1.
(Cảnh báo: Có chửi bậy, vài từ hơi thô. Cân nhắc trước khi đọc.
Rất khuyến khích để lại bình luận 🥰)
.
Lee Haechan luôn tin rằng mình là một alpha.
Nhìn là biết. Cậu đẹp trai, giỏi thể thao, là thành viên của đội bóng đá. Cậu khá thông minh và luôn đứng trong top 3 của lớp. Thân hình cân đối, chiều cao trên mức trung bình (1cm) với đôi chân dài miên man.
Haechan tự mô tả mình là '100 điểm'.
Cả cha và mẹ của cậu đều là alpha. Anh trai cậu cũng là một alpha. Vì vậy, chẳng phải rõ ràng cậu sẽ là một alpha ư?
Giới tính phụ sẽ được thể hiện trong kỳ phân hóa năm 18 tuổi. Và Haechan sắp đến sinh nhật lần thứ 18.
Thực tế với trình độ khoa học ngày nay, có những bài kiểm tra chẩn đoán khả năng phân hóa thành giới tính nào trước ngày sinh nhật. Chỉ là Haechan, người quá tự tin rằng mình sẽ trở thành alpha để làm kiểm tra.
Dễ thấy là cậu thích thể hiện, cậu thường nói rằng mình là một alpha trước mặt người thân và bạn bè.
Như cậu làm bây giờ. Lại khoe vì sắp đến sinh nhật cậu rồi.
"Muốn cược không? Người thua phải làm theo yêu cầu của người thắng." Huang Renjun gợi ý, thực ra nó đã quá chán khi phải nghe Haechan lải nhải rằng mình sẽ là một alpha.
Mặc dù Haechan chưa làm kiểm tra. Nếu nói một cách phóng đại, có khi Renjun đã bị điếc từ lâu vì phải liên tục nghe thằng bạn khoe mẽ về điều này.
Thôi nào. Phân hóa thành một alpha để làm gì nếu cuối cùng bạn sẽ trở thành một kẻ trịch thượng thích nắm quyền kiểm soát mọi thứ?
Nhưng biết làm sao đây, Haechan còn chưa phải là alpha đã cư xử như vậy rồi, Renjun cảm thấy lo lắng cho bạn đời tương lai của Haechan.
Nhân tiện, đám bạn luôn nghĩ rằng Huang Renjun là một omega, nhưng kết quả lại là một beta.
Không thể trách được, Renjun có một cơ thể nhỏ nhắn và khuôn mặt xinh xắn. Chỉ là tính cách của nó lại không như vẻ bề ngoài. Renjun nhận thức được bản thân nên nó đã làm kiểm tra sớm và ra kết quả là beta.
"Ok luôn." Haechan nói với một nụ cười tự mãn.
"Mày là một omega." Renjun nói.
Haechan giễu cợt. "Mày đã phạm sai lầm lớn Reonjeonie."
"Không. Tao chắc chắn rằng mày là một omega. Bắt đầu từ tối nay trước khi đi ngủ, tao sẽ cầu chúa rằng mày sẽ trở thành một omega, và mày sẽ phải ngừng huyên thuyên về việc mình là một alpha." Renjun đáp, đút một miếng kimbap vào miệng.
"Tao không cấm mày cầu nguyện, nhưng vô dụng thôi." Haechan xen vào, rồi vẫy tay. "Đừng buồn nha Reonjeon. Vì mày sẽ thua."
"Nếu tao thắng, tao muốn mày mua cho tao một bộ dụng cụ vẽ tranh hoàn chỉnh. Cái đắt nhất." Renjun phớt lờ ý khiêu khích của Haechan, nó chắc chắn biết cách tống tiền mấy đứa bạn tài phiệt của mình.
Haechan khẽ cười khúc khích, "Nếu tao thắng, tao muốn mày hẹn hò với Yukhei."
"Cái quỷ gì." Renjun rủa thầm, Wong Yukhei là một tên du côn nổi tiếng ở trường vì có tình cảm với nó.
Đối với nó, khuôn mặt của Yukhei thực sự đáng sợ. Hành động của hắn ta cũng đáng sợ không kém, hắn thích đi dạo xung quanh, theo nhóm với nhiều người. Bộ hắn ta là tổng thống nên cần nhiều người hộ tống chắc?
"Tao thà lặn xuống hồ sau trường bắt nòng nọc còn hơn phải hẹn hò với hắn."
"Chỉ cần chuẩn bị sẵn sàng." Haechan lại cười khẩy. "Tao về lớp trước đây."
Renjun ra dấu xùy xùy đuổi người. "Cút đi."
Haechan định bước vào lớp, nhưng đúng lúc đó có người từ bên trong đi ra. Người kia đập vào người cậu mạnh đến nỗi Haechan nảy lên và ngã mạnh xuống sàn.
"Á!" Haechan giật mình la lên.
"Ối xin lỗi."
Thật không may. Giọng nói quen thuộc này.
Là đối thủ của cậu. Mark Lee. Đối thủ về mọi mặt.
Ít nhất Haechan nghĩ vậy.
Mark Lee khá đẹp trai, người Canada gốc Hàn, nhưng theo Haechan thì (tất nhiên) Mark không đẹp trai bằng cậu. Mark Lee giỏi thể thao, là thành viên của đội bóng rổ, nhưng Haechan vẫn tin rằng cậu giỏi thể thao hơn hắn.
Mark Lee cũng thông minh, và vâng, đây chính là khía cạnh khiến cho cả hai luôn cạnh tranh với nhau. Haechan và Mark luôn tranh giành vị trí số 1. Đôi khi Haechan đứng nhất, nhưng học kỳ sau Mark sẽ đánh bại cậu.
Và Haechan chắc chắn rằng Mark đã ăn gian trong kỳ thi!
"Được rồi, tránh ra giùm." Haechan cau mày xoa xoa chỗ bị ngã đau, không muốn đối diện với người kia thêm một phút nào.
Thành thật mà nói, là lỗi của Mark khi anh quên mang kính cận, nhưng anh vẫn không hiểu vì sao Haechan luôn tỏ ra khó chịu với mình.
Đôi khi Mark hối hận vì đã chọn học lại một lớp hồi mới chuyển về Hàn Quốc năm ngoái. Nếu biết trước sẽ gặp một người như Haechan, có lẽ Mark đã không ngu ngốc chọn học lại như vậy rồi.
.
Haechan là alpha. Và Haechan vẫn giữ vững niềm tin đó.
Nhưng dự đoán của cậu đã sai khi cậu rơi vào kỳ động dục. Vào đúng ngày sinh nhật của mình.
Có lẽ Chúa đã quá nhân từ với Renjun khi đáp ứng lời cầu nguyện của nó. Cơ thể Haechan đột nhiên trở nên yếu ớt và khao khát được chạm vào khiến cậu cảm thấy mình trở nên thật vô dụng.
Cậu biết rằng đây là kỳ động dục, vì cậu đã được dạy sự khác biệt giữa kỳ động dục và kỳ dịch cảm. Cả người cậu phát nóng và mềm nhũn lạ thường, mồ hôi đổ đầm đìa. Kèm theo một sự xáo trộn kỳ lạ trong cơ thể khiến cậu không thể không rên rỉ.
Thêm vào đó là mùi pheromone quen thuộc nồng nặc lan tỏa, chỉ ngửi thôi cũng khiến cậu choáng váng. Haechan cứ ngờ ngợ mình đã ngửi thấy mùi hương này ở đâu đó rồi, nhưng lại không thể nhớ rõ là ở đâu.
Tóm lại, tất cả những điều này không phải là mấu chốt của vấn đề. Vấn đề là lẽ ra cậu phải trải qua kỳ dịch cảm, chứ không phải là kỳ động dục để bất lực nằm một chỗ như thế này.
Cha mẹ cậu là alpha. Anh trai cậu cũng là alpha.
Tại sao cậu...
TẠI SAO CẬU LẠI PHÂN HOÁ THÀNH OMEGA?
"Aaaaaaa!" Haechan cuối cùng cũng hét lên. Cho đến khi mẹ cậu nhét vào miệng cậu 2 viên thuốc ức chế kỳ phát tình thì cậu mới thật sự chân chính thấy đời mình tàn rồi.
.
Haechan cẩn thận bước vào lớp. Cậu đã chuẩn bị tinh thần tốt nhất có thể để hành động một cách tự nhiên khi đến trường. Mặc dù trong lòng đang vô cùng căng thẳng. Cậu không muốn bị phát hiện và trở thành chủ đề bàn tán vì cậu hóa ra là một omega.
Huang Renjun chắc chắn sẽ cười vào mặt cậu khi biết điều này. Tại sao nó trông nhỏ con như vậy mà được là beta, còn cậu thì lại là omega cơ chứ? Hết người trở thành omega trên thế giới này nên bắt buộc phải chọn cậu à?
À quên, Na Jaemin bạn cậu cũng chưa phân hóa. Nhưng nhìn ngoại hình của nó thì cũng dễ thành alpha lắm, đấy là chưa nhắc đến tính cách nha.
Được rồi, dù thế nào thì trước tiên cứ giả vờ trước đã, khi nào bị phát hiện rồi tính tiếp.
Đem nỗi lo sợ chất đầy một bụng, Haechan mông lung tiến đến cửa lớp, nhưng lại đụng phải một người từ trong đang bước ra ngoài.
Còn ai vào đây nữa. Mark đối thủ Lee.
"Làm ơn đi đứng cẩn thận vào!" Haechan không nhịn được nói.
"Tôi có đeo kính, người không nhìn đường là cậu." Mark nhàn nhạt đáp.
"Xúi quẩy." Haechan lầm bầm lách qua một bên. Vẫn là không muốn đứng gần người kia quá một phút.
Vâng, rất xúi quẩy.
Giờ thể dục, Haechan thua môn nhảy cao và cuối cùng phải dọn dẹp phòng chứa dụng cụ. Cậu chưa bao giờ bị như vậy, có lẽ do hôm nay tin thần cậu không được tốt.
Và trùng hợp thay, Mark xúi quẩy Lee, người hôm nay cũng thua môn nhảy cao và bị phạt dọn dẹp nhà kho cùng cậu, càng khiến tinh thần cậu trở nên tệ hơn.
"Rầm!"
Haechan giật mình vì tiếng cánh cửa phòng đột ngột bị đóng mạnh. Cậu quay lại nhìn Mark đứng cách đó không xa.
"Chuyện gì vậy?"
"Chắc gió thổi." Mark bước lại gần cánh cửa, dùng sức mở nó ra. "Kẹt rồi."
"Sử dụng sức mạnh alpha của anh đi." Haechan nói, trong đầu còn đang nghĩ buồn ngủ quá, hay là cúp tiết lịch sử hôm nay?
"Thật sự không mở được. Hình như bị khóa rồi." Mark càu nhàu. "Không phải cậu cũng là alpha à, sử dụng sức mạnh của mình đi."
Haechan nghẹn lời, chậm rãi tiến lại gần cánh cửa.
Nhưng như Mark đã nói, không mở được.
"Thế nào rồi chàng trai alpha? Mở được không?" Mark chế giễu.
Haechan một lần nữa dùng sức lay mạnh cánh cửa. "CÓ AI KHÔNG, MỞ CỬA GIÙM VỚI!"
"Vô dụng thôi, tiết sau sắp bắt đầu rồi, mọi người đều đã lên lớp." Mark cất gọn chổi lau sàn vào góc, trải thảm tập ra rồi ngồi xuống. "Cậu chỉ đang phí sức thôi."
"Đành vậy." Dù sao Haechan cũng đang muốn cúp tiết lịch sử, nghĩ chơi thôi ai dè ông trời cho cậu lý do để cúp thật, còn không mau tận dụng.
"Gọi tôi khi nào cửa mở được nhé! Cảm ơn." Mark nằm phịch xuống một bên thảm tập, hai mắt nhắm nghiền.
Haechan ngồi dựa cửa một lúc cũng cảm thấy buồn ngủ. Cậu mon men đến gần mép thảm tập phía còn lại, nằm xuống. Cậu phải tranh thủ đánh một giấc để não nghỉ ngơi, hôm nay là một ngày quá căng thẳng.
"Làm gì vậy?" Mark gần như đang ngủ đột nhiên mở mắt nhìn Haechan.
"Nằm? Không được à?" Haechan đanh đá hỏi, nằm quay lưng về phía Mark.
Người kia cười khẽ. Sau đó cũng quay lưng lại với cậu.
Haechan sắp ngủ thiếp đi, nhưng bất ngờ lại nghe Mark hỏi.
"Này Haechan... Cậu là omega à?" Giọng đối phương lanh lảnh, pha chút ngạc nhiên.
Haechan ngay lập tức tỉnh cả ngủ.
Tại sao Mark biết?
"Anh nói gì vậy?" Haechan cố hỏi lại một cách bình tĩnh.
"Khỉ thật Lee Haechan. Cậu là một omega." Lần này Mark khẳng định và ngay lập tức bật dậy, nhích ra xa Haechan.
Haechan cũng lo lắng ngồi dậy và thấy Mark đang dựa tường trong khi bịt mũi nhìn cậu.
Rồi mùi hương chủ đạo từ Mark như tát vào mặt cậu. Khứu giác của cậu tràn ngập pheromone có mùi quen thuộc của Mark.
Má ơi. Mark đang rơi vào kỳ dịch cảm.
Cả người Haechan căng ra. Cậu bắt đầu sợ hãi vì cơ thể cậu đang dần phản ứng khi ngửi thấy hương thơm hấp dẫn từ Mark.
Và tại sao pheromone của Mark lại có mùi giống của cậu?
"Mark cmn Lee, anh động tình à?" Cậu hoảng hốt hét lên. "Đừng có chạm vào tôi, nếu không tôi sẽ giết anh!"
Mark trừng mắt khi nghe Haechan nói, được rồi, thằng nhóc đó vừa thừa nhận mình là omega.
"Đm tôi phải ra khỏi đây." Mark không trả lời mà đứng dậy khỏi chỗ ngồi. Đi về phía cửa và cố gắng mở nó.
Nhưng những nỗ lực của anh rõ ràng là vô ích.
Trong khi đó Haechan cố gắng nhích ra xa, dựa vào một góc phòng với cây chổi lau sàn trên tay. Cậu chưa bao giờ sợ Mark đến thế. Bởi vì cơ thể cậu đang bắt đầu phản ứng với mùi hương. Cái cảm giác nóng bừng này khiến cậu nhớ lại cảm giác phát tình trong kỳ động dục.
"Mark Lee, anh không muốn đụ với đối thủ khó chịu của mình đâu đúng không? Dùng sức đạp cửa đi!" Haechan cố giữ tỉnh táo nói.
Mark đã không thể trả lời, anh chống tay vào tường cố trấn tỉnh bản thân.
Nhưng mùi pheromone của Haechan dường như đánh bay các giác quan của anh, buộc anh phải chạy đến và tấn công cậu ngay bây giờ.
Một lần nữa Mark rên rỉ tuyệt vọng. Khi anh quay lại nhìn Haechan, mọi lý trí của anh tan biến.
Haechan trông như một con mồi bất lực ở đó, co ro cố gắng tự bảo vệ mình mặc dù cậu đang rất khó khăn để kìm lại trước mùi hương áp đảo của anh.
Chết tiệt. Mark bây giờ điên rồi.
Chân anh bước chầm chậm lại gần Haechan.
"Đạ mú Mark Lee. Đừng có lại đây!" Haechan hoảng sợ gào lên.
Nhưng Mark như rơi vào trạng thái điếc tạm thời rồi.
Haechan nhanh chóng đứng dậy và vung cây chổi về phía Mark. Nhưng người kia đã nhanh hơn, nắm lấy cây chổi và ném đi.
.
Tin Haechan đi, cậu đã cố hết sức để chặn lại Mark, nhưng người kia khỏe kinh khủng. Và pheromone đang hoành hành trong người cậu, khiến cậu bỏ cuộc và tuân theo, cái cơ thể mất nết này đang phản bội chính cậu.
Cứ thế Mark nhanh chóng giành lấy nụ hôn đầu của Haechan.
Ừ thì, đó không phải là tất cả những gì Mark giành lấy.
Mark thực sự đã chịch cậu.
Đậu má, cậu đã chịch với kẻ thù của mình trong phòng chứa dụng cụ thể thao.
Nghe thật nực cười.
"Đừng có cắn!" Haechan rã rời hét lên, nắm tóc Mark để lôi mặt người kia ra khỏi gáy mình. Trong khi Mark vẫn miệt mài cày cấy dưới đó, thu hoạch những tiếng thở dốc nghẹn ngào từ Haechan.
Haechan muốn khóc. Tại sao lại sướng như vậy? Bực mình quá đi!
Mỗi cú thúc của Mark khiến cơ thể cậu như bị điện giật, khoái cảm dâng trào tựa ngàn cơn sóng cuốn đến.
Haechan mới là người phải cật lực trồng trọt cho những omega nóng bỏng khác chứ. Tại sao cậu lại thành người bất lực nằm dưới ở đây?
Dù không muốn tin, Haechan không thể phủ nhận rằng Mark đã cố gắng để cậu không cảm thấy đau, và điều đó khiến cậu càng ghét kinh khủng.
Không chỉ thế, thậm chí chỉ cần một cái chạm nhẹ nhất của Haechan với làn da trần của Mark, cậu cũng cảm thấy sung sướng gần như phát điên. Chỉ cần nhìn vào mắt Mark đã khiến cậu gần như mất trí rồi.
Điên hơn nữa là, Mark không rời mắt khỏi cậu. Và Haechan đỏ mặt gần chết. Bộ nhìn như thế này thì làm tình thêm vui hay gì?
Điên rồi. Điên thật rồi.
Chợt Mark dừng lại khiến Haechan không khỏi nhíu mày.
"S-sao thế?"
"Tôi làm cậu đau à?"
"Hả?"
"Cậu đang khóc."
Haechan khẽ nhăn mặt, sao Mark lại quan tâm chứ?! Haechan thậm chí còn không biết mắt mình đang ngấn nước.
Anh vừa khiến cho cả hai càng thêm khó xử đấy. Một Mark say sưa nhìn chằm chằm vào cậu trong khi cả hai đang khỏa thân?
Đây là cái tình huống gì vậy?!
"K-không sao đâu, nhanh đi, tôi mệt rồi!" Haechan lại nắm tóc anh. Và Mark làm theo, lại ấn vào Haechan một cách thô bạo, mỗi nhịp đẩy đều chạm vào điểm nhạy cảm của cậu.
Haechan chả biết điểm nhạy cảm là chỗ nào, chỉ biết mọi phía mà con ciu Mark chạm vào đều mang lại cảm giác phê lạ thường.
Haechan nín thở, cổ cậu ngước ra sau rồi the thé hét lên.
Thật xấu hổ, sao bản thân có thể phát ra âm thanh kỳ lạ như vậy? Haechan vô thức nắm lấy cánh tay của Mark và cắm những chiếc móng tay vào đó.
"Fuck up Haechan." Mark xổ tiếng mẹ đẻ, anh nắm lấy cả hai tay Haechan và áp môi mình vào đôi môi đầy đặn của cậu.
Haechan điên rồi. Và Mark cũng vậy, cơ thể Haechan lúc này trông thật đẹp trong mắt anh. Anh không thể ngừng thúc vào Haechan.
Nhưng tin tốt là, Mark không đánh dấu cậu.
Còn tin xấu, Haechan vừa làm chuyện đó với kẻ thù của mình và cơ thể omega mất nết của cậu đã tận hưởng điều đó.
Quả thực rất xúi quẩy.
.
(Muốn thử thách bản thân mỗi ngày 1 chap ghê, chỉ là chưa biết kéo dài được bao lâu =))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro