Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4



Lúc đại quân chiến thắng trở về, ở ngoại thành kinh đô, Mashiho cưỡi tuấn mã cao to, thấy được bên kia hoàng đế một thân hoàng bào vàng rực, xa xa nhìn đến, hoàng đế thân hình vẫn cao ngất như trước, chỉ là chợt già đi rất nhiều.

Cha, hoàng đế thật sự ra đón chúng ta kìa, chỉ là... cha không thấy được cảnh tượng này nữa rồi.

Hắn còn nhìn thấy Kim Junkyu, chỉ là nhị hoàng tử trước nay đều cười đến ôn nhu như nước, nay lại cúi thấp đầu không nhìn hắn.

Sau đó, hoàng đế cũng không nói gì, chỉ nghênh đón đoàn quân về triều, dọc đường đi hỏi chuyện về quân vụ, rồi lặng im từ đó.

Lúc tướng quân trẻ tuổi ôm mũ giáp của phụ thân quỳ trước cung điện, trên gương mặt của bậc đế vương cuối cùng cũng có chút gợn sóng, hoàng đế suy nghĩ một chút, hỏi, "Người đâu?"

"Đã đốt." Thanh âm của tướng quân bình thản, dừng một chút rồi nói thêm, "Phụ thân trước khi trút hơi thở cuối cùng đã nói, không thể sống trở lại kinh thành, vậy sẽ chết tại đây."

Hoàng đế nở nụ cười, "Vậy tro cốt thì sao?"

"Rải tại biên quan."

"Cũng là lệnh của hắn?"

"Phụ thân nói muốn trấn thủ biên quan..." Đôi mắt đen láy của vị tướng quân trẻ tuổi vẫn sáng long lanh, "Phụ thân sẽ không nuốt lời, nói được sẽ làm được."

Hoàng đế cố gắng ngồi thẳng lưng, mặc dù bản thân hắn cũng không biết mình lấy đâu ra sức lực để có thể ngồi vững cho đến giờ phút này. Người kia cứ như vậy mà đi, trong ký ức của hắn, hôm đoàn quân xuất chinh người kia cũng không hề quay đầu một lần nào, cuối cùng không lưu lại gì cho hắn, ngoại trừ một bóng lưng.

Người kia thật sự đã bỏ hắn lại một mình giữa hoàng cung to như thế, thực sự đem hắn bỏ lại một mình trên ngôi vị hoàng đế cao cao tại thượng.

Năm xưa hắn chọn bảo toàn gia tộc, từ bỏ giấc mộng giang hồ, hướng về cung đình nội chiến triền miên.

Đêm đó trong ngày thụ phong của tiểu Cao tướng quân, nhị hoàng tử không có xuất hiện. Lúc khuya phủ đệ của nhị hoàng tử cửa then cài đóng chặt, tân nhậm Mashiho tướng quân tức đến giơ kiếm, hận không thể đập nát cửa xông vào.

"Kim Junkyu, ta hỏi ngươi, ngươi nhất quyết không mở cửa có phải không?!"

Yoshi thấy trời cũng sắp mưa, liền nói với Kim Junkyu, "Chủ tử, Cao tướng quân vừa từ biên ải trở về, nghe nói là bị thương, giờ cũng đã hơn nữa đêm..."

Kim Junkyu dùng tay xoa xoa huyệt thái dương,suy nghĩ một chút rồi nói.

"Cho hắn vào phủ, cứ như vậy để người khác nhìn thấy cũng không hay, chỉ là đừng để hắn đến tìm ta, trừ khi hắn có gan đạp nát cửa phòng ta ra." Lúc nói ra câu ấy, trong ánh mắt ôn nhu thường thấy hiện chỉ còn một màu sắc lạnh lùng xa cách.

Yoshi do dự một chút, mở miệng, "Như vậy e là không ổn lắm đâu... chủ tử..."

"Yoshi, ngươi càng ngày càng không có quy củ." Kim Junkyu liếc nhìn Yoshi, cười lạnh, "Hay là ngươi muốn theo hắn ra biên giới?"

"Thuộc hạ đáng chết!" Yoshi biết Kyu đang nổi giận, chỉ là hắn không hiểu vì sao Cao tướng quân cuối cùng đã trở về, ấy thế mà ngài lại lãnh đạm như vậy, "Thuộc hạ sẽ thỉnh Cao tướng quân vào phủ." Yoshi dứt lời liền vội vã lui ra.

Kim Junkyu cũng không để ý đến Yoshi, chăm chú đọc sách của mình. Mãi đến lúc Yoshi giúp hắn đóng cửa rồi biến mất, hắn mới buông quyển sách trong tay, thở dài.

"Yoshi, ta không phải muốn tỏ ra máu lạnh vô tình... Thật sự, thứ mà Takata Mashiho muốn, ta ban không được, cũng không muốn cấp. Cả nhà họ Cao đều là như thế cả ư?" Hắn trừng mắt nhìn trời, đôi đồng tử nâu nhạt phản chiếu trăng lạnh đầu thu, "Ta không muốn trở thành một phụ hoàng thứ hai..."

***

Hôm sau trời còn tờ mờ sáng Kim Junkyu đã tỉnh, lúc Yoshi tiến đến hầu hạ, hắn liền hỏi, "Takata Mashiho đã về chưa?"

Yoshi đáp, "Ngài ấy quay về biên giới rồi."

"Lại đi?" Kim Junkyu có chút giật mình, sau đó lắc đầu, "Đồ ngốc... Đến đó thì có ích gì, ngươi tưởng có thể báo thù được cho cha sao?"

"Vì sao không thể?" Yoshi vô thức truy vấn.

Kim Junkyu cười, "Ngươi tưởng muốn đánh là quyết sao? Năm ngoái thuế thu không tốt lắm, hiện tại quốc khố tuy không đến nỗi rỗng, nhưng cũng không thể chịu được một lần chiến tranh, Mashiho muốn báo thù cho cha, chỉ sợ mười năm sau rồi hãy nghĩ đến."

"Thuế thu không nhiều? Năm trước không có thiên tai, mùa màng trúng lớn mà."

"A." Kim Junkyu cười lạnh, "Thuê thu mười phần, vào được quốc khố còn lại mấy phần? Từ lý đến đình, đình đến hương, hương đến huyện, huyện đến quận, quận đến châu, cuối cùng mới vào quốc khố, vậy sẽ còn lại được bao nhiêu?" Dứt lời lắc đầu nói, "Phụ hoàng chung quy vẫn là một quân vương nhân từ, chỉ là quân vương nhân từ chắc chắn sẽ chịu uất ức, sẽ bị cả đống kẻ gắp lửa bỏ tay người. Ngươi biết trên đời này ai muốn báo thù cho Cao tướng quân nhất không? Không phải Takata Mashiho, mà là phụ hoàng."

"Chỉ là phụ hoàng không phải quân nhân, mà là minh quân, thành ra người không thể."

Nói xong lại nhìn Yoshi một chút, cười nói, "Ngươi đừng suy nghĩ nhiều, mấy lời này ta nói ngươi nghe cho vui, đừng để trong lòng, lại càng không nên ra ngoài ba hoa."

"Thuộc hạ không dám... thuộc hạ thật lòng cho rằng, điện hạ trí tuệ phi phàm, tất trở thành minh quân thiên hạ, chủ nhân trị vì đất nước này."

"Minh quân thiên hạ?" Kim Junkyu lắc đầu bật cười, "Chuyện phiền phức như vậy mà ngươi nghĩ ta sẽ làm sao? Ngươi nghĩ rằng thiên hạ này nói muốn có là có sao? Cứ như vầy là tốt rồi... Takata Takezo cũng vậy, phụ hoàng cũng vậy, kinh diễm tuyệt tài, nhân trung long phượng, vì một chữ tình, vì một giang sơn mà biến thành như vậy, nhân sinh vốn muôn đời vẫn thế, tội tình gì chứ?"

Takata Mashiho ơi, thứ ngươi muốn quá nặng, cho dù có là ngươi, ta cũng không thể nào đáp ứng.

Sử sách kể rằng, Takata Takezo tướng quân, mười sáu tuổi đoạt chức trạng nguyên, sau lại chủ động xin ra trận giết giặc, lúc hai mươi tuổi một mình lĩnh binh xuất chinh đại thắng trở về. Sau khi Hoàng đế đăng cơ, Takata Takezo được phong tước, ba năm sau lần thứ hai lĩnh binh xuất chinh, từ đó về sau trăm trận trăm thắng, trở thành thiên hạ đệ nhất tướng quân, thống lĩnh binh mã trong thiên hạ, bảo vệ biên cương mười năm an bình. Hưởng thọ 39 tuổi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro