Nói rồi anh đứng dậy vội đi vào phòng vệ sinh cá nhân

Vừa bước ra khỏi phòng anh đã ngởi thấy mùi thơm phức của các món ăn từ phòng ăn bay thoảng đến chỗ anh đang di chuyển qua chỗ của cô

-Anh dậy rồi à ,sao ko ngủ thêm 1 tí nữa giờ vẫn còn sớm mà

Cô ko quay lại nhìn anh nhưng cô cảm nhận được anh đang đến gần vì tiếng bước chân của anh

-Sau em ko ngủ thêm 1 chút nữa ,có gì tí anh chỏ em tới Thiện Trí rồi sẳn tiện dùng bên ngoài luôn

-Em ko quen ăn sáng bên ngoài ,mà cũng đâu có gì phiền phức đâu ,sau này em sẽ tự tay mình làm thức ăn sáng cho anh ,,,thôi em chuẩn bị xong rồi anh qua ngồi ăn đi

Nghe cô nói thế lòng anh chợt lăng lăng cảm giác hạnh phúc của 1 gđ

**

Sau những lời giới thiệu toàn thể khu viện của Thiện Trí ,thì giờ cũng đã đến giờ chàođón , hoanh nghênh những trẻ em mồ côi ,những người già neo đơn trên khắp nước được đưa về nơi đây

Vì cô là người ko thích phô trương nên khi công việc xây xong viện Thiện Trí thì cô cũng ko thông báo cho các đài biết ,nhưng vì có 1 tòa soạn nắm được thông tin này nên cô cũng đành vui vẻ mà tiếp giao những thắc mắc trong ngày vui của viện Thiện Trí 

-*Xin cô cho biết ,tại sao cô lại có ý nghĩ làm 1 việc mà có thể nói trong giới trẻ ngày hôm nay rất hiếm gặp ạ

-Nếu như nhìn thấy những trẻem côi cút đang ngồi ở những cảnh ven đường mà co ro trong tư thế sợ sệt và lo lắng đến từng bữa ăn ,thì tôi tin chắc khi ấy mọi người sẽ nghĩ tại sao tôi phải làm như thế

-*Vậy cô có thể chính thức phát biểu sự thật khi những lời đồn mà cô chưa nhận định ko ạ

-Dù có ở trên cao hay ở dưới thấp thì lòng tự tin và sự cầu tiến luôn đem lại thành công cho mọi người ,cho nên tôi nghĩ việc đó là sự thật hay là sự suy đoán thì có cần thiết để tìm mò đến nó ko khi mà nó ko cần thiết

-*Theo như thông tin được biết thì cô vàđại thiếu gia của Chu Gia có phải đã được đính hôn rồi ko vậy cô thực sự là người thừa kế Lý Mã trong nay mai có đúng vậy ko

-Việc đó tôi ko phủ nhận

-*Vậy có người đồn rằng cuộc hôn nhân của 2 người thực sự chỉ là mối quan hệ trong thương trường có đúng vậy ko

Cô nghe nói thế dù có chút ko hài lòng nhưng cô vẫn giữ lại nét bình tĩnh trong lĩnh vực của mình

-Nếu nói như vậy thì những nhà kinh doanh họ ko có tình yêu để đến với nhau hay sao mà phải qua 1 cuộc thương lượng

-*Vậy có tin đồn cô là người ra tay với tập đoàn Trịnh Gia ,trong khi cô chỉ mới bước vào thương trường ,vậy cô nghĩ mình có phải 1 người giỏi chiến đấu trong thương trường ko

-Có lẽ mọi người hơi đi quá chủ đề này rồi đấy ,hôm nay cho phép tôi xin dừng lại tại nơi đây vì hôm nay chúng ta dành thời gian cho những đưa trẻ và những người già thì tôi nghĩ tốt hơn

Nói rồi cô đứng lên đi về phía bên trong đang được những đứa trẻ vui mừng mà reo hò

-Chị ,,chị ,,,,,bé Thiện vừa chạy vừa gọi cô ,bất giấc với giọng nói cô quay người theo tiếng gọi mà mở nụ cười

-Ko ngờ ko gặp em chỉ có mây tháng mà trông em khác quá đấy nha

Vừa nói cô vừa bẹo má thằng bé

-Chị có biết em nhớ chị lắm ko ,em cứ ngóng chị từng ngày từng giờ mà ko thấy khi nào chị tới thăm em

Thằng bé nhìn cô nhõng nhẽo

-Chị xin lỗi tại lúc này công việc hơi bận ,em thông cảm cho chị nha

-Ok ,chị là 1 người chị tuyệt vời ,em là 1 đấng nam nhi thì ko chất dứt việc cỏn con ấy đâu

Câu nói của thằng bé vô tình làm cho cô bật cười

-Em lúc này học hành thế nào rồi ,còn bà nữa lúc này khỏe ko ,chị nghe nói sau khi điều trị bà nhìn lại được rồi đúng ko

-Dạ đúng ạ ,em cám ơn chị rất nhiều ,em nhất định sẽ thực hiện lời hứa với chị ,chị đi theo em em cho chị coi cái này

Nói rồi thằng bé nắm tay cô mà kéo đi làm chomoi5 người ai nấy đều cảm thấy cô như 1 thiên thần được sai bảo theo lời đức bề trên mà xuống trần gian ban phước lành đến cho mọi người

Nhìn thằng nhóc cầm trong tay đưa về hướng cô những cuốn tập học của mình

-Chị coi đi ,em nhất định sẽ ko để chị thất vọng đâu

Cầm trong tay mình cô lật từng tờ từng trang ,cô nhìn mà phải mỉn cười tỏ vẻ hài lòng với những gì thằng nhóc hứa

-Em chị giỏi lắm đấy ,vừa viết đẹp lại vừa học giỏi

-Bé Thiện nó ko những thế đâu mà nó còn đuổi kịp các lớp trên để mà theo tuổi của nó nữa đấy

1 người phụ nữ lớn tuổi với khuôn mặt hiền hậu đi về phía của cô mà nói

-Con chào mẹ  sơ ạ ,,,thằng bé lễ phép khoang tay cúi đầu chào mẹ sơ khi thấy bà đi tới

-Con chào sơ ,lâu quá con ko đến trại của sơ thiệt là ko phải

-Con ko phải còn bận nhiều việc hay sao màlại nói nhưthếchứ

,,,,,mà con cũng nên giữ gìn sức khỏe đấy ,ta nhìn con càng ngày càng ốm đi đấy

-Dạ con cám ơn sơ quen tâm ạ

Đứng trỏ chuyện cùng sơ 1 hồi thì cô cùng tất cả mọi người vào trong khu dùng bữa cho tập thể để thưởng thức bữa đầu tiên tại môi trường sống mới của những người có hoàn cảnh vừa mới được chuyển về đây

Sau khi chiều tàn các sơ cùng toàn thể những người trong viện Thiện Trí nói lời cám ơn cô và tiễn cô trong sự biết ơn của cuộc sống

**

Ngồi trong xe cô ngã người ra phía sau ,mà mắt nhắm lại như đang có vẻ suy nghĩ

-Chắc hôm nay em mệt lắm sau ,,,,,,,,hắn hỏi cô khi thấy cô bầm trầm lặng hơn mọi ngay2khi hắn tới đón

-Ko ,em thấy mình trong lúc này ko còn gì bằng cả ,em chỉ sợ ,,,

Hắn chặn ngang miệng của cô lại vì hăn biết cô định nói những điều cô đã từng đan khổ trải qua trong quá khứ

-Em đừng suy nghĩ như thế ,anh hứa nhất định sẽ mang đến cho em hạnh phúc ,cũng như em đã đem tình thương và mái ấm đến cho họ

-Anh ,,,,cô đặt tay mình nắm chặt bàn tay anh đang che nhẹ đôi môi của mình từ từ đưa xuống  mà tràn đầy hạnh phúc khi anh hiểu những gì cô lo sợ

-Anh sẽ đưa em tới 1 nơi này ,anh nghĩ nhất định em sẽ cảm thấy vui vẻ

Nói rồi anh khởi động xe mà cho xe từ từ lăn bánh đến nơi mà anh muốn đưa cô đến

Dừng trước 1 ngọn đòi cô mở mắt ra khi đã đánh được 1 giấc ngon lành ,cô bất gi

á

c vội mở cửa bước xuống nhìn khung cành xung quanh mình

Vội lấy tay dụi vào mắt mình để xem mình có nằm mơ hay ko thì cô nghe

-Em đừng dụi như thế sẽ ko tốt cho mắt đâu ,nó là thật ko phải đang mơ

-Đây là đâu ,sao lại có những hoa hướng dương thế này

Nghe anh nói cô quay lại hỏi anh với vẻ ngạc nhiên

-Đây là 1 khu đồi người ta chồng hoa hướng dương để thu lợi

Dứt câu anh đẩy cô đi đến bên ngoài gần ngọn đồi ,cô càng

đề

n gần thì càng ngạc nhiên hơn lúc nảy ,

Nhìn cô tràn đầy hạnh phúc anh khẽ hôn nhẹ lên mái tóc phía sau của cô

-Em có thích ko

Cô ko trả lời được câu hỏi đó trong cô giờ đây chỉ tràn đầy hạnh phúc của tình yêu anh dành cho cô ,dười ánh hoàng hôn của ngày những trái tim bằng hoa hướng dương được kết nối với nhau bằng sợi dây treo toàn teng từ trên những cành cây xuống

Trên những bông hoa hướng dương hình trái tim ấy  được kết bằng những từ khác nhau từ hoa hồng đỏ nổi bật ngay giữa những bông màu vàng  ,cô nhìn nó đung đưa theo gió cô ,mà ko kìm được nước mắt

*-Anh yêu em ,em hãy đồng ý làm vợ anh nha Hoàng Vy

-Sau em còn chưa trả lời anh vậy ,em có nhìn thấy ý nghĩa của nó ko

Quay người cô lại anh nhẹ nhàng lao đi những giọt nước mắt trên khuôn mặt của cô mà hỏi

Lòng tràn đầy bất ngờ với những vũ điệu hạnh phúc vang lên trong lòng ,cô  nhìn anh mà nói

-Ko phải em đã là vợ của anh rồi sao

-Anh muốn người con gái anh yêu phải cảm nhận được hạnh phúc ,được nghe lời cầu hôncủa anh  dưới buổi hoàng hôn tuyệt đẹp

1 chân khẽ quỳ xuống 1 chân chống lấy ,tay anh cầm chiếc hộp từ từ đưa ra trước mặt cô

-Em có đồng ý làm vợ anh ko

Chương 8

Nhìn cái hộp được bật ra ,bên trong hiện ra 1 chiếc nhẫn ,nhưng nó ko giống những chiêc nhẫn cô thường nghe và thấy mà nó được hiện diện thay thế 1 hột kim cương màu trắng  bằng 1 cái hoa hướng dương kim cương màu vàng nhin rất ưa nhìn nếu ai thích loài hoa mạnh mẽ này

-Em,,,,,tinh91 để anh quỳ như thế đến khi  nào

Câu nói đùa của anh làm cô thức giấc khi đang liên tưởng tới hạnh phúc

Khẽ đưa bàn tay của mình ra trước mắt với những nụ cười thật hạnh phúc ,cô đã đồng ý với lời cầu hôn của ah

Anh chợt nắm bàn tay của cô vội lấy chiếc nhẫn từ cái hộp bé xinh đeo vào ngón tay nắm bắt hạnh phúc của cô dưới bầu trời hoàng hôn đang tô thêm vẻ đẹp cho khung cảnh của 2 người lúc này

**

Sau những ngày gian nan để hoàn tất việc ra trường thì moi người đã thực sự trở lại với kề hoạch của mình

-Cậu thấy bên họ có thông tin gì chưa,,,,,,,,,,,,cô nhìn Hải Yến mà hỏi

-Bên Sky đã gởi văn bản và cho mình rồi ,họ nói chỉ cần cậu nói 1 tiếng họ sẽ nghe lệnh của cậu đấy

-Đây là bản hợp đồng bên họ fax qua cho cậu hồi hôm trước khi mà cậu yêu cầu

Sandy đẩy cái tập tài liệu về phía cô

Cầm đó trong tay lướt sơ qua những gì được in trên giấy 1 nụ cười thoáng trên môi của cô

-Cậu liên lạc với bên họ hãy làm theo yêu cầu của mình ,bảo họ nếu ko có lệnh của mình thì bất cứ lợi nhuận  nào của phía đó đưa ra đều phải từ chối 

Cô nhìn Minh Anh  mà dặn dò

-Còn Hải Yến cậu liên hệ với bên phía đó sau rồi

-Chỉ cần nghe tới cậu thì họ đã mừng quýnh đích lên rồ ko cần biết là của Lý Mã Hay của Hưng Thịnh ,ko cần suy nghĩ thế nào mà họ đã đồng ý nhanh như chớp

-Vậy cậu cẩn thận ,đừng để bà ta nhận ra cậu khi mà việc chưa thành công

-Mình biết rồi ,khi bên bà ta chưa kí vào bản hợp tác thì mình sẽ ko gặp bà ta

-Ừa vậy tùy sự quyết đoán của cậu

-Mình biết rồi ,,,,,,Hải Yến

-Sandy cậu  hãy theo dõi giá cổ phiếu bên họ cho mình nhất cử nhất động ,mình nhất định ko để nó vuột khỏi tầm tay của mình ,chỉ cần tom được thời cơ nhất định giá cổ phiếu mật mình đưa ra nhất định bà ta sẽ đồng kí

-Ừa mình biết rồi

-Vậy cứ quyết định vậy đi ,hôm nay tiến hành trước những gì mình đã dặn ,chỉ cần cơ hội  thôi thì mình sẽ nắm trong tay cổ phiếu của họ rồi

Vừa ngã người ra phía sau cô nụ cười đắc chí dành cho kế hoạch 95% thắng sẽ thuộc về mình

**

Tại Trần Mai

-Cô bào sao ,bên Sky ngưng là ngưng cái gì

Bà nổi giận khi nghe trợ lí của mình thông báo

-Dạ ,bên họ mới gởi văn bản qua cho ta nói là việc hợp đồng đã hết kì hạn nên bên họ chấm dứt việc hợp tác với mình rồi ạ

Trợ lí của bà đang trong tình trạng 2 chân bũng rủng khi thấy cơn giận giận của bà ta đang dần tăng lên

-Cái gì ,,,họ dám làm thế với ta sao ,,,,,,,,,,bà ko tin khi nghe trợ lí của mình nói như thế ,vì ko cần cái hợp đồng ch.ết tiệt ấy thì bên họ cũng ko dám ra tay

-Dạ là thật ạ ,,,,,,

-Gọi cho họ nói ta cần cái hẹn

-Dạ tôi biết rồi ạ

Cô trợ lí vừa lui ra thì tay bà cung lại đập mạnh xuống bàn làm việc

-Mẹ k.iếp lúc nào ko xảy ra chuyện lại vào thời điểm vừa mới kí 1 cái hợp đồng ngon bỡ ,tưởng lần này chui được vào bên ấy vậy mà bị bên Sky đá cho 1 cú thiệt là đau

**

Tại nhà hàng kiểu trung

-Con ăn nhiều vào 1 chút ,nay mai trở thành cô dâu rồi ,mà trông con gầy quá đấy ,,,,,,,,

Mẹ hắn cứ gắp mãi thức ăn vào chén của cô mà bắt cô ăn

-Dạ con cám ơn mẹ ,,,,,,,,,cô ngạn ngào nhìn cái chén đầy ấp thức ăn mà mẹ chồng tương lai gắp cho cô ,làm cô chỉ biết cười trừ mà trong lòng khóc ko ra lời

-Mẹ cứ gắp mãi đầy ấp như thế làm sao vợ con ăn cho được ,thôi để anh phụ em ,anh đây nhìn mà còn phải phát sợ nữa

Nghe anh nói cô thầm cám ơn anh trong bụng ,nhưng lại nhìn về hướng mẹ anh thì đang tỏ vẻ hơi buồn buồn

-Thôi anh để cho em ,em sẽ ăn hết những gì mẹ gắp ,chỉ ăn thức ăn thôi cũng được ko cần phải đụng tới cơm

Nghe cô nói thế khuôn mặt bà trở nên vui vẻ nhìn 2 đứa con 1 là trai 1 là dâu mà cười mãn nguyện

-Chú thấy chưa mai mà chưa lấy vợ mà còn muốn bênh vợ rồi ,sau này chắc ko dám đụng tới vợ nó quá

Mẹ hắn nhìn ông cô mà cười nói vui vẻ

-Nó là 1 thằng chu đáo mà ,,,,,,,,,,,ông và bố hắn cứ ngồi nhìn họ mà cười vui vẻ vì rốt cuộc họ cũng sẽ trở thành 1 gđ với nhau

**

Tại cùng 1 thời điểm trong nhà hàng trung ,trong 1 căn phòng khác

-Mời ông đây dùng bữa ,,,,,,,,,bà chủ tịch đứng lên mời ông chủ tịch Sky khi ông vừa ngồi xuống ghế

-Bà đây quá khác sáo rồi ,,mà bà hẹn tôi đột xuất hôm nay có việc gì ko ,vì tôi phải tới giờ đi gặp họ rồi ,nể tình bà bao năm qua cùng nhau làm ăn chung nên sẵn tiện tôi nhận lời cho cuộc hẹn này

-Ông cứ dùng ít đi đã có gì vừa dùng vừa nói chuyên

Ngoài miệng thì nói như nhẹ nhàng nhưng trong lòng bà thì tức ko chê vào đâu được

-Bà cứ nói ,nếu ko tôi có việc phải đi ,,,,,

-Vậy tôi nói vấn đề chính luôn cho tiện việc của ông

Bà cắt ngang lời ông khi thấy ông nhích nhẹ chiếc ghế

-Vậy bà cứ nói ,,,,,,,,,ông vẫn thản nhiên nhìn bà

-Chuyện về việc hợp đồng tôi nghĩ chúng ta thực chất ko cần bản hợp đồng đó đúng ko

-Tôi chỉ là làm việc theo quy tắc mà thôi ,ko phải bên tôi đã gởi đến bà bản thông báo trước đây hơn 2 tháng rồi còn gì

-Ông ko cần phải như thế chứ ,tôi biết chuyện này ông sẽ ko để bụng việc tôi lỡ hẹn chứ

Vừa nói bà đặt trước mặt ông 1 bọc tiền

-Xin lỗi bà ,cái này tôi ko dám nhận ,tôi vẫn theo quy tắc mà làm dù cho có thân thiết trong việc làm ăn như thế nào nhưng chữ tín luôn đặt hàng đầu ,

Ông ta đẩy bọc tiền được gói cẩn thận mà trả về trước mặt cho bà

Còn bà thì ko nói được câu nào vì tức đến cứng họng

-Vậy ko còn việc gì thì tôi xin phép ,tới giờ tôi phải đi rồi

Nói xong ông đứng dậy bước ra khỏi căn phòng trên bàn vẫn còn đầy ấp thức ăn chưa dụng đũa nào

-*Ko thể nào .omh6 ta ko thể nào mà phản lại việc làm ăn này được chỉ trừ khi có kẻ nhún tay vào việc này ,nhưng còn về số hàng thì phải làm sao ,trong khi thời gian chỉ còn lại 2 ngày nếu ko thì việc đền bù theo hợp dồng thì tổn thất ko nhỏ ,phải làm gì bây giờ

Bà đang suy nghĩ tìm cách để ko bị thất thoát trong vụ vừa mới kí hợp dồng ko quá 1 tuần ,nếu như mọi chuyện suông sẽ thì việc bà kiếm lời ko nhỏ đối với tập đoàn của bà hiện nay .còn nếu như giao hàng ko đúng hạn thì coi như trước tình hình 1 chân

Suy nghĩ mãi mà vẫn tìm ra cách thì bất chợt tiếng đt của bà vang lên

-Có chuyện gì ,,,,,,,,,,bà giọng bực tức quát người đầu dây bên kia

-Dạ có người đại diện cho chủ tịch của Hưng Thịnh muốn gặp bà ạ

-Được nói họ ta về liền ,,,,,,,như bắt được cái phao bà nghĩ trong đầu chỉ cần họ cho thêm gia hạn thì việc giải quyết vấn đề sẽ được im xui

Nghĩ như thế bà vội vàng bỏ bọc tiền vào trong túi xách của mình mà đứng lên ra về

Khi vừa bước ra tới cửa thì bà gặp cô đang từ hường nhà vệ sinh đi ra ,thấy thế bà vội vàng chào hỏi

-Ko ngờ được gặp cô TGĐ trẻ tài năng tại nơi đây ,chúng ta thật là có duyên phận

Bà liền bắt chuyện nói vẻ dễ nghe cho cô vừa lòng mà suy nghĩ lại việc giao hàng theo thời hạn khi được báo cáo lại

-Bà Chủ Tịch đây nói hơi quá lời rồi đấy ,tôi làm sao mà dám có duyên phận với bà cao trọng như thế ,bà còn  phải bận rộn thêm nhiều việc đây nên tôi cũng ko dám làm phiền tới việc của bà

Bước đi bỏ lại nụ cười đắc chí cho bà ta ,còn bà ta khi nghe cô nói thì có 1 chút tức giận nhưng vì công việc trước mắt nên bà phải nhịn cô ,nên khi thấy cô bỏ đi thì bà cũng vội vàng đi về tập đoàn của mình

**

Khi bước vào căn phòng làm việc của mình bà ko khỏi ngạc nhiên khi nhìn thấy Hải Yến đang ngồi bên ghế safa với cái bụng bầu đã rõ to ,bà vừa nhìn thấy cô như có gì đó run nhẹ trong người

-Gì về tới rồi sao ,,,,,,,,,,Hải Yến giọng nói vang lên kèm theo nụ cười khinh bỉ dành cho bà

-Cô là ,,,,,bà ngập ngừng khi nghe giọng nói đó ko hề thay đổi dù khuôn mặt của cô thì có chút thay đổi nhưng nhìn kĩ thì cô vẫn rất giống người đàn bà ấy

-Gì ko nhận ra cháu sao mà lại hỏi như thế ,cháu là Trần Ngọc Hải Yến ,con của Trần Minh Hải và bà Ngọc Yến Như ,gì mau quên đến thế sao

-Cô ,,,,,,,bà như người chết đứng khi nghe tời 2 người mà cô vừa nhắc đến

-Mà chuyện ấy cô còn chưa bất ngờ về chuyện tôi chính là người đại diện bên Hưng Thịnh đâu nhỉ

Lần này thì bà ko kìm được vẻ run sợ khi mà nghe cô nói đến người đại diện bên Hưng Thịnh

-Vậy cô là ,,,vợ của Chủ Tịch tập đoàn Hàn Thị sao ,,,,,,,,,

Nhắc đến Hưng Thịnh thì bà ko thể nào quên khi trong lòng bà đầy thắc mắc từ trước đây vì sao vợ của 1 tập đoàn đứng thứ 5 trong nước lại dễ dàng cho vợ phải đi tới Hưng Thịnh mà đảm nhận  chức phụ trách tạm thời

-Đúng ,thật là gì vẫn còn trí nhớ rất tốt đấy  ,,,,

-Vậy mọi việc là do cháu làm sao

Bà nhẹ giọng hỏi vì bà biết lúc này ko nên làm cô nổi giận

-Bà cũng rất thông minh đấy ,nhưng đừng nói với cái giọng ấy ,tôi nghe mà muốn ôn cả ra rồi này

Đặt mạnh li nước xuống bàn cô đứng dậy 1 cách ko mấy khó khăn khi nhìn thấy bà

-Cháu muốn ta làm thế nào mới bõ qua mọi chuyện ,,,,,,,

-Bỏ qua mọi chuyện sao ,bà nói nghe dễ quá đấy ,ba mẹ tôi bà có thể làm cho họ sống lại ko ,bà có thể làm được thế ko khi mà chính tay bà giết hại họ ,haaaaaaaa Trần Mai ,,,cái tên nghe rõ thật tức cười ,tôi ko nghĩ bà lại dám lấy ngay cả họ người mình chung gối ,người mình tự tay hại lấy haaaaaaaaa ,1 cái tên quá tức cười đấy

-Cháu có lẽ hiểu lầm mọi chuyện rồi thì phải ,ông ấy và mẹ cháu tự sát ko phải do ta hại mà

-Ko phải do bà hại ,vậy là ai ,là ai đã được ba tôi tín nhiệm mà giao toàn bộ quyết định ,để bà tự tung tự tác hợp tác với tên họ Trịnh mà ra tay chiếm doạt tất cả tài sản ,là ai đã dùng những lời ngọt ngào để cho mẹ tôi chính thức cho bà qua lại với ba tôi ,là ai là ai

-Ko phải ta ,sau khi bố con tự sát mọi nợ nằng đều đỗ lên vai của gì ,lúc đó nhờ có Trịnh Gia ra tay giúp đỡ nên mới vượt qua mọi khó khăn

-Vậy sao ,

-Đúng vậy đấy gì ko gạt con

-Vậy bà có cho người đi tìm tui ko

-Gì ,,,,bà ngập ngừng khi bị cô nói trúng tim

-Ko đúng ko ,vì mọi chuyện ko phải như thế đúng ko ,bà tưởng tôi ko biết gì sao ,mà tưởng tôi ngốc đến thế sao ,nói cho bà biết Trịnh Gia là do 1 tay tôi đã bí mật cho người nhập tài liệu qua cho bà biết đấy ,đó cũng là mục tiêu của tôi muốn bà phải giống ông ta đấy

Nói xong cô bước ra khỏi cửa phòng của bà kèm theo ánh nhìn khinh bỉ đến cho  bà ta

Bước vào trong chiếc xe của mình đang đậu sẵn ngoài cửa ,cô lấy đt ra mà gọi đến cho cô

-Mình đã làm xong việc rồi đấy ,cậu báo cho Sandy biết 1 tiếng

Chờ cho bên đầu dây là cô trả lời xong thì Hải Yến mới cất đt vào trong giỏ xách của mình ,tay xoa xoa chiếc bụng được 8 tháng của mình mà mãn nguyện với những gì mình đã làm để trả thù cho người đã hại ba mẹ của cô

Đang ung dung tay xoa xoa đứa con trong bụng của mình thì chất chợt có cảm giác bất an ngước đầu lên nhìn thì từ phía trước  xe 1 chiếc xe đi với tốc độ đang nhắm thẳng vào xe của cô

,,,,,,Đùng ,,,,,

Tiếng xe va chạm vào nhau cực mạnh ,Hải Yến lập tức bất tỉnh sau cú va chạm ấy cô ngã ngụt trên chiếc xe của mình ,còn người tài xế thì bị chiếc xe tông thẳng vào ko thoát khỏi tay của tử thần

Tiếng xe cấp cứu kêu in ỏi 1 con dường dài,,

Cầm trên tay chiếc đt khi có người báo tin cho cô ,cả thân người cô đều bũn rũng tay chân ,cô liền cho người cho người thông báo với Sady và Minh Anh chuyện xảy ra với Hải Yến ,lập tức mọi người chạy vào bệnh viện lớn nhất trong thành phố tại khoa câp cứu

Khi vừa đến nơi thì cô thấy Thế Vỹ và Thế Lâm đang ở trước cửa phòng cấp cứu ,Thế Vỹ như kẻ mất hồn trước cửa phòng cấp cứu từ khi nhận được hung tin với vợ mình

Cô đến bên cạnh của Thế Lâm hỏi sự tình

-Hải Yến sao rồi ,,,,,,,,,cô lo lắng hiện rõ trên khuôn mặt

-Đang cấp cứu ,nghe nói tại nạn xảy ra ko nhẹ vì người đó nhấm thẳng vào xe của chị ta

Cô nghe Thế Lâm nói mà cô như kẻ chết đứng tại chỗ

-Tôi đã bào cô ấy đừng vì chuyện trả thù mà đối đầu với bà ta ,vậy mà cô ấy có lần nào nghe tui đâu

Thế Vy tức giận cung tay đập mạnh vào tường mà lòng đau xót lo lắng vô cùng

Im lặng sau câu nói của Thế Vỹ thì phòng cấp cứu được mở ra kèm theo tiếng khóc của trẻ em đang vang ra từ bên trong ,mọi người ai nấy đều có thể nghe thấy tiếng khóc đó đều ko khỏi nhẹ đi 1 phần thì ngay lúc ấy cô đi ta chạy đến chỗ họ nói

-Bệnh nhân cần phải tiếp máu ,mọi người cần phải tìm ra nhóm máu thích hợp với cô ấy ,cô ta thuộc nhóm máu O ,nên nhũng ai thuộc nhóm máu O nên nhanh chân tiếp giúp ,nếu ko sẽ khó qua tình trạng nguy kịch ,vì hiện tại trong bệnh viện nhóm máu ấy ko còn

Mọi người nhìn nhau hết sức lo lắng

-Tôi ,,,,nói rồi cô liền đi theo y tá vào trong phòng để chuyền trực tiếp như thế sẽ tiết kiệm thời gian

Một lúc sau thì chiếc giường của cô được đầy ra bên ngoài để vào phòng hồi sức dành cho người hiến máu trực tiếp

Còn mọi người vẫn trong tình trạng lo lằng bồn chồn khi mà đèn cấp cứu vẫn chưa có tình trạng kết thúc

Sau khi tỉnh dậy cô liền gỡ bật chiếc kim đang truyền nước cho mình để đến pgong2 cấp cứu cùng mọi người

Khi cô va72 đến thì chiếc đèn bên trên cánh cửa phòng cũng vội tắt ,bước ra từ bên trong là 1 vị bác sị già với chiếc áo trắng đầy máu của Hải Yến

-Bác sĩ ,vợ tôi sao rồi bác sĩ ,,,,,,,,,,Thế Vỹ vội đứng dậy chụp tay của ông ta mà hỏi tới tấp

-Tình trạng nguy hiểm đã qua nhưng còn thời gian thì do cô ấy sẽ tự mình cố gắng

-Vậy còn đứa bé ,,,,Thế Lâm hỏi chen khi thấy anh mình hoàn toàn ko còn sức để đứng vững

-Đứa trẻ ko sao dù sinh sớm nhưng tình trạng cháu bé rất khỏe ,cháu đã được chuyển về phòng nhi để y tá chăm sóc và kiểm tra ,nếu có thể thì sau khi kiểm tra mọi việc tốt thì có thể đem cháu bé về nhà chăm sóc

Sau sự cám ơn của họ thì ông bác sĩ cùng mọi người theo sau mình sau khi cố gắng làm tốt công việc của mình

Hải Yến được đưa qua phòng chăm sóc đặt biệt để cho việc hồi phục,Thế Vỹ thì cứ ngồi mãi cạnh giường của Hải Yến suốt mà chẳng thèm rời bước

Nhìn thấy cái cảnh đó ko ai khỏi đau lòng ,bất giác cô quay người bước ra khỏi bệnh viện

-Vy cậu đi đâu vậy ,,,,,Minh Anh chạy với theo sau cô khi cô ko nói 1 lời mà đi

-Cậu và Sandy ở lại chăm sóc đứa bé dùm Hải Yến ,mình sẽ quay lại sau

-Cậu ,,,,ko thấy Hải Yến như thế sau

-Bà ta ko dám đụng tới mình ,đâu ,,,,,,,,khẳng định lời nói của mình cô bước nhanh kèm theo câu nói vọng phía sau của Minh Anh

-Cậu nhớ cẩn thận

Nắm chặt bàn tay cô bước thẳng lên xe của mình đã được lệnh chờ ,ngồi trên xe cô rất trầm lặng ko nói lời nào ngoài 2 tiếng công ty

**

Những tin tức ,những hợp đồng bị chặn ngang hoặc bị từ chồi của bên Trần Mai đang nối tay nhau mà chống lại bà ta

-Chủ Tịch ,giờ chúng ta phải làm sao đây ,bên ngân hàng quốc tế đã gởi thông báo cho bên chúng ta yêu cầu phải trả ngay số khoảng vay chúng ta còn nợ ạ

Cô trợ lí hốt hoảng cầm văn bản chạy vào phòng khi thấy bà đang ngồi thở dài suy nghĩ vì 1 đống hợp đồng đều bị từ chối tiếp nhận

-Ko phải bên đó đã hứa cho chúng ta khuất nợ thêm 2 tháng rồi sao ,

-Dạ ,tôi ko biết ,họ bào là việc đó họ đã xem xét khả năng của chúng ta nên ko thể cho chúng ta thêm thời gian nữa ạ

-Thật khốn kiếp ,,,,,,,,,,,bà cung tay ,nghiến răn như muốn ăn tươi 1 con mồi ngay trước mắt mình

-Vậy giờ chúng ta làm bằng cách gì đây hả chủ tịch ,bên ngoài các hội đồng cổ đông đã bu đông bắt buộc bà phải cho họ 1 lời giải thích

,

-Chủ Tịch ,,,,,,1 gã đàn ông tay trong của bà gõ cửa đi vào

-Việc tôi cho cậu điều tra tới đâu rồi

-Dạ ,chuyện này kẻ đứng đằng sau là người nắm quyền của Lý Mã ,cô TGĐ trẻ ,,mọi chuyện điều có liên quan tới việc cô ta nhúng tay vào ,

-Cậu nói sau ,,,,,bà thụt lui về phía sau chiếc ghế safa mà ngồi bịt xuống

-Dạ ,nghe bên thông tin của Chol cho biết ,cô ta đã tìm cách khống chế toàn bộ những nhà có qua lại làm ăn với chúng ta cho nên việc này chỉ có thể gặp cô ta mà giải quết

-Tại sao lại là cô ta ,,tại sao .Mẹ ki,ếp cứ tưởng cho đi tông 1 kẻ cẳn đường ko ngờ lại thêm những cả cản tay chân nữa 

-Bà làm gì mà nóng giận thế  ,,,,,,,,,,cánh cửa bật ra vừa đủ để cô nghe hết những từ ngữ trong câu nói

-Cô Lý Mã sau có hứng lại tới đây vậy

Bà ta xuống giọng khi thấy kẻ trước mắt mình có thể nhờ vả

-Tôi tới để xem bà còn giỡ những loại kịch nào nữa mà thôi

Vừa nói cô đi ngay tới chỗ chiếc ghế chủ tịch của bà ta mà xoay xoay mấy vòng khi bà đang đứng gần đấy mà ngơ ngác

-Cô Lý nói sao tôi nghe ko rõ ,nhưng mà việc đó ko thành vấn đề bây giờ cô có thể giúp tôi trong viec5 này được ko ,tôi nhất định sẽ báo trả cô

-Báo trả tôi gì đây ,hay làm ra cái trò mất luôn tính người của bà

-Cô Lý

-Bà nghĩ bà làm cái trò đó thì bịt miệng được bọn điều tra sau ,bà lầm to rồi ,bọn ho điều là những kẻ hám lợi trước mắt hơn là dựa vào những đồng tiền nhỏ nhoi của bà đấy

Văn 1 xấp ảnh xuống nền nhà ,nó được rơi lả tả nắm ra khắp phòng của bà ta

-Đây là ,

-Đây là chứng cơ mà bà đã mua chuộc tên quan chức hèn đấy để chạy tội cho cái kẻ đã gây ra tại nạn theo yêu cầu của bà có đúng ko

Nhần mạnh từng chữ cô tiến sát gười bà cầm lấy cái khuôn mặt giaa2 của bà mà bóp mạnh ko thương tiếc

-Nói cho bà biết tôi sẽ cho bà thảm hại hơn Trịnh Gia  nữa đấy ,

-Cô,,,,,,,nói gì ,,tôi hoàn toàn ko hiểu

Bà ta ấp úng như kẻ mất hồn khi bị bất tại trận

-Ko hiểu hay đang giả vờ ko hiểu ,nhưng ko sau đủ để tui hiểu là đủ rồi

-Cô muốn gì mới đồng ý mới bỏ qua chuyện này cho tôi

-Bà đang cầu xin tôi hay đang đe dọa tôi thế ,tôi đây ko đủ thâm hiểm như bà nên ko hiểu được ý nghĩ đó của nó

-Cô ,,,,

-Tôi nói ko đúng sau hả bà chủ tịch ,hãm hại gđ người ta lừa gạt chiếm đoạt hết số tài sản của nhà họ Trần ,lại đá 1 đứa con gái vừa mới lớn ra khỏi căn nhà của chính mình ,đã thế bà ko còn tính người  khi gây ra tại nạn cho 1 người chuẩn bị làm mẹ ,như thế bà nghĩ ai là người thăm độc hơn ai chứ

-Cô muốn gì ,,,,,,,,,bà ta ko còn kìm được tính khí của mình mà bộc phát

-Rất đễ những gì của bà sẽ chuyuen63 toàn bộ về cho cô ta ,bà nghĩ thế nào

-Cô ,,,,,,,,

-Tôi nghĩ chắc bà chủ tịch đây ko đồng ý đâu nhỉ ,nhưng bà yên tâm bà ko chịu cũng phải chịu thôi ,chỉ cần 1 tí nữa đây thôi các cổ đông sẽ ập vào đây mà tìm bà cho họ 1 lời giải thích

Cô bước qua khỏi người của bà hắc nhẹ cánh tay của bà sang 1 bên ,làm cho bà chới với khi ko chuẩn bị sẵn

-Tại sao cô phải làm như thế ,,,,,,,,,BÀ bất lực nhìn cô với thần khí vô cùng xa xuất

-Câu hỏi này tôi ko biết có nên trả lời cho bà đây ko nữa

Tiếp tục bước chân của mình cô ung dung đi ra khỏi căn phòng ko 1 chút sinh khí

 **

Tin tức của bà đã được đứa con gái duy nhất của bà biết ,cô thất thần khi nghe đến những gì mà người trợ lý của mẹ mình báo lại ,giờ toàn bộ cổ phiếu trong tay bà phải hoàn toàn bán rãi khắp nơi để có thể chống đỡ công ty ,cô đành trở về để giúp đỡ bà vượt qua cơn khó khăn này

òng 2 mắt cô vẫn hướng ra phía bên ngoài cửa sổ nhìn những vì sao lấp lánh trên bầu trời ,lòng cô bất chợt  dâng lên 1 cảm giác khó tả ,tay định đưa về cái cổ trắng ngần của cô như thối quen mỗi khi nghĩ tới người trong quá khứ ,chợt cô khẽ cười cho bản thân mình ,ngu ngốc ,vì nó đã được cô tháo xuống từ ngày cô đồng ý giữ chân hắn lại

-Em chưa ngủ sao ,,,,,,,hắn cựa mình thức giấc nhưng cảm nhận cô vẫn còn chưa ngủ nên nhẹ tiếng hỏi

-Ừa ,,,,,,rất nhẹ nhàng

-Em ko có thời gian nghĩ ngơi mà đêm đến còn ko chịu đi ngủ ,ở đó mà còn nghĩ ngợi lung tun

Quay người cô để đối diện với mình ,hắn nhìn cô mà nở nụ cười trách móc

-Có những chuyện bất ngờ xảy đến chúng ta ko thể né trước được đúng ko anh

-Em đang suy nghĩ đến chuyện của Hải Yến sau ,,đã 1 khi nói bất ngờ thì ai có thể mà ngờ được chứ

-Đã 3 hôm nay rồi còn gì vậy mà cô ta vẫn chưa chịu tỉnh dậy ,em thấy mình rất có lỗi với mẹ con cô ấy

-Đó ko phải là lỗi ở em ,người có lỗi là bà ta chứ ko ai hết ,ko phải giờ bà ta cũng đang bị giam cầm rồi đó sau

-Nếu như em ko tìm đến giúp đỡ cô ấy thì mọi chuyện sẽ ko như thế đúng ko anh

-Thôi em đừng ở đó mà nghĩ vớ vẫn ,chúng ta mau ngủ thôi ,ngày mai chúng ta sẽ qua đó thăm cô ta được chứ

-Ừa ,,,,,,gật nhẹ đầu cô vùi vào lòng ngực vạn vỡ của anh mà ôm lấy ,cô thật sự ko chỉ nghĩ như thế ,vì cô đang sợ cho bản thân mình khi trong lòng cô có cảm giác bất an

**

-Con của mẹ có ngoan ko nào ,,,,,,,,,,cô vừa báo đứa bé vừa trò cùng nó

-Nhìn ko biết ai cũng nghĩ nó là con của em mất

Thế lâm đang ở trong phòng khi biết tin cô đến thăm con Hải Yến

-Thì giờ em coi nó như con của mình rồi đúng ko nào cục cưng

-Haaaaaa ,vậy em cũng nên tranh thủ sanh 1 đứa đi ,đừng cứ mà nhìn nó mà thèm

Thế Lâm nhìn cô rồi nhìn hắn mà cười chọc ghẹo

-Bộ muốn sanh là được sau ,ai mà lo công việc của tôi chứ đúng ko

Lời nói ngọt ngào của cô dành cho con bé chỉ mới 3 ngày tuổi cũng cọ quậy mà biểu tình

-Mà anh Thế Vỹ vẫn ko chịu về nhà nghĩ sao ,,,,,,,hắn nhìn Thế Lâm mà hỏi

-Ko phải khi nảy cậu cũng thấy rồi sao ,giờ đến công việc cũng ko màn tới ,mọi việc giờ giao phó lại cho mình ,thiệt là mệt chết đi được ,còn bà già nữa nói công việc bên ấy cần  phải có mình qua đó thì bã mới về được vậy hỏi cậu mình phải chọn sau đây thà là ở đây chăm sóc cho anh ta còn hơn là về đó mà lo lắng

Thế Lâm nói 1 hơi 1 hồi ko ngừng nghĩ vừa tỏ vẻ tức giận vừa tỏ vẻ lo lắng

-Anh cũng đừng có ở đó mà trách bác gái hay anh Thế Vỹ ,nhiều lúc em đây suy nghĩ lại thấy còn ko chịu nỗi nữa huống hồ cho là cùng chăn gối

Vừa nói cô nghe cổ họng mình ngạn lại từ bao giờ ,nhìn đứa bé gái còn đỏ hỏm trong tay mình mà cô ko khỏi rơi lệ

-Thôi để lúc nào mình rảnh tới khuyên anh ta ,chứ hôm nay thấy  anh ta mình nhìn ko ra

Trò chuyện 1 hồi rồi cô và hắn còn có công việc nên chào Thế Lâm mà ra về

**

Tại phòng giam dành cho những người đang bị điều tra

-Mẹ ,thấy thế nào rồi ,,,,,,,,,cô nhìn mẹ mình đối diện với mình mà lòng đau như cắt

-Con tìm cách giúp cho mẹ thoát khỏi đây có được ko ,,ở trong đây mẹ sợ lắm ,,bọn người họ cứ ức hiếp mẹ dữ lắm ,,con giúp mẹ đi Mai Hương ,,,

Bà nắm chặt tay đúa con gái mình mà cầu xin thảm thiết

Nhìn mẹ mình cô ko kìm được những dòng nước mắt

-Con có cho mời luật sư bào chữa cho mẹ rồi ,mẹ yên tâm mẹ nhất định sẽ ko sao

Lời nói dối của cô dù biết nó rất xa vời nhưng trước mắt cô chỉ muốn mẹ mình được yên tâm phần nào

-Con nói thật chứ ,con đừng có mà gạt mẹ ,,là cô ta ,,là cô ta đã bứt mẹ đến con đường cùng ,chính là cô ta ,chỉ có cô ta mới có thể giải thoát mọi tội lỗi cho mẹ thôi ,,con ,,con đến đó cầu xin cpo6 ta có được ko ,,,

Bà nói 1 hơi 1 hồi trong cơn hoản loạn tin thần của mình ,nhìn bà cô ko biết phải làm gì để giúp cho người mẹ yêu quý của mình

Bước ra khỏi căn phòng thăm nuôi người chờ kêu án ,cô vội vàng che lấp khuôn mặt của mình che giấu những tên nhà báo luôn chầu chực bên ngoài khi biết mẹ cô xảy ra chuyện và biết chắc  nhất định cô sẽ đến đây mà thăm mẹ mình

Vừa rời khỏi thì những tay phóng viên liền đưa máy chụp mà chốp tắt chốp tắt ko thôi

-Cô Mai Hương xin cô cho biết việc mẹ mình làm cô có biết ko ạ

-Cô sẽ làm gì để giúp cho mẹ mình thoát tội ạ

-Cô có thể nói 1 chút tình hình hiện tại của bà Trần Mai như thế nào ko ạ ,,,,,vv,,,,

Những câu hỏi cô đều bỏ ngoài tai mà vội lên xe của mình đang chờ

Sau khi thoát khỏi nơi đấy cô cho người tài xế của mình đi đến 1 nơi cô cần phải làm

**

Buổi tiệc dành cho n hững sinh viên được tổ chức vào đầu thời kì hè và nhất là dành cho những sinh viên vừa được tốt nghiệp 1 cách xuất sắc của trường Thành Kí

-Cậu tới rồi sao ,,,,,,,,Minh Anh vỗ nhẹ vai cô khi thấy cô đang đi tìm họ

-Cậu lúc nào cũng là người cuối cùng trong nhóm đến muộn đấy ,ko phải là phong cách của cậu nha

Sandy chen vào đưa ra phía trước ly nước cho cô

-Mình qua thăm Angel xong rồi mình mới tới ,,,,,,,,cô nhận lấy chiếc ly thủy tinh sang trọng từ tay sandy mà nói

-Ngày nào bà cũng bù đầu bù ốc vậy mà ko quên cái việc đi thăm nó ,mình đây thì ko nói gì ,còn cậu cứ mà lo nghĩ ngơi đi dù sao chuyện đó kophải như ý cậu mong muốn rồi sao ,

Vổ vỗ tay cô sandy lo lắng nhìn cô giờ như 1 cây tre

-Cậu cứ việc lo cho mình đi ,giờ cũng nên cho cậu nghĩ dưỡng sức rồi đây chứ ko nay mai cái bụng to thù lù thì làm sao mà mặc áo cưới được đây

-Xịt ,,,cậu nói nhỏ thôi cậu có cần quảng cáo cho toàn thế giới biết ko vậy

Sandy vội bịt nhẹ miệng của cô lại ,làm cho Minh Anh và Ella ko khỏi nín cười

-Chị mà cũng biết sợ nữa sau ,thời buổi gì rồi mà còn che che đậy đậy chứ

Ella vội chen ngay cô để giải vây cái miệng của cô bị bà chị mình che

Nhóm con gái thì vẫn luôn đứng riêng biệt với những chàng trai của họ ,vì họ muốn được nói chuyện thoải mái hơn khi có các đứng cạnh

Vừa cười vừa nói vui vẻ thì các cô nghe được sự xôi động nhốn nháo từ ngoài cổng của trường Thành Kí ,ko ai bảo ai thì ella vội reo lên

-Đó ko phải là diễn viên của nước ta đang được các nhà đạo diễn ở hollywood đang nhắm tới hay sao ,ko ngờ cô ta ở ngoài nhìn ra dáng hơn trên tivi nhỉ

Ella nhóm chân mình mà nhìn ra phía cô đang được mọi người bu quanh xin chữ kí

-Em nói ai ,,Minh Anh nhìn Ella mà hỏi 1 cách ngạc nhiên

-Chị học ở trường này mà ko biết đến cô ta sao ,cô ta chính là Nhậm Mai Hương ,người đã từng có thời học tại đây đấy ,em nghĩ chắc cô ta hôm nay muốn đến thăm trường cũ của mình quá

-À thì ra là cô ta sao ,,,,,,,,Minh Anh chợt nhếch nhẹ khóe môi biểu hiện cho sự khinh rẻ

-À ,mà chắc chị vẫn chưa biết cô ta là con của ai đúng ko ,,,,,,Ella nhìn qua Vy mà hỏi 1 cách hồn nhiên

-Cô ta là con gái của bà chủ tịch tập đoàn Trần Mai đang bại trong tay chị đó .mấy bữa nay báo đài đăng ảnh của cô ta gầm rộ luôn mà ko thấy được mặt  vì bị cô ta che khuất mất ,hình như nghe mọi người đồn là vì mẹ cô ta nên cô ta mới bỏ về đây đấy

Ella nói 1 hơi 1 hồi  kể cho cô và sandy ,Minh Anh nghe những gì cô tìm kiếm và nắm bắt trong nghành nghệ thuật ,thấy họ ko hỏi ko nói gì Ella tiếp tục

-Mà chị coi chừng đấy ,em nghe mọi người đồn cô ta lúc trước đang học ở trường này có qua lại thân thiết với anh Huy đấy ,và cũng vì bị cô ta đá mà anh ấy mới quay trở lại nơi này đấy

Ella nói mà ko hề để ý tới khuôn mặt của Sandy và Minh Anh đang nhìn cô như mũi tên ,còn cô thì chỉ biết nhìn 2 người bạn mà cười ám hiệu với họ là */mình ko sao *

ko chỉ có nhóm của cô ngạc nhiên mà ngay đến cả nhóm của những tên kia vẫn ko khỏi ngạc nhiên lẫn bất an

Mai Hương vẫn cứ tiếp tục bước vào phía bên trong và dừng ngay trước mặt của hắn ,cô tươi cười nhìn hắn 1 nụ cười nồng ấm mà khi xua hắn vẫn hay nói với cô mỗi khi cô ở cạnh hắn ,

-Em rất nhớ anh ,,,,,,,,,,kèm lời nói với cái ôm của Mai Hương đối với hắn

Còn hắn lúc này như người bất động trung khung gian ,hắn ko từ chối cái ôm của cô nhưng hắn cũng ko  tỏ vẻ chấp nhận nó ,khẽ run mình cảm giác đối với cô

Trong lúc này thì mọi sinh viên của trường ko chỉ ngạc nhiên nhìn Hắn và Mai Hương mà còn chuyển ánh nhìn qua chỗ của cô đang đứng nhìn ,để xem biểu hiện của cô trong lúc này sẽ như thế nào

Cô chợt nghe nhói đau trong lòng mình ,nhưng cô vẫn ko hề biểu hiện trên khuôn mặt của mình những cảm xúc ghen hay buồn mà giờ cô trở lại với vẻ mặt lạnh lùng

Cả nhóm của thấy thấy cô như thế liền đánh thức hắn ra khỏi cửa địa ngục với lời xã giao

-Em về khi nào vậy ,,,,,,,,Quang lên tiếng khi thấy Tiến khìu nhẹ mình

Buông tay ra khỏi người hắn nhưng cô vẫn ko rời cánh tay của hắn mà nhìn nhóm bọn họ trả lời

-Em về được 3 hôm rồi ,,,,,,,,,giọng cô vẫn nhỏ nhẹ như xưa ,giọng nói mà làm cho hắn phải quyến luyền

-Bên ấy công việc vẫn ổn chứ ,,,,,,,,Tiến

-Thì cũng cần có lúc phải nghĩ ngơi chứ ,mà sao anh ko nói gì vậy anh Huy

Cô quay qua nhìn anh giả vờ như cô hoàn toàn ko biết việc gì cả

-À ,,,anh ,,,

-Chắc nó thấy em nên có chút bất ngờ đấy mà ,mà chắc em cũng có nghe tin tức về cậu ấy có vợ rồi phải ko

Quang vội nhắn mạnh cho cô biết trọng tâm ,vì thật tình bọn họ cũng chẳng ưa nhìn gì cô cả vì cô đã từng làm ho bạn chí cốt của mình phải chịu khổ

-À ,ko phải 2 người họ chỉ mới đính hôn thôi sao ,cái đó em ko quan trọng ,quan trọng là anh vẫn còn yêu em đúng ko ,lần này em về là muốn giữ lấy hạnh phúc cho mình ,khi xa anh em mới thật sự hối hận vì đã để anh rời xa em

Lời nói của Mai Hương rất rõ và đủ đến đôi tai của cô ,dù cô biết anh đã trải qua 1 mối tình vô cùng bị tổn thương nhưng cô và anh chưa ai hỏi ai về người mà đối phương từng đã đi qua ,cho nên trong sự đau lòng khi nhìn thấy anh như thế xen lẫn sự ngạc nhiên của hắn đối với Mai Hương

Đúng lúc mọi người đang trong sự căng thẳng thần trí thì Thế Lâm cũng từ cửa bước vào

-Sao cơn gió náo thổi em đến đây vậy Mai Hương ,,,,,,,,,,Dù nhìn Mai Hương nhưng đôi mắt của Thế Lâm vẫn kịp hướng về phía cô

-Anh Thế Lâm cũng học trường này sao ,thật bất ngờ đấy ,,,,,,,,Mai Hương tỏ vẻ ngạc nhiên cũng cũng đồng thời hiểu câu nói chăm biếm của Thế Lâm

-Tất nhiên rồi ,1 ngôi trường tốt như thế để đáng học hỏi vậy mà em nở bỏ lại nó mà đi tận đâu tìm mơ ước

Thế Lâm cũng ko vừa trong cách trò chuyện của mình với cô ả

-Cần phải tìm đến những gì mình mơ ước chứ anh ,,,,,,,

-Mà sao em cứ mãi ôm cậu ta thế ,vợ của cậu ta cũng đang ở đây đấy ,em đừng có làm cho vợ chồng người ta xích mít đấy nhưng thế ko tốt tí nào đâu nha

Vừa nói anh vừa kéo cô lại qua phía mình mà gõ nhẹ vào cái mũi của cô

Dù thừa biết cô đang có mặt nơi đây nhưng vì muốn thực hiện ý đò của mình nên Mai Hương giả vờ như hoàn toàn ko biết việc gì

Thức giấc sau cơn say ngủ hắn liền trở về với cuộc sống hiện thực ,vội bước qua chỗ của cô mà nắm bắt tay cô kéo đến chỗ của bọn họ mà giới thiệu với Mai Hương

-Đây là Hoàng Vy ,là vợ sắp cưới của anh ,,,,,,,,,

-Đây là Mai Hương bạn ,,,anh ngập ngừng ko biết giới thiệu với cô như thế nào cho đúng

-Là đàn em của bọn mình khi cô ấy vẫn còn ở Thành Kí theo học

Tiến vội xen ngang khi biết hắn đang bị ngạn

-Sau anh lại nói thế ,sao lại bỏ qua những chuyện quan trọng

Mai Hương giả vờ vẫn nũng nịu

Còn cô vẫn ko thèm chào hỏi gì 1 kẻ mà cô cho là đang giả vờ ,ko để cô cần quan tâm

-Mà chị hình như em thấy gặp ở đâu rồi thì phải

Cô tỏ vẻ giả vờ như ko quen biết

-Chắc cô đây đóng nhiều phim quá thành ra cứ tưởng ngoài đời vẫn đang đóng những vai tào lao hay sao vậy

Sandy xen ngang cuộc nói chuyện của mọi người vì ko ai ko biết cô đang giở trò

-Hình như tôi chưa từng gặp cô ,vậy chắc cô là người hâm mộ tui đúng ko vậy ,nếu cần thiết tôi có thể kí giúp cô 1 chữ kí nhé

-Người như tôi mà lại cần những thứ giả tạo ấy sao ,xin lỗi tôi ko quen với những thứ gọi là đi tìm phù du ,

Sandy cười chế nhạo cô ,nhưng cô ta vẫn ko tỏ ra gì tức giận sau những lớp huấn luyện bản năng diễn xuất

-Vậy chị đây lần rồi thì phải ,ko phải khi nảy tôi đã nói là tôi về đây để mà tìm lại hạnh phúc ấy sao ,dù là cô ta có là ai đi chăng nữa thì tôi ko bỏ qua cơ hội lần nữa đâu

Nhắn mạnh từng chữ cuối cùng ,Mai Hương  buông Thế Vỹ ra mà bước qua chỗ của hắn mà nắm chật tay còn lại khi hắn 1 bên vẫn đang nắm tay của Vy

-Chị thấy mình có vô liên sĩ quá ko vậy ,,,Ella lúc này ko chịu nhịn nữa cũng định bước lên nhưng đã Vy ngăn cản bằng cánh tay dang ngang

-Mọi người đều là bạn cả mà ,cô ấy chỉ diễn 1 chút thôi ,vậy mà mọi người cứ thế mất bẫy sao ,ko hổ danh là diễn viên tiềm năng của ngành điện ảnh nước ta đang được tạo tiếng

Lời nói của cô rất nhẹ nhàng nhưng cũng đầy vẻ thâm bí vào con người cô ta

Mọi người đang bất ngờ khi thấy Mai Hương như thế nhưng khi nghe cô nói câu ấy thì mọi người lại cho là Mai Hương đang đúng là diễn kịch

Mai Hương dù ngoài mặt tỏ vẻ cười xả giao nhưng trong lòng ko thầm rủa lấy cô là 1 người nham hiểm và thâm độc

-Thôi giờ ko nên ở đây mà bàn tán xôi động nữa chúng ta cần phải vui vẻ khi kết thúc kì học  đi chứ

Thế Lâm vội vàng chen ngang bắt lấy nắm tay của Mai Hương mà dẫn đi vào bên trong buổi tiec ,còn cô và hắn vẫn trong tình trạng im lặng là cách tốt nhất trong lúc này,mọi người lúc này nhìn hắn và cô mà thở nhẹ nhỏm được 1 chút

**

Ngồi trong xe ,mắt cô luôn hướng về phía bên ngoài qua kính cửa xe ,cô ko biết giờ đây tâm trạng mình thuộc loại gì trong các thể loại ,nhưng cô có lẽ hiểu được những gì anh đang nghĩ khi vừa gặp lại người xưa

-Em ko hỏi gì anh sao ,,,,,,,,,anh đáng tan sự im lặng đáng sợ trong cô lúc này

-Có gì mà cần phải hỏi ,,,,,,,,,,,,giọng nói có chút vẻ lạnh lùng

-Em đang giận anh khi nảy sao

-Ko ,,,,,,

-Vậy tại sao em ko giống ngày thường

-Ko giận nhưng ko phải ko cần suy nghĩ

-Em đang ghen với cô ta hay sao ,,,,,,,,,,anh cố ý chọc cô

-Ghen ,,,,,,,,,,,từ ghen được anh nói ra thì trong cô lại thoáng về kí kí của quá khứ

*KO  phải em đang ghen sao ,mà càng ghen thì lại yêu càng nhiều đấy *

Cô chợt khẽ cười cho lời nói trong quá khứ vẫn con vương vấn trong cô

Thấy cô cười hắn chợt có phần an tâm

-Em cười rồi nhé ,,,,,,

-Em có thể tin tưởng vào con tim mình ko ?..........cô hỏi trong vô thức

-Em ko thể tin anh được sao ,lúc đó anh có hơi chút bất ngờ nên ko thể kịp thời giải thích mọi chuyện ,em đừng để bụng có được ko

Anh xuống nước năng nỉ cô ,cố ý nói rõ ,mọi chuyện với cô

-Em ko nói đến chuyện ấy ,nếu em như anh chắc có thể em cũng sẽ trở nên như thế ,nhưng có 1 điều

Nghe cô nói anh cảm thấy trong lòng có cái gì đó hơi đau

-Còn điều gì nữa hả em

-Anh có thể hứa với em sẽ ko nhúng tay vào chuyện này chứ

Cô thừa biết tại sao Mai Hương muốn quay lại tiếp cận hắn cho nên cô cần phải phủ đầu trước khi mọi chuyện xảy ra

-Ý em là sao ,,,,,,,,anh châu mày ra vẻ khó hiểu

-Anh ko phải đã giải thích đó là chuyện em hiểu lầm anh sao ,vậy thì anh tốt nhất đừng nên động tay vào việc của gđ cô ta ,em ko thích

-Ý em nói Mai Hương sẽ nhờ tới anh giúp hay sao

-Tùy anh ,nhưng em mong rằng anh sẽ ko làm em thất vọng ,chuyện thương trường và tình trường dù nó hoàn toàn ko giống nhau ,nhưng 1 khi tổn thương thì có thể 2 thứ đó sẽ được gọp chung

-Sao hôm nay em lại nói như thế ,

-Đó là cách để em báo trước mọi việc với anh ,em ko muốn sao này anh phải giải thích như hôm nay

-Được anh hiểu rồi ,,,,,,,,,anh quay người cô lại mà ngất nhẹ cái mũi của cô

-Hôm nay em muốn về nhà mình ,,,,

-Ko phải đã nói hôm nay về nhà chúng ta sao

Anh châu mày khó chịu nhìn cô

-Em có việc cần làm

Cô nói với giọng rất chắc chắn khi quyết định ,nhìn cô anh cũng có chút khó chịu ,nhưng 1 khi cô đã quyết định thì anh cũng ko thể ko làm theo

**

Tại công ty của Lý Mã

-Cô đến đây tìm tôi có việc gì ,,,,,,,,giọng nói lạnh lùng ko thèm ngước nhìn lên

-Ko ngờ nhìn cô hiện giờ khác với lúc cô khoát lên mình những bộ đầm kiêu sa nhĩ

-Tôi ko có thời gian để mà nói chuyện ko đâu

-Nếu vậy thì tôi ko cần phải dài dòng

-Vậy xin mới

-Tôi muốn cô dẹp đi cái chuyện mà mình đang bày trò

-Vậy à ,thì ra là cô đến đe dọa tôi ,vậy mà tôi cứ tưởng cô đến để cầu xin tôi tha cho bà ta con đường sống chứ ,nếu vậy thì xin cô về cho tôi nhớ những gì trong thường trường thì chỉ có 2 con đường mà thôi 1 là huy hoàng còn ko là bị đày xuống địa ngục ,cô hiểu chứ

-Cô ,,,,

-Tôi nói ko đúng sao ,ko phải cô rất biết đóng phim sao ,vậy đóng thử những cảnh cầu xin khóc lóc đi có thể lúc đó còn còn suy nghĩ lại mà bỏ qua cho bà ta

-Haaaa,,,,,có lẽ trong thương trường tôi ko hiểu và thông thạo bằng cô ,nhưng tôi sẽ lấy sở trường nắm bắt trái tim của người đàn ông cô yêu ,nhưng có điều này thì chắc cô cũng đã biết đúng ko ,người anh ấy yêu thật sự là tôi chứ ko phải cô ,anh ta chỉ đem cô ra làm vật thay thế tôi thôi ,cho nên tôi sẽ chứng minh cho cô thấy là anh ta vẫn còn yêu tôi tha thiết

-Được nếu như cô có thể làm được thì tôi tự nguyện thua cuộc trong tình trường nhưng tôi  nghĩ cô sẽ ko làm được đều đó

-Cô đừng nên quá tự tin ,tôi sẽ thắng cô ,,,,,,,,,nụ cười thâm hiểm đang được Mai Huong biểu hiện trên môi

-Vậy tôi sẽ chờ cô  đạt được mục tiêu của mình

-Nếu như việc đó tôi thắng thì xin cô TGĐ trẻ đây giải quyết mọi chuyện của mẹ tôi ,cô đây đồng ý chứ

-Được ,,,,,,,,,,,,,lời nói rất rõ thoát ra từ khóe miệng của cô ,vì cô tin chắc tình yêu của hắn dành cho mình cho nên trước lời thử thách của Mai Hương cô ko do dự mà chấp nhận cược 1 ván trong tình yêu

**

Tại công ty chính của tập đoàn Chu Gia

-Em đến tìm anh có việc gì thế ,,,,,,,,ngồi vào chiếc ghế sofa đối diện với Mai Hương anh khẽ lên tiếng khi đẩy về cho cô tách trà nóng

-Anh đã thay đổi nhiều rồi nhỉ ,,,,,,nhận lấy tách trà cô khẽ nói

-Ko phải mọi người điều đã trưởng thành rồi sao

-Em đến đây muốn nhờ anh 1 chuyện ,,,,,

-Là chuyện gì ,,,,,,,anh vẫn ung dung nhìn cô ra dáng đàn ông trưởng thành

-Là chuyện của mẹ em ,,,,,,,cô ngập ngừng nói trong sự đau khổ ,anh thấy thấy cô như thế thì cảm giác đau nhói dậy lên trong mình

-Nếu anh nói với em rằng anh ko thể,,,,,,Anh khẽ run đi 1 nhịp khi nói ra cÂU nói ấy ,vì anh đã hứa với Hoàng Vy là anh ko xen vào chuyện này rồi

-Em biết anh nhất định có cách ,em biết anh sẽ thiết phục được cô ấy ,em rất sợ khi nhìn mẹ em nữa người nữa bệnh ,như thế em rất đau lòng ,em ko muốn nhìn thấy mẹ em phải chịu cảnh tù tội ,em ko thể

Vừa nói những dòng nước mắt của cô chảy như mưa

-Anh hiểu nhưng anh ,,,,anh ngập ngừng câu nói để từ chối cô thì bỗng thấy cô cả thân người quỳ xuống trước mặt của anh

-Em đang làm gì thế ,,,,,,anh ngạc nhiên khi thấy hành động của cô

-Em hẹn gặp cô ấy để cầu xin nhưng cô ấy đã ko chấp nhận nên em chỉ có thể đến đây mà nhờ anh thôi ,chỉ có anh mới giúp được em trong lúc này thôi ,em cầu xin anh đấy ,anh coi thường em cũng được nói em mặt dày cũng được nhưng chỉ có anh,mới thuyết phục được cô ấy

Cô nói nhưng người gập xuống khóc trong sự đau đớn ,ah thấy thế cũng ko nỡ từ chối nên đã nói khi đỡ cô đứng dậy

-Vậy anh sẽ thử giúp em xin cô ấy 1 lần ,nhưng anh chưa chắc sẽ làm cho cô ấy chuyển ý

Nghe anh nói thế cô vỗi vàng ôm chầm lấy anh khi mà anh đang đỡ cô đứng dậy,cô ko dừng lại ở đấy mà vội quay khuôn mặt mình qua chạm vào khuôn mặt của anh ,môi cô đã đặt trên môi của anh

Anh vừa bất ngờ nhưng cũng vừa tìm lại cảm giác trong quá khứ ,anh ko đẩy cô ra mà bất chợt khẽ ôm cô vào lòng để 2 người ko 1 kẻ hở của 2 thân người

Đứng nhìn nhũng hiện tượng trước mắt mình cô ko khỏi đau nhói trái tim mình ,cô liền quay người bỏ đi ko 1 tiếng động đây , cô tính tới rũ anh đi ăn trưa sẵn tiện mà bàn chuyện hợp tác trong việc đấu thầu trong đợt thắng cuộc lần này,khi  thấy cửa phòng ko đóng nên cô đã ko chầm chừ mà đẩy nhẹ cửa bước vào nhưng trước mắt cô lúc này là cảnh 2 người họ đang ôm hôn nhau 1 cách thắm thiết đến nổi cô bước vào mà họ cũng hay biết gì

Khi trở về công ty mình trong nỗi thất thần ,cô ko biết mình hiện giờ đang trong tình trạng như thế nào ,bị lừa dối ,là kẻ bị bỏ rơi ,hay là vì cô quá ngu ngốc

Trong 1 thứ hỗn độn trong đầu mình ,cô khẽ nhìn lấy cái bông hoa hướng dương đang được đặt ngay bàn làm việc của mình mà cười trong sự đau lòng

-Là giả dối ,1 sự thật luôn làm người ta phải đau lòng ,nhưng nó đã ko thể nào che đậy suốt đời cả ,có lúc rồi cũng sẽ lồi ra mà thôi

Vừa nhẫm với bông hoa ,đt của cô bất chợt reo lên

Nụ cười khinh bỉ nhìn tên trên ấy ,cô nhẹ nhàng đụng vào để tiếp nhận cuộc gọi

-Em vẫn còn làm việc sao ,,,,,,,,đầu dây bên kia là giọng quen thuộc hằng ngày của hắn

-Ừa,,,,,,,,,,,Giong5 nói vẫn như ngày thường vang lên

-Em vẫn chưa ăn trưa sao

-Chưa ,công việc còn nên em đã cho người đem lên cho em rồi

Cô vẫn nhỏ nhẹ như chưa hề xảy ra chuyện gì

-Hay anh ăn trưa cùng em nha ,,,,,,,,,,,hắn ta vẫn luôn ngọt ngào trong cách nói chuyện với cô

-Vậy em sẽ cho người đem thêm phần của anh lên ,anh tới liền nha

Ko cần đầu dây bên kia trả lời cô vội vàng tắt ngay cuộc gọi ,vì cô giờ đây chỉ biết khinh rẽ hắn hơn là yêu hắn ,nhưng khi vừa tắt cuộc gọi thì từ bên ngoài cánh cửa đã được gõ mấy tiếng và cánh cữa được nhẹ nhàng mở ra từ phía ngoài hắn bước vào với vẻ mặt rất bình thản ko có gì để cô coi là biểu hiện có lỗi

-Em làm gì mà vội vàng thế ,anh còn chưa kịp nói với em mở cửa giúp anh ,thì em đã vôi  cúp máy rồi

Nói và bước đi về phía bàn làm việc của cô ,khẽ dang tay ôm người cô từ phía sau  giống mỗi lần anh vẫn hay âu yếm cô

-Anh qua đó ngồi chờ đi, em coi xong bản thiết kế này đã

-Em lúc nào cũng mê công việc hơn là anh đấy nhé

Giong5 nói của anh làm cho cô cảm thấy buồn nôn trong lòng

Cọc,,cọc

-Vào đi ,,,,,,,,,giọng cô vang lên để người bên ngoài nghe thấy mà tuông lệnh

Sau khi ngồi đối diện dùng bữa trưa cùng anh xong thì cô vẫn tỏ vẻ ko có gì để anh nghi ngờ

-Sao hôm nay anh lại chịu ở đây dùng cơm với em vậy ,ko phải bên anh vẫn đang rất bận bịu với công việc ,cho dự án sao

-Nhưng anh cũng cần phải ngắm vợ yêu của mình để còn có sức mà làm việc chứ

Vừa nói hắn bước qua chỗ của cô mà ôm lấy cô ,cô ko từ chối cái ôm đó liền nói

-Ko phải anh đang có chuyện gì muốn nói với em sao

Cô vẫn chăm chú nhìn sắc mặt của anh như thế nào khi cô hỏi tới

Hắn nhìn cô ko có gì ngoài nụ cười đang đặt trên môi mình

-Ko ngờ em còn biết đọc được ý nghĩ trong đầu người khác

Câu nói vừa dứt lời cô liền trở lại vẻ ;lạnh lùng mà hắt nhẹ tay anh ra đứng dậy mà đi về phía chiếc ghế TGĐ của mình mà ngồi mặt đối diện với hắn

-Vậy anh có chuyện gì thì nói đi ,tí nữa em có hẹn với đối tác rồi

-Em,,,, có thể giải quyết chuyện của bà Trần Mai ko

Nụ cười khinh biệt của cô giờ cũng đã xuất hiện rõ rệt trên khuôn mặt

-Ko phải anh đã hứa với em sẽ ko nhúng tay vào chuyện này rồi sao

-Anh ,,,,,,

-Nếu muốn thì anh cho em 1 lý do để em biết mà còn suy nghĩ lại chứ

-Hôm nay Mai Hương có đến tìm anh nhờ anh xin em bỏ qua chuyện này ,

-Vậy sao ,thế còn gì nữa ko

-Nhưng mà anh nói với cô ấy là anh ko dám chắc có thể giúp được cô ấy

Anh nhìn thấy khuôn mặt cô trở nên khác thường nên vội vàng đính chính cùng cô

-Vậy anh nghĩ em sẽ nễ mặt anh mà giúp cho cô ta sao

-Anh ,,,

-Anh thật tình muốn em buông tha cho mẹ con cô ấy sao ,,,,,,,,,cô cứ đưa ra những ý chất vấn anh

-Nếu có thể thì em hãy bỏ qua chuyện này đi dù sao Mai Hương cũng ko xấu xa như mẹ cô ta

-Vậy à ,,xem ra anh vẫn nhớ và hiểu cô ấy nhỉ

-Em đừng có hiểu lầm như thế ,anh ko thích em nói ra như vậy ,dù sao chúng ta cũng gần kết hôn sao ,anh ko muốn chuyện này cứ xầm xì tới lui

-Anh sợ những lời xầm xì đó hay vì ko muốn nhìn thấy người anh đã từng yêu phải đau khổ

-Em đang nói cái gì vậy ,

Hắn châu mày nhìn cô lòng đầy vẻ khó tả

-Ko cần anh hiểu em hiểu là được rồi ,vậy em sẽ làm theo lời của anh ,mà giúp cho mẹ con cô ta ,

-Vậy sao , ,,,,,,,,,,,anh tỏ vẻngạc nhiên lẫn có cảm giác lo sợ khi nhìn thấy khuôn mặt của cô và cách quyết định khó ngờ

-Nếu ko còn gì nữa ,vậy em đi gặp đối tác rồi

Nói rồi cô bước ra khỏi ghế của mình tay vớ lấy túi xách mà lòng đầy đau đớn khôn cùng ,ko biết cô vô tình hay cố ý mà chiếc túi xách của cô lướt nhẹ qua cái hoa hướng dương bằng vỏ ngọc trai anh tặng  vội rơi xuống đất vỡ tan tành ko 1 chút thương tiếc

Hắn nhìn thế vội giật mình ,lẫn sự ngạc nhiên nhìn cô ,còn cô thì ko nói gì chỉ mỉn cười nói 1 câu rồi bỏ đi

-Vỡ rồi nên vứt đi ,anh ko nên ngạc nhiên như thế

Hắn vẫn đứng như kẻ chết chòng với câu nói đầy cách mờ ám của cô ,hắn nghe xong mà lòng cảm giác có điều gì ko tốt đang xảy ra ,vội chạy duổi theo cô để hỏi cho rõ nhưng khi vừa thấy hắn cô vẫn ko hề dùng tay mình mà bấm cho cửa thang máy mở ra khi kịp đóng chật lại

Hắn nhìn cánh cửa từ từ khép lại liền gọi với theo cô nhưng hắn ko thấy sự hồi âm nào của cô trong thang máy

Vội chạy ra phía bên trái lối thang bộ thoát hiểm anh cố dùng sức mình mà để chạy duổi kịp thang mái của cô ,nhưng anh chỉ vô vong khi thấy bóng xe của cô dần khuất hẳn theo con đường

Vội nắm lấy đt trong tay mình gọi liên tục vào số máy của cô ,nhưng đáp trả lại anh toàn những tiếng kêu vang vọng của cuộc chờ

Cảm giác khó diễn tả khi nhớ lại cuộc gặp gỡ khi nảy của cô với anh ,anh bỗng cảm thấy hình như cách cư xử của cô đang làm cho anh trở nên lo lắng

**

Trong 1 quán rượu hòa lẫn tiếng nhạc với những nỗi đau cấu xé tim gan mình ,cô ko biết mình đã uống biết bao nhiêu chai rượu mạnh ,tay chống càm tay năng những ly rượu được tự tay mình rót ra ,cứ thế theo nhịp điệu mà đưa lên miệng ,như thể cô đang coi chúng như 1 thức thuốc giải sầu cho mình mà trong suốt thời gian dài cô chưa hể đụng tới

Tiếng đt rung ngay trên chiếc bàn toàn rượu là rượu ,khẽ nhìn thấy cô chỉ biết nhìn nó mà cười 1 nụ cười khinh thường khó tả trong cô lúc này

**

-Sandy ,em có tìm thấy  Vy chưa vậy ,,,,,,,,,,,giọng hắn lo lắng khi đang tìm kiếm cô ở những nơi cô và hắn thường đến nhưng chỉ là điều tuyệt vọng

-Ko thấy. mà sao đt cho cô ấy suốt cả buổi mà cô ta cũng ko bốc máy

Sandy cũng ko khác gì hắn trong lúc này

-Vậy bên Minh Anh có tin tức gì của cô ấy ko

-Nếu có thì em cần phải lo lắng cho cô ta như thế này ko

-Anh xin lỗi

-Giờ ko cần  phải lỗi phải gì tìm cô ấy trước đi rồi tính ,ko biết tự mình lái xe đi đâu nữa ,càng làm cho người ta lo lắng

Sandy đang tức giận lẫn lo lắng cho cô bạn của mình ko nói ko rằng tự cho tài xế của mình  đón taxi trở về công ty còn tự mình tự lái xe đi sau khi từ bệnh viện thăm Hải Yến và đt thì càng ko có sự hồi âm ,tìm và tra danh sách ở các bệnh viện những tai nạn xảy ra gần đây thì lại ko phát hiện gì

-Vậy có liên lạc gì được với cô ấy thì gọi cho anh liền giúp

-Biết rồi ,,,,,,,,,,nói rồi sandy tắt máy để tiếp việc tìm kiếm cô

**

Từ ngoài cửa bước vào bên trong quán rượu nằm trong trung tâm thành phố ,1 người đàn ông cao to khỏe mạnh đang ôm lấy 1 cô gái bước vào cùng theo sau là những người có thể biết là họ đang hợp tác làm ăn

Đi ngang qua 1 chiếc bàn bỗng hắn dừng lại theo trực giác của mình khi thấy 1 khuôn mặt khá quen thuộc

Khi đã nhìn lại chỗ người con gái ấy ,anh ko tin vào chính con mắt của mình liền bước tới gần thêm tí nữa để kiểm chứng điều đó

Vội đi qua cái bạn của những đối tác anh đã dẫn tới đây để mà giải trí vấn đề ,

-Các anh thông cảm ,bên kia tôi có người bạn đã uống say nên tôi cần phải đưa về ,các vị ko thấy phiền lòng vì sự thất kính của tôi chứ

Lời nói đúng chất vị vừa để người ta bị khuất phục

-TGĐ đây làm cho chúng tôi phải nghi ngờ đây nha ,đó có phải là cô gái ko vậy

1 tên trong nhóm họ lên tiếng khi vừa nhìn sang cô gái đang ôm mình kè kè

-GĐ Hạ đây đúng là người tin mắt ,nhưng để chứng tỏ lời xin lỗi của mình hôm nay chầu này tôi sẽ khao mọi người ,có được ko

-Vậy chúng tôi ko cần khách sáo đấy nhé

1 tên khác trong đám

-Tức nhiên rồi ,thôi tôi phải qua đấy rồi ,mọi người cứ vui vẻ

Nói rồi anh bước tới quầy phục vụ dặn họ đôi điều rồi ghi lại cái gì đó cho họ xong anh bước qua phía bàn mà anh đang nhấm tới

-Em sao thế này ,,,,,,,,vừa đỡ cô ngồi dậy anh vừa nhìn trên bàn mà phải giật mình

-1 mình em đã uống hết số rượu này sao

Cô ko nói chì biết gật đầu mình cười cười mà trả lời Thế Lâm

-Sao em lại uống nhiều như thế này ,để anh gọi đt cho cho cậu ta đến đón em

-Đừng ,em ko muốn gặp anh ta ,đừng gọi ,,làm ơn đừng gọi

-Em và cậu ta,,,  cãi nhau à  ,hay là anh gọi cho Sandy hay Minh Anh có được ko

Thế Lâm lo lắng nhìn cô mà lòng đầy đau xót cho người anh yêu,

-Ko đừng gọi cho ai cả ,em ko muốn mọi người thấy em như thế này

Đẩy mạnh tay Thế Lâm ra ,cô lại tiếp tục cuộc giải sầu với rượu

-Em đừng có uống nữa được ko ,em say rồi để anh đưa em về

-Em ko say ,ai nói là em say chứ ,kẻ say thì sẽ ko biết nhớ và đau khổ đúng ko ,nhưng tại sao ,tại em em ko thể quên được nó chứ ,haaaaaaaa lừa gạt ,em là 1 kẻ ngốc ,,,,cứ tưởng mình giỏi ,cứ tưởng mình thông minh ,haaaaa nhưng ko ngờ em chỉ là 1 con ngốc trong mắt anh ta mà thôi,,,

-Nghe anh ko được uống nữa ,để anh đưa em về nhà

-Nhà ,,,nhà nào ,,nhà ai chứ ,,em có nhà sao ,,em có chồng sao ,,,chồng ,,ai là chồng em ,,,,

Vừa nói vừa tức ngạn trong từng lời nói kèm theo sau là những giọt nước mắt lăng dài trên má ,Thế Lâm thấy thế thì càng đau xót cho cô hơn ,dù ko biết rõ nguyên nhân là như thế nào ,nhung anh cũng có thể đón ra ít nhiều gì cũng có liên quan đến Mai Hương

-Hay anh đưa em về nhà của anh ,khi nào em tĩnh hẳn rồi hãy nói

Ko cần cho cô phản ứng lời nói anh vội vàng đứng dậy kéo theo cô đứng theo dựa sát vào người mình mà từ từ bước ra khỏi quán

Ngồi trong xe cô lúc này như đã thấm rượu xen kẽ những nổi đau cho nên thiếp đi lúc nào ko hay

Còn Thế Lâm vô tình nhìn thấy khuôn mặt đỏ lên vì men rượu của cô mà bất chợt kìm lòng ko đặng khẽ người ôm nhẹ lên trán của cô

**

Khi tỉnh dậy bởi cơn chói nắng của ánh bình minh chiếu rọi vào ,cô khẽ nhướng mày nhìn theo hướng mặt trời bên ngoài khung cửa sổ

Bất giác với khung cảnh kì lạ xung quanh cô bần thần ôm lấy cái đầu đang ê ẩm của mình mà rên nhẹ ,nhìn lại trên cơ thể mình cô khẽ run người khi trên người cô bộ đồ hôm qua hoàn toàn đã được thay thế bởi 1 bộ đồ khác , cố nhớ lại mọi chuyện xảy ra ngày hôm qua ,hình cô chỉ biết lắc đầu mình trong sự vô vọng

-Cạch ,,,,,,,,,,tiếng cửa vội mở bật ra ,từ phía ngoài cô nhìn thấy 1 người phụ nữ đang dần bước lại phía giường của cô đang nằm mà tươi cười chào hỏi

-Cô tỉnh dậy rồi sao ,cậu chủ dặn bọn tôi ko được làm ồn khi cô ngủ ,cho nên tôi ko dám gọi cửa mà tự tiện mở cửa bước vào

-Ko sao ,cháu cũng đã tỉnh rồi ạ ,,,,,,,,,,cô nhìn bà có chút gì đó ko hề quen biết nhưng sao bà lại xưng hô với cô 1 cách khách khí như thế

-Đây là đồ của cô ,hôm qua vì thấy nó ko được thoải máy nên cậu chủ đã kêu tôi giúp cô thay ra để tiện cho cô nghĩ ngơi

- cháu cám ơn cô nhiều ,mà cho phép cháu hỏi ,nơi đây là đâu

Cố cảm thấy e dè khi cô mở miệng hỏi câu hỏi này

-Đây là nhà của Nhị Thiếu Gia của Hàn Thị ạ ,,,,,,,,,bà tươi cười đáp trả lại câu hỏi của cô

Cô ngạc nhiên vô cùng khi tại sao lại ở nơi đây mà lại là nhà của Thế Lâm

-Có phải Thế Lâm ko vậy cô ,,,,,

-Dạ đúng ạ ,mà cậu chủ đang dưới nhà dùng bữa nếu cô ko phiền thì có thể xuống dùng chung cùng cậu chủ ,cậu chủ có dặn chúng tôi chuẩn bị thức ăn cho cô rồi

Cô ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác khi nghe bà ta nói ,vội trấn tĩnh lại cô nhìn bà

-Cháu biết rồi ,để cháu đi làm vệ sinh cá nhân xong cháu sẽ xuống dưới ,

-Dạ trong ấy đã chuẩn bị xong những dụng cụ cá nhân cho cô rồi ạ

Nói xong bà cúi người cháo cô rồi bước ra khỏi phòng nhẹ nhàng đóng cánh cửa lại

Cô vội vàng tìm lấy cái đt của mình để xem biết giờ giấc vì trong phòng ko lấy 1 cái đồng hồ ,cô nghĩ có thể cô đang ở phòng dành cho khách

Nhìn vào  đt cô vô tình bất chợt giật mình khi những con số cuộc gọi từ 4 ,5 con số cứ liên tục nối tiếp nhau mà xếp hàng ,bất chợt cô ấn vào 1 con số quen thuộc

-Vy ,,cậu đang ở đâu ,,có biết mọi người lo cho cậu suốt đêm ko vậy

Đầu day bên kia Sandy ,lo lắng mà quát vào

-Mình có chút chuyện nên ko tiện liên lạc với mọi người

-Vậy sao cậu ko báo lại 1 tiếng với mọi người ,mà giờ cậu đang ở đâu vậy ,

-Mình sẽ đến công ty trong vòng nửa tiếng nữa ,cậu đừng làm mọi chuyện lớn như thế ,có gì về cong6 ty mình nói

-ỪA ,,,làm cho mọi người sót vó lên cả ,mà hôm qua cậu có biết Huy đi khắp trung tậm tìm cậu ko vậy

Tự dưng nghe tới hắn lòng cô lại có chút gì đó ko được bình yên nơi lồng ngực ,khẽ ôm lấy thân mình ,kìm nén đau khổ

-Mình biết rồi ,,tới công ty đi nói tiếp

Tắt máy cô quay màn hình đt nhìn vào trong đó nhưng con số mà hắn gọi cho cô thì cũng đủ biết cả đêm hắn đi tìm cô

1 nụ cười đau lòng khẽ khắc trên môi cô ,có lẽ giờ đã quá muộn để cô suy nghĩ đến hắn ,trong tình thế trước mắt ,

**

Bước xuống cầu thang cô đã nhìn thấy ngay Thế Lâm đang ngổi ở phòng ăn của căn nhà to lớn mà dùng bữa sáng

Thấy cô đến gần anh nhẹ nhàng hỏi lấy

-Em tỉnh dậy rồi sao ,,,

-Ừa ,,,,,,,,,,cô vẫn còn ngượng ngùn khi chưa hiểu nguyên nhân vì sao cô lại ở nhà của Thế Lâm

-Em đừng có biểu hiện như thế ko phải là Hoàng Vy anh từng quen nhá

vỪA NÓI ANH RA HIỆU CHO NGƯỜI GIÚP VIỆC KÉO GHẾ NGỒI CHO CÔ

-Hôm qua em,,,

cô ngập ngừng nói ,Thế Lâm thấy thế bèn nói ngang

-Em định trả ơn anH thế nào đây ,ko ngờ nhìn em ốm như thế mà nặng phát kiếp luôn

Lời nói chọc ghẹo của anh làm cho cô vừa ngượng vừa cười

-Vậy anh muốn em sẽ ơn như thế nào

-Vậy em uống hết nước canh giải ruou675 này cho anh coi như trả ơn anh rồi

-Anh kêu em uống số nước trong cái tô này ý

Anh ko trả lời mà chỉ nhìn cô gật đầu cười cười

-Anh đừng sáng sớm lại ép người quá đáng đấy

Cô trề môi mình ra vẻ đang bị anh ta ức hiếp

-Haaaaaaaa TGĐ của Lý Mã mà cũng có ngày sợ uống thứ này sao

-Ko phải em sợ mà nó quá nhiều hay là anh uống phân nữa đi coi như giúp người giúp tới tây thiên đi

Cô nhìn anh với ánh mắt năn nỉ , ai nhìn cô như thế mà ko phải siêu lòng chứ thế là anh phải giúp cô sang 1 nữa vào trong 1 cái bát khác

Chờ cho cô uống xong ,lúc này 2 người họ đã qua phòng khách để xem tin tức và báo buổi sáng trước khi tới giờ đi làm

-Sau hôm qua em có chuyện gì vậy ,lần đầu tiên anh thấy em uống nhiều như thế

Đặt tờ báo được gấp rọn lại đặt xuống bàn lúc này anh mới mở miệng hỏi cô để hiểu rõ nguyên nhân

Thấy cô chỉ mở nụ cười mà cảm giác đó sang lẫn cho người đối diện phải khó chịu ,anh ko chịu nổi bàn tiếp

-Em và cậu ta cãi nhau sao

Thấy cô khẽ cúi đầu xuống ko 1 lời nói Thế Lâm càng thêm bực tức

-Em ko coi anh là anh nữa rồi sao ,ko phải anh đã từng nói với em là giữa chúng ta ko nên có bí mật sao

Định lên tiếp chất vấn cô thêm ,nhưng anh bỗng khựng lại khi cô mở lời

-Anh nói cho em biết anh ta đối với em là tình gì

Đau lòng cho câu nói của mình cô khẽ cười chua sót cho bản thân

-Em có thể nói rõ hơn ko ,

-Em cứ nghĩ mình rút cuộc cũng tìm được 2 từ hạnh phúc ,nhưng có lẽ đó chỉ là những từ viễn vọng mà thôi ,có đúng ko

-Em thấy nhìn như 1 kẻ ngu ngốc trước bọn họ

-Rốt cuộc em đã sai hay anh ta sai ,mà lại đối xử với em như thế ,nếu ko nhìn thấy chắc có lẽ suốt cuộc  đời này em vẫn ko biết mình là 1 kẻ ngốc

-Em đang nói ai với ai ,ko lẽ là Huy với Mai Hương sao ,có lẽ em hiểu lầm cậu ấy rồi đấy ,bữa đó chỉ là tình cờ thôi ,có thể vì bất ngờ nên cậu ta ko kịp phản ứng đấy thôi ,ko phải khi đó em cũng thấy anh ko khỏi ngạc nhiên sao

-Nếu như là như thế thì tốt biết mấy ,khi đó em biết chứ em biết cô ta đang nhắm đến em chứ ,nhưng anh có biết rằng  em đã cảnh báo với anh ta rằng đừng xen vào chuyên này ,nhưng rốt cuộc thì sao

-1 cảnh tưởng ở ngay trước mắt em làm sao mà em ko nghĩ tới nó được ,

-Có thể là do cô ấy chủ động thôi ,-Có thể em đang hiểu lầm cậu ấy đấy ,anh cũng thừa biết tính tình của cậu ta và Mai Hương như thế nào ,anh nghĩ ko đời nào cậu ta còn tình cảm với Mai Hương

-Chủ động ,chỉ 1 mình cô ấy thôi sao ,vậy 2 người âu yếm rất tình cảm như thế gọi là do 1 phía sau

-Anh đừng ngạc nhiên như thế ,ko chỉ có thế mà anh ta đã đứng trước mặt em cầu xin buông tha cho bà ta ,,haaaaa em cảm thấy mình thua mất rồi ,em cảm thấy mình thật sự thất bại rồi

-Đây ko phải là phong cách của em ,đối với em 2 từ thất bại hoàn toàn ko có đấy sao ,

Cô chỉ biết cười cho câu nói mà cô tưởng đó là thật nhưng giờ thì có lẽ nó đã trở nên xa vời

-Thật bại ,,ai mà sẽ ko có thất bại chứ ,em cũng là 1 con người ko phải thần tiên mà ko có thất bại ,nhưng có lẽ giờ em ko cần đến cái gọi là tình yêu nữa rồi

-Em ko vì 1 chút hiểu lầm mà đánh mất hạnh phúc chứ ,em nên gặp cau56ta để nói rõ ;là cách tốt nhất ,em ko muốn thấy 2 ngưới như thế

-Hiểu lầm ,,,làm rõ ,,,,,,anh sẽ nghĩ anh ta thừa nhận việc đó hay sao ,có lẽ giờ trong em chỉ có thể hận anh ta hơn mà thôi ,

Lắc đầu ,thở dài nhìn cô Thế Lâm kobiet61 giờ đây phải nói thêm gì khi trong cô đang hình thành 1 cơn hận cuồng phong

-Anh có từng nghe câu nói * người phụ nữ có nhan sắc, trí tuệ và không có trái tim thì sẽ ko bao giờ thất bại *ko

-Ý em là

-Phải nếu như 1 trái tim chết đi rồi thì sẽ ko bao giờ bị lừa dối bị phân tâm trong mọi thời thế ,em nghĩ giờ mình nên trở lại là 1 người phụ nữ như thế thì sẽ tốt hơn

-Em đang nói mong lung cái gì vậy ,hay em vẫn chưa tỉnh rượu đây

Cô nhìn anh khẽ cười nụ cười của cô giờ đây hoàn toàn khác mọi khi nó đang diễn tả trong câu nói mà cô đang ám chỉ

-Thôi anh đưa giúp em về công ty trước đã em có 1 số việc cần phải làm ,đừng ngồi ở đấy mà nhìn em như thế ,

Nghe cô nói như thế bật chợt giật mình ,anh cười cười với cô rồi cùng cô ra xe của mình để

**

Dừng trước công ty của cô ,anh quay đầu lại phía cô mà nói

-Em nên tìm hiểu rõ sự tình hơn như thế em sẽ tìm thấy hạnh phuc1 đừng vì 1 phút sai lầm mà đánh mất đó ,cho dù em quyết định như thế nào anh vẫn sẽ luôn ủng hộ em

-Cám ơn anh ,em biết nên làm gì ,,,,,,,,,đáp trả lời anh kèm theo nụ cười cô vội mở cửa bước đi thẳng vào phía bên trong tập đoàn

Vừa bật cửa phòng bước vào thì cô đã thấy mọi người đang đợi cô ở trong đấy ,ko cần nói lời nào cô đi thẳng về phía bàn làm việc to lớn của mình mà ngồi vào

-Cậu sao thế Jolin ,,,,,,,sandy thấy biểu hiện xen lẫn  vẻ mặt lạnh lùng của cô như thế thì có cảm giác khó chịu

-

-Mình ko sao ,chúng  ta cần họp rồi ,những người ko liên quan xin ra khỏi phòng cho

Câu nói của cô đầy vẻ lạnh băng ,làm cho mọi người đều nhìn về phía 3 thằng con trai đang ngồi đối diện vì biết cô đang noi ai

-Nếu như em hiểu lầm chuyện anh nói hôm qua thì anh xin lỗi ,có thể em coi như anh chưa từng nói ,,

-Tôi nói tôi cần họp những người ko liên quan xin ra ngoài

Cô lập lại thêm 1 lần nữa với giọng đầy cương quyết nhưng cũng rất nhẹ nhàng ,làm cho mọi người thêm phần ngạc nhiên lẫn  lo sợ

-Vy cậu hôm nay sao thế ,đã xảy ra chuyện gì

Minh Anh vội xen vào khi thấy lo sợ trước sự biểu hiện của cô

-Mình ko sao ,

-Vậy tối qua cậu đi đâu làm gì

-Mình ko cần phải giải thích trong lúc này ,nếu ko họp thì mình muốn im tịnh 1 chút ,mọi người ra ngoài đi

Nói rồi cô ngã người ra phía sau chiếc ghế quay ra phía sau để tránh đi cơn tức giận trong cô lúc này ,còn mọi người vẫn đang trong căn phòng đầy sự ngột ngạt của ko gian

Bỗng đt của sandy reo lên khúc nhạc báo với cô rằng có cuộc đang gọi tới ,vội cầm đt lên thì ko ai khác ngoài Nguyên người yêu của cô

-Có gì ko vậy anh ,,,,,,,,cô nhìn phía ngoài cửa vì họ chỉ cách nhau 1 cánh cửa phòng của cô

-Em hãy choàng mạng qua bên tin tức giải trí đi ,anh  vừa mới cập nhập được đấy ,,,,,Nguyên có vẻ lo lắng trong lời nói của mình làm cho cô cảm thấy có điều gì ko được tốt đẹp nên vội ngồi vào chiếc máy laptop đang được đặt ở bàn mà làm theo lời của Nguyên

Vừa nhập vào thì cô ko khỏi bàng hoàn vì những tin tức nóng hỏi vừa mới được cặp nhật cách đây ko lâu mà số lượng người đang coi thì ko phải là con số nhỏ

Nhìn biểu hiện của Sandy ,mọi người ko khỏi thắc mắc

-**-Cuộc tình của những người thượng lưu *

-Jolin ,,,,,,,,,,Sandy nhìn hắn xong rồi lại nhìn về phía của cô mà gọi tên cô

Cả bọn họ phải chết ngất khi nhìn những gì họ đăng trên đó

-Hôm qua em ở cùng Thế Lâm sao ,,,,,,hắn nhìn thấy ngay phần mở đầu của bài viếtmà ko kìm lòng hỏi cô

Cô vẫn im lặng ko nói như chưa nghe thấy gì

còn mọi người trong lúc này thì đang đọc những tình tiết trên mạng diện tử ,ko thấy cô động tĩnh gì cho nên Sandy ra hiệu cho Minh Anh qua bàn cô mà mở những tin tức đang nói về cô

Khi quay người cô lại đối diện với màn hình vi tính,Dùng bàn tay mình kéo thẳng dài xuống phần bên dưới trang tin tức ,bỗng nụ cười của cô nở trên môi đầy vẻ khinh bỉ lẫn đau khổ

Còn hắn trong lúc này ko khỏi ngạc nhiên khi những lời nói và hình ảnh của 4 người họ ko mấy tốt đẹp

-Nhị thiếu gia của Hàn Thị và cô TGĐ trẻ tài ba ,họ có quan hệ mật thiết như thế nào

Và bên dưới là tấm hình của Thế Lâm đang ẵm cô 1 cách nhẹ nhàng đưa vào trong căn nhà của mình ,dưới màn đêm

-Đại thiếu gia của Chu Gia và cô nữ minh tinh Mai Hương là mối quan hệ mật thiết như thế nào khi đứng trước mặt hôn phê của mình mà âu yếm

Và tấm hình của anh đang bị Mai Hương ôm chầm lấy khi ở trường

-Liệu mối quan hệ của đôi vợ chồng trẻ này se ra sau ,hay đó chỉ là 1 cuộc tình trong thương trường

Và kèm theo bên dưới là tấm hình giữa cô và hắn đang được diễn đạt sự rạn nứt

Cô nhẹ nhàng rập cái laptop của mình lại mà hướng về phía mọi người đang chú ý nhìn mình

-Vy cậu ko sao chứ ,,,,,,Minh Anh thấy biểu hiện của cô như thế thì có phần ngạc nhiên

-Cậu nghĩ mình có sao nào ,ko phải đó là sự thật sao ,,

-Em nói thế là sao ,em có biết rằng cả đêm hôm qua anh đã đi tìm suốt ko ,mà giờ lại nhận được câu nói này của em sao ,em làm anh quá thất vọng rồi đấy

Hắn tức giận đi tới chổ của cô mà chụp mạnh vai cô nói trong sự đau hổ

-Anh thất vọng ,haaaaa tôi có nghe lầm ko khi 2 từ ấy lại thoát ra từ con người của anh ,

-Ko phải em biết rõ những tấm hình của anh và cô ta sao những gì bọn họ nói điều là giả tạo ,nhưng còn em và Thế Lâm thì sao ,tại sao hắn ta lại ,,,

-Anh ta thì sao ,dù sao anh ta cũng ko giả dối với tôi ,dù sao anh ta vẫn còn tôi là 1 con người ,dù sao anh ta vẫn còn hơn 1 kẻ như anh

-Em ,,,,,

-Tôi nói ko đúng sao ,nếu như tôi ko tận mất chứng kiến cảnh 2 người thân mật chắc có lẽ tôi vẫn là 1 con ngốc trong con mắt của 2 người

-Em đang nói ai thân mật

-Anh cũng biết đóng kịch giỏi thật đấy ,chắc là do cô ta dạy anh đúng ko ,nhưng anh yên tâm kịch thì lúc nào nó cũng sẽ có phần kết thúc thôi ,kéo dài mãi thì cũng nhàm chán lắm

Lời nói qua lại giữa cô và hắn làm cho Sandy ,Minh Anh ,Quang và Tiến đều phải tỏ vẻ ngạc nhiên ,im lặng mà đứng nhìn

-Em cho anh là người như thế nào ,ko phải em là người hiểu rõ anh nhất sao

-Hiểu ,tôi chỉ hiểu anh cho tôi là 1 con ngốc 1 con khờ ,và là 1 con rối trong tay các người

-Em,,,,,

-Nếu ko còn gì thì xin anh và mọi người ra đây cho tôi ko muốn mình bị làm phiền

-Emmm,

-À còn 1 chuyện này anh nghe chắc chắn anh sẽ rất vui mừng đấy ,,người mà anh đã đến đây cầu xin tôi giúp đỡ ,,bà ta được thả ra rồi đấy ,mau đi mà tìm mẹ con họ tương phùn đi ko thì cô ta sẽ giận anh đấy

-Em đang nói vớ vẫn gì thế ,cô ta và anh ko có quan hệ gì cả

-Ko à ,haaaaa ,ko mà lại cùng nhau ôm ôm hôn hôn ,ngay tại chính căn phòng làm việc của bản thân mình

-Em ,,,ko ,,

-Ko ,phải sao ,sao anh ko nói nên lời ,mà nói như thế nào thì tốt nhất nhỉ ,

-Sự thật ko như em nghĩ

-Vậy anh cho tôi biết tôi nghĩ lúc gì trong cái cảnh ân ái đó chứ ,anh lầm rồi ,1 lần là đủ rồi

-Em nghe anh giải thích cái đã

-Giải  thích ,anh giải thích thế nào ,giải thích là do tôi nhìn nhầm hay là cô lỗi của cô ta

Anh như kẻ chết đứng tại chỗ khi nghe cô nói ,những hình ảnh mà anh và Mai Hương khi đó lại vô tình hiện về trong anh ,đúng giờ có giải thích thế nào thì cũng chỉ là con số 0 nhưng anh ko thể như thế mà đứng nhìn

-Anh thật tình lúc ấy ,,anh xin lỗi nhưng người anh yêu hiện tại là

-Thôi đủ rồi ,tôi ko muốn nhìn thấy khuôn mặt của ah ,những yêu cầu anh đã cầu xin tôi thì tôi đã thực hiện được rồi ,vậy hiện tại tôi chỉ cầu xin anh CÚT RA KHỎI ĐÂY DÙM TÔI

Những lời nói cuối cùng của cô quát thật lớn khi đối diện với anh ,làm cho ai nấy trong phòng đều giậy mình

-Được hiện tại anh biết em đang giận anh ,anh sẽ đi anh sẽ chờ cho tới khi nào em bỉnh tĩnh lại rồi chúng ta tiếp tục nói chuyện ,khi đó anh sẽ nói rõ hơn cho em hiểu

-Tôi và anh coi như chấm dứt từ đây ,ko ai nợ ai hiện giờ như thế sau này vẫn vậy ,

-Tại sao em có thể nói ra những lời đó chứ ,em ko thấy đau lòng khi nói ra hư thế sao

--Đau lòng ,haaaaaa ko phải tôi đã nó rất rõ với anh rồi sao ,chuyện thương trường và tình trường dù nó hoàn toàn ko giống nhau ,nhưng 1 khi tổn thương thì có thể 2 thứ đó sẽ được gọp chung ,,ko phải tôi đã từng nhấn mạnh với anh rồi sao ,và anh đã hứa gì với tôi nào

-Anh ........

-Anh về đi ,tôi ko muốn gặp lại anh nữa ,chuyện này tôi sẽ nói rõ cho ông tôi biết

-Anh ,,,,

-Thôi anh đưa anh ta về trước đi ,chứ để 2 người họ cải nhau thế này thì ko hay cho lắm

Sandy quyay qua nhìn Quang và Tiến nói

-Vậy tụi tui đưa cậu ta về trước có gì nói chuyện sau

Nói rồi Quang và Tiến lôi cậu ta đi ra khỏi phòng

-Ngày mai anh sẽ tới gặp em để chúng ta nói cho rõ

Trước khi rời khỏi hắn kịp để lại cho cô 1 lời nhắn

Hít nhẹ 1 luồn khí vào trong cơ thể để trấn an tinh thần của mình lúc này cô bật người đứng dậy bước qua bên chiếc ghế safa

-Cậu và cậu ta đã xảy ra chuyện gì vậy ,,,,,,,,,sandy nhỏ nhẹ hỏi cô khi chỉ còn lại 3 người họ

-Mình cảm thấy cuộc đời này chỉ toàn dành cho mình những tình cảm đau khổ mà thôi

-Cậu nói rõ hơn được ko ,khi nảy cậu nói những lời đó là sao ,,,,,,Minh Anh sốt ruột nhìn cô đầu vẻ thất vọng

-Nếu như bắt gặp cảnh người mình yêu lại đi ôm 1 cô gái khác mà hôn đấm đuối thì các cậu sẽ nghĩ sao

-Cậu nói sao ,là Huy sao ,,,,,,,,,Minh Anh

-Có phải là chuyện hiểu lầm gì ko ,,,,,,,sandy

-Nếu như gặp ở ngoài đường thì mình có thể nghĩ con mắt mình nhìn lầm nhưng lại là ngay trong phòng làm việc của anh ta thì mình có thể nhầm được sao

-Cậu trước mắt hãy bình tĩnh lại ,mọi chuyện để tìm rõ nguyên nhân trước khi vội quàng đi đến sai lầm

-Mình muốn được yên tĩnh ,

-Được vậy tụi mình ra ngoài có gì gọi đt cho mình ,mình tin cậu và Thế Lâm ko phải như những lời bọn họ đang đăng tải

-Cậu yên tâm mình và Thế Lâm chỉ ở mức tình cảm anh em mà thôi

-Vậy cậu nghĩ đi

Đứng dậy bước ra khỏi căn phòng 2 người bọn họ liền gọi đt hẹn gặp Huy và mọi người ở chỗ công ty của Huy

Lúc này trong căn phòng chỉ còn lại 1 mình cô ,lòng đau thất như có trăm ngàn mũi kim đâm vào làm tan nát cõi lòng của cô ,cô ước gì khi đó ko cần giữ chân anh lại thì có lẽ cô ko cần phải đau đớn như thế ,nếu như khi đó người rời bỏ nơi đây là cô thì có lẽ cuộc đời nó sẽ khác

Vội mở ngăn tủ bàn làm việc của mình ra ,cô với tay lấy chiếc hộp vuông vứt ra đặt trước mặt mà nhìn ,từ đâu trong khóe mắt cô những dòng lệ đau khổ lại cứ tuôn trài dài trên khuôn mặt xanh xao của cô

Bật nắp hộp ra tay cô sờ vào đồ trang sức bên trong chiếc hộp ,nắm chặt đưa lên không trung mà nhìn lấy ,vô tình bàn tay còn lại chạm nhẹ vào cái khóa ,và rồ cái mặt dây được bật ra ,nhìn vào hình ảnh của cô và người quá khứ cô lại đau lòng ko nguôi

-Có phải như anh thường nói em là 1 kẻ ngu ngốc ,bướng bỉnh ko ,

-Có phải những điều em làm điều ngốc ngếch cả phải ko ,

-Tại sao ,,tại sao chứ ,,tại sao lại phải cho hứng chịu thêm 1 lần đau như thế chứ ,,,,1 lần ko đủ hay sao ,,,,anh nói cho em biết đi ,,tại sao những hạnh phúc những sự bình yên bên anh khi xưa ko bao giờ suất hiện trong hiện tại vậy ,tại sao

Ôm cái dây vào trong lòng ngực cô lại trở về nổi đau của quá khứ ,những nỗi đau ko bao giờ làm cho cô có thể quên đi được

Đeo sợi dây trở về cái cổ của mình ,cô vội lao đi những dòng nước mắt để mà có thể đứng lên trong cuộc sống với mục đích ,phụ nữ đẹp ,thông minh và 1 trái tim chết là người phụ nữ bất bại

**

Bước vào trong căn phòng làm việc của ông mình ,cô ko 1 chút do dự mà tiến thẳng vào bên trong

-Cháu có việc muốn nói với ông ,,,,,,,,,cô đứng trước mặt ông mình vẫn với khuôn mặt bình tĩnh lạ thường

-Có phải chuyên xảy ra hôm nay ko ,chẳng lẽ cháu lại bị những lời nói đó mà đến gặp ông sao

Ông cô nhìn cô vừa thương yêu nhưng cũng vừa rất nghiêm nghị

-Ko phải chuyện đó ,cháu muốn ra nước ngoài công tác trong ngày mai

-Cháu đang làm gì cháu có biết ko

-Dạ cháu biết ,

-Vậy tại sao còn phải quyết định như thế

-Cháu sẽ ko thay đổi ý định của mình

-Vậy còn việc kết hôn thì sao

-Sẽ ko có chuyện đó ,

-Cháu sẽ ko hối hận những gì mình quyết định chứ

-Có thể có mà cũng có thể là ko ,cháu ko muốn mình phải đau khổ vì nó

-Được ta sẽ ko phản đối ý kiến của cháu ,nhưng còn về việc cháu định đi công tác thì ta nghĩ cháu hãy giải quyết mọi việc rồi hãy đi ,ta ko muốn nhìn thấy cháu sau này phải hối hận

-Vậy cháu sẽ dời  tuần sau ,nếu ko có gì cháu xin phép

Bước ra khỏi căn phòng trong sự thở dài của ông mình ,cô ko còn biết gì hơn là câu xin lỗi trong lòng mình đối với ông

**

-Anh nói cho tụi tui biết chuyện Jolin nói có phải là sự thật ko

Sandy đứng trước mặt của hắn mà tra khảo

-Cậu đừng nóng giận có gì từ từ hãy nói ,,,,,Minh Anh

-Cậu bảo mình ko nóng có được ko chứ ,đã khẳng định lời hứa của mình rồi vậy mà cuối cùng thì sao chứ cũng đến xin dùm cô ta ,vậy vừa lòng ròi chứ ,mà còn gì nữa ân ái với cô ta ngay trong căn phòng làm việc của mình xong rồi lại tới chỗ Jolin cầu xin buông tha cho mẹ cô ta ,cậu nhìn lại mình đi nếu như 1 ngày nào đó có người làm những điều ấy với cậu thì cậu có chịu nổi cú shock này ko chứ

Sandy tức giận  vừa cười khinh quát vào khuôn mặt hắn  như đang dội nước 

                                 Mất bao lâu để em đến bên anh (Phần cuối)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: