CHAP 11
Ngày tiếp theo, là ngày tập đoàn Im thị bận nhất.
Sau khi Yoona kết hôn, ông nội của Yoona liền về hưu, giao lại tất cả quyền lợi trong tay cho Yoona, Yoona mỗi ngày đi sớm về trễ, loay hoay vỡ đầu sứt trán.
Trước kia nếu bận rộn, Yoona liền trực tiếp ở lại công ty.
Nhưng hiện tại không giống nhau, Yoona đã kết hôn, trong nhà còn có một người đang chờ Yoona trở lại, cho nên vô luận mỗi ngày có muộn thế nào, Yoona cũng đều về nhà.
Những thứ khác không nói, chỉ là khi về nhà, có một người giữ lại một ngọn đèn cho Yoona, không giống với khi đối mặt với căn phòng đen ngòm trước kia, Yoona lại cảm thấy rất ấm áp.
Nhưng qua mấy ngày liền có chút bất mãn rồi, Yoona bận việc công ty, không có thời gian làm việc nhà, cô cũng không có một chút ý tứ muốn làm, căn phòng trở nên vừa bẩn vừa loạn, trong nhà tắm chất đống rất nhiều quần áo Yoona thay ra.
Yoona trở về từ công ty đã đủ mệt mỏi, mà Seohyun, liền vùi trên sô pha, xem TV, cầm trong tay một túi khoai lang sấy khô ăn rất ngon lành, khắp nơi trên mặt đất đều phủ kín mảnh vỡ của khoai lang.
Cô lười, cho nên chuyện nhà cũng bị Yoona ôm đến thân, Yoona chỉ là thử cưng chiều cô, nhưng cô lại coi đây như chuyện đương nhiên, hiện tại Yoona không có thời gian rảnh, cô lại không có một chút ý tứ muốn giúp đỡ.
Mâu thuẫn cứ như vậy đi lên.
Nhịn một ngày, nhịn không được ngày thứ hai.
Yoona thích sạch sẽ, không thể ở trong căn phòng như vậy, Yoona nói với cô mấy câu, cô cũng không có tâm tình nghe, ồ một tiếng, "Ngày mai tôi tìm người tới quét dọn."
Yoona đột nhiên có chút tức giận, lạnh lùng nhìn cô, cô gái này, ỷ vào Yoona cưng chiều, bộ dạng nửa sống nửa chết hiện tại này cho ai nhìn?
Yoona lập tức vào nhà tắm cầm khăn tới bắt đầu lau chùi, lau lau, lại cảm thấy tức giận, hung hăng ném khăn qua một bên, có chút tức giận giật cà vạt xuống quăng lên ghế sa lon, xoay người tiến vào nhà tắm.
Cơn tức của Yoona rất lớn, cần tắm một chút để từ từ buông lỏng tâm tình.
Gần đây có một sản phẩm mới tung ra thị trường, vì việc này, Yoona đã hơn một tuần ngủ không ngon giấc rồi, lúc này nằm trong bồn tắm, rất nhanh liền ngủ thiếp đi mất.
Seohyun đợi lâu như vậy cũng không thấy Yoona ra ngoài, nhẹ nhàng đẩy cửa phòng tắm ra, trong phòng tắm mông lung, Yoona nhắm chặt hai mắt, chân mày hơi nhíu, như có chuyện phiền lòng.
Cô có chút luống cuống đứng ở cửa, Yoona nhất định quá mệt mỏi, cho nên Yoona mới bực mình như vậy, Yoona trông hơi gầy, cô muốn giúp Yoona một chút, vì vậy cô cầm khăn mặt tới lau tắm thân thể cho Yoona.
Thời điểm cô tiến vào, Yoona cũng đã tỉnh, nhưng Yoona không muốn mở mắt, Yoona muốn biết cô rốt cuộc có chút cảm giác đau lòng nào đối với mình hay không.
Seohyun tỉ mỉ lau trước ngực, sau lưng, lại lau sát bắp đùi, cẩn thận tránh chỗ đó ra. Lau lau, đột nhiên phát hiện phân thân của Yoona thức tỉnh, từ trong đám lông dựng lên.
Cô a một tiếng, lại nghe được thanh âm khàn khàn của Yoona thổi qua từ đầu cô, "Đừng bỏ sót chỗ này." Yoona cầm lấy tay cô đi tới nơi đó của Yoona, sau đó nhân lúc cô còn chưa phản ứng kịp kéo cô vào trong nước.
"A. . . . . ." Cô hét lên một tiếng, thiếu chút nữa bị sặc nước, "Này, tôi mới vừa tắm xong."
"Mấy ngày gần đây không lưu ý đến cô." Hành động của cô không có gì to tát, nhưng lại làm Yoona cảm động, những chuyện nhỏ nhặt kia Yoona cũng không muốn so đo cùng cô.
Yoona rên lên một tiếng, dùng môi mình phủ lên môi cô, Seohyun khẽ vùng vẫy, rất nhanh liền bị lạc đường trong nụ hôn của Yoona, Yoona nhất quyết không buông tha, hôn cô thật lâu, cơ hồ hôn đến mức cô không thở nổi, mới từ từ buông ra cô, sau đó Yoona hếch mày lên, "Seohyun, cô đã không còn nhỏ nữa."
Cô khẽ nhếch môi, trong mắt mang theo vài phần mông lung, nghe được Yoona nói như vậy, ừ một tiếng.
"Cho nên, cô phải chăm sóc mình thật tốt, tôi cũng không hi vọng điều gì ở cô, có thể không cho tôi thêm phiền phức không? Tôi thật sự vô cùng mệt mỏi." Yoona cúi đầu thở dài một cái, lại hôn lên tai cô.
Seohyun từ nhỏ đều được xu nịnh thành quen, những lời này đối với cô mà nói có chút khó chịu.
Mấy ngày gần đây, tâm tình của cô cũng xuống thấp, bởi vì có một học sinh nhảy lầu ở tiết học của cô, chuyện huyên náo rất lớn, cô không chỉ bị hiệu trưởng phê bình, còn phải đối mặt với chỉ trích của gia đình học sinh đó.
Những thứ đó còn chưa đủ, những ngày qua luôn luôn có người chỉ chỉ chỏ chỏ sau lưng cô, cô sống trong hoảng hốt, cũng không biết làm sao sống tiếp, cô thậm chí ngay cả trường học cũng không muốn đến, muốn tìm một chỗ từ từ trốn tránh.
Đối với học sinh gặp chuyển không may, cô cũng rất đau lòng, nhưng cô thật sự không biết làm sao bây giờ, bình thường học sinh này quan hệ rất tốt với cô, cũng thường xuyên nói đùa với nhau, một lần thấy Yoona không tập trung trong tiết học, cô chỉ tùy ý nói mấy câu, cô thật không biết chuyện sẽ diễn biến thành như vậy.
Trong lòng cô thật hối hận, thật khổ não, chuyện này hành hạ cô đến cơ hồ điên mất.
Ở trường học cô bị áp lực trầm trọng như vậy, nhà là nơi duy nhất cô có thể dựa vào, cô rất muốn nói chuyện này với Yoona, tâm sự với Yoona, nhưng mỗi ngày Yoona mệt mỏi như vậy, lại muộn như thế mới trở về, cô biết Yoona cũng nỗ lực rất nhiều vì cái nhà này, cho nên cô cũng không muốn tăng thêm áp lực, tăng thêm phiền não cho Yoona. . . . . .
Chẳng qua là nghe được Yoona nói như vậy, đột nhiên cô liền tức giận, đẩy Yoona ra, "Tôi làm gì tăng thêm phiền phức cho chị? Tôi làm gì? Tôi cũng mệt chết đi được, bằng không chúng ta tách ra một thời gian?"
Yoona lạnh lùng nhìn cô, không hiểu vì sao cô phát hỏa như vậy, nhưng đáy mắt có chút thất vọng, Yoona nhàn nhạt nhìn cô, cũng không nói chuyện, lành lạnh như vậy lại khiến cô có chút sợ.
Seohyun ra đến bên ngoài bắt đầu sửa sang lại trang phục, cô nghĩ, có lẽ cô nên tìm một chỗ trốn tránh một chút.
Lúc Yoona đi ra, thấy cô đã sắp xếp hành lý được một nửa, thấy cô một chút cũng không có thái độ nhận sai, còn muốn tách ra, tim của Yoona đột nhiên có chút đau, người mình cưng chiều đáp lại mình như vậy sao?
"Không cần cô rời đi, tôi rời đi là được." Yoona nói xong liền một mình ra cửa.
Lúc Yoona đi ra ngoài, nước mắt Seohyun rơi xuống không ngừng, trong lòng cũng có chút tự trách miệng của mình không biết lựa lời, rồi lại ghét bỏ bộ dáng lạnh lùng kia của Yoona. Vì sao Yoona không thể thương yêu cô nhiều một chút? Thấy cô khác thường như vậy, không cần hỏi cô một chút sao? Nói với cô một chút lời hữu ích? Như vậy hai người cũng có thể sống yên ổn với nhau rồi.
Cô khóc cả tối hôm đó, áp lực lớn như vậy, mới vừa rồi lại cãi vã, những chuyện buồn bực trong lòng lập tức liền bạo phát ra, cô khóc đến thật đau lòng, khóc thật lâu, khóc đến mệt rồi, mới mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.
Bởi vì không đóng cửa sổ, cũng không đắp chăn, cho nên hôm sau khi tỉnh lại, Seohyun bị cảm, mũi nghẹt chặt, cổ họng sưng lên khó chịu, đầu cũng đau vô cùng.
Thân thể của cô rất mệt mỏi, không muốn ra khỏi cửa, cũng không muốn đi làm, tắt điện thoại nằm trên giường, cô trợn to hai mắt, ngơ ngác nhìn trần nhà, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Từ nhỏ đến lớn cô đều chưa chịu qua sự suy sụp nào, mặc dù cha mẹ không thể thường xuyên ở bên cạnh cô, nhưng cô là đóa hoa trong nhà kính, được rất nhiều che chở, người nào dám để cô chịu tức giận? Đoạn đường này thật sự trải qua quá thuận lợi.
Cô nghĩ tới học sinh nhảy lầu kia, lại nghĩ tới sự nhục mạ của gia đình đó với cô, còn có sự trách cứ của Yoona. . . . . .
Nước mắt Seohyun lại rơi xuống, đột nhiên có chút hối hận, hiện tại Yoona cũng đi rồi, trong cả căn phòng chỉ còn lại có cô một mình, cô đơn, tư vị như vậy thật không dễ chịu.
Lần trước Yoona còn nói, sau này sẽ giúp cô trải qua từng lần sinh nhật, còn nói về sau đều muốn ở bên cạnh cô, nhưng trong nháy mắt, Yoona lại rời đi. . . . . .
Yoona không thích cô sao?
Seohyun lại nghĩ, nếu như ngày đó, cô khai thông được tâm tình của học sinh kia một chút, hiểu rõ tâm tình của Yoona một chút . . . . . . Nếu như ngày đó có thể xem chừng học sinh kia, có phải cũng sẽ không xảy ra bi kịch kia hay không?
Nếu như cô không phát hỏa với Yoona mà ẩn nhẫn một chút, ngoan ngoãn nghe lời, hiện tại hai người có phải còn đang ôm nhau cùng ngủ hay không? Cô cũng sẽ không chỉ có một mình giống lúc này . . . . . .
Gần đây thần kinh có chút suy nhược rồi, từng suy nghĩ ngổn ngang lộn xộn hiện lên trong đầu cô, đầu cô đau, nước mắt không ngừng rơi xuống, trái tim rối rắm quặn đau.
Chuyện gì Seohyun cũng không muốn để ý, nơi nào cũng đều không muốn đi, cứ như vậy mê mẩn nằm trong chăn ngủ một ngày, cho đến gần tối, toát được một thân mồ hôi mới cảm thấy khá hơn một chút, cô bất động như cũ, lại như vậy ngủ cả đêm.
Cô nghĩ cô thật đói bụng, cần lấy cho mình chút gì để ăn.
Trong tủ lạnh còn một chút thức ăn sống, nhưng cô sẽ không xuống bếp, ngay cả nấu tô mì đơn giản nhất cũng không, tìm tìm, thật may là còn nửa chiếc bánh ngọt, nửa bình sữa tươi.
Bị bệnh một ngày cũng đói bụng một ngày, cô vô cùng cần thức ăn lót dạ. Cô mở TV ra, cô vừa ăn từng miếng từng miếng một, vừa xem tin tức giải trí, đột nhiên trong ti vi xuất hiện một hình ảnh rất tình cảm, người thoạt nhìn rất quen thuộc, mặc dù không phải rất rõ ràng, nhưng cô có thể khẳng định, người đó là Yoona!
Trên người Yoona còn mặc chiếc áo sơ mi trắng lúc rời khỏi nhà, Yoona ôm một người phụ nữ nóng bỏng, động tác thân mật.
Cô ngây ngốc, đột nhiên cảm thấy uất ức, cô ngã bệnh nằm ở nhà, thế nhưng Yoona lại ở bên ngoài vui chơi.
Cô ta là ai? Bọn họ đang làm gì?
Đột nhiên hình ảnh chuyển một cái, là ảnh chụp thân mật của Yoona cùng những người phụ nữ khác! Người phụ nữ này cô cũng biết, là người mẫu Hàn Quốc
Cô đột nhiên tỉnh ngộ, trong Im thị có rất nhiều mỹ nữ. . . . . .
Lúc này tin tức nói, Yoona đang trải qua tiểu thuyết tình yêu, những bí mật này của Yoona hiện tại bị người moi ra, không biết là muốn tuyên truyền thay sản phẩm mới, hay là đang châm biếm tác phong của hắn?
Cô nghĩ, Yoona thật rất ưu tú, khuôn mặt đẹp như vậy, vóc người hoàn mỹ như vậy, thân phận cao quý như vậy. . . . . . Mỹ nữ xinh đẹp hơn cô vây quanh chỗ nào cũng có, có thể một ngày nào đó, cô sẽ bị Yoona vứt bỏ hay không?
Tâm tình cô vốn đã xuống thấp, lúc này càng dễ dàng suy nghĩ lung tung hơn.
Cô càng nghĩ càng thương tâm, lần trước thời điểm sinh nhật Yoona đã có người bạn trêu chọc qua, nhưng cô lại một chút cũng không lưu tâm, nghĩ tới đây, nước mắt càng rơi mãnh liệt hơn, bánh ngọt cũng dùng sức nhét vào trong miệng, tựa hồ muốn dùng thức ăn tới tê dại mình.
Lúc Yoona trở lại, liền nhìn thấy một hiện tượng như vậy.
Seohyun vẻ mặt mờ mịt ngồi trên ghế sa lon, bên cạnh cô có rất nhiều vỏ đồ ăn, sắc mặt của cô thật không đẹp mắt, cặp mắt sưng đỏ, như còn có dấu vết đã khóc.
Yoona không nhìn đống đồ ngổn ngang bên cạnh cô, đi tới trước mặt cô sờ sờ đầu của cô, có hơi nóng, không khỏi khẩn trương nói: "Cô làm sao vậy, ngã bệnh?"
Seohyun dùng sức đẩy tay của Yoona ra, lạnh nhạt nói: "Không cần chị lo, chị tránh ra."
Yoona không khỏi nhíu mày, có chút cường thế nói: "Tôi đưa cô đi bệnh viện."
Seohyun ôm hai đầu gối, cằm đặt trên đầu gối, nhàn nhạt ngẩng đầu lên, gằn từng chữ một: "Yoona, tôi nghĩ chúng ta vẫn là ly hôn thôi."
"Cái gì?" Yoona làm như nghe không hiểu, hỏi lại.
"Tôi chọc giận chị, lại chỉ làm cho chị thêm phiền phức. Kỳ thực tôi cũng không có ưu điểm gì, so ra kém với những người phụ nữ xinh đẹp bên ngoài kia, vóc người cũng không đẹp như họ. . . . . . Trong mắt của tôi không chứa được một hạt cát, tôi không muốn chia sẻ chồng với người khác, trước hôn nhân vô luận chị có bao nhiêu phóng đãng cũng đã qua, nhưng chị đã kết hôn rồi, tôi mới không cần một đoạn hôn nhân không chung thủy."
"Seo Joo Hyun!" Ba chữ này, Yoona cắn răng nói ra, sắc mặt của Yoona hết sức khó coi.
Đồng nghiệp của Seohyun qua nhiều người tìm được Yoona, nói những chuyện gần đây của Seohyun cho Yoona biết, còn nói hôm qua cô không đi làm, có chút bận tâm.
Lúc ấy Yoona đang đi công tác, gọi điện thoại cho cô lại không gọi được, trong lòng liền nghĩ tới hôm đó có phải phát giận với cô hơi quá rồi không? Vì vậy Yoona liền vô cùng lo lắng chạy về, nhưng ngược lại, Yoona mới vừa trở về cô lại nói muốn ly hôn với Yoona, còn nói Yoona không chung thủy với hôn nhân?
Seohyun nói xong, liền trở về phòng kéo hành lý đã chuẩn bị, cũng không để ý hình tượng lúc này của mình, nói: "Tôi không nán lại nơi này nổi nữa, tôi nghĩ tới một ngày có người phụ nữ khác ngủ trên giường của tôi, tôi sẽ cảm thấy rất ghê tởm."
Yoona cho rằng mình đã buông xuống tôn nghiêm trở lại cầu hòa, cô nói như vậy lại làm cho Yoona lập tức lạnh tâm, Yoona thật sự không muốn ầm ĩ cùng cô, nhàn nhạt mở cửa, "Seohyun, cô đi rồi cũng không cần hối hận."
"Tôi sẽ không." Cô hừ một tiếng, vẻ mặt kiên cường mà thẳng bước đi ra ngoài, ở một nơi Yoona không nhìn thấy nước mắt lại tiếp tục rơi.
Yoona nhìn bóng lưng cô rời đi, lại cảm thấy có chút không yên lòng, muốn đuổi theo, lại cảm thấy mất mặt, Yoona nghĩ cô lớn như vậy rồi, có thể tự chăm sóc tốt bản thân mình, tâm tình cô không tốt, để cho cô yên tĩnh một chút, hiện tại hai người đều quá kích động, nói nhiều dễ dàng tổn thương lẫn nhau.
Yoona có chút chán chường nằm trên ghế sa lon, bọn họ mới kết hôn bao lâu? Ba tháng? Trong khoảng thời gian này, Yoona đều cố gắng duy trì đoạn hôn nhân này, thay đổi mình, đều cưng chiều cô, phóng túng cô, nhưng kết quả là gì, đổi lấy một câu muốn ly hôn của cô.
Con người này!
Yoona có chút nhức đầu xoa xoa đầu của mình, gần đây thật sự quá mệt mỏi, mệt mỏi đến phát bực, mệt mỏi ngay cả nói cũng không muốn nói, hiện tại Yoona càng thêm mệt mỏi không muốn giải thích bất cứ chuyện gì với cô.
Yoona nằm trên ghế sa lon, mới híp mắt một lát, điện thoại của Yuri liền gọi tới: "Im Yoona, cậu thật quá đáng! Em họ tôi mới kết hôn cùng cậu bao lâu? Cậu đi khắp nơi trêu đùa với những cô gái khác. Trước hôn nhân có mấy người phụ nữ cũng coi như bình thường, nhưng sau khi kết hôn cậu vẫn có người khác ở bên ngoài?"
"Có người khác ở bên ngoài, tôi đây mấy ngày nay bận bịu muốn chết, nào có thời gian có người khác ở bên ngoài?" Yoona có chút tức giận nói.
"Trên TV đều đưa tin, xem tin tức tình cảm của cậu còn rất nhiều!"
"Đưa tin?"
"Đừng giả bộ cho tôi, cậu cùng cô gái đó là như thế nào? Cô ta đuổi theo cậu một năm, cũng không thấy cậu động tâm, nhưng sau khi kết hôn làm sao cậu có thể làm loạn như vậy?"
"Yoon Eun Hye?" Đầu óc của Yoona lập tức chuyển động, trên mặt đột nhiên mang theo mấy phần tức giận, "Ngày đó cô ta đụng vào tôi, tôi đỡ cô ta, tôi nghĩ tôi đại khái bị thiết kế rồi."
"Tốt nhất là như vậy, nếu không tôi không tha cho cậu."
Bất cứ người mẫu nào dính vào Yoona đều nổi tiếng rất nhanh, ban đầu, Yoon Eun Hye theo đuổi Yoona vì tiền của Yoona, danh tiếng của Yoona, tâm tư của người phụ nữ kia bất chính, Yoona vẫn không muốn tiếp xúc nhiều với cô ta, chính là là mấy ngày trước đụng phải cô ta ở câu lạc bộ đêm, cô ta đột nhiên đâm vào Yoona, chính mình không thấy rõ ràng liền đỡ cô ta.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro