#1.2
Sau khi trải qua hàng loạt tình huống xấu hổ, Finn cảm thấy khá choáng ngợp. Rõ ràng là Mash đã tha thứ và đánh dấu Finn... Bất cứ khi nào anh nhắc đến chuyện xảy ra chiều hôm đó, chóp mũi Finn sẽ chợt đỏ bừng, cậu che mặt lại, hy vọng rằng anh sẽ không nhắc lại lần nữa. Cậu vẫn không biết phải nói thế nào với anh trai mình. Liệu Rayne có quay lại và cho Mash mấy đao không? Điều đáng mừng là Finn cảm thấy mình không còn phải dùng ma pháp để kìm nén cơn phát tình nữa, nhưng dường như cuộc làm tình với Mash lại khiến thể trạng của cậu cũng không khá hơn trước.
"Mash dùng nước hoa mùi cam ngọt à?" Mash đột nhiên bị hỏi câu hỏi này, Finn phía sau sững người.
"Không, cậu đến đây làm gì?"
"Nghe nói Mash học không giỏi lắm, chúng ta cùng học nhé!" Cô gái tóc vàng đang cầm một chồng sách cao hơn đầu người, vừa lẩm bẩm lịch học của học kỳ này, vừa đưa ánh mắt tình tứ về phía Mash. Finn ngửi thấy mùi pheromone Alpha thoang thoảng tỏa ra từ cơ thể cô. Có lẽ cô đã nhầm Mash với Omega?
"Finn, giúp tớ với!" Mash quay sang Finn cầu cứu. Giúp anh? Bài tập ở trường? Cậu đã cạn kiệt toàn bộ sức lực chỉ để kìm nén cơn phát tình, gần như không đủ sức nghe giảng nữa và bắt đầu ngủ gật...
"Cậu thật nhẫn tâm," Mash nói với vẻ mặt lạnh lùng.
Chắc chắn Mash vẫn còn đang rất giận!! Những việc cậu làm với anh thực sự không thể tha thứ. E rằng cũng chỉ là một câu nói lịch sự khi anh nói mọi chuyện không sao cả.
Màn thể hiện xuất sắc của Mash trong cuộc tranh cúp vô địch Duelo khiến một số người ghen tị nên rắc rối sớm nảy sinh. Một chàng trai với mái tóc xanh lơ chen vào cuộc trò chuyện giữa họ. Một pháp sư hai vạch cùng chiếc bông tai tinh cầu, Finn nhận ra đó là ai. Được sinh ra trong một gia tộc nổi tiếng về phép thuật trọng lực và theo đuổi tham vọng đạt được học sinh ưu tú nhất - Lance Crown.
Trước khi Mash kịp cất tiếng, Finn cảm thấy thế giới quay cuồng. Cậu cùng hai người nữa bị nhốt vào một không gian nhỏ tăm tối. Pheromone Alpha của Lance tựa như một búa tạ giáng thẳng vào Mash, tuy không có tác dụng với anh, nhưng dễ dàng khiến Finn bất tỉnh.
Khi lấy lại được ý thức, qua bức tường trong suốt bên trong lọ ma thuật, Finn nhìn thấy Mash ngã xuống đất dưới sức nặng của trọng lực. Sức mạnh của pháp sư hai ấn là hoàn toàn áp đảo. Finn không thể tưởng tượng được làm cách nào mà Mash có thể đánh bại Lance...
"Nếu tôi ném cái chai này xuống vách đá rồi phù phép trọng lực lên nó," Finn mở to đôi mắt đang nhắm nghiền vì sốc. Cậu và hai người khác sắp bị ném khỏi vách đá! Nếu cái lọ bị hỏng, thứ bên trong cũng sẽ bị trọng lực vặn vẹo xé nát. Nghĩ rằng mình sắp chết một cách đau đớn nhất, Finn sợ hãi nắm chặt tay. Lại có một cơn rung lắc dữ dội nữa, Finn chao đảo bên trong thân lọ.
Mình sắp chết à? Cuộc đời đến vậy là kết thúc phải không?
Thế là hết, Chúa giáng thế đến đón tôi về với ngài... Cơ mà sao hai người còn lại ở bên cạnh lại reo hò? Cảnh tượng ở cực lạc đẹp đến mức nào mà có thể khiến họ hạnh phúc đến vậy?
Finn mở mắt và thấy mình đang đứng trên nền đất cứng, bên cạnh là Mash phủ đầy bụi. Lance có vẻ khá thất vọng...
Chuyện gì đang xảy ra vậy?! Tôi còn sống sao?
"Nếu không có chuyện gì xảy ra thì chúng ta quay về đi!"
Hai người còn lại liên tục cảm ơn Mash.
"Trở về nghỉ ngơi thật tốt nhé, lần sau chúng ta sẽ cùng nhau học!" Lemon vẫy tay chào Mash, và anh gật đầu. Nhìn thấy vẻ mặt bối rối của Finn, Mash trực tiếp kéo cậu về ký túc xá của họ. Mash vào bếp tìm bánh su kem để bổ sung lượng calo tiêu hao trong trận chiến. Ngã phịch xuống tấm thảm len dày trong phòng khách, Finn cuộn tròn thành quả bóng và thút thít.
"Cậu sao thế?"
"Tớ xin lỗi Mash, tớ xin lỗi, " Finn vừa khóc vừa xin lỗi, nghẹn ngào đến mức ho liên tục.
"Tại sao cậu lại xin lỗi?"
"Tớ tưởng... tớ sắp chết... Tớ xin lỗi..."
"Cậu sẽ không sao hết, miễn là tớ còn ở đây," Mash cảm thấy căn phòng tràn ngập mùi tin tức tố hương cam ngọt ngào. Anh đỡ Finn đứng dậy nhưng dùng hơi nhiều sức nên suýt nữa nhấc bổng cậu. Nhìn thấy đôi mắt màu hổ phách của đối phương phủ đầy tầng sương, nước mắt hệt như những viên ngọc trai vỡ, Mash dịu dàng nâng tay lau nước mắt trên gương mặt Finn.
Mash không thể kháng cự lại cảm giác muốn hôn Finn, cắn lấy môi cậu cho đến khi chúng đỏ tấy sưng lên nhưng khi nhận ra rằng mình đã đi quá xa, Mash vội vã buông tay. Finn vừa được hôn đến nỗi choáng váng đẩy Mash ngã xuống đất. Cậu một tay chống trên sàn một tay đặt trên bờ ngực rắn chắc của anh. Finn cố gắng cởi cúc áo của Mash, nhưng tay chân lại lóng ngóng làm chẳng nên hồn, nên dần đổi mục tiêu sang chiếc thắt lưng trên quần anh.
Theo tầm nhìn của Mash, hình ảnh trước mắt thật sự như tiên cảnh. Chiếc áo choàng của Finn trượt khỏi bờ vai hờ hững. Nút thắt cà vạt lộn xộn. Áo sơ mi ướt đẫm vài chỗ bởi lệ vương.
Tay của đối phương vẫn còn đang vuốt ve ngực anh, khiến lòng Mash cảm thấy chộn rộn chẳng yên. Nhìn cảnh Finn lúng túng cởi thắt lưng của mình trong mùi pheromone cam ngọt ngào, anh cảm thấy máu như đang dần tụ lại ở vùng bụng dưới. Và rồi khuôn miệng nhỏ xinh ấm nóng bao trọn lấy anh, cảm giác thật lạ, nhưng cũng không tệ. Mash cương lên.
Mash, trong một giây phút lý trí còn sót lại cuối cùng, muốn giơ tay đẩy cậu ra xa, lòng bàn tay xoa mái tóc bồng bềnh của Finn, nhưng cậu lại cảm thấy đối phương đang ấn đầu mình xuống, cự vật trong miệng lại càng đi sâu vào cổ họng. Finn dường như bị nghẹn, vùng ra rồi bắt đầu ho. Nước mắt rơi xuống thảm.
"Lại là thời kỳ phát tình sao? Một tháng cậu phát tình bao nhiêu lần thế?"
"Tớ... không biết... Mash... Làm ơn..."
"...Được rồi."
Mash đứng dậy và bế Finn lên đặt lên chiếc ghế dài trong ký túc xá, tiết ra pheromone Alpha của mình để xem liệu nó có thể làm dịu cơn động dục của cậu hay không nhưng dường như lại phản tác dụng. Finn lập tức ôm chặt lấy anh, mặt đỏ bừng như đào chín, há miệng thở hổn hển.
Mash thực sự không thể hiểu thấu được cấu tạo thắt lưng của Finn, nên, một cách thô bạo, anh giật phăng nó ra rồi cố gắng lấp đầy người kia, Finn lập tức cứng đờ. Khi Mash thâm nhập, cậu vô thức rên rỉ nỉ non. Khoang sinh dục vừa mới quan hệ cách đây vài ngày còn hơi đỏ và sưng tấy, lớp niêm mạc non nớt, mỏng manh giờ lại tiếp tục bị xâm lấn.
"Đau... Mash... đau quá... đừng... nhẹ lại..."
Mash bắt đầu di chuyển chậm rãi. Âm đạo nhạy cảm và dễ bị tổn thương trong cơ thể cậu, cảm giác xấu hổ và đau đớn dần dần được khoái cảm che lấp. Nhưng Finn không ngờ rằng họ đã làm tình với nhau suốt hai tiếng đồng hồ. Mỗi lần hét lên bảo Mash dừng lại, Finn cảm thấy như cá mắc lưới và cầu xin anh nhiều hơn nữa. Bản thân Mash cũng cảm thấy bối rối trước những hành động kia nên anh chỉ đơn giản coi những lời của Finn kiểu như "Tớ không muốn nữa" và "Dừng lại đi mà" là mong muốn anh tăng tốc và thúc mạnh hơn nữa.
Tóm lại, vì chuyện này mà Finn chẳng thể rời khỏi giường. Khi nhận bánh su kem từ Mash, cậu tức giận cắn một miếng thật lớn. Rốt cuộc cũng chỉ có thể trút giận vào mấy cái bánh.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro